Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Người Cũ Ở Đoạn Mới

Không lí do – Chia tay

Tiếng nấc nghẹn vang lên giữa quán cà phê vắng, kéo ánh nhìn của vài vị khách hiếu kỳ. Một cô gái mặc váy trắng ngồi đối diện người đàn ông áo đen, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lăn dài.
Mai Linh
Mai Linh
Anh... nói lại đi Quang Anh... không phải thật đâu đúng không?
Mai Linh
Mai Linh
Anh đang giận em chuyện gì à?
Người đàn ông ngồi đối diện, dáng cao gầy, mắt sâu, môi mỏng, thái độ lạnh nhạt, thong thả khuấy ly cà phê nguội ngắt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không giận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chia tay thôi.
Mai Linh
Mai Linh
Vì sao?
Mai Linh
Mai Linh
...Vậy hôm qua anh còn ôm em, còn hôn em... từng nói muốn thử nghiêm túc một lần... đều không phải thật lòng sao?
Một câu phũ phàng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không hợp.
Mai Linh
Mai Linh
Không hợp?
Mai Linh
Mai Linh
Vậy hôm qua anh còn ôm em, còn hôn em... từng nói muốn thử nghiêm túc một lần... đều không phải thật lòng sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thử rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không hợp thì dừng.
Mai Linh
Mai Linh
Anh... anh quá tàn nhẫn!
Mai Linh
Mai Linh
Em thật sự đã thích anh... đã nghĩ có thể bắt đầu một chuyện tử tế... vậy mà...
Tiếng cô nghẹn lại, nức nở.
Mai Linh
Mai Linh
Anh không thấy có lỗi sao?
Mai Linh
Mai Linh
Không thấy có chút cảm xúc nào sao?
Mai Linh
Mai Linh
Anh có tim không hả Quang Anh?
Nguyễn Quang Anh ngả người ra sau, ánh mắt bình thản như không hề liên quan đến cơn giận và nước mắt trước mặt mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khóc cũng không thay đổi được gì.
Mai Linh
Mai Linh
Không lẽ... ba ngày qua với anh đều là trò đùa?
Mai Linh
Mai Linh
... Còn em thì ngốc nghếch chờ anh nhắn tin, chờ anh hẹn... em đã vui biết bao nhiêu khi được anh quan tâm...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ nhiều quá rồi.
Mai Linh
Mai Linh
Anh... anh thật quá đáng!
Mai Linh
Mai Linh
Anh có biết em đã chờ mong điều gì không?
Mai Linh
Mai Linh
Em cứ nghĩ... lần này sẽ khác...
Cô bật khóc nức nở, không còn kiềm được nữa
Nguyễn Quang Anh đứng dậy, cầm áo khoác trên tay, ánh mắt vẫn lạnh tanh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng gọi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nhắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng đừng chờ.
Quăng lại một câu cuối cùng, hắn xoay người rời đi.
Sau lưng, tiếng khóc của Mai Linh vang vọng giữa quán cà phê.
Nhưng bóng lưng Nguyễn Quang Anh không hề dừng lại dù chỉ một chút.
...
Người ta bảo: Muốn biết vì sao một người đàn ông lại trở nên vô tình, hãy nhìn vào vết thương hắn từng mang.
Nguyễn Quang Anh không phải từ đầu đã tệ bạc.
Năm ấy, hắn từng là chàng trai yêu một người bằng cả trái tim, yêu đến khờ dại.
Cái tên ấy... từng là thanh xuân, là tất cả với hắn.
Chỉ là... chuyến đi năm đó, do gia đình ép buộc, hắn không biết rằng mọi thứ đã bị sắp đặt từ lâu.
Rời đi khi chưa kịp nói lời từ biệt.
Khi trở về... tất cả đã muộn. Người kia không còn bên cạnh. Những năm tháng chờ đợi hóa thành tro tàn.
Từ đó, hắn luôn lạnh lùng. Học cách không để ai lại gần tim mình thêm lần nữa.
Những mối tình chóng vánh. Những lời yêu đầu môi. Những lần chia tay vô tình...
Bởi hắn hiểu rõ một điều: "Yêu càng sâu, đau càng nhiều. Không yêu, thì không đau."
Hết.
Siuxinhgei
Siuxinhgei
Một đống fic chưa end mà lại đòi ra fic mới
Siuxinhgei
Siuxinhgei
Chưa ai lì bằng cổ

Chữ thương nhiều hơn chữ hận.

Quán rượu nhỏ, ánh đèn vàng nhạt. Bên bàn góc phòng, ba người đàn ông ngồi tựa lưng ghế da, trước mặt là vài chai whisky đã vơi nửa.
Quang Hùng rót rượu, tay đẩy ly về phía người đối diện.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày uống đi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mặt mày hôm nay nhìn là biết lại có chuyện.
Nguyễn Quang Anh tựa lưng vào ghế, áo sơ mi mở hai cúc cổ, vẻ mặt lạnh nhạt như thường ngày. Hắn nhấc ly rượu lên, nốc cạn trong một hơi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì... cũng thế thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vừa đá con nhỏ kia rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/nhíu mày/
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mới ba hôm chứ nhiêu...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhanh thật đấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày cứ thế này suốt, không sợ mang tiếng à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười nhạt , đổ thêm rượu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mang tiếng thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao có quan tâm chắc?
Quang Hùng ngập ngừng, liếc nhìn Đăng Dương, lại không nói gì thêm.
Không khí trầm xuống.
Nguyễn Quang Anh hờ hững dựa đầu vào ghế, ngón tay kẹp điếu thuốc chưa châm, ánh mắt đăm đăm nhìn lên trần nhà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đàn bà... cũng thế thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng yêu sâu, đỡ mệt.
Đăng Dương đưa mắt nhìn Quang Hùng, lại đành thở dài, châm lửa cho Quang Anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Này... mày... dạo này có... nghe tin gì của thằng Duy không?
Không khí thoáng chững lại.
Ly rượu trong tay Nguyễn Quang Anh khựng giữa không trung, ánh mắt tối đi một chút. Nhưng rất nhanh, hắn nhếch môi, giọng lạnh như băng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhắc nó làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người như nó... tao không thèm quan tâm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ... thôi không nhắc cũng được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao nói thật đấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng đó... tao hận nó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu năm đó nó không bỏ tao... thì đâu có chuyện như bây giờ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chuyện... cũng mấy năm rồi, mày... cũng nên quên đi.
Nguyễn Quang Anh cười khẩy, ánh mắt sâu thẳm, ẩn sau là thứ cảm xúc khó diễn tả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quên?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói nghe dễ nhỉ... Mày biết lúc đó tao thế nào không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Một câu nói, một cái tin nhắn cũng không có.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao như thằng ngu níu kéo nó... rồi nó quay đi từ bao giờ.
Đăng Dương bối rối, nhấc ly rượu lên uống cạn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhưng... cũng đâu phải lỗi tại nó.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Năm đó... chuyện gia đình mày...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao không cần biết.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao chỉ biết... nó nhất quyết rời đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mặc kệ tao níu kéo thế nào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó chọn cách cắt đứt trước.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày bảo... tao có nên tha cho nó không?
Giọng hắn đều đều, nhưng từng từ từng chữ đều nghèn nghẹn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày hận nó, nhưng... nếu gặp lại... mày chắc... mình không mềm lòng à?
Nguyễn Quang Anh cười khẽ, ngón tay xoay ly rượu, đá va vào thành ly kêu lách cách.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mềm lòng?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng đó giờ trong mắt tao... không đáng một xu.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừ... mày nói sao thì tụi tao nghe vậy...
Đăng Dương châm thêm thuốc, im lặng không nói.
Chẳng ai dám nhắc thêm. Ai cũng biết, Nguyễn Quang Anh nói là một chuyện... còn trong lòng, lại là chuyện khác.
Bởi nếu thật sự quên được, hận được... Thì cái tên Hoàng Đức Duy... đã chẳng len lỏi trong từng câu rượu, từng cơn thở dài của hắn suốt mấy năm nay.
Hết.
Siuxinhgei
Siuxinhgei
Cứ viết đi đằng nào cũng flop thoi:"))

Không ai yêu một kẻ đã từng vỡ nát.

[ Sáng hôm sau.]
Tiếng giày tây nện xuống sàn vang từng nhịp đều đều, lạnh lẽo.
Tất cả nhân viên ở tầng 22 đồng loạt cúi đầu, tạm ngừng thở trong vài giây khi bóng dáng cao lớn bước ra khỏi thang máy.
Nguyễn Quang Anh — giám đốc điều hành, người đứng đầu khối tài chính, cũng là kẻ nổi tiếng lạnh lùng, khó tính và dễ nổi nóng nhất công ty.
Không ai dám nhìn thẳng hắn. Không ai dám hỏi han. Tất cả đều biết, chỉ cần một câu vô ý, là đủ để bị chửi thẳng mặt không thương tiếc.
Và quan trọng nhất không ai dám nghỉ việc.
Lương hắn trả cao ngất ngưởng, thưởng mỗi tháng dày đến ngộp thở. Nhưng đi kèm là cái giá phải trả chính là chịu đựng một con người như hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Báo cáo tuần đâu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai làm cái bản này?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mắt mù hết à?
Trợ Lý
Trợ Lý
Dạ... dạ em gửi từ hôm qua rồi, bản có check kỹ rồi ạ...
Nguyễn Quang Anh ném mạnh tệp giấy lên bàn, ánh mắt quét qua từng người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Check kỹ mà sai số ở ba biểu đồ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là báo cáo cho ban tài chính chứ không phải bài tập lớp ba!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm ăn kiểu này thì nghỉ đi!
Cả phòng im phăng phắc, chỉ nghe rõ tiếng hắn đập bút xuống bàn.
???
???
Dạ em sẽ cho làm lại ngay trong sáng nay ạ, em xin lỗi sếp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không cần lời xin lỗi , tôi cần kết quả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
10 giờ mang vào cho tôi trễ một phút đừng để tôi thấy mặt.
Nói xong, hắn đứng dậy, bỏ về phòng làm việc riêng ở cuối dãy
...
[10:17 – Trưa.]
Cửa phòng giám đốc khóa chặt. Rèm kéo kín. Không ai được phép làm phiền.
Nguyễn Quang Anh ngồi sau bàn làm việc, tay đè trán, đầu đau như búa bổ.
Hắn mở ngăn tủ dưới cùng, lôi ra một chiếc hộp nhỏ. Bên trong... là một tấm ảnh cũ, khung ảnh được đóng cẩn thận.
Trong ảnh là hai người con trai — một người cười rạng rỡ, tay ôm vai người còn lại , người kia hơi nghiêng đầu, mắt cong như cười, khoé môi khẽ nhếch lên ngại ngùng.
Hoàng Đức Duy.
... và chính hắn Nguyễn Quang Anh — của những ngày vẫn còn biết cười dịu dàng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biết không Duy... hôm nay anh lại hét vào mặt cấp dưới.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại quát ầm lên vì một cái lỗi bé tí...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng chẳng có đứa nào dám bỏ đi cả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tụi nó cần tiền.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh cũng từng cần em như vậy... nhưng anh có giữ được đâu.
Hắn siết nhẹ mép khung ảnh, trán tựa xuống bàn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biến mất như chưa từng tồn tại...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn anh thì cứ mắc kẹt ở cái đoạn năm đó mãi...
Căn phòng rộng lớn yên tĩnh đến tê tái.
Chỉ có một người đàn ông ôm lấy ký ức cũ như kẻ vừa thua cuộc, mà vẫn không chịu thừa nhận mình đã tổn thương đến mức nào.
Hết.
Siuxinhgei
Siuxinhgei
Ủng hộ siuxinhgei nhaaa

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play