RhyCap. | Criminal.
#1.
Hoàng Đức Duy — Điệp viên ngầm của tổ chức RyC, cái tên ít người biết tới bởi vì em luôn dùng cái biệt danh ẩn của mình là — 003.
Có thể nói, trình độ diễn viên của em có thể đạt tới hạng S vậy. Có thể giả dạng một cách chuyên nghiệp mà không ai phát hiện ra.
Với vẻ bề ngoài tuyệt trần của mình có thể thu hút từng con mồi khi làm nhiệm vụ, em dễ dàng hoàn thành xong trước mọi người là một phần vì nó.
Nguyễn Quang Anh — Tên sát thủ nổi tiếng trên vùng RC's Love, không ai là không biết tới cái mật danh RHYDER của anh.
Người từng khiến tất cả cảnh sát của mọi nơi phải rà soát tìm ra tung tích anh để bắt lại, mỗi lần anh ra tay với ai đó đều ki.nh tở.m và hung bạo.
Nhưng trái ngược lại là anh được trời cho nhan sắc điển trai, dung mạo hài hoà và sắc nét. Khiến mọi con mồi lơ là mà có thể rơi vào lưới tình của mình.
Hoàng Đức Duy.
Điệp viên mật danh 001.
Đặng Thành An.
Tên đó vẫn chuyên nghiệp như xưa.
Đặng Thành An.
Tao vẫn không có tung tích nào về hắn.
Hoàng Đức Duy.
Sao tên này cứng đầu thế nhỉ.
Đặng Thành An.
Vừa ra tay một cách ki.nh tở.m vừa giỏi ẩn trốn.
Đặng Thành An.
Một nhiệm vụ khó được kéo dài hơn một tháng rồi đấy.
Hoàng Đức Duy.
Thôi trời cũng muộn rồi, tao đi về trước đây.
Hoàng Đức Duy.
Có gì về nhà rồi gọi bàn bạc tiếp.
Sau đó, em rời khỏi căn cứ của tổ chức mà đi trên con hẻm nhỏ khá tối.
Đột nhiên có tiếng bước chân vội vàng từ đằng sau lao thẳng phía em.
Cũng kèm theo tiếng báo hiệu của cảnh sát ầm ĩ vang lên.
Em phòng thủ quay lưng lại thì bị hắn dồn vô tường rồi chống tay hai bên.
Em định lên tiếng thì bị chặn bởi môi cửa hắn, thứ mềm mại đó.
Xong rồi em đưa mắt đảo qua bên kia thì thấy vài sĩ quan cảnh sát tới cắt lui.
Cảnh sát 1.
Xin lỗi vì phiền hai vị.
Cảnh sát 1.
Nhưng mà hai vị có thấy tên nào mới chạy trốn ra chỗ này không?
Con hẻm này khá tối nên khó mà nhận ra được người và bộ đồ như nào.
Trong lúc em định đẩy anh ra rồi nói thì anh liền đưa tay trái mình hạ xuống siết eo em cảnh cáo.
Từ từ phả hơi thở nóng rực của mình vào làn da em, run rẩy nói.
Nguyễn Quang Anh.
Đ-.. Đừng..
Nguyễn Quang Anh.
Nói.. Rằng không có ai cả..
Nguyễn Quang Anh.
Tôi.. Tôi bị gạ thuốc.. Hức.
Từng câu nói hắn cố nén lại cơn du.c vọng của mình mà nói thầm vô tai em.
Thấy cũng thương hại nên em cũng đành nghe theo.
Hoàng Đức Duy.
Không có ai cả.
Hoàng Đức Duy.
Nãy giờ ở đây tôi hôn chồng tôi thôi.
Nói rồi, em liền đưa hai tay mình choàng qua ôm lấy cổ anh rồi ấn gáy xuống đưa môi mình hôn.
Nụ hôn bất ngờ khiến hắn phải trợn nhẹ mắt sững người, nhưng cũng hoà nhịp phối với em.
Âm thanh chóp chép kia là minh chứng khiến tên cảnh sát kia cũnh tin mà cũng đành bỏ đi.
Cảnh sát 1.
Xin lỗi đã làm phiền. // đi. //
Xong rồi xe cảnh sát kia cũng rời đi.
Khi thấy ổn thoả rồi liền đập vào vai anh ra hiệu.
Nhưng anh vẫn không buông mà cứ tiếp tục nụ hôn đó.
Anh cảm thấy giọt lệ của đối phương vô tình chạm vô da mình mà vội buông ra.
Sợi chỉ bạc mong manh được kéo ra từ môi anh.
Nguyễn Quang Anh.
T-.. Tôi xin lỗi..
Nguyễn Quang Anh.
Do trong người tôi dính thuốc cho nên..
Hoàng Đức Duy.
Để.. Để anh thoả mãn du.c vọng à.
Nguyễn Quang Anh.
Xin lỗi mà.. Hức..
Nguyễn Quang Anh.
Nhưng mà tôi không chịu được nữa..
Nguyễn Quang Anh.
Làm ơn..
Thấy cũng tội nghiệp nên em cũng đành giúp đỡ vậy.
Dù sao đây là lần đầu của em nên em cũng muốn thử cảm giác này lâu rồi.
#2.
Anh nghe thế mà mừng rỡ, liền bế em lên.
Vì bế bất ngờ không nói trước nên khiến em xém té, anh vỗ nhẹ vào mông chọc em.
Xong rồi tìm nhà nghỉ gần nhất để giải toả thuốc trong người mình.
Sau khi trả tiền phòng thì anh liền bế em lên phòng rồi đặt xuống giường.
Cúi xuống áp sát vô cổ em cắn.
Như sói hoang đói thức ăn vậy.
Nhưng em vẫn để im cho anh làm mà vòng tay qua ôm cổ anh.
Hắn hôn nhẹ một vết lên xương quai xanh em rồi lên môi.
Em cứ thuận theo mà phối hợp với anh.
Anh vừa hôn vừa thoát y dần cho cả hai trong thời gian ngắn.
Hoàng Đức Duy.
Ưnm.. // vỗ vai anh. //
Anh thấy em ứa nước mắt có lẽ hết oxy nên cũng đành nhả môi em ra.
Nguyễn Quang Anh.
Chứ gì khóc rồi.
Em nhìn xuống dưới mình thì thấy mình đã bị lột hết đồ rồi, còn anh thì chỉ cởi mỗi bên dưới thôi.
Hoàng Đức Duy.
Anh có biết ngại là gì không vậy.. // che cơ thể. //
Nguyễn Quang Anh.
Biết chứ.
Nguyễn Quang Anh.
Nhưng trong người có thuốc nên là gì giờ không nhớ.
Nguyễn Quang Anh.
Khỏi dạo đầu nhé?
Nguyễn Quang Anh.
Cậu bị ai chơi lần nào chưa thế?
Hoàng Đức Duy.
Nếu xong lần này thì là anh.
Nguyễn Quang Anh.
Lần đầu à, thế thì không khách sáo.
Nguyễn Quang Anh.
Nể cậu cứu tôi nên tôi dạo đầu cho cậu đấy.
Nói rồi anh đặt hai chân em lên vai, ngón tay đâm rút thẳng vào trong.
Cảm giác đau đớn đã ập tới bên dưới.
Khiến em mới vậy thôi đã thở hổn hển rồi.
Bên dưới em cứ siết chặt ngón tay anh mãi mà không du chuyển được.
Nguyễn Quang Anh.
Thả lỏng ra.
Hoàng Đức Duy.
Anh.. Anh nghĩ tôi biết chắc!
Hoàng Đức Duy.
Tin tôi cho anh tự xử không..
Nguyễn Quang Anh.
Thôi mà~
Nói rồi anh dùng tay kia xoa vuốt đùi em, miệng thì đặt lên môi em một nụ hôn sâu.
Anh nghĩ rằng vừa hôn vừa đâm sẽ dễ dàng hơn, em sẽ tập trung với nụ hôn đỡ đau dần.
Đúng như dự đoán, em ôm cổ anh tiếp nhận nụ hôn mà dần bên dưới cũng lỏng hơn.
Thấy ngón tay mình có thể ra vào dễ dàng rồi thì cũng rút ra, cũng như nhả môi em.
Nguyễn Quang Anh.
Giờ nếm món chính nhé.
Hoàng Đức Duy.
Haa.. Hộc..
Nói rồi, anh cầm lấy Quang Anh Bé từ từ đâm vào.
Hoàng Đức Duy.
Ưmm.. To vậy..
Hoàng Đức Duy.
Anh.. Anh ăn cái đe'o gì.. To thế..
Đâm từ từ được nửa cái thì em cảm thấy đau hơn xài tay anh.
Em vội bấu vào vai anh, anh thấy em bấu đau như nào thì biết em đang đau hơn như thế.
Thấy em run rẩy mà ứa nước mặt thì liền hôn vào cổ em tạo thêm chút cảm giác khoái cảm.
Nguyễn Quang Anh.
Cứ bình tĩnh thôi.
Nguyễn Quang Anh.
Không vội.
Em là người đầu tiên khiến anh phải nhẹ nhàng vỗ về khi làm tì.nh ấy.
Phải khiến anh nén lại du.c vọng của mình để ráng không làm em đau.
#3.
Alvar RC.
Pr truyện cho Aus đi mà hic.
Từ từ anh động vào trong, đang hôn mà em bấu nhẹ vào vai anh.
Anh đưa mắt nhìn xuống cơ thể em đã chảy mồ hôi từ lúc nào rồi.
Nhẹ nhàng đưa tay xuống vuốt đùi em, một chút cảm giác nhột nhẹ.
Nụ hôn cứ thế kéo dài, anh cũng bắt đầu di chuyển nhanh hơn.
Âm thanh vang vảng lại bên tai, tiếng đụng chạm da.
Thấy dễ mơn trớn hơn rồi thì em vội ra hiệu anh nhả môi.
Hôn xong, cả hai đều có hương thở gấp gáp vậy.
Hoàng Đức Duy.
H-.. Haa.. Aa~..
Hoàng Đức Duy.
Vào.. Vào được rồi..
Nguyễn Quang Anh.
Ừm. Chơi người lần đầu làm hơi khó thật.
Hoàng Đức Duy.
Chứ.. Ai như anh?
Anh không nói gì mà di chuyển vào trong một cái bất ngờ.
Không nói trước, khiến em giật mình mà bám chặt vào ga giường run rẩy.
Hoàng Đức Duy.
Hức.. Ưm.. Kh.. Khô'n thật..
Nguyễn Quang Anh.
Biết mà~
Nói rồi anh hạ thấp mình xuống vòng một em nhưng vẫn nhấp vô trong liên tục.
Anh há miệng nhẹ ra chớp lấy nhũ hoa kia của em.
Đó liểm điểm nhạy cảm nhất của em, hắn ngậm cái một.
Hoàng Đức Duy.
Aa.. Nh-.. Nhả raa!
Hoàng Đức Duy.
Th.. Thôi mà~..
Nguyễn Quang Anh.
Ềm ật. [ Mềm thật. ]
Nguyễn Quang Anh.
Ẽ on ơn ếu ư ó ữa. [ Sẽ ngon hơn nếu như có sữa. ]
Hoàng Đức Duy.
Mẹ.. Hức.. Nói tiếng đe'o.. Gì vậy.. Aa~
Bất lực như vậy nên anh không nói nữa, vẫn tiếp tục 'ăn' thứ mềm mại này trên cơ thể em.
Thấy bỏ xót một bên cũng phí, anh đưa tay lên 'massage' cho chúng bằng cách vừa nhéo vừa bóp.
Cảm giác bị hành từ ở trên lẫn xuống dưới, cảm giác khoái cảm đạt tới đỉnh điểm.
Cứ theo một âm lượng đủ nghe mà kèm theo một vật vừa lỏng vừa rắn lạ.
Nguyễn Quang Anh.
// nhả ra. //
Hoàng Đức Duy.
H-.. Haa.. Gì vậy chứ..
Nguyễn Quang Anh.
Ra sớm thật đấy.
Nguyễn Quang Anh.
Hình như tôi chưa nếm cái này ?
Hoàng Đức Duy.
Nếm.. Nếm gì chứ?..
Như suy nghĩ, anh đưa ngón tay quẹt thứ đó xuống trên mặt mình mà đưa trước mắt em.
Nguyễn Quang Anh.
Là thứ này.
Nói rồi, anh cho thẳng vào miệng mình trong sự kinh ngạc của em.
Hoàng Đức Duy.
Má.. Anh biết dơ là gì không..
Nguyễn Quang Anh.
Dễ thương màa.
Em chưa hết câu thì anh cúi xuống hôn thẳng vào môi em.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play