Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

BankYong | Học Bá, Em Thích Anh.

1. Va chạm

Tác Giả.
Tác Giả.
Chào tất cả các bạn, tớ là tác giả của bộ này, vì là người mới viết lần đầu nên có gì sai sót các bạn góp ý cho tớ nhé.
Tác Giả.
Tác Giả.
Couple tớ ship là Suphanat x Pansa. Suphanat Top Pansa Bottom.
Tác Giả.
Tác Giả.
Mong các bạn tôn trọng thuyền của mình, ai ship cặp này thì comment bên dưới cho mình biết nha.
____
NovelToon
Suphanat Mueanta ⤿17 tuổi ⤿11a4 ⤿Thành tích học tập trung bình ⤿Thể thao giỏi, hơi cá biệt, mồm hơi hỗn, cúp học, điểm kém, chơi game. ➢ Em trai Supachok.
NovelToon
Pansa Hemviboon ⤿18 tuổi ⤿12a1 ⤿Thành tích học tập giỏi, học bá, đứng đầu toàn trường. ⤿Guitarist, vẽ, thích chụp ảnh. ➢ Bạn thân là Peeradon Chamratsamee, Supachok..
゚°☆🦖☆° ゚
––––
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Mày ngủ chết hả, Suphanat?!!
Tiếng hét thất thanh vang lên ngay bên tai khiến anh bật dậy như bị điện giật, còn chưa kịp mở mắt hẳn, tôi đã thấy thằng bạn thân – Patrik Gustavsson – đứng ngay đầu giường, tay cầm cái đồng hồ báo thức đang rung bần bật.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Mấy – Mấy giờ rồi? [ anh như thét lên, giọng vẫn ngái ngủ ]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Bảy giờ bốn mươi hai ?!! Thằng chết bầm nhà mày?! [ Nhấn mạnh từng chữ một ]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Tao đợi mày dưới cổng nhà ba mươi phút rồi?! Không thấy xuống, nên tao phải lên đây xem mày chết chưa?! [ Patrick lườm nguýt, khoanh tay lại nhìn lớn giọng nói.]
Suphanat đập tay vào mặt mình, không quên gào lên một tiếng mệt mỏi và sau đó bất cẩn ngã nhào khỏi giường vấp phải vào đống sách vở hôm qua học bài chưa dọn – suýt nữa thì gương mặt đẹp trai hôn xuống sàn nhà. Trong lúc anh cố gắng nhét từng món quần áo vào người như đang chạy tiếp sức, Patrick còn tử tế giúp anh soạn tập thật nhanh thì anh mới chợt nhớ ra, anh trai Supachok có gọi mình dậy không?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Khoan đã – anh Supachok..? Đâu rồi?
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Anh trai mày nhắn tin cho tao từ sáu giờ mười lăm, nói là “Tao gọi nó năm lần rồi, nó lật người như bánh tráng rồi ngủ tiếp, tao đi học trước đây?”
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Đúng là đồ tồi tệ?! [ Anh lẩm bẩm, lí nhí như muỗi ]
Và thế là – sau một màn thay đồ vội vã như cháy nhà, chạy xe vượt cấp độ giới hạn tốc độ học sinh thì hai người cũng xuất hiện ở trước cổng trường, đúng lúc chuẩn bị đóng cửa.
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
NHANH?!!! [ Patrick hét - chạy bán sống bán chết. ]
Hai người lao qua khe cửa đang khép dần mà không hề thắng lại – mồ hôi ướt đẫm như tắm, Suphanat chưa kịp thở thì – Rầm, một va chạm mạnh vang dội khiến cả hai đứa loạng choạng, anh cảm giác như đâm phải một bức tường.. bằng người thật.
Suphanat ôm trán rồi ngước lên, một mắt nhắm, một mở và rồi thấy một ánh mắt như dao gọt bút chì nhìn xuống, mấy quyển sách văng tứ tung. Một nam sinh cao ráo với đồng phục thẳng thớm, nhìn là biết ngay học sinh gương mẫu, Patrick thì cũng tử tế đỡ anh đứng dậy.
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Hai cậu chạy kiểu gì vậy?! [ Cúi xuống nhặt sách vở - giọng điệu bực dọc vô cùng ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Em–Em xin lỗi..[ Suphanat lắp bắp - nhanh chóng giúp anh gom sách lại ]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Đi đứng như vậy, nhỡ đụng phải người khác thì sao? Đây là trường học, không phải đường đua của hai cậu đâu.
Tim của Suphanat hơi loạn nhịp, người đó chính là Pansa Hemviboon – học sinh lớp 12a1, là một học bá nổi tiếng trong trường, chưa từng dưới 9 phẩy, nhìn chung thì ít nói và đặc biệt hơn là khó gần kinh khủng.
Pansa Hemviboon không quên liếc anh, rồi quay người bỏ đi, với đống sách trên tay, Patrick thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát chết.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Tao chỉ lỡ va phải có một chút..[ Suphanat tặc lưỡi, nhìn theo bóng dáng dần khuất mắt.]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Thôi, nhanh chân lên đi, muộn lắm rồi?! [ Thở dài, bước đi thật nhanh ]
Trong lớp – cả hai người rón rén vừa chui vào lớp, nhưng đời không như là mơ, bị phát hiện, giáo viên bộ môn đó đập bàn một cái rõ to.
Giáo Viên
Giáo Viên
Suphanat Mueanta?! Patrik Gustavsson?! Hai em lại đi trễ, mấy lần rồi?
Giáo Viên
Giáo Viên
Giờ này mới vào lớp thì ra cuối lớp đứng cho tôi?! Mỗi người một bản kiểm điểm, không được điểm chuyên cần tuần này.
Suphanat đứng gãi đầu, mọi ánh mắt dồn vào hai người như thể xem trò hề cho sáng sớm. Patrick thì rầu rĩ đứng về phía cuối lớp, Suphanat để cặp xuống thì phải mang theo đứng phạt như hai cột đèn biết thở.
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Tao thề sẽ không bao giờ đợi mày nữa.[ lẩm nhẩm ]
Đến giờ giải lao – bốn người ngồi một góc trong lớp, Suphanat gác chân lên bàn nhai cùng ăn bánh mì trứng rán đã xẹp lép bị đè dưới cả một đóng sách. Suphanat nhai bánh như nhai rơm, tâm trạng dường như sụp đổ toàn tập.
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Nghe nói sáng nay đi học muộn à? [ Hỏi han - từ lớp 11a2 sang đây để nói chuyện ]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Mày nói đúng rồi, tin đồn đúng là nhanh thật?! Tất cả là tại nó chứ còn ai nữa, thế này thì sao tao cưa đổ được crush đây. [ cằn nhằn - chép bản kiểm điểm ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Được rồi, tao xin lỗi?! Hài lòng chưa..[ Suphanat gục đầu xuống - bản kiểm điểm chưa ghi được dòng nào.]
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Thôi nào, phấn chấn lên các chàng trai?! 3 giờ chiều nay, sân bóng rổ khu D nhé. [ Mickelson vỗ vai Suphanat - tắt màn hình điện thoại. ]
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Có sớm quá không vậy? [ chống cằm ]
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Mày không có quyền lên tiếng, okay? [ Ngang ngược - giơ tay sắp đánh Khemdee ]
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Tao đùa ấy mà, tao yêu mày nhiều lắm..[ Cười trừ ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Ngừng, cứ chốt lại là như thế đi.[ Ngẩng đầu lên ]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Và mày thì không được đến trễ, nhớ lần trước không? [ Cau mày ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Làm cả đội..không tập được gì, này tao có lý do riêng. [ nhếch mép - cứ tưởng là tự bảo vệ mình được ]
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Còn lý do gì để nói không? tao nghe cái này 15 lần rồi..[ Nhìn chằm chặp ]
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Thôi thì đến trễ 1 phút, tính khoảng 200k tính tới nhé?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Không, lũ khốn?! Tao đi, tao đi sớm..[ Bất lực - Hét ]
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Tuyệt vời, bây giờ tụi tao về lớp đây?! Gặp lại sau hai chàng trai trẻ. [ Cùng Khemdee về lớp của mình ]
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Bye bye, gặp lại sau [ Nhanh chân chạy đi.]
Sau khi hai người đó rời đi thì cùng lúc đó chuông vào học reo lên, Suphanat thở dài một hơi rồi nhìn ra cửa sổ, nhàm chán vô cùng, trong vô thức anh nhớ lại hình ảnh sáng hôm nay, Pansa Hemviboon – học bá, thật thú vị, nếu nhờ anh ấy kèm cặp sẽ tiến bộ sớm, chưa kịp hoàn hồn, Patrick gọi khiến Suphanat giật mình.
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Mày điếc à? Lo viết giấy kiểm điểm, chiều nộp rồi đấy. [ nhắc nhở ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Biết rồi, mày phiền quá.
____
Hết chương 1.

2. Sân bóng

゚°☆🌻☆° ゚
Sau khi tan học và về nhà, Suphanat ném ba lô lên giường rồi ngồi vào bàn học, chắc chắn là vì bản kiểm điểm sáng nay. Anh vẫn đang nghĩ xem có cách nào đưa cho Supachok ký dùm không quá xấu hổ hay không? Thật vô nghĩa, cho nên Suphanat cứ viết đã, chậm rãi, suy nghĩ trông rất chân thành.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
–“Em viết bản kiểm điểm này với lòng ăn năn sâu sắc..” [ Vừa viết, vừa lẩm bẩm.]
Suphanat vừa viết vừa nhăn mặt như đang bị bắt học thuộc bảng cửu chương trong mơ – cây bút trong tay cứ cạ cạ lên giấy mà chữ thì nguệch ngoạc chẳng khác gì mấy con sâu bò. Đầu óc thì vẫn suy nghĩ không ngừng về học bá sáng nay, gương mặt đó cứ ám ảnh lấy anh, bỗng một tiếng mở cửa “cạch” làm Suphanat giật nảy mình.
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Chưa xong nữa à?
Đằng sau hắn, giọng người anh trai vang lên tỉnh bơ, Suphanat giật mình, xoay ngoắt lại, Supachok người anh hai của hắn – đang đứng khoanh tay trước cửa phòng, tóc tai gọn gàng, áo sơ mi đồng phục hơi nhàu vì vừa học về. Trên tay cầm ly sữa, dáng vẻ cực kỳ "người lớn" và có trách nhiệm.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Check yêu dấu, ký giùm em bản kiểm điểm nha? [ cười lấy lòng, đưa tờ giấy ra bằng hai tay.]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Cô bắt phụ huynh ký hả? [ Cầm lấy ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Ừm, nhưng mẹ đi công tác rồi còn đâu? [ Suphanat ngả người ra sau ghế ]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Mày biết lần thứ mấy chưa? Nhớ không?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Lần thứ – thứ 3 nhỉ? [ Cau mày - cố gắng nhớ lại con số nhất định ]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Là thứ bảy đó, mỗi lần đều viện lý do, lần này còn kéo thêm thằng Patrick chịu trận nữa?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Thì sao chứ? bạn bè tốt phải có nghĩa khí chứ? [ Suphanat bật dậy ]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Buồn cười thật đấy? Được rồi, xong rồi đấy lần sau đừng mơ tao sẽ kí dùm mày?! [ kí cái xoẹt - đưa lại ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Em hứa, em hứa từ ngày mai sẽ dậy sớm?! như ninja vậy đó?! [ Có vẻ quyết tâm nhưng không đáng kể ]
Supachok chỉ bật cười thành tiếng, Suphanat có hơi bĩu môi định rút lui thì chợt nhớ ra một chuyện quan trọng, hắn hơi ngập ngừng, rồi sau đó cất giọng hỏi han.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
À mà, anh có biết cái người học lớp 12, cao cao, đeo kính em va phải sáng nay không? [ Suphanat nghiêm túc hỏi ]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Thì sao? [ anh có hơi bất ngờ nhưng cũng trả lời nhanh chóng.]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh đó là bạn của anh đúng không?
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Đúng, có chuyện gì sao?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Hai người thân lắm sao?
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Không có gì nữa, mày lo học đi? hình như chiều có tập bóng rổ còn gì?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Khoan đã! Em hỏi nghiêm túc! Hai người thân kiểu nào!? Sao chưa từng nghe anh kể!?
Supachok chỉ nhún vai, cười nhạt rồi lặng lẽ rời khỏi phòng, để lại Suphanat ngồi đó, tức điên mà không làm gì được. Cho đến khi điện thoại hiện thông báo là chiều nay có buổi tập, Patrick nhắn để Suphanat không quên lại đến muộn nữa.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Được lắm, vậy thì tự thằng này tìm hiểu. [ Đứng dậy đi vào nhà tắm - thay đồ chuẩn bị đến sân ]
Ba giờ chiều, sân bóng rổ sau trường rộn ràng tiếng la hét, tiếng bóng đập xuống nền xi măng rầm rầm. Nhóm bốn đứa bạn thân lớp 11a4 cùng hai đứa 11a3 – Suphanat, Patrick, Khemdee và Mickelson, có thêm hai đàn anh nữa – đang tập luyện cho giải bóng giao hữu giữa các lớp. Nhưng đúng hơn thì cả nhóm vẫn đang rất tập trung, nghiêm túc tập luyện trừ một người. Suphanat từ đầu đến giờ cứ như cái xác biết đi, không tập trung, đầu óc như để trên mây. Tay cầm bóng mà mắt thì nhìn mây trời, chạy thì lạng quạng như đứa mộng du, đến cả cái vành rổ cao nghệu cũng không thoát khỏi ánh mắt đăm chiêu đầy mộng tưởng của hắn.
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Bóng kìa! Suphanat ! Đỡ bóng!
Bộp?! Quả bóng rổ đập thẳng vào trán Suphanat khiến hắn ngã ngửa ra sau như cây chuối bị gió thổi, Patrick bất lực thật sự, cái quái gì đang xảy ra vậy?
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Trời ơi, tao kêu rồi mà mày có nghe đâu! [ tiến lại gần xem sao ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Đau quá..[ Suphanat ôm đầu - ngước lên ]
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Mày không thấy, không nghe, không cảm luôn! Tao thề là mày đang sống ở chiều không gian khác!
Ben Davis
Ben Davis
Có chuyện gì mà phân tâm quá vậy? Sắp giải giao hữu, tập trung vào Bank. [ đàn anh Ben Davis - khối 12. ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Em – em biết rồi [ Suphanat đứng lên - xoa xoa chỗ bị bóng trúng ]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Hôm nay mày cứ sao sao ấy? Hay mày vẫn bị mất hồn do bị phạt sáng nay à?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Không không, tiếp tục tập luyện đi? Đừng hỏi nữa..[ Suphanat chuyền bóng cho Weerathep - cũng là đàn anh khối 12 có vẻ thân thiết với Check ]
Weerathep
Weerathep
Đúng rồi, tập trung đi?! Lát mày ra nói chuyện với anh một lát [ Nhìn Bank ]
Suphanat gật đầu rồi úp mặt xuống đầu gối – Hắn thực sự không hiểu nổi bản thân bình thường hắn chỉ biết lo ngủ, lo học cho đủ điểm đừng bị đúp, lo ăn đúng bữa. Vậy mà từ sáng đến giờ, trong đầu hắn cứ hiện ra cái gương mặt nghiêm túc đó, cái ánh mắt nhìn xuống mình – bình thản nhưng hơi sắc sảo. Cái giọng điệu trầm trầm mà ra lệnh “Đừng chạy trong sân trường” cũng khiến hắn bị chấn thương não tạm thời.
Tiếng còi vang lên báo hiệu kết thúc buổi tập. Những tia nắng cuối cùng rơi vãi trên sân trường, nhuộm màu cam rực lên từng vệt mồ hôi đọng trên vai áo các nam sinh. Suphanat ném quả bóng cuối cùng vào rổ – tất nhiên lại trượt – rồi gục xuống ghế đá như thể mình vừa đánh nhau với ba trận liên tiếp.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Tao chết rồi – tao hết thở nổi rồi..[ hắn thều thào.]
Patrik Gustavsson
Patrik Gustavsson
Mày có tập gì đâu mà than dữ vậy?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Tập – tập suy nghĩ, mệt hơn chạy đấy?!
Nicholas Mickelson
Nicholas Mickelson
Mày nghĩ cái gì? Nghĩ về ánh mắt lạnh lùng như mùa đông của Pansa Hemviboon hả? [ Lật áo lau mặt ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Tất nhiên là..không?! Một chút thôi.[ Lắp bắp ]
Jonathan Khemdee
Jonathan Khemdee
Một chút là từ sáng đến chiều đó à?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Tao chỉ muốn biết thêm về anh ấy, thật sự đó, ngoài chuyện học ra, anh ấy còn làm gì? Thích gì? Ăn gì? Có xài Instagram không? Có đăng story không? Có nuôi mèo không!? [ Liệt kê ]
Ben Davis
Ben Davis
Nghiên cứu crush có thích ai chưa đúng không? [ nhướng mày ]
Weerathep
Weerathep
Bọn mày mau giải tán về hết đi, ngày mai 3 giờ, có gì tao sẽ nhắn tin trên group.
Trong lúc cả nhóm còn đang xôn xao thì một bóng người cao lớn bước lại gần. Giọng nói trầm, có lực, vang lên sau lưng, Weerathep nhìn xung quanh rồi ngồi xuống băng ghế đối diện anh với tay lấy chai nước, uống một ngụm rồi quay sang Suphanat.
Weerathep
Weerathep
Hôm nay mày hơi phân tâm.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
À ờm...– [ Không biết trả lời thế nào ]
Weerathep
Weerathep
Tao thấy mày không tập trung lắm, chạy thì chậm, bóng chuyền sai, đứng ngẩn người, có gì không ổn sao Suphanat?
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Em hơi mất ngủ [ nói dối gượng gạo. ]
Weerathep
Weerathep
Thấy mày như mất hồn luôn, thôi về nghỉ ngơi cho khỏe người đi, có gì tao sẽ thông báo sau.[ anh đứng lên - vỗ vai Suphanat ]
Suphanat gật đầu rồi thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về nhà, bước chân nhanh rồi lấy ván trượt tung tăng về nhà, bên hông là quả bóng rổ, cuối cùng cũng có chút thoải mái, bỗng nhiên có gì đó trên đất nên anh dừng lại cúi xuống nhặt cho người đang đi trước rồi nói.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh gì đó ơi, anh làm rơi đồ..[ Chạy theo - nhìn tấm thẻ rồi đưa.]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Cảm ơn..– [ Cầm lấy - nhìn, là Suphanat ]
Suphanat nhìn anh, anh cũng nhìn nó – dưới ánh nắng chiều xuống, không khác gì tranh vẽ đẹp đẽ. Tim Suphanat lệch một nhịp, còn Pansa Hemviboon thì hơi khựng lại, không hiểu vì sao nữa.
_____
Hết chương 2.

3. Chạm

゚°☆🦢☆° ゚
Suphanat mặc áo sơ mi đồng phục hơi xộc xệch đeo balo lệch vai, một tay cầm quả bóng rổ, tay còn lại giữ thăng bằng trên chiếc ván. Anh lướt qua bãi gửi xe, định vòng ra cổng phụ để về luôn thì bất chợt thấy một vật nhỏ xíu bị gió thổi lăn ra giữa lối đi của mình, anh ván lướt chậm lại rồi cúi xuống nhặt, không để ý đến mấy thứ trên thẻ, nhanh chóng trả cho người đang đi phía trước thật nhanh.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh gì ơi, anh làm ơi đồ này..[ Chạy lại chỗ anh ]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Cảm ơn..– [ Cầm lấy - nhìn, là Suphanat ]
Suphanat đứng khựng lại một lúc, mắt vẫn dán vào Pansa – người đang cầm tấm thẻ học sinh vừa rơi. Dưới ánh hoàng hôn đỏ nhạt, gương mặt Pansa ánh lên những đường nét rõ ràng đến kỳ lạ – hàng mi dài, sống mũi cao, làn da trắng như sữa, đôi môi khẽ mím lại đầy suy tư. Trái tim Suphanat đập lệch một nhịp, là Pansa Hemviboon.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Lại là..anh – cho em xin lỗi chuyện hôm trước..[ nói vội - nhận ra bản thân đã nhìn anh quá lâu ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Lúc đó em vội quá không nhìn đường..[ gãi đầu ]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Xin lỗi xong chưa? Không sao đâu, lần sau chú ý hơn là được..[ bỏ vào túi - hạ mắt ]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Tôi còn việc, tôi đi trước đây..[ Định rời đi thì Suphanat ngăn lại ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Khoan đã – em tên là [ Chưa kịp nói thì bị ngắt lời.]
Pansa Hemviboon
Pansa Hemviboon
Chưa cần thiết đau..[ Hạ mắt xuống ]
Pansa không quay đầu lại, bước chân đi không nói với Suphanat một lời, cậu cúi thấp đầu, quai cặp kéo chặt lên vai như để chắn gió – hoặc chắn gì đó trong lồng ngực. Bước chân không nhanh cũng không chậm, cậu đi thẳng về hướng cổng phụ, nơi ánh nắng đã nhạt dần, chỉ còn đường chân trời phủ màu cam buồn bã, cùng gó chiều lùa qua tà áo mỏng, cuốn theo mùi nắng, mùi bụi, và mùi tiếc nuối.
Suphanat vẫn đứng đó, nhìn theo bóng lưng dần khuất mắt, anh đẩy nhẹ quả bóng sang chân kia, nhưng không nảy lên nữa, chỉ buông một câu – đủ nhỏ để chỉ một mình nghe thấy. Gió khẽ lay tà áo của anh, chiếc ván trượt nằm yên bên cạnh, bóng rổ không còn xoay, và dĩ nhiên cái bóng lưng nhỏ kia hiện tại thì đã mất hút khỏi tầm mắt. Suphanat ngửa mặt lên nhìn trời – màu cam đã nhường chỗ cho tím nhạt anh khẽ cười một cái, cười nhưng không có tiếng, một kiểu cười nửa như bất lực, nửa như muốn đuổi theo nhưng không thể, nhưng không đủ lý do để bước chân theo anh ấy.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Không được về cùng anh, chán thật đấy..[ lí nhí như muỗi..]
Buổi tối – Suphanat sau khi ăn tối cùng anh Supachok thì nhanh chóng lên phòng mình. Suphanat nằm vật ra giường, điện thoại một bên, tai nghe đã rớt từ lúc nào và bản nhạc vẫn phát đều đều trong nền, lặp lại không ngừng – ánh sáng từ màn hình len lỏi qua khe cửa hở, chiếu hắt lên trần nhà vô cùng trống rỗng.
Đồng hồ trên tường đã chỉ 00 : 47 đêm.
Anh đã nằm và liên tục trở mình, bao nhiêu lần thì không nhớ, nhưng vẫn nhớ gương mặt thân quen ấy, giọng nói trầm ấm khiến cho tim Suphanat đập nhanh.
Câu nói ấy như bị tua đi tua lại trong đầu Suphanat, đập vào từng ngóc ngách trong suy nghĩ – rõ ràng là không có gì to tát, cũng chỉ là một buổi chạm mặt thoáng qua, nhưng Suphanat không hiểu sao lại buồn cười đến thế.
Anh lấy điện thoại, lục lọi gì đó trên máy, cố gắng tìm kiếm thì một lúc sau có một loạt danh sách các lớp khối 12, mở danh sách tìm kiếm ảnh lớp 12a1 – nhìn thấy tấm hình chụp cả lớp – hàng đầu là cậu bạn gầy gầy với mái tóc đen, đứng nghiêng đầu, tay ôm sách vở trước ngực, dáng vẻ hơi rụt rè, ánh mắt lại như đang muốn lẩn tránh cả thế giới này, cuối cùng Suphanat cũng tìm thấy chúng.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh đáng yêu thật đấy. [ lẩm bẩm ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh cứ tưởng trốn được em là em không nhìn thấy à?
Suphanat tự nói, rồi kéo chăn trùm lên mặt – nhưng mắt vẫn mở trừng trừng cùng với đầu óc đang hỗn độn với đủ câu hỏi nhảy số liên tục trong đầu – “Anh ấy có ai trong lòng chưa?” – “Hay là ghét mình thật?” – “Mình có làm gì quá đáng không?”
Và anh nghĩ nhiều đến mức ngủ quên lúc nào không hay, màn hình điện thoại vẫn còn sáng, hình ảnh Pansa Hemviboon vẫn còn ở đó, vừa buồn cười vừa thấy bất lực vô cùng.
Sáng hôm sau
Hiện tại là 6 giờ 10 phút, Suphanat ngáp dài đeo ba lô rồi chạy xuống cầu thang, Supachok còn bất ngờ mà, sao hôm nay lại dậy sớm một cách bất thường..?
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Hôm nay dậy sớm nhỉ? Tao đoán hôm nay trời sẽ mưa mất.[ trêu chọc ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh đừng có nói thế, em đi học đây?! [ Đảo mắt rồi đi nhanh ra khỏi cửa ]
Supachok Sarachat
Supachok Sarachat
Không ăn sáng à? [ Nói vọng ra ]
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Không, đi đây. [ ra ngoài - lấy xe rồi đến trường ]
Do còn sớm nên khuôn viên trường còn vắng, mặt trời chỉ vừa mới lên khỏi đường chân trời, sương vẫn đọng trên lá cây hai bên cổng, chỉ mới có vài học sinh, lác đác vài người, còn mấy chú bảo vệ thì đang xếp bàn ghế ra sân. Suphanat ngáp dài mòn mỏi, nhâm nhi cốc cà phê sữa trên tay – ba lô vắt lệch trên tay, anh thầm nghĩ phải tập luyện dần dần thôi.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Chết tiệt, đã nói dậy sớm như một cực hình rồi cơ mà..?! [ nhàm chán ]
Nhưng rồi một lúc sau đó khi bước vào sân trường, ánh mắt anh ngay lập tức chuyển động theo bản năng – quét về phía hành lang khối 12. Dãy lớp yên ắng, cửa vẫn còn đóng, nhưng Suphanat biết chắc chắn rằng nếu anh ấy đi học sớm, thể nào cũng đến trước giờ kẻng một chút để dọn bàn, sắp sách – Suphanat đi vòng qua tòa nhà chính, lén nép vào sang bên hông, nơi chỉ có một ô cửa nhỏ nhìn xuyên qua dãy lớp khối trên Gió sáng sớm lạnh buốt, tóc của anh rối cả lên, nhưng Suphanat vẫn kiên nhẫn đứng đó chờ đợi. Và rồi cũng thấy, bên trong lớp 12A1, có một người vừa mới đặt balo xuống bàn, mái tóc đen mềm hơi rối, vẫn là dáng vẻ hơi khòm người quen thuộc, đang lấy khăn giấy lau nhẹ lên mặt bàn.
Pansa Hemviboon – anh ấy mặc áo sơ mi cài kín nút áo, thắt cà vạt đúng chuẩn, động tác lau bàn cẩn thận như đang xử lý một món đồ quý giá. Gương mặt nghiêng nghiêng dưới nắng sớm, mũi cao, mí mắt nhẹ cụp xuống – từng chi tiết đều rõ ràng như một khuôn hình cũ kỹ in trong lòng Suphanat suốt cả đêm hôm qua, khiến cho Suphanat khựng người lại, ngực siết chặt.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Anh ấy đến sớm thật đấy..[ Vẫn ngắm nhìn ]
Bóng dáng cyar Pansa trong khung cửa lớp khiến không gian như đang ngừng lại – Suphanat áp sát tay lên tường, cúi thấp đầu để không bị phát hiện. Nhưng trong lòng thì vẫn ngổn ngang đủ kiểu cảm xúc, nhớ, lạ lẫm, lấp lánh như sắp bùng nổ khỏi lòng ngực.
Tiếng chuông reo lần đầu tiên trong ngày, cũng đã đến giờ vào lớp nên Suphanat rời khỏi góc nhìn, nhấc balo lên, lấy tay vuốt lại tóc, lẩm bẩm gì đó.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Thôi thì hôm nay bắt đầu nghiêm túc vậy..[ Nhanh chóng rời khỏi chỗ đó ]
Anh quay lưng, bước nhanh về phía lớp mình – đôi giày thể thao hơi sờn gót phát ra tiếng khẽ khàng trên nền gạch, từng bước mang theo một quyết tâm mới, có thể nói là vô cùng mãnh liệt.
Suphanat Mueanta
Suphanat Mueanta
Không tiếp cận được bằng mấy câu đùa, thì đi đường vòng..[ Cười một mình ]
____
Hết chương 3.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play