Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Misthy X Tóc Tiên] Nhốt Chị Vào Trái Tim Tôi

Chap 1 [giai cấp]

Torui nè bà nội
Torui nè bà nội
tất cả mọi thứ trong truyện đều là do tả giả bịa ra
Torui nè bà nội
Torui nè bà nội
hoàn toàn không có thật
_________
rầm!
tiếng sấm chớp vang lên căn hầm do khẽ run rẩy
ở ngoài mưa rơi lã chã như thác suối
còn bên trong là cả đám người chen chúc nhau trong căn hầm nhỏ tối
trong đó có cả nàng Tóc Tiên
nàng năm nay 22 tuổi là nữ hầu trong căn nhà này khi xưa cha mẹ mất sớm được ông bà chủ thương tình mà nhận nuôi vào làm
__
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
này mấy đứa
đây là trúc nữ hầu lớn nhất trong đám
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
muốn nghe chị kêu truyện không
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
dạ có!
All (người hầu)
All (người hầu)
dạ có
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
được rồi chị sẽ kể cho mấy đứa nghe
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
từ xa xưa con người chung ta được phân theo từng gia cấp
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
chúng ta là con người bình thường, sẽ sống một cuộc sống như những người khác
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
nhưng còn hai gia tộc khác là ở một đẳng cấp cao hơn chúng ta những người được gia tộc đó sinh ra sẽ có một cơ thể đặt biệt
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
họ được gọi là những cá thể lần lượt là hắc ma, huyền ma và hồ ma
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
nhưng những người đó tại sao lại được gọi như vậy?
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
bởi vì họ không giống như chúng ta
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
họ có một sức mạnh đặt biệt hơn và đầy bí ẩn
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
Huyền ma và hồ ma được tượng trưng cho người nhưng sự mê hoặc bí ẩn và ảo giác
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
còn về hắc ma vẫn là một ẩn số
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
chẳng ai biết thật sự có người thuộc gia tộc đó hay không chỉ biết người duy nhất có sức mạnh của hắc ma đã mất từ 20 năm trước
Trung (người hầu)
Trung (người hầu)
vậy bây giờ còn có ai thuộc gia tộc đó không chị
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
còn
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
vậy đó là ai
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
một người tên là đồng ánh quỳnh sở hữu sức mạnh của huyền ma
Trúc (người hầu)
Trúc (người hầu)
và một người là trương tiểu my sở hữu sức mạnh của hồ ma

Chap 2 [mất kiểm soát]

trong lúc nàng đang được nghe kể truyện thì ở một nơi nào đó...
vệ sĩ
vệ sĩ
/vội vàng chạy ra khỏi phòng/
vệ sĩ
vệ sĩ
cô Hương câu ba lại phát điên nữa rồi!!
Bùi Lan Hương
Bùi Lan Hương
lại nữa rồi sao
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
sao không đánh ngất nó đi?
vệ sĩ
vệ sĩ
không hiểu sao lần này lại bộc phát mạnh như vậy ai tới gần cũng bị đánh bay ra hết
Phan Lê Ái Phương
Phan Lê Ái Phương
vậy còn các vệ sĩ chiến đấu đâu?
vệ sĩ
vệ sĩ
dạ đã bị cậu ba.. giết chết hết rồi
Bùi Lan Hương
Bùi Lan Hương
cái gì!
rầm!
một tiếng đỗ vỡ lớn vang lên
trước cửa phòng tối là một thiếu nữ tóc bạch kim bước ra
thân đầy m@us me cái đuôi tam giác nhọn hoắt như muốn đâm chết người ta
và cả hai cái sừng dài cũng xuất hiện trên bóng dáng của người thiếu nữ đó
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
mấy người làm gì vậy hả?
cô cậu ba con nhà Phan Gia Bùi Tộc 20 tuổi
là người duy nhất được thừa hưởng bộ gen hắc ma nhưng cơ thể không thể không chế được lượng sức mạnh quá lớn trong người
thường xuyên mất kiểm soát
nhưng có lẽ đây là lần đầu mà cô đáng sợ đến vậy
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/biến mất/
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
hừ! lại dùng trò đó nữa rồi
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
vệ sĩ đâu!
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
mau lục hết cái mảnh đất này tìm cậu ba về đây
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
đứa nào tìm được, bắt nó về được nhận thưởng 5 tỷ
vệ sĩ
vệ sĩ
vâng tôi sẽ phát lên ngay lập tức thưa ngài
_________
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/bước đi trong mưa/"lại nữa rồi"
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
"mình thật sự không muốn giết bọn họ mà"
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
"sao lại vậy chứ, rốt cuộc mình là thứ quái quỷ gì vậy trời!"
cô vừa đi nước mắt cứ rơi lã chã đột nhiên cơn nhức đầu ập đến
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/mơ màng mà dựa vào tường đá/
sau đó thì mọi thứ đã trở nên mơ hồ cô chỉ nhớ mang máng rằng có một bóng người cao gầy đã cõng cô đi đâu đó
còn lại thì chẳng nhớ gì cả

Chap 3 [cô không sợ tôi hả?]

trong ánh sáng lập lòe cô bật người ngồi dậy
chẳng phải là bức tường lạnh lẽo kia mà chỉ là một căn phòng nhỏ chứ vừa một chiếc giường trắng mền gối được sắp xếp gọn gàng mùi hương hoa nhài thoan thoảng
khiến lòng cô có chút dịu lại
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
"đây là đâu"
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
em tỉnh rồi à /tiến lại gần cô/
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
không được đến đây!
xoẹt!
cô vung chiếc đuôi tam giác nhọn hoắt về phía nàng khiến cho mu bàn tay nàng bị cứa một mảng lớn
màu nhỏ xuống như thác
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
ah!
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/nhìn thấy máu/ xin..xin lỗi
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
không sao tôi băng bó chút là được rồi
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
mau đưa tay lại đây
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
thôi không cần đâu
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
mau!
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
/đưa tay lại gần phía cô/
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/nắm lấy tay nàng/
khi cô vừa nắm lấy đột nhiên một luồng ánh sáng màu xanh nhạt hiện ra
vết thương cứ thể mà từ từ lành lại máu cũng không ngừng rỉ
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/bỏ tay nàng ra/ được rồi đó
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
*em ấy có đuôi,sừng lại còn giúp lành vết thương nữa sao?*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
*chắc chắn không phải người thương*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
nè cho chị hỏi chút
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
có chuyện gì
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
em không phải người thương đúng không?
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
*hình như lúc đó chị trúc có kể có 3 loại chủng tộc khác nhau nhỉ*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
vậy cho chị hỏi em là chủng tộc gì vậy?
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
hửm? chị không sợ tôi hả
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
không sợ cho lắm
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
/cười nhạt/ um, tôi là hắc ma
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Hắc Ma sao?
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
"vậy là chị cũng sợ tôi sao?"
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
"chẳng khác gì mấy người đó cả, haizzz"
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
/xích gần tới cô/ nghe nói chủng tộc này chỉ có một người duy nhất được sở hữu bộ gen đó
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
vậy em là người đó sao
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
chị biết vậy nhưng vẫn không sợ tôi à?
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
Nguyễn Khoa Tóc Tiên (nàng)
sao phải sợ chứ trông em cũng dễ thương lắm/mỉm cười nhìn cô/
cô không nói gì chỉ nhìn nàng nhưng vành tai đã dần dần đỏ lên
Lê Thy Ngọc (cô)
Lê Thy Ngọc (cô)
nè đừng tới g-gần thế được không vậy!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play