Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DUONGHUNG] Chồng Em Là Sếp Tổng

Hợp Đồng

Lê Quang Hùng ngồi trong phòng họp tầng cao nhất của Tập đoàn Trần thị, tay đan chặt dưới bàn, ánh mắt nhìn bản hợp đồng trước mặt như đang nhìn một tờ giấy xét nghiệm ung thư giai đoạn cuối
Trước mặt cậu là Đăng Dương – tổng giám đốc nổi tiếng lạnh lùng, giàu có, điển trai và... chưa từng vướng vào tin đồn tình cảm nào trong suốt bốn năm trời
Và giờ đây, anh ta đang đưa ra một bản hợp đồng kết hôn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Một năm
Giọng Trần Đăng Dương trầm thấp, rõ ràng, như thể đang thương lượng một vụ sáp nhập công ty
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em làm vợ hợp pháp của tôi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không cần yêu, không cần ngủ chung
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ cần xuất hiện cùng tôi tại những buổi họp gia đình, một vài sự kiện báo chí, và ký vào giấy đăng ký kết hôn
Lê Quang Hùng suýt thì bật cười
Cậu – một nhân viên hợp đồng của phòng Hành chính, lương tháng chưa đủ trả viện phí cho em trai – nay được mời... kết hôn với tổng tài?
Nếu không phải vì nợ nần ngập đầu, chắc cậu đã xé bản hợp đồng ra làm đôi rồi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tại sao là tôi?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh có thể thuê bất kỳ ai
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Người nổi tiếng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Người mẫu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Một diễn viên hạng B cũng có khi còn thích hơn
Trần Đăng Dương không trả lời ngay, anh rót một ly nước, đẩy về phía Hùng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em sạch sẽ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không có scandal
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không đào mỏ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Và... không đủ liều lĩnh để phản bội tôi
Quang Hùng ngớ ra, cậu không biết nên vui hay nên tủi thân trước lời “khen” đó
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em còn thời gian suy nghĩ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ba tiếng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu đồng ý, ngày mai đi đăng ký kết hôn
Hùng nhìn bản hợp đồng, mười trang giấy đầy những điều khoản khô khốc
Cuối cùng là dòng ghi chú
“Không được nảy sinh tình cảm thật sự.”
Ba tiếng sau
Quang Hùng ngồi trước văn phòng phường, tay cầm giấy đăng ký kết hôn mới tinh, chữ ký của mình cạnh chữ ký ngay hàng thẳng lối của Đăng Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi thấy tôi điên rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chưa đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đợi về sống chung với tôi, em mới thấy thế nào là điên thật sự
Ngày đầu chuyển đến căn penthouse
Quang Hùng xách vali vào, mắt tròn mắt dẹt
Căn nhà quá sạch, quá yên tĩnh, và... quá lạnh lẽo
Anh chồng trên danh nghĩa của cậu thì đang thản nhiên cởi áo khoác, treo lên móc một cách chính xác như thể có máy đo góc 90 độ phía sau
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Phòng em ở bên phải
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mọi đồ dùng đã được chuẩn bị
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không được vào phòng tôi nếu không có sự cho phép
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh yên tâm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi là người có ý thức ranh giới
Đăng Dương không đáp, quay lưng đi vào bếp
Quang Hùng tò mò bước theo, anh ta đang đeo tạp dề, thái hành như đầu bếp chuyên nghiệp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh nấu ăn à?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi tưởng tổng giám đốc các anh chỉ biết gọi đồ ăn sang trọng về
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không thích ăn đồ người khác làm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không đảm bảo vệ sinh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
"Biết thế khỏi hỏi"
Bữa ăn yên tĩnh đến ngột ngạt, chỉ có tiếng đũa gõ nhẹ vào bát sứ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không ăn cà rốt?
Quang Hùng hơi sững lại, cậu gắp miếng cà rốt bỏ lại vào bát
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Có chút… không quen vị
Đăng Dương gật đầu, không nói thêm gì nhưng bữa tối hôm sau, cà rốt biến mất khỏi tất cả các món ăn
Trước giờ ngủ, Quang Hùng nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường xa lạ
Cậu không biết cuộc sống này rồi sẽ trôi về đâu
Một năm – nghe có vẻ ngắn nhưng là một năm sống cạnh một người gần như... là máy móc
Cậu bật điện thoại, nhắn tin cho bạn thân
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
💬 Tao lấy chồng rồi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
💬 Mày đùa tao à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
💬 Tao đang nằm trong nhà chồng tao đây
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
💬 CHỒNG?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
💬 Tao tưởng mày thẳng mà?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
💬 Tao cũng tưởng vậy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
💬 Nhưng sổ hộ khẩu nói khác rồi
Ở phòng bên, Đăng Dương ngồi trước bàn làm việc
Trên màn hình là hồ sơ cá nhân của Quang Hùng : Gia cảnh, thói quen sinh hoạt, sở thích, thậm chí cả loại trà cậu hay uống
Anh đưa tay xóa đoạn cuối của hợp đồng – dòng chữ "Không được nảy sinh tình cảm thật sự"
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Điều khoản này… từ đầu đã là vô nghĩa
END CHAP 1

Sống Chung

Quang Hùng ngồi khoanh chân giữa phòng khách, trước mặt là hai chồng sách, một mớ giấy note màu và vài cái khung ảnh rỗng
Cậu đang cặm cụi viết gì đó thì Đăng Dương từ cửa bước vào, trên tay là túi cà phê vừa rang.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em làm gì đấy?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đánh dấu lãnh thổ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hả?????
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi đang viết tên mình lên mấy đồ trong nhà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lỡ đâu ai đó quăng đi vì tưởng rác
Cậu vừa nói vừa dán lên tủ lạnh một mảnh giấy: “Quang Hùng để đây, đừng vứt”
Mảnh giấy màu hồng, vẽ thêm hình con mèo ngáp ngủ
Đăng Dương im lặng đúng ba giây
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tủ lạnh là của tôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thì dán bên ngoài, không phải bên trong mà
Đăng Dương rút mảnh giấy xuống, nhìn chằm chằm vào hình con mèo
Một lát sau, anh đặt lại lên chỗ cũ… nhưng quay mặt hình mèo vào trong
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đừng để người khác nhìn thấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi có danh tiếng cần giữ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh sợ người ta biết anh lấy vợ trẻ con hả? //bật cười//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi sợ người ta biết tôi dung túng cho em như vậy
Bữa sáng ngày thứ hai
Quang Hùng ngồi trước bàn ăn, mắt trợn tròn nhìn lát sandwich được cắt thành hình trái tim
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh làm cái này à?
Đăng Dương ngồi đối diện, rót sữa không đường vào ly thủy tinh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không có người giúp việc ở đây
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em nghĩ ai làm?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi tưởng anh không thích mấy thứ sến súa?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không làm vì thích
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy vì gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vì hôm qua em thở dài bảo đồ ăn công ty nhạt nhẽo, nhìn chẳng có tí tình cảm nào
Quang Hùng hơi khựng lại, cậu có nói vậy thật… nhưng là lảm nhảm một mình khi ăn bánh gạo lúc nửa đêm
Sao anh ta biết?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
À, tôi có camera an ninh trong bếp
Đăng Dương chậm rãi bổ sung, như thể đọc được biểu cảm cậu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh rảnh ghê ha
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không rảnh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi cẩn thận
Buổi tối – lần đầu cùng xem phim
Cả hai ngồi hai đầu sofa, mỗi người đắp một cái mền
Phim chiếu là thể loại hành động Quang Hùng thích, Đăng Dương thì không quan tâm
Đến đoạn nhân vật chính lao vào đám cháy cứu người yêu, Quang Hùng bỗng bật cười
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sến quá trời
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không thích người đàn ông như vậy?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ai lại liều mạng kiểu đó vì người yêu chứ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thực tế không ai ngu vậy
Đăng Dương im lặng vài giây
Mắt anh không nhìn màn hình nữa, mà dừng lại ở cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi thì sẽ vào
Quang Hùng quay sang, bất giác đối diện với ánh mắt đó
Tim cậu khẽ lệch một nhịp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
À… tôi đùa thôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ý là… cũng có thể… nếu yêu nhiều thì sẽ làm vậy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không phải là tôi không tin
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mà chỉ là… tôi không nghĩ có ai yêu tôi đến mức đó
Đăng Dương vẫn nhìn cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có thể em chưa từng gặp người ấy thôi
Tuần thứ ba – ngày đầu tiên cãi nhau
Chuyện bắt đầu từ việc Quang Hùng để quên áo khoác ướt lên ghế sofa
Đăng Dương bước vào, thấy áo, thấy nước nhỏ xuống sàn, và... nheo mắt lại
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không biết dùng móc treo à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Biết chứ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhưng ướt quá, tôi treo lên lại rớt nước sàn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi định lát lau sau mà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chẳng phải em có thể lau luôn đi?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chẳng phải anh cũng có thể lau thay tôi à?
Cả hai nhìn nhau, ánh mắt căng như dây đàn
Cuối cùng Đăng Dương lặng lẽ đi vào phòng, không nói thêm gì, Quang Hùng cũng không buồn đuổi theo
Đêm đó, cậu ngủ sớm, trái tim thấy khó chịu như vừa cãi nhau với... người yêu thật sự
Sáng hôm sau, Quang Hùng thức dậy, thấy áo khoác đã được giặt phơi cẩn thận ngoài ban công, bên cạnh là một tờ giấy viết tay
“Xin lỗi vì nói nặng lời. Nhưng sofa của tôi là da thật, nhập Ý. Lần sau nhớ lau sàn.”
Quang Hùng bật cười, một nụ cười nhỏ, ấm, nằm đâu đó giữa ngực.
Tối thứ bảy – một chiếc ôm không lời
Ngoài trời mưa tầm tã, điện cúp
Quang Hùng ghét tối, cậu nằm co ro trong chăn, điện thoại thì hết pin, gối thì ẩm
Một lúc sau, cậu không chịu được, mò mẫm ra khỏi phòng gõ cửa phòng Đăng Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh... dậy chưa?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hửm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi sợ tối
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi có thể mượn phòng anh... một chút không?
Đăng Dương không bật đèn, anh chỉ kéo chăn lên, nghiêng người
Quang Hùng bước vào, chần chừ một giây, rồi nằm xuống
Một phút sau, khi tiếng mưa vẫn đập đều lên cửa kính, có một cánh tay chậm rãi kéo cậu lại gần
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chỉ mượn vai một chút thôi, nhé?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không ai nói gì thêm
Nhưng lần đầu tiên, căn hộ lạnh lẽo có hơi ấm của hai người nằm sát nhau
END CHAP 2

Ghen cũng phải giữ phong độ

Sáng thứ Hai, Quang Hùng ngồi lật tung tủ áo
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Áo trắng đâu?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cái sơ mi trắng ấy?!
Đăng Dương vừa thắt cà vạt vừa nói không ngẩng đầu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi gửi đi giặt rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dính nước sốt hôm thứ Sáu, em quên à?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Trời ơi… hôm nay có buổi họp với bên đối tác
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi định mặc nghiêm túc một chút cho ra dáng ‘người có gia đình’…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không ra dáng à?
Đăng Dương nhìn cậu một cái, môi mím lại như đang nhịn cười
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi mặc hoodie suốt tuần qua, hôm nay muốn gột rửa hình tượng một chút
Đăng Dương bước lại gần, cởi áo vest ra, rồi cởi luôn chiếc sơ mi trắng đang mặc trên người
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mặc cái này đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Gì ?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Áo anh đang mặc á?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vẫn còn sạch
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Áo của chồng, em mặc không sao
Quang Hùng đỏ mặt, toan từ chối, nhưng nhìn chiếc áo ôm dáng đẹp đẽ kia… cậu lại nuốt lời từ chối vào bụng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
“Mặc kệ, dù gì cũng là… hôn nhân hợp đồng.”
Tại công ty, hôm ấy
Quang Hùng xuất hiện với chiếc sơ mi trắng là phẳng, khí chất như vừa bước ra từ quảng cáo nước hoa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ơ, anh Hùng hôm nay mặc gì đẹp dữ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Áo trắng rất hợp với anh nha
Mấy đồng nghiệp trong team trêu đùa, trong đó có Thành An – thực tập sinh mới vào, trẻ hơn Quang Hùng hai tuổi, tươi cười như nắng đầu hè
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Áo này của anh hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhìn giống hàng thiết kế đắt tiền ghê
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ờ… mượn của chồng anh á
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chồng ?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh kết hôn rồi hả?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ờ, mới gần đây
Hùng đáp, định nói thêm “hợp đồng thôi” nhưng lại thôi
Ánh mắt An khựng lại một chút, rồi cười gượng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy là em hết cơ hội rồi
Chiều hôm đó, tại văn phòng tổng giám đốc
Đăng Dương nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát phòng họp, nơi Quang Hùng đang cùng đồng nghiệp trình bày bản kế hoạch
Ánh mắt anh không nhìn slide – mà nhìn người đang mặc áo mình, cười tươi rói với cậu thực tập sinh kia
Đăng Dương chống cằm, nhíu mày
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cái tên kia là ai?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đặng Thành An, sinh viên thực tập, khoa Marketing,vừa vào ba tuần trước
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đổi cậu ta sang phòng khác, ngay tuần này
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Dạ ?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Lý do là gì ạ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi thấy phòng Marketing hơi thừa người.
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
" Thừa người? Hay thừa người cười với vợ giám đốc? "
Tối hôm đó, Quang Hùng vừa về đến nhà, còn chưa kịp bỏ giày đã thấy Đăng Dương đứng đợi trong bếp
Trên bàn là một nồi lẩu nghi ngút khói
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chuyện gì vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi bực
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Muốn ăn đồ cay
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
À thì… tôi cũng gặp áp lực chút
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cậu thực tập mới hình như hiểu lầm tôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi bảo mình có chồng, mà cậu ta tưởng tôi đùa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em hay cười quá
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không phải ai cũng biết khi nào em nói thật
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy giờ tôi nói thật này
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hôm nay tôi mặc áo anh, người ta khen đẹp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi cũng thấy vậy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chồng tôi có gu thiệt
Đăng Dương khẽ ho nhẹ, che đi khoé môi khẽ cong
Khuya hôm đó, Quang Hùng nằm trên ghế sofa, đắp chăn, ôm laptop xem phim, Đăng Dương ngồi bên cạnh, đọc sách
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh có bao giờ ghen chưa?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Khi nào ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Khi thấy em mặc áo tôi, mà lại cười với người khác
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ủa, ghen rồi mà còn cho mượn áo? //cười//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không nghĩ em mặc nó ra đường với nụ cười kiểu đó
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sao, cấm tôi cười luôn à?
Đăng Dương khép sách lại, nhìn thẳng vào cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không cấm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng tôi muốn nụ cười đó thuộc về tôi
Tim Quang Hùng khựng lại, giữa đêm khuya, có thứ gì đó vừa dịch chuyển bên trong lòng ngực cậu như một quả chuông nhỏ khẽ rung
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi tưởng anh ký hợp đồng không yêu đương gì cơ mà?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi có thể sửa điều khoản
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi là chủ tịch cơ mà
END CHAP 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play