[Kiệt Hằng] Giám Đốc Mặt Lạnh Thích Tôi?
Giới thiệu nv
Lưu ý tất cả địa điểm, địa chỉ, nhân vật trong truyện đều là giả tưởng và trí tưởng tượng của tác giả.
Mọi chi tiết trong truyện không liên quan và không gán ghép vào người thật bên ngoài!
oke vào giới thiệu nhân vật he
Trần Dịch Hằng
Họ tên:Trần Dịch Hằng (biệt danh: Tử Tử or Jonathan)
con út Trần gia
22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học ngành kinh tế thương mại đại học quốc tế A
Quốc tịch Anh Quốc
Thông thạo ba thứ tiếng Trung, Anh, Tây Ban Nha.
Tính cách: hoạt bác, dễ thương, thân thiện, lúc hiền lúc không, khịa giỏi, sẽ không để mình chịu thiệt thòi. Ai tiếp xúc với cậu cũng đều có thiện cảm, ngoại trừ vài người
Bạn thân: Hàm Thụy, Kỳ Hàm
Do cậu không chịu làm trong cty gia đình mà muốn ra ngoài trải nghiệm nên đã cãi nhau với bố mẹ một trận và hiện tại đang ở riêng
Vương Lỗ Kiệt
Họ tên: Vương Lỗ Kiệt
con cả Vương gia
24 tuổi, hiện làm tổng giám đốc cty JH thuộc tập đoàn Vương thị
Vì thành tích học tập cũng như năng lực lãnh đạo quá xuất sắc nên sau khi tiếp quản cty chưa đầy 2 năm anh đã thăng chức lên giám đốc
Tính cách: lạnh lùng, kiêu ngạo, nghiêm khắc, tàn nhẫn, trong cty ai cũng sợ, nhưng vẫn dịu dàng ấm áp, đặc biệt với người thân và người mình thích. Đặc biệt mắc bệnh sạch sẽ, và không cho ai động chạm vào bản thân và đồ đạc trong phòng.
Bạn thân: Quế Nguyên, Bác Văn
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
con một Trương gia
24t, giám đốc nhân sự JH
tính cách: vui vẻ, dễ gần, đôi khi hơi nghiêm túc nhưng không nguy hiểm như VLK
gia đình có cty riêng nhưng vẫn do muốn tự do nên đến làm cùng VLK, không muốn tiếp quản cty gia đình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
con một Dương gia
24t, giám đốc cty giải trí CAC
Tính cách: hài hước, vui vẻ, dễ gần trong công việc thì vô cùng nghiêm túc.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
con út Trương gia
22t, nhân viên phòng kế hoạch 2 cty JH
tính cách: vui tính, dễ thương, thích giúp đỡ người khác, nhây, hiền nhưng mà ai đụng tới bạn thân thì không chắc.
Lại là một thiếu gia không muốn tiếp quản sản nghiệp gia đình nên ra ngoài ném trải sóng gió cuộc đời
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
con út Tả gia
22t, diễn viên, người mẫu thuộc cty CAC
Tính cách: hiền, vui vẻ, hài hước, nhây, ngang bướng. có thể chửi lại anti-fan và fts nếu động đến giới hạn của mình.
Trần Tư Viễn_ba Hằng
Ba Trần Dịch Hằng, giám đốc cty HH
với người ngoài là trái tim sắc đá, với gia đình thì mềm mỏng như bông
Yêu thương, chiều chuộng vợ con. nỗi lo hiện tại là người con trai út, ngoài mặt lớn tiếng nhưng trong lòng xót con mà không nói
Hà Mộng Đình_mẹ Hằng
Mẹ Dịch Hằng
hiền lành, yêu chồng, thương con. cũng xót con không kém chồng nhưng cũng chiều theo ý con
Vương Chấn Vũ_ba Kiệt
Ba Vương Lỗ Kiệt
Chủ tịch tập đoàn Vương thị
tính cách ngoài lạnh trong nóng, yêu thương vợ con
Lâm Châu Hoa_mẹ Kiệt
Mẹ Lỗ Kiệt
hiền lành, dễ mến, yêu thương chồng con
Trần Giai Kỳ_chị gái Hằng
Chị gái Trần Dịch Hằng
25t, hiện đang quản lí cty gia đình ở thành phố khác, ít khi về nhà
Tính cách: vui tính, dễ thương, hiếu thảo, yêu thương em trai, đôi khi sẽ nổi điên khi ai động vào em mình
Vương Thừa Thiên_em trai
em trai Vương Lỗ Kiệt
19t, đang học năm nhất ngành luật đại học quốc tế A
Tính cách: hài hước, vui vẻ, nhây, dễ thương hay chọc anh trai chửi nhưng cũng thương anh
còn nhiều nhân vật phụ khác nữa
tui sẽ giới thiệu sau trong những chap chính he
mong mn sẽ ủng hộ sản phẩm đầu tay của tui
Chương 1
Tại một quán bar sầm uất nhất thành phố X
Giữa tiếng nhạc ồn ào, tiếng cười nói hòa lẫn vào mùi bia rượu đắt tiền
Tại một góc khuất, có 3 dáng người cao to, lãnh đạm đang nói gì đó
Hầu như họ chẳng bị ảnh hưởng gì bởi không khí xung quanh
Lúc này có một người đi đến bắt chuyện làm cắt ngang câu chuyện họ đang nói
Tạ Hà
Xin chào, không biết tôi có thể mời các anh một ly được không? //cười nhẹ//
cả 3 người đang ngồi đồng loạt ngẩn đầu lên nhìn
trước mặt là một cô gái có nét đẹp mang đậm chất trà xanh, váy cũng cắt xẻ táo bạo rất làm nóng mắt người xem
Không đợi 3 người kia trả lời, cô gái đó lại nói tiếp
Tạ Hà
Tôi ngồi đây được chứ? //chỉ tay vào một chỗ ngồi//
Một trong 3 người lúc này mới lên tiếng
...
Xin lỗi, chúng tôi có việc không tiện lắm!❄️//nói với giọng không mấy thân thiện//
Tạ Hà
Chỉ là cùng uống một ly thôi mà cũng không được sao?//lắc lư ly rượu, nhìn chằm chằm vào một người//
mà người được nhìn, nãy giờ chỉ lạnh mặt nhìn ly rượu trên tay mình
...
Tôi không muốn nói hai lần, nếu cô còn không đi thì đừng trách!❄️//mặt lạnh tanh//
Tạ Hà
Trương Tổng cũng quá lạnh lùng rồi đó. Tôi chỉ là có thiện chí qua chào hỏi thôi mà//gượng nụ cười//
...
Thèm tiền tài địa vị đến nổi mất não luôn rồi sao? Có cần hạ mình để làm những chuyện mất mặt thế này không?❄️//cười khẩy//
Tạ Hà
Ồ, không ngờ Dương tổng cao cao tại thượng lại xuất hiện ở nơi này đấy! Không phù hợp với hình tượng anh xây dựng trước truyền thông chút nào.//cười khẩy//
Dương Bác Văn
Chuyện của tôi không cần cô quan tâm! Chẳng phải tiểu thư Tạ đây cũng vậy sao?❄️//cười khẩy//
Tạ Hà
Ha, tôi làm sao giống anh được?//bỏ ly rượu xuống bàn, vắt chéo chân//
Trương Quế Nguyên
Xây dựng hình tượng tiểu thư khuê cát, nhẹ nhàng, hiểu chuyện, không ham hư vinh trước mặt báo chí và công chúng. Nhưng sau lưng lại giở trò bẩn thỉu hảm hại đồng nghiệp, hạ người khác xuống để nâng bản thân lên, dùng thủ đoạn bỏ thuốc gài bẫy người khác để lên giường với họ, sao đó đường đường chính chính bước vào hào môn❄️
Dương Bác Văn
Đúng là tôi làm sao bằng cô được.❄️//cười như không cười//
Tạ Hà
Anh...!! Vu khống người khác là phạm pháp đó..//cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng vẫn lộ rõ sự sợ hãi//
Trương Quế Nguyên
Có phải sự thật hay không, không phải cô là người hiểu rõ nhất sao?❄️//nhìn ả với vẻ mặt khinh thường//
Tạ Hà
Về chuyện đó...Vương tổng còn chưa lên tiếng, hai người là cái thá gì mà dám hù dọa tôi??//cố nặn ra nụ cười chán ghét, nhìn qua anh//
Vương tổng - người từ đầu đến giờ im lặng, khẽ nâng mắt nhìn cô ả bằng con mắt sắt bén mang theo khí chất lạnh lùng, kèm sát khí hận không thể một lần gi*et ch*et ả ta
Chỉ để lại một câu khiến cô ả cứng đơ người
Vương Lỗ Kiệt
Vậy cô là cái thá gì mà ngồi ở đây?❄️//không nhìn ả nữa mà nhìn ly rượu trên tay mình//
Tạ Hà
Anh..anh Lỗ Kiệt~, anh không nhớ em sao? em là người đã có hôn ước từ nhỏ với anh, Tạ Hà đây//nói với giọng dẹo chảy nước//
Vương Lỗ Kiệt
Hôn ước?//cười khẩy// Chẳng phải chỉ là lời nói một phía của ông Tạ thôi sao, bố mẹ tôi còn chưa nói câu nào, đã tự mình bay xa vậy sao??❄️
Tạ Hà
Anh sao nói vậy được? Dù gì hai gia đình chúng ta cũng có mối quan hệ gắn bó thân thiết từ lâu mà. Sớm muộn gì cũng...//đang nói thì bị tiếng động lớn cắt ngang, giật mình//
Vương Lỗ Kiệt đặt mạnh ly xuống bàn tạo ra tiếng động lớn, Quế Nguyên và Bác Văn chỉ khẽ nhìn anh mà bất lực. Bởi vì họ biết anh đã phát điên rồi.
Vương Lỗ Kiệt
Cút đi❄️Từ giờ đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo//nói xong đứng dậy đi ra cửa//
Quế Nguyên và Bác Văn thấy thế liền đuổi theo Lỗ Kiệt
Bỏ lại ả ta lại hoang mang cùng tức giận
Hai người đã đuổi kịp Vương Lỗ Kiệt liền lên tiếng
Trương Quế Nguyên
Nè Vương Lỗ Kiệt, tao nghĩ mày nên tìm cách xử lý triệt để chuyện cô ta đi.//đi đến ngang anh//
Dương Bác Văn
Đúng vậy, như vậy cũng dễ dàng hơn với việc kia.//choàng vài Vương Lỗ Kiệt//
Vương Lỗ Kiệt
Tao biết, tao cũng đã nhắc đến với bố mẹ tao. Nhưng họ là người rất coi trọng tình nghĩa nên rất khó để nói ra.//ánh mắt lơ đãng nhìn đèn đường//
Trương Quế Nguyên
Haizz, mày cứ yên tâm xử lý chuyện này. Còn chuyện kia, tao với thằng Văn sẽ cố gắng điều tra giúp mày//vỗ vai anh//
Dương Bác Văn
Đúng vậy yên tâm!//cười cười//
Vương Lỗ Kiệt
Cảm ơn tụi mày. Khi xong việc nhất định sẽ khao tụi mày một chầu lớn//cười nhẹ//
Dương Bác Văn
ok chốt kèo nha! tới lúc đó tao không khách sáo đâu//cười lớn//
Trương Quế Nguyên
ồ Dương tổng bị cắt tiền ăn vặt hay sao mà hào hứng quá vậy??//cười nhìn Bác Văn//
Vương Lỗ Kiệt
Chứ gì nữa, nó mới gây họa nên ba nó khóa thẻ nó cũng cấm nó ra ngoài ăn chơi nữa//cười cười nhìn Bác Văn//
Trương Quế Nguyên
Thật sao, đã làm giám đốc một cty mà vẫn bị quản lý như hồi cấp 3? Ôi thương cậu quá//nói với vẻ mặt trêu chọc//
Dương Bác Văn
Tớ chịu thôi các cậu ạ//thở dài//
Vương Lỗ Kiệt
Thôi đi về, mai còn có cuộc họp sớm.
Nói rồi cả ba chào tạm biệt nhau rồi mỗi người một xe đi về
Trên phố đêm khuya yên ả, tiếng xe xé toạt cả không gian yên tĩnh ấy
Trên xe, Vương Lỗ Kiệt lại bắt đầu nhớ về hình ảnh đêm hôm ấy
Hình ảnh cậu thiếu niên với khuôn mặt thanh tú, với ngũ quan sắc nét, làn da trắng hồng, thân hình gầy như không gầy đã khắc sâu vào tâm trí anh
Từng hình ảnh lần lượt xẹt qua trí óc anh, làm người anh không khỏi nóng rang
Vương Lỗ Kiệt
*khi nào thì tôi mới tìm được em đây, bé con*
Vương Lỗ Kiệt
*tôi đã tìm em quá lâu nhưng không có tin tức gì*
Vương Lỗ Kiệt
*em có phải người ở thế giới này không?*
Vương Lỗ Kiệt
*tại sao chỉ gặp một lần mà tôi lại cảm thấy hai ta như thân thiết từ rất lâu vậy*
Vương Lỗ Kiệt
*tôi phải đi đâu để tìm được em đây?*
Chương 2
Sáng hôm sau, trong một căn phòng có một thiếu niên đang còn say sưa giấc ngủ, ánh nắng chiếu rọi qua lớp rèm cửa hất lên khuôn mặt thanh tú cùng với làn da trắng hồng tựa như một tiểu hoàng tử được chiều chuộng vô lo vô nghĩ.
Một buổi sáng thật yên bình, có thể nghe thấy tiếng chim hót hay tiếng xe cộ chạy bên dưới khẽ vụt qua.
Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt mạch cảm xúc ấy.
Trần Dịch Hằng mơ hồ, cố vươn tay qua chiếc tủ đầu giường để lấy điện thoại và bắt máy.
Trần Dịch Hằng
📞Alo, ai vậy?//giọng ngáy ngủ//
Trương Hàm Thụy
📞Là chàng trai đẹp trai, thời thượng, lịch lãm bạn thân của mày, Thụy Thụy đây//nói với giọng nhẹ//
Trần Dịch Hằng
📞Tôi không có bạn nào như vậy hết á. Bạn tôi là mấy đứa tẻn tẻn thôi//giọng trêu chọc//
Trương Hàm Thụy
📞Thôi bớt giỡn đi, mày thức chưa? Đừng nói còn ngủ nhe, hôm nay ngày đầu đi làm mà mày tính đi trễ hả. Ngày đầu mà đi trễ thì 3 tháng làm thực tập của mày coi như công cóc đó tổ tông của tôi ơi//Hàm Thụy nói một tràn//
Trần Dịch Hằng
📞//giật mình//ủa..ờ ha, tao quên//ngồi bật dậy//
Trần Dịch Hằng
//với lấy đồng hồ xem giờ//📞trời...đã trễ vậy rồi á
Trương Hàm Thụy
//thở dài//📞tao biết ngay mà, tối hôm qua kêu ngủ sớm thì không chịu, nhất quyết cày phim.
Vừa nghe Hàm Thụy nói, cậu vừa chạy vào nvs.
Trương Hàm Thụy
📞Thôi tranh thủ đi nha, tao có việc rồi. Lát gặp ở cty sau.
Trần Dịch Hằng
📞um..ùm//một họng kem đánh răng cố gắng nói, sau đó tắt máy//
Sau khi thay đồ xong xuống nhà. Vì cậu ở một mình nên nhà không có ai, chỉ có một dì giúp việc bán thời gian được cậu thuê để dọn dẹp và nấu ăn, nhưng vì còn sớm nên dì ấy chưa đến.
Cậu vào bếp lấy vội miếng bánh mì nhỏ rồi chạy ra lấy xe đi làm.
Một lúc sau, cậu đã có mặt tại chỗ đậu xe của nhân viên cty. Cậu đỗ xe xong thì chạy vọt vào cty.
Lúc vào chỗ thang máy thì thấy hàng dài người đang xếp hàng đợi. Cậu cũng bất lực đứng vào hàng đợi nhưng trong lòng nóng như lửa đốt vì sợ ngày đầu đi làm đã trễ sẽ để lại ấn tượng xấu với xếp.
Bất chợt cậu lia mắt qua cánh cửa thang máy bên cạnh. Cậu khó hiểu vì sao không ai đi thang máy bên kia. Nhưng cậu không đợi được nữa, nôn nóng cắm đầu chạy vào thang máy bên cạnh.
Trần Dịch Hằng
êy êy chờ tôi với//cậu nói lớn để người bên trong chờ cửa cậu//
Bên ngoài, khi mn thấy Trần Dịch Hằng chạy qua thang máy riêng bên cạnh thì không khỏi bàn tán.
Bên này, sau khi cậu chạy vào thì gặp được hai người đã đứng ở trong. Một người với khuôn mặt lạnh khẽ liếc cậu một cái, đứng ở giữa, người còn lại mang nét mặt hoang mang, bất ngờ nhìn cậu như nhìn thấy một con nai tự chui đầu vào vào bẫy thợ săn, đang đứng sau người kia.
Sau đó cậu tiến đến bấm tầng, là tầng 8. Người kia khẽ nhướng mày thầm nghĩ.
...
*Là người mới à, hèn gì gan đến vậy*
Trong cty thì tầng 8 là phòng kế hoạch, mà hôm nay phòng này có nhóm thực tập mới đến. Mà những nhân viên lâu năm thì làm gì có ai dám đi thang máy riêng của anh, nên suy ra người này chỉ có thể là thực tập sinh.
Còn cậu sau khi bấm tầng thì đi tới phía sau dựa vào mặt kính phía sau dần lấy lại nhịp thở sau khi chạy.
Người con trai với nét mặt hoang mang kia lúc này mới nhỏ giọng hỏi.
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
Cậu là người mới à?
Trần Dịch Hằng
Đúng vậy. Có chuyện gì sao?//cậu khẽ đưa tay lau mồ hôi//
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
Tôi nghĩ cậu không nên vào đây đâu//nhỏ giọng, liếc nhẹ qua anh//
Trần Dịch Hằng
Tại sao?? Có thang máy không đi chả lẽ đi bộ à?? //cậu ngơ ra//
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
Tại vì đây là lối...//đang nói thì bị cắt ngang//
Là chuông điện thoại nhạc doraemon quen thuộc của Trần Dịch Hằng.
Trần Dịch Hằng
📞Nghe đây thiếu gia//cậu nói//
Tả Kỳ Hàm
📞Sao rồi, ngày đầu thực tập có đi trễ không bạn yêu?//nói xong thì cười khanh khách//
Trần Dịch Hằng
📞Mày nghĩ sao??
Tả Kỳ Hàm
📞Tao nghe Thụy Thụy nói lại rồi. Thôi không sao đâu, sau này mày cũng vậy à nên cứ tập làm quen từ từ đi//hahaha//
Trần Dịch Hằng
📞Haizzz ngày đầu đi làm mà đã để lại ấn tượng xấu rồi//cậu thở dài//
Tả Kỳ Hàm
📞Chứ mày muốn để lại ấn tượng tốt với ai?? Trưởng phòng? Giám đốc?//nói với giọng trêu chọc//
Trần Dịch Hằng
📞Trưởng phòng thì còn có thể, còn giám đốc thì...hơi căng à. Thôi tốt nhất là đừng nên gặp mặt thì hơn.
Tả Kỳ Hàm
📞À, tao đã nghe Thụy Thụy nhắc về thằng chả rồi. Không nghĩ trên đời có người như vậy luôn á.
Trần Dịch Hằng
📞Ừ, người gì vừa lạnh lùng vừa khó tính, lại còn mắt bệnh sạch sẽ, không muốn người khác động vào mình. Anh ta nghĩ mình là thầy tu chắc??//nói xong cậu bật cười//
Người mặt lạnh trong thang máy khi nghe cậu nói, lúc này mặt đen lại. Còn người còn lại thì xanh mặt, toát mồ hôi hột thầm cầu bình an cho cậu.
Tả Kỳ Hàm
📞Ê nha, mày làm ở đó thì nên tránh xa tên đó ra nha, đừng động chạm gì hắn kẻo rước học vào thân//nói giọng nghiêm túc//
Trần Dịch Hằng
📞Chắc tao sợ chắc, cùng lắm thì nghỉ việc về nhà ăn bám ba mẹ hehe
Tả Kỳ Hàm
📞Tao đến chịu mày rồi đó//cười//
Trần Dịch Hằng
📞Thôi không nói nhiều với mày nữa, tao đến rồi. Có gì nói sau he
Tả Kỳ Hàm
📞oke làm việc dui đẻ. bai
Trần Dịch Hằng
📞oke baiii //cậu tắt máy//
Sau khi tắt máy thì cậu vội chạy vụt ra khỏi thang máy mà không chú ý không khí khác lạ sau lưng.
Lúc này trong thang máy, gương mặt anh hầm hầm sát khí vì đây là lần đầu tiên có người dám nói xấu anh trước mặt anh.
Cậu thư kí thấy vậy thì tái xanh mặt mày. Bỗng lên tiếng hòng xoa dịu bầu không khí này.
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
À..giám đốc khoảng 10h trưa nay có một buổi họp dành cho thực tập sinh mới. Nhưng tôi biết anh không thích tham gia mấy cái này nên tôi đã nhờ quản lý Dương đi thay anh, anh thấy vậy có được không??//khẽ nâng mắt quan sát biểu cảm anh//
Anh suy nghĩ một lúc rồi nói.
Vương Lỗ Kiệt
Không cần đâu, hôm nay tôi sẽ đích thân tham gia buổi họp này//giọng lạnh nhạt, mặt không biến sắc//
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
À vâng//thoáng bất ngờ//
Lưu Vũ_thư kí của Lỗ Kiệt
*Sao nay ổng lạ vậy nhỉ?? Chẳng lẽ là vì cậu nhóc lúc nãy. Thôi toang thằng nhỏ rồi, mong em một đời an nhiên*
Bên này, sau khi Trần Dịch Hằng đến thì thấy một chị trợ lý đứng đợi ở cửa. Liền nhanh chóng hỏi cậu.
Trợ lý Tuyết Lam
Em là Trân Dịch Hằng đúng không?
Trần Dịch Hằng
Dạ vâng//cậu hơi hoảng, nhìn quanh//
Trợ lý Tuyết Lam
May quá em đến rồi, nếu em không đến chắc chị sẽ đứng đây đến tối mất//thở dài một hơi//
Trần Dịch Hằng
Dạ em xin lỗi, cho sáng nay có chút việc nên em đến hơi trễ//cậu cúi đầu, giọng ỉu xìu//
Trợ lý Tuyết Lam
Thôi không sao, bây giờ em theo chị vào xem chỗ ngồi rồi chị sẽ nói cho em về qui định và cách làm việc nha//cười mỉm//
Trần Dịch Hằng
Vâng ạ//cậu gật đầu//
Sau đó cậu theo chị đi vào văn phòng tham quan, vừa đi chị vừa giới thiệu về cty. Sau đó dẫn cậu đến bàn làm việc của cậu.
Trợ lý Tuyết Lam
Đây là chỗ ngồi của em//Chỉ tay vào chỗ cậu//
Trợ lý Tuyết Lam
Em ngồi đây, lát nữa sẽ có người tới phân công việc cho em. 10h sẽ có cuộc họp với nhóm thực tập mới, em canh thời gian đến cho đúng giờ nha, vì cuộc họp này cũng khá là quan trọng á
Trần Dịch Hằng
Dạ vâng ạ, cảm ơn chị//cười nhẹ//
Trợ lý Tuyết Lam
Không có gì..à chị tên Tuyết Lam cứ gọi là trợ lý Tuyết. Có gì không hiểu cứ tìm chị//cười nhẹ//
Trần Dịch Hằng
Dạ em biết rồi ạ//gật đầu với chị trợ lý//
Sau khi, sắp xếp xong xuôi thì có một người đi tới chỗ cậu.
Người này mang nét mặt không mấy tự nguyện, đặt một tệp hồ sơ dày cộm xuống bàn rồi lạnh nhạt nói
Phó phòng Liễu Giai
Thực tập sinh, trưởng phòng giao cho cậu thống kê toàn bộ dành sách khách hàng trong quý đầu năm, hạn sáng mai.
Trần Dịch Hằng
Nhiều như vậy á. Tôi có phải thần thánh đâu, với lại chút nữa tôi còn có cuộc họp//mặt cậu nghệch ra nhìn người kia//
Phó phòng Liễu Giai
Không nói nhiều. Làm được thì làm không thì nghỉ việc. Mới ngày đầu mà đã giở thói làm biếng rồi//liếc cậu//
Trần Dịch Hằng
Được rồi tôi làm là được chứ gì//chán nản nhìn đống tài liệu//
Phó phòng Liễu Giai
Hừ//liếc cậu cái nữa rồi bỏ đi//
Sau khi chị ta đi khuất. Trần Dịch Hằng thầm chửi rủa
Trần Dịch Hằng
*Hứ..nghĩ mình là ai chứ, còn dám giở trò ma cũ bắt nạt ma mới. Tôi sẽ chứng minh cho cô xem, không có chuyện gì mà Trần Dịch Hằng đây làm không được* //cậu khịt mũi ra vẻ khinh thường//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play