Kết Nối Nghiệp Chướng (Winnysatang)
chap1 Sự khởi đầu
Tg Nà Ní Na
Sawađikhak thột khun
Tg Nà Ní Na
Đây là bộ truyện thứ hai của cổ
Tg Nà Ní Na
Có gì sai sót mọi người cứ thoải mái góp ý nhé
Tg Nà Ní Na
Chap này chỉ có giới thiệu thoi nhe
Tg Nà Ní Na
Hành động : * Suy nghĩ: “ nói nhỏ: ‘
Tg Nà Ní Na
Giờ thì vào chuyện chính hoii
Ở đâu đó tại phía Tây Bắc Thái Lan, giữa những ngọn núi sương phủ quanh năm, có một vùng đất tên là Chum Saen – nghĩa là “trăm linh hồn”
Người ta bảo, nơi đây từng là bãi phong ấn quỷ dữ. Mỗi ngôi nhà, mỗi khúc rừng, mỗi bậc đá rêu trơn đều gắn với một câu chuyện chưa kể
Dân làng không gọi tên người chết, cũng không dựng bia trên mộ. Họ tin, đặt tên là giữ hồn lại, còn linh hồn đã khuất thì nên được quên đi để không quay về
Vào tháng Bảy âm lịch, khi gió đổi chiều và mưa bắt đầu rơi từ phía Bắc, cánh cổng giữa hai thế giới bắt đầu mỏng đi. Những giấc mơ lạ xuất hiện. Người đi lạc giữa đêm không còn trở lại. Và tiếng chuông chùa đổ sai giờ
Satang
Satang 23 tuổi
Yên lặng, cảm xúc dường như đã chết. Bên trong Em ẩn giấu một “con mắt cổ xưa” có thể thấy quá khứ của linh hồn – nhưng năng lực này đang bị phong ấn
Winny
Winny 24 tuổi
Pháp sư tinh thông cấm thuật, từng hy sinh người mình yêu ở kiếp trước để phong ấn quỷ dữ. Giờ đây quay lại để đối mặt với hậu quả
Yêu nhau bằng cả nghiệp báo. Một lần nữa gặp nhau, giữa yêu và giết chỉ cách nhau một nhịp tim
Fourth
Fourth 21tuổi
Bán vòng phong thủy online, giỏi “xàm ngôn huyền bí”, nói sai nhiều hơn đúng
Gemini
Gemini 22tuổi
Theo trường phái nghi lễ cổ, từng được huấn luyện để cảm nhận tầng khí âm. Ghét mấy người “thần số học TikTok”
Oan gia vì Fot từng nói sai mệnh khiến Gem suýt chết – nhưng lại hợp tác bất đắc dĩ trong một vụ trừ tà
Phuwin
Phuwin 22tuổi
Ban đêm mộng du đến những nơi không ai biết, có thể chạm vào ký ức linh hồn khác khi ngủ
Pond
Pond 23tuổi
Gương mặt vô cảm, sống như không có ngày mai, vì liên tục thấy cái chết của người khác trước khi nó xảy ra
Ghét nhau vì Pòn luôn “canh giấc ngủ” của Phu– nhưng chính những giấc mơ ấy lại chứa đáp án cho lời nguyền xưa
Progr
Progr 17tuổi,Cây hài “đầu đất” chuyên nói nhảm, không sợ gì, vô tình có khả năng hút linh hồn vất vưởng đến gần
Almond
Almond 18 tuổi
Trầm lặng, ánh mắt luôn nhìn vào khoảng không, thấy được linh hồn từ nhỏ, nhưng luôn im lặng chịu đựng
Pro khiến Mon phát điên vì nói quá nhiều – nhưng chính tiếng cười đó lại là thứ khiến vong hồn không thể nhập vào mon
Joong
Joong 23tuổi
Bartender mang vẻ quyến rũ u sầu, dùng rượu như một phương tiện để giao tiếp với linh hồn
Dunk
Dunk 24 tuổi
Phụ tá của Winny, dùng âm thanh rung động để cắt đứt liên kết hồn-ma.Coi Joong là “mầm họa sống”
Một đêm trừ tà thất bại khiến hai người phải chạy trốn cùng nhau – từ đó gắn bó như thuốc súng và bật lửa
Santa
Santa 20tuổi
Sinh viên tâm lý, tin vào lý trí hơn định mệnh. Luôn cố phân tích “ảo giác” theo khoa học
Perth
Perth 21 tuổi .Một người trầm cảm bị ám bởi linh hồn trẻ con từ bé, sống trong sự kiểm soát của nó
Santa coi Perth là “ca bệnh thú vị”, nhưng rồi cậu phát hiện: linh hồn kia cũng biết tên mình… từ rất lâu
Tg Nà Ní Na
Giới thiệu sơ lược vậy thoii
Tg Nà Ní Na
Giờ thì bái baiii
Chap2 Ngưỡng cửa của cái chết
Em đứng lặng dưới trạm xe hoang vắng. Bầu trời âm u, mây đè nặng như sắp mưa, còn con đường đất đỏ dẫn về thị trấn nhỏ mù mịt sương
Chiếc vali lăn bánh cộc cạch trên mặt đất. Em không mang theo nhiều — chỉ vài bộ quần áo, sổ ghi chép và… một bức hình mờ nhòe chụp trước cổng trường cũ
Satang
Trường trung học huyện
Satang
Mười năm rồi, mọi thứ… có lẽ vẫn chưa thay đổi
Gió lạnh thốc qua gáy. Em rùng mình
Trong túi áo, sợi dây chuyền cũ tự rung nhẹ
Cách đó không xa, tại sân trường, hai học sinh đang đứng trước một dãy phòng học xuống cấp
Người chống cằm nhìn lên mái ngói đen kịt rêu.
Người khoanh tay đứng cạnh, mặt tỉnh bơ.
Progr
Nếu một con ma mặc đồ trắng mà đứng trên mái trường này vào ban trưa
Progr
Thì có bị nắng ăn không anh?
Almond
Không có ma nào rảnh vậy đâu
Progr
Vậy giả sử là ma có tăng ca thì sao ạ?
Progr
Em thấy trong sách nói ma hay đứng ở nhà vệ sinh
Progr
Vậy nếu em cắm trại trong nhà vệ sinh thì có bị ám không anh?
Progr
Chứ em không đi thiệt đâu nha
Mon đáp, không đổi sắc mặt.
Almond
Em nên bị dán miệng lại cho yên
Progr
Dán miệng em là anh nhớ em cả đời đó nha
Mon quay đi. Ở góc xa cuối dãy hành lang, có thứ gì đó đang lướt qua rất nhanh, để lại một làn khí lạnh. Cậu cau mày, tay siết lại theo bản năng
Cùng lúc ấy, Em vừa đi ngang chợ cũ.
Một bà lão bán nhang chợt nhìn chằm chằm vào em, ánh mắt hoảng sợ pha lẫn nhận ra
Đa NV
Bà lão: Nó… Nó quay về rồi… trời ơi…
Nhưng bà đã run rẩy quay đi, tay lần chuỗi hạt đeo cổ. Một đứa trẻ nhỏ đứng kế bên nhìn Em bằng đôi mắt đen sì, không có lòng trắng
Em quay đi, tim đập mạnh. Em nhìn lên tấm biển cũ kỹ phía trước.
Satang
“Nhà trọ Xuân Quang”
Nơi ấy từng là phòng y tế tạm của trường. Và cũng là nơi, trong một giấc mơ lặp đi lặp lại, Em thấy mình chết ở đó
Đêm đến. Gió hú xuyên qua khe cửa. Đèn hành lang chớp tắt
Em ngồi trên giường trọ, tay cầm một bức ảnh đã cũ. Trong ảnh là ba học sinh nam, đứng trước cổng trường
Satang
Winny … rốt cuộc… chúng ta đã xảy ra chuyện gì?
Tiếng gió lặng lại trong một khắc
Rồi từ trong gương, một đốm sáng đỏ lóe lên — như con mắt thứ ba mở ra trong bóng tối
Đêm hôm đó, Em không ngủ được
Căn phòng trọ cũ kỹ tỏa ra mùi ẩm mốc. Trên trần nhà, bóng đèn tròn nhấp nháy bất thường. Dưới ánh sáng chập chờn, chiếc gương soi bên góc phòng khẽ phản chiếu chuyển động… dù Em không hề nhúc nhích
Gương vẫn phản chiếu bóng em,nhưng gương mặt trong đó đang cười nhẹ, còn em thì không
Satang
Mình… vừa mới thấy…
Một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên. Ba tiếng. Không ai lên tiếng gọi
Em đứng dậy, tiến lại gần cửa
Không có tiếng đáp. Chỉ có một tờ giấy bị kẹp bên khe cửa, ướt đẫm sương đêm
Trên đó viết bằng mực đỏ:
“Con mắt trong ngươi đã hé mở.
Giao ước sắp đến hạn.”
Sáng hôm sau, ở sân trường cũ
Prog lại tiếp tục tật xấu… hỏi đủ thứ.
Progr
Nếu mình đứng ở ngã ba lúc nửa đêm
Progr
Thì xin số đề với ma có được không ạ?
Almond
Em mà đi ra ngã ba nửa đêm
Almond
Chắc ma chưa hiện, người ta đã gọi xe cấp cứu
Progr
Nhưng em không sợ đâu nha
Progr
Nếu gặp ma, em sẽ hỏi nó…Ủa,anh có sợ em không?
Prog bỗng ngồi bật dậy, nhìn lên mái trường
Progr
Trên kia có bóng trắng á
Progr
Giống người đứng đó luôn á!
Trống rỗng. Mái ngói phủ rêu đen, im lìm dưới nắng sớm. Không một ai
Nhưng Mon khựng người một khắc. Gió lạnh thổi ngược, dù không có cây cối nào gần đó.
Mon đặt sách xuống, nhìn chăm chăm vào khoảng trống. Một cơn lạnh buốt sống lưng dội qua.
Almond
Em đi vào lớp đi, đừng đứng đây nữa
Almond
Chỗ này… không nên đứng lâu
Ở phía bên kia thị trấn, Em đang ngồi ở sân sau nhà trọ, tay cầm bức giấy đỏ nhận được đêm qua
Dòng chữ mực đỏ đã mờ đi, như tan vào không khí
Em ngồi lặng, ánh mắt dán vào khoảng không. Trong lòng ngực, có thứ gì đó đang chuyển động chậm rãi — như một sinh thể đang tỉnh giấc
Satang
Giao ước… mắt… là gì?
Satang
Tại sao mình thấy những thứ đó?
Gió lại thổi, lần này mang theo một mùi lạ — hương gỗ mục trộn với mùi máu khô.
Em quay lại nhìn cánh cửa nhà trọ
Satang
Đang mở? Mình nhớ rõ ràng…mình đã đóng
Trong căn phòng tối, một bức hình cũ rơi khỏi mép bàn.
Hình ảnh ba cậu bé đang cười đùa trước cổng trường ngày xưa…
Một trong ba người,Anh(Winny)đứng ở giữa, tay nắm lấy vai Em
Ở nơi khác, trong một ngôi miếu cổ bỏ hoang cách đó mười cây số…
Gương mặt anh lạnh như đá. Đôi mắt xám như tro, ánh lên sự tỉnh thức sau một giấc ngủ dài.
Anh chậm rãi đứng dậy. Trong tay là một chuỗi tràng hạt đã ngả màu máu
Winny
Giao ước bắt đầu rồi…Satang
Winny
Lần này… anh sẽ không để em chết
Bầu trời xám bạc, mưa lất phất không đủ ướt áo, nhưng đủ khiến lòng người nặng trĩu
Em đứng trước cổng trường cũ. Mái tôn han gỉ, bảng hiệu mục nát, cổng sắt đen như đang hấp thụ ánh sáng.
Đây là nơi em từng học… và…
Satang
…Nơi này,mình mơ thấy…mình chết suốt ba năm nay
Cánh cổng mở ra nhẹ như có ai vừa đẩy, dù tay Em còn chưa chạm vào
Phía trong, tiếng nói chuyện rì rầm vọng ra từ dãy lớp học mới tu sửa
Kẻ đó đang loay hoay trước căn phòng sinh hoạt câu lạc bộ. Còn mang theo một tập giấy màu, vài vòng chỉ đỏ, một bó nhang và… một hộp trà sữa.
Kẻ kia đứng khoanh tay bên cạnh, ánh mắt nghiêm nghị.
Gemini
Làm lễ cầu duyên trong trường học buổi chiều?
Gemini
Không sợ bị phản ứng tâm linh à?
Fourth
Tôi đang mở lớp hướng dẫn tự thanh tẩy khí xấu bằng… cảm xúc tích cực
Fourth
Mỗi người một nén nhang, một câu niệm
Gemini
Thứ này không đúng bài chú. Vớ vẩn
Fourth
Anh nghiêm túc quá rồi đó
Fourth
Người ta cần lòng tin, không cần kinh sách
Gemini
Lòng tin dốt nát thì chỉ nuôi quỷ thôi
Fourth
Vậy anh trông dùm một chút đi
Fourth
Em đi mua thêm đá viên
Fourth
Người ta thanh tẩy phải uống lạnh cho mát ruột mát gan
Gem lặng lẽ nhìn theo Fot rời đi
Ánh nắng từ cửa sổ hắt vào phòng mờ mờ.
Chỉ còn mình cậu . Và một bóng người trắng đứng lặng lẽ bên cuối lớp học
Không cử động. Không rõ mặt
Cậu bước chậm ra hành lang, tay siết vòng chuỗi bọc chỉ đỏ bên cổ tay.
Gemini
Đừng giỡn. Tôi không ở đây để chơi đùa với mấy thứ nửa vời
Gió thoảng qua… lạnh ngắt. Một tờ giấy bay lướt qua chân cậu
Gemini
“Người cũ đã quay về.”
Ở sân trường, Em vẫn đứng lặng. Dưới chân em, vết bùn đất lầy nhão hiện ra từng dấu chân hướng ngược lại cổng, dù không có ai vừa bước ra.
Một dấu chân cuối cùng dừng ngay bên cạnh chân em — như thể có ai đó đang đứng sát bên, vô hình.
Trên lầu hai, một người đàn ông đang đứng nhìn em
Đôi mắt xám tro. Ánh nhìn không mang theo cảm xúc.
Em khựng người. Tay nắm chặt quai balo, môi mím lại.
Gió lặng. Lá cây ngừng xào xạc
Không ai nghe thấy gì, nhưng giữa họ — kí ức như cuộn trào, vỡ tung từ những kiếp đã cũ.
Tg Nà Ní Na
Chúc các tinhyeu đọc vuivẻ nhá🫶🏻🫣
Chap3 Những kẻ không thể trốn thoát
Người đàn ông không nói gì. Ánh nhìn của anh trầm mặc, như thể thứ đang đứng trước mắt… không phải Em, mà là một đoạn ký ức sắp trỗi dậy.
Em lùi lại một bước. Cảm giác lồng ngực siết chặt
Không phải vì sợ — mà vì một phần trong em nhận ra anh… trước cả lý trí kịp hiểu.
Satang
Tại sao anh lại ở đây?
Winny
Để kết thúc những gì chưa xong
Một cơn gió mạnh thổi ngang qua, thổi rạp hàng cây ven sân
Satang
Mọi chuyện,mọi người…rốt cuộc
Satang
Chuyện gì đang và đã…xảy ra?
Cùng lúc đó, cách đó không xa — tại dãy hành lang phía tây, tiếng giày vang lên đều đặn
Joong
Chúng ta được mời đến đây làm gì?
Joong tay cầm ly cà phê, tóc cột một chỏm cao, ánh mắt chán đời.
Dunk
Giáo viên chủ nhiệm gọi tôi xem lại bản đồ khí
Dunk
Có người trong trường bị bóng đè liên tục
Dunk tay cầm quyển kinh giấy gấp làm tư, ánh mắt nghiêm túc.
Joong
Bóng đè? Người ta ngủ mơ thôi
Joong
Đừng nói với tôi là anh tính cắm nhang ban ngày nha
Dunk
Cậu không tin cũng được
Dunk
Nhưng hiện tượng lặp lại ba đêm liên tiếp cùng một chỗ
Joong
không có rượu mà cũng nghiêm túc hơn người say
Cả hai bật cười, nhưng tiếng cười im bặt khi một bóng trắng thoáng lướt qua kính cửa sổ lớp học bên trái.
Dunk mở nhanh túi vải, lấy ra một lá bùa màu nâu đất, miết giữa hai ngón tay.
Dunk
Có thứ đang theo dõi chúng ta
Joong nheo mắt. Cậu đặt ly cà phê xuống bệ cửa, nhếch môi
Joong
Chắc không phải học sinh hóa trang đâu ha?
Dunk không trả lời. Cậu đang lắng nghe — từ sâu trong gió, có tiếng cười rít lên… như trẻ con chơi trốn tìm
Tối hôm đó, Em không ngủ được
Em ngồi bên cửa sổ phòng trọ
Bỗng nhiên, đầu em nhói lên. Hình ảnh mờ nhòe tràn vào óc — một nghi lễ cổ xưa, ánh lửa, máu chảy dưới bàn thờ đá… và anh đang vẽ một vòng ấn trên ngực em
Em bật dậy, mồ hôi lạnh tuôn như nước
Satang
Ký ức đó… không phải của mình
Nhưng sâu trong lòng, em biết — đó không phải giấc mơ.
Em ngồi lặng bên bậc thềm đá cũ. Trước mặt em là bức tường rêu bám, sau lưng là dãy phòng học bỏ trống nhiều năm.
Một âm thanh văng vẳng vang lên trong đầu, như vọng từ đáy giếng
“Ngươi… đã hứa… máu sẽ chảy… vòng ấn chưa hoàn.”
Thở gấp. Tay phải run rẩy. Làn da bên dưới cổ áo sơ mi ướt sẫm mồ hôi — nhưng không phải do thời tiết.
Ở đó, một vết mờ hình tròn đã bắt đầu hiện dần, như một ký hiệu gì đó đang trỗi dậy từ bên trong cơ thể em
Phuwin
Thề luôn, cái trường này càng sửa càng nát
Phuwin
Phòng học thì lạnh như tủ đá, còn WC thì…
Phu vung tay ném cặp xuống bàn, mặt khó chịu.
Pond
Không ai ép cậu đến đây
Pòn ngồi phía cửa sổ, đang gấp lại cuốn sách giấy da cũ kỹ.
Phuwin
Tôi có mặt vì bị bắt trực CLB chứ không phải muốn gặp anh
Pond
Tốt. Tôi cũng không thích gặp người không biết ngậm miệng khi trời rét
Phu nheo mắt định đáp, thì đèn huỳnh quang trên trần chớp tắt
Tiếng nước nhỏ giọt bắt đầu vang lên… nhưng trong phòng không có ai đang mở vòi
Pòn đứng dậy, bước ra cửa lớp
Pond
Cậu có nghe thấy gì không?
Phuwin
Tôi không muốn nghe… nhưng nó đang gọi tên tôi
Trên mặt kính cửa sổ, hơi nước bỗng phủ đầy, rồi từng nét chữ từ từ hiện ra, viết bằng nét ngón tay vô hình
Phu lùi lại, tay vô thức nắm chặt áo Pòn
Pòn rút ra chiếc bật lửa bạc, đốt nhanh một lá bùa mỏng kẹp trong sách, khẽ thì thầm
Pond
Nếu mày vẫn còn nhớ tao, thì biến đi
Ngọn lửa lóe lên tím nhạt. Tiếng nước ngừng nhỏ. Kính khô lại. Không còn chữ
Phu thở phào, nhưng vẫn không buông áo Pòn
Phuwin
Tôi… tôi không thích mấy trò này đâu
Pond
Vậy ở yên bên cạnh tôi. Không cần nói nhiều
Em bước vào nhà vệ sinh, soi gương như mọi ngày.
Gương phản chiếu đầy đủ — nhưng sau lưng em, có một người nữa đang đứng, mặc đồ trắng, tay cầm dao, mặt bị xóa nhòa
Satang
Chắc dạo này mệt quá…nên sinh ra ảo giác…
Người đó vẫn còn ở đó. Nhưng lần này, đứng ngay phía sau vai trái, tay từ từ giơ lên, lưỡi dao chĩa thẳng vào gáy Em
Em giật mình, lao ra khỏi nhà vệ sinh. Tim đập mạnh, mồ hôi đổ đầy trán.
Gương trong phòng vừa rồi… vẫn còn hình phản chiếu của kẻ vô diện khi em bỏ chạy.
Satang
Mình không điên… nó có thật
Em ngồi bệt xuống giường, mở quyển sổ cũ
Bên trong có những ký hiệu khó hiểu, em từng vẽ khi còn nhỏ — những thứ xuất hiện mỗi khi em gặp ác mộng
Một trong số đó là hình tròn bao quanh một con mắt với 3 giọt máu nhỏ giọt bên dưới
Satang
Mình từng vẽ cái này… trước cả khi biết viết chữ…
Satang
Những thứ này…chắc chắn có liên quan đến nhau…
Cùng lúc đó, tại tầng thượng khu hành lang B – nơi bị cấm từ 5 năm trước…
Có người đứng trước một bàn thờ nhỏ mục nát, phía sau là vách tường nứt vỡ.
Rút ra một con dao nghi lễ cũ, cán bọc da rắn, khắc ký hiệu cổ xưa.
Winny
Satang … linh lực trong em đã bắt đầu trỗi dậy
Winny
Lần này, tôi sẽ không để em bị chiếm hữu
Anh đặt dao xuống nền đá, nhỏ một giọt máu lên vết ấn xưa
Nơi đó, một nghi lễ từng diễn ra mười năm trước — nơi Em đã chết
Cậu ta đang ngồi một mình, tay lật sách, miệng lẩm bẩm phân tích tâm lý học hành vi.
Santa
Này Perth,nếu một người bị ảo giác lặp đi lặp lại
Santa
Theo anh nên quy kết vào rối loạn lo âu hay ảo tưởng phân ly?
Thấy Perth đang nhìn trân trân vào góc tường có bóng đổ rất kỳ quái — hình dạng như một đứa trẻ ngồi gập gối.
Perth quay sang, giọng đều đều
Perth
Nó đang cười. Hôm nay nó không khóc nữa
Perth chỉ vào khoảng trống nơi không có ai
Ở một góc khác trong sân trường
Almond
Em đang làm gì vậy?
Prog đang cầm cái que, vẽ vòng tròn dưới đất.
Progr
Em đang vẽ vòng kết giới để bẫy ma
Progr
Nếu mà hiệu quả, anh phải khao em một ly trà sữa nha
Almond
Em viết sai chữ ‘chú’
Almond
Em viết thành ‘chủ nợ’
Almond
Bẫy kiểu này chắc gọi mấy người đến xiết nợ em
Prog cười hô hố, rồi chợt khựng lại
Progr
Ai đứng sau lưng anh vậy?
Không có ai. Nhưng trên đất, có thêm dấu chân thứ ba vừa xuất hiện, dính bùn.
Almond
Mau đi thôi,đừng ở đây nữa
Nhưng trên trần của dãy lớp học bỏ hoang, một sinh vật có gương mặt trắng bệch đang bò ngược xuống trần nhà, mắt mở to, cười không tiếng.
Đa NV
Giao ước… sắp mở lại. Mười hai người. Sáu kết giới. Một cái chết
Mưa đổ bất chợt.
Âm thanh mái tôn đập lách tách như nhịp tim hoảng loạn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play