Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

#Fanfic #Mafia

Chap 1

Sân Bay
NovelToon
Két
Một chiếc Porsche trắng dừng ngay trước mặt cậu, bước xuống xe là con người cao lớn có thể che hết cả thân người nhỏ bé của cậu
NovelToon
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Lên xe // hạ kính xe //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Cất vali cái đã nào
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Ờ ha, hì hì anh quên
Tuấn Khải vội chạy lại cất vali vào cốp xe
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Mày khuân cả cái nước Mỹ về nhà hả em, nặng cht đi đc
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Ừm... sao anh bt
___________
Trên đường về Tuấn Khải và cậu có tâm sự mỏng, mỏng lắm từ sân bay về nhà mất một tiếng tâm sự hết một tiếng
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Qua đó có ăn uống đầy đủ không mà sao anh thấy em gầy đi nhiều vậy?
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Đầy đủ nhưng không đáng kể // xem điện thoại //
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Chắc chương trình học bên đó nặng lắm nhỉ? có áp lực ko?
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
cũng có chút áp lực
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Nhờ sự áp lực đó mà em mới gầy đi nhiều như này
Phải, cậu của bây giờ rất gầy, chỉ cần có một cơn gió thổi qua thôi cũng đủ để cậu ngã
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Với lại cũng nhờ mấy viên thuốc chết tiệt kia mà em thành ra như vậy
Tuấn Khải im lặng như thể đang suy nghĩ gì đó
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
" chờ anh nhé Hàm sớm thôi em sẽ không còn sống nhờ vào mấy viên thuốc đó nữa"
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mà chú em đâu sao lại để anh đi đón em?
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Em ấy có cuộc họp gấp trên cty nên kêu anh đến đón em
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Tụi nó có biết em về ko?
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Không, em không nói khi nào biết thì biết em chỉ báo cho mẹ trước thôi
Tuấn Khải muốn nói gì đó lưỡng lự một lúc lâu
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Em thay đổi rất nhiều
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// khựng lại //
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Kỳ Hàm trước đây của anh rất hoạt bát, năng động, hay nở những nụ cười khiến người khác muốn cưng nựng
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Còn giờ thì... như một con người khác vậy
Trước khi cậu đi du học cậu là một học bá mái tóc dài che mắt thêm cặp kính dày cộp. Vì học giỏi nên trường đã cho cậu đi du học nước ngoài, với lại... cậu không muốn thẩy cảnh bố mẹ suốt ngày cãi nhau thậm trí còn đánh đập nhau nên cậu đành phải đi
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
" Cứ sống trong cái bộ giang ngu ngơ đó mãi thì làm sao mà sống trên cái cõi đời này đc? "
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
" có lẽ qua đó em đã gặp phải rất nhiều chuyện để giờ mới thành ra bộ dạng này "
Không phải gặp nhiều chuyện mà là rất rấ rất nhiều chuyện
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
"Tả Kỳ Hàm mà anh nói... chết rồi"
Giờ đây cậu đã trở thành một Tả Kỳ Hàm trái ngược với Tả Kỳ Hàm của trc kia rất nhiều, lúc trc cậu là một thiên thần bé nhỏ còn bây giờ là một con quỷ ác độc
Nhưng ít ai biết cậu lại có bộ mặt ác độc đó trừ khi cậu bộc lộ trước mặt học
Và bộ mặt đó chỉ có một người đc thấy

Chap 2

Tả Gia
NovelToon
Cậu vừa bước xuống xe trc mặt cậu là một dàn vệ sĩ xếp hàng tỏ ý muốn chào mừng cậu trở về. Nhưng họ chỉ cúi đầu chào với lại... cậu không thích ồn ào
All vệ sĩ
All vệ sĩ
// cúi người //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// bước xuống xe //
Vào đến cửa nhà có người ra mở cửa
Họ cũng giống như đám vệ sĩ kia chỉ cúi đầu không nói lời nào
Quản gia Lý
Quản gia Lý
Mừng thiếu gia đã về nhà // cúi đầu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mẹ tôi đâu? // lạnh //
Quản gia Lý
Quản gia Lý
Thưa thiếu gia bà chủ đang ở trong phòng khách đợi cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// vào trong //
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Cất vali giúp tôi
Quản gia Lý
Quản gia Lý
vâng thưa cậu // kéo vali //
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
// đi theo sau cậu //
Cậu xảy bước vào phòng khách thì thấy một người phụ nữ cao, khuôn mặt đẹp tuyệt sắc với bộ tóc đen nhánh mượt mà dài ngang lưng đang ngồi khoanh chân xem điện thoại đang đợi cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mẹ! // gọi bà //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Hàm Nhi của ta về rồi đó hả? // quay qua nhìn cậu, khựng lại //
Khoảnh khắc bà quay qua nhìn cậu bà ko thể tin vào mắt mình, đây là Kỳ Hàm thật sao? sao lại thành ra bộ dạng này? sao gầy quá vậy? nó đã trưởng thành rồi ư? Đó là những câu hỏi xuất hiện trong đầu bà. Bao nhiêu dấu chấm hỏi, bao nhiêu cậu hỏi tại sao? rốt cuộc qua đó nó đã trải qua những chuyện gì mà giờ đây con tôi nó lại thành ra như vậy?
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Hàm Nhi
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Dạ?
Bà chầm chậm tiến lại gần chỗ cậu đang đứng, bà ôm trầm lấy thân hình nhỏ bé của cậu, bà nấc nhẹ. Phải, bà đã khóc. Khóc vì thương cậu, bà suy nghĩ lại ko biết bà cho cậu đi du học là lựa chọn đúng hay sai? mà giờ cậu thành ra bộ dạng này
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Hức... hức... mẹ xin lỗi con... hức...Hàm Nhi của mẹ // ôm cậu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mẹ xin lỗi gì chứ? // ôm lại bà //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
xin lỗi vì mẹ đã ko chăm sóc con cho con tốt... hức... để giờ... hức... con gầy đi nhiều như vậy... mẹ xót lắm
Mà cũng chịu thôi hai mẹ con ở hai đất nước khác nhau mà làm sao mà chăm sóc cho cậu được
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Con ổn mà mẹ đừng lo, con ko sao hết // vuốt lưng bà //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
" con chưa cht đc "
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
À thôi vào đây ngồi với mẹ, ngồi máy bay lâu chắc cũng mệt lắm đk? // kéo cậu vào ghế ngồi //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Cũng có chút mệt thôi ạ
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mà hình như có một người bị lãng quên // liếc mắt sang người đang ngồi trước mặt //
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
// ngồi uống trà //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Ủa Khải hả con sao nãy giờ cô không thấy
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
" cô bận ôm thằng nhóc rồi khóc có thèm nhìn con đâu "
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
À dạ hồi nãy con đi đưa vali của Hàm Nhi cho quản gia cất ạ // cười //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
À vậy hả, trưa nay Khải ở lại ăn cơm trưa cùng cô cho vui nhé cũng muộn lắm rồi
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Dạ được ạ, con cảm ơn
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Hàm Nhi à con lên phòng tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm nhé mẹ có kêu người nấu toàn món con thích đấy // xoa đầu cậu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Dạ mẹ vậy con xin phép
Nói xong cậu cũng đi lên phòng để lại bà và Vương Tuấn Khải ngồi lại với nhau
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
" con tôi... "
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
...
Vương Tuấn Khải nhìn bà cũng biết bà đang nghĩ gì
_______
Phòng cậu

Chap 3

Phòng cậu
Sau 3 năm đi du học cuối cùng cậu đã trở về với căn phòng của mình, cậu nhớ nó lắm vì đó là cơi cất giữ bao nhiêu kỷ niệm của riêng cậu, trước khi đi cậu còn ko muốn rời xa nó
Vẫn là cái giường ấy và cái bàn ấy không khác một tí nào so với lúc trước, khoảnh khắc cậu bước vào, bao nhiêu ký ức buồn vui lại ùa về
Cậu chạy thẳng đến giường lấy đà nhảy lên
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Thật êm // nằm trên giường //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
T nhớ m lắm đó giường ơi t sẽ không đi nữa đâu // ôm gối //
Cậu yêu giường của cậu lắm bởi vì... chỉ có chăn gối mới hiểu cảm giác của cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// ngồi dậy đi đến bàn học //
Cậu kéo ngăn bàn ra cầm lên một mô hình ngôi sao bằng thủy tinh, cậu lau qua vết bụi bám trên đó
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
May quá vẫn còn ở đây // cầm trên tay //
Cậu đặt mô hình xuống bàn đi lại vali lấy bộ đồ thun màu đen đi thẳng vào phòng tắm
15ph sau cậu bước ra với bộ tóc ướt, tay cầm khăn rau tóc bước xuống dưới nhà
Vừa bước vào nhà bếp trước là một bàn đồ ăn thịnh soạn, đồ ăn mặn có đồ ăn ngọt có... v. v và toàn món ăn cậu thích
Quản gia Lý
Quản gia Lý
Thiếu gia, đồ ăn đã xong mời cậu chủ vào ăn. Bà chủ và cậu Vương đang đợi cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// đi vào //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Hàm Nhi ngồi xuống đi con
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// ngồi vào bàn //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mời mẹ mời Khải ca ăn cơm
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Ừm, em cũng ăn đi gầy lắm rồi
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Kệ em
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Thôi, hai đứa ăn đi ăn cho no đấy!
Bà, Tuấn Khải và cậu vừa ăn cơm vừa nói chuyện, phải nói là rất hạnh phúc. Đã lâu rồi cậu chưa ăn được bữa cơm đầy đủ như vậy, qua đó du học cậu chỉ ăn qua loa thôi vì cậu sống có một mình cũng chẳng ăn ở nhà hàng mặc dù cậu có tiền. Nhưng... nói hạnh phúc vậy thôi chứ với cậu thì bình thường, chẳng buồn cũng chẳng vui
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Ăn nhiều lên con gầy quá rồi // gắp thức ăn cho cậu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Vâng
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Mẹ cũng ăn đi // gắp thức ăn cho bà //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
R được r
Cậu nhàm chán nhìn xuống bàn thức ăn kia đang chờ cậu cho vào miệng cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
" có cần phải nhiều món vậy ko? chả biết ăn cái nào "
Vương Tuấn Khải
Vương Tuấn Khải
Sao thế? ko ăn à? // hỏi cậu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
" không muốn ăn "
Cậu lia tới món rau gần đó mà gắp đại cho vào miệng cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Người?
cô hầu 2
cô hầu 2
Dạ thiếu gia gọi tôi // cúi người //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Lấy cho tôi một lý nước ép
cô hầu 2
cô hầu 2
Dạ vâng. Thiếu gia đợi tôi một chút
5 phút sau cô hầu mang ra một ly nước ép. Ờ... nhưng mà nước ép này...
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
// nhìn ly nước ép trên bàn mặt tối sầm //
Đúng, cô hầu mang ra một ly nước ép cam mà cậu lại bị dị ứng với cam
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Cô ko có ý hại tôi đấy chứ?
cô hầu 2
cô hầu 2
Là sao ạ // hỏi cậu //
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
" chắc mới vào làm đây mà, kệ đi "
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
À cô này... Kỳ Hàm bị dị ứng với cam nên là...
Nói vậy cô hầu liền hiểu ý
cô hầu 2
cô hầu 2
Thiếu gia! t- tôi ko biết cậu bị dị ứng cam t- tôi xin lỗi tôi ko cố ý // cúi đầu //
Cậu không nói lời nào chỉ vẩy tay tỏ ý muốn là nói cô ta lui đi
cô hầu 2
cô hầu 2
V... vậy tôi xin phép // rời đi //
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Vậy đưa ly nước cam đó cho mẹ đi
Cậu im lặng đẩy ly nước cam đó qua cho bà
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Tả Lam Chi - mẹ cậu
Con bỏ qua nhé cô ấy mới vào đây làm thôi, lúc đó con chưa có về nên cô ấy không biết. Để mẹ dặn dò cô ấy
Tả Kỳ Hàm - cậu
Tả Kỳ Hàm - cậu
Dạ không sao // ăn //

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play