Sau Thảm Họa Liệu...?
đại dịch
thành phố đã không còn nữa, chỉ còn lại một đống đổ nát và cát bụi trộn lẫn với những cái xác đang phân hủy giữa cái thời tiết nắng nóng 40°
Ngày đó thế giới đã bị thay đổi , một loại virus bất ngờ bùng phát dữ dội và có tốc độ lây lan nhanh chóng khiến những ai bị nhiễm virus này đều biến thành những con Zombie khát máu
Trần Phong Hào
Mình đang ở đâu đây?
Tôi tỉnh dậy trong tình trạng cơ thể đau nhức dữ dội, đầu đau như búa bổ, tay chân lại có những vết thương đang rỉ máu
à phải rồi,Tôi là Trần Phong Hào, một bác sĩ thực tập bình thường tại một bệnh viện nằm tại trung tâm thành phố
Tôi mới chỉ 22 tuổi và có ý định lên thành phố để lập nghiệp
Nhưng trớ trêu thay , tôi chỉ mới chân bước chân ráo tiếp xúc với cuộc sống thành phố được ít lâu, công việc mới xin chỉ làm được vỏn vẹn 5 ngày thì một tin sốc toàn cầu ập đến
Một loại virus được phát hiện có tốc độ lây lan nhanh khiến người bệnh bị mất đi nhận thức của một người thường, hay nói cách khác là biến đổi thành thứ mọi người hay truyền tai nhau là Zombie
ngày hôm qua là một ngày tồi tệ, buổi sáng tôi vẫn đi làm bình thường nhưng tới chiều mọi thứ đã thay đổi
Có phải là do may mắn chăng? Chiều hôm đó tôi bị đau đầu nên đã xin nghỉ phép tại bệnh viện. Khi đang nằm nghỉ ngơi, tôi nghe thấy những tiếng kêu gào dữ dội
Ban đầu cứ nghĩ chỉ là ai đó đùa giỡn hay là đám trẻ trong khu phố nhưng khi những tiếng gào thét ấy lớn hơn và bắt đầu có những tiếng đổ vỡ lớn tôi mới ngờ ngợ ra mọi thứ không đơn giản như thế
người dân nữ
AAAA cứu tôi với
Trần Phong Hào
ủa chuyện gì vậy?// lê từng bước chân nặng nề ra cửa sổ//
Trần Phong Hào
Mọi người có chuyện gì mà la lớn thế nhỉ
hàng xóm nam
Cứu cứu với đau quá //gào thét dữ dội//
Tôi đang cảm thấy hoang mang dữ dội thì
hàng xóm nam
CỨU TÔI VỚI , làm ơn, cứuuuuu
Trần Phong Hào
C.. chuyện gì thế này
Tôi hoang mang vô cùng khi nhìn thấy đám sinh vật lạ kia, ủa chả nhẽ mới ngủ dậy một cái mà mình chuyển kiếp luôn rồi
Tôi lập tức lấy điện thoại ra kiểm tra tin tức, tay tôi run rẩy không ngừng có thể vì sợ hoặc lo lắng
Vừa mới nhìn thấy tin tức thông báo từ chính phủ, tim tôi hụt đi một nhịp
THÔNG BÁO TỪ CHÍNH PHỦ: phát hiện một loại virus zombie đang có tốc độ lây lan nhanh trong thành phố, đề nghị người dân hết sức cảnh giác, không được ra ngoài đường, đóng kín cửa nhà và phải chủ động bảo vệ bản thân.Đây là loại Virus có khả năng biến đổi con người thành xác sống, nếu thấy những người xung quanh có biểu hiện lạ xin vui lòng tránh xa
Trần Phong Hào
cái quái gì đang xảy ra vậy chứ
đầu tôi như muốn nổ tung khi phải tiếp nhận một chuyện đột ngột như này
Mới sáng sớm tôi còn đang đi làm bình thường cơ mà?
Trần Phong Hào
đúng rồi phải đóng kín cửa
Tôi nhanh chóng chạy ra phía cửa đóng chặt lại, còn tiện tay mang cái tủ chặn ngang thành cửa để an toàn hơn
Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra với tôi vậy chứ?
Tôi tiếp tục lấy điện thoại ra cập nhật tin tức
Chính phủ đang muốn phá hủy thành phố này để tiêu diệt nguồn lây lan ư? Nhưng còn tôi thì sao, tôi phải chết cùng chúng sao
Tôi ngay lập tức liên hệ cho cơ quan quản lý để thông báo việc mình còn sống nên không thể thủ tiêu thành phố này được
Trần Phong Hào
📱c.. chào anh, tôi nghe nói chính phủ đang có ý định phá bỏ thành phố này nhưng những người còn sống sót như tôi thì sao?
đa nhân vật
📱CP: hiện tại đại dịch vừa mới bùng nổ ở một số khu vực trên thế giới và trong đó có thành phố của chúng ta . tới bây giờ vẫn chưa có vacxin hay dấu hiệu nhận biết người bệnh chính xác nên chúng tôi đành hết cách
Trần Phong Hào
📱... Vậy có nghĩa là ..
đa nhân vật
📱CP: để bảo vệ những nơi khác và ngăn chặn sự lây lan, chúng tôi sẽ cho nổ bom thành phố này và không một ai được rời khỏi thành phố
Trần Phong Hào
📱sao có thể như vậy được chứ, còn rất nhiều người sống sót mà?
đa nhân vật
📱CP: đây là mệnh lệnh của cấp trên, chúng tôi chỉ là người nhận lệnh, thật lòng xin lỗi
Trần Phong Hào
Vậy là mình phải chết ư?
Tôi không thể nào chấp nhận chuyện đó được, tôi còn gia đình đang đợi ở nhà, còn những giấc mơ chưa được thực hiện và cả.....
Tôi phải nghĩ cách cứu lấy chính mình
tôi lập tức tra khảo trên mạng cách để cứu sống bản thân khi bom nổ
đề xuất tầng hầm sao? Xung quanh đây có tầng hầm không nhỉ?
đầu tôi nhảy số ngay lập tức, trước khi tôi được chuyển lên tầng 2 như hiện tại, tôi đã từng được bác bảo vệ cho sống dưới tầng hầm của căn trọ này chỉ vì lúc đó chưa đủ kinh phí đặt cọc
lúc đó tôi còn tự hỏi sao số mình khổ vậy nhưng không ngờ hiện tại chính nó lại đang cứu tôi một mạng
không suy nghĩ nhiều, tôi ngay lập tức chuẩn bị những đồ dùng cần thiết như đồ ăn, thuốc men để xuống tầng hầm
Chìa khóa tầng hầm tôi vẫn còn giữ nên không quá lo ngại không vào được
đẩy nhẹ cái tủ tôi vừa đem ra chắn cửa, lòng tôi hỗn độn vô cùng vì lo sợ nhưng nếu giờ không đi thì tôi phải chết trong đống bom mìn gì đó
tôi hít thở thật sâu dùng hết sự can đảm 22 năm nay để mở cánh cửa đó ra thì...
_________________________
Hanzi
2 bộ trước xoá rùi tại flop với bí ý tưởng quá nên mình xin viết lại bộ này
Hanzi
Có gì mọi người góp ý nheee
căn hầm
cánh cửa vừa được mở ra tôi lập tức khựng lại
Trần Phong Hào
Sara em chuẩn bị đi đâu sao?
Han Sara
Em không biết nữa nhưng có một xác sống đi bằng đường cửa sổ lẻn vào phòng em
Han Sara
Em sợ quá nên đã chạy ra đây
Trần Phong Hào
Giờ em cứ định đứng ở đây mãi sao?
Han Sara
Nhưng em không còn chỗ nào khác
Trần Phong Hào
Hay đi theo anh đi
Tôi kể lại hết cho em về những dự định của mình
Thấy em vẫn còn hơi lưỡng lự nên tôi nói thêm
Trần Phong Hào
Nếu còn không mau di chuyển , cả anh và em đều phải bỏ mạng đó
Han Sara
đ..đúng đúng rồi, sắp đến giờ chính phủ cho nổ bom rồi
Tôi quên mất chi tiết về thời gian
Trần Phong Hào
khi nào nổ em biết không
Han Sara
5 giờ ạ// giọng run nhẹ//
Tôi nhìn vào điện thoại mình, đuma 4h52
Trần Phong Hào
Mau chạy theo anh, nhanh lên
Tôi không chần chừ kéo tay em chạy thật nhanh về phía căn hầm
Cũng may mắn làm sao, tôi biết một đường đi tắt xuống căn hầm mà không phải đi ra ngoài đường
Và đương nhiên sẽ không phải đối mặt với đám zombie
đứng trước căn hầm, lòng tôi như lửa đốt
Tay cầm chìa khóa loay hoay mở cửa vì run mà hơi vội vã
Tiếng kêu như phần nào an ủi lòng tôi
chỉ còn 3 phút trước khi bom nổ, vì đi đường tắt nên sẽ khó đi hơn đường cửa chính. Bởi vậy tôi đã để cho em vào trước rồi mình mới theo vào sau
tôi vào trong và nhanh chóng kéo cửa đóng lại nhưng một tiếng động tôi không mong muốn vang lên
tôi đã vào trong nhưng vẫn đứng gần cánh cửa nên nhất thời bị ảnh hưởng chút ít từ vụ nổ
Nhưng may mắn vẫn không sao, chỉ bị choáng ngợp
Han Sara
để em phụ anh, không sao một chút nữa thôi
em ấy nhanh chóng chạy lại giúp tôi đóng chặt cánh cửa lại
Khi cánh cửa được đóng chặt , ánh sáng yếu ớt của buổi chiều tà bị ngăn cách nhường lại ngôi cho bóng tối mù mịt, tôi mới ngồi phịch xuống sàn thở hỗn hển
Han Sara
Anh không sao chứ
Trần Phong Hào
Anh không sao
Han Sara
Tay anh chảy máu rồi này
Trần Phong Hào
một vết thương nhỏ thôi
Trần Phong Hào
Sao lại cho bom nổ trước dự kiến vậy chứ
Han Sara
đây là khởi đầu thôi anh
Han Sara
quả bom đầu tiên là đang tạo ra tiếng động để thu hút zombie thôi ạ
Trần Phong Hào
Vậy là nổ chưa hết bom sao?
Giọng em lo lắng đến nghẹn lại
Trần Phong Hào
Không biết sống nổi không đây
Tôi với tay xoa nhẹ đầu em an ủi
Trần Phong Hào
Không sao có anh ở đây rồi
Mà chưa giới thiệu với mọi người nhỉ
Em ấy tên Han Sara, là một người em nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Tôi và em ấy quen nhau khi tôi mới lên thành phố
Ngồi cùng chuyến xe ngày hôm ấy, khi em biết tôi cùng quê với em, em có bắt chuyện với tôi. Em bảo em đang đi học đại học và cũng đang đi xin việc làm thêm
Em cũng giới thiệu cho tôi căn trọ em đang ở kêu tôi chuyển vào ở kế bên đi có gì em sẽ giúp đỡ
Tôi thật sự biết ơn em nhiều lắm, em không chê bai tôi thấp kém mà còn giúp đỡ tôi rất nhiều
Thật sự tôi coi em như một đứa em gái nhỏ trong nhà, có gì tôi cũng để dành chia cho em
Dần dần chúng tôi trở nên thân thiết hơn cho đến ngày hôm nay
Trần Phong Hào
đi thôi, chúng ta vào sâu trong kia một chút
Trần Phong Hào
ở ngoài đây nếu lỡ bom có mạnh quá cũng không cầm cự nổi đâu
Tôi đã quá quen thuộc địa hình trong này rồi
Tiến đến bật chiếc đèn nhỏ kia lên , phần nào giúp tôi nhìn rõ đường đi hơn
Trần Phong Hào
đây ngồi xuống đây
Trần Phong Hào
Nghe anh nói này
Trần Phong Hào
Không biết ngày mai chúng ta sẽ ra sao, còn sống hay không
Trần Phong Hào
Nhưng nếu còn hi vọng thì xin em đừng bao giờ từ bỏ em nhé
Trần Phong Hào
Không sao hết
Trần Phong Hào
giờ em lại kia nằm nghỉ ngơi xíu đi , có gì anh sẽ thông báo
Tôi kêu em lên chiếc giường nhỏ đó nghỉ ngơi còn bản thân ngồi đó đăm chiêu suy nghĩ
Tiếng nổ đó ngày càng dữ dội hơn
Trần Phong Hào
'Liệu ngày mai còn thấy ánh mặt trời được nữa không '
Trần Phong Hào
' ba mẹ à con xin lỗi '
Tôi cảm thấy bất lực với chính mình ở hiện tại
Làm sao tôi có đủ can đảm khẳng định với em rằng chúng tôi sẽ an toàn
Một tiếng nổ xé trời vang lên
Em nhắm tịt mắt, nước mắt chảy dài
Trần Phong Hào
Ngoan không sao hết, bình tĩnh
từng tiếng gào thét thảm thiết vang lên trong bóng tối tĩnh mịch
mặt đất rung chuyển dữ dội
Có lẽ các tòa nhà cũng đang đổ sập xuống hay chăng? Tôi chỉ nghe thấy một đống âm thanh hòa lẫn với nhau
Nó khiến đầu óc tôi oang oang như muốn nổ tung
Nhìn đứa em nhỏ của mình đang run rẩy vì sợ tôi cũng xót lắm chứ nhưng tôi không thể làm gì hơn ngoài việc trấn an em
sau đó mắt tôi mờ đi không còn nhớ gì nữa
Hanzi
Hơi nhiều văn một xíu
Hanzi
Mở đầu nên mọi người thông cảm nhaaaa
trang bị
Quay về thực tại ngày hôm nay
Tôi tỉnh dậy với một cơ thể đau nhức
nhớ lại chuyện ngày hôm qua, thật sự tôi vẫn còn sống sao, đây có phải là thiên đường không?
Hay chỉ là ảo giác của tôi?
Han Sara
Anh ơi anh tỉnh rồi sao
Trần Phong Hào
Chúng ta còn sống sao?
Han Sara
Vâng ạ , chúng ta còn sống
Em ấy vui mừng ôm chầm lấy tôi cảm ơn rối rít
Han Sara
Em cảm ơn anh nhiều lắm, nếu không có anh giúp đỡ em đã chẳng sống sót nổi đến ngày hôm nay rồi
Trần Phong Hào
đó Trách nhiệm của anh mà
Tôi cười, nó không phải là nụ cười chua chát ngày hôm qua mà nó là nụ cười của sự hạnh phúc
Thầm cảm tạ trời đất vì tôi còn sống
Có vẻ do cơn đau đầu ngày hôm qua chưa khỏi mà đã phải chịu cú sốc lớn như này nên hôm nay đầu tôi rất đau
Trần Phong Hào
à trong balo của anh có đồ ăn đó, lấy ra đi
Han Sara
được ạ , anh chờ em chút
Cũng may tôi mang theo khá nhiều đồ ăn nhanh nên bây giờ mới không lo đi kiếm đồ ăn
Trần Phong Hào
nhưng cứ ở lại đây mãi cũng không phải là cách
Trần Phong Hào
Chúng ta phải tìm cách rời khỏi đây thôi
Han Sara
chờ mọi chuyện lắng xuống chút nữa anh nhé
Han Sara
Em vẫn chưa hết bàng hoàng
Tôi cùng em ăn nhẹ sau đó vệ sinh và băng bó lại vết thương như tay tôi
Một vết thương nhỏ, có thể do hôm qua lúc đứng gần cửa bị mảnh bom văng phải
đang chìm trong suy nghĩ của bản thân, tôi bất chợt nghe thấy một tiếng động khẽ nhưng không bình thường
Trần Phong Hào
Tiếng gì vậy?
Tôi và em nhìn nhau không nói gì nhưng sâu thẳm trong tim cả hai nỗi sợ ấy lại bắt đầu dâng trào lên
Tôi có một dự cảm không lành
lập tức tôi lấy điện thoại ra lên xem tin tức, may quá tôi có 4g
Han Sara
Có chuyện gì không anh
điện thoại trên tay tôi rơi xuống mặt đất lạnh lẽo
Tôi chết lặng khi đọc dòng thông báo mới nhất
bất giác tôi rơi nước mắt
Han Sara
Anh , nói đi mà có chuyện gì vậy
Trần Phong Hào
Vụ nổ bom hôm qua rất nhiều người vô tội đã phải bỏ mạng nhưng đám zombie vẫn còn
Han Sara
S...sao lại có thể chứ
Han Sara
anh đùa em thôi đúng không?
Trần Phong Hào
anh không đùa
Trần Phong Hào
Một lượng lớn zombie đã bị tiêu diệt nhưng vẫn còn một số lượng nhỏ còn sót lại
Trần Phong Hào
Nếu như vậy thì....
Han Sara
Chúng ta không thể ở lại đây quá lâu được
Han Sara
Giờ phải làm sao đây anh
Trần Phong Hào
Phía Nam thành phố đi thêm 400km là đến khu tập trung
Trần Phong Hào
Chính phủ thông báo
Han Sara
Vậy có nghĩa chỉ cần đến được nơi đó là chúng ta an toàn đúng không ạ?
Han Sara
vậy vẫn còn hi vọng sống sao // mừng rỡ//
Trần Phong Hào
Nhưng chúng ta ra khỏi đây kiểu gì...
Trần Phong Hào
Bên ngoài rất nguy hiểm
Trần Phong Hào
Nó lan sang các nơi khác rồi
Han Sara
Vậy hôm qua vụ nổ bom ấy là vô nghĩa sao ạ?
Trần Phong Hào
// gật đầu//
Tôi nhìn thấy rõ sự ngỡ ngàng , tuyệt vọng sâu trong em, đến chính tôi còn kinh ngạc trước thông tin đó
Ngày hôm qua vụ nổ bom ấy đã cướp đi bao nhiêu sinh mạng vô tội một cách oan uổng
Bao nhiêu người còn sống phải bỏ mạng để rồi hôm nay thứ virus này vẫn lây lan sang nơi khác
Trần Phong Hào
Giờ nghe anh nói này
Trần Phong Hào
Bên ngoài đang rất nguy hiểm, hiện tại cứ ở lại đây
Trần Phong Hào
Chờ vết thương của anh lành lại một chút chúng ta sẽ rời đi
Han Sara
Anh không sợ sao?
Trần Phong Hào
Nhưng chúng ta không còn cách nào khác đâu
Trần Phong Hào
Không chết vì Zombie chúng ta cũng sẽ chết vì đói thôi
Han Sara
Ngoài kia nguy hiểm lắm// rưng rưng//
Trần Phong Hào
Nên là Anh thề với trời đất nếu có phải bỏ mạng anh cũng sẽ bảo vệ em đến cùng
Trần Phong Hào
Tin anh nhé?
Trần Phong Hào
Giờ chúng ta phải cực kỳ cảnh giác cao độ
Trần Phong Hào
Anh sẽ tìm kiếm thông tin phòng tránh zombie
Trần Phong Hào
Chuẩn bị sẵn sàng tinh thần nhé , bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể rời đi
Han Sara
Vâng ạ, em nhớ rồi
Thu thập được kha khá thông tin về loại virus này
Trần Phong Hào
Chỉ cần không để bị cắn , bị máu zombie dính vào vết thương
Trần Phong Hào
Em tìm kiếm trong căn hầm này cho anh những thứ có thể dùng làm vũ khí để bảo vệ bản thân
Trần Phong Hào
Thu thập những vật dụng cần thiết, thuốc men, đồ ăn nước uống vào balo đi
Trần Phong Hào
Zombie nhạy cảm với tiếng động sao?
Trần Phong Hào
Vậy chỉ cần không phát ra tiếng động là được à
Trần Phong Hào
Bị mù á? được
Han Sara
anh ơi d.ao lấy không anh
Trần Phong Hào
Càng tốt, búa rìu lấy hết cho anh
trước khi ra khỏi đây, tôi cần phải chuẩn bị một cách đầy đủ nhất có thể để có thể bảo vệ được chính mình và cả em gái nhỏ
Tuyệt đối tôi không để bất cứ thứ gì làm tổn thương đến em tôi
Download MangaToon APP on App Store and Google Play