[DuongHung] Trò Chơi Của Kẻ Thế Vai...!?
CHƯƠNG 1: XUYÊN KHÔNG - KẺ PHẢN DIỆN TỈNH LẠI
Trong căn biệt thự nhà họ Lê - đêm khuya, căn phòng tối, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn lờ mờ. Ngoài cửa sổ là khu vườn yên ắng, lác đác ánh đèn vàng, ông quản gia Bùi đứng bên ngoài phòng với ánh mắt lo lắng
Một luồng ánh sáng chói loà bao chùm, sau đó là tiếng tim đập nhanh. Lê Quang Hùng mở choàng mắt, ngồi bật dậy giữa giường.
Lê Quang Hùng
//Thở dốc// Hộc... Mình còn sống không? Không... đây là đâu vậy?
Cậu nhìn xung quanh mọi thứ đều xa lạ - căn phòng rộng lớn, sang trọng. Trên bàn là tập hồ sơ dày với dòng chữ "Hôn ước Trần - Trương". Bên cạnh đó là chiếc gương trang trí tinh xảo phản chiếu khuôn mặt xa lạ mà cậu vừa nhận ra là chính mình - nhưng không phải mình ở thế giới cũ
Lê Quang Hùng
Khoan đã... Đây là... Đây là bản vẽ truyện của mình!? Là... cái thế giới mà mình từng tạo ra... Nhưng bị editor bác bỏ...
Lật đến trang cuối, cậu nhìn thấy bức phác họa quen thuộc : Trần Đăng Dương ôm lấy Trương Kiều Nga giữa lễ đường, còn Lê Quang Hùng đứng phía xa, ánh mắt cay đắng
Lê Quang Hùng
//Sững người// Không thể nào... Mình xuyên vào truyện... Nhưng lại thành nhân vật phản diện!? Cái tên Lê Quang Hùng này... là thằng phá hoại, bị tất cả ghét bỏ, và cuối cùng chết vì tai nạn giao thông
Lê Quang Hùng
//Ôm đầu// Không được! Mình không thể để kết cục cũ lặp lại! Mình sẽ không chết, và mình... sẽ không để mình yêu sai người nữa.
Ông quản gia Bùi nhẹ nhàng đẩy cửa , giọng trầm ấm:
Quản Gia Bùi
Thiếu gia người đã tỉnh? Phu nhân đang đợi người dùng bữa sáng.
Lê Quang Hùng
"Phu nhân...? À... là mẹ của mình ở thế giới này".
Dưới phòng ăn sang trọng, mẹ cậu - Phạm Thùy Liên đang nhâm nhi ly trà bên cha cậu - Lê Quang Định, ánh mắt cả hai đầy kì vọng và âm mưu
Lê Quang Định
Con chuẩn bị đi cùng cha đến lễ đính hôn nhà họ Trần. Họ đã chọn được con dâu là Trương Kiều Nga. Nhưng ta muốn con chen vào và dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Lê Quang Hùng
//Cười nhạt// Con hiểu rồi... Thủ đoạn ư... Đúng là phản diện thực sự.
Phạm Thùy Liên
//Liếc nhìn// Con biết mình phải làm gì để mang lại lợi ích cho nhà họ Lê.
Hùng rời khỏi biệt thự, bước lên chiếc xe đen sang trọng. Một vệ sĩ mở cửa cho cậu. Trong khoảnh khắc ngột ngạt, cậu bỗng đẩy cửa xe
Lê Quang Hùng
Không. Tôi không đi xe nhà . Mau gọi taxi đến cho tôi
Lê Quang Hùng
Hãy làm theo lời tôi
Không lâu sau đó, một chiếc taxi cũ kĩ dừng lại trước cổng. Ông bác tài, tên Bác Tám ngạc nhiên:
Bác Tám Tài Xế
Thiếu gia nhà họ Lê mà cũng đi taxi à?
Lê Quang Hùng
//Mỉm cười// Hôm nay tôi không muốn là người của nhà họ Lê
Ngồi trên xe , Hùng nhìn mình trong gương chiếu hậu của xe, ánh mắt kiên định. Cậu nắm chặt tập hồ sơ "Hôn ước Trần - Trương"
Lê Quang Hùng
Nếu đây là trò chơi... thì tôi sẽ là người viết lại luật chơi, và viết lại cả kết thúc
Tgia Thao Myy nòo
Đây là bộ truyện đầu tay do mình sáng tác
Tgia Thao Myy nòo
Nếu có sai sót gì thì bỏ qua cho mình với ạ
Tgia Thao Myy nòo
Yêu mọi người nhiềuuu ❤️
CHƯƠNG 2: LỄ ĐÍNH HÔN - ÁNH MẮT ẤY THẬT XA LẠ
Biệt thự nhà họ Trần - sảnh lớn trang trí xa hoa. Buổi lễ đính hôn giữa Trần Đăng Dương và Trương Kiều Nga diễn ra với hàng trăm khách mời, giới truyền thông và các nhân vật tầm cỡ trong giới tài chính. Mọi thứ đều được sắp đặt hoàn hảo.
Chiếc taxi dừng lại trước cổng biệt thự nhà họ Trần. Quang Hùng mở cửa bước xuống, chỉnh lại cà vạt đen và quét mắt nhìn toàn bộ khung cảnh như thể là một người xa lạ bước vào thế giới cũ kĩ của chính mình.
Bác Tám Tài Xế
//Nhô người ra cửa sổ xe, gọi nhẹ// Cậu nhóc, dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng quên... Con đường có thể rẽ, nhưng bánh xe thì vẫn chạy về phía trước.
Lê Quang Hùng
//Cười nhẹ// Cháu không còn là bánh xe của ai nữa. Cháu là người nắm vô-lăng.
Ánh đèn pha chiếu vào khuôn mặt điềm tĩnh của cậu khi quay lưng bước vào bên trong.
Bên trong sảnh, Trần Đăng Dương đang trò chuyện với các khách mời. Bên cạnh là cha anh - Trần Đăng Trung, người đàn ông trung niên nghiêm nghị với đôi mắt như chim ưng, và mẹ - Lục Phương Thảo, quý bà sang trọng với đôi môi mím chặt, ánh mắt không giấu được sự soi xét.
Trương Kiều Nga khoác tay Đăng Dương, ánh mắt kiêu kỳ liếc nhìn từng vị khách như đang sở hữu cả không gian.
Trương Kiều Nga
"Hôm nay anh không được rời khỏi em đâu đấy. Em không muốn mấy con hồ ly tinh bám lấy anh."
Trần Đăng Dương
//Lạnh nhạt// "Nếu em không làm quá, thì chẳng ai xen vào."
Trần Đăng Trung
"Đừng để truyền thông chụp được gương mặt thiếu tự chủ."
Lục Phương Thảo
//Hạ giọng// "Và đừng để những đứa không được mời bước chân vào."
Tiếng xì xào bàn tán nổi lên từ lối vào. Tất cả ảnh mắt xoay về phía cánh cửa.
Quang Hùng xuất hiện, bước đi chậm rãi với dáng vẻ thanh lịch, cầm trong tay một hộp quà bọc nhung đen. Tóc vuốt ngược, ánh mắt sắc sảo đến lạ lẫm.
NVP
Khách 1: Đó chẳng phải là thiếu gia nhà họ Lê sao?
NVP
Khách 2: Nghe nói cậu ta từng bám theo Đăng Dương... Có vẻ như cậu ta không biết xấu hổ?
Kiều Nga trừng mắt khi thấy Hùng. Đăng Dương khựng lại một giây
Trương Kiều Nga
Anh, sao hắn lại ở đây?
Trần Đăng Dương
//Nhíu mày// Tôi không mời.
Hùng đến gần, gật đầu chào cả ba người nhà họ Trần như một doanh nhân lịch lãm thực thụ. Giọng nói của cậu vang lên bình tĩnh, có phần lịch sự đến bất ngờ:
Lê Quang Hùng
Tôi đến để chúc mừng hôn lễ giữa hai tập đoàn lớn. Xin gửi món quà nhỏ thay cho lời chúc.
Trương Kiều Nga
//Nhìn chằm chằm// Cậu không có mặt ở đây... không nằm trong kế hoạch. Ai mời cậu?
Lê Quang Hùng
//Mỉm cười nhẹ// Tôi không nghĩ niềm vui phải phân loại khách. Nhưng nếu phu nhân không hoan nghênh, tôi sẽ đi ngay.
Tất cả quay về phía Dương. Ánh mắt anh khoá chặt lấy Hùng, giống như đang cố tìm ra kẻ đứng trước mặt có thật là người từng yếu đuối si tình, hay là một bản thể hoàn toàn mới.
Trần Đăng Dương
Cậu cứ ở lại. Tôi muốn nghe cậu... nói thêm vài lời.
Lê Quang Hùng
Nếu tổng giám đốc Trần mời, thì tôi không thể từ chối.
Nói rồi Hùng lướt qua vai Kiều Nga, khẽ cười khi thấy vẻ mặt cứng đờ của cô. Không ai để ý Quản Gia Tống từ phía xa, đứng sau chậu hoa, nhìn cậu chằm chằm với vẻ ngạc nhiên pha chút dè chừng.
Ông Quản Gia Tống
*Thằng nhóc này... lột xác thật rồi.*
Hùng bước đến góc sảnh, rót cho mình một ly rượu vang. Trong gương pha lê của quầy bar, hình ảnh Dương đang quan sát cậu in đậm trong mắt.
Lê Quang Hùng
*Dương... hôm nay là bước đầu tiên. Tôi sẽ thay đổi tất cả... kể cả là trái tim anh.*
CHƯƠNG 3: CUỘC GẶP RIÊNG - NGƯỜI KHÔNG CÒN NGỐC NGHẾCH
Sau màn xuất hiện đầy khiêu khích tại lễ đính hôn, Quang Hùng bước chậm rãi về phía vườn sau. Cậu cần không khí - không phải để thở, mà để định hình lại những thứ đang khẽ dao động trong lòng mình.
Từng bước chân in lên mặt đá lát ấm sương. Tiếng lá xào xạc nhè nhẹ.
Đột nhiên, một giọng nói trầm và lạnh vang lên từ sau gốc cây:
Trần Đăng Dương
Cậu nghĩ tôi không nhận ra ánh mắt của cậu à?
Hùng đứng yên. Cậu không quay đầu lại, nhưng khoé môi hơi cong.
Lê Quang Hùng
Tôi không ngờ tổng giám đốc Trần lại để tâm đến ánh mắt của một người dư thừa.
Trần Đăng Dương
//Bước ra khỏi bóng tối// Vậy cậu đến đây vì lý do gì? Chúc mừng thật sao?
Lê Quang Hùng
Tôi đến để nhắc cho anh nhớ... Tôi không còn là người cũ.
Cả hai đứng đối diện nhau dưới ánh sáng lờ mờ của đèn vườn. Khoảng cách chỉ còn một cánh tay. Gió thổi nhẹ qua, mang theo sự căng thẳng.
Trần Đăng Dương
Cậu thay đổi thật. Không còn cái vẻ ngoan ngoãn, ướt át nữa.
Lê Quang Hùng
Tôi không còn là kẻ chờ được thương hại. Và tôi cũng không cần tình yêu từ kẻ đã coi thường tôi.
Dương đột ngột tiến tới, giơ tay túm lấy cổ tay Hùng, ánh mắt sắc như dao:
Trần Đăng Dương
Cậu biết mình đang đùa với ai không?
Lê Quang Hùng
//Nhìn thẳng// Với người từng khiến tôi chết một lần.
Trần Đăng Dương
//Siết mạnh hơn// Cậu đang thách thức tôi?
Hơi thở hai người giao nhau trong không gian ngột ngạt. Ánh mắt Dương như muốn thiêu cháy kẻ trước mặt. Nhưng rồi anh buông tay, nở một nụ cười lạnh:
Trần Đăng Dương
Tốt. Vậy thì tôi sẽ xem... cậu chịu được bao lâu.
Anh quay đi, bước vài bước rồi dừng lại:
Trần Đăng Dương
Từ mai, cậu đến Trần Thị. Phòng cố vấn dự án, tầng 38. Làm việc với tôi.
Lê Quang Hùng
//Nheo mắt// Anh định gài tôi vào trận?
Trần Đăng Dương
//Quay đầu lại, cười nhạt// Không. Tôi đưa cậu vào chiến trường.
Từ tầng 2 biệt thự, bà Lục Phương Thảo - mẹ của Dương - đứng sau rèm cửa, tay cầm ly rượu đỏ, ánh mắt sâu thẳm nhìn xuống khu vườn.
Lục Phương Thảo
*Một thằng nhóc phản diện... dám ngẩng đầu?*
Bà quay đi, ánh mắt loé lên tia tò mò đầy nguy hiểm.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play