Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Ghét Cậu Nhất, Yêu Cậu Nhì (DuongHung, DomicMasterD)

1.

đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
tại hai fic kia flop quá nên ra fic này🤓
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
thôi kệ đại đại đi
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
ai đọc thì đọc không đọc thì thôi
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
no problem
🐰🐰🐰 // hành động // *suy nghĩ* “nói nhỏ, nói thầm”
________
Lê Quang Hùng đứng trước cửa lớp 11A1, tay siết chặt quai cặp. chuông reo được 3 phút rồi nhưng cậu vẫn chần chừ đứng đó, không dám vào lớp
cô chủ nhiệm nhìn ra cửa, gật đầu tỏ ý muốn cậu bước vào
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// hít một hơi thật sâu + bước vào lớp //
Giáo viên
Giáo viên
đây là Lê Quang Hùng mới chuyển tới, các em giúp đỡ bạn nhé
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// cúi đầu // chào các bạn..
Giáo viên
Giáo viên
em ngồi tạm ở bàn cuối cửa sổ nhé, cô sẽ xếp lại sau
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
dạ vâng // đi về phía cuối lớp //
tiết học đầu tiên diễn ra, không có gì khó khăn mấy với cậu
vì đơn giản cậu đã chuẩn bị từ trước, nên mấy bài trong sách không làm khó được cậu
nhưng đến giờ ra chơi, cậu tranh thủ cúi xuống uống hộp sữa cho chắc bụng thì có người đi tới bàn cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
dậy // chạm nhẹ vào vai cậu //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// ngẩng lên // sao, có chuyện gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
cậu đang ngồi sai chỗ đấy, biết không
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
cô bảo tôi ngồi đây mà, sai chỗ nào
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tôi không bảo cậu được phép ngồi ở đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// nhíu mày // tôi không cần sự cho phép của cậu
hắn không đáp lại, chỉ lấy tay gạt hộp bút cậu qua mép bàn làm cho bút của cậu rơi hết xuống sàn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
dọn đi
cậu cúi nhẹ người xuống nhặt bút, miệng hỏi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
cậu tên gì
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
sao tôi phải nói cho cậu biết?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi hỏi thật, không đùa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hùng nhặt lại bút để vào hộp, tay hơi run nhẹ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi không có ý định chiếm chỗ của ai hết
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
nhưng cậu vẫn ngồi, vậy là đủ
Dương quay đi, trước khi rời khỏi tầm mắt cậu còn thốt lên một câu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
lần sau đừng quên, học sinh mới thì nên biết điều chút
trong tiết văn
cô giáo đang giảng bài hăng say, cậu thì ngồi chăm chú viết bài. nhưng thực sự không để tâm đến bài học
gần như chẳng thể tập trung học được, vì người bên cạnh quá đỗi im lặng
Dương bên cạnh, một tai đeo tai nghe. một tay gõ theo nhịp, đầu thì gục xuống bàn
cậu nhìn hắn một cái rồi nhanh chóng quay đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// nhìn sang cậu // đừng có nhìn tôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
t-tôi đâu có nhìn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
cậu vừa liếc tôi, còn chối?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi đang nhìn bảng, không nhìn cậu
Dương không trả lời, nhưng dưới bàn ghế cậu rung nhẹ. là hắn vừa đá chân vào
không đau nhưng nó khiến cậu giật mình
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
này! cậu làm gì vậy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
bàn này chật, ngồi gọn lại đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi đã ngồi đến mép bàn rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vấn đề là cậu đụng vào người tôi
cậu không để tâm hắn nữa, tiếp tục nhìn lên bảng viết bài
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// kéo nhẹ tay áo cậu // cho tôi mượn bút chì
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi không có
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
nãy tôi thấy trong hộp bút cậu có 3 cây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
cậu đâu có viết bài, đưa làm gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tôi vẽ chơi, chán quá
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi đang học
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tôi đang cần
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tch- // đưa bút chì cho Dương //
hắn cấm lấy, bắt đầu vẽ những nét nguệch ngoạc vào cuối trang quyển vở Văn
hết tiết, Hùng cất đồ vào hộp bút, thấy cây bút vừa cho mượn bị cong, sắp gãy tới nơi
nhưng cậu mặc kệ, cho nó vào hộp rồi đóng lại như bình thường
vừa đứng dậy, cậu va vào người nào đó đang đi qua
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
aa // nhăn mặt //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
xin lỗi // lúng túng //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
biết lỗi thì tốt, lần sau đừng có ngồi gần tôi nữa
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
nhưng.. chúng ta ngồi cùng bàn mà
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
vấn đề là tôi không thích
cậu rời khỏi lớp, ở đằng sau có giọng nói xì xào với nhau
nhân vật phụ
nhân vật phụ
1:ê học sinh mới trông thân thiết với Dương ghê ha
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: thân á? bị ghét thì đúng hơn!
Hùng chưa đi khuất nên đã nghe thấy hết, bước chân khựng lại một nhịp
_________

2.

đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
hẹ hẹ hẹ
______
buổi trưa, giữa canteen đông nghẹt người. cậu đang xếp hàng như bao người bình thường, bỗng 3 thanh niên đằng sau vỗ vai cậu
nhân vật phụ
nhân vật phụ
1: ơ, làm gì chen hàng nhau vậy bạn mới?
cậu quay đầu lại nhìn, thì ra là 3 người cùng lớp cậu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi đâu có chen, tôi đứng đây trước mà
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: tôi vừa thấy cậu lách lên xong
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
cậu nhìn nhầm rồi đấy
nhân vật phụ
nhân vật phụ
3: nhầm cái nỗi gì? nói chuyện mà không thèm kính trọng ai hết sao?
cậu siết chặt phần cơm trong tay, nhiều ánh mắt bắt đầu đổ dồn về phía 4 người họ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi không cố ý gây chuyện
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: thì ai nói cậu gây đâu? nhột hả
nhân vật phụ
nhân vật phụ
1: bọn tôi chỉ thấy lạ thôi, mới chuyển vào đã ngồi chỗ Dương rồi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
chuyện đó qua rồi..đừng nhắc nữa
một thằng trong đám huých củi chỏ vào tay Hùng, khay cơm trong tay suýt thì đổ
nhân vật phụ
nhân vật phụ
3: cẩn thận đó! ở đây không phải ai cũng dễ chịu đâu
rồi 3 người họ bỏ đi, cậu bê khay cơm ra bàn trống ngoài rìa sân. vừa đưa thìa cơm lên, đã có người bước tới
một giọng nói phát ra sau lưng cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
cậu đang ngồi chỗ của tôi đấy // tiến lại gần //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// quay người lại // chỗ này cũng là chỗ cậu à
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ừ, cả tuần tôi đều ngồi ở đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
vậy cậu ngồi trước mặt tôi đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
dù sao tôi cũng đâu đọc được lịch ngồi của cậu // ăn tiếp //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// ngồi xuống đối diện //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
ý cậu là.. vẫn ngồi ở đây?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tôi ngồi thôi, cậu ăn tiếp đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tôi không quan tâm
cậu không trả lời, đứng dậy bê khay cơm đi chỗ khác. hắn cũng chả thèm đoái hoài gì
sau giờ ăn trưa, cậu trở lại lớp. vừa cúi xuống ngăn bàn lấy sách vở
cậu khựng lại một nhịp
hộp bút của cậu đã bị ai xé cho nát bét, bút cũng bị phá cho hỏng. còn có một tờ giấy note kẹp giữa đống sách vở lộn xộn
“về trường cũ đi, ở đây không ai chứa mày đâu!!!”
cậu ngửng đầu lên, va phải ánh mắt của hắn cũng đang đứng đó
cậu biết chắc hẳn là do hắn làm, nhưng không có bằng chứng thì cậu cũng chịu thôi
đành nén sự ấm ức lại mà ngồi vào bàn học
còn một tiết cuối cùng, là tiết Lịch Sử
trong khi cô giáo đang ngồi nói về những cuộc chiến tranh khốc liệt của ông cha ta
thì cậu lại ngồi ngẩn ngơ, mặt gục xuống tay. mắt có phần sưng nhẹ
suy nghĩ về dòng chữ đó
“về trường cũ đi, ở đây không ai chứa mày đâu!!!”
câu đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu, đến khi cô gọi cậu mới bừng tỉnh
Giáo viên
Giáo viên
Quang Hùng, lên làm bài 4 cho cô đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// giật mình // dạ vâng..
cả lớp nhìn cậu, ai đó còn huýt sáo tỏ vẻ châm chọc
cậu đứng im, tay cầm bút lông bắt đầu run nhẹ. mới viết được hai dòng đã nghe thấy tiếng thì thầm sau lưng
nhân vật phụ
nhân vật phụ
8: coi chừng bẻ gãy bút luôn ấy chứ
nhân vật phụ
nhân vật phụ
7: mới chuyển vô đã bị lên bảng, coi bộ nổi ghê ha
..
Giáo viên
Giáo viên
bài này sai rồi, em sửa lại phần đầu đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
vâng
những tiếng cười khúc khích từ phía sau vang lên, tim cậu nhói lên theo từng điệu cười của bọn họ
nhân vật phụ
nhân vật phụ
3: không biết thì về lại lớp 10 học đi chứ nhỉ, haha
nhân vật phụ
nhân vật phụ
5: chuyển trường sang đây tưởng mình ghê gớm lắm à
bài chưa làm xong, nhưng cậu không chịu nổi nữa. đi tới bàn giáo viên đặt bút xuống
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
em xin phép về chỗ ạ
Giáo viên
Giáo viên
nhưng bài em làm chưa xong mà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
em xin lỗi..em cảm thấy không khoẻ
Giáo viên
Giáo viên
vậy về chỗ đi, mệt thì xuống y tế
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
dạ không cần đâu..
cả lớp nhìn cậu khinh bỉ, một giọng nói vang lên
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
không phải do mệt, mà là yếu
Giáo viên
Giáo viên
// đập bàn // ai vừa nói câu lúc nãy, hả!?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
em nói // giơ tay //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ý em là người không chịu nổi áp lực thì không nên đứng trên bảng // cười nhẹ //
cô mặc kệ lời Dương nói, tiếp tục giảng bài. cậu về lại chỗ ngồi, mắt rơm rớm
cậu vừa mò tay xuống tìm vở thì lại chạm trúng tờ giấy note
mở ra là hình ảnh người que đang bị chọc vào lưng, bên trên người có mũi tên ám chỉ người đó là cậu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// vo giấy vào để lại trong hộp bút // *haiz..*
tan học, Hùng đang đi ngang dãy hành lang tầng 3. bỗng cậu gặp Dương đang đứng đó
một bên đeo tai nghe, tay còn lại dựa vào lan can
cậu định đi qua, vờ như không biết. nhưng Dương lại nói một cậu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ở trường này, không mạnh thì chịu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
còn nếu không chịu được ấy, thì cút
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi không cần cậu quan tâm // giọng khàn //
Một ánh nhìn khác bắt đầu từ khoảnh khắc người ta chọn… không gục ngã như mọi người nghĩ.
______
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
viết buổi đêm mong ko sai chính tả😇

3.

____
thứ năm trong tuần
hai tiết đầu là môn Sinh, giáo viên chia nhóm để làm bài tập về hệ hô hấp con người
cậu được phân vào lớp ngẫu nhiên do cô chọn, ở xung quanh bắt đầu xì xào to nhỏ
nhân vật phụ
nhân vật phụ
4: ối dồi ôi, chung nhóm với học sinh mới luôn hả
nhân vật phụ
nhân vật phụ
6: nó có biết nói không vậy?
nhân vật phụ
nhân vật phụ
5: đương nhiên! cãi cả Dương còn được cơ mà
cả lớp cười ồ lên, cô giáo ho lên một tiếng rồi xếp tiếp các nhóm khác
cậu tự kê ghế lại chỗ nhóm của mình, nghe mọi người trao đổi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
hay để tôi làm-
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: thôi thôi, im lặng nghe là được
nhân vật phụ
nhân vật phụ
8: không cần cậu phụ trách
cậu siết chặt tay dưới ngăn bàn, tự ghi vào danh sách làm việc phần giới thiệu nhóm
tiết thứ 2, các nhóm bắt đầu lên thuyết trình về bài của mình
nhóm của Hùng lên đầu tiên
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: // vỗ vai cậu // giới thiệu cho tốt vào đấy nhé
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// ở dưới nói lên // đừng có làm cho nhóm mất điểm đấy, haha
cậu lo lắng lau mồ hôi trên trán, bắt đầu thuyết trình
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
xin chào mọi người.. hôm nay nhóm tôi sẽ trình bày về hệ hô hấp
ở bên dưới lại có những tiếng thì thầm
nhân vật phụ
nhân vật phụ
3: nhìn nó run chưa kìa
nhân vật phụ
nhân vật phụ
2: như em bé ý, kiểu mới biết nói
cậu mím môi, sau đó đọc tiếp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
phần đ..đầu tiên, chúng ta sẽ nói về ô..ống thở
nhân vật phụ
nhân vật phụ
8: cái gì?? ống thở á
nhân vật phụ
nhân vật phụ
8: ý nó là khí quản ấy hả
nhân vật phụ
nhân vật phụ
4: trời ơi..cười chết đi mất
cả lớp cười ầm lên, hắn cũng không ngoại lệ. cậu chỉ biết nắm chặt mẩu áo của mình
Giáo viên
Giáo viên
// đập bàn // im lặng!
Giáo viên
Giáo viên
không thấy bạn đang thuyết trình à
cô nói dứt, hình như cả lớp vẫn chưa sợ mà tiếp tục cười đùa
đột nhiên có giọng nói vang lên từ góc lớp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
này! đủ rồi đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
không buồn cười đâu
cả lớp im phăng phắc, mọi sự chú ý đều đổ dồn về Quang Anh. kể cả cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
trình bày trước lớp mà bị người ta cười vào mặt là chuyện nhục nhất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đứa nào giỏi, dám bước lên làm không?
không ai dám hó hé gì thêm sau câu nói của Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đi lên cạnh cậu // cậu đọc phần đó chưa, đưa tớ đọc hộ cho
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
không cần đâu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tớ làm được mà
sau đó cậu thuyết trình, không ai dám nói gì nữa. Quang Anh hài lòng về lại chỗ ngồi
tan học, cậu đang chuẩn bị đồ đi về. đẵng sau có người kéo nhẹ góc áo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
này cậu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
h-hả // quay ra sau //
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
à..lúc nãy cảm ơn cậu nha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
không có gì đâu // cười //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
tớ thấy cậu bị chơi xấu lâu rồi, chỉ là ngại lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hôm nay thấy bọn họ đi quá giới hạn nên tớ giúp thôi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
cậu không sợ bị người ta ghét à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
không, tớ không sợ mấy con người thấp kém đó
nói rồi Quang Anh đeo cặp lên, rời đi trước. cậu lại tiếp tục đi về phía hành lang
và cậu lại đụng mặt hắn ở đây. Dương đang tựa người vào tấm kính, một bên đeo tai nghe, một tay bấm điện thoại
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
// cố tình đi nhanh hơn //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
đừng có hiểu nhầm, cậu ta giúp cậu không phải vì đáng thương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
tôi cũng đâu nghĩ vậy // thản nhiên //
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
tốt đấy, vì cậu vẫn còn quê mùa lắm
cậu không trả lời, cười nhẹ một cái rồi nhanh chóng rời đi khỏi nơi bí bách này
____
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
hẳn 3 chap một lượt
đi ỉa mỗi ngày
đi ỉa mỗi ngày
thấy nể bản thân

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play