Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Allnegav ] Thương Em Giữa Mùa Lúa Chín!

Chap 1 – Ngày Về Của An

_________
Căn nhà Hội Đồng Đặng nằm cuối con đường đất đỏ, hai bên là ruộng lúa vàng óng đang thì chín rộ. Nắng xiên nhẹ qua rặng cau, đổ bóng loang lổ lên mái ngói cũ kỹ đã bạc màu theo năm tháng.
Tiếng chim hót ríu rít trên mái, tiếng nước chảy róc rách từ giếng sau nhà, tất cả như đang cùng nhau chào đón sự trở về của một người con xa xứ.
Chiếc xe hơi màu đen dừng lại trước cổng lớn. Khói bụi còn chưa kịp tan thì cửa xe mở ra, một chàng trai bước xuống. Mái tóc rối nhẹ vì gió, áo sơ mi trắng tinh khôi, tay kéo vali lộc cộc trên nền gạch đỏ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Đứng lại một chút, hít sâu. Khóe môi nở nụ cười nhẹ như sương mai. // Mùi này... là mùi quê...
...
Từ trong nhà sau, một người phụ nữ trạc tuổi bốn mươi, áo bà ba nâu, tóc búi gọn, tay còn cầm rổ rau muống, hớt hải chạy ra.
Sen_Giúp Việc
Sen_Giúp Việc
// Mắt mở to như sắp rớt ra khỏi tròng, hét lớn. // Trời đất quỷ thần ơi!! Cậu An?! Cậu An về thiệt hả?!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Ngỡ ngàng một chút rồi phá lên cười, tay đưa lên vẫy. // Chị Sen vẫn còn dữ như xưa nha! Em về chơi vài bữa, nhớ cơm chị nấu quá chừng!
Sen_Giúp Việc
Sen_Giúp Việc
// Cười tít mắt, tay chùi vội vô quần, lao ra đón. // Thiệt tình! Cậu về không báo trước gì trơn! May mà còn nồi cá kho quẹt đang sôi nè!
Từ trong nhà, tiếng dép bà ba lẹt xẹt vang lên. Một người phụ nữ tầm năm mươi, dáng người nhỏ nhắn nhưng ánh mắt ấm áp như vầng trăng. Bà chạy ra, vừa thấy con là đứng sững.
Đặng Ngọc Trúc Nguyên [ Mẹ An ]
Đặng Ngọc Trúc Nguyên [ Mẹ An ]
// Mắt đỏ hoe, tay run run chạm vào má con. // An… Con tui… Về thiệt rồi hả bây…?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Cúi đầu cười hiền, ôm lấy bà. Giọng nghèn nghẹn. // Con nhớ nhà lắm, má à…
...
Nắng trưa miền Tây gay gắt, nhưng trong lòng má Đặng lại dịu như nước sông tháng Chạp.
Chị Sen lật đật chạy vô trong:
Sen_Giúp Việc
Sen_Giúp Việc
// Vừa chạy vừa la lớn // Để tui múc nồi cơm mới! Cậu An mà ăn ít là tui giận cho coi!
_____
Chiều đó, căn bếp nhà Hội Đồng bốc mùi thơm nức:
– Canh chua cá linh bông điên điển,
– Cá lóc kho tộ sôi lụp bụp trong nồi đất,
– Cơm trắng gạo mới dẻo thơm như bắp nếp vừa luộc.
( Món t thèm 😇 )
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Ngồi giữa bàn, mắt long lanh nhìn từng món ăn, lòng chùng xuống. // Chừng nào con lên Sài Gòn, chắc lại nhớ khói bếp như vầy...
Đặng Ngọc Trúc Nguyên [ Mẹ An ]
Đặng Ngọc Trúc Nguyên [ Mẹ An ]
// Gắp miếng cá, bỏ vô chén con. // Cứ về là có cơm, có má, có chị Sen chờ.
___
Tối đó, trời nổi gió. Mùi lúa từ đồng xa lại bay vào trong giấc ngủ.
An nằm trong căn phòng cũ, mắt dán vào trần nhà. Căn nhà vẫn y nguyên, cái quạt trần cũ kỹ, tiếng cọt kẹt khe khẽ. Nhưng lòng An thì không còn là cậu bé năm nào nữa.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Thì thầm trong bóng tối. // "Mai... phải đi ra ruộng dạo mới được."
_______

Chap 2: Giữa Ruộng Lúa, Em Gặp Anh

________
Sáng tinh mơ.
Gió nhẹ luồn qua từng nhánh lúa đang thì thầm chuyện đêm qua còn sót lại. Mặt ruộng xanh biếc, phản chiếu ánh nắng vàng nhạt, dịu dàng như thể cả cánh đồng đang... thở nhẹ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Ngồi vắt chân lên mé bờ ruộng, tay nghịch nước, mắt nhìn trời thẩn thờ // Nơi này bình yên thiệt… ở Sài Gòn tìm không ra.
Một con chuồn chuồn bay vèo qua, đậu lên đầu gối cậu, khiến cậu bật cười khe khẽ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Nhón tay định bắt chuồn chuồn, gương mặt rạng rỡ dưới nắng sớm // Mày ngoan hen, đứng yên nha…
“Reeeeeetttt!!!”
Tiếng thắng xe đột ngột vang lên từ phía đường đất. Cậu giật bắn mình.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Quay phắt lại, mắt mở to nhìn người mới tới // Ai vậy trời...?
...
Một chiếc xe máy vừa dừng ngay đầu con đường nhỏ. Người con trai bước xuống, dáng cao ráo, áo sơ mi trắng xắn tay gọn gàng, tay xách giỏ xoài nặng trĩu, tóc hơi rối vì gió. Ánh mắt cậu ta dừng lại trên An – một nụ cười mỏng manh hiện trên môi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Nhẹ nhàng tiến lại, nheo mắt nhìn xuống bờ ruộng nơi An đang đứng // Ở đây bắt cá được không em?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Đứng phắt dậy, phủi đất trên quần, miệng lắp bắp // Ơ… anh là ai vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Đặt giỏ xoài xuống, giọng trầm trầm, ánh mắt mang chút trêu chọc // Quang Anh. Con Hội Đồng Nguyễn. Má kêu đem trái cây xuống cho nhà Đặng… không ngờ gặp em sớm dữ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Khựng lại, mặt hơi đỏ, mắt lén nhìn trộm // Anh… nhớ em sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Cười nghiêng đầu, tay chống hông // Không nhớ nổi… tại hồi nhỏ em xấu lắm. Giờ nhìn lại, cứ tưởng lạc vô phim Hàn.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Gãi đầu, mặt đỏ ửng, lấy nước tạt lên má cho bớt nóng // Trời đất… anh đừng nói kiểu đó, quê muốn chết!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Cười thành tiếng, giọng ấm áp pha chút tinh nghịch // Quê gì? Em dễ thương kiểu này chắc nguyên xóm giành nhau cưới quá.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Bị chọc trúng tim đen, lấy tay che mặt cười khúc khích // Em hổng có cười nữa đâu… anh nói hoài…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Đút tay vào túi quần, nắng lấp lánh trên vai áo trắng của anh // Cười nữa đi. Anh mà chìm xuống ruộng là do em đó.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Lén nhìn Quang Anh một cái, rồi quay đi, môi cong cong khẽ mỉm cười // Đừng có chọc em hoài… xấu hổ thiệt á.
...
Giữa ruộng lúa bát ngát, em không bắt được cá... nhưng lại bắt đầu biết nhớ một người.
_______
𝙋𝙞_Tác Giả
𝙋𝙞_Tác Giả
hẹ hẹ
𝙋𝙞_Tác Giả
𝙋𝙞_Tác Giả
kon Tác Giả tẻn tẻn ây

Chap 3: Mấy Ảnh Về Rồi..?

________
Nắng đã lên cao.
Tiếng gà gáy muộn, tiếng chèo xuồng ai đó vọng lại từ xa. An ôm rổ rau trên tay, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại con đường đất nhỏ phía ruộng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Nhìn về phía Quang Anh còn đang vắt cam cho con Sen ngoài sân // Tưởng anh nói đem xoài rồi đi liền mà? Sao còn ở đây...?
Sen_Giúp Việc
Sen_Giúp Việc
// Lườm An, tay chắt nước cam lia lịa // Ở lại làm gì không hay ha? Mà thôi, lo vô trong đi. Hồi sáng má cậu gọi điện biểu mấy cậu nhà Hội Đồng Trần cũng sắp tới rồi đó.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Nhíu mày, đặt rổ rau xuống bàn bếp rồi phụ giúp // Ủa, về thiệt hả? Cả ba người luôn hở chị Sen?
Sen_Giúp Việc
Sen_Giúp Việc
// Cười mím chi, hạ giọng // Ờ, nghe đâu về đủ. Mà hình như cậu Hai đẹp trai nhất... nghe đồn đeo kính mà cười ngọt như đường thốt nốt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Nghẹn cà rốt, ho mấy cái liền // Gì… mà khen như thiệt luôn vậy trời!
_____
Cổng nhà “rầm” một cái.
Tiếng xe hơi dừng trước sân. Tiếng bước chân lóc cóc rồi giọng ai đó vang lên:
???
???
Ủa, tới rồi hả? Tui tưởng mấy ông về trễ lắm.
???
???
2: Sợ thằng em nuôi ở quê nhớ quá nên tranh thủ về sớm đó mà.
???
???
3: Đừng nói vậy. Ở quê nắng gió, người ta dễ nhớ hơn chứ.
...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Chạy ra hiên nhà, vừa lúc ba người con trai đang bước vào, tay xách đồ đạc, áo sơ mi trắng vẫn còn lấm tấm bụi đường // Anh Minh Hiếu...? Anh Hào...? Cả anh Dương nữa...?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// Cười, bước đến xoa đầu An // Lớn nhanh ha. Mới đó mà cao gần bằng anh rồi.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
// Cười mỉm, kéo nhẹ tay áo lên // Hồi nhỏ còn đòi anh bồng đi chợ. Giờ bồng chắc trật lưng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// Đưa mắt nhìn quanh sân, rồi nhìn thẳng vào An, ánh mắt khó đoán // Em còn nhớ tụi anh không...? Hay quên hết rồi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Cười bối rối, tay siết góc áo, giọng nhỏ xíu // Nhớ chớ... Nhớ hết luôn.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// Kéo vali vô sân, cười rạng rỡ // Vậy thì nhớ dẫn tụi anh đi thăm ruộng nha. Anh nghe nói em hay ra đó chơi lắm?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
// Mặt đỏ hồng, nhìn sang hướng ruộng, nơi Quang Anh vừa lững thững đi về phía nhà với nụ cười đểu đểu trên môi // Dạ... để em dẫn. Nhưng... chắc phải đợi người ta đi đã...
___
Tụi ảnh về rồi. Cả một vùng trời nắng hồng… tự nhiên rối tung.
...
𝙋𝙞_Tác Giả
𝙋𝙞_Tác Giả
hẹ hẹ
𝙋𝙞_Tác Giả
𝙋𝙞_Tác Giả
Đảm bảo NGỌT như mía..

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play