Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Weak Hero Class 1] Vì Tớ Là Mint.

Bạc Hà & Máu Mũi

Giờ ra chơi.
Trường tiểu học Ryu Dong ồn ào như một cái chợ nhỏ. Tiếng cười, tiếng hò hét, tiếng chạy nhảy vang khắp sân trường. Nhưng ở một góc khuất cuối dãy hành lang, có một cậu bé ngồi thụp xuống, ôm cặp thật chặt.
Máu nhỏ từng giọt từ mũi xuống nền gạch lạnh
Máu nhỏ từng giọt từ mũi xuống nền gạch lạnh. Yeon Sieun không khóc, không lên tiếng, chỉ cúi đầu im lặng. Lũ con trai vừa cười vừa đá vào chân bàn cậu, rồi bỏ đi khi đã “chơi đủ”.
Cậu quen rồi.
Và vì quen rồi, nên cậu nghĩ—lần này cũng như mọi lần. Không ai quan tâm cả. Nhưng có người đến.
Ryu Mint
Ryu Mint
Máu rồi kìa...
Giọng con gái vang lên, rõ ràng, không sợ sệt. Sieun ngẩng đầu, và bắt gặp ánh mắt đó—đôi mắt to tròn, lấp lánh, và có chút giận.
Ryu Mint. Cô bé nhỏ hơn cậu nửa cái đầu, tóc buộc thấp, tay cầm cặp siết chặt. Cô không giống những đứa khác—không chạy đi, không cười, cũng không hỏi vì sao cậu bị đánh.
Cô chỉ đến. Và ngồi xuống cạnh cậu.
Ryu Mint
Ryu Mint
Nè, ngồi im. Cậu không biết lau máu cho đàng hoàng à?
Mint lục trong túi cặp, lôi ra một chiếc khăn tay màu trắng có thêu hình chiếc lá bạc hà.
Ryu Mint
Ryu Mint
Đưa mặt đây.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Tớ tự làm đượ—
Ryu Mint
Ryu Mint
Im. Đưa đây.
Cô cúi sát, đặt chiếc khăn nhẹ nhàng lên vết máu chảy. Động tác cẩn thận, như thể sợ làm cậu đau thêm. Sieun cứng đờ người. Đây là lần đầu có ai đó chạm vào mặt cậu mà không phải để xô đẩy hay ném vở.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Cậu không sợ máu à?
Ryu Mint
Ryu Mint
Không. Tui sợ tụi nó ăn hiếp cậu hơn.
Mint không nhìn cậu, chỉ tiếp tục lau. Cô không phải kiểu người nói lời dễ thương. Nhưng trong giọng nói đó, Sieun nghe thấy một chút… thật lòng.
Cô bé ngẩng đầu lên. Cười nhẹ. Rất nhẹ
Ryu Mint
Ryu Mint
Lần sau mà bị tụi nó đẩy nữa, nhớ gọi tui. Đừng có im lặng hoài.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
...Tớ nghĩ không ai muốn làm bạn với tớ.
Ryu Mint
Ryu Mint
Tui đang làm nè.
Cái lạnh từ hành lang bỗng dưng dịu lại. Mùi bạc hà trên khăn tay thoảng qua, đọng trong trí nhớ cậu bé họ Yeon suốt những năm sau này.

Cậu Thích Bánh Nào?

Giờ ra chơi sau hôm Sieun chảy máu mũi, Mint vẫn bước thẳng đến chỗ cậu như thể việc hôm qua chưa từng xảy ra. Không ngại. Không lạ. Không thay đổi gì hết.
Cô ngồi xuống cạnh cậu, lôi trong cặp ra hai gói bánh.
Ryu Mint
Ryu Mint
Chia nha. Một cái của tớ. Một cái của cậu.
Sieun chớp mắt
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Tớ không ăn bánh đó.
Ryu Mint
Ryu Mint
Không sao. Giờ cậu có.
Mint đưa luôn một gói, không cần nghe từ chối.
Cậu lưỡng lự nhận lấy. Cắn thử. Rồi cắn thêm miếng nữa.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
...Cũng được.
Mint nhướn mày.
Ryu Mint
Ryu Mint
Cũng được? Ý cậu là ngon đúng hông?
Sieun quay đi.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Ừ, thì...tạm.
Ryu Mint
Ryu Mint
Gì vậy trời, lần sau không cho nữa á.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
...Cho
Mint bật cười. Cậu này lúc nào cũng vậy—nói thì lạnh, nhưng tai thì đỏ lên trước.
Trưa đó, Mint kéo Sieun ra ngồi ở bậc thềm sau lớp.
Ryu Mint
Ryu Mint
Tớ chán ngồi với tụi con gái rồi. Cậu ngồi với tớ đi.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Không cần phải vì—
Ryu Mint
Ryu Mint
Không phải vì gì hết. Vì tui muốn thôi.
Mint rút sách trong cặp ra. Là truyện tranh. Sieun liếc nhìn.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Cậu đọc truyện tranh á?
Ryu Mint
Ryu Mint
Ừ. Cậu đọc toàn sách chữ, tớ mệt tim luôn.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Truyện tranh có gì hay đâu.
Ryu Mint
Ryu Mint
Ủa, vậy sao cậu cứ nhìn hoài vậy?
Cậu quay đi. Lại đỏ tai.
Chiều hôm đó, trời nổi gió. Mint rút một khăn giấy, lau bụi dính trên áo cậu.
Ryu Mint
Ryu Mint
Nè, để tớ.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Không cần.
Ryu Mint
Ryu Mint
Cậu lại ngại nữa. Ngại cái gì? Tui đâu phải người lạ.
Câu đó làm tim Sieun khựng một nhịp.
Cậu chưa từng nghĩ Mint là người quen. Nhưng cậu cũng chưa từng nghĩ… ai đó lại chọn trở thành người quen của cậu như vậy.
Cuối ngày. Cả lớp về gần hết. Mint còn ngồi ở bậc cầu thang, cặp để bên cạnh, mắt nhìn ra sân trường.
Sieun đi ngang qua, ngập ngừng.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
...Mint
Ryu Mint
Ryu Mint
Hửm?
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Mai cậu mang bánh gì?
Mint cười tưoi roi rói.
Ryu Mint
Ryu Mint
Cậu thích gì?
Yeon Sieun
Yeon Sieun
...Loại hôm nay cũng được.
Ryu Mint
Ryu Mint
Trời đất, cũng được mà ăn hết luôn.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Ừ thì...Cũng không tệ.
Ryu Mint
Ryu Mint
Ok. Mai cậu ngồi chỗ tui nữa đó nha. Cấm chạy mất.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
…Tớ không chạy.
Mint nhìn cậu
Ryu Mint
Ryu Mint
Hứa rồi đó.

Góc Trống Sau Lớp

Sáng hôm ấy trời mưa.
Mưa không to, nhưng đủ để làm cả sân trường ướt sũng, đủ để học sinh phải xếp hàng dưới mái hiên, nhích từng bước vào lớp.
Sieun tới trường sớm như mọi ngày. Không ai để ý, cũng không ai gọi tên cậu. Ngoài Mint.
Nhưng hôm nay Mint không gọi.
Tiết đầu tiên trôi qua.
Ghế bên trái trống.
Sieun liếc nhìn một lần. Rồi lại lần nữa. Không ai ngồi xuống. Không có tiếng càm ràm “cậu ngồi thẳng coi, chiếm luôn cả chỗ tui đó nha.”
Không có ai đẩy một gói bánh vào ngăn bàn.
Ra chơi.
Cậu vẫn ra góc sau lớp. Gió thổi lạnh, cậu ngồi xuống bậc thềm quen thuộc. Mint không ngồi đó, cũng không có túi bánh, không có truyện tranh, không có tiếng cười nho nhỏ.
Chỉ có chiếc lá rụng, lặng lẽ bay ngang mặt.
Sieun chống cằm. Lần đầu tiên thấy góc này rộng đến thế.
Tan học.
Cậu bước chậm hơn bình thường. Mắt cứ liếc về hành lang lớp kế bên.
Không thấy bóng tóc buộc thấp, không thấy dáng người nhỏ xíu lục tìm gì trong cặp, cũng không nghe tiếng gọi “Sieun ơi đi chưaaaa?”
Sieun về nhà, thay đồ, làm bài tập. Đến tối, vẫn không có tin nhắn nào từ Mint.
Ngày hôm sau, Mint vẫn không đến lớp.
Vẫn là tiết đầu trống, vẫn là ra chơi im lặng, vẫn là chiếc ghế không ai ngồi cạnh.
Cậu mở hộp sữa một mình. Không có ai giành ống hút.
Không có ai hỏi: “Cậu mang áo khoác không đó? Mắt cậu lạnh hơn hôm qua á nha.”
Tối hôm đó, Sieun lần đầu tiên mở khung chat…
...gõ “Cậu ổn không?” ...rồi xoá. ...gõ “Mai cậu đi học không?” ...lại xoá tiếp.
Cuối cùng, cậu đặt điện thoại xuống. Không gửi gì cả.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play