Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllNegav] Mưa

1

tiếng mưa tí tách rơi xuống mái tôn hoen rỉ của căn nhà nhỏ nằm nép mình trong hẻm cụt, giữa lòng sài gòn ồn ã. cơn mưa đầu mùa dai dẳng chẳng chút nương tay, xối xả như trút uất ức
một thân ảnh nhỏ bé, gầy gò, mặc chiếc áo thun đã sờn màu, tay ôm chặt xấp vé số ướt nhẹp, co ro dưới mái hiên, mắt ngước nhìn trời tối thẫm mà không khóc nổi
đứa bé đó là Đặng Thành An, chỉ mới 7 tuổi
hai năm trước, em từng có một gia đình. ba mẹ em, người luôn gọi em là "cục vàng bé bỏng" giờ đây đã rời khỏi thế giới trong một vụ tai nạn giao thông
em sống sót nhưng lại lạc lõng giữa thế giới này. từ cô nhi viện, em được một người đàn ông đến nhận nuôi, một tia hy vọng le lói nhưng đó lại là cánh cửa mở ra địa ngục khác
gã nuôi em không vì tình thương, mà vì lợi ích. gã đánh em, bắt em dậy từ 4 giờ sáng để đi bán vé số
không bán đủ tiền, em không có cơm ăn. trầy xước, bầm dập. cơ thể nhỏ bé ấy mang đầy vết tích của những trận đòn không lý do
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: thằng mất dạy, mày là đồ ăn hại, nuôi mày thà nuôi chó còn hơn!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: tao nuôi mày không phải để mày ăn không ngồi rồi!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: đi bán chưa đủ 50 tờ thì hôm nay khỏi về nhà!
Thành An run rẩy đứng bật dậy. em cúi đầu, mím môi, tay lau vội nước mưa lẫn nước mắt
Dang Thanh An
Dang Thanh An
dạ.. con biết rồi...
---
tại một căn nhà ở quận 7
căn biệt thự hiện đại với tone màu trắng xám lạnh lùng. bên trong là nơi trú ngụ của bốn người đàn ông mang tính cách hoàn toàn khác biệt nhưng cùng tồn tại như một hội đồng kì lạ
?
?
1: ê! tụi mày có coi cái clip thằng nhỏ bán vé số bị mưa ướt hết chưa
?
?
1: mấy đứa trên mạng share tùm lum, thấy thương vãi
?
?
2: clip đó trend mấy hôm nay rồi
?
?
2: tội thiệt. mặt nó dễ thương, cưng gì đâu
?
?
2: mà ổng cha dượng gì đó đúng chó má
?
?
2: nghe nói đánh đập suốt
?
?
3: dcm mấy thằng mất dạy
?
?
3: con nít nó có tội gì đâu mà đánh
?
?
3: thấy là tao đập thằng đó liền
?
?
4: gặp ở ngoài chắc tao vặn cổ luôn
_____
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
bộ mớii:>
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
ổn không ạ?
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
bạn có xin phép chút ý tưởng của 1 bộ -[Capgav] Con Nuôi!?- của nàng tác giả Thúy Vyy nhé ạ
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
nên là đừng ngdep nào hiểu lầm bạn đạo nhái hay ăn cắp nhé ạ, bạn cảm ơn 😭
NovelToon
NovelToon
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
ả ta xinh điênn

2

mưa, lại mưa nữa rồi
hôm nay là ngày mưa thứ ba liên tiếp. em đói, lạnh, mệt. mắt em lờ đờ, cố lê từng bước để rao hàng
Dang Thanh An
Dang Thanh An
anh ơi, mua giúp em tờ vé số đi anh...
Dang Thanh An
Dang Thanh An
chú ơi mua giúp con tờ vé số đi ạ...
Dang Thanh An
Dang Thanh An
mua giúp con một tờ đi cô ơi...
bỗng "RẦM!", em đâm sầm vào một người khi băng qua con hẻm
té ngửa ra đất, đập đầu xuống nền xi măng, hoa mắt chóng mặt. tờ vé số bay tung tóe khắp nơi
em chưa kịp xin lỗi thì một giọng nói trầm thấp vang lên
?
?
: mắt để trên trán à thằng nhóc?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/ngước lên, vừa sợ, vừa choáng/
một người đàn ông đang đứng trước em. anh ta cao, mặc sơ mi đen, áo khoác da, đôi mắt sắc như dao cạo
gương mặt anh lạnh đến mức em thấy đau rát nơi tim. mái tóc ướt nhẹp, nước mưa rơi trên sống mũi cao, trượt xuống đôi môi mím chặt
Dang Thanh An
Dang Thanh An
c-con.. con xin lỗi
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/lắp bắp, cố nhặt lại vé số, tay run/
anh ta nhìn em. rất lâu. rồi đột nhiên cúi xuống nhặt giúp em từng tờ vé số. bàn tay anh sạch sẽ, lạnh ngắt
?
?
: bé con.. người đâu rồi để mày lang thang?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
...
em mím môi, cắn răng chịu đựng. không nói. không được phép nói. bác dặn rồi. nói là ăn đòn
anh nhìn em thêm vài giây, rồi như chẳng quan tâm, đứng dậy bỏ đi
em nghĩ thế là xong rồi. người đó cũng như bao người khác. thấy nhưng không giúp. nghe nhưng không hỏi
---
tối hôm đó, em trở về nhà trọ. ông ta chờ sẵn ở cửa, điếu thuốc kẹp giữa ngón tay, mắt đỏ ngầu
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mày về trễ! /gằn giọng/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
dạ..-
em chưa kịp lên tiếng, bàn tay to như vồ chó tát thẳng vào mặt em
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: /chát/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
a..!
em ngã dúi dụi xuống sàn, miệng tứa máu. tờ vé số ướt nhẹp văng khỏi tay
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: /đá mạnh vào bụng em/
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mày bán cái kiểu gì mà còn dư 3 tờ!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: hả! /quát lớn/
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: ăn hại!
em ôm bụng, cố nuốt tiếng khóc. em quen rồi. đau rồi sẽ hết. khóc cũng không ai cứu mình
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mai còn không bán hết, tao xẻo lưỡi mày!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: nghe chưa, thằng rác rưởi!
---
sáng hôm sau, em ra ngoài từ sớm. trời nắng gay gắt. chân em nứt nẻ. em đói
em ngồi ở bậc thềm ven hồ, ngước nhìn dòng người qua lại. không ai nhìn em. không ai nghe thấy tiếng rao bé tẹo của em
rồi, một lần nữa, em nghe giọng nói quen thuộc
?
?
: vẫn là mày à?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/giật mình/
là anh ta! người hôm qua! anh mặc áo thun trắng, quần jean, tóc gọn gàng hơn. gương mặt vẫn lạnh tanh
?
?
: mày không đi học?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/cúi đầu/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
không có đi học...
?
?
: ba mẹ đâu?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/mím môi, không nói/
?
?
: ai sai mày đi bán?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/im lặng, siết chặt túi vé số, sợ/
?
?
: /thở dài, lấy điện thoại ra/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/tưởng anh gọi CA nên bật dậy, định chạy/
CA = công an
?
?
: ngồi xuống
giọng nói của anh không lớn, nhưng khiến em tê liệt. em sợ. sợ anh, nhưng cũng không ghét anh. có cái gì đó trong ánh mắt anh, khiến em không dám cãi
?
?
: /đưa cho em một cái bánh bao nóng/
?
?
: ăn đi
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/nhìn chằm chằm cái bánh, rồi nhìn anh/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
cho... em thật ạ?
?
?
: /gật nhẹ/
em run run nhận lấy. mắt cay xè. em cắn một miếng.. nóng. mặn. không phải vì nước chấm, mà là nước mắt em rơi xuống vỏ bánh
?
?
: tên mày là gì?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
..An... Đặng Thành An
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
tao là Trần Minh Hiếu
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
/đứng dậy, vỗ nhẹ đầu em/
không mạnh, không nhẹ. một cái chạm đầu đời từ người lạ
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
ngày mai, đừng để tao thấy mày bán vé số nữa
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
nghe không?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/ngơ ngác/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
k-không.. không bán thì.. không có cơm /mếu máo, sợ hãi/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
/đứng nhìn em, mắt tối sầm lại/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
địa chỉ
Dang Thanh An
Dang Thanh An
dạ..
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
chỗ mày ở, nói tao biết
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/chần chừ/
nhưng ánh mắt anh quá thật. quá rõ ràng. quá.. đáng tin?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
hẻm 84, nhà số 9...
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
tối nay, tao sẽ tới
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
/bỏ đi/
lúc đó em không biết điều gì đang chờ mình. nhưng một linh cảm lạ lùng trong tim em nói rằng: anh ấy không giống người lớn khác. anh ấy là gì đó.. rất khác
_______
dta goi tac la chong
dta goi tac la chong
xàm..

3

em ngồi co ro trong góc phòng trọ cũ kỹ, căn phòng xộc lên mùi rượu và thuốc lá. tấm nệm mốc meo bị xé rách, mấy con gián bò qua bò lại trên mặt sàn ẩm thấp. cái bóng đèn duy nhất trong phòng chập chờn như sắp nổ tung bất cứ lúc nào
tối này, tao sẽ tới
lời anh nói lúc sáng vẫn cứ văng vẳng trong đầu em. không hiểu sao, tim em đập mạnh từng hồi, lồng ngực nhức nhối như thể.. em đang đợi cái gì đó rất lớn
nhưng cũng có thể em đang ngu vì anh ấy chắc gì đã tới?
giống như tất cả người lớn khác, hứa xong rồi biến mất
em tay ôm túi vải chứa mấy bộ đồ cũ rách tả tơi. mỗi lần bị đánh, em lại giấu đồ vô đó, phòng khi phải bỏ trốn
nhưng em chưa bao giờ dám đi
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: MÀY CÒN NHÌN LUNG TUNG CÁI GÌ!
tiếng quát gằn lên như quỷ rít, rồi một chiếc lon bia bay thẳng về phía em
bốp!
máu từ trán em chảy xuống mắt. em không dám khóc. không được khóc. càng khóc càng bị đánh
ông ta, cái kẻ gọi là "cha nuôi" đang say lúc nào cũng say mỗi lần say là chửi. sau đó đánh rồi lôi em ra chửi tiếp, và đánh tiếp
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mày tưởng mày đáng thương hả?
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mày mà léng phéng méc ai, tao bóp cổ mày chết tại chỗ luôn!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: nghe chưa!
Dang Thanh An
Dang Thanh An
dạ..
cốc cốc cốc!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: ai vậy má!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: giờ này còn đập cửa!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: /loạng choạng đứng dậy, đi ra cửa/
cạch
cửa vừa mở, một cơn gió lạnh phả vào phòng. người đàn ông đứng đó ướt mưa mắt lạnh như băng
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
tôi tới đón thằng bé
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: hả? đón cái đéo gì!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: mày là thằng nào!
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
Đặng Thành An
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
thằng bé này, mày không xứng nuôi nó
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: MẸ MÀY
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: MÀY BIẾT CÁI ĐÉO GÌ!
Đa Nhân Vật Nam
Đa Nhân Vật Nam
: NÓ LÀ CON TAO!! /hét lên, lao tới định đấm anh/
bốp!
chưa kịp làm gì, ông ta đã dính ngay một cú đấm như trời giáng
em chưa bao giờ thấy ai đánh mạnh như vậy. ông ta bật ngửa, đập đầu vào mép bàn, lăn lộn trên sàn như con lợn bị chọc tiết
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
/đi thẳng vào phòng, tới chỗ em/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
lấy đồ, đi
em nhìn anh, tay em run nước mắt em rớt một giọt rồi hai. rồi em bật khóc như chưa bao giờ được khóc
Dang Thanh An
Dang Thanh An
...anh tới thật
anh khom xuống, cởi áo khoác da quấn lấy người em. cái áo to sụ, mùi thơm mùi thuốc lá, lạnh lạnh nhưng an toàn
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
từ giờ mày không phải quay lại đây nữa
em níu lấy áo anh, gục đầu vào ngực anh mà khóc. anh không xoa đầu, không dỗ, chỉ đứng đó để em khóc
lần đầu tiên em cảm thấy có ai đó để mình dựa vào
---
anh đưa em về một căn nhà. không to lắm, nhưng sạch, gọn gàng và ấm áp
em còn chưa kịp hiểu gì, thì thấy bốn người đàn ông khác đang ngồi trong phòng khách nhìn chằm chằm vào em
?
?
: lại nhặt gì về đây hả Hiếu?
?
?
: trời má! thằng nhỏ bị đánh bầm hết người kìa!
?
?
: mày lôi nguyên đứa nhỏ nào về vậy, nhưng mà cũng dễ thương phết
?
?
: mới 7 tuổi mà cũng có ánh mắt muốn giết người rồi ha?
?
?
: tao thích nó
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/núp sau lưng anh, run rẩy/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
đây là nhà tao, từ giờ ở đây /đặt nhẹ tay lên đầu em/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
còn đây là ba thằng ở chung
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
Phạm Bảo Khang, đầu óc chậm mà miệng lẹ
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
Đinh Minh Hiếu, nhìn ngu vậy thôi chứ đánh nhau ghê lắm
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
Lâm Bạch Phúc Hậu, đẹp trai vô dụng, nấu ăn được
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
còn tao, Trần Minh Hiếu
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
giờ là người giám hộ của mày
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
ê, giống nó đang nói xấu mình vậy?
Lam Bach Phuc Hau
Lam Bach Phuc Hau
chứ gì nữa
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
dm chó Hiếu
Dinh Minh Hieu
Dinh Minh Hieu
ê?
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
?
Lam Bach Phuc Hau
Lam Bach Phuc Hau
?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
...
từ giờ em không còn phải sợ nữa. ít nhất là.. không phải sợ ở đây
---
tối hôm đó, em ngồi ăn cơm cùng cả đám. cơm nóng, canh ngọt, cá kho thơm nức. em ăn như chưa từng được ăn
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
ê nhóc, tên gì?
Dang Thanh An
Dang Thanh An
An... Đặng Thành An
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
An hả?
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
dễ thương dữ ta!
Pham Bao Khang
Pham Bao Khang
tao sẽ gọi mày là An An nha!
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/đỏ mặt, gật nhẹ/
Lam Bach Phuc Hau
Lam Bach Phuc Hau
ủa chứ ba mẹ đâu?
không ai nói gì, không khí hơi chùng xuống
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
/liếc sang/
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
hỏi nhiều
ba người còn lại câm nín em cười khúc khích. họ hơi ồn, hơi quậy, nhưng.. không đáng sợ
Hiếu Trần dẫn em lên tầng trên, đưa em vô một phòng ngủ nhỏ nhưng sạch sẽ
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
từ giờ ngủ ở đây
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
cấm xuống nhà bếp ban đêm
Dang Thanh An
Dang Thanh An
dạ..
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
tắm rồi ngủ /rời đi/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
...
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/cởi đồ, trên người toàn vết bầm tím/
lúc đó, anh đột nhiên quay lại cầm lọ thuốc mỡ bước vào
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
ngồi yên
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/giật mình/
anh ngồi xuống sàn, cầm lấy tay em bắt đầu bôi thuốc lên từng vết bầm. tay anh lạnh nhưng dịu dàng
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
lần sau ai đánh nói tao, tao xử
Dang Thanh An
Dang Thanh An
/mím môi, nhìn anh/
Dang Thanh An
Dang Thanh An
sao anh giúp em?
Tran Minh Hieu
Tran Minh Hieu
vì hồi xưa, tao cũng từng giống mày

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play