[ Hàm Văn/ Kỳ Văn ] Tiểu Thiếu Gia Của Tả Kỳ Hàm
Chap 1
Dương Bác Văn
ĐI RA NGOÀI HẾT CHO TÔI.
Cả căn phòng rộng lớn của biệt thự inh ỏi suốt cả một buổi tối, tiếng phát ra từ căn phòng ngủ cao cấp nhất trong nhà.
Bên trong tiếng người làm xin xỏ, tiếng người thanh niên cáu gắt quát tháo ầm ĩ đuổi người, lâu lâu còn nghe thấy tiếng vứt đồ loảng xoảng.
Dương Bác Văn
Đi ra ngoài ngay cho tôi! Tôi không ngủ, biến đi nếu không tôi đuổi việc cả lũ các người đấy.
Cái con người đang inh ỏi kia chính là Dương Bác Văn, 16 tuổi. Cậu là tiểu thiếu gia của cái biệt thự này.
Là con người có đủ tất cả mọi thứ bao người mong muốn: sự giàu có, tiền bạc, ngoại hình, quyền lực,...
Nhưng lại siêu lười học vì với cậu chỉ cần học tốt quản lí kinh tế còn mấy cái kia không quan trọng.
Chuyện buổi tối này là do sáng ngày mai cậu sẽ phải chuyển tới trường mới vì mai phải dậy sớm nên cả nhà đang nhốn nháo giục cậu đi ngủ không những cậu không ngủ cho còn cáu giận vứt đồ đạc lung tung hết cả.
Quản Gia
Tiểu thiếu gia! Xin cậu ngủ đi ạ, sáng mai còn phải thức sớm để nhập học.
Dương Bác Văn
Không! Không ngủ! Bác quản gia đi ra ngoài đi.
Và kết quả đương nhiên quản gia chỉ biết thở dài ngao ngán thậm chỉ đến bố mẹ cậu còn chịu bó tay và chạy sang Mỹ sống chỉ vì cái tính dở dở ương ương này của thằng con làm cho không ai chịu nổi.
Bác quản gia thở dài 1 tiếng nhưng cùng lúc phát hiện ra gì đó làm bà chợt vui vẻ.
Quản Gia
"Đối với thiếu gia chắc lại phải dùng cách này rồi!"
Bà gọi một người hầu trẻ đến dặn dò.
Quản Gia
Cậu mau đi gọi Kỳ Hàm đi nói là tiểu Thiếu gia lại làm loạn trên nhà rồi.
Đa Nhân Vật Nam
Vâng! Cháu đi ngay ạ.
Người hầu trẻ mau chóng đi vào căn phòng cuối hành lang tầng 1.
Bên trong một nam thanh niên tóc đen bóng, vẻ đẹp anh tuấn hớp hồn đang ngồi đọc sách.
Người hầu nam đẩy cửa vào.
Đa Nhân Vật Nam
Anh Kỳ Hàm...
Đa Nhân Vật Nam
Dạ, tiểu thiếu gia đang làm loạn trên tầng rồi ạ, bác quản gia bảo em kêu anh.
Kỳ Hàm đang đọc sách ngừng động tác quay ra cửa nói với người hầu.
Anh là Tả Kỳ Hàm, 19 tuổi. Là 1 con người trầm tính, ít nói, đặc biệt khả năng học siêu giỏi học một hiểu mười và còn siêu cấp đẹp trai.
Kỳ Hàm là cận vệ của Bác Văn, anh bảo vệ cậu từ khi cậu 10 tuổi bây giờ đã tròn 8 năm bên cạnh nhau.
Và có 1 bí mật cả biệt thự này ai cũng biết đó là tiểu thiếu gia nhà họ ương đến mức nào cũng chỉ bại dưới tay Kỳ Hàm vì cậu cực kỳ thích anh, cực kỳ nghe lời anh.
Kỳ Hàm bước lên tầng trên dừng chân trước cửa phòng to lớn nơi có một con cừu như bị ma nhập đang gào thét ầm ĩ vẫn không chịu đi ngủ khiến cho người ăn kẻ ở đang sợ tái mặt run rẩy cầu xin.
Dương Bác Văn
Không nghỉ ngơi gì hết mấy cô đi ra ngay cho tôi.
Đa Nhân Vật Nữ
Tiểu thiếu gia xin cậu đi ngủ đi ạ, cậu mà không ngủ ông bà chủ mà biết bọn em sẽ bị đánh chết mất.
Dương Bác Văn
TÔI KHÔNG CẦN BIẾT. BIẾN RA NGOÀI NGAY.
Tả Kỳ Hàm
Đuổi cả anh sao?
Một giọng nói trầm ấm quen thuộc cùng tiếng bước chân cậu nhung nhớ đi vào, nhưng cậu vẫn đang cáu mấy người làm nên chỉ bĩu môi nhìn ra chỗ anh một cái.
Dương Bác Văn
Em không có nói anh.
Đám người hầu nữ nhìn thấy Kỳ Hàm thì như bắt được vàng vì ít khi được ngắm anh gần đến như thế này.
Một người đàn ông tuyệt đẹp đôi mắt đen láy, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhẹ và thân hình phải gọi là tuyệt mĩ làm các cô gái ngắm đến ngơ ngẩn cả người mà không biết bão tố sắp tới đến nơi.
Những cảnh này đang thu hết vào ánh mắt của Dương Bác Văn đang ngồi trên gường và cậu đang tức điên lên vơ ngay cái ly ném xuốg đất tạo ra một tiếng.
Làm mấy người hầu sực tỉnh lại.
Dương Bác Văn
Nhìn gì mà nhìn ghê thế hả? Thích bị đuổi việc cả lũ hết không?
Đa Nhân Vật Nữ
Dạ, bọn em không dám ạ
Lũ người làm nhận ra cúi đầu hết cả không dám ngẩng dù chỉ một chút, thích thì thích thật đấy nhưng ai mà chả biết Tả Kỳ Hàm là của riêng tiểu thiếu gia nhà này.
Từ khi họ bắt đầu làm việc tại đây đã được đào tạo một điều căn bản mà không một ai được phép làm trái đó là:
"YÊU BẤT KÌ AI CŨNG CÓ THỂ TRỪ TẢ KỲ HÀM, NẾU LÀM TRÁI HẬU QUẢ KHÓ LƯỜNG".
Chỉ cần thấy bất kì một cô gái hay chàng trai nào quá thân thiết với Kỳ Hàm là ngay lập tức sẽ bị Bác Văn trục xuất khăn gói về quê ngay.
Kỳ Hàm tiến đến gường khẽ ra lệnh cho người làm lui xuống hết còn anh ngồi trên gường với một con cừu đang xù lông.
Anh nhìn cậu một lúc rồi khẽ nhíu mày, có vẻ hôm nay tình hình nghiêm trọng hơn rồi.
Tả Kỳ Hàm
Tiểu thiếu gia lại sao vậy?
Dương Bác Văn
Em không muốn ngủ. *bĩu môi*
Tả Kỳ Hàm
Mau đi ngủ đi nếu không mai sẽ biến thành con gấu trúc.
Tả Kỳ Hàm
Bác Văn! Em cãi anh?
Dương Bác Văn
Em..không có.
Tả Kỳ Hàm
Vậy còn không mau nghỉ ngơi.
Dương Bác Văn
Anh thật đáng ghét. Ngủ thì ngủ.
Kỳ Hàm đang định đi ra ngoài thì Bác Văn đã vội với lấy cánh tay anh giữ lại, cậu gương đôi mắt cừu ra nhìn anh không chớp.
Dương Bác Văn
Kỳ Hàm! Hôm nay ngủ chung với em có được không?
Tả Kỳ Hàm
Không được tiểu thiếu gia.
Dương Bác Văn
Nếu anh không ngủ cùng em, em sẽ không ngủ đâu. Dù sao sinh nhật em, chúng ta cũng ngủ cạnh nhau rồi mà. Đi mà Kỳ Hàm, xin anh đó!
Kỳ Hàm đành bó tay với cậu thà thỏa hiệp còn hơn để ngày mai cậu không đi học nổi vì thức đêm.
Thấy anh đồng ý cậu cười híp hết cả mắt dịch người vào góc để anh tiến vào.
Kỳ Hàm lật một góc chăn ra rồi nằm lên gường ngủ anh từ từ thiếp đi.
Chỉ đợi có thế, Bác Văn ngay lập tức ôm chặt lấy anh như con Koala hơn nữa còn dở trò biến thái.
Cậu đưa tay luồn vào trong áo ngủ của anh sờ sờ cái cơ bụng rắn chắc kia đã vậy còn thỏa chí reo lên như trẻ em được kẹo.
Dương Bác Văn
Oa! Thật rắn chắc quá đi, sờ thật thích!
Sau khi sờ thỏa thích cậu bắt đầu lăn ra ngủ tay thì vẫn để trong áo anh không chịu bỏ ra, có Kỳ Hàm bên cạnh cậu ngủ rất ngoan.
Chỉ cần Tả Kỳ Hàm ở bên thì Dương Bác Văn sẽ nhất định trở thành cừu ngoan.
Chap 2
Bác Văn thức dậy, cậu nheo nheo đôi mắt mèo tăm tia xung quanh không thấy bóng dáng cái người ngủ cùng mình tối qua đâu cả cậu cực kì bực mình rồi nha.
Cậu chạy xuống nhà với vẻ mặt khó chịu ăn bữa sáng rồi trèo lên con siêu xe cậu vừa tậu cuối tuần. Và trên xe Kỳ Hàm đang ngồi tại ghế lái khẽ ra hiệu với cậu lên xe nhưng Bác Văn không thèm để ý trèo lên xe không nói với anh một lời.
Tả Kỳ Hàm
Em sao vậy? Hôm nay để quên cái miệng hay nói ở đâu rồi à?
Không thấy có câu trả lời, Kỳ Hàm cũng không hỏi thêm gì nữa, trong xe im lặng đến rùng mình. Chả biết từ bao giờ xe đã dừng lại trước cổng trường hoa lệ.
Thấy một chiếc siêu xe bóng bẩy đời mới nhất đỗ trước cổng trường làm rất nhiều học sinh ngoái lại chỉ trỏ nhìn ngó với ánh mắt tò mò.
Tả Kỳ Hàm
Bác Văn! Đến trường rồi.
Bác Văn mở cửa xe đi xuống, gương mặt trắng đôi môi đỏ hồng hơi chu ra cùng 2 bên má phúng phính dễ thương phải gọi là đáng yêu, siêu đáng yêu.
Cậu đứng trước cửa xe từ từ kéo kính râm trên mặt xuống để lộ đôi mắt long lanh như ngấn nước hấp dẫn cả đám nữ sinh lẫn nam sinh.
Kỳ Hàm cầm theo cặp của Bác Văn cũng bước ra với mái tóc đen tuyền ma mị.
Trong một buổi sáng mà được hưởng thụ sắc đẹp tuyệt trần một cường công ma mị và một em bé siêu dễ thương thế này ai mà chịu cho nổi chứ.
Tả Kỳ Hàm
Tiểu thiếu gia đừng đứng nữa mau đi thôi, còn 2 phút nữa là vào lớp rồi đó
Dương Bác Văn
Em không thích anh gọi em là thiếu gia. Gọi em xưng anh.
Cậu xoay người lại trừng mắt nhìn anh.
Tả Kỳ Hàm
Tùy cậu, mau vào đi.
Tức là vậy nhưng cậu vẫn mặc kệ mấy khi được tâm điểm chú ý như thế này chứ vậy nên cậu cứ tiếp tục đứng trước siêu xe mặc kệ ai đó đang tiến vào.
Kỳ Hàm đi vài bước thì nghe thấy tiếng lũ nam sinh đang bàn tán về cậu ánh mắt nhìn lên thân thể cậu chả thân thiện tí nào hơn nữa còn khiến anh rất bực mình.
Đa Nhân Vật Nam
Ây da đúng là tiểu mỹ nhân thật trắng trẻo nha.
Đa Nhân Vật Nam
Nhìn cái khuôn mặt đó kìa đáng yêu thật đấy, cái mặt ấy mà rên rỉ trên gường thì tuyệt phải biết hahaha.
Tất cả những câu nói đó đều thu vào tai của Kỳ Hàm, anh xoay người nhìn chằm chằm vào đám nam sinh đang bàn tán nhìn cậu đến rớt nước miếng.
Bọn họ chợt quay qua chạm vào ánh mắt băng lãnh của anh mà chân tự dưng run rẩy mặt mày tái mét, hô hấp cũng trở nên khó nhọc.
Kỳ Hàm tiến đến chỗ Bác Văn đang đứng vừa đi vừa nói đủ to khiến cho một đám đông lớn đang bu lấy cậu nghe rõ.
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn! Em mau lại đây cho anh, nếu không tối nay em sẽ phải rên rỉ dưới thân anh đấy.
Hiệu nghiệm ngay lập tức tiểu thiếu gia đang làm dáng nghe thấy câu nói của anh thì mắt cứ A mồm chứ O nhìn đến ngây ngốc.
Chưa kịp hoàn hồn anh đã cầm chắc một bên tay cậu lôi đi trong sự ngỡ ngàng của bao người. Và đám nam sinh đang thèm thuồng kia thì đang tức đến hộc máu ra rồi.
Đa Nhân Vật Nam
Mẹ nó chứ cứ tưởng có mồi ngon ai dè có bồ rồi.
Đa Nhân Vật Nam
Ngon thế mà hazzz...Nhưng thằng người yêu nó không phải dạng vừa đâu, tốt nhất đừng động vào.
Kỳ Hàm kéo cậu ra khuôn viên sau trường rất vắng người qua lại, lúc này Bác Văn mới hoàn toàn tỉnh táo liền tức giận đấm và lưng anh một cái đau điếng người, mắt chừng chừng lườm anh.
Dương Bác Văn
Anh vừa nói gì thế hả?
Dương Bác Văn
TẢ KỲ HÀM! ANH BIẾT TÔI NGẠI NHƯ THẾ NÀO KHÔNG HẢ?
Tả Kỳ Hàm
"Em ấy giận mình sao?"
Dương Bác Văn
Anh bị điếc rồi à? Tôi là chủ của anh đấy. Anh đừng tưởng tôi thích anh mà anh nói gì cũng được nhé.
Dương Bác Văn
Sao? Anh định đánh tôi hả? Hay định phản tôi?
Dương Bác Văn
Tôi không im, anh được tôi chiều quá rồi hay sao mà dám to tiếng nói với chủ thế hả?
Ngay lập tức Kỳ Hàm áp chặt Bác Văn vào góc tường mà áp chặt môi anh vào môi cậu, anh cắn vào đôi môi đỏ hồng ấy một cách mạnh bạo mà cuồng nhiệt như muốn trừng phạt cậu nói quá nhiều rồi.
Nụ hôn làm cho Bác Văn choáng váng đầu óc mơ hồ cậu cố đánh mạnh vào lồng ngực anh để thoát nhưng vô ích tay anh cứ như gọng kìm siết chặt lấy cậu.
Dương Bác Văn
Ưm...bỏ ra...
Nụ hôn kéo dài làm cho Bác Văn không thở nổi, anh biết nên mới luyến tiếc từ từ buông cậu ra.
Bác Văn vội vàng đớp từng chút oxy một cách khó nhọc và khi nó tỉnh táo hơn thì nó quát ngay vào cái mặt tên vừa cưỡng hôn nó dù chẳng phải lần đầu cậu bị anh hôn.
Dương Bác Văn
Yahhh...TẢ KỲ HÀM, ANH...ANH...
Tả Kỳ Hàm
Em mà còn nói thêm câu gì nữa thì em sẽ phải rên rỉ dưới thân anh thật đấy. Tiểu cừu con.
Tả Kỳ Hàm
Em đừng tưởng tối qua em lợi dụng sờ anh mà anh không biết.
Tả Kỳ Hàm
Hôm nay em còn dám giận dỗi với anh nữa sao? Chả phải buổi sáng anh phải thức dậy sớm mua đồ ăn sáng cho em sao hả cừu con?
Dương Bác Văn
Em... *phồng má*
Thấy Bác Văn như vậy anh liền cúi xuống áp môi vào tai cậu khẽ thì thầm khiến cậu cười tươi như hoa.
Tả Kỳ Hàm
Nếu hôm nay em học tập ngoan ngoãn tối nay anh sẽ ngủ cùng với em.
Dương Bác Văn
Vậy em đi học ngay đây.
Bác Văn vô cùng thích thú gật đầu với Kỳ Hàm mà chả biết cái sự giận dỗi của cậu vừa nãy ném đâu mất rồi nữa.
Cậu vui vẻ vào lớp học, đúng cậu chỉ nghe mình anh thôi vì cậu vô cùng vô cùng thích anh thích từ 2 năm trước rồi.
Nhưng cậu vẫn không thể hiểu nổi tại sao anh vẫn cố giữ khoảng cách với cậu dù không một ai ngăn cản tình cảm này, điều đó làm Bác Văn thực sự vừa có chút không hiểu vừa có chút không vui.
Chap 3
Hôm nay con cừu Dương Bác Văn học siêu chăm chỉ cậu vận dụng hết nội công của cậu vào buổi học hôm nay hẳn nào trời lại mưa to như vậy.
Lúc về cậu cầm quyển vở đưa lên trước mắt Kỳ Hàm với cái điểm 8 to đùng giữa vở.
Thật ra Kỳ Hàm chỉ định nói chơi với cậu thôi ai ngờ con mêu lười nhất thiên hạ hôm nay lại chăm chỉ đến thế.
Bác Văn nhìn thấy anh mất tập trung hiểu ngay anh định chối lời hứa nên cậu phải nói tranh ngay trước anh.
Dương Bác Văn
Nói mà không làm thì không phải người tốt đâu.
Bác Văn vui vẻ lên thay quần áo rồi chạy ra gara nhảy lên con xe thể thao đến trung tâm thương mại shopping mà nói ra là cái trung tâm thương mại của nhà cậu thì đúng hơn.
Cậu mua rất nhiều thứ thẻ cứ quét xoèn xoẹt liên tục nhưng cậu mua nhiều đồ như vậy thật ra tối nay nó có một ý định liều lĩnh đầy mưu mô đó là:
Sau khi ăn cơm xong, theo lời hứa với Bác Văn. Kỳ Hàm mang theo vài quyển sách và laptop sang phòng Bác Văn.
Theo thói quen anh đẩy cửa đi vào mà không cần gõ đương nhiên chỉ có anh mới được phép tự ý vào phòng cậu chủ mà không cần gõ chứ người khác mà dám vậy thì chắc bị cậu đá từ tầng bốn xuống sân nhà luôn rồi.
Anh vào phòng nghe thấy nước chảy biết cậu đang tắm nên anh đi vào dừng chân tại cái bàn nhỏ để laptop lên và vài quyển sách tiện tay anh đặt lên trên chiếc gường màu hồng đáng yêu của Bác Văn rồi ngồi vào bàn nhỏ làm việc.
Trong phòng tắm Bác Văn đang cầm đống quần áo hôm nay mua nhìn lên nhìn xuống sao lúc mua thấy rất bình thường mà bây giờ sao trông nó chỗ nào cũng hở làm cậu mắc cỡ lắm nha.
Dương Bác Văn
-"Anh ấy vào rồi sao? Làm sao đây Dương Bác Văn, mặc cái này sao đây?"
Dương Bác Văn
"Mua cũng mua rồi cứ mặc đi, Bác Văn cố lên nào".
Một lúc sau, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng. Bác Văn bước ra khỏi phòng tắm ôi trời cậu ăn mặc thực sự rất câu nhân nha.
Cậu mặc một chiếc sơ mi trắng mỏng dài qua hông một chút nếu nhìn kĩ còn có thể xuyên thấu thấy rõ lớp da trắng hồng.
Bên trong là chiếc quần ngắn màu đen, sơ mi còn cố tình cởi ba nút làm cho thân hình của Bác Văn cứ trông mờ mờ ảo ảo thật biết dụ dỗ thú tính đàn ông mà.
Kỳ Hàm theo quán tính mà nhìn lên ngay lập tức bị đơ vài giây đến ngơ người. Anh nhìn chằm chằm vào người nó làm hai cái má bánh bao của cậu đỏ lựng lên không biết làm thế nào cứ ấp úng nói nhỏ.
Dương Bác Văn
Em mới... mới mua... nên thử xem ý mà.
Kỳ Hàm đứng lên anh từ từ bước tới chỗ Bác Văn đứng.
Bác Văn hai má đỏ như trái cà chua cứ lùi dần hai chân rồi ngã ngửa trên gường Kỳ Hàm cứ vậy mà đè lên người Bác Văn.
Tim con cừu tên Bác Văn đang muốn nhảy ra ngoài đến nơi rồi đập nhanh quá nhanh quá, cậu nhắm nghiền hai mắt lại thật chặt chứ bây giờ cậu nhìn anh, đối diện với ánh mắt của anh chắc gượng chết mất.
Dương Bác Văn
"Làm sao đây? đúng theo ý mình mà sao lại sợ như thế này nhỉ? mình sẽ bị ăn thật sao? Dương Bác Văn, lần này mày hết đường lui thật rồi?"
Đang vẩn vơ trong đống suy nghĩ ấy thì khoan đã, sao lại yên tĩnh như vậy nhỉ?
Bác Văn từ từ mở mắt ra nhìn anh thì đã thấy anh đứng dậy còn đang nhìn cậu một cách khó hiểu.
Tả Kỳ Hàm
Tiểu thiếu gia làm sao phải nhắm chặt mắt vậy?
Tả Kỳ Hàm
Anh chỉ lấy quyển sách trên gường thôi sao mặt em lại sợ sệt như thế?
Cái gì? Lấy sách? Ăn mặc đến như thế này mà chỉ lấy quyển sách ư?
Dương Bác Văn bực rồi nha, cậu vừa đỏ mặt vừa bực mình quay ra quát anh một câu thật to rồi chùm kín chăn từ đầu đến chân.
Dương Bác Văn
Đồ đầu đất.
Trong chăn có con cừu nhỏ bắt đầu thút thít từng giọt nước mắt chảy từ khóe mắt ngày càng nhiều hơn, cậu ức, ức kinh khủng rõ ràng đã cố gắng hết sức bỏ qua sự ngại ngùng để ăn mặc như thế vậy mà có người lại cho cậu ăn cả một rổ bơ cực to.
Bác Văn khóc được một lúc thì im dần hóa ra vì khóc nhiều quá mà cậu mệt muốn xỉu ngủ gục luôn trong chăn trong khi khóe mắt vẫn đọng đầy nước mắt như những hạt chân trâu trong suốt.
Khoảng hai tiếng sau cũng đã hơn 1 giờ sáng, Kỳ Hàm hoàn thành công việc. Anh từ từ nằm lên gường lật chăn lên nằm cạnh Bác Văn.
Trong ánh điện đèn ngủ mờ mờ anh nhìn thấy mắt của Bác Văn chất chứa đầy nước mắt có vẻ cừu con này chịu ấm ức rồi.
Đang say nồng thì Bác Văn có cảm giác ngứa rất khó chịu như con gì bò vào trong áo nó hơi chẹp miệng vài cái rồi lăn qua lăn lại còn như bị cù buồn buồn nữa.
Vậy nên con cừu lười mới từ từ mở mắt ra xem cái thứ chết tiệt gì đang làm cậu khó chịu.
Dương Bác Văn
Chết tiệt cái gì thế không biết?
Thấy ánh mắt long lanh còn vương chút nước lên nhìn anh.
Kỳ Hàm nhìn thấy cậu như vậy liền động người lật cậu dưới thân làm Bác Văn bị giật mình mắt cậu mở to ra hết cỡ lắp bắp vài từ không rõ.
Dương Bác Văn
Anh.. anh...làm...cái gì.... thế?
Tả Kỳ Hàm
Bác Văn! Em khóc?
Dương Bác Văn
Chả sao cả.
Kỳ Hàm cúi xuống hôn lên đôi môi cậu, anh đưa lưỡi vào khám phá trong vòm miệng nhỏ xinh kia, đôi môi nhỏ này thật ngọt như cố rót mật vào trong tim anh vậy.
Anh nhẹ nhàng dứt môi nhìn cậu, Bác Văn ấm ức nhìn anh bắt đầu mếu máo.
Tả Kỳ Hàm
Tại sao lại khóc nhiều như vậy?
Dương Bác Văn
Chẳng phải đều tại anh sao? Người ta đã cố gắng đến như vậy mà không thèm nhìn còn...
Dương Bác Văn
Còn lơ người ta luôn. Anh có phải đàn ông nữa không vậy?
Tả Kỳ Hàm
Không phải anh không nhìn em mà trong phòng lúc đó còn rất nhiều người làm nữa.
Dương Bác Văn
Anh nói dối! Anh không thèm nhìn Văn Văn thì có nên anh mới không có cảm giác với em.
Bác Văn giận dỗi chân đạp lung tung trong chăn rồi uốn éo như sâu đo dưới thân anh, ánh mắt ngấn nước long lanh cộng thêm làn da trắng thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp áo mỏng và mấy cái cúc đang xộc xệch chết tiệt kia nữa.....hazzz thật đúng là quá câu nhân rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play