Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Những Ngày Mình Đã Thương

Tình này, rộng bằng trời

Gió cuối mùa khẽ thổi qua ô cửa, những ánh dương còn xót lại cuối ngày lặng lẽ rọi xuống sàn gỗ cũ kỹ, mang theo mùi nắng nhẹ.
Trong khoảnh khắc ấy, vị thẩm phán nhìn người thanh niên trước mặt mình. Khẽ thở dài rồi chậm rãi cất lời.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bị cáo đã gây thương tích nghiêm trọng cho A trong một vụ ẩu đả vì bảo vệ người con gái mà mình yêu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người ta nói tình yêu có thể khiến con người làm những điều điên rồ. Nhưng trong mắt pháp luật, sự điên rồ ấy không thể là cái cớ cho phép cảm xúc được lấn át lý trí... Và bạo lực chưa bao giờ có thể khiến mọi thứ tốt hơn...
Đôi mắt Duy khẽ rung nhẹ.. Không phải là chưa từng xét xử vụ án nào thế này.. Mà là mỗi lần xét xử những vụ án liên quan đến tình yêu thì đều rất khó xử vì nó liên quan đến lý trí và con tim...
"Tại sao con người ta yêu nhau nhưng bằng cách nào đó vẫn luôn làm tổn thương nhau nhỉ?"
"Cạch"
Tiếng búa gõ xuống mặt gỗ lạnh lùng, như một điểm chấm hết cho một sai lầm mang tên yêu thương.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Tòa tuyên án...." - lời tuyên án vang lên, lặng sâu như một vết cứa.
Ngoài kia, gió vẫn lùa nhẹ qua những hàng cây trước cổng tòa án.
______________
"Píng Pong"
Tại "DK Flowers 🌷"
NovelToon
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chà, hôm nay lại đến à?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lễ kỉ niệm của hai đứa bây vừa trôi qua được 1 ngày thôi mà?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm.. Nhưng nay thẩm phán của tao có 1 phiên xét xử. Tranh thủ vẫn chưa tan phiên xét xử nên ghé đây mua chút hoa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vợ ơi, anh cũng làm mệt quá trời mà chưa thấy bó hoa nào nè. //Nũng nịu với Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mô phặc!! Nhìn chồng người ta thấy ham nhìn lại chồng mình thấy...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bé!!! //dẫy//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ơ thôi thương thương nha. //Vừa ôm dỗ dỗ Dương vừa bất lực//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nè-- Tao còn ở đây nha 2 cái đứa kia! Bó cho tao hoa nhanh lên!!! Ngứa cả mắt.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Rồi rồi, nay muốn hoa gì đây?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm... Cho tao một đóa Mẫu đơn đỏ kèm chút Lưu ly và Oải hương.
Kiều lẳng lặng nhìn rồi ngẫm gì đó rồi cũng mau chóng vào trong gói hoa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nè, lần này ý nghĩa là cái gì vậy?
Mẫu đơn: tình yêu sâu đậm, mãnh liệt - Anh yêu em, rõ ràng và không giấu giếm.
Oải hương: chữa lành - Anh biết em mạnh mẽ nhưng anh vẫn luôn ở đây để ôm em khi em yếu lòng.
Lưu ly: tình cảm bền lâu, kiên định - Anh bên em và sẽ luôn bên em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vợ thì mở tiệm hoa, chồng thì đếch biết cái gì về hoa //cười nhếch mép//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ê! Không trả lời thì thôi mậy, tao tự ái đó nha. Cọc cằn vậy mà thằng Duy cũng chịu mày nữa. Nể thiệt //dẫy ra mặt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ấy là ngoại lệ, còn mày á...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có cửa 🙅
Vừa dứt câu chuyện cũng đúng lúc Kiều đem hoa ra.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Xong rồi nè! Cầm về.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn. Lần sau lại tới.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À mà! Phổ cập thêm kiến thức về hoa cho anh nhạc sĩ khờ nhà mày đi nhé.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//lườm Dương//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//hành động khóa miệng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về đây, kẻo trễ giờ đón em ấy.
Sau khi Quang Anh rời đi, Dương chui vô 1 góc cầm điện thoại để search thông tin các loài hoa để học nhưng vẫn chưa thể hiểu hết ý nghĩa cả bó hoa....
________________
Buổi chiều dần buông như một tấm rèm mỏng phủ lên những bậc đá cũ trước cổng tòa án.
Ánh nắng cuối ngày không còn chói chang. Chỉ còn lại sắc vàng êm dịu, vắt ngang mái tóc nâu sẫm của em.
Em - người sau cùng bước ra khỏi tòa án đang loay hoay tìm bóng dáng một người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch- Đâu rồi nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bảo đón người ta mà bắt người ta đợi ngược lại! Giận 10 năm cho biết mặt..
Đang lẩm nhẩm càm ràm như ông cụ non thì..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói xấu anh đó hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giật bắn mình// Cái gì vậy cha..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ở đâu mà lù lù xuất hiện vậy hả. Vong hay gì mà không nghe tiếng bước chân gì hết!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ánh mắt dò xét// anh đậu xe xong còn đứng nhìn em cả buổi, đang ngẩn ngơ nhìn anh nào mà không biết anh tới?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm? //vờ giận dỗi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ê nè không có-- Em nghĩ chút chuyện ở tòa thôi mà, cứ như đứa con nít lên ba á!!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười thành tiếng// Kìa. Không biết ai mới là con nít nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//phồng má//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có nhớ anh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch- Hỏi gì thế? đang dỗi vì để người ta đứng đợi như thế đó nha.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh nhớ em rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... //đỏ mặt//
Giọng đậm chất trêu ghẹo nhưng thật ra là Anh nhớ Duy thật!
__________
Quang Anh dứt khoát kéo Duy lại, siết chặt em vào lòng.
Duy thẹn thùng rồi cũng vươn tay ra ôm lấy anh.
Ánh chiều buông, rũ xuống 2 con người đang ôm chặt lấy nhau sưởi ấm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về thôi em bé. //cười hạnh phúc//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng. //e thẹn bỏ anh ra//
_____________
Họ cùng rời khỏi bậc thềm trước tòa.
Bước chân hòa nhịp - tự nhiên như hơi thở.
Đôi tay rất siết chặt lấy nhau không rời.
Lexus ES 300h
NovelToon
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Định vươn tay mở cửa xe//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan. Đợi anh tí...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhíu mày khó hiểu//
Duy chưa kịp trả lời đã thấy Quang Anh chạy vút ra cốp sau.
Duy từ nhíu mài đổi sang đỏ mặt trong chốc lát.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé...
Quang Anh nói vừa đủ khẽ khiến tim Duy mềm nhũng...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Của em.
Một bó hoa nhỏ nhắn, không cầu kỳ. Chỉ vài cành mẫu đơn, một ít nhành lưu ly và một chút hoa oải hương.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đỏ mặt//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dịp gì thế ạ? //cười xinh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dịp... thêm một ngày yêu em.
Bó hoa được Duy ôm trọn, cười khẽ. Duy thấy tim mình rung lên.
Cứ như có một cơn sóng nhỏ nhẹ xô vào lòng, khiến tim Duy chao đảo.
________
Nói rồi, Anh kéo Duy lại ôm vào lòng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng? //khẽ ngước lên nhìn anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh yêu em...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng yêu anh //nói bé dần//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười trêu ghẹo//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé nói gì anh chưa nghe.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này nhá... Không có ghẹo emm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không nghe thật mà //mắt đảo xung quanh//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bặm môi// .....
Bỗng.
"Chụt"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em yêu Quang Anh ạ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngơ//
Đây là bị ghẹo lại hả?
Nhưng mà vẫn cứ hời nhỉ.
Nói rồi Duy ngại ngùng bỏ Quang Anh ra chạy lại mở cửa xe.
Nhưng chưa kịp chạy thì...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//siết chặt em// Đi đâu? Không tính chịu trách nhiệm với anh hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh....vô sĩ... //nói lí nhí//
Quang Anh cười rồi đưa mặt sát lại Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm, với mỗi em.
Bất ngờ bị siết môi khiến em cũng đứng hình vài giây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh...
Nụ hôn không vội vàng nhưng lại khiến em khó khăn mà hô hấp.
Duy ôm vòng lấy cổ anh như lời đáp lại.
Quang Anh ôm lấy eo em siết chặt như khẳng định "Em là của anh".
_________
Trên xe, có một thẩm phán đang nhìn ngắm "anh nhà mình" không chớp mắt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh biết anh đẹp trai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này! Đừng có mà tưởng bở.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy mà có em bé nào đó ngắm anh muốn mòn mắt rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xùy xùy, bao giờ? Em ngắm bao giờ? //giọng dỗi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bật cười vì sự đáng yêu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi, thua em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về nhà nhé, anh có mua nguyên liệu làm món em thích.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hưm, Quang Anh là nhất ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bé yêu Quang Anh ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đưa tay tạo hình trái tim//
__________
"Tình yêu này không giấu giếm. Anh không chỉ yêu em, anh chọn ở bên em, cả những lúc em mạnh mẽ nhất và khi em yếu đuối nhất".
Tình yêu ấy mà...
Có người yêu đến mù quáng. Họ níu giữ hoặc ép buộc, vô tình khiến đối phương thấy tổn thương và gọi đó là hy sinh.
Nhưng.
Tình yêu không phải cuộc tự sát cảm xúc.
Tình yêu thật sự không phải không có giông gió.
Mà là có người chịu cùng mình tìm cách vượt qua cơn giông ấy.
END
Cow
Cow
Toi mà là con trai thì không có con gái nào phải khóc luon 😎

Hóa ra, lời yêu cũng có hạn sử dụng (1)

Cow
Cow
Một câu chuyện có thật từ Cow!
________
23:29
Hôm ấy trời mưa to lắm.
"Anh đã từng yêu em... nhỉ?"
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Đừng uống nữa.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lon thứ mấy rồi đây? Mày tính lụy hắn ta đến bao giờ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc hẳn anh ấy có lí do thôi... //siết chặt lon bia trên tay//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lí do? Kể tao xem một lí do thật hợp lý xem?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...... //khóe mắt đỏ dần đang trực trào tuôn ra//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dù sao... anh ấy cũng từng rất thương tao mà... //cố chặn tiếng nấc nơi cổ họng//
_________
Một buổi chiều tà của 3 năm trước.
16:42
Chúng tôi gặp nhau tình cờ qua 1 ván game.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch-- Chơi gì giờ nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lăn qua lăn lại trên giường//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hmmm... Mắc chơi game quá đii. Mà phải đợi đến tối Kiều mới về.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Aaaaa....
Tôi khó chịu lăn qua lăn lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Hừm. Hay mình chơi Duo đi nhò. Lỡ có trúng thằng hãm thì cùng lắm solo 1vs1".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chứ còn Squad mà lỡ trúng 3 thằng hãm thì cãi sao mà lại"
Tôi bĩu môi phân vân lúc lâu.
Định là sẽ đợi tới tối Kiều về rồi vào game chơi cùng nhưng cái tính lăn săn vẫn không bỏ được.
Tôi quyết định vào game và ghép một ván Duo.
_________
"Ting"
"Ghép trận thành công"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờm, chào.
Đó là cách chúng tôi gặp nhau.
_______
Hết ván game.
Anh ta mời tôi vào sảnh chờ.
Tôi đồng ý.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có thể kết bạn không? Tôi thấy chúng ta ăn ý đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em muốn chơi tiếp không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm. Giờ tôi bận, hẹn anh tối nay nhé!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được.
Đó là lúc chúng tôi giữ liên lạc với nhau.
______
Chúng tôi giữ mối quan hệ là anh em suốt gần 5 tháng.
Vì thời điểm đó chúng tôi đều có người yêu.
_______
20:15
"Reng reng"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Alo! Nhóc con! Chơi game không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm nay em không chơi đâu. Anh chơi đi... hức...//nấc nhẹ//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Này! Sao thế, nhóc khóc à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em... không sao hết, cúp máy đây //cố nén nước mắt//
Nén nước mắt xuống, tôi cố vờ như không ổn rồi cúp máy hắn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức... Lại thêm lần nữa sao...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì sao tình yêu luôn khiến con người đau khổ thế?... hức.. //cắn chặt môi chặn tiếng khóc//
Ngày hôm ấy, tôi chia tay người yêu.
"Reng reng"
Là Quang Anh gọi.
Tôi thẳng thừng cúp máy.
"Ting"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Này nhóc con! Nghe máy anh! Sao lại khóc".
Gạt nước mắt còn đọng lại trên mi. Tôi bấm vào cuộc trò chuyện.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Em không sao cả, anh đừng lo".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Chỉ hôm nay không có hứng thú chơi game thôi".
_____
Tôi khóc đến ngủ đi lúc nào chẳng hay.
_______
22:45
Tôi giật mình tỉnh dậy với đôi mắt sưng húp.
"9 cuộc gọi nhỡ"
"20+ tin nhắn"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái tên này nhắn gì lắm thế. Đã bảo không chơi mà. //cằn nhằn//
Tôi chẳng quan tâm đến hắn, chỉ muốn vùi vào gối cho quên cơn thất tình này.
_______
2 tháng sau.
Tôi đã vượt qua được tổn thương ngày đó.
______
"Reng reng"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Alo? Em nghe đây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Không tiếng đáp lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Alo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Alo! Tch-- Này! Có biết nói chuyện không đó hả?
Tôi có chút nhăn nhó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không nói là em cúp máy đó nha.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
....
Bỗng tôi nghe tiếng sụt sùi bên đầu dây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh ơi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh khóc hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy ơi.. //giọng lạc đi vì tiếng khóc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh.. hức... //khóc nức nở//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh... hức hức..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngoan, Quang Anh bình tĩnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói em nghe chuyện gì thế?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hức.. Anh với cô ấy..//nghẹn mà khóc nức nở hơn//
Không phải lần đầu tôi nghe về chuyện này.
Dạo gần đây anh hay kể cho tôi nghe về những biểu hiện kì lạ về người anh yêu mà anh luôn tự hào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Haiz được rồi mà. Nín đi Rhyder... //nhỏ giọng an ủi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được rồi em hiểu rồi.. Ngoan, đừng khóc nữa.
____
Nghĩ cũng lạ.
Cứ thế chúng tôi an ủi nhau rồi lại cảm mến nhau lúc nào chẳng hay.
____
Hôm nọ
20:45
Trong ván game
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc con.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này, anh kêu em là nhóc mãi thế hả? Em lớn rồi mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thấy đáng yêu mà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đáng yêu gì chứ, trẻ con muốn chết, không chịu đâuuu. //dẫy dụa//
______
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc con, anh có đặt đồ ăn cho em, xuống nhà lấy nhé!
_____
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xuống nhà lấy quà này bé ơi.
_______
Mới đầu tôi không nghĩ nhiều.
Dần sau tôi nhận ra.
Cứ mãi thế này, tôi sẽ thích anh mất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dịp gì mà anh tặng quà cho em thế?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay 8/3 còn gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này! Nhưng em đâu phải con gái?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì sao chứ? Người khác có thì em cũng phải có.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói linh tinh //ngại đỏ tai//
______
Sau thời gian, chúng tôi bắt đầu gặp nhau ngoài đời thực.
Anh chuyển đến gần nhà tôi ở.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé ơi! Anh chuyển lên gần nhà em rồi nè!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hả? Sao phải lên tận đây, anh làm IT tự do thì ở đâu mà không được chứ. Sao lại phải lên tận đây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có lý do màaaa.
Tôi không hỏi thêm.
______
Bắt đầu là những buổi đi chơi, những buổi đi ăn.
Tôi cảm giác được tim mình thông báo rằng.
"Mình thích anh ấy rồi"
______
Và.. hình như anh ấy cũng thích tôi.
_______
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Liệu mình có nên đặt cược vào?"
Tôi ghét những trò chơi cá cược.
Và tình yêu cũng là một ván cược.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Nhưng.. mình cũng muốn được yêu..."
_______
Rồi ngày ấy cũng tới.
21:00
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em này...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao thế ạ?
Anh nghiêm túc nắm lấy tay tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nhận ra rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhận ra..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mình thích em.
Đôi mắt ấy chân thành hơn bao giờ hết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà Quang Anh...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh biết em tổn thương.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không dám hứa xa xôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh hứa mỗi ngày sẽ đều yêu em thật trọn vẹn.
Tôi xoay mặt đi nơi khác để né ánh mắt ấy.
Tôi sợ nhìn lâu chút sẽ rung động mà đồng ý ngay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy! Nhìn anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh cũng có tổn thương, em cũng vậy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta đều là những đứa trẻ với nhiều tổn thương.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu có thể cho phép anh bước vào cuộc đời em và chữa lành cho cả hai không?
Giọng điệu anh có chút gấp gáp.
Cứ như thể sợ tôi khước từ lời tỏ tình ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè, anh đây là đang tỏ tình em đó hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quà đâu, hoa đâu?
Hắn lúng túng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi yên đợi anh, anh đi mua ngay. //giọng điệu gấp gáp đến đáng yêu//
Tôi phì cười trước cái vẻ chân thảnh này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đùa thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh. Nghe em nói này...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu một ngày nào đó, anh không thương em nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh hãy nói thẳng với em nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được không anh? Đừng để em phải đoán mò mọi thứ rồi lại vụn vỡ lần nữa nhé.
Hắn có chút bất ngờ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em... Em đồng ý rồi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hừ. Không, không đồng ý đâu. Ngốc như anh, em không thèm yêu!
Bỗng lại muốn trêu hắn một tí
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan! Khoan đã! Em ơi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ngốc mà, anh không ngốc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thương em mà.
Nói rồi hắn ngại đến đỏ cả tai.
Tôi cũng ngại lây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch-- Hừm, tha cho anh đó. Em nhận lời. Nhưng nhớ lời em..
Không cho tôi nói hết câu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em mới ngốc. Không được nghĩ linh tinh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh hứa rồi, anh sẽ làm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm..
_____
Tôi tin anh.
Tôi quên rằng, đừng tin ai tuyệt đối.
____
Chúng tôi yêu nhau, một tình yêu mà mọi người ai cũng ao ước.
____
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Cái thằng này. Cứ say là nhắc miết vậy á! Rồi bao giờ mới quên. //cô chóng nạnh nhìn Duy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quên rồi mà...
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quên con khỉ? Quên của mày là đêm đêm về khóc ướt gối á hả?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Rồi giờ mày khóc? Còn nó, nó có biết mày khóc không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lúc thì mạnh mẽ như thể không có cái gì làm mày gục được.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Lúc ở một mình thì có khác nào đứa hâm hâm dở dở ngồi tự mình mình mà nức nở không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức... Kiều ơi....
Kiều nhìn tôi thở dài.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Haizz... Tao không cần mày mạnh mẽ ngay bây giờ. Tao chỉ cần mày đừng bỏ rơi chính mình.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Họ đi là lựa chọn của họ. Nhưng mày ở lại, là cơ hội để mày học cách yêu lấy bản thân.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chứ không phải yêu cái đống bia lăn lóc trên sàn!!!!
Kiều nhìn đống lon bia trên sàn lăn lóc mà lắc đầu.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày đó. Thương bản thân mình đi, rõ là không thích mấy trò cá cược còn bản thân lại biến thành "vua cá cược tình yêu".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức.. Tao cũng đâu có muốn... //khóc to hơn//
Có lẽ chính Kiều cũng biết.
Tim tôi đã vỡ bao nhiêu lần rồi.
Chẳng biết còn vá được không, chứ mỗi lần yêu lại thêm 1 vết thủng to hơn.
______
"Ba năm trước"
Trời đổ mưa.
Anh không về nhà mình ngay mà đi theo tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hửm? Anh về đi chứ, lẽo đẽo theo em suốt vậy hở?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đưa em về.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không an tâm để em đi một mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch-- Nhưng... ngược đường mà anh?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì sao chứ? Quay đầu một đoạn thôi, có gì to tát đâu mà.
Tôi tôi lệch một nhịp rung động.
____
Một hôm tôi tan ca trễ.
Vừa tan làm thì thấy anh đứng đợi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hơ. Anh đi đâu đây? //nén vui trong lòng dò hỏi//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đi đón "zợ". //anh cười tít mắt//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch-- đồ đàn ông tồi, có "zợ" rồi còn ve vãn tui hả?! //ghẹo anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao mà, "zợ" anh không biết đâu, haha. //anh phì cười//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đồ tồi đồ tồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Được rồi được rồi, đùa thôi. Anh đến đón em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hơ.. Em đâu có kêu anh đón chứ, hôm nay em tan ca mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xùy, thì sao chứ. Anh nhớ em mà //lí nhí//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch- Anh đứng đây lâu chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không lâu không lâu gì hết á.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mình về thôi anh. //mỉm cười//
Trên xe. Anh đưa cho tôi phần cơm tôi thích.
Nó nguội rồi.
Tôi biết anh đã đợi tôi rất lâu.
_____
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bé ơi! Thiếu hơi em quá!!!! Aizzzzzz //vò đầu bứt tóc//
Tôi nhìn anh qua màn hình điện thoại mà bật cười.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mới gặp cách đây 30 phút thôi đó nha.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mà nhớ quá chịu không có được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À mà bé!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có thói quen mỗi khi buồn sẽ tiêu tiền.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sau em mà bỏ anh, chắc anh bán nhà mất. // ༎ຶ‿༎ຶ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nói quá, nhỡ sau anh là người bỏ em đó... //tôi phì cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hong có đâu nha. Thương bé lắm cơ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh này thương mỗi Hoàng Đức Duy!!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè! Trời ơi, làm khùng làm điênnn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đồ điên này yêu emmmm.
Tim tôi lại rung lên rồi.
_____
"Hai năm trước"
Tôi và anh thi thoảng sẽ ghé nhà nhau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em bé ơi! Nay anh bị cạn năng lượng rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hự... sắp chết rồi...
Anh diễn quằng quại như bệnh nặng lắm.
Tôi thấy thế cũng diễn theo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hơ.. Ơi trời ơi thương quá! Chồng em sao vậy nè!!!
Anh dẫy một chút rồi nằm xụi ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời đất!!! Ngủm rồi!! Ngủm thiệt rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đi lấy chồng khác đây!!!
Anh bật dậy nắm lấy tay tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ê! Em chơi vậy hong có được .·´¯`(>▂<)´¯`·. anh không chịu đâu...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tự dưng đòi đi lấy chồng mới à.. huhuuu, anh khóc tới mai cho em coi.
Anh dụi dụi vô bụng tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hahaa. Nhột quá Quang Anh, bỏ em raaa //dẫy//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hông, bỏ ra em đi lấy chồng bỏ anh!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh hông bỏ đâu!!!!
_____
Đêm khuya.
Chúng tôi ôm lấy nhau ngủ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưmm... Chồng ơi! Sao anh còn chưa ngủ?... //nói nhưng mắt vẫn híp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh ngủ rồi nhưng tỉnh dậy vì choàng tay qua ôm thì thấy ai kia lạnh như cục đá ấy. //cười trêu ghẹo//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm.... Ngủ đi màaaa //nũng nịu mà rút vào lòng anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngoan ngoan.
"Chụt"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Yêu em bé. Ngủ ngon vợ anh!
Anh ôm chặt lấy tôi rồi chìm vào giấc ngủ.
_____
Hồi đó, tôi thiếu thốn tình cảm lắm.
Gia đình thì như cái giếng khô, bạn bè thì chẳng mấy ai thật lòng.
Nên khi anh xuất hiện, tôi cứ tưởng là ánh sáng.
Tôi đã tin tưởng anh tuyệt đối.
______
"Một năm trước"
Rồi dần dần...
Những tia sáng ấy biến mất..
Tin nhắn mỗi sáng là "anh bận".
Cái ôm sau giờ làm trở thành "em bắt xe về nhé, anh hơi bận".
_______

Hóa ra, lời yêu cũng có hạn sử dụng (2)

______
Tôi cảm nhận được có điều gì đoa không ổn.
Vì từng được yêu nên khi không được yêu nữa, tôi sẽ biết ngay.
Chỉ là không đủ tỉnh táo tự mình thoát ra.
______
Một hôm tôi ngồi cạnh anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi? Mình đi dạo chút không ạ? Lâu quá không dạo phố.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em muốn đi dạo phố với ăn nhẹ một tí. Anh đi với em nhá.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em lại nhõng nhẽo nữa à. Dạo cái gì giờ này. Tự đặt đồ ăn đi //khó chịu//
Tôi tự hỏi:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Từ bao giờ anh trở nên thế này"
"Nhõng nhẽo sao?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
....
Tôi không khờ đến mức anh thay đổi mà tôi chẳng nhận ra. Chỉ là...
Tôi không thể buông...
______
Tôi và anh không có thói quen giữ mạng xã hội nhau.
Ai cũng có quyền riêng tư của mình mà.
Hơn hết là tôi tin anh.
Khi đã muốn ngoại tình, họ sẽ có rất nhiều cách để làm.
Không chỉ ở mạng xã hội.
______
Tối hôm đó.
23:50
"Cạch"
Tôi khẽ mở mắt dậy thấy anh đi chuẩn bị đi đâu đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh... đi đâu thế ạ? //mơ màng, mắt hơi híp//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đi mua cà phê chút.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng uống cà phê đêm nhiều không tốt ạ..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ, anh biết rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đi nhanh không ạ? Em đợi anh về.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ngủ đi, anh ghé nhà bạn lấy đồ nữa rồi về, em đừng đợi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng...
"Cạch"
Chẳng đợi tôi hết câu anh đã đóng cửa đi...
______
Cả đêm tôi khó yên giấc.
Thi thoảng lại xuống xem anh về chưa.
5:45
Tôi đang nằm ở ghế sofa ở phòng khách.
"Cạch"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm... anh về rồi hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm, anh về rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đi lâu thế ạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh bảo em đừng chờ rồi mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lên phòng ngủ đi.
Anh lướt qua tôi rồi đi thẳng lên phòng làm việc.
Nhưng...
Tôi ngửi thấy mùi nước hoa còn vương trên áo anh...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
......
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Anh à..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Em từng nói nếu anh không thương em nữa."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Phải nói với em mà."
_____
Những tin nhắn dần bẫng đi...
____
Một ngày vài tin.
Một ngày một tin.
Một tuần một tin..
Cứ thế trôi qua..
_____
Một hôm tôi ngỏ lời tôi cùng Kiều ở lại nhà anh ấy một hôm để thuận đường cho hôm sau chúng tôi làm việc sẽ gần hơn.
Anh ấy đồng ý.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Được nhưng đừng lục lọi nhà anh, nhớ dọn sạch sẽ là được."
______
"Ting tong"
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hello, tao tới gồi nè.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Zô nhà đi mẹ.
Anh chỉ nhìn một cái rồi bỏ lên lầu.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hơ. Mày với anh ta sao zday, hỏng phải đang mặn nồng lắm hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì đang mặn nồng mà, sáng sớm ảnh chưa tỉnh ngủ thôi, đừng có để ý.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ờm... //nghi ngờ//
____
Kiều lên phòng rồi đánh giấc dài tới chiều.
Tôi cũng không check trước phòng. Vì vốn dĩ đó là phòng cho khách.
____
Tối đó.
Tại bàn ăn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em ăn nhiều vào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
.... //nhìn chằm chằm//
_____
Sau khi kết thúc bữa tối.
Kiều kéo tôi ra ban công khóa kín cửa.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Duy nè...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gì vậy, sao tự dưng lôi tao ra đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn khóa trái cửa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Định làm gì taoooo!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao la lên á nhaaaaa //lấy tay che thân//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Khùng điên khùng điên //dí ngón tay vào đầu//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nói chuyện đàng hoàng nè.
Giọng Kiều bỗng nghiêm túc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì vậy mẹee
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tự nhiên nghiêm túc à.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày với Quang Anh có chuyện gì à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
.....
Tôi im lặng
Rõ ràng đến mức mọi người đều cảm nhận được sao?..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không, không có...
Tôi từ chối lia lịa.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thật không?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thật sự là không có gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À.. ừ... thật mà..
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nhưng...
Kiều ngập ngừng
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao tìm thấy bộ đồ ngủ ở trong phòng ngủ dành cho khách.
Tim tôi hụt đi một nhịp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không... Có hiểu lầm thôi...
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Duy.. Đừng cố chấp..
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ngoài bộ đồ ngủ hai dây, tao còn nhìn thấy hộp ba con sói xài dở...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này... đừng nói nữa mà, Quang Anh không như thế. Là hiểu lầm thôi.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Duy!!!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tao nghiêm túc đấy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không mà... Đừng, đừng nói...
Tôi đẩy mạnh cửa chạy vào trong.
Không muốn nghe Kiều nói nữa.
Tôi biết Kiều đứng ngoài ban công hẳn rất bất lực.
_____
Khuya hôm đó, tôi nằm cạnh anh.
Những dòng suy nghĩ ngổn ngang cứ chiếm lấy tâm trí tôi.
Vô thức tôi hỏi anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi.. Em có thấy chiếc đầm ngủ bên phòng ngủ kia..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
.....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vài hôm trước, vợ chồng em trai anh lên đây ở vài hôm, chắc quên đem về.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không để ý lắm nên không biết.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
.....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng..
Tôi không dám hỏi thêm về hộp ba con sói kia.
Tôi sợ mình sẽ nấc lên khóc.
____
Vài tuần sau đó.
Tôi một lần nữa ghé nhà anh.
Tôi lên check trước phòng ốc trước khi Kiều đến.
_____
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Ha..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Cái đầm ngủ vẫn còn trong tủ, chỉ là được xê dịch hướng khác rồi".
Tôi tự cười chế giễu mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Anh ơi..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Hòm ba con sói... đã tiếp tục dở dang tới hộp thứ hai sao?"
_____
Nhưng tôi không hỏi anh bất cứ câu nào.
_____
Tôi nhìn thấy ga giường dơ.
Dơ những vết bẩn "nhìn vào là hiểu".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh này.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ga giường phòng kia bẩn nhỉ?
Anh hơi nhíu mài rồi bảo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc anh ăn đồ dính dơ thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ga giường trong tủ, em thay đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
....
Chẳng hiểu sao, tôi đi thay thật.
Tôi không can đảm hỏi anh thêm về miếng băng vệ sinh trong hộc làm việc của anh và cả chiếc đầm ngủ bị xê dịch vị trí nữa.
_____
Tôi đã dọn dẹp mọi thứ Tôi thay ga giường Tôi cất chiếc đầm ngủ Tôi dọn hộp ba con sói Tôi gom hết vết tích của phản bội, như thể đang giữ lại một giấc mơ cũ, sợ nó vỡ ra thì tôi không còn gì nữa..
Lạ là tôi chẳng rơi giọt nước mắt nào cả.
Từ khi hỏi anh, cho đến khi tự tay thay ga giường.
Tôi chấp nhận rồi.
Chấp nhận rằng anh không yêu tôi nữa.
Chỉ là không chấp nhận việc phải dứt khoát buông tay.
______
Sau hôm ấy chúng tôi không gặp nhau nữa.
Tháng 12/2024
Trái tim tôi được anh nung nóng lên rồi bỏ mặc nó như đống than tự tàn.
Tôi dứt khoát với anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mình dừng nhé.
Anh trả lời ngay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm. Anh cũng thấy mình không cùng hướng nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không cùng hướng sao? Không hợp nhau à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hay do lòng anh nguội rồi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được rồi Quang Anh! Em biết hết rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Anh xin lỗi.
"Xin lỗi à?" Chỉ một chữ xin lỗi để kết thúc ba năm thanh xuân của em sao anh?
Không một cái níu tay Không một câu “đừng đi" Tôi… hóa ra là người duy nhất còn ở lại trong mối quan hệ ấy.
_____
Tôi block tất cả mạng xã hội của anh.
Tôi chật vật để chữa lành chính mình với trái tim vốn đã vụn vỡ.
3/2025
Sau sinh nhật tôi được 5 hôm.
Tôi đang lướt web ở trên Thread.
Bỗng tôi khựng lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Cái này..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Là Quang Anh sao?"
Tôi cứ ngỡ mình đã quên rồi.
Thật ra tôi không quên và chưa hề quên.
Chỉ là tôi tự thôi miên mình rằng mình đã buông rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ấn vào Thread của anh//
Mắt tôi nhòe đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
....
Ảnh đại diện là anh và cô ấy tay trong tay.
Cùng với đó là những chiếc clip yêu nhau của hai người.
______
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Duy ưi! Đừng bỏ anh nhá! Anh làm biếng tìm hiểu người khác lắm".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...... Đồ nói dối //mắt nhòe đi vì kỉ niệm ùa về//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Giờ mà quen ai lại phải câu "em thích ăn gì", trời ơi phiền lắm luôn"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ha... gì mà phiền chứ, chẳng phải giờ anh đã bên người khác rồi à //cười chua chát//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Đầu tư cho em nhiều quá rồi, giờ mà buông ra là thua lỗ nặng luôn nên nhất quyết hông buông".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đồ nói suông... còn em là người tình nguyện tin lời người nói suông...
Mắt tôi nhòe.
Tôi nức nở lên giữa văn phòng.
_____
Người ta đau một lần khi bị phản bội. Em đau ngàn lần vì đã tin anh tuyệt đối.
______
Không kiềm được. Tôi mở block mạng xã hội của anh.
Tất cả đều là số 0.
Không một thông tin nào trên acc của anh.
Nhưng tôi lại phát hiện ra.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Gì.. gì đây..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Rốt cuộc anh có bao nhiêu acc thế Quang Anh?"
Tôi tìm ra một chiếc acc khác của anh.
Nó liên kết với IG và Thread của anh.
Dù anh luôn bảo tôi rằng anh không chơi những ứng dụng đó.
Tôi nhấp vào và rồi cảm thấy thật hối hận.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//vô thức đưa tay lên tim trấn an//
Tôi thấy hình anh và cô ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức...
Lại đau nữa rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Dừng tay lại trước tấm hình của bọn họ//
_____
Tôi từng mong… Nếu lỡ có nhìn thấy hình của hai người, thì chỉ là ôm, là nắm tay.
Nhưng không…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ha... Quang Anh..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tệ thật đó...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhẫn tâm với em quá rồi..
Tôi thấy hai người… trên giường. Ở nơi tôi từng ngủ cạnh anh. Chỉ còn nội y trên người.
Chiếc đầm ngủ cô ấy mặc chính là cái tôi phát hiện ra..
Và tôi... vỡ ra thành từng mảnh...
_____
Tắt điện thoại.
Sau đó mỗi ngày đều như cái máy.
Tôi đi làm, cười rạng rỡ với khách hàng.
Đêm về lại uống say, nôn thốc rồi ngồi bần thần giữa "biển bia".
_____
Tôi uống rượu.
Tôi đổ hết số tiền còn lại để mua say.
Tôi nói chuyện với khách bằng nụ cười… nhưng cổ họng thì nghẹn ứ lại.
Tôi không nhớ bao nhiêu đêm trôi qua, chỉ nhớ trong nhà đầy vỏ bia rỗng.
Và tôi – cũng rỗng như vậy.
_____
00:00
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày cũng hiền quá đó! Sao không làm y xì đùng lên cho mẹ!
Tôi nín dần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi Kiều. Tao vốn là người thừa trong câu chuyện đó.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Thừa gì chứ? Mày là người đến trước mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng họ không yêu tao?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
.....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ xem, nếu tao làm lớn lên thì họ bênh ai chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà nhỡ có có bênh tao. Có phải vì sợ nửa kia của họ đau không? Nên mới cản tao.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
....
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Tch- khó nói quá.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Còn mày nữa. Yêu hết lòng hết dạ. Toàn gạt người tốt mà chốt người tồi! //bĩu môi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hừm. Vốn dĩ từ đầu ảnh cũng rất tốt mà.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
"Ảnh"???
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nói lại cho mẹ!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì...
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nói!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờm.. Quang Anh.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Con ơi là con!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chừng nào mới chịu tỉnh hả?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nó cưới vợ tới nơi rồi á mày còn ở đây mà "ảnh".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi mà bỏ qua điiiii
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hơ. Bỏ qua.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Nghe dễ quá hén.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Rồi cái đứa dỗ mày giữa mấy cái lon bia này là tao nè.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xùyy. Mốt hông thèm kêu nữa. //lí nhí lí nhí//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ê nha! Hông có tao chắc mày uống tới ngủm luôn á.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Haha. Rồi rồi, mẹ Kiều là nhấtttt! //bật cười//
Tôi biết Kiều cũng lo cho tôi.
Vì cứ như thế mãi có khi tôi ngủm thật chứ chẳng đùa.
________
Sáng sớm.
6:45
Một tách cà phê và một bao thuốc lá.
Đang ngâm nhi và nhớ lại một chút chuyện cũ thì...
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Trời đất ơi! Hư rồi hư rồi!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mới hôm qua hứa sao? Giờ lôi thuốc ra hút vậy á hả?
Tôi rít thêm 1 hơi sâu rồi dụi đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con đang tập cai nè, mẹ đừng có la con coiiiii.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Quá chời mày rồi! Ăn đòn nha Duy.
Nói là làm, Kiều quơ tay lấy cây chổi tính đánh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Áaa, mụ phù thủyyyyy.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày đứng lạiiii! Duyyyy.
______
Nói vậy thôi!
Tôi vượt qua rồi.
Gần đây có một vài lời bài hát khiến tôi tâm đắc.
"Ngay lúc anh nói Bao nhiêu tháng năm bên nhau Kết thúc được rồi Em chết đi trong vài giây Rồi tim lại nhói lên kéo em về thực tại".
"Hóa ra những lời hứa đầu môi là không thật Em cũng đâu là người anh yêu nhất Hi vọng tan ra hòa cùng với tiếng mưa, xé tan trời mây".
Và cả..
"Người bỏ em nơi sa mạc cằn khô Chẳng xứng đáng biết em đã vượt qua thế nào".
______
Những lần sau đó anh có cố liên lạc với tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Em ổn không?"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Dạo này thế nào rồi?"
Nếu là trước đây chắc tôi sẽ rep ngay.
Nhưng giờ khác rồi.
Tôi chọn cách lơ đi.
Và tiếp tục chặng đường của mình.
______
Nếu có ai đang đọc… Xin đừng yêu ai hơn chính mình. Yêu phải là cùng nhau bước, chứ không phải chạy theo bóng lưng một người mãi chẳng dừng lại.
____
Tin nhắn cuối cùng trước khi tôi xóa mọi cách thức liên lạc với anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Em ổn và sẽ luôn ổn".
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Duyên mình đến đây thôi anh nhỉ."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Phải hạnh phúc nhé, dù không phải với em".
Tôi chọn cách im lặng, không ghen tuông, không làm lớn cũng không khóc mỗi đêm nữa.
_____
"Em có thể gục ngã, có thể vỡ vụn. Nhưng xin đừng bỏ rơi chính mình trong đống vụn đó."
"Một cánh cửa khép lại không lấy đi ánh sáng của cả bầu trời. Rồi em sẽ lại yêu. Nhưng lần sau, em sẽ yêu chính mình trước."
END
Cow
Cow
Girl hài hước tim đầy vết xước là thiệt đó!!
Cow
Cow
Viết theo mood với trí nhớ thôi, có chỗ nào lủng củng hoặc không rõ tâm lý nhân vật thì mọi người cứ cmt, Cow trả lời hén.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play