[ Kaiser X Ness / Kainess ] Sai Nhịp.
Chương 1: Mùi bạc hà.
Sân tập số 1 của Bluelock ngập nắng. Ánh sáng nghiêng trải dài trên thảm cỏ nhân tạo được chăm tỉa cẩn thận, màu xanh đậm lên trong nắng như mặt hồ lặng. Trên sân, chỉ còn vài học sinh nán lại luyện tập, tiếng giày đá vào bóng vang từng nhịp đều.
Ở giữa sân, Kaiser đang luyện sút một mình. Mỗi cú vung chân của cậu đều dứt khoát và nhanh như chớp, bóng bay vút, đập thẳng vào góc lưới rồi bật ra. Mồ hôi chảy dọc sống lưng, áo tập thấm ướt dán chặt vào vai, nhưng cậu chẳng hề tỏ vẻ mệt mỏi.
Bên ngoài đường biên, Ness đứng nép sau bảng quảng cáo, tay ôm bảng chiến thuật. Mái tóc nâu sẫm rối nhẹ vì gió, một vài sợi bám lên trán cậu. Gió chiều thổi tới, nhẹ nhưng đủ làm cổ áo mở rộng ra, để lộ mảnh da nơi tuyến sinh học.
Từ cậu thoảng ra một mùi bạc hà rất nhạt. Mát, dịu, như một nhịp thở trong lành giữa buổi chiều nóng.
Kaiser Michael.
//sút xong cú cuối, quay đầu liếc về phía Ness, nheo mắt vì nắng// Mày đứng đó làm gì? Giả vờ bận rộn à?
Ness Alexis.
//siết chặt bảng, bước lại gần một chút, giọng đều đều// Tôi ghi lại nhịp di chuyển của cậu để cập nhật sơ đồ chiến thuật.
Kaiser Michael.
//lau mồ hôi bằng mu bàn tay, nhếch môi cười khẩy// Lúc nào cũng bày trò. Mày nghĩ tao cần mấy cái con số đó để đá à?
Ness Alexis.
//giữ bình tĩnh, ánh mắt không né tránh// Không phải cậu cần. Là đội cần.
Gió lại lướt qua. Pheromone từ tuyến sinh học của Ness thoáng ra rõ rệt hơn, làm mùi bạc hà trong không khí như mát lạnh hơn giữa cái nắng.
Kaiser Michael.
//chậm rãi tiến lại gần một bước, mắt lướt qua cổ áo Ness// Pheromone của mày lạ ghê. Không ngọt, không đậm. Như kẹo bạc hà đã hết vị.
Ness Alexis.
//khẽ kéo cổ áo lên che lại tuyến, giọng thấp đi một chút// Tôi… uống thuốc ức chế đều. Mùi có lẽ bị giảm.
Kaiser Michael.
//đưa tay lên gãi cổ, liếc sang một cách lười biếng// Tao tưởng Omega nào cũng thích lan tỏa mùi để được chú ý.
Ness Alexis.
//siết nhẹ góc bảng, mắt cụp xuống nhưng giọng không đổi// Tôi không có lý do gì để gây chú ý.
Khoảng cách giữa hai người giờ chỉ còn vài bước. Ness đứng thẳng, dáng người tuy không cao bằng nhưng vẫn rất gọn gàng. Mắt cậu nhìn thẳng vào Kaiser, không lảng tránh. Chỉ là trong đáy mắt ấy, thứ cảm xúc gì đó lặng lẽ trôi, không oán giận, cũng không gần gũi.
Kaiser Michael.
//đưa tay giật lấy bảng trên tay Ness, đảo mắt qua vài dòng ghi chú// Lúc nào cũng viết mấy thứ nhảm nhí này…
Ness Alexis.
//giật mình đưa tay giữ lại nhưng không đủ nhanh, cau mày nhẹ// Cậu làm tróc bảng mất rồi.
Kaiser Michael.
//không trả, ném bảng sang một bên thảm cỏ// Tao ghét nhìn thấy mày cứ lẽo đẽo sau lưng tao như cái bóng.
Ness Alexis.
//cúi xuống nhặt lại, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng không còn mềm nữa// Cậu có thể quay đi. Tôi sẽ vẫn đứng ở đó.
Kaiser Michael.
//bất ngờ dừng lại, liếc nhìn một cách khó đoán, rồi quay lưng bước đi không nói gì//
Ness siết lấy bảng trong tay, đứng yên nhìn theo bóng lưng Kaiser đang dần xa. Cậu hít sâu, mùi mồ hôi, cỏ, và cả hương bạc hà loãng hòa vào nhau. Trái tim không rung lên vì phẫn nộ, nhưng có một nhịp gì đó… đang lạc.
Ở giữa sân, Kaiser lại sút tiếp. Nhịp bóng rít mạnh như gió. Nhưng đâu đó, giữa luồng không khí xoáy qua cậu, vẫn còn vương lại một thứ mùi mát dịu khiến cậu bất giác nhíu mày.
Chương 2: Phòng y tế.
Dãy hành lang khu B yên ắng một cách lạ thường vào giờ nghỉ trưa. Ánh sáng xuyên qua lớp cửa kính mờ, hắt vào những hàng ghế dài đặt dọc tường. Không khí nơi đây mát lạnh, mùi thuốc sát trùng pha lẫn chút hương lavender từ máy khuếch tán nhẹ nhàng lan khắp phòng.
Cánh cửa phòng y tế bật mở.
Ness bước vào trước, tay ôm bên vai trái, nơi vẫn còn nhức âm ỉ. Áo đồng phục thể thao hơi nhàu, phần cổ áo lỏng lẻo lộ ra chút da trắng ở tuyến pheromone. Cậu không ngẩng đầu, chỉ khẽ thở nhẹ, tránh làm phiền không gian vốn tĩnh lặng.
Phía sau, Kaiser đẩy cửa bằng đầu gối, tay kẹp túi đá lạnh vào bên má trái, nơi đang sưng nhẹ vì cú va chạm. Trông cậu vẫn giữ bộ dạng bất cần như thường, nhưng ánh mắt thì lóe lên chút khó chịu.
Kaiser Michael.
//liếc nhìn Ness, nhếch môi cười nửa miệng// Mày cũng rách việc ghê.
Ness Alexis.
//không nhìn cậu, đặt bảng ghi chú xuống bàn cạnh giường bệnh// Tôi đã xin lỗi.
Kaiser Michael.
//ngồi phịch xuống giường, ngửa đầu ra sau, lẩm bẩm// Tao đâu có trách. Chỉ thấy mày lóng ngóng dễ té thôi.
Sự cố xảy ra khi cả hai cùng tranh bóng trong tiết luyện tập buổi sáng. Ness định chuyền ngắn nhưng bước hụt, va thẳng vào Kaiser, một cú đập vai chạm má, đủ mạnh để khiến cả hai bật ngửa.
Y tá không có mặt. Ness loay hoay mở tủ thuốc, lôi ra chai cồn và hộp băng gạc. Trong lúc đó, Kaiser lẳng lặng cởi áo khoác thể thao, để lộ áo thun ngắn tay bên trong. Phần xương quai xanh trái ửng đỏ, có vài vết xước do ma sát với sân.
Kaiser Michael.
//liếc sang vai Ness, nhíu mày nhẹ// Vai mày bầm rồi kìa. Đến đây.
Ness Alexis.
//quay lại, giọng hơi do dự// Tôi tự làm được.
Kaiser Michael.
//chồm người tới, chộp lấy hộp gạc trong tay Ness// Im mồm. Mày vụng thấy mồ.
Ness Alexis.
//khẽ thở dài, xoay người đưa lưng ra, ngồi lên mép giường cạnh Kaiser//
Bầu không khí phòng y tế lúc này trở nên im lặng kỳ lạ. Chỉ có tiếng kéo cắt băng, tiếng cồn thấm vào bông, và hơi thở đều đặn từ hai người đang ngồi gần nhau hơn bình thường.
Kaiser Michael.
//nhúng bông vào cồn, tay hơi chần chừ trước vùng da bầm tím, rồi áp nhẹ vào vai Ness// … Rát đấy.
Ness Alexis.
//khẽ nhăn mặt, vai hơi giật lên// Tôi chịu được.
Khoảng cách gần đến mức Kaiser có thể ngửi rõ mùi pheromone mát rượi từ cổ áo Ness. Mùi bạc hà ấy nhẹ như một lời thì thầm, mát lành, sạch sẽ. Nó khiến cậu không khó chịu… nhưng cũng không thoải mái.
Kaiser Michael.
//cúi gần hơn, tay vẫn áp bông vào da cậu// Mày lúc nào cũng thơm kiểu khó chịu.
Ness Alexis.
//quay đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu trong một nhịp im lặng// Cậu lúc nào cũng nói chuyện không cần lý do.
Kaiser Michael.
//cười khẩy, thu tay về, dán băng dán lên vết bầm// Tao ghét im lặng.
Ness Alexis.
//đứng dậy, kéo lại áo, xoay lưng về phía tủ thuốc// Tôi thì thích nó.
Một khoảng lặng khác lại kéo dài. Trong đầu Ness, mọi thứ xoay vòng như đập nước tràn vỡ, ánh nhìn của Kaiser, mùi mồ hôi và bạc hà, nhịp tim bất ổn khi cậu cảm nhận đầu ngón tay cậu ta chạm vào vai mình.
Cậu biết Kaiser không có ý gì. Không bao giờ.
Nhưng cơ thể Omega không dễ phân biệt giữa ý định và bản năng.
Kaiser Michael.
//vẫn ngồi, chống khuỷu tay ra sau, ngẩng nhìn trần nhà// Mày theo tao bao lâu rồi?
Ness Alexis.
//dừng lại một nhịp, lưng vẫn xoay lại, giọng khẽ// Từ năm đầu.
Kaiser Michael.
//gật gù, nheo mắt nghĩ ngợi// Tao chưa từng bảo mày đi theo.
Ness Alexis.
//quay lại, mắt dịu xuống, nói thật chậm// Tôi chưa từng chờ cậu cho phép.
Ánh mắt chạm nhau giữa hai người, trong không gian trắng toát của phòng y tế, nơi ánh nắng qua rèm rọi xuống nền sàn xám, loang thành một mảng sáng mờ nhạt. Mùi cồn vẫn còn trong không khí, nhưng mùi bạc hà đã đậm hơn một chút.
Kaiser Michael.
//chồm người về trước, gác tay lên đầu gối, thấp giọng hơn thường lệ// Mày thích tao à?”
Ness Alexis.
//khựng lại, nhưng không tránh né, chỉ hỏi ngược// Nếu tôi nói có, cậu sẽ làm gì?
Kaiser Michael.
//bật cười, ngửa người ra sau lại, ánh mắt lười biếng nhưng có gì đó vừa lay động trong ngực// Tao không biết.
Phía bên kia, Ness cúi đầu, nhẹ nhàng lấy lại hộp băng y tế, rồi quay người rời khỏi phòng.
Trước khi đóng cửa, cậu quay đầu lại.
Ness Alexis.
//khẽ cười, mắt hạ xuống đất, thì thầm như gió// Vậy thì đừng hỏi.
Cánh cửa khép lại. Mùi bạc hà vẫn còn vương vất, len vào hơi thở Kaiser khi cậu ngồi lại một mình trong căn phòng trắng.
Cậu chạm tay lên má, nơi vẫn còn hơi đau, rồi bất giác đưa ngón tay lên ngửi. Không có gì. Chỉ có cồn và gió. Nhưng một nhịp trong ngực... hình như vừa lệch khỏi trục quen thuộc.
Chương 3: Không khí ngột ngạt.
Trời đã ngả chiều hẳn khi Ness bước chân ra khỏi phòng y tế. Ánh sáng ngoài hành lang chuyển sang một màu vàng cam đậm, như tráng lên bức tường lớp sơn nhạt một lớp vỏ mật ong. Cậu bước chậm, tay vẫn giữ chặt hộp băng cá nhân trước ngực, đầu hơi cúi thấp. Không khí vẫn mát, nhưng trong người cậu lại thấy nóng lên một cách lạ lùng.
Mỗi bước chân vang lên trên sàn gạch như nhịp đập lệch đi khỏi nhịp thở. Câu hỏi khi nãy của Kaiser vẫn lởn vởn trong đầu: "Mày thích tao à?"
Ness không biết Kaiser nói thật hay chỉ đùa như thói quen trêu chọc người khác. Nhưng ánh mắt ấy, khoảng cách ấy, và cả mùi hương mồ hôi lẫn với bạc hà… nó thật. Rõ ràng quá.
Phía sau cánh cửa phòng y tế, Kaiser vẫn ngồi yên.
Cậu không hiểu vì sao mình lại hỏi như vậy. Câu nói bật ra chẳng qua vì... tò mò? Hay là do ánh mắt Ness lúc đó, thẳng thắn, không giấu giếm, nhưng không mong đợi.
Kaiser Michael.
//gục đầu vào gối, khẽ thở dài, một tay vò mái tóc rối// Đáng ghét thật.
Cậu chưa từng bối rối vì một Omega. Càng không phải là kiểu trầm lặng như Ness.
Ngày hôm sau, trời âm u. Mây xám phủ đầy bầu trời như một tấm chăn dày đè nặng xuống toàn bộ khuôn viên trường. Sân bóng bị dời lịch do sắp có mưa. Cả lớp học chiến thuật bị gom vào một phòng học nhỏ phía sau tòa nhà chính, nơi vốn được dùng làm phòng chiếu phim.
Ness ngồi bàn đầu như mọi khi, sách vở được xếp ngay ngắn, ánh mắt chăm chú nhìn lên màn hình trình chiếu. Mỗi khi thầy dừng lại để giải thích, cậu đều nghiêng đầu viết ghi chú cẩn thận bằng nét bút đều đặn, không ngắt quãng.
Phía cuối lớp, Kaiser ngồi vắt chân lên ghế, một tay chống cằm nhìn về phía trước, nhưng ánh mắt lại không đặt vào màn hình mà... vào lưng Ness.
Kaiser Michael.
//lẩm bẩm trong cổ họng, khẽ cười// Đúng là không ngừng được…
Thầy giáo.
//quay lại, chỉ vào sơ đồ sân trên slide// Cặp Kaiser và Ness hôm qua phối hợp khá ổn trong bài đấu ngắn. Tôi đã ghi lại đoạn video, các em xem lại để phân tích.
Cả lớp hơi rộ lên một chút khi tên hai người được nhắc tới. Không phải ai cũng quen với việc một Alpha và một Omega thân cận thế này mà không có chuyện gì xảy ra. Đặc biệt là khi đó là Kaiser.
Kaiser Michael.
//ngáp khẽ, cười nhạt// Phối hợp hả… mày có nghe không, Ness?
Ness Alexis.
//quay lại, mắt không rời khỏi sách vở, chỉ trả lời nhỏ// Cậu nên nghe thì hơn. Lát còn phân tích nhóm.
Sau giờ học, cả lớp tản ra về ký túc hoặc nhà ăn. Ness đứng lại thu dọn đồ thì Kaiser áp sát từ phía sau, tiếng giày đi cộc cộc vang trên nền sàn gỗ.
Kaiser Michael.
//đưa tay chống lên bàn bên cạnh, nghiêng đầu nhìn sang mặt Ness từ khoảng cách rất gần// Mày có định lờ tao cả đời không?
Ness Alexis.
//dừng tay, ngước lên, ánh mắt thản nhiên nhưng không lạnh lùng// Tôi không lờ cậu. Tôi chỉ đang... tránh tiếp xúc không cần thiết.
Kaiser Michael.
//nhíu mày, cúi sát thêm một chút, thì thầm gần như chạm tai Ness// Tránh thì tránh cho triệt để đi. Sao mày còn cứ đứng gần tao mỗi lần tập?
Ness Alexis.
//giữ nguyên ánh nhìn, lùi lại nửa bước// Vì tôi là người duy nhất đọc được nhịp chuyền của cậu.
Tuyến sinh học của Ness bắt đầu hơi râm ran, như có phản ứng bất ổn. Mùi bạc hà lan ra, lần này rõ hơn, sắc hơn, như vừa mở nắp một bình trà ướp lạnh. Mùi hương mát lạnh khiến Kaiser chợt khựng lại.
Cậu nhìn Ness chăm chú. Lần đầu tiên, đôi mắt ấy không nhìn cậu như một tiền đạo số 1. Không như đồng đội, cũng không như một Alpha mạnh mẽ. Mà như thể... là chính cậu. Người con trai đứng giữa sân, không áo giáp, không hào quang.
Kaiser Michael.
//khẽ rút tay khỏi bàn, nhét lại vào túi quần, mắt đảo đi chỗ khác// Pheromone mày khó chịu thật.
Ness Alexis.
//cười nhẹ, không đáp lại ngay, chỉ quay lưng, đeo cặp lên vai// Vậy đừng đến gần.
Kaiser không nói gì thêm. Cậu đứng yên nhìn Ness bước ra khỏi lớp học, bóng dáng hòa vào hành lang dài hun hút.
Trong lồng ngực, có thứ gì đó lặp lại nhịp... rồi lệch đi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play