Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[All Vũ/ All Yu] Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Chúng Tôi

Đứa Trẻ Không Có Mùi Hương

Khu Omega vị thành niên – trung tâm y tế sinh học 038 – vùng ngoại ô lạnh giá phía Bắc.
Trương Trạch Vũ năm mười tuổi, nằm yên trong buồng kính dưỡng sinh. Tuyến thể yếu đến mức gần như tắt, không mùi, không phản ứng, không tương thích với bất kỳ Alpha nào được kiểm tra
Cậu bị bỏ lại ở đây từ ba năm trước, không tên cha mẹ, không giấy tờ, và không tương lai.
All nữ
All nữ
: Đứa bé này… không cần giữ lại.
Một ý tá lẩm bẩm
All nữ
All nữ
:Vô dụng. Không có pheromone, không thể phân hóa. Còn sống chỉ tốn tài nguyên.
Nhưng hôm đó, căn cứ lại tiếp đón năm Alpha cấp S – những người trẻ nhất, mạnh nhất và được chọn để tham gia dự án “Nuôi dưỡng Omega đặc biệt”.
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Chúng tôi không chọn Omega ưu tú.❄️
Tả Hàng, bác sĩ quân y, lên tiếng đầu tiên
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Chúng tôi chọn Omega có nguy cơ bị đào thải. Chúng tôi sẽ thử nuôi một Omega tưởng chừng không có tiềm năng… để chứng minh khả năng cảm hóa bản năng Alpha.❄️
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Đừng nói lý thuyết ❄️
Trương Tuấn Hào nhăn mặt, khi bước đến gần buồng kính.
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Là đứa này hả? Nhìn nhỏ như con thỏ con vậy
Cậu bé trong buồng kính bất giác run lên
Không một lời, không nước mắt. Nhưng đôi mắt đen láy ấy đang nhìn họ, như thể… không tin nổi có người đến gần. Tô Tân Hạo cười dịu dàng:
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
Tôi muốn đứa bé này
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕮𝖚̛̣𝖈
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕮𝖚̛̣𝖈
Tôi cũng vậy
Trương Cực nói, tay đút túi, ánh mắt lười biếng nhưng chăm chú.
Chu Chí Hâm – người giữ quyền quyết định cuối cùng – chỉ lặng im rất lâu. Sau đó anh vươn tay, mở nắp buồng kính, bế đứa bé lên. Cậu nhẹ đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Trương Trạch Vũ không khóc, chỉ rụt người lại trong vòng tay lạ lẫm.
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
Từ giờ…
Chu Chí Hâm nói, mắt không rời khỏi cậu.
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
Mày là người của tụi tao.
Tả Hàng bước đến đắp áo khoác cho cậu. Tô Tân Hạo ngồi xuống, cẩn thận đưa sữa ấm cho cậu uống. Trương Cực ôm cậu lên xe, như thể ôm một con mèo con yếu ớt. Trương Tuấn Hào – tuy nhăn nhó – nhưng là người đầu tiên đưa gối bông đến sát người cậu bé
Một Omega vô dụng. Một đứa trẻ không mùi hương. Nhưng từ ngày đó, căn cứ A-17 chính thức có thêm một thành viên đặc biệt:
Trương Trạch Vũ – Omega không có tuyến thể… và được năm Alpha cấp S nhận nuôi.
Không ai biết, trong tương lai, cậu sẽ là người khiến cả năm Alpha rơi vào trạng thái phát cuồng. Cậu không phải là dự án nghiên cứu. Cậu là bản năng, là mối ràng buộc không thể cắt đứt.

Chúng Tôi Sẽ Dạy Em Mọi Thứ

Ba năm trôi qua kể từ ngày Trạch Vũ được đưa về căn cứ A-17.
Từ một đứa trẻ không mở miệng quá ba từ, không dám ngủ một mình, không dám đưa tay xin đồ ăn — cậu dần dần biết cách tồn tại giữa năm Alpha có sức mạnh đủ khiến cả quân khu e dè.
Cậu bé mười ba tuổi ấy, giờ đã biết cười. Biết cám ơn, biết chào buổi sáng. Biết làm món trứng ốp la — dù lần nào cũng làm cháy cạnh. Và cậu bắt đầu được dạy mọi thứ.
_________________
Sáng – Lớp của Tô Tân Hạo
Trong bếp, Tô Tân Hạo luôn là người đầu tiên gọi cậu dậy.
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
Em muốn học món gì hôm nay?Em không biết… đơn giản thôi. Được. Mì trứng. Nhưng phải nêm đúng vị, nếu không sẽ không ai ăn ngoài anh đâu.
Cậu cười nhỏ, tay cầm muôi, lén nhìn người Alpha đang ngồi cắt rau.
Mỗi sáng là một món mới. Một bài học nhỏ. Và Tô Tân Hạo luôn khen cậu dù trứng vỡ nát, mì dai gấp đôi.
“Không sao. Có tình cảm là ngon rồi.”
______________
Trưa – Luyện tập cùng Trương Cực và Trương Tuấn Hào
Sân huấn luyện lúc trưa luôn vang tiếng hô, tiếng gậy gỗ chạm vào nhau chan chát.
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Đừng tránh như mèo chui gầm bàn.
Trương Tuấn Hào nhăn mặt, kéo cổ áo cậu.
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Đấm thẳng vào đây này! Alpha ngoài kia không thương em đâu!
Trạch Vũ cắn môi, đấm tới. Không trúng. Lần này, Trương Cực bước đến, không nói một lời. Anh đứng sau lưng, cầm lấy tay cậu, chỉnh từng động tác
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕮𝖚̛̣𝖈
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕮𝖚̛̣𝖈
Đừng dùng lực. Dùng phản xạ. Khi em mạnh, sẽ không ai dám bắt nạt em.
Ánh mắt Trương Cực không hề dịu dàng, nhưng tay lại nhẹ đến bất ngờ.
__________________
Chiều – Phòng đọc của Tả Hàng
Cậu được giao đọc tài liệu sinh lý Omega. Tả Hàng ngồi phía đối diện, ánh mắt lạnh nhạt nhưng lại luôn dõi theo từng biểu hiện trên mặt cậu.
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Đọc phần về kỳ phát tình đi. Cái này… khó hiểu quá… Đọc lớn lên. Không hiểu đâu, nhưng phải quen dần
Mỗi lần cậu lúng túng đọc tới cụm từ “pheromone tương thích” hay “dấu cắn tuyến thể”, tai cậu lại đỏ lên tận mang tai.
Tả Hàng không cười, nhưng lại chậm rãi kéo chăn quấn quanh vai cậu.
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Em sẽ có kỳ phát tình. Và khi nó đến, chỉ năm người bọn anh được ở cạnh em. Không ai khác.
Tối – Mỗi người một lượt ru ngủ
Trạch Vũ chưa bao giờ ngủ mà không có ai bên cạnh.
Tối thứ Hai là Trương Cực – người im lặng để cậu nằm trên đùi, chỉ đặt tay lên tóc cậu như trấn an. Tối thứ Ba là Chu Chí Hâm – không nói nhiều, chỉ ôm cậu trong lòng và đọc tài liệu, nhưng tay luôn giữ sau gáy cậu, ấm áp như điện.
Tối thứ Tư là Tô Tân Hạo – kể truyện cổ tích kiểu dở khóc dở cười khiến cậu bật cười. Tối thứ Năm là Tuấn Hào – ngủ cạnh, nhưng gối tách riêng “không cho ôm, nhưng được nhìn”.
Và tối thứ Sáu là Tả Hàng – người ru cậu ngủ bằng những câu chuyện y học nghe như ru ngủ, nhưng thật ra là để quan sát nhịp thở cậu đều lại
Chủ nhật là luân phiên. Hoặc là cả năm người... đều ngồi quanh giường cậu, giả vờ tranh luận về việc ai cưng chiều cậu quá mức
Trạch Vũ không biết từ khi nào mình đã quen hơi thở của họ. Không phân biệt được giữa "người nuôi dưỡng" và "người khiến tim cậu đập nhanh". Nhưng cậu biết một điều
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
“Nếu một ngày… em phải rời khỏi đây, em sẽ không sống nổi.”
Vì năm người ấy đã dạy cậu cách sống – và cách yêu.

Mày Là Đồ Vật Sở Hữu?

Hôm đó, Trạch Vũ được cho phép xuống căn cứ phụ trợ Alpha lớp D – nơi có vài Omega thiếu niên sinh hoạt chung để giao lưu học tập. Đó là yêu cầu từ Tả Hàng:
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Em cần tiếp xúc xã hội.
All nữ
All nữ
:Ê, mày là Trạch Vũ đúng không?p
:Một Omega tóc vàng gương mặt kiêu ngạo chặn đường cậu trong căn-tin.
All nữ
All nữ
:Nghe nói mày được năm Alpha cấp S nhận nuôi?
All nam
All nam
:Tao tưởng bọn họ chỉ thích Omega mạnh mẽ. Ai ngờ lại nuôi một thứ không có tuyến thể như mày?
Trạch Vũ không đáp. Cậu chỉ muốn rời đi
All nữ
All nữ
:Hay mày là… đồ chơi dùng chung?
All nam
All nam
:Ai thích thì ôm một đêm?
All nữ
All nữ
:Chậc. Omega không có pheromone, chắc chẳng có ai muốn đánh dấu thật đâu…
Một tiếng xoảng vang lên. Cốc nước trong tay Trạch Vũ rơi xuống đất. Toàn thân cậu cứng lại, đôi mắt mở lớn, tim đau đến nghẹt.
Lúc ấy, một luồng khí Alpha cực mạnh tràn vào căn-tin, khiến cả không gian như nghẹt thở. Chu Chí Hâm – không rõ đến từ lúc nào – đứng chắn trước cậu.
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
Ai vừa nói gì?❄️
Giọng hắn lạnh lẽo đến đáng sợ.
Sau lưng, Tả Hàng bước vào, đôi mắt sáng rực như dao mổ. Trương Tuấn Hào hùng hổ đi thẳng tới, kéo tên Omega tóc vàng xốc lên tường.
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Mày nói ai là đồ chơi? Mày muốn thử cảm giác không đánh dấu mà bị Alpha cắn nát cổ không? ❄️
Căn-tin hỗn loạn. Trương Cực không nói gì, chỉ đưa áo khoác cho Trạch Vũ, kéo cậu ra khỏi đám đông, tay siết chặt như bảo vệ sinh mạng.
Còn Tô Tân Hạo… lại mỉm cười, nhưng giọng nói không khác gì dao cạo:
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
𝕿𝖔̂ 𝕿𝖆̂𝖓 𝕳𝖆̣𝖔
Tôi sẽ đảm bảo cậu bị đuổi khỏi đây trong 24 giờ.Và bị liệt hồ sơ vì xúc phạm tài sản của Alpha cấp S.❄️
Trong phòng y tế, Trạch Vũ im lặng, cuộn mình trong áo khoác của Chu Chí Hâm. Tay Em run, mắt đỏ hoe.
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
Em không phải tài sản...?!
Em thì thầm
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖗𝖆̣𝖈𝖍 𝖁𝖚̃
Em là người mà…
Bốn người còn lại đứng lặng, chỉ duy Tả Hàng cúi người xuống trước mặt cậu, nắm lấy cổ tay gầy.
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Sai rồi.Em là người.
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
𝕿𝖆̉ 𝕳𝖆̀𝖓𝖌
Nhưng đồng thời cũng là Omega của năm Alpha cấp S.Là của tụi anh. Không ai được phép chạm vào, không ai được xúc phạm.
Trương Tuấn Hào cằn nhằn:
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
𝕿𝖗𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 𝕿𝖚𝖆̂́𝖓 𝕳𝖆̀𝖔
Anh còn nhẹ đấy. Đáng ra phải đánh dấu nó trước mặt tất cả bọn khốn kia luôn
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
𝕮𝖍𝖚 𝕮𝖍𝖎́ 𝕳𝖆̂𝖒
Câm miệng.❄️💢
Chu Chí Hâm liếc hắn, nhưng tay vẫn không rời bờ vai Trạch Vũ.
Bầu không khí lúc đó rất lạ. Trạch Vũ ngẩng đầu nhìn từng người. Trong ánh mắt họ — không còn là sự quan tâm của người nuôi dưỡng. Mà là ánh mắt của những Alpha nhận thấy Omega của mình đang bị đe dọa.
Cậu không hiểu bản thân đã thay đổi khi nào. Càng không hiểu, từ khi nào… mình khiến họ trở nên nguy hiểm như vậy.
Tối hôm đó, Trạch Vũ không được ngủ một mình. Họ — năm người — thay phiên nhau vào phòng cậu. Không rời đi. Không ai nói lời yêu, nhưng từng ánh mắt, từng nhịp thở đều khiến cậu không dám lùi lại.Và cũng lần đầu tiên trong suốt ba năm…Cậu mơ thấy mình bị đánh dấu

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play