[Sam Phong] Chú ?
Chap 1 [Gặp gỡ]
Anh - Nguyễn Thanh Phong là một chủ tịch CEO của tập đoàn Y. Năm nay anh chỉ mới 20 tuổi nhưng trong tay đã quản lý một tập đoàn lớn sẽ không tránh khỏi sự nghi ngờ của các tập đoàn lớn hay ngang hàng nhưng anh không để tâm đến.
Hôm nay trên đường về nhà, anh đã nhìn thấy một coi bé đang nằm bên vệ đường thì liền đi lại gần xem
Nguyễn Thanh Phong
//người xuống lay người cô//
Thư Ký Lý
Chủ tịch, tôi cảm thấy cô bé này có vẻ không ổn, hơi thở cũng bắt đầu yếu dần đi rồi.
Nguyễn Thanh Phong
//anh cởi áo khoác ngoài của mình ra đắp lên người cô, rồi luồn tay xuống bế cô lên// Gọi bác sĩ cho tôi //❄//
Thư Ký Lý
Vâng, ngài vào nhà trước đi ạ, tôi sẽ gọi điện ngay
Nguyễn Thanh Phong
Thế nào ?
Bác sĩ Cao
Thưa ngài, cô bé hiện tại đã không sao nữa rồi, chỉ là ở ngoài lạnh lâu nên đã bị sốt nhẹ, để tôi kê thuốc cho ngài
Nguyễn Thanh Phong
Còn vấn đề gì không?
Bác sĩ Cao
Theo tôi nhận thấy thì tinh thần cô bé này có vẻ không ổn, có lẽ đã trải qua những gì đó rất lớn và lâu dài nên hiện tại với độ tuổi 18 mà tâm trí cô ấy chỉ mới ở độ tuổi 11. Tôi nghĩ ngài phải kiên nhẫn thì mới có thể phục hồi được.
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, tôi biết rồi.
Bác sĩ Cao
Vậy tôi không làm phiền ngài nữa, tôi xuống dưới rồi kê thuốc.
Sau 3 ngày cô mới bắt đầu tỉnh lại
???
Đây là đâu, đây không phải là mình //sợ hãi ngồi dậy//
Cánh cửa từ từ mở ra, sau cánh cửa là một người đàn ông cao to tuấn tú, trên tay còn bưng một tô cháo nóng đang bốc lên nghi ngút.
Nguyễn Thanh Phong
Tỉnh rồi sao
???
Chú....chú....chú là ai //sợ hãi lùi về sau//
Nguyễn Thanh Phong
//đi lại cạnh giường cô đặt tô cháo xuống// Tôi đáng sợ lắm sao? //ngồi xuống gần cô//
???
Chú....chú...chú là ai....cháu không quen
Nguyễn Thanh Phong
Tôi không bắt nạt em, nào lại đây //đưa tay đến chỗ cô//
???
Không...không...hức....người xấu.... tránh ra...hức
Nguyễn Thanh Phong
Tôi xấu //nhếch mép// Thư Ký //❄//
Thư Ký Lý
Có chuyện gì sao
Nguyễn Thanh Phong
Em ấy không sợ tôi, thế thì đưa em ấy về nhà đi //chuẩn bị rời đi//
???
//chốn vào chăn//Hong...hong đi
Nguyễn Thanh Phong
Sao lại không đi, em không tin tôi vậy thì cho em về với gia đình em
???
Hong về....hức ....hong về đâu mà....ở đó...ở đó đau.....ở đó đau
Nguyễn Thanh Phong
Ra ngoài //❄//
Sau khi thư ký Lý ra ngoài anh mới đi lại giường cô
Nguyễn Thanh Phong
Nếu không muốn vè thì bỏ chăn ra
???
//sợ nhưng vẫn chui ra khỏi chăn//
Nguyễn Thanh Phong
Nào lại đây
???
//từ từ bò lại chỗ ai//
Nguyễn Thanh Phong
//đưa tay sờ lên trán cô// Em tên gì
???
Tên...tên Anh Đào nhưng....ba mẹ thường gọi....ức...gọi là Sam //nấc//
Nguyễn Thanh Phong
//lau nước mắt cho cô// Được rồi không khóc nữa
Anh Đào_ Sam
Chú...chú...tên gì
Nguyễn Thanh Phong
Tôi tên Phong, nhưng tôi chỉ mới 20 đừng gọi chú chứ
Anh Đào_ Sam
Chú....chú...lơn hơn Sam 9 tuổi...phải gọi chú
Nguyễn Thanh Phong
Hửm, vậy bây giờ em bao nhiêu
Anh Đào_ Sam
Em....em..11 tuổi
Nguyễn Thanh Phong
//phì cười// Được rồi, ăn cháo thôi
Anh Đào_ Sam
Hong...hong ăn cháo
Nguyễn Thanh Phong
Sao lại không ăn
Anh Đào_ Sam
Cháo không ngon, không thích
Nguyễn Thanh Phong
Nào, em đang bệnh, phải ăn cháo
Anh Đào_ Sam
Cháo hong ngon
Nguyễn Thanh Phong
Em chưa ăn sao biết không ngon
Nguyễn Thanh Phong
Nào, em ăn thử một miếng //múc một muỗng cháo lên thổi rồi đưa đến miệng cô// nào há miệng ra
Anh Đào_ Sam
//do dự nhưng rồi cũng há miệng ra ăn cháo anh múc//
Nguyễn Thanh Phong
Ngon không
Anh Đào_ Sam
Ừm...ừm //gật đầu//
Nguyễn Thanh Phong
Thế ăn tiếp nhé //múc một muỗng nữa//
Sau một lúc lâu thì anh cũng dỗ cô ăn hết một tô cháo.
Bình thường anh là người cực kỳ nóng tính, không đủ kiên nhẫn với người khác, là một người rất nhanh nhẹn không lề mề nhưng không hiểu tại sao đối với cô lại rất nhẹ nhàng, dịu dàng, kiên nhẫn để dỗ cô ăn cháo.
Cô cũng rất ngoan, một ohaanf là bản tính cô đã rất ngoan, hiền và sợ người lạ. Nay thêm phần cơ mặt anh cũng không quá dễ thương nên cô cũng càng sợ thêm nên không dám làm trái lời anh, nên ngoan ngoãn để anh đúc từng muỗng cháo cho mình.
Nguyễn Thanh Phong
Nào, giờ thì uống thuốc thôi
Anh Đào_ Sam
Ưm, không uống có được không
Nguyễn Thanh Phong
Em đang bệnh, phải uống thuốc
Anh Đào_ Sam
Đắng lắm không uống
Nguyễn Thanh Phong
Mau, uống thuốc nhanh lên nào, uống xong thì tôi kêu người đưa em về nhà
Anh Đào_ Sam
Không, không về nhà đâu
Nguyễn Thanh Phong
Sao lại không về nhà, em không sợ ba mẹ lo sao
Anh Đào_ Sam
Họ sẽ không tìm.... mất công trốn mà....mà phải quay về....quay về sẽ bị đánh đau hơn....không muốn đau mà....
Anh Đào_ Sam
Sam ngoan....Sam sẽ uống thuốc, chú đừng đưa em về đó có được không....không muốn về đoa đâu mà....em uống thuốc mà....
Nguyễn Thanh Phong
Được, được không đưa em về, ngoan đừng khóc //anh cũng hơi hoảng mà đặt thuốc xuống bàn rồi ngồi xuống gần cô//
Anh Đào_ Sam
Không về..... đừng đưa em về //đưa mắt long lanh nhìn anh//
Nguyễn Thanh Phong
Được, được đừng khóc nữa, mắt sưng hết cả rồi //kéo cô lại định ôm vào lòng//
Anh Đào_ Sam
Aaaa //nhắn nhó muốn rút tay ra//
Nguyễn Thanh Phong
Sao vậy //anh buông tay ra//
Anh Đào_ Sam
Đau....đau...hức...đau...tay...tay....tay đau
Nguyễn Thanh Phong
Nào, đưa tôi xem
Anh Đào_ Sam
//từ từ đưa tay lại gần anh//
Nguyễn Thanh Phong
//vén áo cô lên xem//
Lúc anh đưa cô vào nhà thì anh đã kêu quản gia thay cho cô một bộ đồ ngủ dài nên anh không thấy những vết thương trên người cô.
Đến lúc anh vạch tay áo cô lên thì thấy những vết bầm chi chít trên tay cô mà mày bất giác cau lại
Nguyễn Thanh Phong
Là ai làm //cau mày//
Anh Đào_ Sam
Ba...ba...ba mẹ đánh Sam
Nguyễn Thanh Phong
Sao họ đánh em
Anh Đào_ Sam
Em....em hong biết....em hong có tội mà ba mẹ đánh em, đánh nhiều... nhiều lắm
Nguyễn Thanh Phong
//anh nghe cô nói đánh nhiều thì anh liền lấy tay bên kia của cô vén lên xem// Tay này cũng có ?
Anh Đào_ Sam
Còn....còn nữa //quay lưng lại vén áo lên cho anh xem//
Nguyễn Thanh Phong
Sao lại nhiều như vậy chứ, lại còn có vết thương mới, đang rỉ máu nữa //cau mày, kéo áo cô xuống//
Anh Đào_ Sam
Nhiều lắm....đau lắm...đau...
Chap 2 [Điều tra]
Sau khi anh xem xét lại một lúc thì
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi, em đừng khóc nữa, tôi lấy thuốc bôi cho em //đứng dậy đi lấy thuốc//
Anh Đào_ Sam
Hức....hức...//thút thít//
Nguyễn Thanh Phong
Nào, nào ngoan nhé, một lát sẽ không đau nữa //lấy thuốc xong thì ngồi lại giường//Nào mau lại đây tôi bôi thuốc cho em
Anh Đào_ Sam
//từ từ nhích lại gần em//Bôi thuốc....hức...sẽ không đau....đúng không...
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, sẽ không đâu //xoa nhẹ đầu cô rồi bắt đầu bôi thuốc//
Trong lúc anh bôi thuốc thì rất nhẹ nhàng vì anh sợ mình chỉ cần mạnh tay sẽ khiến cô đâu, anh còn thổi nhẹ cho cô.
Sau khi bôi xong hai cánh tay thì anh kêu cô quay lưng lại rồi bôi thuốc vào, những chỗ đang gỉ máu thì anh còn phải sát trùng rồi băng lại cho cô.
Anh Đào_ Sam
Aaa//nhắn mặt//
Nguyễn Thanh Phong
Ráng chịu nhé, một chút sẽ không đau nữa
Anh Đào_ Sam
//nhăn nhó + cắn môi để không phát ra tiếng//
Sau một lúc anh bôi xong thì kéo áo cô xuống
Nguyễn Thanh Phong
Nào, xong rồi, em giỏi thật không kêu đau một tiếng nào cả
Anh Đào_ Sam
//cô thấy đã xong rồi thì quay lại nhìn anh//
Nguyễn Thanh Phong
Ay, sao một lại chảy máu rồi hả, bị làm sao vậy chứ //anh lấy giấy lau cho cô//
Anh Đào_ Sam
Hức...hức....đau....chú ơi....đau...Sam đau....Sam cắn môi....Sam đau
Nguyễn Thanh Phong
Ơi trời, sao lại cắn môi chứ, có đau thì cứ nói cớ sao lại cắn môi chịu đựng chứ
Anh Đào_ Sam
Hức....chú...chú...nói sẽ không đau....em sợ ....em kêu....chú sẽ mắng...mắng em....hức
Nguyễn Thanh Phong
Tôi không mắng em, sao lại ngốc như vậy chứ, lần sau không được như vậy nữa nghe không hả, đau thì cứ nói đau, tại sao lại tự làm mình bị thương //lau máu cho cô mà trong lòng không khỏi xót xa//
Anh Đào_ Sam
Chú ....chú không mắng?....
Nguyễn Thanh Phong
Tôi làm sao mà mắng em chứ....//xót//
Anh Đào_ Sam
Em sợ chú như họ....mỗi lần kêu đau....họ sẽ đánh mạnh hơn....Sam sợ....
Nguyễn Thanh Phong
Thôi nào, ngoan không khóc nữa, nào bây giờ nằm xuống rồi đi ngủ nhé //đỡ cô nằm xuống//
Anh Đào_ Sam
//nằm xuống nhưng nước mắt vẫn rơi//
Nguyễn Thanh Phong
//lau nước mắt cho cô// Nào không khóc nữa, ngủ đi nhé //định đứng dậy thì//
Anh Đào_ Sam
//nắm tay anh// Chú...chú...ôm em ngủ....được không?
Nguyễn Thanh Phong
Sao vậy?
Anh Đào_ Sam
Em sợ ngủ một mình //rưng rưng//
Nguyễn Thanh Phong
Haizz.... được, tôi ôm em //nằm xuống rồi ôm cô vào lòng//
Anh Đào_ Sam
//dụi dụi vào lòng anh// Ấm....
Nguyễn Thanh Phong
//xoa đầu cô rồi xoa lưng cô// Ngủ ngoan
Sau một lúc thì cô cũng đã chìm vào giấc ngủ, sau khi xác nhận cô đã ngủ say rồi thì anh nhẹ nhàng gỡ tay cô ra khỏi người mình rồi dọn dẹp tô cháo, thuốc rồi sang thư phòng
Nguyễn Thanh Phong
Hôm nay lịch trình thế nào//❄//
Thư Ký Lý
Hôm nay chúng ta có cuộc họp với đối tác lâu năm - Hạ Thị ạ
Nguyễn Thanh Phong
Vào lúc mấy giờ //❄//
Thư Ký Lý
Vào lúc 6h chiều ạ
Nguyễn Thanh Phong
Tôi nhờ cậu một việc //❄//
Thư Ký Lý
Chuyện gì ngài cứ nói đi ạ, những gì ngài nói đều là công việc mà tôi nên làm mà
Nguyễn Thanh Phong
Cậu điều tra cho tôi bé con ấy đi, tên thật là Anh Đào //❄//
Nguyễn Thanh Phong
Trong vòng mấy ngày? //❄//
Thư Ký Lý
Cho tôi thời hạn 3 ngày sẽ có đầy đủ thông tin cho ngài
Nguyễn Thanh Phong
Được, lên công ty //lấy áo khoác rồi rời đi//
Nguyễn Thanh Phong
Thông báo họp gấp cho tôi //❄//
Nguyễn Thanh Phong
//đi vào phòng họp//
Thư Ký Lý
Mọi người chú ý, vào phòng họp gấp
:Không thông báo trước mà bây giờ họp gấp ?
: Họp gấp là họp cái gì vậy trời
: Chúng ta đã làm gì sai sau
: Haizz số tôi khổ quá mà, làm việc trong một công ty có một người chủ tịch đẹp trai thế mà lại là tảng băng di động lại còn quyết đoán, tàn nhẫn //lấy tài liệu rồi vào phòng họp//
Tất cả đã vào phòng họp hết rồi, nhưng nhìn thấy sắc mặt của anh thì chẳng ai dám ngồi xuống mà chỉ biết đứng nhìn mà quan sát anh
Thư Ký Lý
Sao lại không ngồi xuống
Tất cả định ngồi xuống thì bỗng giọng nói trầm thấp của....
Nguyễn Thanh Phong
Đứng đó //❄//
Nghe đến đó ai cũng đứng thẳng dậy, không ai dám nhúc nhích chỉ biết đưa mắt nhìn người trước mặt
Nguyễn Thanh Phong
//quăng sấp tài liệu lên bàn// Giải thích!!! //❄//
Tất cả im lặng nhìn sấp tài liệu trên bàn
Nguyễn Thanh Phong
Tôi nói giải thích, có nghe không //❄//
Tất cả đều muốn rớt tim ra ngoài khi đang nhìn sấp tài liệu rồi nhìn sang anh thì thấy anh đang nhìn họ với anh mắt hình viên đạn
: Ực....//nuốt nước bọt// Chủ....chủ....chủ tịch cái này có vấn đề sao
Nguyễn Thanh Phong
Cậu nghĩ xem //lạnh giọng mà nhìn thẳng vào mắt hắn//
: Chủ tịch....có vấn đề ngài cứ nói....ngài cứ im lặng như vậy tôi thật sự không biết
Nguyễn Thanh Phong
Không biết? Tôi giao cho các người dự án này để cho các người chơi sao?//❄//
Nguyễn Thanh Phong
Tôi giao cho các người làm, thời hạn cũng dài mà, thế mà lại nộp cho tôi đóng rác rưởi này sao //đập bàn đứng dậy//
Anh đập bàn khiến ai cũng muốn rớt tim ra ngoài
Nguyễn Thanh Phong
Dự án này là dự án hàng trăm tỉ của tôi, thế mà các người muốn làm như nào thì làm sao //❄//
Nguyễn Thanh Phong
Tiền của tôi không phải giấy mà muốn vứt bao nhiêu thì vứt//❄//
Nguyễn Thanh Phong
Dự án thì sơ sài, số liệu thì sai các người thật sự là có năng lực không, hửm //❄//
Anh vẫn giữ nét mặt như vậy mà quét qua từng gương mặt của từng người một
Nguyễn Thanh Phong
Trả lời tôi //❄//
: Chủ tịch....dự án này nếu ngài chưa ưng... thì...thì chúng tôi sẽ làm lại cho chủ tịch....ngài....
Nguyễn Thanh Phong
Các người nghĩ xem làm kịp không? //❄//
Cả phòng họp đang rất yên tĩnh thì bỗng nhiên điện thoại anh reo lên
Nguyễn Thanh Phong
Các người đứng đó cho tôi //bắt máy nghe//Có chuyện gì sao
Quản gia
Cậu chủ, bé gái của ngài vừa mới thức dậy, tôi vào mời ra ăn thì liền khóc toáng lên vì khong thấy cậu, bây giờ đang trên phòng mà khóc nức nở, cháo cũng nấu xong mà chẳng chịu ăn, ngài...
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi //tắt máy//
Nguyễn Thanh Phong
//quay lại cuộc họp// Bây giờ tôi có việc, tôi cho các người thời hạn 1 tuần, không xong thì chuẩn bị sẵn đơn nghỉ việc đi //anh nói rồi nhanh chóng ra ngoài//
: Ơi trời ơi, địa ngục ngay trên trần gian //thỏ phào mà ngồi xuống//
: Ai điện cho ngài ấy vậy nhỉ, có vẻ gấp lắm
: Ayda đừng nói nữa à, còn không mau đi làm việc thôi, cái này mà vẫn không hoàn thành mất việc đến nơi đây này //khóc ròng//
Chap 3 [Sự khác biệt]
Sau khi anh lên xe thì nhanh chóng về nhà
Quản gia
Cậu chủ, ngài về rồi sao
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, em ấy sao rồi
Quản gia
Tôi cũng không biết, tôi vào phòng thấy tôi thì lại khóc
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi, bác múc cháo để ra bàn cho tôi //nhanh chân đi lên phòng//
Anh Đào_ Sam
Hức....hức chú....chú đâu rồi....nói ôm em ngủ mà....đâu rồi .....
Anh Đào_ Sam
Chú...chú bỏ rơi mình rồi sao....có phải mình không ngoan không....chú sẽ đánh mình không
Cánh cửa mở ra, sau cánh cửa là người mà cô mong chờ sẽ xuất hiện
Anh Đào_ Sam
Aaa chú đây rồi....//nhảy xuống giường chạy lại ôm anh//
Nguyễn Thanh Phong
//bất ngờ// Bé con, em lại làm sao //ôn nhu//
Anh Đào_ Sam
Chú...chú....chú bỏ em...em sợ....hức....
Nguyễn Thanh Phong
Nào, tôi làm sao mà bỏ em được chứ //ôm cô//
Anh Đào_ Sam
Em dậy mà hông thấy chú....xong rồi....xong rồi có một bà lão vào phòng....em sợ....hức
Nguyễn Thanh Phong
Nào, nào không khóc nữa, ngoan nào //cúi xuống lau nước mắt cho cô//
Anh Đào_ Sam
Chú đừng bỏ Sam một mình, có được không.....//ánh mắt mong chờ//
Nguyễn Thanh Phong
Được~tôi không bỏ em nữa, giờ xuống ăn đã //bế cô lên//
Anh cứ thế mà bế cô xuống nhà
Quản gia
Cậu chủ, bé con không khóc nữa sao//nhìn cô//
Anh Đào_ Sam
//sợ sệt mà rút vào người anh//
Nguyễn Thanh Phong
//đặt cô người xuống ghế// Nào, em làm sao
Anh Đào_ Sam
Bà lão lúc nãy //chỉ vào bà// Sợ....sợ....Sam sợ....
Nguyễn Thanh Phong
Nào, không sợ đây là người tốt
Nguyễn Thanh Phong
Đây là quản gia trong nhà
Anh Đào_ Sam
Thật....thật sao
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, đừng sợ //lau nước mắt cho cô// Sưng mắt rồi đây này
Quản gia
*Cậu chủ lạ quá, bình thường không như vậy, chẳng phải được mệnh danh là tảng băng di động sao, bộ mà nóng lắm sao mà tan chảy rồi*
Nguyễn Thanh Phong
Quản gia, cháo đâu
Quản gia
À, tôi lấy ngay đây //đi vào bếp//
Nguyễn Thanh Phong
Em xem, mọi người đều là người tốt
Quản gia
//đặt tô cháo xuống// Bé con đúng là đáng yêu mà hơi nhát người nhỉ //nhìn cô//
Nguyễn Thanh Phong
Em ấy không biết đã trải qua những gì mà như này đây
Anh Đào_ Sam
Bác ấy....bác ấy nói Sam đáng yêu sao....//nhìn bà//
Quản gia
Đúng rồi đó, con đáng yêu lắm
Anh Đào_ Sam
Bác ấy tốt....tốt hơn cả mẹ Sam...hức....hức....bác ấy...bác ấy nói Sam đáng yêu..... mẹ Sam chỉ nói Sam là của nợ....hức....
Quản gia
Đáng yêu như này làm sao mà là của nợ được chứ //lấy hai tay xoa mặt cô//
Nguyễn Thanh Phong
Em đừng khó nữa, em rất đáng yêu, khóc sẽ xấu
Anh Đào_ Sam
Hông....Sam hông có xấu....Ssm đáng yêu //phồng má//
Nguyễn Thanh Phong
//phì cười//Được, em không xấu
Quản gia
*Hửm, cậu chủ mới cười sao, đây là lần đầu tiên cậu chủ cười, lại còm rất tươi nữa*
Nguyễn Thanh Phong
Được rồi, không khóc nữa nhé, ăn cháo thôi
Quản gia
Vậy tôi xin phép đi làm việc //rời đi//
Anh Đào_ Sam
Lại là cháo sao....//bĩu môi//
Nguyễn Thanh Phong
Nào, ngoan nhé, em đang bệnh thì chỉ có thể ăn cháo thôi, sao khi em hết bệnh, em muốn ăn gì tôi đều chiều em, có được không hả
Anh Đào_ Sam
Vâng //cười tươi//
Thế là anh ngồi đúc từng muống cháo cho cô, không vội vã, không khó khăn, anh cứ nhẹ nhàng dỗ ngọt để cô ăn hết cháo
Anh được mệnh danh là tảng băng di động không sai, vì ngày thường mặt anh chưa bao giờ giãn ra ngay cả khi ngủ gương mặt cũng rất nghiêm nghị, đến công ty thì ai nhìn mặt cũng phải rén không chỉ vì khí chất của anh mà còn tính cách của anh cực kỳ nóng nên không ai dám làm trái ý.
Vì sao anh lại như vậy? Vì khi nhỏ, anh được ba của mình là Nguyễn Lão Gia rất khắc khe với anh trong việc lễ nghĩa, và biết chịu trách nhiệm của việc mình làm.Thêm phần dạy dỗ của Nguyễn Phu Nhân thì bà luôn dạy con bà phải làm mọi việc đều phải cần thận và không được sai sót.
Cứ hễ sai sót anh sẽ bị phạt không phải hình phạt bình thường như bao người mà anh phải nhìn sắc mặt của hai người mà nhận tội của mình, nếu như không được tha thứ thì anh phải theo ba mình đến bang để đánh võ, mà mỏi lần như vậy cậu đều bị thương nặng nên từ những lỗi làm sai ấy anh luôn làm việc một việc rất cẩn thận, không sai sót dù chỉ một li.
Ấy vậy mà, bây giờ anh luôn nhẹ nhàng, ôn như với cô, luôn dỗ dành cô, quan tâm cô từng chút một, bây giờ nhìn vào ai mà tin đây là người được mệnh danh là tảng băng di động đâu chứ.
Quản gia
*Cậu chủ ngài ấy lạ quá, chưa thấy cậu ấy nhẹ nhàng với ai như này*
Nguyễn Thanh Phong
Còn một chút thôi mà ăn một chút nữa là hết rồi
Anh Đào_ Sam
Hong ăn nữa //lắc đầu//
Nguyễn Thanh Phong
Một chút nữa thôi được không, ăn một muỗng nữa thôi
Anh Đào_ Sam
Một muỗng nữa thôi....
Nguyễn Thanh Phong
Được, một muống thôi, A nào //đưa muống cháo lên trước miệng cô//
Anh Đào_ Sam
//ăn// Ưm...hong ăn nữa
Nguyễn Thanh Phong
Được, được không ăn nữa, bây giờ uống thuốc nha
Anh Đào_ Sam
Ưm...hong uống
Nguyễn Thanh Phong
Nào, phải ngoan, uống thuốc mới nhanh hết bệnh //lấy thuốc//
Anh Đào_ Sam
Hong uống đâu mà //rưng rưng//
Nguyễn Thanh Phong
Nếu em uống thuốc, em muốn gì cũng được
Anh Đào_ Sam
Thật....thật không
Nguyễn Thanh Phong
Ừm, tôi hứa đó, nào uống thuốc
Anh Đào_ Sam
//lấy thuốc từ anh rồi bỏ vào miệng//
Nguyễn Thanh Phong
Nào, uống nước vào //đưa nước cho cô//
Anh Đào_ Sam
//cầm ly nước mà uống//
Nguyễn Thanh Phong
Từ từ thôi //vuốt lưng cho cô//
Nguyễn Thanh Phong
Ngoan lắm, nào bây giờ em muốn gì
Nguyễn Thanh Phong
Không được nói trống không như vậy //cau mày//
Anh Đào_ Sam
Em....em muốn đi chơi....//sợ//
Nguyễn Thanh Phong
Được, nhưng hôm nay không được rồi, ngày mai được không
Anh Đào_ Sam
Được ạ //cười tươi//
Nguyễn Thanh Phong
Ngoan lắm bây giờ lên phòng nghỉ ngơi đi nhé
Anh Đào_ Sam
Chú không đi cùng em ạ
Nguyễn Thanh Phong
Tôi phải làm việc rồi, hay em ra phòng khách chơi có được không, ra ngoài xem TV
Anh Đào_ Sam
Vậy....vậy cũng được ạ
Nguyễn Thanh Phong
Được //đưa cô ra phòng khách//
Nguyễn Thanh Phong
Bác quản gia ở đây có gì thì em gọi bác ấy, có được không
Nguyễn Thanh Phong
Bây giờ tôi ra ngoài có việc, tối sẽ về với em
Anh Đào_ Sam
Ơ....đi lâu....lâu vậy
Nguyễn Thanh Phong
Về sẽ có quà cho em
Nguyễn Thanh Phong
Có được không
Anh Đào_ Sam
Vậy chú đi đi ạ, em sẽ ngoan mà //cười tươi//
Nguyễn Thanh Phong
//hôn má cô// Ngoan lắm
Nguyễn Thanh Phong
Bác quản gia, có thể con sẽ về rất trễ nên là đến giờ cứ cho em ấy ăn cháo rồi uống thuốc nha, nếu em ấy buồn ngủ thì đưa em ấy lên phòng
Quản gia
Được, tôi biết rồi
Nguyễn Thanh Phong
Vậy con đi trước //rời đi//
Quản gia
Nào, con muốn ăn trái cây không
Quản gia
Ngoan lắm, ta lấy cho con //đi vào bếp//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play