[Tokyo Revengers] Hồi Ức Mong Manh
Bông hoa tuyết
Mùa đông đầu tiên sau trận tuyết rơi dày. Tokyo khoác lên mình chiếc áo trắng lặng lẽ. Ở góc khuất của quận Shibuya, giữa những bức tường mục nát và tiếng trẻ con cười đùa, có một trại trẻ mồ côi tên Hoshinoko, nơi những đứa trẻ không cha mẹ chờ được một lần gọi ai đó là gia đình.
Trong đám đông ấy, có một đứa trẻ không giống bất kỳ ai.
Mái tóc trắng như sương sớm, đôi mắt xám dịu lặng, làn da trắng bạch, tựa như ánh trăng rọi xuống giữa những mái đầu đen tuyền.
Tôi ít nói, ít cười, không hòa vào những cuộc rượt đuổi ồn ào. Người ta bảo tôi dị biệt, là "búp bê sống", hoặc là "hồn ma phương Bắc" những lời đồn thêu dệt quanh Itou Sarah tôi
Sarah không phản ứng. Tôi chỉ ôm chặt chú gấu bông cũ kỹ đã rách một bên tai, ngồi bên cửa sổ chờ tuyết.
Không ai biết tôi thích tuyết đến mức nào vì nó giống màu tóc tôi, giống sự im lặng trong lòng tôi.
Tôi sinh ra đã yếu đuối, mắc bệnh hô hấp nhẹ từ nhỏ, hay ho, hay sốt. Mỗi mùa đông đến là mỗi lần y tá trong trại lo lắng. Nhưng lại chưa từng than. Dù tay lạnh, người run, môi tái đi, tôi vẫn cười nhẹ khi được đưa cốc sữa nóng, rồi cúi đầu cảm ơn bằng giọng khẽ như gió lướt.
Tôi sợ bóng tối. Mỗi khi mất điện, tôi lại ngồi thu mình một góc, nắm chặt tay áo, không khóc, chỉ run rẩy. Sợ tiếng sấm, sợ máu, sợ tiếng la hét. Nhưng kỳ lạ thay, tôi không chạy trốn. Tôi chịu đựng, lặng lẽ như thể sinh ra để chịu đựng vậy.
Một lần, có đứa trẻ nghịch ngợm nhét tiêu vào pudding của tôi. Tôi ăn một miếng rồi nghẹn, ho liên tục, đến tím mặt. May thay mọi người phát hiện kịp, còn tôi thì... chỉ nhẹ giọng nói
Itou Sarah
Em xin lỗi… em đã không kiểm tra kỹ.
Không oán, không trách. Ngay cả khi khóc, giọt nước mắt cũng rơi lặng lẽ như mưa đêm.
Tôi gặp Izana lần đầu khi cả hai mới lên tám.
Cậu bé tóc trắng giống tôi, đôi mắt màu tím ấy thường ngồi một mình nơi sân sau, nhìn lên bầu trời bằng ánh mắt không ai hiểu.
Chúng tôi không nói chuyện. Nhưng vào một buổi chiều lạnh, khi tuyết rơi lần đầu trong năm, tôi chìa tay đưa Izana một chiếc khăn len tôi tự đan.
Itou Sarah
cầm đi, trời lạnh
Itou Sarah
đừng mặc phong phanh
Cậu nhìn chiếc khăn màu xám nhạt ấy rất lâu, rồi nhận lấy, không nói lời nào.
Từ đó, mỗi mùa tuyết rơi, chúng tôi ngồi bên nhau mà không cần nói gì.
Kakuchou, bạn thân của Izana, từng hỏi
Kakucho Hitto
Sao cậu lại chơi với con nhỏ kỳ lạ đó?
Kurokawa Izana
//không quay đầu, lặng lẽ đáp//
Kurokawa Izana
Vì cô ấy không hỏi tao là ai.
Sarah không thuộc về thế giới này nhưng tôi được lặng lẽ giữ lại, như một cánh hoa tuyết nhỏ mắc lại trên gờ cửa gỗ cũ kỹ, không tan đi, không biến mất.
Sự tồn tại của tôi nhẹ như gió, mong manh như pha lê, và bởi vậy... không ai thật sự dám chạm vào.
Chỉ có hai người từng thật sự ngồi bên cô giữa đêm giá lạnh.
Kurokawa Izana
Em vào vương quốc của tao không? Ở nơi đó, em có gia đình, không phải cô đơn nữa
Itou Sarah
gia đình? vương quốc?
Kurokawa Izana
phải, là một vương quốc
Kurokawa Izana
tao là vua, Kakuchou là thuộc hạ của tao
Kurokawa Izana
Em vào vương quốc tao đi, tao sẽ để em là "nữ hoàng"
Kurokawa Izana
tao là vua, em là nữ hoàng
Itou Sarah
giống trò gia đình
Itou Sarah
//tựa đầu vào vai anh//
Itou Sarah
em yếu đuối lắm, không sánh cùng các anh được
Kurokawa Izana
tao bảo vệ em.
Itou Sarah
được, em đồng ý
Itou Sarah
nhưng nếu một người, anh tổn thương em, em sẽ không tha cho anh
Anh trai
Những ngày tháng ở Hoshinoko cứ thế trôi đi, chậm rãi nhưng không hề buồn tẻ khi có Izana và Kakuchou bên cạnh.
Tôi vẫn yếu ớt, vẫn dễ bệnh, nhưng mỗi khi tôi ho, Izana sẽ cau mày đưa tôi cốc nước ấm, còn Kakuchou sẽ nhẹ nhàng vỗ lưng. Họ không bao giờ để tôi một mình.
Itou Sarah
khụ khụ.. //ho khan//
Kurokawa Izana
tsk! tao đã bảo em ở trong đi?
Kurokawa Izana
em còn ra ngoài chơi tuyết làm cái gì!?
Kurokawa Izana
giờ bệnh như này đây!! //bực bội nhưng cũng lo lắng cho em//
Kakucho Hitto
Izana đừng nói nữa, em ấy chỉ không muốn mày một mình đó thôi //đưa em cốc nước ấm//
Itou Sarah
//cầm lấy// em xin lỗi...
Kurokawa Izana
phiền phức! //cáu gắt//
Itou Sarah
... vâng ạ //cúi đầu//
Kurokawa Izana
đừng có bệnh nữa! tao không muốn em bệnh!
Itou Sarah
//khựng lại// Izana quan tâm em à?
Kurokawa Izana
ai rảnh!! //quay mặt đi//
Itou Sarah
hihi, em biết rồi ạ! //vui vẻ lại//
đêm ấy, tôi không ngủ được
Itou Sarah
//đi ra ngoài hóng gió//
Kurokawa Izana
//ngồi thẫn thờ nhìn tuyết//
Izana ngày càng lớn, và khao khát về một "vương quốc" của riêng mình cũng ngày càng mãnh liệt.
Tôi biết anh ấy đang tìm kiếm một thứ gì đó, một gia đình, một ý nghĩa cho sự tồn tại của bản thân. Anh ấy thường kể cho tôi nghe về những giấc mơ của mình, về một nơi mà anh ấy sẽ là vua, nơi không ai có thể làm tổn thương những người anh ấy yêu thương.
Và tôi, một bông tuyết nhỏ bé, sẽ là nữ hoàng của vương quốc ấy. Tôi chỉ lặng lẽ lắng nghe, tay khẽ siết chặt chú gấu bông. Tôi chỉ mong sao anh ấy có thể tìm thấy hạnh phúc, dù cho vương quốc ấy có là gì đi chăng nữa.
Itou Sarah
Izana.. //lại gần anh ngồi xuống bên cạnh//
Kurokawa Izana
Sa-chan.. //dựa vai em//
Itou Sarah
ừm, em đây //xoa đầu anh//
Kurokawa Izana
không ngủ đi, còn ra đây? sẽ bệnh đó! //đột nhiên cáu gắt//
Itou Sarah
Izana, anh cũng không ngủ
Kurokawa Izana
Tao lớn rồi!
Itou Sarah
Izana chả lớn gì cả, như con nít ấy //cười đùa//
Kurokawa Izana
oắt con! //quay mặt đi//
Một buổi chiều mùa hè nóng bức, trại trẻ bỗng trở nên nhộn nhịp hơn thường lệ.
Tiếng cười nói vang vọng từ sân sau. Tôi, vẫn như thường lệ, ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Tôi thấy Izana đang đứng cùng một người con trai khác.
Anh ấy có mái tóc đen, nụ cười hiền lành và đôi mắt toát lên vẻ ấm áp. Người đó là ai nhỉ?
Kurokawa Izana
A! anh Shin!
Sano Shinichiro
Izana đấy à
Izana đã tìm thấy anh ấy.
Tôi vẫn nhớ như in ánh mắt của Izana khi anh ấy giới thiệu Shinichiro với tôi và Kakuchou. Đó là ánh mắt của một đứa trẻ tìm thấy kho báu, vừa vui mừng, vừa có chút e dè.
Kurokawa Izana
Sa! //gọi em//
Kurokawa Izana
anh Shin, đợi em chút nhé!
Itou Sarah
vâng ạ? //ôm gấu bông đi ra//
Kakucho Hitto
//đi theo em//
Kurokawa Izana
Đây là... anh trai tao! //đứng cạnh Shinichiro//
Sano Shinichiro
chào mấy đứa, anh là Sano Shinichiro
Sano Shinichiro
đây là bạn em hả Izana?
Kurokawa Izana
vâng! //hào hứng//
Kurokawa Izana
Đây là thuộc hạ của em! //chỉ kakuchou//
Kakucho Hitto
em chào anh, em là Kakuchou //vui vẻ//
Kakucho Hitto
em đã nghe Izana kể rất nhiều về anh đó!!
Sano Shinichiro
haha, thật vậy sao? //cười tươi//
Kurokawa Izana
à, em ấy hơi nhát
Kurokawa Izana
em ấy là báu vật của em đấy!! //kéo em lại//
Itou Sarah
em Itou Sarah ạ.. //ôm gấu bông rụt rè//
Sano Shinichiro
đáng yêu nhỉ //xoa đầu em//
Tôi biết Izana đã luôn khao khát một người anh, một gia đình. Và giờ đây, anh ấy đã tìm thấy Shinichiro. Shinichiro đối xử với Izana rất tốt. Anh ấy thường xuyên đến thăm, mang theo đồ ăn, đồ chơi, và dành thời gian trò chuyện cùng Izana. Anh ấy dạy Izana cách sửa xe, kể cho Izana nghe những câu chuyện về thế giới bên ngoài. Đối với Izana, Shinichiro chính là hình mẫu của một người anh trai hoàn hảo, là ánh sáng dẫn lối cho cuộc đời anh ấy.
Tôi vẫn lặng lẽ quan sát. Shinichiro cũng chú ý đến tôi, một cô bé ít nói, luôn ôm khư khư chú gấu bông. Anh ấy mỉm cười nhẹ nhàng với tôi, và đôi khi, anh ấy còn đưa tôi những viên kẹo ngọt. Tôi biết ơn sự tử tế của anh ấy, nhưng tôi vẫn giữ khoảng cách. Tôi sợ hãi những sự thay đổi, và tôi không muốn mình trở thành gánh nặng cho ai.
Sano Shinichiro
Sarah thích kẹo không? //đưa em túi kẹo//
Kurokawa Izana
nó thích đồ ngọt lắm anh!
Itou Sarah
à dạ.. em cảm ơn anh
Itou Sarah
nhưng em không có gì cho anh cả //ngại ngùng//
Sano Shinichiro
ahaha, không sao không sao //xoa đầu em//
Cuộc sống của chúng tôi ở trại bỗng trở nên tươi sáng hơn nhờ sự xuất hiện của Shinichiro. Izana tràn đầy sức sống, anh ấy cười nhiều hơn, và ánh mắt anh ấy không còn đượm vẻ u uất như trước.
Kakuchou cũng vui vẻ hơn, cậu ấy thường xuyên trò chuyện với Shinichiro về những ước mơ của Izana. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy họ vui vẻ. Thiên đường nhỏ bé của chúng tôi, giờ đây, đã có thêm một thành viên mới.
Nhưng rồi, một ngày nọ, Shinichiro không đến nữa. Rồi một ngày, anh ấy lại đến, nhưng ánh mắt anh ấy lại đượm buồn. Izana trở nên im lặng hơn, anh ấy không còn nhắc đến Shinichiro nhiều nữa. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Nụ cười của Izana dần tắt, và ánh mắt anh ấy lại trở về với vẻ lạnh lùng, xa cách.
Tôi biết, có điều gì đó không ổn. Và tôi sợ hãi. Tôi sợ hãi sự mong manh của hạnh phúc, sợ hãi những gì có thể xảy ra khi một bông tuyết nhỏ bé như tôi đối mặt với cơn bão lớn.
Kurokawa Izana
Sa-chan.. //ôm em//
Kurokawa Izana
tao chỉ còn mỗi em và Kakuchou thôi
Kurokawa Izana
em đừng bỏ tao, có được không? //run rẩy//
Itou Sarah
không bỏ. //ôm lại anh//
Itou Sarah
em ở bên Izana, Izana chỉ được bảo vệ em thôi //xoa dịu anh//
không phải anh trai
Sự thay đổi của Izana diễn ra chậm rãi, nhưng tôi cảm nhận được từng chút một. Nụ cười của anh ấy hiếm hoi dần, thay vào đó là ánh mắt xa xăm, lạnh lẽo. Anh ấy ít nói hơn, và những câu chuyện về "vương quốc" của mình cũng trở nên nặng nề hơn, mang theo một nỗi ám ảnh khó gọi tên. Tôi biết, có điều gì đó đã xảy ra với Shinichiro, thứ gì đó đã phá vỡ thế giới tưởng chừng như hoàn hảo của Izana.
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy. Shinichiro đến trại, nhưng khác hẳn mọi khi.
Anh ấy không mang theo kẹo, không nở nụ cười ấm áp. Khuôn mặt anh ấy xanh xao, đôi mắt trũng sâu, và một nỗi buồn vô hạn bao trùm lấy anh. Izana lao ra đón anh, nhưng Shinichiro chỉ lặng lẽ ôm lấy Izana, vỗ nhẹ lưng anh và thì thầm điều gì đó mà tôi không thể nghe rõ.
Sau hôm đó, Shinichiro không đến nữa. Không một lời giải thích, không một lời từ biệt. Anh ấy biến mất khỏi cuộc sống của chúng tôi như một bóng ma.
Izana thay đổi hoàn toàn. Anh ấy trở nên cáu kỉnh, giận dữ, và đôi khi, tôi thấy anh ấy lặng lẽ khóc trong đêm. Anh ấy không còn kể về những giấc mơ về vương quốc nữa, thay vào đó là những lời nói đầy hận thù, đặc biệt là khi nhắc đến cái tên Sano Manjiro, hay còn gọi là Mikey.
Kurokawa Izana
Anh ta lừa dối tao... Cái tên Mikey đó đã cướp đi Shinichiro của tao!
Kurokawa Izana
//run run ôm lấy em//
Itou Sarah
//nhẹ nhàng vuốt lưng anh//
Tôi không hiểu. Tôi không hiểu tại sao Izana lại ghét Mikey đến vậy, không hiểu Shinichiro đã làm gì mà khiến anh ấy đau khổ đến thế. Nhưng tôi cảm nhận được nỗi đau của Izana. Nó sâu sắc và lạnh lẽo như chính mùa đông Tokyo.
Kakuchou cũng lo lắng cho Izana. Cậu ấy cố gắng nói chuyện với Izana, cố gắng làm Izana vui, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích. Izana ngày càng chìm sâu vào thế giới của riêng mình, một thế giới đầy bóng tối và sự thù hận.
Tôi chỉ biết ôm chặt chú gấu bông của mình, nép mình vào một góc, sợ hãi.
Nỗi sợ sấm, sợ bóng tối, sợ máu của tôi càng trở nên tồi tệ hơn. Mỗi khi Izana nổi giận, tôi lại thấy cơ thể mình run lên bần bật. Tôi nhớ lại những lời nói của Izana ngày nào:
Kurokawa Izana
"Nếu em không có nơi để về, vậy thì vào vương quốc của tao đi, Sarah? Vào Thiên Trúc, tao là vua và em sẽ là nữ hoàng của tao, tao bảo vệ em."
Giờ đây, vương quốc ấy đang sụp đổ, và tôi, bông tuyết mong manh, cảm thấy mình đang bị cuốn vào một cơn bão không lối thoát.
Một đêm nọ, tôi không thể ngủ được. Tiếng sấm rền vang bên ngoài, và tôi lại co ro trong chăn. Bỗng, tôi nghe thấy tiếng động nhẹ ở cửa.
Izana bước vào, anh ấy không bật đèn. Trong bóng tối lờ mờ, tôi thấy ánh mắt anh ấy rực lên một nỗi đau đớn khó tả. Anh ấy tiến đến bên giường tôi, rồi bất ngờ ôm chặt lấy tôi.
Kurokawa Izana
//chui vào chăn vòng tay ôm lấy eo em//
Kurokawa Izana
Sarah... anh Shinichiro... không phải anh ruột của tao...
Giọng anh ấy run rẩy, đầy tuyệt vọng. Anh ấy kể cho tôi nghe về sự thật. Shinichiro không phải là anh trai ruột của anh ấy, mà là anh trai của Mikey. Và chính Mikey, theo lời Izana, đã "cướp" Shinichiro khỏi anh ấy.
Nước mắt tôi chảy dài. Tôi ôm chặt Izana, cảm nhận nỗi đau của anh ấy. Tôi biết, trái tim của Izana đã vỡ tan thành từng mảnh. Thiên đường nhỏ bé mà anh ấy từng mơ ước đã sụp đổ, và anh ấy đang tìm cách xây dựng một vương quốc mới, một vương quốc được xây trên sự thù hận và đau khổ.
Kurokawa Izana
//ôm chặt em, dụi mặt vào hõm cổ em//
Kurokawa Izana
Sarah, em ở cạnh tao thôi. Được không?
Itou Sarah
ừm.. ở cạnh Izana thôi. //xoa đầu anh//
Kurokawa Izana
em biết không? hôm đó anh Shin đã gặp tao..
Kurokawa Izana
anh ấy đã nói sự thật cho tao và.. tao đã đấm anh ấy..
Kurokawa Izana
Sarah, em nghe lời tao mà đúng không? //ngẩng mặt nhìn thẳng mắt em//
Itou Sarah
vâng, tất cả đều nghe anh
Kurokawa Izana
Sarah, nhắm mắt lại //nhẹ nhàng, giọng nhỏ dần//
Itou Sarah
//từ từ nhắm mắt//
Kurokawa Izana
//đặt lên môi em một nụ hôn//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play