Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Bạn Trai Tôi Là Tổng Tài Nhưng Giả Làm Sinh Viên.

Chapter 1: Học sinh mới chuyển trường.

* * : Hành động
" " : Suy nghĩ
Chủ đề: Nữ chính xuất hiện.
Buổi sáng thứ Hai, trời lất phất mưa nhẹ. Sân trường học viện Hoàng Thịnh bao trùm bởi không khí yên tĩnh mang hơi hướng đẳng cấp. Những chiếc xe sang đậu kín khuôn viên phía trước. Ở đây, học sinh không chỉ học giỏi, mà còn đều là con của những gia tộc quyền thế nhất cả nước.
Lớp Tinh Anh A, sáng thứ Hai. Cô giáo bước vào cùng một cô gái xinh xắn, mang đồng phục gọn gàng và nụ cười dịu nhẹ.
NovelToon
GVCN
GVCN
Cả lớp trật tự, hôm nay lớp mình có học sinh mới.
An Nhiên
An Nhiên
Chào mọi người, mình là An Nhiên, vừa chuyển về từ Singapore. Mong được giúp đỡ.
Xì xào
Không phải ai cũng dễ dàng được vào lớp Tinh Anh – nơi quy tụ những học sinh tinh tú cả về học lực lẫn gia thế. Một cô gái mới chuyển về lại được xếp vào đây, chắc chắn không phải người bình thường.
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Đẹp ghê ha. Kiểu này chắc làm loạn trường mất. *Liếc nhìn Mạc Vũ Thành, nhỏ giọng*
Mạc Vũ Thành
Mạc Vũ Thành
Không biết là búp bê thật hay hàng trưng bày. *Chống cằm*
Ở góc cuối lớp, Lục Tư Diễn – nam sinh nổi tiếng lạnh lùng và bí ẩn. Khi nghe tên cô gái, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm vào cô, rồi lại quay đi như chẳng có gì đáng để để tâm. Nhưng… đôi mắt ấy lại âm thầm ghi nhớ tên cô gái: An Nhiên.
GVCN
GVCN
Em ngồi tạm bàn cuối bên phải, còn trống cạnh bạn Lục Tư Diễn nhé.
Cô gật đầu nhẹ, bước qua dãy bàn. Cô ngồi xuống bên cạnh Lục Tư Diễn, An Nhiên liếc mắt nhìn sang anh, rồi mỉm cười nhẹ.
An Nhiên
An Nhiên
Chào cậu. Làm quen một chút được không?
Lục Tư Diễn
Lục Tư Diễn
Ừ *Không thèm quay sang*
An Nhiên
An Nhiên
*Bất ngờ+ngơ ngác* Lạnh như gió mùa đông…
Lục Tư Diễn
Lục Tư Diễn
Nói nhỏ thôi. Người khác nghe được, dễ đánh giá lắm. *Nhíu mày, giọng trầm thấp*
An Nhiên ngớ người, không ngờ anh lại nghe được.
Hết tiết học, An Nhiên bước ra ngoài lớp. Nhìn sân trường rộng lớn, lòng cô có chút hồi hộp xen lẫn háo hức
An Nhiên
An Nhiên
Không biết mình sẽ đi qua những ngày tháng thế nào trong ngôi trường toàn người giỏi – và bên cạnh một cậu bạn… lạnh lùng nhưng đầy bí ẩn kia.
Cô không biết rằng, chỉ với một ánh nhìn chạm nhau hôm nay, cuộc đời cô và Lục Tư Diễn đã bắt đầu gắn chặt vào nhau, không lối thoát.
~~~
The End!

Chapter 2: Ánh mắt đầu tiên.

Buổi sáng trôi qua được nửa tiết. An Nhiên vẫn ngồi yên lặng tại bàn cuối, ánh mắt thỉnh thoảng lướt quanh lớp học rộng rãi và sang trọng.
Cô chú ý cậu bạn cùng bàn.
Lục Tư Diễn – người được gọi là “tường thành lạnh lùng” của lớp Tinh Anh A. Suốt gần một tiết học, cậu ta chẳng nói thêm câu nào. Ánh mắt sắc, sống mũi cao, ngũ quan như điêu khắc, khí chất lại có gì đó vừa cao ngạo vừa khó gần.
An Nhiên liếc nhìn, định hỏi mượn cây bút đỏ, nhưng lại khựng lại vài giây khi ánh mắt hai người vô tình chạm nhau.
An Nhiên
An Nhiên
Tôi… chỉ mượn bút thôi. Không có ý gì đâu. *Giật mình, nhỏ giọng*
Lục Tư Diễn
Lục Tư Diễn
*Không rời mắt khỏi cô+tay cầm cây bút đỏ đưa sang* Ừ. Lấy đi.
An Nhiên
An Nhiên
*Nhận lấy, cảm ơn rồi quay sang viết tiếp*
An Nhiên
An Nhiên
"Sao tự nhiên mình thấy lạ thế này…"
Phía trước, Trịnh Khải Du nãy giờ vẫn nghiêng đầu quan sát. Cậu ta khều nhẹ Mạc Vũ Thành:
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Ê mày, thấy cái ánh nhìn lúc nãy của thằng Diễn không?
Mạc Vũ Thành
Mạc Vũ Thành
Nó nhìn ai mà không như chuẩn bị bóc profile người ta tới đời ông cố nội? *Ngáp nhẹ, lười biếng*
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Nhưng nay khác. Tao thấy mắt nó chạm mắt An Nhiên lâu hơn thường lệ đấy.
Mạc Vũ Thành
Mạc Vũ Thành
Mày bị rảnh à. Giờ toán mày không tính, mày đi tính giây người ta nhìn nhau?
Ở phía dãy bàn bên kia, Đỗ Lam đang hí hửng nhìn sang phía cô với vẻ thích thú:
Đỗ Lam
Đỗ Lam
Ê Mẫn Mẫn, có khi nào lần này thằng Diễn dính bẫy thật không?
Mẫn Mẫn
Mẫn Mẫn
Tao nghĩ là ổng dính từ lúc An Nhiên vừa nói “chào cậu” rồi. Mặt lạnh vậy chứ… mềm lòng lắm.
Tiết học trôi qua trong sự xôn xao. Tiếng chuông reo lên, cô thu dọn đồ thì nghe giọng trầm của người bên cạnh vang lên:
Lục Tư Diễn
Lục Tư Diễn
Mai có kiểm tra môn Sử, đừng học sai bài.
An Nhiên
An Nhiên
*Ngước lên nhìn anh* Cậu đang nhắc tôi à?
Lục Tư Diễn
Lục Tư Diễn
Không, nhắc người ngồi cạnh.
Cô bất ngờ. Chưa kịp đáp, anh đã đứng dậy, đút tay túi quần, bước ra khỏi lớp.
~~~
The End!

Chapter 3: Hội bạn chất lượng.

Giờ ra chơi. Cô đứng ở hành lang tầng hai, tay cầm khay đồ ăn mà mắt cứ đảo quanh. Ở cái trường Hoàng Thịnh này, tìm một bàn trống trong căn-tin tầng riêng cho lớp Tinh Anh…khó như mò kim đáy biển
An Nhiên
An Nhiên
*Thở dài*
Lúc này mới là ngày thứ hai chuyển đến, bạn chưa có, ghế không còn. Bất lực muốn quay đi thì một giọng con gái vang lên từ phía bàn góc:
Đỗ Lam
Đỗ Lam
Ê học sinh mới! Cầm khay đi loanh quanh chi vậy? Qua bàn tao này còn dư chỗ.
An Nhiên
An Nhiên
*Khựng lại*
Mẫn Mẫn
Mẫn Mẫn
Qua đây đi. Nhìn mày sắp ăn luôn cả không khí rồi kìa. *Đang gặm gà rán, hất mặt*
An Nhiên
An Nhiên
*Gật đầu+bước lại* Cảm ơn. Tôi ngồi đây được chứ?
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Ừ, được thì mới gọi. Không lẽ tụi tao rảnh ngồi ngó mày bơ vơ? *Ngả người+cười to*
Mạc Vũ Thành
Mạc Vũ Thành
Ngồi đi. Bớt hỏi cho nhanh. *Mắt không rời điện thoại*
Cô cười nhẹ, ngồi xuống cạnh Mẫn Mẫn.
Mẫn Mẫn
Mẫn Mẫn
Tao tên Mẫn Mẫn, võ đai đen, đứa nào bắt nạt mày thì cứ để tao lo.
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Còn tao là Trịnh Khải Du – đẹp trai…
An Nhiên
An Nhiên
Tôi là An Nhiên. Vừa chuyển về… hơi lạc lõng một chút.
Mạc Vũ Thành
Mạc Vũ Thành
*Gật đầu nhẹ*. Tao là Mạc Vũ Thành. Ít nói, không thích drama, nhưng cần là có mặt.
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Ồ dạ, siêu anh hùng của lớp em đây rồi. *Nhăn+khịa*
Mẫn Mẫn
Mẫn Mẫn
Câm đi Khải Du, mày còn khịa nữa là tao múc nguyên đùi gà vào mặt mày bây giờ.
Cô bật cười. Không ngờ ở nơi tưởng như toàn học sinh lạnh lùng xa cách thế này… lại có một nhóm bạn thoải mái thân thiện đến vậy. Không ai cố tỏ ra thân thiện, nhưng từng câu từng lời của họ khiến cô thấy dễ chịu.
An Nhiên
An Nhiên
Thật ra… tôi không nghĩ sẽ hòa nhập được nhanh như vậy. Cảm ơn mọi người.
Đỗ Lam
Đỗ Lam
Ủa ủa, cảm ơn gì? Nói câu đó nghe như mày sắp chuyển đi vậy.
Trịnh Khải Du
Trịnh Khải Du
Tụi tao mà đã cho ngồi chung là xác định luôn đó con. Trốn không thoát.
Mẫn Mẫn
Mẫn Mẫn
Giờ mày là một phần của cái ổ khịa này rồi. Chuẩn bị tinh thần đi.
Cô nhìn quanh, khẽ cười
~~~
The End!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play