Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chuyện Chat Theo Phong Cách Tiểu Thuyết

TÌNH YÊU TRONG BÓNG TỐI

Trường THPT Lam Sơn – nơi học sinh xuất sắc và học sinh cá biệt sống chung một mái trường.
Bình thường, Đức Duy chẳng bao giờ để tâm đến mấy tên “gây rối” cuối lớp. Thứ cậu quan tâm chỉ là điểm số và học bổng cuối năm. Nhưng hôm đó, mọi thứ đã thay đổi — khi cậu va phải “kẻ không nên đụng vào”. "Ầm!" Một cú va chạm mạnh ở hành lang khiến sách vở của Đức Duy rơi tung tóe. Cậu cau mày nhặt lên, vừa định mở miệng xin lỗi thì: – Đi đứng kiểu gì vậy, nhóc con? – Giọng nói trầm và lạnh đến lạ, như thể phát ra từ một con thú săn mồi trong bóng tối. Ngẩng lên, Đức Duy bắt gặp đôi mắt sắc lẹm của Quang Anh – tên học sinh khét tiếng trong trường, người ta đồn là ông trùm của “băng nhóm áo đen” chuyên dằn mặt mấy tên láo toét dám chống đối. Cậu chỉ kịp cắn môi:
– Xin lỗi. Tôi đang vội... có tiết học. Quang Anh không nói gì. Nhưng bất ngờ, hắn cúi xuống nhặt giúp Duy quyển sách cuối cùng. Ngón tay chạm khẽ vào tay cậu, lành lạnh. – Đức Duy, đúng không? Học giỏi đấy.
– …Sao anh biết tên tôi? – Tao biết hết mấy thứ thuộc về tao. – Quang Anh mỉm cười, nửa đùa nửa thật khiến mặt Duy thoắt đỏ lên. Cậu đứng bật dậy, gấp sách lại và bỏ đi nhanh chóng. Phía sau lưng, Quang Anh chắp tay vào túi áo khoác, ánh mắt đăm chiêu nhìn theo — lần đầu tiên, “ông trùm Lam Sơn” thấy hứng thú với một kẻ ngoan như thế. 🔪Cảnh xô xát đầu tiên – Sân sau dãy C Một tuần sau, khi tan học, Duy được một người bạn nhắn: “Thư viện cũ có người tìm.” Cậu không mảy may nghi ngờ, cầm cặp đi một mình. Nhưng vừa bước qua cánh cổng sân sau, cậu đã nhận ra mình bị lừa. – Chào bé học bá. Giờ thì không có ai cứu mày đâu.
– Tuấn Mạnh? Sao lại là cậu? Tuấn Mạnh đứng giữa ba tên khác, ánh mắt đầy tức giận.
– Mày nghĩ một thằng như mày xứng đáng bên cạnh Quang Anh sao? Mày đang kéo anh ấy vào phiền phức. Tao sẽ giúp mày… biến mất. – Tôi không liên quan gì đến anh ta. Tránh ra. – Duy lùi lại, nhưng chưa kịp quay đi thì một cú đấm đã văng vào vai cậu. – Tụi mày, dạy dỗ nó một chút. Bọn kia xông tới. Duy chống cự nhưng yếu thế rõ ràng. Một cú đá mạnh khiến cậu ngã xuống đất. Vừa lúc ấy… ẦM!
Cánh cổng sắt bị đá tung. Tiếng bước chân dồn dập vang lên. – Đủ rồi. – Giọng Quang Anh vang lên, trầm đục như giông tố.
Không ai thấy rõ hắn di chuyển thế nào. Chỉ biết chưa đến một phút sau, Tuấn Mạnh bị đấm nằm gục, hai tên khác ôm bụng rên rỉ. Quang Anh chạy đến cạnh Duy, vén tóc cậu sang một bên: – Có đau không?
– Tôi… không sao. Sao anh lại đến?
– Tao luôn theo dõi bé cưng của tao. Nhỡ đâu em lại tự hại mình. Cậu định phản bác gì đó, nhưng ánh mắt hắn dịu dàng đến kỳ lạ. Đôi tay dính máu của Quang Anh nhẹ chạm vào vết xước trên gò má Duy. Ánh mắt hai người dính lấy nhau, lặng thinh. – Tôi không phải của anh. – Duy gằn giọng, quay đi.
– Sẽ sớm thôi. – Quang Anh mỉm cười, lặng lẽ nắm lấy tay Duy kéo đi khỏi đám hỗn độn, chẳng màng ánh mắt của bất kỳ ai. Duy đứng trước gương trong phòng y tế, chạm nhẹ vào má.
Trong đầu cứ vang mãi một câu: "Tao biết hết mấy thứ thuộc về tao."
Và cậu bắt đầu sợ… mình không thể phủ nhận cảm giác đó.
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Hiloooo
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Thì đây là truyện thuộc thể loại tiểu thuyết
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Lúc đầu tớ định viết tiểu thuyết nhưng tớ nghĩ sẽ ko có ai đọc á
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Nên mọi người thông cảm cho tớ nhee
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Bộ này là tớ viết ở trên tiktok rồi ghi qua đây á
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
NovelToon
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Mong mọi người ủng hộ cho tớ nháa
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Tớ hứ sẽ ra đều dặn
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Hẹ hẹ hẹ
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
H sgsnsbskx
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Bshsnxn

Chương 2: Lời tỏ tình sau cú đấm(ss2)

Hôm đó, Đức Duy không đến lớp. Không một tin nhắn, không lời giải thích. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Quang Anh ngồi im suốt cả tiết, không phá lớp, không nhìn điện thoại, chỉ thi thoảng khẽ liếc lên chỗ trống bên khung cửa sổ – nơi thường có một dáng người gầy gầy, cắm cúi đọc sách, tránh xa thế giới xung quanh. Mãi đến khi tan học, Tuấn Mạnh xuất hiện trước cửa lớp, mặt mày bầm tím, tay còn băng trắng, nhưng ánh mắt vẫn không chịu thua. – Anh tìm thằng học bá đó à? Vô ích thôi. Nó xin nghỉ ba ngày rồi. Và sẽ không quay lại đâu. Quang Anh bước tới, không nói không rằng, tung một cú đấm mạnh vào mặt Tuấn Mạnh. – Đừng bao giờ đụng vào cậu ấy nữa. Cũng đừng dạy tao nên quan tâm ai. 🕯️ Buổi tối – Tòa nhà trống phía sau sân vận động Quang Anh đứng tựa lưng vào bức tường gạch, tay cầm một lon coca lạnh. Ánh đèn neon hắt lên khuôn mặt hắn một sắc xanh lạnh buốt. Đức Duy xuất hiện ở cuối hành lang. Cậu mặc áo khoác xám rộng thùng thình, tay băng lại, trông có vẻ vừa đi bệnh viện về. – Sao anh lại gọi tôi tới đây? Tôi không muốn dính líu gì nữa… – Vậy tại sao em vẫn đến? – Quang Anh hỏi, giọng trầm thấp. Duy khựng lại. Cậu siết nhẹ tay. Không phải vì tin nhắn "cần gặp để nói lời tạm biệt" sao? Cậu tưởng Quang Anh sẽ buông bỏ. – Tôi không phải bé cưng của anh. Anh không thể… cứ muốn làm gì thì làm. – Duy gằn giọng, nhưng mắt lại tránh né. Quang Anh bước tới, từng bước nặng như kéo theo cả bóng tối. – Nhưng em vẫn cứ để tao bước vào cuộc sống của em. – Tôi không có! – Không có? Vậy sao khi em bị đánh, em không gọi ai khác? Sao hôm đó khi tao ôm em, em không đẩy ra?
– ... Im lặng. Đức Duy không trả lời được. Bất ngờ, Quang Anh đặt lon coca lên tay cậu, rồi nhẹ nhàng nói: – Từ hôm em ngã vào tao ở hành lang, tao đã biết. Em không giống những người khác. Em bướng. Em mạnh. Nhưng em cô đơn. Giống tao. – Anh không hiểu gì hết… – Tao hiểu. Và tao biết rõ cảm giác này. Đức Duy, tao thích em. – … Trái tim Duy đập loạn. Cậu lùi lại, muốn nói điều gì đó, nhưng Quang Anh đã bước tới ôm cậu vào ngực. – Nếu em từ chối, tao sẽ không ép. Nhưng nếu em cần một người đứng sau bảo vệ, thì hãy để tao làm người đó. – Tại sao lại là tôi… giữa bao người theo đuổi anh? – Vì em không sợ tao. Em dám nhìn vào mắt tao mà cãi, mà đánh lại. Tao chưa từng thấy ai như vậy. Tao... bị thu hút. Đức Duy siết chặt lon coca lạnh buốt trong tay. Một bên là lý trí – bảo cậu rút lui, giữ lấy học bổng, tương lai, tránh xa nguy hiểm. Một bên là nhịp tim và ánh mắt của người trước mặt – thẳng thắn, mãnh liệt, thật lòng. – Cho tôi thời gian. – Bao lâu cũng được. Miễn là em không biến mất. 🖤 Cuối chương: Khi Duy quay lưng bước đi, lon coca trên tay vẫn còn lạnh. Nhưng tim cậu lại bắt đầu thấy… ấm. Ở phía xa, Tuấn Mạnh đứng trên tầng ba nhìn xuống – trong mắt là sự cay độc lẫn tổn thương. – Mày đã chọn nhầm người để yêu rồi, Quang Anh à. Tao sẽ cho mày hối hận.
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
I
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
L
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
O
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
V
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
E
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Y
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
O
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
U
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
R
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
H
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Y
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
C
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
A
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
P

BÉ CƯNG CỦA ÔNG TRÙM

CHƯƠNG 1: GIAO KÈO DƯỚI ÁNH ĐÈN MƯA Trời Sài Gòn đổ mưa. Cơn mưa đêm rơi xuống như trút nước, phủ mờ những ánh đèn cao ốc, làm nhòe đi mọi thứ, kể cả ranh giới đúng – sai. Một chiếc Bentley đen bóng lặng lẽ dừng lại trước khách sạn La Rose – nơi mà không ai bước vào nếu không có quyền lực hoặc tiền. Cửa xe mở ra. Một người đàn ông bước xuống, thân hình cao lớn khoác trên người bộ suit đắt tiền màu charcoal ôm sát thân hình, bước chân chậm rãi nhưng toát lên khí chất không thể nhầm lẫn – lạnh lùng, tàn nhẫn, không khoan nhượng. Đó là Quang Anh – ông trùm băng "Hắc Ưng", kẻ mà nhắc đến thôi cũng khiến nhiều tay giang hồ phải cúi đầu. Đằng sau hắn, một chàng trai trẻ bước xuống – Đức Duy, gầy gò, nước da trắng mịn, dáng người nhỏ nhắn như thể vừa được gió cuốn từ miền quê ra phố thị. Ánh mắt cậu chao đảo giữa sợ hãi và bối rối, trong lòng vẫn chưa thể tin được rằng chỉ một tuần trước, cậu còn là sinh viên năm ba đi giao đồ ăn để kiếm tiền sống qua ngày, còn giờ… cậu đang đi cạnh một trong những người đàn ông nguy hiểm nhất thành phố. “Không cần phải nhìn xung quanh. Em không còn là sinh viên nghèo nữa.”
Quang Anh nói, giọng trầm, khàn và lạnh. Hắn nắm lấy cổ tay Duy, dắt cậu vào thang máy riêng dẫn thẳng lên tầng cao nhất. Duy nuốt khan. Cổ tay cậu bị siết nhẹ, cảm giác lành lạnh truyền qua da khiến toàn thân cậu run rẩy. Không biết vì sợ hay vì sự lạ lẫm của thế giới mà cậu đang bước vào. Cánh cửa mở ra – một căn penthouse rộng hàng trăm mét vuông hiện ra trước mắt. Nội thất sang trọng, toàn đồ Ý nhập khẩu. Mùi gỗ thơm dịu, ánh đèn vàng ấm áp, nhưng không xua nổi cảm giác bị theo dõi mà Duy cảm nhận được khi bước chân vào đây. “Từ giờ, đây là nhà của em.”
“Anh... thật sự muốn tôi ở lại sao?”
“Không cần gọi là 'tôi'. Gọi tôi là Anh.” Câu trả lời của Quang Anh khiến Duy chết lặng. Không ai từng dùng giọng điệu ấy với cậu – không phải trịch thượng như chủ nhân gọi kẻ phục vụ, cũng không lạnh lùng như những kẻ từng lướt qua cuộc đời cậu. Mà là… một loại bá quyền dịu dàng, khiến người ta vừa muốn nghe theo, vừa muốn vùng chạy. Cậu khẽ gật đầu. Quang Anh ném cho cậu một thẻ ngân hàng màu đen. “Không có giới hạn. Em muốn gì thì mua. Quần áo, điện thoại, mỹ phẩm, xe hơi. Nhưng đừng ra ngoài một mình. Em là của tôi, tôi không muốn có ai chạm vào em.” Duy cầm tấm thẻ, lòng hỗn độn. Mọi thứ quá nhanh. Gặp hắn ở quán bar khi cậu đi giao rượu, bị hắn kéo lại chỉ vì một ánh nhìn. Ba ngày sau, hắn đến tận phòng trọ đưa cậu đi. Một tuần sau, Duy đã trở thành "cậu bé được ông trùm bao nuôi." “Tại sao lại là tôi?” Duy cất tiếng hỏi, giọng nhỏ như muỗi. “Vì em đẹp.” – Quang Anh nhấc cằm cậu lên, ngón tay lướt nhẹ qua làn môi mỏng. “Vì em khiến tôi muốn phạm luật của chính mình.” Lúc ấy, Đức Duy vẫn chưa hiểu rằng... sống trong thế giới của Quang Anh, không phải là sống giữa nhung lụa, mà là đi trên dây giữa sống – chết, giữa yêu – hận.
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
I
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
L
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
O
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
V
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
E
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Y
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
O
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
U
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
R
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
H
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
Y
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
C
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
A
Nhỏ này là tác giả
Nhỏ này là tác giả
P

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play