Ơ Kìa...Ăn Bánh Uống Trà Mà Vào Thẳng Cửa Máu...Đời Này Tàn Rồi..[Quỷ Khóc]
Ăn bánh với phim thôi cũng có chiện
T/g Lorya
Hiiii các đọc giả
T/g Lorya
Tôi là Lorya, hân hạnh được các đọc giả ghé qua
T/g Lorya
Rất mong mọi người đừng chê truyện của tôi nhé
T/g Lorya
đôi khi nó chán và nhạt
T/g Lorya
Mong mọi người đừng để ý quá
Trong một căn biệt thự với thiết kế tinh xảo
Một cô gái mái tóc bạch kim có chút đỏ đang nằm nghiêng ngả xem phim và ăn bánh
Cô là Giang Thiên Hoàng, vừa tròn 20 tuổi, vẫn còn vô tư và trẻ con. Từ nhỏ đã mất đi gia đình nên cô sống trong trại trẻ mồ côi. Khi lớn, cô vừa học vừa làm nhưng vì cố gắng nên việc học của cô không bao giờ bị kém đi, chỉ có tăng lên. Uớc mơ kiếm thật nhiều tiền rồi tắm trong tiền. May mắn là cô đã được một gia đình giàu có nhận nuôi, họ không thể sinh con nên quyết định nhận nuôi một đứa trẻ và đó là cô. Cô được họ chăm sóc kĩ càng, đến năm 18 tuổi, họ qua đời, để lại cho cô khối tài sản lớn, nhưng cô giữ một nữa, còn lại cô đi làm từ thiện tích đức
Mỗi ngày đều chăm chỉ học tập và làm việc, ddam mê với việc Khám phá (Vừa khám vừa phá). Niềm vui vĩnh cửu với sự vô tư, sợ ma nhưng hay ra dẻ. Khi xem phim...cô đã vô tình ngủ quên lúc nào không hay...
Lần nữa tỉnh dậy...cô đã ở trên một chiếc xe buýt cũ...
Giang Thiên Hoàng
"Ơ...ditme...đây là đâu?..wtf?"
Giang Thiên Hoàng
//Ngỡ ngàng, ngơ ngacz, nhưng may là chưa ngã ngửa//
Tiểu Nhất Bạch
//Nghe được âm thanh từ hư vô//
"Ai đang nói vậy?..."
Giang Thiên Hoàng
"Ơ..đm...tao nhớ tao đang coi phim mà...sao lại ở đây rồi..?"
Giang Thiên Hoàng
//Hoang mang tột độ, nhận ra trên đùi có một cuốn sách, nhanh chóng cầm lên đọc//
Lưu Thiên Bang
"Mình vừa nghe tiếng đây mà..đâu rồi?..."
//Nhìn quanh//
Lưu Thiên Bang
"Thôi kệ...chắc nghe nhầm"
Sau một lúc mày mò với cuốn sách...cô nhận ra...
Giang Thiên Hoàng
"Conmeno...tao xuyên không rồi..đechme"
Giang Thiên Hoàng
"Đang sống sung sướng giờ phải khổ sở như lày...hụ hụ.."
Lưu Thiên Bang
"Lại nữa...có khi nào là ma không...sợ nhe má.."
Tiểu Nhất Bạch
"Lại là âm thanh này.."
//Nhìn cô đang biểu lộ biểu cảm bên cạnh một cách đặc sắc//
"Chắc là cô ta rồi"
Giang Thiên Hoàng
//Cảm nhận được ánh mắt nên quay sang nhìn anh//
Giang Thiên Hoàng
"Đây là..Nhất Bạch!!Tiểu Nhất Bạch!!!..OMG Idol của em!!!"
//Hào hứng//
Giang Thiên Hoàng
"Kia còn nó Lưu Thiên Bang!!!"
Giang Thiên Hoàng
"Ôi má ơi! Bây giờ con chết luôn cũng không hối tiếc~"
Giang Thiên Hoàng
//Bên ngoài điềm tĩnh, bên trong cà tưng cà cưng//
Lưu Thiên Bang
"Duma!? Đứa nào réo tên bố vậy? Hong lẽ ma thiệt hả trời!!!?"
Tiểu Nhất Bạch
"Biết tên mình...và một người nữa tên Lưu Thiên Bang...Phải điều tra con bé này"
Tiểu Nhất Bạch
//Suy tư trầm ngâm//
Trong lúc cô đang hào hứng trong lòng một cách lố bịch thì tiếng nói một người đàn ông đã kéo cô lại bình thường
Anh chàng béo
Chắc chắn một chương trình truyền hình nào đó không có tâm đã mời chúng ta đến đây quay Show thực tế
Anh chàng béo
Điện thoại của chúng ta đã bị tịch thu rồi. Các anh chị cứ ở lại đây chơi, tôi đi đây
Chiếc xe tạm dừng lại ngay ngã tư, anh ta đã nhanh chóng mở cửa sổ xe và nhảy xuống
Chiếc xe lăn bánh, anh ta đã đi và biến mất trong màn sương mù dày đặc đầy quỷ quái kia
Giang Thiên Hoàng
//Chắp tay cầu siêu//
Giang Thiên Hoàng
"Chúc anh bạn đầu thai vui vẻ, chơi ngu thì chịu khó chết sớm heh"
Tiểu Nhất Bạch
//Nhướn mày, nhìn cô//
"Ý gì đây...?"
Lưu Thiên Bang
"Đ..đầu thai...không lẽ anh ta sẽ chết?"
Lưu Thiên Bang
//Hoang mang//
Giang Thiên Hoàng
"Sao cảm giác lời thoại anh ta cứ thiếu thiếu...thôi...kệ moẹ đi"
*Trời má...mỏ nó hỗn kìaaaa*
Giang Thiên Hoàng
"..nhưng...rốt cuộc...con quỷ nào lột da anh ta ra nhỉ...không biết lát nữa nhìn có ghê không..."
//Rùng mình//
Giang Thiên Hoàng
"Lát phải cố không nhìn thôi...chứ nhìn chắc mình...ngất tại chỗ.."
Tiểu Nhất Bạch
"Lột da?...không lẽ anh ta sẽ chết thật?...hơn nữa..con quỷ trong lời cô ta là ý gì..cô ta biết những gì?.."
Lưu Thiên Bang
"Trời ơi là trời...ai đang trù ẻo bọn tôi vậy!?"
//Sợ vcl rồi//
Chiếc xe buýt đi được mười mấy phút nữa thì từ xa, mọi người nhìn thấy một thứ lơ lửng trên không trung, khi xe đến gần hơn một chút...
Họ kinh hoàng phát hiện ra, là thi thể cùng bộ da bị lột sạch hoàng chỉnh của gã béo lúc nãy, máu tưỡi vẫn còn chảy lách tách thấm vào thanh sắt và tạo thành một mảng dưới nền đường
Họ còn thấy gương mặt biến dạng của anh ta trong vô cùng sợ hãi, như thể thấy thứ gì đó rất đáng sợ
Cô đang loay hoay với cuốn sách, thấy mọi người có biểu cảm kì lạ thì theo bản năng ngẩng đầu lên xem, ánh mắt vừa rơi vào cái xác đã bị hai bàn tay từ phía sau che lại
Giang Thiên Hoàng
Huh?
//Ngỡ ngàng//
Tiểu Nhất Bạch
Đừng nhìn...cô sẽ bị ám ảnh đấy...
Giang Thiên Hoàng
À..vâng...cảm ơn đã nhắc nhở...
Giang Thiên Hoàng
//Cuối đầu xuống//
"May thật..."
Tiểu Nhất Bạch
//Thu tay về//
Không có gì...lần sau cẩn thận vào...
Giang Thiên Hoàng
//Nhìn sang anh//
Vâng
Giang Thiên Hoàng
//Mỉm cười tươi rói//
"Đúng là người tốt có khác"
Tiểu Nhất Bạch
//Gật nhẹ, quay đi//
"Đúng là cô nhóc này rồi...ra là tiếng lòng của con bé.."
Lưu Thiên Bang
"Mô phật... tưởng nãy giờ nghe tiếng quỷ không...Trời phù hộ độ trì"
Xe tiếp tục đi cho đến một lúc sau mọi người vẫn im lặng và không ai nói gì
Cô vẫn tập trung suy nghĩ xem bản thân sông đến khi nào
Có khi là chết ở cửa đầu tiên..hoặc ông bà bug cho sống đến cuối cùng cũng nên...
Ngồi im lặng một lúc...chiếc xe dừng lại trước một biệt thự, cô rời khỏi xe, theo sau là Nhất Bạch và Thiên Bang, những người còn lại chần chừ nhưng cũng nhanh chóng theo sau cả ba
Những người khác phát hiện không có tài xế xe, rất sợ hãi...còn cô...
Giang Thiên Hoàng
"Đù má...xe tự động à?...mà không...ở Thế giới sương mù mà...chỉ có ma lái xe thôi chứ tự động đếch nào được..."
Giang Thiên Hoàng
"Tự thao túng tâm lý...aizaaa~"
Tiểu Nhất Bạch
"Công nhận vô tư ghê..."
Lưu Thiên Bang
"Trời đậu...+1 người khiến tôi không thấy sợ vì sự vô tư" :)))
Bắc Đảo
Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác
Vương Hữu Ninh
Vậy...vậy phải vào thật sao?..lỡ..lỡ nó không an toàn...
Tiểu Nhất Bạch
Vậy các người có muốn đi vào lớp sương mù đó không?...
Tiểu Nhất Bạch
Các người không nhớ sao?...Tên béo đó? Vì thế chúng ta chỉ còn cách vào căn biệt thự này thôi
Mọi người đều lộ biểu cảm sợ hãi khi nhắc đến chuyện đó, bầu không khí im lặng và ngột ngạt đến đáng sợ, cô chỉ im lặng đảo mắt, rồi quay người về phía cánh cửa
Âm thanh năng nề của cánh cửa vang lên một cách đáng sợ
Giang Thiên Hoàng
"Chậc...khung cảnh đáng sợ kết hợp cái tiếng này...yếu tim có mà tử vong tại chỗ quá..."
Giang Thiên Hoàng
Cái cửa này nặng quá...
Giang Thiên Hoàng
//Lẩm bẩm, cau mày một cách khó chịu//
Tiểu Nhất Bạch
//Tiến tới//
Tôi giúp nhóc...
Anh nhẹ nhàng dùng chút sức đẩy cửa, cô mất đà ngã cái uỵch
Giang Thiên Hoàng
Ui da..!
//Sõng soài trên đất//
Lưu Thiên Bang
Pftt..có..có sao không nhóc?
//Nhịn cười//
Tiểu Nhất Bạch
//Đưa tay ra//
Giang Thiên Hoàng
Ổn mà...té có chút thôi...không sao
"mới lạ đó...đau vãi.."
//Nắm lấy tay Nhất Bạch, được anh kéo lên rồi cô nhanh chóng phủi bụi trên người//
Cô nhanh chóng bước vào sân trong của biệt thự
Không khí im lặng ngột ngạt..cô đặc đến đáng sợ...
Nhan Hữu Bình
//Bám lấy tay cô//
T..tôi hơi sợ..
Nhan Hữu Bình
Có..có thể...
Giang Thiên Hoàng
à..ừ...không sao...
Giang Thiên Hoàng
Cô cứ việc..
Giang Thiên Hoàng
"+1 người trong sổ death note"
Con vẹt của năm~
Tiểu Nhất Bạch dẫn đầu mọi người bước vào trong. Khi bước vào sân của biệt thự, sự âm u và im lặng đáng sợ rõ rệt hơn. Mọi người vì thế mà đi sát vào nhau
Giang Thiên Hoàng
//Hơi lùi lại phía sau, tạo khoảng cách nhỏ//
Giang Thiên Hoàng
"Ditme...đường rộng vãi nhái thì đếch đi...cứ sát sát vô nhau làm quái gì thế.."
Lưu Thiên Bang
"+1 mỏ hỗn bất chấp hoàn cảnh"
//Theo sau Nhất Bạch//
Khi đến trước cửa biệt thự, Nhất Bạch gõ lên cửa vài cái và chờ đợi
Cánh cửa mở ra, người đứng đó là một cậu nhóc có thể nói là khá thấp, ừ thì còn nhỏ mà
Giang Thiên Hoàng
"Ồ...là Điền Huân..nhìn cưng ghê..mà tính hơi chảnh.."
//Ánh mắt lấp lánh//
Điền Huân
"Huh? Giọng con nào đấy? Đứa nào vừa nói tao chảnh"
Tiểu Nhất Bạch
//Đi vào trong//
Khi những người còn lại đang loay hoay, Điền Huân lên tiếng
Điền Huân
Các người tốt nhất mau vào trong, màn sương mù ngoài đó rất nguy hiểm
Những người đó nghe vậy thì nhanh chóng chạy vào biệt thự
Còn cô thì ung dung theo sau vì không thích chen lấn, khi đi ngang qua Điền Huân cô đã cố kiềm lại cảm giác ôm cậu vào lòng vì cậu trong thấp thấp dễ thương và cô đặc biệt thích những thứ như thế
Giang Thiên Hoàng
"Aaaaa~ Điền Huân lùn lùn mà dễ thương quá~"
Điền Huân
//Để ý tới vẻ mặt có chút vui vẻ của cô//
"Hình như là cô ta...nhưng cô ta đâu nói gì..hơn nữa.."
Điền Huân
"Tôi không lùn!!"
Bước vào trong, trung tâm phòng có hai người đang sưởi ấm trên sofa, họ im lặng nhìn về phía lò củi. Điền Huân cũng nhanh chóng bước vào trong và ngồi im lặng
Không khí có chút gượng gạo và đáng sợ
Giang Thiên Hoàng
//Nhìn quanh, ánh mắt rơi lên hai người trên sofa//
"Lương Nghiêm, hay còn gọi là Nghiêm thúc...còn người còn lại là Mạnh Quân nhỉ?...Nhìn sợ vãi.."
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
"Giọng này là của ai?...sao lại biết đến mình và Mạnh Quân?"
Mạnh Quân
"Đứa nào vừa nói tao đáng sợ?!"
Tiểu Nhất Bạch
"Con nhóc đó biết rõ mọi người ở đây sao?"
Giang Thiên Hoàng
"..Đốt củi vậy rồi trên trần nó ố vàng...nhìn ngứa cả mắt...OCD thật mệt mỏi"
Lưu Thiên Bang
"Cái đó là thứ nên chú ý à?"
Lưu Thiên Bang
//Nhìn cô với ánh mắt ngỡ ngàng//
Tiểu Nhất Bạch
//Véo nhẹ sống mũi//
"Trời ạ..."
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi đây là đâu?
Tiểu Nhất Bạch
Tại sao chúng tôi lại ở đây?
Tiểu Nhất Bạch
Màn sương mù và xe buýt là chuyện gì?
Cuối cùng Tiểu Nhất Bạch đã lên tiếng, hỏi đúng những câu hỏi mà những người khác cũng đang thắc mắc
Nhưng đáp lại anh là sự im lặng của ba người kia
Lưu Thiên Bang lúc này đã hơi cáu
Lưu Thiên Bang
Này! Hỏi các người đấy, câm à!?
Giang Thiên Hoàng
//Kéo tay anh lại//
Bình tĩnh đi...
Giang Thiên Hoàng
"Ông Mạnh Quân đấm ông bầm mắt bây giờ mà cứ sồn sồn lên"
Lưu Thiên Bang
"Đệch..thật à?"
//Mị đã hơi rén//
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
//Ngẩng đầu lên//
"Là giọng nói của cô nhóc đó.."
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Tôi biết các người có rất nhiều thắc mắc
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Nếu các người có thể sống sót qua cánh cửa đầu tiên
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Tôi sẽ giải đáp cho các người những thắc mắc này
Khi nghe xong câu đó, mọi người đều rùng mình, có một dự cảm chẳng lành
Giang Thiên Hoàng
"Ngắm Idol cho đã mới được...vì.."
//Hơi ủ rũ//
Giang Thiên Hoàng
"Chưa chắc gì đã sống sót qua cửa đầu tiên...nhưng không sao... ông bà có câu...mình sợ ma một thì ma sợ mình mười...chỉ cần đáng sợ hơn nó là được...hehe~"
//Tự an ủi//
Giang Thiên Hoàng
"Chắc cũng áp dụng câu đó cho quỷ được mà haha...không sao không sao.."
//Tự an ủi thành công//
Mạnh Quân
"Tôi sợ người nghĩ ra câu đó rồi đấy"
Tiểu Nhất Bạch
Cửa máu..Đó là cái gì?
Giang Thiên Hoàng
"Là cánh cửa dẫn đến thế giới ma quỷ đấy Idol của em ơi~ Nếu hoàn thành nhiệm vụ thì okay, còn xui thì làm đồ ăn cho lũ quỷ á~"
Không khó để mọi người nhận ra cô gái với vẻ ngoài đôi mươi vẫn còn đang vui vẻ ngắm nhìn bộ móng tay mới làm hồi tuần trước, khác với vẻ sợ hãi của mọi người, cô vui bất chấp hoàn cảnh
Những người nghe được tiếng lòng của y
"Cô ta có đang nghiêm túc không vậy? Hơn nữa...sao cô ta lại biết?"
//Nghi ngờ, một vài ánh mắt nhìn sang cô//
Giang Thiên Hoàng
//Thanh niên vẫn đang nhìn tùm lum như kiếm thứ gì đó để khám phá//
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Nó ở trên tầng ba
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Thời gian của các người không còn nhiều, còn chưa đến năm phút nữa
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
//Xem đồng hồ trên tay//
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Khi cánh cửa máu mở ra, các người sẽ tiến vào thế giới kinh hoàn trong cánh cửa máu, để hoàn thành nhiệm vụ trên cánh cửa máu
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, xe buýt sẽ đến đón các người
Sau đó Lương Nghiêm lại im lặng
Á Mộc
Nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Sẽ chết...hơn nữa là chết rất thảm..
Giang Thiên Hoàng
"Hụ hụ...thôi thì nhờ quý nhân vậy"
Giang Thiên Hoàng
"Bạch ca ca, mạng nhỏ này của em trông cậu vào anh"
Tiểu Nhất Bạch
"Liên quan? Tôi còn chẳng biết tôi có sống hay không"
Lưu Thiên Bang
"Ồ...ai là Bạch ca, để tôi giao lại mạng nhỏ này cho anh ta"
Tiểu Nhất Bạch
"Sao có cảm giác nặng nề hơn nhỉ..?"
Mọi người nghe xong, cả cơ thể đều mềm nhũn ra, ba cô gái đã sợ đến khuỵ xuống đất
Tiểu Quý
Có..có thể từ chối làm không?
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Có thể, nhưng tốt nhất sau này cậu đừng ngủ nữa...
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Vì nếu cậu không hoàn thành nhiệm vụ trên cửa máu...thứ trong cánh cửa đó sẽ bước ra tìm cậu..
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Cho dù cậu ở đâu nó cũng có thể tìm thấy...Sau đó...
Giang Thiên Hoàng
"Sẽ chít...ông bà cha mẹ ơi...coan sắp chít rùiiii...cíu coan"
Lưu Thiên Bang
"Huhu... trời ơi..tui cũng sắp đi gặp ông bà rồi sư phụ ơi..."
Mạnh Quân
"Như con vẹt vậy...ồn ào cỡ đó.."
Điền Huân
"Một người mà tưởng hơn chục người đang nói đó chời.."
Dù Lương Nghiêm không nói hết nhưng mọi người đều hiểu rõ kết quả
Tiểu Nhất Bạch
Trước khi bọn tôi đi, mọi người có lời dặn dò gì không?
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Lời dặn dò?
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Dù câu chuyên bên trong cửa máu vô cùng nguy hiểm
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Nhưng có nhiều hơn một con đường sống
Lương Nghiêm (Nghiêm thúc
Chỉ cần các cậu tìm được con đường sống, muốn hoàn thành nhiệm vụ và sống sót cũng không khó
Nói xong, anh bước về phía cầu thang, Lưu Thiên Bang thấy vậy cũng nhanh chóng theo sau anh...nhanh chóng hỏi vài câu hỏi trong khi đi cùng Nhất Bạch
Còn cô thì nhân lúc không ai để ý đã đi lên trước, tay nhanh chóng bịt mũi vì mùi hương không mấy dễ chịu
Mùi máu hoà cùng mùi gỗ mục nát lan tỏa khắp tầng ba. Khi hai người kia lên tới, đã thấy cô đang đi về phía cuối hành lang, tầng ba không có gì ngoài cánh cửa đỏ thẩm nhuộm đầy máu tươi
Lưu Thiên Bang
Này cô bé, nhóc gan đấy...
Giang Thiên Hoàng
Huh?
//Quay ra phía sau//
Giang Thiên Hoàng
Oh..ra là hai người...
Lưu Thiên Bang
Bao nhiêu tuổi rồi?
Giang Thiên Hoàng
Vừa tròn 20, sinh nhật hồi cuối tháng trước
Giang Thiên Hoàng
Nhân tiện...làm quen với hai người
Giang Thiên Hoàng
Em tên Giang Thiên Hoàng, gọi em Thiên Hoàng hoặc tiểu Hoàng thì tùy mọi người
Giang Thiên Hoàng
"Nhân tiện còn có thể gọi em là Hoàng Hoàng bảo bối đấy Idol của em~"
//Trong lòng nở hoa//
Tiểu Nhất Bạch
"Ôi trời..."
Lưu Thiên Bang
"Dại trai dữ vậy luôn đó trời.."
Lưu Thiên Bang
Tôi tên Lưu Thiên Bang
Tiểu Nhất Bạch
Tiểu Nhất Bạch...
Cả ba cùng đi về phía cánh cửa máu, trên đó có một dòng chữ
*Chăm sóc bà lão ốm nằm liệt giường*
Những người khác đã đi sau nhanh chóng bước đến
Vương Hữu Ninh
Oh...chỉ đơn giản vậy thôi à?
Giang Thiên Hoàng
"...ai nói câu đó hay đi chầu ông bà đầu tiên á~"
Lưu Thiên Bang
"Đã he đã he..."
Bắc Đảo
Hù chết tôi rồi...tôi còn tưởng cái gì khó lắm chứ...
Giang Thiên Hoàng
"Oh...anh trai đi thứ ba~"
Lưu Thiên Bang
"Coi cái miệng nó phán quyết kìa...đếch trượt phát nào luôn trời.."
Ngay lúc mọi người đang bàn tán thì...
Giang Thiên Hoàng
"Ông bà độ con qua kiếp nạn này...Ngộ Không không cứu được nhưng con tin ông bà...về rồi con cúng cho nải chuối..."
Giang Thiên Hoàng
//Chắp tay cầu nguyện//
Cân mọi loại nhân vật
Ông bà said: Mày tự ăn mình mày đi con, gánh mày còng lưng cho mỗi nải chuối :))
Lưu Thiên Bang
"Con cháu có hiếu heh...hiếu thứ hai..:))"
Sau đó mọi thứ tối sầm...
Cô gái váy đỏ
Bản thân đã ở một nơi lạ hoắc, xung quanh cũng chẳng có ai, chỉ có mấy căn nhà trông rất mới như có người sinh sống
Nhưng con báo của chúng ta biết rõ, có người thế đếch nào được
Con quỷ kia nó làm thành tiệc buffe thịt moẹ rồi
Giờ y chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước để đến nơi tập hợp, cầu mong không lạc
Nhưng y với con đường cứ như lửa với nước, đi thế quái nào cứ quay lại chỗ cũ, không kiếm được chỗ tập hợp. Giờ y sợ rồi, vì lỡ con quỷ nào nhảy ra nhai đầu y chắc y xỉu tại chỗ
Giang Thiên Hoàng
//Để tay vào túi, tiếp tục đi nhưng cảm giác có thứ gì đó trong túi nên lấy ra//
Giang Thiên Hoàng
Oh...là móc khoá nhỏ...
T/g Lorya
*Kiểu kiểu dậy á~*
Giang Thiên Hoàng
May mà mi ở đây...tao tưởng mất rồi chứ...
//Thở dài nhẹ nhõm//
Giang Thiên Hoàng
Nhưng bây giờ làm sao thoát khỏi đây đây...bị lạc mất tiêu rồi...
Như thể nó hiểu được y nói gì, nên nó chỉ về một hướng, như muốn cô đi theo
Giang Thiên Hoàng
Ngươi giỏi thật đó a~
Giang Thiên Hoàng
//Đi theo hướng chiếc móc khoá chỉ//
Đi được một lúc, y thấy một nhóm người đang đứng trước cổng cùng một cô gái váy đỏ, cô ta nắm tay một cô bé nhỏ. Chiếc móc khoá cũng nhanh chóng phục hồi lại dáng vẻ vô tri vô giác lúc đầu mà nằm yên vị trên tay y. Y nhanh chóng chạy đến chỗ mọi người
Giang Thiên Hoàng
Xin lỗi mọi người....em bị lạc..
Lưu Thiên Bang
Lâu quá đó nhóc, Nhất Bạch định tìm em kìa
Lưu Thiên Bang
//Vò đầu cô//
Giang Thiên Hoàng
A..a...em xin lỗi...em thuộc kiểu người hay lạc đường chứ bộ...
//Bĩu môi//
Trong lúc cả hai đang đùa giỡn, cô gái áo đỏ đã nói chuyện với những người còn lại
Người phụ nữ váy đỏ
Mọi người đã tới đông đủ chưa?
Người phụ nữ váy đỏ
Thật xin lỗi, đã làm phiền các anh tới chăm sóc mẹ tôi
Người phụ nữ váy đỏ
Chỉ là ồng tôi đi làm xa, tôi phải đưa con gái đến biển ăn sinh nhật, nhà không còn ai
Người phụ nữ váy đỏ
Mẹ tôi bị mất trí nặng, tôi lo 2-3 y tá không đủ nên mới mời tất cả các anh từ công ty đến đây
Người phụ nữ váy đỏ
Về tiền, các anh đừng lo, tôi không thiếu tiền đâu
Người phụ nữ váy đỏ
Khi về, nếu mẹ tôi được chăm sóc tốt tôi sẽ trả thêm cho các anh
Giang Thiên Hoàng
"Trả thêm...vé đến địa phủ~ Công nhận thận khốn nạn a~"
Tiểu Nhất Bạch
"Ý con bé này là gì đây..."
Lưu Thiên Bang
"Vé xuống địa phủ...là..là sẽ chết hả!?"
Người phụ nữ váy đỏ
Mọi người đi với tôi, tôi sẽ giới thiệu các người với mẹ của tôi
Cô ta dẫn mọi người vào nhà và đi đến phòng của bà lão. Căn phòng khá tối, có một mùi hôi lãn vãn xung quanh
Giang Thiên Hoàng
//Che mũi lại//
Tại một chiếc giường lớn cạnh cửa sổ, một bà lão gương mặt hiền từ đang an tĩnh nhìn họ, nhưng cảm giác khá đáng sợ một cách quỷ dị
Người phụ nữ váy đỏ
Mẹ ơi, con phải dẫn con gái đi biển ăn sinh nhật, nên con đã thuê 8 y tá tới chăm sóc cho mẹ
Người phụ nữ váy đỏ
Năm ngày này họ sẽ là người chăm sóc cho mẹ đấy
Sau đó cô ta cúi người, thì thầm vào tai bà lão điều gì đó
Sau đó cô ta đứng lên nhìn mọi người
Người phụ nữ váy đỏ
Mẹ tôi bị liệt giường và mất trí nhẹ nhưng vẫn hiểu được những câu đơn giản
Người phụ nữ váy đỏ
Tình trạng sức khỏe tổng thể khá tốt, ăn uống ngon lành
Người phụ nữ váy đỏ
Đúng rồi, tôi chưa dẫn các cậu xuống bếp, theo tôi
Cả nhóm đi theo cô ta xuống lầu, bước vào bếp, căn bếp rộng rãi, khá thoải mái
Người phụ nữ váy đỏ
Mùa hè sắp tới, mùa mưa cũng sắp tới
Người phụ nữ váy đỏ
Ở đây mưa bão rất lớn, có thể 3-5 ngày có gió lớn mưa to, không thể ra ngoài mưa thực phẩm được
Người phụ nữ váy đỏ
Nhưng đừng lo, tôi đã chuẩn bị sẵn thực phẩm và nước cho các cậu
Người phụ nữ váy đỏ
Còn nữa, mẹ tôi không thích ăn rau, nên khi nấu cho bà, các anh nên cho thêm thịt
Người phụ nữ váy đỏ
Các anh có thắc mắc gì không?
Giang Thiên Hoàng
..A-
//Bị cắt lời//
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi, khu biệt thự này không còn ai khác sao?
Người phụ nữa cúi đầu, tỏ vẻ băng khoăn
Người phụ nữ váy đỏ
//Ngẩng lên//
Đúng vậy
Người phụ nữ váy đỏ
Khu biệt thự này đã xây từ lâu nhưng vì xa xôi nên không ai muốn đến đây
Giang Thiên Hoàng
"Nhìn mặt tôi giống có tin không?"
Giang Thiên Hoàng
"Tất nhiên là...đếch rồi"
Người phụ nữ váy đỏ
Nếu không phải vì lý do của mẹ tôi thì gia đình tôi cũng không sống ở đây
Người phụ nữ váy đỏ
Trong năm ngày này, các bạn hãy coi mình là chủ nhân của căn nhà này nhé
Y. Nhanh chóng vào phòng khách, ngồi xuống sofa, lấy chiếc móc khoá ra khỏi túi, nhân tiện lấy luôn cuốn sách khi cô đến thế giới sương mù đã thấy trên xe buýt (Tập 1)
Cô gắn cả hai thứ đó lại, vì không muốn chúng mất đi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play