(Yuuta Okkotsu) Liệu Ta Có Chung Đường ?
Chương 1
Khoảnh khắc nhìn thấy lại người từng bắt nạt năm ấy
Hastumi
//Nhìn cậu rồi đi lướt qua//
Nhưng vốn dĩ nó chỉ nên dừng lại ở đấy.
Hastumi
.... //Chết trân//
Okkotsu Yuuta
Từ nay tôi sẽ là người kèm cặp với cậu, mong được giúp đỡ.
Okkotsu Yuuta
//Cười, đưa tay ra//
Hastumi
//Vô thức đưa tay ra nắm lấy//
Okkotsu Yuuta
Vậy là chúng ta được xếp chỗ ngồi gần nhau rồi.
Okkotsu Yuuta
Tiện thể ta cũng có thể hỏi han và chia sẻ cho nhau những câu hỏi vướng mắc.
Okkotsu Yuuta
Tuyệt vời nhỉ? ^^
Hastumi
//Kiểm tra chạy, trật chân bị ngã xước đầu gối//
Okkotsu Yuuta
Cậu hậu đậu quá rồi đấy, để tớ xem nào
Okkotsu Yuuta
//Nhẹ nhàng nâng chân cô lên//
Okkotsu Yuuta
Chà, nó sẽ nhiễm trùng nếu không rửa vết thương đó.
Okkotsu Yuuta
Để tớ đưa cậu đến phòng y tế nhé.
Okkotsu Yuuta
//Bế cô lên//
Hastumi
.... Ý là mình không cần–
Hastumi
... Thôi, chả có gì cả.
Hastumi
//vòng tay câu lấy cổ hắn làm trụ//
Cô đanh tự hỏi bản thân mình rằng.
Liệu những cuộc gặp trùng hợp này.
Chỉ là do vô tình hay có sự sắp đặt?..
Hastumi
*Mong là vô tình thôi..*
Không muốn đi lại vết xe đổ năm xưa
Nên cô luôn tránh né hắn mọi lúc mọi nơi.
Vậy mà trời không thương cô.
Hết lần này đến lần khác đều chạm mặt nhau và có những hành động vô cùng thân mật.
Cô không ghét chúng, nhưng đừng là Yuuta được không?..
Okkotsu Yuuta
Thế nên phép tính này sẽ áp dụng trong–
Hastumi
Yuuta à //chen ngang//
Okkotsu Yuuta
Ah-.. Hả? Cậu lại vướng mắc chỗ nào sao?
Okkotsu Yuuta
//ghé sát vô người cô//
Hastumi
Ugh– xin lỗi...mình hơi chóng mặt, có lẽ nên đi uống chút nước. //quay người rời đi//
Okkotsu Yuuta
À cậu đi đi.. //tắt nụ cười//
Hastumi
//Tát nước vào mặt//
Hastumi
Mẹ nó– sống rồi..
Hastumi
//vuốt tóc ra sau//
Hastumi
//chống tay nên bệ, mắt nhìn thẳng gương//
Hastumi
Tại sao cứ gần gũi như vậy...
Hastumi
Cậu ta không hận mình sao...?
Gei qus
Hú, lại thêm bộ bú liếm bias
Gei qus
Tình tiết thì tất nhiên không theo mạch truyện gốc.
Gei qus
Nhưng cái thứ tình cảm vặn vẹo của Yuuta vẫn còn tồn tại trong truyện nhaa.
Chương 2
Hastumi
//Đập góc quyển sách liên tục vào đầu cậu//
Okkotsu Yuuta
Ưgh! Ưgh! Ah!
Nữ học sinh
1: //Cản cô// dừng lại đi Tumi! Cậu ta sẽ chảy máu đấy!
Nữ học sinh
2: //Đang giữ tay trái của cậu//
Nữ học sinh
2: Đ-Đúng rồi đó, cậu ta mà chảy máu thì sẽ có bằng chứng để cậu ta báo với hiệu trưởng
Nữ học sinh
2: Lúc đó thì chúng ta biết làm sao?
Nữ học sinh
2: //Bối rối//
Nữ học sinh
3: //Giữ tay còn lại của cậu và cũng hơi dè dặt nhìn cô//
Hastumi
//Không quan tâm đến cảm xúc mọi người xung quanh, tiếp tục đập//
Okkotsu Yuuta
Ư.. Ặc..! Ức!. //cảm thấy choáng//
Hastumi
//Ném mạnh góc sách vào chỗ sưng trên đầu cậu//
Nữ học sinh
1: Ối trời?! //dùng tay che miệng//
Nữ học sinh
2+3: !! //Đồng loạt thả tay cậu ra//
Okkotsu Yuuta
Ư.. //quỵ xuống//
Hastumi
//Giật tóc cậu kéo lên//
Okkotsu Yuuta
Ughh ah..!? //run rẩy ngước mắt lên nhìn cô//
Hastumi
Thử báo giáo viên đi, và tao xem là bọn đó tin tao hay mày nhé?
Okkotsu Yuuta
//Khóe mắt ửng đỏ, môi mím chặt//
Okkotsu Yuuta
Ức ..! //ngã nhào//
Nữ học sinh
1+2+3: //Bất lực đứng nhìn//
Nữ học sinh
2: Thôi, ra khỏi đây thôi Tumi. Quản lý thư viện quay lại rồi kìa //vỗ vai cô//
Nữ học sinh
3: Vốn dĩ sẽ rời đi êm đẹp, sao bả quay lại nhanh như vậy chứ? //than vãn//
Nữ học sinh
1: Hihi! Thôi đừng lo, chúng ta còn có lý do để biện minh mà! ^^
Nữ học sinh
2: Hử? //nhìn 1//
Hastumi
//Liếc mắt xuống nhìn cậu//
Hastumi
Ồ, tao đã hiểu. Hành động ngay thôi nhỉ?
Nữ học sinh
1: Hihi! Thấy tui nhanh nhạy khum nà??
Nữ học sinh
2: À ha, ý đồ của hai người đã bị tôi tóm được rồi.
Nữ học sinh
2: Dùng thằng đó, tạo ra hiện trường, báo cáo với bả, trốn thoát thành công. //giải thích cho 3//
Hastumi
Hờ! Tụi bây tạo ra hiện trường đi và tao sẽ là người đi báo với con mụ quản lý đó.
Một độ tuổi nổi loạn và thất thường nhất trong con người cô.
Cũng như là một kẻ giỏi che giấu cảm xúc và tính cách của mình một cách xuất sắc nhất.
Tàn nhẫn, ích kỷ, điên loạn và nóng tính, thiếu kiên nhẫn đều tích tụ đủ trong người cô từ khi cô lên 11 tuổi.
Chương 3
Kiêu ngạo, và ngông cuồng đều chỉ về cô từ cái thời ngổ ngáo đó.
Đập là đập, đánh là đánh, không nhượng bộ bất kỳ ai kể nam, nữ.
Hastumi
Yuuji, có gì mới hôm nay không?
Chỉ là, rất ít người trong trường phát hiện ra, hầu như những người biết chỉ có học sinh, toàn bộ giáo viên đều coi cô là một người ngoan ngoãn, con nhà gia giáo, lễ phép và ít nói.
Đến cả những người cô coi trọng còn không hề biết đến cơ mà.
Itadori Yuuji
Hửm? //đang đọc sách, nghe cô hỏi liền bỏ sách xuống//
Itadori Yuuji
Mmm.....//vuốt cằm suy nghĩ//
Itadori Yuuji
Tớ nghĩ thì ngoài việc có nghe nói lớp bên cạnh nhận thêm vài học sinh mới thôi, còn lại thì vẫn trôi qua bình thường à.
Itadori Yuuji
//Nhún vai//
Hastumi
Ồ.. Lớp A-3 đó hả?
Itadori Yuuji
Ừm, mà cậu vắng hai tiết sáng nay làm gì ấy? //nhìn cô//
Hastumi
Chuyện riêng tư của tớ, cậu có hỏi tớ cũng không nói đâu. //ngả người ra sau//
Itadori Yuuji
Ò, vậy thôi //quay về đọc sách//
Hastumi
//Lấy hộp sữa từ trong ngăn bàn ra uống//
Itadori Yuuji – người bạn trần truồng của cô từ nhỏ, cùng với cô lớn lên.
Nhà cô với nó đối diện nhau, thỉnh thoảng hai bên gia đình hay rủ nhau đi chơi và ăn uống. Hai đứa cũng vì những ngày đó mà quen nhau.
Mới đầu thì hai đứa chẳng ai ưng ai, cô luôn né nó mà nó thì cứ thấy cô là ứa nước mắt.
Vốn dĩ cứ mãi vậy đi cho thoải mái, nhưng sự việc đó lại đến.
Cũng là một buổi đi chơi của hai gia đình, nhưng hôm đó nó lại ngồi lên xe nhà cô và ba mẹ nó sẽ đến muộn vì có công việc chưa xử lý xong.
???
Hastumi + Yuuji: ngồi cách xa nhau.
Nó đã diễn ra vào lúc đó.
Buổi ăn bị phá ngang ngay khi bố cô bắt máy của một số lạ, và bố cô đã lái xe phi đi ngay khi cô và mẹ cô, em cô và nó còn chưa hiểu gì.
khoảnh khắc chiếc xe dừng lại ở Bệnh viện, trái tim cô co thắt bất an và một bàn tay đã nắm chặt lấy tay cô.
'Thấy nó như vậy, tôi tính xoa dịu nó dù tôi cũng chả mấy ổn định tinh thần mình'
Nhưng chưa để cô kịp làm gì, bố cô đã xuống khỏi xe rồi mở cửa phía sau ra, nắm lấy tay nó mà lôi đi trong sự thất thần của cô cùng với cánh tay đang giơ lên không trung một cách vô định.
'Ánh mắt nó nhìn tôi cũng thật ngơ ngác, và cái cảnh lúc đó trôi nhanh như chớp, đến khi tôi bừng tỉnh lại trí óc mình, thì tôi đã thấy mình dự đám tang của bố mẹ Yuuji rồi...'
Download MangaToon APP on App Store and Google Play