Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Trò Hề Đẫm Máu

giới thiệu

Khoai tây
Khoai tây
hú le
Khoai tây
Khoai tây
lại là khoai
Khoai tây
Khoai tây
dù là bộ " cánh hoa rụi tàn " chưa viết xong
Khoai tây
Khoai tây
thật ra là chưa viết 1 chap nữa -)
Khoai tây
Khoai tây
nhưng mà Khoai thích
Khoai tây
Khoai tây
nên Khoai viết thêm bộ nữa -)))
Khoai tây
Khoai tây
bộ này giới thiệu đơn giản thôi
________
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
Hoàng Đức Duy 16 tuổi Từng là một cậu bé hồn nhiên, chẳng vướng bận điều gì ngoài bầu trời xanh, cánh diều giấy và tiếng cười vang trong sân nhà nhỏ. Cuộc sống của cậu vốn yên bình, cho đến một đêm mưa... khi tất cả biến mất. Ba mẹ bị sát hại ngay trước mắt cậu. Máu loang ra nền nhà, hòa với nước mưa thành một vệt đỏ lạnh lẽo. Người ta kéo cậu ra khỏi hiện trường, quấn trong chăn và bảo: 'Không sao đâu, rồi mọi chuyện sẽ ổn'. Nhưng cậu biết, sẽ chẳng còn gì ổn nữa. Đêm hôm đó, cậu không còn là đứa trẻ nữa. Nỗi đau ngày càng lớn, lớn tới mức không khóc được. Những đêm cậu gào lên trong mơ, người ta nghĩ cậu bị sang chấn. Nhưng cậu không mơ. Cậu nhớ. Rất rõ. Khuôn mặt của kẻ đã giết ba mẹ cậu, đôi mắt, giọng nói, cả tiếng cười. Ban đầu, cậu chỉ nghĩ đến việc trả thù. Nhưng càng lớn, suy nghĩ đó không những không mờ đi – nó bén rễ, đâm chồi, và biến thành thứ gì đó đáng sợ hơn. Lửa hận nuôi lớn cậu, từng ngày. Cậu bắt đầu học cách giết, đọc từng trang sách về giải phẫu, về điểm chí mạng, về cách khiến một người 'biến mất' mà không ai tìm thấy. Rồi nạn nhân đầu tiên xuất hiện. Không phải kẻ đã giết ba mẹ cậu. Chỉ là một kẻ đã đánh cậu trong lớp học. Nhưng thay vì nổi giận như mọi khi… cậu mỉm cười. Một nụ cười nhẹ như lưỡi dao kề cổ. Và tối hôm đó, tên kia biến mất. Cậu không cảm thấy sợ. Không thấy ghê tởm. Chỉ thấy… dễ chịu. Cứ thế, từ một đứa trẻ bị cướp mất gia đình, cậu trở thành kẻ gieo rắc cái chết. Mỗi lần ra tay, cậu lại cảm thấy như được sống thật. Như thể công lý, nếu không có ai làm, thì chính cậu sẽ là người dựng nó lên , bằng máu Cậu không còn nhớ lần cuối cùng mình thấy bầu trời xanh là khi nào. Có lẽ, từ sau cái đêm máu nhuộm cả sân nhà, bầu trời trong cậu đã vĩnh viễn chuyển màu nên cậu đã trở thành 1 tên xác nhân mà tới cả cảnh sát cũng phải sợ mục tiêu :trả thù cho ba mẹ tính cách : hổ báo, không sợ chết , hận đời ,....
Khoai tây
Khoai tây
đọc hết đi , không đọc hết là không hiểu mấy chap sau đâu !!!!
Khoai tây
Khoai tây
viết tới đoạn hận đời Khoai cười bôn lành
Khoai tây
Khoai tây
nghe nó báo sao á
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đặng Thành An 16 tuổi Hồi bé, cậu là nạn nhân của những trận bắt nạt tàn nhẫn đám người đó đánh cậu đến mức sống dở chết dở. Một ngày, cú đánh chí mạng vào đầu khiến cậu gục ngã, bất tỉnh và phải nhập viện. Khi tỉnh lại, cậu không còn là đứa trẻ ngày xưa nữa. Ánh mắt trống rỗng, tâm trí vỡ vụn , từ khoảnh khắc ấy, trong cậu chỉ còn duy nhất một điều: khát khao trả thù.Từ một người, từng ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh, tin vào những điều đẹp đẽ… giờ đây, trước mắt cậu chỉ còn một bầu trời u tối ,vẩn đục bởi máu, nỗi đau và uất hận chưa từng nguôi cậu đã cùng Duy trở thành xác nhân hàng loạt tính cách: như 1 kẻ điên, giết người không thương tiếc
Khoai tây
Khoai tây
đọc hết 🙂
Pháp Kiều
Pháp Kiều
pháp kiều 16 tuổi Cậu đã từng bị chính anh trai ruột của mình XHTD, và rồi cậu mất kiểm xoát và.... giết anh trai của mik. Thay vì cảm thấy hoảng sợ thì thay vào đó là 1 cảm xác hưng phấn thoải mái. Và rồi mỗi khi cậu thấy ai không vừa ý là lại cứa vào cổ tên đó vài nhát đến phụt máu hiện đang cùng Duy làm Xác nhân
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào 16 tuổi cậu đã từng là 1 chàng trai tốt, rất tốt. luôn mỉm cười với mọi người , dù họ có làm tổn thương cậu đến mấy. ai nhờ gì, cậu đều làm. nhưng cậu nhận lại được là sự phản bội,lợi dụng . dù biết thế, cậu vẫn đối xử rất tốt với bọn họ. cho tới 1 ngày, mẹ cậu người duy nhất yêu thương cậu thật lòng , đã 44 trong chính căn nhà của mình. vì 1 lời vu khống, 1 cú lừa, 1 đám người nhẫn tâm.cậu ngồi bên xác mẹ, nước mắt rơi dài trên chiếc má đỏ hồng của cậu. và rồi cậu hạ quyết tâm sẽ cho những ngưòi từng đối xử tệ với mẹ và cậu. từng người một đều phải CHẾT !
Khoai tây
Khoai tây
đọcc hết đuy
Khoai tây
Khoai tây
chốt lại
Khoai tây
Khoai tây
vì quá uất hận trong quá khứ quá lớn nên các em quyết định tự đứng dậy và TRẢ THÙ
Khoai tây
Khoai tây
lưu ý : các em đã là bạn của nhau từ ngày mới sinh ra , các không coi nhau là bạn bè mà coi nhau là người thân, là gia đình. trong nhóm Duy đc cưng nhất đó nhe
Khoai tây
Khoai tây
còn mấy anh thì đơn giãn thôi
Khoai tây
Khoai tây
giới thiệu đôi chút về mấy anh top he
Khoai tây
Khoai tây
tính cách : ngầu , máu lạnh , không có lòng thương người giàu, rất rất GIÀU tài giỏi nữa làm xác thủ vì đam mê
Khoai tây
Khoai tây
nói chung là 4 anh top là vậy đó he
Khoai tây
Khoai tây
sinh ra từ vạch đích
Khoai tây
Khoai tây
còn Khoai sinh ra từ thùng rác nha cả nhà
Khoai tây
Khoai tây
mong mọi người sẽ đón nhận bộ truyện này của Khoai ạ !
Khoai tây
Khoai tây
lâu lâu tay khoai hơi giãn. nếu có lỡ viết teencode thì cho khoai xin lỗi nhá
Khoai tây
Khoai tây
nếu các bạn có góp ý gì thì bl ở dưới nhá
Khoai tây
Khoai tây
khoai sẽ tiếp thu và chỉnh cho truyện của mình hay hơn ạ
Khoai tây
Khoai tây
à mà truyện này có yếu tố KINH DỊ, ÁM ẢNH các bạn cân nhắc trước khi đọc nhá
Khoai tây
Khoai tây
à mà
Khoai tây
Khoai tây
khoai có lỡ viết sai chính tả thì tha lỗi cho khoai luôn nhó
Khoai tây
Khoai tây
pái pai
Khoai tây
Khoai tây
// vẫy tay //

táo đâu ra thế ?

là một ngày rất bình thường
ở 1 ngồi nhà to nằm sâu trong rừng
ngôi nhà ấy dù rất to
to hơn cả 1 tòa lâu đài
nhưng chả ai có thể nhìn thấy nó cả
ở đấy có 4 tên xác nhân đang hiện sinh sống và làm việc
4 tên xác nhân hàng loạt mà đến cả cảnh xác cũng không dám đụng
vì 1 khi đụng đến họ thì chỉ có con đường CHẾT !
họ có 1 nguy tắc ngầm
có thể giết người !
nhưng không được giết ĐỘNG VẬT!!
đúng dù giết người là vậy nhưng họ rất yêu động vật dù là gia xúc hay con gì họ cũng yêu ( - con gián, ruồi, muỗi, )
________
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
3h sáng tại căn nhà đó
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
// nằm trên sofa xem tin tức //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
ê bây, con đ-ĩ hôm qua tụi mình mới giết nó lên báo rồi nè // giơ điện thoại ra//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
đâu // ngó vào xem //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
sao mà cái mỏ mày hỗn quá nha Duy
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
ủa nhưng mà nó làm ₫ĩ thì mình nói làm ₫ĩ thôi // nhún vai //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
nó nói đúng mà // từ trong bếp đi ra cầm đĩa trái cây //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
thấy chưa // vỗ đùi //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
tao nói có sai bao giờ // ngạo nghễ //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
rồi rồi mầy không sai được chưa khổ quá // cười khổ //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
he
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
ăn đê // để đĩa trái cây lên bàn //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
chùi ui, cảm ơn // ăn //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
nay bạn mình tốt dữ trời // ăn //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ủa mà táo đâu ra vậy // ăn miếng táo //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
à, bữa lên thị trấn tao có mua vài kí táo // ăn táo //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
à là táo này mày mua ở thị trấn hả , hèn gì ngon ghê // ăn //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
không
all ( trừ ai thì trừ )
all ( trừ ai thì trừ )
- hào : // nhìn hào //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
táo này tao tự trồng // tự hào //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
trời ơi làm tao tưởng mày trộm ở đây // thở phào //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
mày tự trồng thật á // bất ngờ //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
trồng kiểu gì mà ngon , ngọt thế // ăn //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
à
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
hạt táo thì tao mua ở thị trấn
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
rồi tao lấy hạt nó ra
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
đem đi ngâm nước để làm mềm lớp vỏ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ồ , nghe hay đấy
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
nói tiếp đi
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
mày đi mua phân bón phải không// đoán //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Trong lúc đợi hạt mềm, tao lại xuống thị trấn. Không để mua phân, mà để chọn một người thật đặc biệt. Mềm thịt, nặng tội, và vừa vặn để trở thành phân bón tốt nhất cho táo của tao
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tao không chọn người chết bừa đâu. Phải là kẻ thật xấu ,loại thối nát, cặn bã của xã hội. Kẻ sống mà chỉ khiến thế giới tệ đi từng ngày á
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chôn dưới gốc táo những thứ như vậy… thì quả mới đỏ, mới ngọt, mới thơm mùi tội lỗi. Mà mày biết không loại táo đó, ăn vào… chẳng bao giờ quên được// cười //

thú cưng

Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
thế táo mới ngon chứ // gọt táo //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
nè bây ăn nhiều vô, công sức của tao đấy // bỏ táo vào đĩa //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
nghe thú vị thật đấy // lấy táo ăn //
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
hèn gì , ăn vị nó ngon thật // khen //
______
Họ đều là sát nhân. Nhưng trong cái thế giới máu me và im lặng của họ… không có lời nói dối nào tồn tại. Không ai trong bọn họ giả vờ tử tế. Không ai cần nịnh bợ ai. Từng câu nói tuôn ra thẳng thắn, trần trụi, và thật đến rợn người
Khi họ nói "Tao từng giết một đứa vì nó nhìn tao bằng ánh mắt thương hại", đó không phải khoe khoang. Đó là lời thú nhận. Nhẹ tênh, mà nặng như đá đè tim
Dù lời họ mang sát thương cao ,nhưng không phải vì độc ác. Mà vì đó là sự thật từ tận đáy lòng. Không được gói bằng hoa, cũng chẳng kèm theo sự ăn năn. Chỉ là,sự thật. Và sự thật, đôi khi đáng sợ hơn cả cái chết
_____
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ê má // nhét 1 mồm táo //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ngonnnnn quá // giơ like //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
tao làm cái gì mà không ngon chứ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
đi mà không rủ, đồ tồi... // miệng nói, tay lấy táo ăn //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
trời mệt quá cơ
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
mốt rủ được chưa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
được được
RENGGGG
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
cái gì vậy mẹ //giật mình //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
xập nhà // giật mình //
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
// điềm tĩnh ăn táo //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
có gì đâu // tắt chuông báo thức //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
vậy thôi đó mà cũng giật mình
Pháp Kiều
Pháp Kiều
im hết nha
all ( trừ ai thì trừ )
all ( trừ ai thì trừ )
// im lặng //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
shiro, kuro yêu của mẹ ơi // vỗ tay to //
Tiếng vỗ tay của cô vừa dứt, từ trên cao, một đôi rắn đen trắng uy nghiêm trườn xuống khiến cả căn phòng như chìm vào tĩnh lặng. Đúng vậy ,đó chính là Shiro và Kuro, thú cưng của cô. Tuy chỉ mang hai màu đơn sắc tương phản, đôi rắn ấy lại toát ra khí thế áp đảo khiến người đối diện không dám thở mạnh
Pháp Kiều
Pháp Kiều
lại đây với mẹ // kêu shiro //
Shiro là con rắn mang màu trắng tinh khiết, thân hình mềm mại như dải lụa tuyết, từng vảy óng ánh dưới ánh đèn. Đôi mắt xanh dương sâu thẳm như đại dương mùa đông, vừa lạnh lẽo vừa thanh cao, như đang nhìn xuống chúng sinh từ cõi trời. Mỗi cử động của nó đều nhẹ nhàng, ung dung, đầy khí chất của một thiên thần , thuần khiết
Hoàng đức Duy
Hoàng đức Duy
kuro ơi // vẫy kuro //
Trái ngược hoàn toàn là Kuro ,con rắn đen tuyền như bóng đêm, lớp vảy lấp lánh như đá obsidian, phản chiếu thứ ánh sáng ma mị. Đôi mắt đỏ rực, như than hồng cháy âm ỉ giữa địa ngục, mang theo sát khí khiến sống lưng lạnh toát. Từng cái siết nhẹ của nó cũng đủ khiến không gian trở nên nặng nề, như thể ác quỷ đang canh giữ nơi này
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ê An // khều nhẹ An //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
nói đê // vuốt ve kuro //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
vô lấy hộ tao đĩa thịt sống tao để trong tủ lạnh đi // chỉ //
Đặng Thành An
Đặng Thành An
um, đợi tí // đi lấy //
kuro và shiro tựa như thiên thần và ác quỷ. đôi rắn ấy không cho BẤT KÌ ai chạm vào người mình. 1 khi đã chạm vào nó, thì chỉ có đường chết
nhưng hội bạn em là NGOẠI LỆ
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ở con ai mà dễ thương thế này // mê //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
// ôm kuro, shiro vào lòng //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
NovelToon
Pháp Kiều
Pháp Kiều
yêu quá // hun //

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play