Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Phaochi] Mua Vợ

1.bán

T/g
T/g
helô mấy bà nhaaa
T/g
T/g
tui là minh tịnh (mt)
T/g
T/g
tui viết truyện mà có sai sót gì mấy bạn cứ nói nha, mt sẽ nhận góp ý, không nhận toxic ạ
T/g
T/g
"..." trong lòng *...* cảm xúc //...// hành động '....' nói thầm
T/g
T/g
mt xin phép xưng hô: Chi: tôi Pháo: cô nha
______________
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền 22 tuổi, một người có quyền lực và có tiền nên pháp luật cũng chẳng làm được gì, cô sống trong sự giàu sang, tiền nhiều tới mức không đếm xuể, cô là một người máu lạnh, ít nói, lạnh lùng, khiến ai cũng phải khiếp sợ cô.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
tôi là Phương Mỹ Chi 16 tuổi, tôi là một người gầy gò yếu đuối, vô dụng, không làm được gì, tôi sống trong một gia đình nghèo khó và không hạnh phúc, điều đó đã khiến tôi chẳng có một tuổi thơ đẹp đẽ như bao đứa trẻ khác, tôi luôn bị cha ruột bạo hành thể xác lẫn tinh thần, mẹ tôi thì đã mất từ nhỏ, cha tôi là một con nợ cho một người rất đáng sợ.
____________
tôi đang ngồi trong phòng để nghe những lời lẻ chửi rủa từ chính miệng cha của tôi, lúc nào cũng vậy, ông ấy mỗi lần nhậu vào là như một con quỷ mà tôi muốn tránh xa
Ba của Chi
Ba của Chi
con ch*, mày đừng có mà núp trong đó rồi nghĩ tao không đánh mày nha
ông ta tức giận lên và định đi vào phòng tôi
nhưng lúc đó tôi lại nghe tiếng xe đến và giọng nói quen thuộc của một người
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
"lại là cô ta đến rồi.."
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ông già, khi nào trả nợ?
Ba của Chi
Ba của Chi
tôi.. tôi hiện tại chưa có tiền, xin cô hãy cho tôi một thời gian nữa, khi nào có tôi sẽ đưa
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ông có biết là ông nói cái câu này tôi phải nghe đi nghe lại đến phát chán rồi không?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
giờ sao?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
một trả hai là chôn
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
chọn đi
Ba của Chi
Ba của Chi
tôi có thứ đổi!
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nói
Ba của Chi
Ba của Chi
con gái tôi..
cô liền cười khẩy và nói
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nhưng mà nó là con ruột của ông mà? ông bán nó cho tôi để xóa nợ thật luôn?
Ba của Chi
Ba của Chi
nó không chết nhưng tôi thì có, bán nó đi là tôi đã thoát chết rồi
tôi nghe xong và trốn ở sau cánh cửa gỗ cũ nát
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
được
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
coi như là ông hết nợ
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nó đâu?
Ba của Chi
Ba của Chi
trong phòng
ngay sau đó cô ta đi vào căn phòng lạnh lẽo của tôi
tôi liền chạy thục mạng để trốn thoát
nhưng vì tôi không có sức để chạy nên vừa đi được vài bước thì đã bị cô ta phát hiện và nắm tóc tôi kéo lại
cô ta vừa hút thuốc vừa nói, những làn khói ấy khiến tôi ho sặc sụa
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
sao? tính trốn à
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
t-thả tôi ra..
nước mắt tôi lã chã nhìn cô ta với đôi mắt cầu xin
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
không
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
giờ em là của tôi rồi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
đi!
cô ta kéo tôi lên xe với hai người vệ sĩ
cô ta thì im lặng chẳng quan tâm gì đến tôi
về đến nhà
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
từ giờ, em sẽ ở phòng này
im lặng không nói gì
điều đó đã khiến cô ta trở nên tức giận lên rồi tát tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
sao tao nói tới mày cứ im im vậy, mày câm hả?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
mày có tin tao giết chết mày luôn không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
...
tôi vẫn im lặng như vậy
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
con mẹ nó!
nói xong cô ta liền nắm chặt cổ tay tôi và quăng tôi thật mạnh vào phòng đóng sập cửa lại, đánh đập tôi đến nổi khiến tôi phải ngất đi trong bóng tối
______________
T/g
T/g
hết rồi ạaa
T/g
T/g
nhớ like cho mt nha, xem chùa mt buồn, mt cảm ơn mọi người nhiều, bbaiii, nào có ý tưởng thì mt viết tiếp ạ
T/g
T/g
NovelToon

2. quyền sở hữu

T/g
T/g
T/g
T/g
cái bô
T/g
T/g
=))))
T/g
T/g
vô truyện
T/g
T/g
NovelToon
____________
tôi tỉnh dậy với cơ thể mệt mỏi và vẫn ở trong căn phòng đó
nhưng một bên chân của tôi đã bị xích lại ngay móc âm dưới sàn ở góc phòng, tiếng leng keng từ xích reo lên mỗi khi tôi cử động, như một thứ nhắc nhỡ tôi rằng đã không còn sự tự do nữa.
cánh cửa từ từ mở ra, một người đi vào và đứng đó nhìn tôi vài giây, không ai khác chính là cô ta
cô ta tiến lại gần tôi, theo phản xạ tôi liền sợ hãi co rúm người lại
cô ta nói
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
sao em lại trông sợ hãi như vậy?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tôi chưa làm gì em cơ mà?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
tôi xin lỗi, xin đừng đánh tôi mà...
giọng tôi run rẩy cất lên
cô ta chỉ cười khẩy một cái
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
này
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tôi nói cho em biết
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
từ giờ em sống như thế nào tùy thuộc vào tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
vì em đã thuộc quyền sở hữu của tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nên là, chỉ có tôi mới được đụng đến em
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nhớ cho kĩ
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
đeo cái vòng này vào
cô quăng một chiếc vòng cổ bằng da màu đen, dày, có một ổ khóa ở giữa về phía tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
cái đó không phải phụ kiện đâu
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
chứ thứ đó là cái gì..
tôi nói với giọng thắc mắc, nhưng tôi biết chiếc vòng đó có chủ đề nên mới xuất hiện ở đây
cô ta bắt đầu xưng hô mày tao với tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
cái đó quyền sở hữu, mày thấy người ta hay đeo cho chó không?
tôi cứng người khi nghe câu đó
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
một là mày tự đeo còn hai là tao đeo, chọn đi
tôi chỉ nhìn vòng cổ đang nằm dưới sàn, tôi thật sự không muốn đeo nó vào, nhưng mà nếu không đeo thì hậu quả sẽ còn tệ hơn thế
tôi không còn sự lựa chọn và không có quyền gì nên bắt buộc tôi phải làm theo
trông tôi chẳng khác gì thú cưng của cô ta
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ngoan đấy
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ngồi ở đó đi
cô ta liền đi ra ngoài để tôi ngồi lạnh lẽo ở đó
....
đến tối
từ lúc bị bán đi tới giờ, tôi vẫn chưa ăn một thứ gì, tôi chỉ biết ngồi đó co rúm người lại
cô ta đã quay lại thêm một lần nữa với một bát cháo trên tay tiến lại tôi và ngồi xuống,liền đặt bát cháo xuống sàn
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ăn đi
cô ta liền đút cho tôi ăn
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
có ngon không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
d-dạ ngon.. rất ngon..
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ngon thì cứ ăn, tao nấu đó
tôi nhìn cô ta với một biểu cảm đầy bối rối
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
c-cô nấu cho tôi á..?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tao không nấu thì ai nấu
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
lo ăn đi
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
"cô ta cũng quan tâm đến mình nữa sao?"
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
d-dạ..
____________________
T/g
T/g
😝😝😝😝😝😝
T/g
T/g
hết rồi
T/g
T/g
nhớ like nha trời
T/g
T/g
NovelToon
T/g
T/g
bbaii

3. thay đồ

T/g
T/g
helooo
T/g
T/g
tui mt nè
T/g
T/g
ngôi lên viết truyện tiếp
T/g
T/g
nhớ like nha mấy bà
_______
những ngày từ từ trôi qua
vẫn như vậy, cô ta luôn quan tâm chăm sóc tôi như vậy
tôi cảm giác rất lạ
cảm giác đó cũng không biết diễn tả như nào
một hôm
tôi vẫn ngồi trong căn phòng lạnh lẽo với sợi xích dưới chân mình
đột nhiên tôi nghe tiếng bước chân từ ngoài hành lang đi tới
mở cửa ra
trên tay của cô có một bộ đồ và gương mặt cũng không có một biểu cảm gì
cô ta đặt bộ đồ lên giường rồi nói
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
bận đi
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
cô chưa gỡ xích sao mà tôi thay được..
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
không nhắc là tao quên luôn đấy
cô ta liền gỡ xích dưới chân cho tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
rồi đó
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nhưng mà mày đừng hòng chạy khỏi cái phòng hay cái nhà này
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tao biết hết những gì mày làm trong cái phòng này đó
nghe câu đó thì tôi cũng đã biết trong phòng này có camera rồi, nó sẽ luôn quan sát những hành động của tôi
tôi không khác gì một con vật đang bị giám sát
tôi biết là không còn sự tự do cho tôi ngay từ lúc tôi xin ra trên cõi đời này rồi, thà tôi chết còn hơn sống trong cái thế giới này
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
...
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
thay đồ đi
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
vâng
đi được vài bước thì cô ta đã nhắc kêu tôi đứng lại
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
quay người lại
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
sao vậy ạ?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
thay đồ ở đây
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
gì chứ!
tôi kinh ngạc nhìn cô ta
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
không được à?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
thay đồ trước mặt cô như vậy th-
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
cấm cãi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
không có quyền thì im miệng
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
hiện tại mày đang là người của tao
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tao kêu mày làm thì làm chứ mày không được cãi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
nghe không?
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
...
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
tôi biết rồi..
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
nhưng cô có thể quay mặt ra chỗ khác để tôi thay được không..
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
không
tôi cắn môi, nỗi xấu hổ hòa vào sự nhục nhã cuộn lên tận cổ họng.Tôi cúi đầu,ngón tay tôi run đến mức không cởi nổi cúc áo và Chiếc áo rơi khỏi vai tôi, như toàn bộ lớp bảo vệ cuối cùng cũng tan biến
thay đồ xong, tôi loay hoay không biết nên làm gì tiếp theo. Cô ta bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi ngồi lên đùi của mình. Một tay còn lại vòng ra, ôm lấy eo tôi như thể sợ tôi sẽ bỏ chạy mất. Tim tôi đập thình thịch, vừa bối rối vừa ngại ngùng trước cảnh tượng quá gần gũi này. Gần đến mức tôi nghe rõ từng hơi thở của cô ta bên tai. Rồi cô ta nghiêng đầu, khẽ nói thầm vào tai tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
'tôi yêu em~'
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
yêu? đó là tình yêu của cô sao..?
...
câu nói đó cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí tôi
tôi chưa kịp phản ứng thì cô ta liền hôn lên đôi môi của tôi
tim tôi như ngừng đập, cả người cứng đờ,nụ hôn nhẹ nhưng ép buộc, khiến tôi chỉ biết ngồi im, run rẩy.
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
ngoan đi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tôi biết em có tình cảm với tôi mà
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
từ nay tôi sẽ không để em ở trong căn phòng này đâu
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
tôi sẽ để em ở chung phòng với tôi
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
ở chung phòng với cô..?
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
sao? tính từ chối à
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
đây là lệnh của tôi
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền
em phải ngoan ngoãn nghe theo bé con à~
_______________
T/g
T/g
hshshdhèhh
T/g
T/g
😭😭😭😭😭
T/g
T/g
không H đâu anh elm😝😝
T/g
T/g
Nhớ like ủng hộ tui nha, cảm ơn mấy bà
T/g
T/g
lời kể hơi nhiều, thông cảm🤗
T/g
T/g
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play