Không Có Chỗ Cho Em, Nhưng Em Vẫn Vào!
Chương 1: Tôi không cần em!
An Vũ Kỳ
Bác sĩ Tống ơi...
An Vũ Kỳ
Em gửi nhầm file hồ sơ bệnh nhân vào nhóm chung khoa rồi ạ😭
An Vũ Kỳ
Em...Em xin lỗi chị...
Tống Mạc Khanh
Tôi thấy rồi
Tống Mạc Khanh
Lần sau nhớ kiểm tra kĩ trước khi gửi.
An Vũ Kỳ
Dạ..em nhớ rồi ạ😥
An Vũ Kỳ
Em chỉ lo chị chưa có hồ sơ ca mổ sáng mai, nên em làm vội..
An Vũ Kỳ
Em..không cố ý làm phiền chị đâu..
Tống Mạc Khanh
Nếu tôi cần hồ sơ, tôi sẽ yêu cầu điều dưỡng
Tống Mạc Khanh
Không cần sinh viên lo.
An Vũ Kỳ
Em có in bản cứng nữa ạ
An Vũ Kỳ
Em để trước cửa phòng trực của chị nhé
An Vũ Kỳ
Tối nay chị cũng trực, đúng không?
An Vũ Kỳ
Nhớ ăn tối nha, bác sĩ Tống.
An Vũ Kỳ
...Dù chắc chị sẽ seen chứ không rep đâu...
[22:58] Tống Mạc Khanh mở cửa phòng trực. Bản in được kẹp gọn gàng, có 1 chai sữa được đặt kế bên. Không ghi tên, không ghi lời nhắn
Tống Mạc Khanh
Ghi chú phần tiền sử bệnh - đơn vị nhịp tim sai
Tống Mạc Khanh
Là "bpm" chứ không phải là "bmp"
An Vũ Kỳ
Aaa😭Trời ơi em sai ngu thật chứ...
An Vũ Kỳ
Em xin lỗi, em sửa lại ngay ạ
An Vũ Kỳ
Dù em gửi nhầm, chị vẫn đọc rồi
An Vũ Kỳ
Cảm ơn chị nhiều ạ
An Vũ Kỳ
Ủa...sao chị biết có bản in ở cửa phòng trực...???
Tống Mạc Khanh
Em gõ cửa hơi lớn
[Seen lúc 23:14, không gửi thêm tin nhắn nào nữa]
An Vũ Kỳ nằm dài trên ghế trực. Không dám nhắn thêm. Nhưng vẫn cười như con ngốc.
An Vũ Kỳ
Mai em sẽ tới sớm
An Vũ Kỳ
Nếu chị cần gì cứ nhắn cho em ạ.
Tống Mạc Khanh
Tôi không quen nhờ người khác
Tống Mạc Khanh
Nhưng mai nhớ mang theo khẩu trang y tế loại N95.
An Vũ Kỳ
Em mang cả phần chị luôn🤗
Tống Mạc Khanh
Tôi không bảo em làm vậy!
[Seen lúc 23:34 - tin nhắn cuối cùng]
Chương 2: Trong phòng mổ không có "ngưỡng mộ". Chỉ có chính xác
An Vũ Kỳ
Em đã có mặt ở bệnh viện
An Vũ Kỳ
Tài liệu em đã soạn lại theo đúng mẫu mới nhất, chị có thể xem qua trước khi vào ca ạ
An Vũ Kỳ
Hôm nay...là lần đầu tiên em được phụ mổ cùng chị
An Vũ Kỳ
Em biết mình còn non, nhưng em sẽ cố gắng không để chị thất vọng
Tống Mạc Khanh
Tôi không cần em cố gắng để vừa lòng tôi
Tống Mạc Khanh
Tôi cần người biết giữ tay không run khi mở ngực một người
Tống Mạc Khanh
Nếu em chỉ "cố gắng", tốt nhất là đứng ngoài nhìn
Tiếng máy theo dõi vang lên
Mặt nạ, găng tay, ánh đèn mổ chiếu thẳng vào lồng ngực đang mở
An Vũ Kỳ đứng bên cạnh, mắt không rời khỏi tay Tống Mạc Khanh
Vũ Kỳ luống cuống lấy nhầm
Tống Mạc Khanh
Không phải cái đó
Tống Mạc Khanh
Nếu em không phân biệt được lưỡi dao, em nên quay lại học giải phẫu cơ bản
Vũ Kỳ im lặng. Đưa lại đúng dụng cụ
Ca mổ thành công. Không có sai sót. Nhưng cũng không có lời nào gọi là khen.
Bệnh nhân được chuyển về phòng hồi sức. Không khí phòng mổ vẫn nặng như lúc bắt đầu
An Vũ Kỳ
Em...cảm ơn chị đã cho em đứng phụ
An Vũ Kỳ
Hôm nay em học được rất nhiều
An Vũ Kỳ
Em không nghĩ một ca mổ lại có thể khiến mình thấy...xúc động đến thế
Tống Mạc Khanh
Tôi không mổ để em xúc động
Tống Mạc Khanh
Cảm xúc không cứu được ai cả
Tống Mạc Khanh
Nếu em muốn cảm động, nên chọn một ngành khác
An Vũ Kỳ
Em không định...để cảm xúc ảnh hưởng đến kĩ thuật
An Vũ Kỳ
Em chỉ muốn nói...
An Vũ Kỳ
Chị là người em rất ngưỡng mộ.
Tống Mạc Khanh
Tôi không cần được ngưỡng mộ
Tống Mạc Khanh
Tôi cần người biết cách đưa dụng cụ đúng tay, đúng lúc
Tống Mạc Khanh
Mọi thứ ngoài chuyện đó đều vô nghĩa.
An Vũ Kỳ
Nếu như vậy...tại sao chị để em đứng cạnh?
An Vũ Kỳ
Chị biết em còn thiếu kinh nghiệm
An Vũ Kỳ
Vậy là vì chị tin em, dù chỉ một phần rất nhỏ...đúng không?
Tống Mạc Khanh
Em đứng đó vì phân công ca trực
Tống Mạc Khanh
Không vì lí do nào khác
Tống Mạc Khanh
Và nếu tôi có quyền chọn
Tống Mạc Khanh
Tôi sẽ chọn người khác!
Chương 3: Chị cứu một trái tim, rồi đẩy một trái tim khác ra ngoài
Tim cũng là một hệ thống . Khi cảm xúc rối loạn, nó cũng sẽ phản bội người điều khiển
An Vũ Kỳ
Bệnh nhân D.L.N, nữ 62 tuổi
An Vũ Kỳ
Sau mổ có dấu hiệu tràn dịch màng tim
An Vũ Kỳ
Mạch dao động bất thường từ 3h đến 5h
An Vũ Kỳ
Em nghĩ có khả năng chèn ép tim cấp
Tống Mạc Khanh
Chẩn đoán không dựa trên "em nghĩ"
Tống Mạc Khanh
Y học cần bằng chứng, không cần cảm xúc
Tống Mạc Khanh
Chuẩn bị ca mổ khẩn
Tống Mạc Khanh
Đứng phía trái. Không lên tiếng. Không làm phiền.
Tống Mạc Khanh
Nếu em làm ảnh hưởng đến nhịp tay tôi, tôi sẽ không nhân nhượng!
Bên trong phòng mổ, ánh đèn trắng rọi lên bàn phẫu thuật như lột sạch mọi vỏ bọc
Tay chị cầm dao lạnh lùng như đang thao tác với một khối máy móc
Trái tim bệnh nhân - mở ra, mềm yếu và phơi bày
Em đứng sau lưng chị, thở chậm, giữ tay yên. Nhưng tim lại không làm theo.
Điều dưỡng báo nhịp thất tăng. Tình hình chuyển biến xấu.
Điều dưỡng Lâm Khả Hân
Bác sĩ, huyết áp tụt. Nhịp tim không ổn định.
Tống Mạc Khanh
Chuẩn bị mở lại
Tống Mạc Khanh
Tăng truyền
Em tiến một bước theo phản xạ. Nhưng tay khẽ run
Mà vì người đứng trước em là Tống Mạc Khanh
Tống Mạc Khanh
Cô đang run?
An Vũ Kỳ
Em...em xin lỗi..em sẽ cố kiểm soát
Chị quay sang. Không lớn tiếng. Không giận dữ.
Nhưng ánh mắt đủ để cắt đứt một người ra khỏi căn phòng này
Tống Mạc Khanh
Tôi không làm việc với những người không kiểm soát được chính mình
Em còn muốn giải thích. Nhưng không ai ở đó để nghe
Bàn tay bị kéo khỏi hệ thống như thể chưa từng là một phần của nó
Em ra khỏi phòng. Cửa tự động đóng
Trong đó - tim đang cứu sống ai đó
Ngoài này - tim em đang loạn nhịp vì một người sẽ không bao giờ gọi tên mình
An Vũ Kỳ
[gõ nhưng không gửi] Không phải em không kiểm soát được...Chỉ là....khi đứng gần chị...tim em tự làm loạn thôi
Có những người kiểm soát được cả sự sống
Nhưng lại không cho ai cơ hội chạm đến cảm xúc bên trong họ.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play