[ Quỷ Khóc/Quỷ Xá ] Mực Đen
Chap 1
Tiếng giày cao gót vang vọng trong đêm..
Nguyệt Hy ôm chút tài liệu còn sót lại đem đến chỗ làm việc của mình để làm nốt, trong công ty tối tăm này chỉ còn duy nhất một bàn làm việc còn tăng ca..
Ánh sáng yếu ớt từ máy tính chiếu rọi vào khuôn mặt mệt mỏi uể oải vì thức đêm để tăng ca… Việc này quá đỗi thân quen đối với Nguyệt Hy..
Nguyệt Hy vẫn dán mắt chặt cào chiếc máy tính, sợ chậm trễ thêm vài giây, mắt thâm như gấu trúc cùng làn da trắng toát không có vẻ gì là hồng hào.. trông giống như người âm..
Cộng thêm việc mái tóc màu đen tuyền dài óng ánh với đôi mắt màu đen huyền bí đó làm tăng thêm vẻ đáng sợ và u tối của Nguyệt Hy..
Trương Nguyệt Hy
// Vươn vai // Mnmmm~
Trương Nguyệt Hy
Cuối cùng cũng xong việc..
Trương Nguyệt Hy
“ Haizz Thân quen đến mức lại nhớ những ngày của kiếp trước ghê… “ // Hồi tưởng //
Cũng không hẳn là Kiếp trước hay như thế nào nữa, Nguyệt Hy kiếp trước lý do mất là vì tai nạn mà tử vong do vội vàng đến công ty mà không nhìn đường vô tình bị chiếc xe ben đâm cho mất dạng.
Cuối cùng mất cũng là vì bán mình cho tư bản..
Lúc Nguyệt Hy tỉnh lại thì lại là một thân thể khác khoảng 13 tuổi mồ côi và trùng tên với cô.
Và cứ thế sinh tồn trong thế giới khắc nghiệt hơn cho đến bây giờ.. vẫn như kiếp trước, bán mình cho tư bản để nuôi sống bản thân.
Trương Nguyệt Hy
// Đứng dậy dọn đồ rồi đi về //
Nguyệt Hy vẫn ung dung đi trên hàng lang tối trong công ty mò mẫn đi về bỗng nghe tiếng súng vang lên đâu đó khiến cho cô phải khựng lại vài giây.. nó rất gần..
Trương Nguyệt Hy
// Khẽ đổ mồ hôi lạnh // “ Xui vậy sao? “
Rất gần và nó vang lên ở căn phòng phía trước đó.. và.. đó là phòng làm việc riêng của quản lý.
Nguyệt hy phải đi ngang qua để đến thang máy và đi xuống..
Trương Nguyệt Hy
// Nuốt nước bọt //
Trương Nguyệt Hy
“ Không ổn.. “ // Khẽ gỡ giày cao gót ra và đi bằng chân trần //
Trương Nguyệt Hy
“ Rón rén thôi.. “
Nguyệt hy rón rén đi ngang qua phòng quản lý một cách hết sức cẩn thận có thể.
Nhưng vẫn không qua mắt được hắn.
Hắn ta cất giọng lạnh lùng và không khoan nhượng.
Trương Nguyệt Hy
“ Bỏ mẹ! Chạy!! “
Không suy nghĩ gì nhiều Nguyệt Hy ngay lập tức lồm cồm bỏ chạy hết sức có thể đi đến trước thang máy bấm mở cửa một cách khẩn trương và kịch liệt.
Trương Nguyệt Hy
“ Chết tiệt!! nhanh lên! “// Cắn môi lo lắng//
( HACMTCMH : bỏ m. áu ra nhá mọi người:)))) )
Trương Nguyệt Hy
“ Không kịp rồi!! “ // Đổ mồ hôi bỏ chạy lần xuống cầu thang bộ //
Trương Nguyệt Hy
// Khóc ròng // “ Má ơi tầng 12 đấy! “
Hắn thân thủ nhanh nhẹn Nguyệt Hy chắc chắn không thể thoát ngay khi vừa mở cửa cầu thang bộ thì cô lập tức bị tóm lại.
Theo phản xạ cô cũng ngay sau đó cầm tay hắn rồi vặn đè ngược lại xuống nền công ty.
Trương Nguyệt Hy
Anh muốn giết người diệt khẩu à? Yên tâm! Tôi không có nói cho ai biết đâu!!
Trương Nguyệt Hy
Tôi cũng chỉ là làm tăng ca thôi!! Không liên quan gì đến cái tên quản lý ấu dâm đó cả!!
Hắn vùng ra rồi sau đó đè lại Nguyệt Hy xuống đất.
Trương Nguyệt Hy
!! “ Tch-.. tên này mặc đồ đen từ đầu mặt đến chân! Không thể nhìn ra điểm nào.. “ // Hơi đanh mặt//
Hắn ta nhìn cô một lúc rồi lại thả Nguyệt Hy ra, rồi quay mặt đi..
????
Mau đi đi, trước khi tôi đổi ý.
Hắn lạnh lùng lên tiếng và thả Nguyệt Hy đi, dù gì cô cũng chẳng liên quan đến tên quản lý biến thái kia.
Nguyệt Hy bất ngờ khựng lại vài giây rồi cũng bình tĩnh đứng dậy, chầm chậm đi đến thang máy rồi đi xuống tầng như chưa từng có chuyện gì..
Trương Nguyệt Hy
“ Kì lạ… thật kì lạ.. “ // Day thái dương //
_____________________________
Sau chuyện xảy ra hôm đó, Nguyệt Hy tạm thời không tăng ca.
Đến một đêm hôm nọ Nguyệt Hy về sớm và phát hiện trước cửa nhà mình có một bức thư.. không địa chỉ không tên người gừi và là một bức thư trông có vẻ kì lạ.
Vào trong nhà Nguyệt Hy ngồi xuống ghế sofa nghỉ một lúc rồi mới mở bước thư ra.. nội dung của nó như sau..
Trương Nguyệt Hy
“ Cái quái gì vậy.. hình như thấy hơi thân quen? “
Đọc xong bức thư kì lạ Nguyệt Hy ngó lại vào phong bì thì thấy vẫn còn thứ sót lại ở bên trong..
Trương Nguyệt Hy
“ Khoan đã…. “ // Lấy hai tấm ảnh ra nhìn //
Trương Nguyệt Hy
// Ngạc nhiên//
Sáng hôm nay như thường lệ Nguyệt Hy vội vàng từ nhà đến công ty, vì còn dư chút thời gian tạm ghé vào một quán mua tạm đồ ăn sáng và một Ly cà phê mang đi.
Trong lúc ngồi chờ bỗng có một người lướt qua khiến Nguyệt Hy phải khẽ hơi mở to mắt nhìn người đó.
Trương Nguyệt Hy
// Liếc nhìn //
Tiểu Nhất Bạch
// Liếc nhìn//
Và rồi ….Hai ánh mắt chạm nhau trong nghi ngờ-?….. Một sợi chỉ đỏ âm thầm nối giữa hai người.
Cậu ta thu ánh mắt lại trong chốc lát rồi bước đi ngồi đại một chỗ trong quán như thể chỉ vô tình nhìn qua một ánh nhìn bình thường.
Trương Nguyệt Hy
“ Cậu ta-?…… “
Nguyệt Hy vẫn đôi lúc nhìn người vừa nãy rồi chìm trong suy nghĩ của mình về ai đó, không khỏi nghĩ tới tấm ảnh bí ẩn đêm hôm đó và sự quen thuộc đến lạ lẫm-?
Lúc này có một giọng nói cắt ngang suy nghĩ của cô, kéo cô về lại hiện thực cấp bách.
NPC
Chị ơi! Đồ của chị xong rồi ạ!
Trương Nguyệt Hy
À vâng! // Đứng dậy vội vàng đưa tiền rồi chạy đến công ty//
Và…. Vẫn luôn có một ánh mắt theo dõi từng nhất cử nhất động của Nguyệt Hy..
Tiểu Nhất Bạch
“ Trông có vẻ quen quen… hình như.. “ // Nheo mắt ngẫm nghĩ //
Anh ta im lặng vẫn chưa thể khẳng định suy đoán của mình ánh mắt luôn nhìn chằm chằm nơi cô vội vàng chạy đi mặc dù đang khuất bóng.
Một cảm giác khó tả len lỏi trong lồng ngực..
Chap 2
Đêm nay Nguyệt Hy quyết định tăng ca..
Mắt cô vẫn đang chăm chú dán chặt vào màn hình bàn tay thoăn thoắt bấm trên bàn phím.
Bỗng mí mắt cô hơi nặng trĩu, cô khẽ nhíu mày mà nâng ly cà phê bên cạnh nhấp một ngụm to với ý định phải thật tỉnh táo.
Nhưng hình như nó vô tác dụng thì phải… mí mắt vẫn nặng trĩu khiến Nguyệt Hy bất lực nằm phịch xuống bàn làm việc mà thiếp đi…
Trương Nguyệt Hy
// Giật mình tỉnh giấc //
Trương Nguyệt Hy
// Nhíu mày xoa xoa thái dương //
Trương Nguyệt Hy
// Nhìn xung quanh //
Trương Nguyệt Hy
“ Xe buýt?? “ // Ngạc nhiên//
Cô nhìn sắc mặt của từng người trông xe đang lộ vẻ hoảng hốt và sợ hãi tốt độ ánh mắt nhìn về phía trước.
Nguyệt Hy cũng nghi ngờ nhìn theo họ
Trước mắt họ là x. ác người của ai đó treo trên hàng rào phía trước..
Cảnh tượng kinh hãi khiến cô phải mở to mắt đổ mồ hôi lạnh, miệng mấp máy không thành lời.
Cô lặng lẽ thu ánh mắt mình lại không dám nán lại lâu sợ sẽ ám ảnh mất..
Bỗng cô nhìn thấy một thứ bất ngờ hơn nữa..
Tiểu Nhất Bạch
….//Im ắng//
Trương Nguyệt Hy
“ Không thể trùng hợp đến thế cơ mà nhỉ? “ // Lạnh gáy //
Trương Nguyệt Hy
“ Nhưng mà… mình thấy hoàn cảnh này có chút quen quen… “ // Xoa cằm //
Trương Nguyệt Hy
“ Sao mà nhớ được cái gì vậy nè.. quen vãi luôn ấy… “ // Vắt óc suy nghĩ //
Một lúc sau đầu cô đau như búa bổ không nhớ nổi nó quen như thế nào… duy nghĩ nhiều đến đau hết cả óc..nên thôi ngừng không suy nghĩ về nó nữa..
Cô đành ngồi im chợp mắt một lúc bỏ qua sự kì lạ này.
Vài phút sau xe Buýt đã dừng lại trước một căn biệt thự..
Từng người một bước xuống xe, Nguyệt Hy cũng uể oải bước xuống..
Khi bước xuống cô nhìn lại chiếc xe buýt và.. chẳng có tài xế nào cả, xe buýt đóng cửa tự động rồi đi vào dải sương mù đen đó.
Trương Nguyệt Hy
“ Thánh thần ơi! Vãi lồng thật! “
Bắc Đảo
Đi thôi, dường như chúng ta không còn lựa chọn gì khác…
Vương Vũ Ninh
thật , thật sự phải đi vào trong à?
Trương Nguyệt Hy
“ Hỏi ngu “
Vương Vũ Ninh
Còn nếu bên trong không an toàn thì sao?
Trương Nguyệt Hy
“ Rồi bên ngoài an toàn à? “ // Day trán //
Ban đầu họ chit nghĩ rằng đây chỉ là một trò đùa lố bịch của trương trình nào đó.
Nhưng khi họ nhận ra, chiếc xe buýt nãy hoàn toàn không có tài xế tất cả đều rơi bào nỗi sợ hãi sâu sắc.
Tiểu Nhất Bạch
Vậy các người có đinh đi vào dải sương mù đó không không?
Tiểu Nhất Bạch
Các người không nhớ à? Gã đàn ông béo nhảy xuống khỏi xe đó..
Nguyệt Hy đứng ngoài nảy giờ lạnh sống lưng vô cùng không thể đứng đây day dưa hơn nữa nên đã bước lên phía trước mở cánh cổng ấy ra.
Trương Nguyệt Hy
Nếu đã biết dải sương mù đó nguy hiểm thì đứng ngoài đây cũng chẳng có ích gì đâu, còn hơn là đứng đây chờ ch. ết như gã nào đó.
Trương Nguyệt Hy
Không còn cách nào khác.. mọi người hãy mau vào trong căn biệt thự này đi.. tôi cảm nhận bên ngoài này không ổn cho lắm.
Nói rồi Nguyệt Hy dẫn đầu vào và sau đó là Tiểu Nhất bạch Nối đuôi cùng mọi người bước vào.
Cứ Như thế họ tới cửa biệt Thự..
Nguyệt Hy dừng bước nhìn cánh cửa to lớn của căn biệt thự này.
Tiểu Nhất Bạch Không nói gì bước lên rồi gõ cửa.
Cánh cửa mở ra là một cậu thanh niên khoảng 16 tuổi..
Trương Nguyệt Hy
“ Lại nữa.. cứ quen quen.. “ // Nhìn chằm chằm người mở cửa//
Tiểu Nhất Bạch Nhìn Cậu ta thoáng qua rồi bình tĩnh bước vào theo sau là Nguyệt Hy, Cô không quên nhìn Điền Huân vài cái để cố nhớ xem là ai mà vừa quen quen lạ lạ.
Sống tới giờ tính cả kiếp trước nữa cũng Tròn 55 tuổi rồi đó…
Kiếp trước không chồng không con cái chỉ cắm mặt vào công việc đến lúc mất hưởng dương 30 tuổi..
Điền Huân
Các bạn nên vào nhanh đi..
Điền Huân
Dải sương mù bên ngoài rất nguy hiểm đấy!
Dứt câu mọi người liền giật mình tranh nhau chạy vào phòng.
Bên trong có hai người ngồi quanh lò lửa.
Họ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa, mắt đăm đăm không nói gì.
Không khí dầm trở nên lạnh giá trong sự im lặng đó.
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi ở đây là đâu?
Tiểu Nhất Bạch
Tại sao chúng tôi lại ở đây?
Tiểu Nhất Bạch
Dải sương mù ngoài kia và chuyến xe buýt là như thế nào?
Cuối cùng Tiểu Nhất Bạch cũng đưa ra ba câu hỏi đó
Trương Nguyệt Hy
“ Hỏi dồn hỏi dập vậy thầy ông nội?? “
Nhưng ba người ngồi kế lò lửa kia không thèm nhìn anh..
Lưu Thiên Bang
Các người bị câm à, không nghe thấy chúng tôi hỏi sao?
Lương Nham
Tôi biết các người có rất nhiều thắc mắc .
Lương Nham
Nếu các người thoát khỏi cửa đẫm máu đầu tiên, tôi sẽ tiết lộ cho các anh những câu trả lời.
Nghe vậy, lòng mọi người đầy linh cảm xấu.
Còn Tiểu Nhất Bạch thì nhớ lại một cuộc họi điện thoại bí ẩn mà anh nhận được từ trước.
Tiểu Nhất Bạch
Kì lạ thật.. Đó là cái gì?
Lương Nham
Ở tầng ba của biệt thự..
Lương Nham
Thời gian của các anh không còn nhiều nữa.. chỉ còn chưa đầy 5 phút nữa cánh cửa đẫm máu sẽ mở ra // Nhìn đồng hồ//
Lương Nham
Lúc đó các người sẽ bước vào thế giới kinh hoàng đằng sau cánh cửa.
Lương Nham
Hoàn thành nhiệm vụ trên cánh cửa đó, xe buýt sẽ đến đón các người.
Á Mộc
Nếu không hoàn thành được nhiệm vụ sẽ thế nào?
Lương Nham
Sẽ chết, và cái chết thật kinh khủng.
Nghe vậy mọi người như rã rời hết ra
Nguyệt Hy thì mệt mỏi nhìn người đàn ông bình thản đó.
Trương Nguyệt Hy
“ không có vẻ gì là nói dối.. “ // xoa cằm//
Tiểu Quý
Cái gì!? Có thể không đi được không?
Lương Nham
Được, nhưng sau này tốt nhất anh đừng ngủ nữa.
Lương Nham
Bởi vì nếu anh không vào hoàn thành nhiệm vụ đằng sau cánh cửa máu..
Lương Nham
Thì sẽ có thứ gì đó từ đằng sau cánh cửa truy đuổi anh
Lương Nham
Cho dù anh có trốn đến đâu..
Lương Nham
Chúng cũng sẽ tìm thấy anh và rối…
Người đàn ông không nói tiếp, nhưng mọi người cũng hiểu được kết cục là gì.
Tiểu Nhất bạch Nhìn lên tầng ba
Tiểu Nhất Bạch
Trước khi chúng tôi vào các anh có lời khuyên gì không?.
Người đàn ông ấy im lặng một lúc rồi lên tiếng
Lương Nham
Có đó, câu chuyện đằng sau cánh cửa đẫm máu rất nguy hiểm, nhưng luôn có không chỉ một lối thoát.
Lương Nham
Lối thoát luôn có nhiều hơn một lối thoát, có vẻ nguy hiểm đến kinh hoàng, nhưng cũng không phải hoàn toàn bất lực phản kháng.
Lương Nham
Nếu các người tìm được lối thoát, thì việc hoàn thành nhiệm vụ và sống sót không khó..// lưng vào ghế //
Sau khi Người đàn ông nói hết Nguyệt Hy cũng bước lên lầu trước khi Tiểu Nhất Bạch nói lời cảm ơn.
Tiểu Nhất Bạch sau đó cũng bước lên tầng dứt khoát và không say nghĩ gì nhiều.
Thấy Tiểu Nhất Bạch và Nguyệt Hy quyết đoán như vậy, anh chàng râu ria Lưu Thiên Bang cũng cắn răng bước theo.
Lưu Thiên Bang
Này hai người!
Lưu Thiên Bang
Tôi là Lưu Thiên Bang,rất vui được làm quen.
Lưu Thiên Bang
Hai người cũng gan to thật đấy!
Trương Nguyệt Hy
Trương Nguyệt Hy.
Tiểu Nhất Bạch
Tôi Tiểu Nhất Bạch.
Tiểu Nhất Bạch
Gan thì có được gì, chẳng lẽ chúng ta còn lựa chọn nào khác sao?
Lưu Thiên Bang
Trước đó thấy xác người của anh chàng béo.
Lưu Thiên Bang
Mà anh không chớp mắt.
Lưu Thiên Bang
Chắc trước đây anh làm nghề gì gớm lắm phải không?
Lưu Thiên Bang
// nhìn xung quanh rồi thì thầm // sát thủ?
Tiểu Nhất Bạch
Anh đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi, thức tế là không có nhiều sát thủ đến thế đâu.
Lưu Thiên Bang
Vậy anh là…
Tiểu Nhất Bạch
Tôi là bác sĩ.
Lưu Thiên Bang
À, pháp y à?
Tiểu Nhất Bạch
Tương tự thế.
Trương Nguyệt Hy
“ Tương tự thế? Ý gì đây? “ // Hơi liếc nhìn //
Lưu Thiên Bang
Còn cô thì sao?
Trương Nguyệt Hy
Nhân viên văn phòng.
Lưu Thiên Bang
Ồ thì ra là vậy. // Gật gật đầu //
Tiểu Nhất Bạch
….. “ Nhân viên văn phòng à..? “ // liếc nhìn cô //
Ba người trò chuyện đến tầng ba của căn biệt thự.
Tầng ba có thể ngửi thấy rõ mùi máu và mùi gỗ mục nát nồng nặc.
Trương Nguyệt Hy
// Nhíu mày // “ chưa gì thấy có điềm… “
Nhưng tầng ba không có gì cả.. chỉ có một cánh cửa thấm đẫm máu.
Trên cánh cửa viết chữ “ Chăm sóc bà lão bại liệt trên giường có năm ngày để chăm sóc bà lão “
Tiểu Nhất Bạch
Đó là nhiệm vụ lần này của chúng ta.
Mọi người sau đó cũng lên tới tầng.
Thấy dòng chữ trên cửa máu thì giật mình.
Vương Vũ Ninh
Chỉ đơn giản vậy thôi à?
Bắc Đảo
Làm tôi hoảng hốt quá, tưởng cái gì khó lắm chứ.
Trương Nguyệt Hy
// Thở dài // “ Đau lưng ghê haizz… già thật rồi.. “
Khi mọi người đang xì xào bàn tán.
Đột nhiên ai cũng cảm thấy thứ gì đó, cùng nhìn về phía của đẫm máu đó
Tiếng đập của dồn dập một lúc rồi được mở ra bởi một cánh tay nhợt nhạt.
Mọi người chợt thấy tối tăm trước mắt.
Chap 3: chăm sóc bà lão
Khi tỉnh dậy mọi người bị chia tách ra trong một khu biệt thự ngoại ô.
Điều kì lạ là nơi này được xây dựng một cách tinh xảo nhưng lại toát lên vẻ âm u.
Nguyệt Hy đi lên phía trước nhìn ngắm từng con nhà và cảnh vật.
Trương Nguyệt Hy
“ Căn nhà nào cũng giống như không có ai ở nhà hết? Chắc là đi làm rồi nhỉ? Nhưng cũng không đến đển cả cái khu biệt thự này chứ? Căn nào mình cũng thấy vậy.. “
Trương Nguyệt Hy
“ Không khí ở đây có gì đó gây lạnh sống lưng.. “
Trương Nguyệt Hy
“ Không ổn tí nào.. mình thấy điềm vcl “ // ôm hai tay tìm đường //
Trương Nguyệt Hy
“ Má nó mỏi chân vcl, tìm mãi không thấy đâu chỗ cần đến?? Mẹ nó hành cái thân già nua này nữa!! “ // bực //
Trương Nguyệt Hy
“ ồ! ở kia “ // Chạy đến //
Trương Nguyệt Hy
Hai người!
Lưu Thiên Bang
// Quay lại //
Tiểu Nhất Bạch
// Quay lại //
Trương Nguyệt Hy
Tôi tìm mãi mới thấy đó.
Lưu Thiên Bang
Ồ, cô cũng đến rồi.
Nguyệt hy khẽ liếc nhìn Người phụ nụ váy đỏ kia.
Trương Nguyệt Hy
“ Có cảm giác bà ta không đúng lắm.. “
Trương Nguyệt Hy
“ Cô bé đó có vẻ sợ hãi.. “
Tiểu Bạch Nhất cùng Lưu Thiên Bang Và cô đi đến gần người phụ nữa ấy.
Người phụ nữ váy đỏ
Xin hãy đợi, vẫn còn một vài y tá chưa đến.
Tiểu Nhất Bạch
Xin hỏi vài câu được không?
Người phụ nữ váy đỏ
Xin hãy đợi, vẫn còn một vài y tá chưa đến.
Vài phút sau mọi người đã tới đông đủ cả lúc này người phụ nữ ấy mới lên tiếng.
Người phụ nữ váy đỏ
Mọi người đã tới đông đủ chưa?
Người phụ nữ váy đỏ
Thật xin lỗi
Người phụ nữ váy đỏ
Đã làm phiền các anh chị tới chăm sóc mẹ tôi.
Người phụ nữ váy đỏ
Chỉ là chồng tôi đi làm xa.
Người phụ nữ váy đỏ
Tôi phải đưa con gái đi biển ăn sinh nhật // quay sang nhìn cô bé //
Người phụ nữ váy đỏ
Nhà không còn ai, và do tuổi cao sức yếu mẹ tôi bị liệt dường lại còn mất trí nặng. // nặn ra vài giọt nước mắt //
Người phụ nữ váy đỏ
Tôi lo hai 2-3 y tá không chăm sóc kỹ nên quyết định thuê tất cả các anh từ công tu đến đây.
Người phụ nữ váy đỏ
Về tiền các anh chị đừng lo.
Người phụ nữ váy đỏ
Tôi không thiếu tiền đâu!.
Người phụ nữ váy đỏ
Khi tôi chở về.
Người phụ nữ váy đỏ
Nếu mẹ tôi được chăm sóc tốt, tôi sẽ trả thêm cho từng người.
Người phụ nữ váy đỏ
Mọi người đi với tôi, để tối giới thiệu từng người với mẹ tôi.
Người phụ nữ dẫn họ lên tầng hai, rồi dẫn họ đến phòng mẹ cô ta.
Phòng khách thoáng sáng lắm bên trong còn có mùi khó chịu.
Trương Nguyệt Hy
// Nhíu mày nhìn khắp căn phòng // “ Trông giống bị giam vậy.. ?tại sao cửa sổ lại đóng khung sắt?…Không thoáng khí, ít ánh sáng sẽ không tốt cho một bà lão bị bại liệt.. càng không có lý do để đóng sắt cửa sổ lại… “
Cô ta bước đến bà lão nói.
Người phụ nữ váy đỏ
Mẹ ơi, con sẽ đưa Đoàn Đoàn đi biển ăn sinh Nhật.
Người phụ nữ váy đỏ
Con đã thuê 8 y tá tới chăm sóc mẹ đây, 5 ngày này họ sẽ chăm sóc mẹ đó.
Nói rồi cuối xuống thì thầm vào tai bà lã cái gì đó.
Người phụ nữ váy đỏ
Mẹ tôi tuy bị liệt giường và mất trí nhẹ.
Trương Nguyệt Hy
“ Lời nói mâu thuẫn, lúc ở ngoài nãy nói là mất trí nặng bây giờ lại thành mất trí nhẹ? “
Người phụ nữ váy đỏ
Nhưng vẫn hiểu được những câu đơn giản.
Người phụ nữ váy đỏ
Và tình trạng tổng thể sức khoẻ khá tốt, không có bệnh khác, ăn uống ngon lành.
Người phụ nữ váy đỏ
Đúng rồi, tôi chưa dẫn các anh xuống bếp.
Người phụ nữ váy đỏ
Mọi người đi với tôi.
Cô ta dẫn mọi người xuống bếp, bếp rất rộng, đồ dùng đầy đủ sạch sẽ.
Tất cả đều rửa rất sạch sẽ.
Người phụ nữ váy đỏ
Mùa hè sắp tới rồi, mùa mưa cũng sắp đến.
Người phụ nữ váy đỏ
Mưa bão ở đây rất dữ dội trong vòng 3-5 ngày tới có thể có gió lớn mưa to.
Người phụ nữ váy đỏ
Lúc đó việc mua thức ăn rất khó khăn.
Người phụ nữ váy đỏ
Nhưng các anh đừng lo tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi, thực phẩm và nước. // mở cửa tủ lạnh//
Người phụ nữ váy đỏ
Còn nữa, mẹ tôi không thích ăn rau, khi nấu cho bà các anh chị nên cho thêm ít thịt.
Người phụ nữ váy đỏ
Các anh chị còn thắc mắc gì nữa không?
Trương Nguyệt Hy
Có cà phê không?
Người phụ nữ váy đỏ
Có, cô cứ tự nhiên nhé // cười //
Trương Nguyệt Hy
// gật đầu//
Tiểu Nhất Bạch
…Xin hỏi khu biệt thự này không còn người khác ở sao?
Sắc mặt của cô ta chốc lát trùng xuống không tránh khỏi ánh mắt sắt bén và nhận ra ngay của Nhất Bạch bà Nguyệt Hy.
Người phụ nữ váy đỏ
Đúng vậy, thật ra khu biệt thự này xây đã lâu..
Người phụ nữ váy đỏ
Nhưng vì quá xa xôi, ngoài gia đình tôi ra thực ra không có ai khác sống ở đây cả..
Người phụ nữ váy đỏ
Thật ra nếu không phải lý do của mẹ tôi thì chúng tôi sẽ không sống ở đây.
Trương Nguyệt Hy
“ Không đúng lắm.. nếu như không còn cư dân nào sống ở đâu ngoài gia đình này thì những căn biệt thự ngoài kia sao lại sạch sẽ và ngăn nắp đến vậy.. ? “
Người phụ nữ váy đỏ
Trong 5 ngày này các bạn hãy coi mình là chủ nhân căn nhà này nhé! Phòng ngủ ở tầng hai.
Người phụ nữ váy đỏ
Tôi đã dọn dẹp sạch sẽ cho các bạn rồi.
Người phụ nữ váy đỏ
Đến lúc đó các bạn tự chọn phòng mà mình thích nhé.
Người phụ nữ váy đỏ
Nhưng vải lưu ý mọi người nhé! Các bạn tuyệt đối không được lên tầng ba của biệt thự..
Người phụ nữ váy đỏ
Hiểu chưa?
Mọi người đều đồng loạt gật đầu đồng ý.
Nghe tới đây Nguyệt Hy vô thức bỗng nhớ tới lá thư bí ẩn kia mà không khỏi rùng mình.
Trương Nguyệt Hy
“ Vậy… vậy là… câu Nắng không lên tầng là ám chỉ tầng hai hay tầng ba nhỉ.. ?“
Người phụ nữ váy đỏ
Vì mọi người đã hiểu rồi, nên mẹ tôi sẽ nhờ cậy vào các bạn.
Người phụ nữ váy đỏ
Xe sắp chạy rồi, tôi phải đi với con gái trước đây // Đi //
Tiểu Nhất Bạch cảm nhận được điều gì đó không đúng nên đến bên cửa sổ bất ngờ là đang thấy Nguyệt Hy đang đứng bên cửa sổ quan sát họ.
Tiểu Nhất Bạch
“ Nguyệt Hy cũng cảm thấy như mình ư? “
Họ cùng nhau quan sát họ đi về phía xe.
Khi họ sắp lên xe, cô bé đang được người phụ nữ dắt tay quay đầu lại nhìn thẳng vào Nguyệt hy và Tiểu Nhất Bạch đang đứng bên cửa sổ.
Trương Nguyệt Hy
// Nhíu mày //
Tiểu Nhất Bạch
“ Cô bé đang sợ.. sợ cái gì? Sợ ra biển, Sợ chính người mẹ của mình! Hay là sợ căn biệt thự này? “
Trương Nguyệt Hy
“ Là cô bé Đoàn Đoàn đó sợ bà ta hay là sợ căn biệt thự này..? Khuôn mặt nãy.. rõ ràng là đang sợ hãi tột độ..”
Hai người chìm vào trong suy nghĩ của riêng mình.
Lưu Thiên Bang
Nhìn cái gì nữa, mọi người đi xa rồi.
Nói rồi Lưu Thiên Bang cũng ngó ra xem .
Lưu Thiên Bang
// Ngạc nhiên // Chàng trai à, không ngờ cậu còn trẻ mà đã thích phụ nữ có chồng rồi đấy!
Lưu Thiên Bang
Không tồi! Không tồi triển vọng lắm đấy!
Tiểu Nhất Bạch
// hỏi chấm đầy mặt //
Lưu Thiên Bang
Ồ? Cô Nguyệt Hy này cũng ở đây à? // Gãi gãi đầu //
Trương Nguyệt Hy
// Bất lực //
Download MangaToon APP on App Store and Google Play