Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( All Hàm) Nuông Chiều Bạn Nhỏ

Chap 1

___________________
Em Tả Kỳ Hàm đứa trẻ đáng thương không có được sự yêu thương của cha mẹ
Tại sao lại vậy chỉ vì em yếu đuối bệnh tật không hoàn hảo như anh chị sao
đứa trẻ chỉ mới sinh ra đã phải chịu đựng sự ghẻ lạnh chán ghét từ cha mẹ
lớn lên một chút em càng chịu đựng những điều đó nhiều hơn, đến trường thì bị thầy cô và các bạn cô lập, không một ai muốn chơi với em, phải nghe những lời nói khó nghe từ các bạn
Em biết điều đó nhưng em lại chả làm được gì vì em biết nếu em phản kháng lại chỉ tội làm khổ chính mình mà thôi
Ít ra im lặng vẫn tốt hơn
Ừ chắc vậy....
Giờ đây em đã lên cấp 2 rồi cứ ngỡ sẽ tốt hơn trước
Nhưng không sự chán ghét của ba mẹ em càng rõ hơn họ ghét em rất ghét em
Một câu bé mới 12 tuổi chỉ cao vỏn vẹn 1m50 ốm yếu gày gò biết bao
Em cần có được sự yêu thương che chở của ba mẹ và anh chị mình chứ không phải là sự ghẻ lạnh ghét bỏ như thế này
Dù là Tả gia nhưng phòng của em lại chỉ có một cái giường nhỏ cũ nát, vãi bộ đồ đã phai màu và một bàn học bằng gỗ đã mục nát
aizaaa nhưng em lại không một lời oán trách chỉ nghĩ là do mình không ngoan không nghe lời không giỏi giang không khỏe mạnh như anh chị mình
vào những ngày sinh nhật của em chỉ có một chiếc bánh kem nhỏ do người hầu làm cho em
Nhìn lại sinh nhật của anh chị mình thì náo nhiệt có nhiều bạn bè có nhiều quà tặng lại còn được ăn ngon mặc đẹp nữa
Nhiều lúc em cũng tuổi thân lắm chứ
Nhưng làm sao đây
Em không có tiếng nói trong nhà
nhiều lúc em nghĩ tới việc bỏ nhà đi
để xem Cha mẹ anh chị có nhớ đến em không
Hay lúc em bỏ đi họ còn vui hơn nhỉ
à có khi họ có không biết đến sự tồn tại của em ấy nhỉ
nhưng em còn nhỏ vậy sao mà dám bỏ nhà đi được chứ
em không có cái lá gan đó
Chắc em phải chú tâm vào học hành để cha mẹ chú ý hơn...
Nhưng những người ghét em ở trường có để yên cho em không
Hay lại làm khó em
họ bắt nạt em đánh em tát em em đau em rất đau
Nhưng em không thể phản kháng
Hôm nay cũng vậy nhưng bọn nó mạnh tay với em hơn thường ngày
__________
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Hic... đừng mà hức... đừng đánh nữa đ-đau qua* khóc lóc van xin*
NV Nam
NV Nam
Hs1: mẹ mày im thật là ghê tởm* đá em *
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
đ-đau mà..hic
NV nữ
NV nữ
Hs4: aizaaa nếu mày mất tích thì Tả gia có nhớ đến mày không nhỉ* cười cợt*
NV Nam
NV Nam
Hs6: nói nhiều làm gì tao đã thuê vài thằng cao to rồi* cười lớn*
NV nữ
NV nữ
hs3: để làm gì* nhìn*
NV Nam
NV Nam
Hs6: để bắt cóc nó đi để hành hạ nó chứ sao * cười cợt*
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Đừng mà hức làm ơn hức...tha tôi đi mà* khóc*
Tên kia phắt tay kêu đàn em cao to đến và kéo em đi
đừng hỏi tại sao em không phản kháng
Vì em chỉ mới là học sinh cấp 2 thôi em còn nhỏ bé và yếu đuối nữa sao mà phản kháng lại máy tên đó chứ
Còn tên Học sinh kia hả bọn nó giàu bọn nó có người chống lưng thì tại sao bọn nó lại phải sợ
Bọn nó cứ cười cợt mà nhìn em bị lôi đi chờ ngày em bị hành hạ đến người không ra người quỷ không ra quỷ thôi
Bọn nó không quan tâm có chết hay không
Chỉ quan tâm đó là trò vui của bọn nó thôi
____________
Hoàn

Chap 2

________________
Em bị bắt cóc đi rồi cha mẹ anh chị của em sẽ như thế nào đây
Có lo lắng cho em hay tìm kiếm đứa con này hay không
Em cũng không biết vì dù sao em đã hết hi vọng vào họ rồi
Em mệt
Em muốn nghỉ ngơi rồi
Họ biết em đi họ đánh đập hành hạ em
Em đau lắm chứ
Em muốn chạy khỏi nơi này
Muốn chạy thật xa
Nhưng em có chạy bao nhiêu lần thứ vẫn bị bắt lại và bị đánh dã man
Đánh xong họ không tha cho em mà bắt em phải lắm việc trong khi vết thương đang rỉ máu
Em khiên những thứ đồ nặng kịt em vừa mệt vừa đau
Nên đã ngất đi khi đang làm, bọn họ thấy vậy liền bước đến gần mà kiểm tra em xem đã chết chưa
Họ muốn em chết đến vậy sao
Em chết rồi họ sẽ không phải mệt mỏi vì dạy dỗ em nữa
đã hơn 2 tháng rồi
Ba mẹ em hình như đã quên em rồi thì phải
Em ở đây lâu thế này
Nếu họ có tìm kiếm em thì chắc giờ này đã thấy em rồi
Em giờ đây đã tàn tạ rồi não của em cũng đã quên họ rồi giờ đây em chỉ nhớ những cú đánh đập đau điến lên
Não em bây giờ chỉ nghĩ đến việc bỏ chốn thật xa để không phải chịu như thế này nữa
____________
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Hức... đừng...đ-đánh nữa
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
T-tha cho tôi... hức
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
X-in lỗi mà... hức... đừng.. đánh nữa mà
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
đau hức quá
NV Nam
NV Nam
côn đồ: mẹ mày* tát em *
Em bị tát đến bật cá máu người em loạn choạn ngã xuống
NV Nam
NV Nam
Côn đồ: sao mày không chết mẹ đi cho nó đẹp trời* nắm tóc em *
NV Nam
NV Nam
Côn đồ: nhìn cái bản mặt chó của mày khiến t phát tởm lên* hất em văng ra xa*
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Hức hức... tôi... tôi xin lỗi* nằm dưới nền đất lạnh*
NV Nam
NV Nam
Côn đồ: tch cút cho khoắt mắt tai * đá em + bỏ đi *
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Hức..hức mình đã làm gì sai chứ hức
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
đau lắm hức
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Mình đau hức
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Em khóc đến nghẹt thở nước mắt chực trào mà lan ra khắp mặt
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Một câu bé gần 13 tuổi giờ đây phải chịu đau đớn như vậy
Một câu bé gần 13 tuổi giờ đây phải chịu đau đớn như vậy
liệu có đáng không
Còn về ba mẹ em thì thế nào???
à họ đi công tác nước ngoài rồi 3 tháng sau họ mới về
còn anh chị của em sao họ không biết được em mất tích cơ chứ
Chắc là tại họ bận rộn nhỉ
ừ chắc vậy
Nhưng họ như thế nào họ ở đâu em cũng không quan tâm nữa vì có lẽ em đã quên gia đình của em rồi
Em quên đi họ rồi,em cũng không mong chờ gì ở người nhà đó nữa
Dù em có chết thì chắc họ cũng thản nhiên như không ha
___________
Tả Hàng
Tả Hàng
Sao căng lại chống vắng thế này* nhíu mày*
À anh hai em thì ra là bận có kì thi học sinh giỏi quốc gia mà không biết việc em bị mất tích
còn chị hai em thì sao , tại sao lại không ở đây???
Tả Hàng
Tả Hàng
Quản gia Hân Hân đâu rồi
NV Nam
NV Nam
Quản gia: dạ cô Hân Hân đi nước ngoài cũng ông bà chủ rồi ạ
NV Nam
NV Nam
Quản gia: có thể mấy tháng nữa mới qua
Tả Hàng
Tả Hàng
Hmm... còn thằng nhóc Kỳ Hàm nó đâu rồi* nhìn Quản gia*
NV Nam
NV Nam
Quản gia: dạ....tôi không biết thưa thiếu gia
NV Nam
NV Nam
Quản gia: Tam thiếu gia đã mất tích gần 3 tháng nay rồi
NV Nam
NV Nam
Quản gia: tôi cũng không rõ tung tích của Tam thiếu ở đâu nữa ạ
Tả Hàng
Tả Hàng
Mất tích??
Tả Hàng
Tả Hàng
3 tháng???
Tả Hàng
Tả Hàng
Mất tích 3 tháng rồi??
Tả Hàng
Tả Hàng
Ông đùa tôi chắc??!
Tả Hàng
Tả Hàng
Tch 3 tháng không về
Tả Hàng
Tả Hàng
Nó đi đâu được
NV Nam
NV Nam
Quản gia: chắc Tam thiếu chỉ bỏ nhà đi bụi thôi vài tháng rồi sẽ về ấy mà* cúi đầu*
Tả Hàng
Tả Hàng
Ừ nếu như vậy thì cứ để nó đi luôn đi đừng về đây nữa
Tả Hàng
Tả Hàng
* khó chịu bỏ lên phòng*
Em mất tích 3 tháng liền họ chỉ nghĩ em đi bụi
Họ có phải là gia đình của em không vậy??
Họ còn không quan tâm đến em
Không quan tâm đến sống chết của em
________
Hoàn

Chap 3

___________
Ngày tháng cứ thế trôi qua nhanh chóng đã gần 1 năm kể từ khi em mất tích
Tả gia cuối cùng cũng nhận ra gì đó bất thường
Họ bắt đầu lo lắng mà cho người tìm kiếm em rồi
Cuối cùng họ cũng nhận ra sự có mặt của em mà lo lắng
Nhưng liệu em có nhớ họ nữa không,hay...em đã quên đu quá khứ đau khổ đó
___________
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Hức không được m-mình phải chốn hức* bò dậy*
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
M-mình mệt quá* lết tấm thân trên nền đất*
Tả Kỳ Hàm ( em)
Tả Kỳ Hàm ( em)
Ha...c-cửa đang mở p-phải chạy đi ngay lúc này* cố gắng đứng dậy*
Em đau lắm nhưng nếu lúc này không chạy thì lúc nào nữa mới có cơ hội đây
Em phải chạy, chạy đi ngay bây giờ
_____________
Tả Mạc Tử
Tả Mạc Tử
Chết tiệt vẫn chưa tìm ra tung tích gì là sao * tức giận*
Băng Nguyệt Chu
Băng Nguyệt Chu
Hức... là do tôi...do tôi không quan tâm đến thằng bé* khóc*
Tả Hàng
Tả Hàng
* nắm chặt tay* nếu lúc đó mình cho người tìm kiếm em ấy sớm hơn, nếu lúc đó mình đối sự tốt hơn với em ấy thì...
Nếu như thì vẫn là nếu như không thể thay đổi được nữa rồi em mất tích rồi liệu em có sóng tốt hay không
Liệu em có ghét anh và gia đình này không
giờ đây hối hận cũng không kịp nữa rồi...
Tả Gia Hân
Tả Gia Hân
Ba mẹ... vẫn chưa tìm được sao * bước vô*
Băng Nguyệt Chu
Băng Nguyệt Chu
* lắc đầu* vẫn chưa... hức không biết giờ này thằng bé có ăn no không, có mặt áo ấm không, có ngủ đủ giấc không.. hức do mẹ hức,là mẹ không tốt với thằng bé
Tả Mạc Tử
Tả Mạc Tử
* ôm bà* thôi đừng khóc nữa em à... chúng ta rồi sẽ tìm được thằng bé thôi
Băng Nguyệt Chu
Băng Nguyệt Chu
Anh à em nhớ con hức* nắm tay ông*
Tả Hàng
Tả Hàng
Mẹ con sẽ tự mình tìm kiếm tung tích của em ấy* nhìn bà*
Băng Nguyệt Chu
Băng Nguyệt Chu
* nhìn anh* con có chắc không
Tả Hàng
Tả Hàng
* nghiêm túc nhìn bà* con chắc
Tả Gia Hân
Tả Gia Hân
Em nữa em cũng đi * nói lớn*
Tả Hàng
Tả Hàng
Không được em ở nhà đi ngoài đang tuyết rơi em sẽ không chịu được lạnh mất * xoa đầu cô*
Tả Gia Hân
Tả Gia Hân
Nhưng...
Tả Hàng
Tả Hàng
Ngoan ở nhà, anh sẽ đưa Tiểu Kỳ về* cười*
Tả Gia Hân
Tả Gia Hân
Vâng...* nhìn anh*
Tả Hàng
Tả Hàng
* rời đi *
__________
Tuyết bên ngoài rơi dày hơn,em chạy với đôi chân trần trên nền tuyết lạnh
Khuân mặt em tại nhợt không có sức sống đôi chân vì thế mà bị bỏng lạnh
Một thân đầy vết thương to nhỏ, trên người chỉ có độc nhất một chiếc áo mỏng rách rứa
Mắt em đã mờ dần thân ảnh run rẩy đi chạy trên nền tuyết
Em chạy đến một con hẻm nhỏ mà khụy xuống nền đất lạnh đó
Mắt em mờ dần mờ dần rồi ngất lịm đi
ý thức vì vậy mà cũng mất đi
Em không biết em đã ngất bao lâu nhưng trong tìm thức em,em cảm thấy một thứ gì đó đang ôm chặt lấy em ,hơi ấm từ cơ thể người kia ôm trọn lấy thân ảnh bé nhỏ
Em lọt tỏn vào lòng người kia ,cơ thể em nhỏ bé chỉ cao 1m50 em ốm yếu gầy gò
____________
Hoàn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play