Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Nguyên Thụy/YuanRui] Chỉ Được Phép Phục Tùng!

1.1

---
_Trương Quế Nguyên – 21 tuổi, con trai cả của gia tộc họ Trương, quyền lực, giàu có, tàn nhẫn và chiếm hữu. Với hắn, yêu là giam giữ, là cấm đoán, là không ai khác được chạm vào người mình.
_Trương Hàm Thụy – 20 tuổi, mồ côi cha mẹ, từ nhỏ sống với bà ngoại trong cảnh nghèo túng. Một mình chống chọi với cuộc sống nợ nần, bà lại lâm bệnh nặng phải nằm viện dài ngày. Cậu từng là học sinh giỏi, nhưng vì hoàn cảnh mà phải gác lại tương lai. Đến bên hắn vì tiền, rồi sa chân vào tình yêu – cũng là địa ngục không có lối thoát.
---
_Trong căn phòng rộng lớn nằm trên tầng ba biệt thự xa hoa của nhà họ Trương, tiếng cãi nhau vang dội phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...T-tôi không chịu nổi nữa…hức...
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Quế...Quế Nguyên, tôi xin anh…hức...
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Buông tha cho tôi đi…Làm ơn…hức... //nước mắt dàn dụa//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Em nói gì cơ?! Nói lại thử xem.❄️//nhíu mày//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
T-tôi nói…tôi muốn chia tay...//run nhẹ//
_Cậu run lên, cố ép ra từng lời.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Ha~Chia tay sao?❄️ //cười khẩy//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Em tưởng đây là yêu đương kiểu học trò à?❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Thích thì đến, chán thì đi?!❄️
_Hắn cười nhạt, mắt dán vào mặt cậu đẫm nước.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức…Tôi mệt lắm rồi… //giọng nghẹn//
_Cậu khóc, từng tiếng nghẹn lại trong lồng ngực.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
N-ngày nào cũng như địa ngục…hức…
_Hắn cúi sát hơn, tay siết nhẹ cổ tay cậu.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Địa ngục?!❄️ //cau mày//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Vậy để tôi cho em biết địa ngục thật sự là gì.❄️
_Hắn đè vai cậu, ghì xuống nệm. Siết chặt cổ tay cậu.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức…Đừng mà…Tôi xin anh…//vùng vẫy//
_Cậu vùng vẫy trong hoảng loạn, nước mắt không ngừng rơi.
_Trương Quế Nguyên siết cổ tay cậu mạnh hơn, cúi người đè sát xuống.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Cứ khóc đi.❄️ //nhếch mép//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Tôi sẽ khiến em khóc đến nghẹt thở.❄️
_Hắn cúi đầu, cưỡng ép môi mình phủ lên môi cậu. Hơi thở hắn nóng rát, bạo lực, như muốn cướp lấy toàn bộ sự phản kháng cuối cùng.
_Cậu giãy giụa, nước mắt rơi mãi, đến khi kiệt sức.
_Cậu nghiến răng, cắn mạnh môi hắn.
*Bốp*
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A!...hức...//bị tát//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Khốn thật!❄️💢 //lau khoé môi//
_Hắn bật người dậy,máu tươi nhỏ giọt nơi khoé miệng.
_Gương mặt hắn tối sầm lại, nụ cười biến mất hoàn toàn.
_Hắn lau môi, nhìn cậu đang run rẩy, hoảng loạn.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Giỏi lắm!❄️💢 //nắm tóc cậu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Dám cắn tôi?❄️💢 //trừng mắt//
---

2.2

---
_Cậu im lặng, run bần bật, mắt đỏ hoe nhìn hắn.
_Hắn móc điện thoại, lướt vài cái rồi dừng.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Muốn biết phản kháng dẫn đến gì không?❄️
_Hắn bấm chậm từng số, mắt không rời cậu.
…Là số của bệnh viện…
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Không…!...hức... //hét lớn//
_Cậu thốt lên, mắt mở to kinh hoàng.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Anh…anh đừng làm vậy…làm ơn…//van xin//
_Cậu lao tới, yếu ớt níu tay hắn run rẩy.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Giờ em mới biết sợ à?❄️ //bóp má cậu//
_Hắn bật loa ngoài, tiếng tút vang lên khô khốc.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...anh đừng làm vậy...hức...xin anh...
---
Y tá trực: “Xin chào, đây là khoa Nội trú – Bệnh viện Trung Tâm.”
_Đầu dây bên kia bắt máy.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
📱: Chuyển máy cho trưởng phòng VIP tầng năm.❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
📱: người phụ trách bệnh nhân Trương Tuyết Lan.❄️
Y tá: “Dạ, vâng ạ. Xin ngài đợi một chút…”
_Cậu siết áo hắn như níu lấy hy vọng cuối cùng.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức…T-tôi sẽ làm mọi thứ anh muốn…
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Đừng động vào bà tôi…tôi xin anh…xin anh...
Giọng trưởng ca vang lên qua loa: “Tôi là bác sĩ Hồng–người phụ trách bệnh nhân Trương Tuyết Lan. Xin hỏi-”
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
📱: Ngưng toàn bộ viện phí. Từ giờ không cần tiếp tục điều trị nữa.❄️
Bác sĩ Hồng (qua loa): “Nhưng…! Bệnh nhân Trương Tuyết Lan đang được truyền thuốc kháng sinh đặc biệt. Nếu dừng đột ngột sẽ rất nguy hiểm! Mong cậu Trương xem xét lại”
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
KHÔNG!!..HỨC... //hét lớn//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức…tôi xin anh…đừng làm vậy…hức...
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Bà tôi không chịu nổi đâu…hức...xin anh...
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...T-tôi sẽ làm bất cứ điều gì, tôi sẽ nghe lời…chỉ cần…
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
chỉ cần bà được tiếp tục điều trị…được không...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Làm bất cứ điều gì sao?❄️//cười đểu//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Đ-đúng...đúng...hức...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Ha! Được.❄️ //vuốt má cậu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
📱: Tiếp tục điều trị. Mọi chi phí cứ gửi về tôi.❄️
Bác sĩ Hồng (trong máy): “Vâng, vâng, cảm ơn cậu Trương…chúng tôi sẽ tiếp tục điều trị theo quy trình…”
_Hắn cúp máy. Bầu không khí như đông cứng.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Cảm…cảm ơn anh…hức…tôi-…
_Hắn bật cười, ép mặt cậu sát lại.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Đừng vội cảm ơn. Tôi không tốt đến vậy.❄️
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
...//ngớ người+khó hiểu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Bắt đầu từ hôm nay.❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Đêm nào cũng phải tự bước vào phòng tôi.❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Lên giường. Tự cởi.❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Không trốn. Không từ chối. Hiểu chứ?❄️
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
…T-tôi…tôi hiểu rồi… //gật nhẹ//
_Cậu gật nhẹ đầu, giọng khàn hẳn.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Chỉ gật đầu thế thôi à?❄️//nhíu mày//
_Cậu khựng lại, ánh do dự lướt qua rồi tan biến.
_Cậu bước đến, ngồi lên đùi hắn.
_Cơ thể run nhẹ, khẽ chạm môi hắn.
_Vừa chạm vào đã bị kéo mạnh sát lại.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ưm~...hức... //đặt tay lên vai hắn//
_Chiếc lưỡi không yên phận luồn vào khoang miệng.
_Càn quét từng ngóc ngách rồi cuốn lấy lưỡi cậu, trêu đùa.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ưm...B-bỏ...bỏ ra... //đập nhẹ vai hắn//
_Cậu giãy giụa, siết tay đập nhẹ vai hắn.
_Hơi thở đứt quãng, cổ họng nghẹn lại, không thốt được lời.
_Hắn không buông, ngược lại càng siết chặt hơn.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Kh-không...không thở nổi...
_Cậu đập vai hắn, cố vùng khỏi vòng tay kia.
_Trương Quế Nguyên hơi khựng lại, rồi cũng dứt ra.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ha~...ha...ha... //thở gấp//
_Trương Quế Nguyên hơi nghiêng đầu nhìn cậu.
_Hơi thở vẫn còn phả sát bên tai.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Chỉ mới vậy mà đã chịu không nổi?❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Nên tập quen dần đi.❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Bằng không—.❄️
_Hắn cúi sát, ánh mắt tối lại.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Người chịu đau sẽ không chỉ là em.❄️
*Xoạt*
---
Cho t/g xin góp ý về truyện với ạa.

3.3

---
_Một tiếng “xoạt” vang lên. Áo bị xé rách. Cơ thể cậu run lên từng đợt.
_Hắn cười khẽ, tay lạnh áp lên da thịt nóng rực.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
H-hức...hức... //nhắm nghiền mắt//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Nhắm mắt là muốn trốn tránh sao?❄️
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Mở mắt.❄️ //gằn giọng//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Nh-nhưng...nhưng -... //vẫn nhắm//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Tôi nói. Mở!❄️ //mất kiên nhẫn//
_Cậu run lên, nước mắt trào ra nơi khoé mi.
_Nhưng mí mắt vẫn bị ép phải hé mở.
_Hắn cúi sát, môi lướt qua má ướt lạnh.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Mèo nhỏ, khóc cũng đẹp!❄️ //sờ má cậu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Nhưng chưa đủ để khiến tôi dừng lại.❄️
_Một cú giật mạnh, lớp vải cuối cùng bị kéo tuột.
_Cơ thể phơi trần, không thoát khỏi ánh mắt hắn.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ưm...hức... //che cơ thể//
_Cậu chưa kịp phản ứng, đã bị đè xuống nệm.
_Hắn ghì chặt tay cậu lên đỉnh đầu.
_Tay còn lại cởi bỏ quần áo chính mình.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Giữ sức đi. Đêm nay dài lắm.❄️//cười đểu//
_Hắn cúi xuống, cắn mạnh vào cổ cậu.
_Cậu giật người, hét khẽ.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A!..hức...hức... //khẽ kêu//
_Tay hắn bóp chặt eo, kéo mạnh về phía mình.
_Hai chân cậu bị hắn tách mạnh, ép dính xuống nệm.
*Phập*
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ah~hức...ơ...hức...hức...
_Một cú thúc thô bạo. Không báo trước.
_Cũng chẳng có màn dạo đầu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...Ah~ơ...hức... //nấc nghẹn//
_Hắn ghé sát, cắn vào vai, để lại vết rướm máu.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Chặt đến phát nghiện. //ra vào nhanh//
_Hắn dập liên tục, từng cú đâm sâu khiến cơ thể run bần bật.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ớ...ah~hức...dừng...hức...đ-đau...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Đau cũng phải chịu. Yên đi! //vỗ mông cậu//
---
_Hắn bất ngờ rút ra.
_Cậu chưa kịp thở, cả người đã bị hắn xoay mạnh.
_Cơ thể bị lật úp.
_Mặt ép sát vào nệm, gáy bị giữ chặt, hông bị kéo dựng lên.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A-...Quế...hức...nhẹ... //khóc không ngừng//
_Không cảnh báo. Hắn thúc vào từ phía sau – mạnh và sâu đến nghẹt thở.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...đau...nhẹ lại...hức...a-...
_Cậu gào khàn cổ, thân dưới siết lại theo phản xạ.
_Hắn siết chặt eo cậu, dập tới tấp.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Đ-ừng...đừng động...hức...A-ưm~...
_Đáp lại cậu...
_Chỉ là bóng tối và thứ âm thanh khiến da thịt run lên.
_Từng cú va chạm như muốn xé rách người cậu.
*Phụt*
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ah~hức...hức... //ưỡn người//
_Dịch trắng đục xen lẫn máu tràn ra giữa hai đùi.
_Cậu nằm im, toàn thân run rẩy. Đùi vẫn run rẩy.
_Cơ thể mềm nhũn ngã xuống giường.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
...Đừng nữa…em không chịu nổi...
_Cậu tưởng đã kết thúc, nhưng thân dưới lại bị kéo ngược về.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Chịu nổi hay không?
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Không phải do em quyết. //Cho mạnh vào//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Th-tha...tha em...hức... //kiệt sức//
_Cậu gào lên, giọng khàn đặc.
_Hắn nghiến răng, giữ sát gáy, ép úp xuống nệm.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Tôi chưa thoã mãn. //thúc nhanh//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Em nằm đó mà xin dừng cũng vô ích.
_Mỗi cú dập sau lại mạnh hơn trước.
_Ga giường ướt đẫm, thịt va vào thịt, âm thanh trần trụi vang khắp phòng.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A-...ch-chậm...chậm lại...//thở dốc//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Q-quế...Nguyên...em mệt...hức...
---
_2h Sáng_
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A~Ớ...hức...Th-tha... //giọng khàn//
_Hắn túm lấy tóc cậu, kéo xuống sàn với tư thế quỳ.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A-...//hét khẽ+không dám ngẩng đầu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Hàm Thụy, Ngẩng đầu lên.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Xin anh...hức...tha-... //bị ngắt lời//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Tôi kêu em ngẩng lên, không phải để xin tha.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Mà là để em nhớ tư thế này.
_Cậu quỳ gối, tay chống đất, cả người run rẩy.
_Hắn ngồi nơi mép giường. Một tay chống càm.
_Cúi người, ánh mắt đầy khinh bạc.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Phục vụ đi. //đưa gần miệng cậu//
_Cậu khựng lại, toàn thân như siết chặt.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Em...em...kh-không biết... //lảng tránh//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Không phải sợ.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Tôi sẽ dạy em biết phải làm như thế nào.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Xin...xin lỗi... //bất giác che miệng//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Em-em...không dám làm...hức...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Chống cự sẽ chỉ khiến mọi thứ tệ hơn.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Nh-nhưng...hức...em sợ...hức...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Mèo nhỏ, cho nó vào miệng em đi.❄️
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...hức... //lắc đầu//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Thế là em muốn trái ý tôi?❄️//nhíu mày//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Hức...hức... //không đáp//
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Cứ thử trái ý tôi xem.❄️ //với lấy điện thoại//
_Cậu giật mình khi thấy hắn lấy điện thoại, hoảng loạn giơ tay ra.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
...Đ-đừng...em...em làm...hức...
_Hắn liếc mắt nhìn, khoé môi cong lên.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Vậy mới ngoan. //xoa đầu cậu//
_Hắn cất điện thoại, tay xoa xoa tóc cậu.
_Cậu đưa tay cầm lấy dương vật đang cương cứng của hắn.
_Đôi tay run run nhưng vẫn cho vào miệng.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Đừng chạm răng vào đấy. //ấn đầu cậu//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ư-hức...ưm //liếm láp//
---
_4h Sáng_
*Phụt*
_Thứ dịch đục tràn khỏi khóe miệng cậu, nhỏ tí tách xuống nền.
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Ha~!Nuốt đi đừng lãn phí. //cười khẩy//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ư-...ực..a-... //Nuốt//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Tanh-...oẹ..ha...hức... //nói nhỏ//
_Không để cậu kịp thở, hắn đã kéo mạnh cậu lên giường.
_Hắn để cậu ngồi trên thứ đang ngẩng đầu của hắn.
_Tư thế như thể muốn xuyên qua người cậu.
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
A-...Chưa dừng...sao?...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Nhún đi. Đừng hỏi nhiều. //vỗ mông cậu//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Nh-nhưng...em mệt...không còn sức...
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Không nổi...hức...đau...
Trương Quế Nguyên_Hắn
Trương Quế Nguyên_Hắn
Nghe lời đi. Làm xong rồi nghỉ. //kéo eo cậu xuống//
Trương Hàm Thụy_Cậu
Trương Hàm Thụy_Cậu
Ah~...hức...Ớh...ha...
---

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play