Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

| Tokyo Revengers | Hình Như Họ Nghe Được Tâm Trí Tôi Nói Gì.

1

// abc // - hoạt động *abc* - suy nghĩ A.B.C - nhấn mạnh -abc- : lời t/g [abc] - bối cảnh, góc nhìn (Abc) - bổ xung […] : Skip, tua
1
“Áaaaaaa-!!”
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Cái *beep* *beep* mày!!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
*beep* *beep* *beep* thằng *beep*!!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Ây yo bờ rô, bình tĩnh.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Bạn bè với nhau sao phải làm lố quá vậy!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
*beeppppp* !!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Bạn bè củ cak!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
M-mày biết mày vừa làm gì không hả??!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Gì, con vợ hôm nay căng vãi…
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Lỡ làm đổ có mấy cái tượng với standee, có sao đâu…
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Ngậm mồm!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Mày coi đi!
Dương chỉ tay lên bàn.
Lông mày sắp hôn nhau tới nơi.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Tsukishima thì gãy cổ, Obanai thì mẻ tay, Light thì mất phụ kiện!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Má mày thằng l*n!!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
T-thì…-!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Im!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Mày có biết đống này tao bỏ bao nhiều tiền không??
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Figure hàng hiếm đó!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Xì, mai mua cho mười con cũng được.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Bổn thiếu gia không thiếu tiền!
‘Bộp-!’
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Gia gia con c-
‘Reng reng reng.’
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Mày may đây, Hải l*n.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Kìaaa!
[…]
[ Bệnh Viện, phòng 304 tầng 4 ]
‘Cạch-!’
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Nhiên, anh đến rồi.
Căn phòng trắng xoá.
Mùi thuốc sát trùng thoảng thoảng trong không khí khiến lông mày Dương không khỏi nhăn lại.
Tiếng máy móc vang qua 4 bước tường, âm thanh thắt chặt tim gan.
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Anh hai, anh có mua bánh dưa lưới cho em không?
Dương nhìn đứa em gái bé bỏng, làn da nhợt nhạt như một bóng ma.
Khựng một chút rồi thở dài một tiếng rồi đặt bịch đồ Circle K lên bàn.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Em bị bệnh như vậy, sao cứ thích ăn bánh dưa lưới hoài thế?
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Nó ngon mà, bác sĩ An cũng không có vấn đề gì hết á!
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Hết nói nổi em…Nhiên Nhiên có muốn ăn táo không?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Để anh hai gọt cho nhé?
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Dạ!
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Anh hai tuyệt nhất!
“Anh Hai Tuyệt Nhất!”
“Anh Hai Tuyệt-“
“Anh Hai-“
“Anh-“
.
.
.
‘Bíp…bíp…bíp…’
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Em…Yêu…Anh Hai…Lắm…
Nhiên nằm trên giường bệnh.
Gương mặt tái nhợt, đôi môi không hé nổi vẫn cố khéo ra một nụ cười.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
N-nhiên, Nhiên…
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
A-Anh hai cũng y-yêu em…Nhiên…-
‘RẦM-!’
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
NHIÊN!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Dương…-!
Nhiên quay nhẹ đâu sang.
Đôi mắt phượng giờ trống rỗng hơi nheo lại, nụ cười gượng gạo vẫn mang theo những hơi ấm cuối cùng.
Trần Liên Nhiên
Trần Liên Nhiên
Chăm sóc cho anh Dương giúp em…
Câu nói cuối cùng rành mạch hơn hết thảy.
Rồi hơi thở nhẹ dần, nhẹ dần rồi tắt như một bông hoa héo tàn.
Dương gục xuống, nước mắt tuông ra như dòng suối, tay vẫn siết chặt lòng bàn tay lạnh dần của đứa em gái duy nhất.
Hải đứng chết chân, nước mắt lung khỏi tròng, rơi xuống từng hạt to như hạt đậu.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
N-nhiên…A-Anh…
Hải khập khiễng tiến đến, khuỵ xuống.
Một buổi chiều mưa, nhiều hơn là nước mắt.
[…]
Đám tang ảm đạm.
Mây mù văng khắp bầu trời như cách ánh mặt trời rời đi.
Đám tang chẳng có mấy người.
Dương vốn mồ côi từ năm 10 tuổi, họ hàng cũng chán ghét cái đống nợ mà cha mẹ cậu để lại.
Cậu một mình nuôi em gái.
Sau này cô bé còn mắc ung thư, gánh nặng trên vai kể không siết.
Mặt trời, tia nắng duy nhất thắp sáng đời cậu ấy thế cũng bị tước đi, thật khổ nhỉ?
Nờ Pê Cê Nữ
Nờ Pê Cê Nữ
Dì họ : Con bé đó mất rồi thì coi như bớt một gánh nặng, Dương cứ dùng tiền cố mà sống cho tốt, con bé cũng sẽ thấy vui thôi.
Cậu cúi gầm mặt.
Đồng tử đen ngòm vô định không thể tập trung.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Dạ, thưa Dì Linh…
Giọng nói thều thào, khàn khàn, có vẻ cậu đã khóc rất nhiều.
Hải trong bộ đồ đen, đưa mắt sang người bạn chí cốt, ánh mắt chứa chấp hàng ngàng lời nói không thể thốt ra nổi.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
[ - ]
End Chương 1.
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Đầu hề sau suy, tập làm quen dần mấy bảo bối nhé~
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Bộ này kiểu đơn giản, mô típ đại trà, viết cho thoả trong lúc chờ tác giả yêu thích ra chap hoii.

2

// abc // - hoạt động *abc* - suy nghĩ A.B.C - nhấn mạnh -abc- : lời t/g [abc] - bối cảnh, góc nhìn (Abc) - bổ xung […] : Skip,
2
Sau sự cố năm ấy.
Dương thu mình vào trong.
Cậu là loại người luôn cần một mặt trời để hướng về.
Không thể lạc lỏng giữa bóng đêm.
Hải nhìn người bạn chí cốt hoạt bác ngày nào giờ lại như vậy, sầu bi vô cùng.
“Hãy chăm sóc anh Dương giúp em.”
Vì một câu nói thều thào, Hải quyết trở thành ngọn cỏ chỉ đường cuối cùng và mãi mãi của Dương.
.
.
.
Vào năm nhất đại học.
Hải bỏ tiền mua một căn hộ ở tầng 17 một chung cư ở Hà Nội.
Anh và Dương dọn vào ở chung.
Chăm sóc như chăm một đứa bé lầm lì.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Hải ơi!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Gì?
Hải từ phòng đi ra.
Nước nóng còn vương trên tóc và nữa cơ thể cởi trần.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Mày đọc ngôn tình à?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Hồi nào?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Ai đồn đấy? Mai tao lấy tiền vả vô mặt nó.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Không, ý là nó nằm trong cặp mày này.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Hay là mày có bạn gái rồi?
Hải hơi khựng lại, rồi búng tráng Dương một cái rõ kêu.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Im được rồi đó, tao mà có bạn gái thì mày ai lo?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Tao 18 rồi mà…
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Ra đường kêu ly nước còn không dám, 18 con c*c tao.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Thấy gớm quá cha.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Nói chung là cuốn này của ai?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Thì…mua đại, sắp tới là sinh nhật nhỏ Hiền, nhớ không?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Nó mà thích loại này á?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Mày có lộn không…?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Con đàn ông như nó, đọc ngôn tình 3 xu harem thanh xuân vườn trường đồ á hả…?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Kệ đi, thấy nó đọc bản web nên mua bản sách cho đọc, dù gì thì cũng có thêm quà các kiểu.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Chắc là sẽ thích mà.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Ờ…
[…]
Ánh chiều tà xuyên qua lớp rèm, hắt lên gương mặt cậu và anh.
Đôi tay anh chải nhẹ tóc cậu.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Mày định nuôi tóc dài à?
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Ừ, bé Nhiên từng bảo mặt tao mà giả nữ thì đẹp lắm.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Tao cũng muốn thử một lần.
Hải trầm mặt.
Quả thật ngũ quan của Dương rất đẹp, một gương mặt phi giới tính.
Hải vuốt mái tóc đen nhánh của cậu, lấp lánh ánh nâu.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Được, lúc đấy tao sẽ tạo kiểu cho mày.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Thật?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Thật.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Mày chả tin tao chút nào cả…
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
E-ê, có tin, đừng có khóc nhè!
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Dương hết thương tao rồi…
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Gõ cái lủng sọ chứ ở đó mà thương, thương con cak.
Hai chữ ‘tình bạn’.
[…]
Trong ngõ nhỏ, tiếng mèo kêu không dứt.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Meo meo, dễ thương vãi mày ơi!
Dương ngồi xổm vuốt cằm mèo hoang.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Mày không sợ nó cào à? Mấy con này không có ngừa dại đâu đấy, Dương.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Hì hì, mấy con mèo hoang thích tao mà, nhỏ giờ chưa bị cào lần nào.
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Ừm…
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Tự nhiên muốn nuôi mèo ghê, mày thích không?
Bùi Duy Hải
Bùi Duy Hải
Chung cư không cho nuôi, mày muốn thì sau này tao mua nhà đất.
Trần Thế Dương
Trần Thế Dương
Hả? Thôi khỏi…
[-]
End Chương 2.
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Nhìn tình tứ vậy chứ Friendzone, ác hơn thì quất mợ cái thế thân.
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Đẻ Truyện Không Chán - Cá
Tôi luỵ KokoInui thì con dân của tôi cũng phải luỵ thế thân như vậy!

3

// abc // - hoạt động *abc* - suy nghĩ A.B.C - nhấn mạnh -abc- : lời t/g [abc] - bối cảnh, góc nhìn (Abc) - bổ xung […] : Skip,
3
‘Bùm-!’
Căn hộ trong một đêm tạnh bỗng bùng cháy.
.
.
.
“Bản tin ngày 6 tháng 11.”
“Tại quận Hoàn Kiếm sảy ra một vụ cháy trong đêm.”
“Gồm 2 tử vong và hơn 20 người bị thương.”
.
.
.
Dương ngủ sâu, rất sâu, lửa bùng lên cậu vẫn không biết.
Hàng mi khẽ run nhẹ khi cuối cùng cũng tỉnh lại, chỉ là…
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
…chỗ đếch nào đây?
Căn phòng xa lạ hoành tráng, to hơn cả phòng khách căn hộ của Hải.
Chiếc giường mềm với cái chăn dày, chắc chắn không còn ở Việt Nam, có ai điên mà đắp chăn cỡ này đâu?
Xung quanh đầu giường là mấy con gấu bông đáng yêu nhìn chằm chằm cậu.
Ánh sáng trắng chiếu qua lớp rèm đang bay bổng, bên ngoài kia là ban công à…?
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Điên, ngủ không thèm đóng cửa, lạnh bỏ mẹ.
Haiz, không có Hải là mỏ lại mất kiểm soát.
[…]
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Oáp-
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Cái đitj-
Đứng trước gương, Dương ngớ cả người.
Gương mặt thanh tú mang dáng vẻ yêu kiều, làn da trắng như sứ mịn, mái tóc xoả dài đến eo.
Ngũ quan hoàn hảo. Đôi môi đỏ mọng, hàng mi dài như cánh bướm, đôi ngươi long lanh, chiếc mũi cao hơi vểnh nhẹ ở chóp.
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Con gái à…?
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Thế sao đếch có ngực??
Dương khó tin vào mắt mình, ngủ dậy lại thành mỹ nhân?
Đôi tay hơi run rẩy kiểm tra cơ thể.
Nó sẽ không thật sự quá kì lạ nếu cơ thể này không có…’cái ấy’.
Vậy là nam giả nữ à? Điên vãi cả l*n.
[…]
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Tóc xanh…tự nhiên à?
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Ảo vãi, cỡ này chắc là tiểu thuyết rồi…
“Đúng òiiii!”
Một giọng nói cất lên muốn khiến Dương giật đùng đùng.
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Á-! Cái đ*t con m*, đ* m*, thánh thần thiên lý ơi, hồn phách nhảy lăm ba đa, ối giồi ôi ối giồi ôi.
Rii
Rii
Ủa? Nhớ là kí chủ đợt được báo là hiền lành lắm mà…?
Dương nhìn xuống, ờ…hình như đây là con gấu bông trên giường hồi nãy mà?
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Đ*t mợ, con quỷ nào đây, tao ném mày ra cửa sổ bây giờ.
Rii
Rii
Ủa? Ê!
Con…gấu trúc đỏ? Đó nhảy lên bệ bồn rửa, tứ chi nhỏ xíu mà nhảy cao thật.
Nó dơ tay ra, chả có ngón còn đòi chỉ chỏ, làm màu làm mè.
Rii
Rii
Kí chủ!
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Vả một phát rớt xuống đất liền đấy, đồ con chồn láo toét.
Rii
Rii
Gì?? Chồn á?!
Con đó nhảy cẫn lên.
Nhìn mắc cười chứ chả thấy có tí gì gọi là ‘đe doạ’ cả.
Rii
Rii
Xì…
Rii
Rii
Nói chúng á, thì ngài, Trần Thế Dương, đã xuyên không, vậy ó, hiểu hăm?
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
Không ngu.
Rii
Rii
Okii, vậy thì Rii đi ngủ, đỡ phải nói nhiều!
Yobibrume Tsuyii
Yobibrume Tsuyii
[-]
End Chương 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play