[LiChaeng] Mê Hoặc
1
___ Khu rừng phía Đông thành phố___
Trong sự tĩnh mịch của bóng tối, khá sâu trong khư rừng nằm trên ngọn núi phía Đông đang diễn ra một cuộc đối đầu không cân sức
Lalisa Manobal
(Nhấc chân dẫm lên mặt người nằm dưới đất)
Nhiều Nhân Vật
Hưmmm ( đau đớn)
Nhiều Nhân Vật
(Sợ hãi không dám nhìn lên)
Kim Jisoo
(Đứng bên cạnh, tay vẫn cuộn thành nắm đấm)
Lalisa Manobal
(Nghiêng đầu,lạnh lẽo nhìn xuống)
Nhiều Nhân Vật
(Cả người run lên)
Lalisa Manobal
(Nhếch môi) 😏
Lalisa Manobal
(Đưa tay về sau)
Kim Jisoo
(Hiểu ý, đặt súng vào tay cô)
Nhiều Nhân Vật
(Nhìn, mặt vô cùng hoảng sợ)
Người nằm dưới đất nhìn những hành động của cô cũng đủ biết cô định làm gì, đôi môi run rẫy đến không thể lên tiếng chưa kịp định thần, ánh mắt hoảng sợ tột độ chỉ kịp nhìn về phía những người của mình đang bị áp chế một cách nhục nhã mà tuyệt vọng
Lalisa Manobal
(Nhìn ra ngoài)
Chiếc xe tối màu đắc đỏ đang chạy băng băng trên đường xuống núi, cả cô và chị nét mặt vẫn lạnh tanh không hề mở lời tạo nên sự yên ắng đến rợn người
Lalisa Manobal
(Nhìn xa xăm)
Hôm nay trời đêm rất sáng vì trăng đêm nay rất tròn, vị trí lưng chừng núi không quá cao nhưng khi ngắm nhìn xuống phía khu rừng kia cũng mang theo một sự cao cao tại thượng
Lalisa Manobal
(Nheo mắt,cố nhìn rõ hơn)
Ánh mắt cô va phải một cái gì đó. Một luồng sáng mờ ảo, trên một phiến đá nằm ngoài vách núi
Lalisa Manobal
“Cái..cái đó…” (nhìn chăm chăm)
Kim Jisoo
(Vẫn tập trung lái xe)
Lalisa Manobal
“Là thứ gì vậy?”
Ánh mắt cô dán chặt vào thứ đang phát ra ánh sáng, nếu để ý kĩ sẽ nhận thấy ánh sáng đang tập trung vào thứ đó
Lalisa Manobal
Dừng xe (lạnh giọng)
Kim Jisoo
(Giật mình mà đạp thắng)
Kim Jisoo
Sao vậy? (Qua sang nhìn cô)
Lalisa Manobal
Đợi tôi một lát
Kim Jisoo
(Khó hiểu nhìn cô)
Jisoo nhìn quanh rồi lại nhìn vào người bạn của mình đang chạy về hướng vách núi trông bộ dang hấp tấp
Kim Jisoo
Chắc muốn đi vệ sinh rồi (với lấy điện thoại)
Chị kiểm tra điện thoại của mình trong lúc đợi Lisa quay lại, miệng lẩm bẩm vài câu phàn nàn vì hôm nay đã tiêu hao quá nhiều sức lực
Lalisa Manobal
(Bước nhanh, mắt vẫn nhìn chăm chăm vào gò đá)
Lalisa Manobal
“Rốt cuộc ánh sáng đó là gì vậy?”
Cô bước nhanh mặc kệ dưới chân mình là nhưng phiến đá gồ gề, mắt cô nhìn chăm chú như thể rời mắt đi thì ánh sáng lạ ấy sẽ biến mất
Kim Jisoo
(Nhìn cô qua gương)
Kim Jisoo
Có ai thèm đi theo đâu mà chạy xa thế không biết (đảo mắt)
Càng đến gần Lisa mới nhận nhìn rõ hơn thứ đang phát sáng kia, một vật cử động màu trắng tinh khiết
Lalisa Manobal
(Đồng tử mở to) “ Cái đó là….”
Dưới ánh trăng, trên phiến đá to giữa núi cô lần đầu tiên cảm thấy tam quan của mình như mông lung mơ hồ, thứ cô nhìn thấy vào đang tiến đến gần vậy mà đang cử động lại có hình dạng một con hồ ly
Lalisa Manobal
(Khựng bước chân,mắt mở to nhìn vào thứ trước mắt)
Lalisa Manobal
(Đồng tử co rút vì kích động)
Lalisa Manobal
“Không thể nào! Sao lại có thể chứ!”
Một con hồ ly trắng đang phơi mình dưới ánh trăng sáng, những chiếc đuôi dài mượt mà đang ngoe nguẩy, xung quanh con hồ ly ấy còn phát ra thứ ánh sáng màu hồng nhạt. Bỗng mũi cô lại truyền đến mùi hương kì lạ
Lalisa Manobal
(Hít nhẹ một hơi)
Lalisa Manobal
(Gương mặt bỗng trở nên hưởng thụ)
Lalisa Manobal
“Mùi hương này..”
Cô gần như lục tìm hết ký ức mới nhận ra hương thơm này bản thân chưa ngửi qua bao giờ. Rất nhẹ nhàng và sảng khoái, nồng nàng đến mê người, tươi mát và mê mụi
Mãi mê mẫn vào tham lam hít lấy lại khiến cô rơi vào trạng thái thất thần, bước chân cô không tự chủ mà bước đi, tâm trí chỉ nghĩ được một điều duy nhất “cô muốn ngửi lấy hương thơm này nhiều hơn nữa”
Lalisa Manobal
(Vô thức bước đến)
Càng đến gần hương thơm càng mãnh liệt hơn, cơ thể cô như rơi vào chốn bồng lai tiên cảnh, sự thoải mái như vậy rất rất lâu rồi cô chưa từng có được
Kim Jisoo
Lâu vậy (nhìn lại, tay vân vê chiếc điện thoại)
Lisa cứ thế bước từng bước chân vô hồn về phía trước. Đến khoảng cách chỉ cách con hồ ly trắng kia chừng 2 mét thì hai ánh sáng xanh dương loé lên. Trong phút chốc hồ ly trắng quay đầu lại nhìn vào mắt cô rồi vươn mình lao xuống vách đá
Lalisa Manobal
(Hốt hoảng,chạy đến) Khoan đã! Đừng đi
Kim Jisoo
(Ghì chặt vai cô,kéo lại)
Lalisa Manobal
(Giật lùi về sau) Aaa
Kim Jisoo
(Mặt lo lắng) A cái gì? Cậu bị điên rồi sao?
Lalisa Manobal
(Nhìn chị) Jisoo
Nhận ra chị rồi cô ngay lập tức đưa mắt nhìn về phía phiến đá nhưng nơi đó giờ đã trống không, nơi vách núi cũng tối đen và yên ắng
Lalisa Manobal
(Nhau mài,không thể tin mà nhìn ngó xung quanh)
Kim Jisoo
Cậu tìm gì vậy? (Khó chịu nói)
Kim Jisoo
Bộ cậu muốn chết sao mà lại đi đến đây?
Lalisa Manobal
Chết (nhìn qua chị)
Nươn theo ánh mắt Jisoo bây giờ cô mới nhìn rõ bản thân đang đứng ở đâu. Vách núi! Chính xát là sát mép vách núi! Cô chỉ cần tiến thêm vài bước chân nữa sẽ rơi thẳng xuống dưới, tuy không qua cao nhưng nếu thật sự rơi xuống có lẽ mất nửa cái mạng có thể xem như còn nhẹ
Lalisa Manobal
(Giật mình mà lùi lại)
Kim Jisoo
Giờ mới biết sợ sao?
Kim Jisoo
Cậu rốt cuộc ra đây làm gì?
Cô mơ hồ nhớ lại những gì mình đã nhìn thấy, hương thơm khá biệt ấy và cả ánh mắt của con hồ ly ấy trước lúc rời đi
Lalisa Manobal
(Thẩn thờ) “Rốt cuộc là như thế nào?”
Không thể giải đáp điều gì, lúc đó cô như bị thôi miên chỉ muốn tiến đến xem rốt cuộc là như thế nào rồi hoàn toàn mê mụi chìm đắm trong hương thơm đó mà xuýt lao xuống vách núi. Cũng may Jisoo thấy lâu và khi nhìn lại thấy cô đã gần vách núi nên vội chạy ra kéo lại
Kim Jisoo
Lalisa (giọng đầy khó chịu)
Lalisa Manobal
(Nhắm mắt,hít một hơi sâu)
Không còn mùi hương gì cả, xung quanh chỉ có một màu đen tối được ánh trăng soi rọi, không khí trong lành và những làn gió lớn như cắt da cắt thịt
Lalisa Manobal
Về thôi (xoay người)
Kim Jisoo
(Nghiếng răng nhìn bóng lưng cô)
Kim Jisoo
Cái…cái đồ khó hiểu này
Ad : Muhahahaha 😆😆 tui đã trở lại rồi đây các tình yêu ơi 🙃🙃
Bộ này vĩnh tưởng hư cấu một xíu nha nha 🥰🥰 mong đừng chê 👊
2
Đạo Diễn
(Bước vào,vỗ vỗ tay)
Đạo Diễn
Chú ý chú ý (cao giọng)
Trường quay lớn đang ồn ào bởi những con người tấp nập lập tức trở nên im ắng, ánh mắt mọi người chăm chú nhìn vào vị đạo diễn cùng giám đốc hãng phim
Đạo Diễn
Hôm nay đoàn chúng ta đoán tiếp chủ tịch La thị xuống thi sát
Nhân Vật Nữ
Hả? Thị sát (nói nhỏ)
Nhiều Nhân Vật
Chủ tịch khi không lại xuống thị sát làm gì nhỉ?
Nhân Vật Nữ
Chắc đi tìm tiểu hoa tươi (cười cười)
Nhiều Nhân Vật
Im đi (hất vai cô gái)
Tiếng ồn áo bàn tán vang lên không ngừng vì trước giờ đoàn phim có bao giờ đoán tiếp kim chủ đâu chứ. Được biết hãng phim này do La thị tiếp quản nhưng ngần ấy năm họ chưa từng gặp được người được mọi người săn đón đó
Nhiều Nhân Vật
(Nghiêm túc)
Ánh mắt đạo diễn quét qua mọi người một lượt rồi tiếp tục cất tiếng
Đạo Diễn
Lần này La tổng đích thân thị sát là muốn xem nhân viên dưới trướng làm việc thế nào
Đạo Diễn
Kèm theo đó là sự tiến triển trong công việc
Đạo Diễn
Vậy nên, mọi người hãy cố năng nổ và siêng năng lên
Đạo Diễn
Hiểu rồi chứ (nhìn mọi người)
Nhiều Nhân Vật
Hiểu rồi ạ (la lên)
Nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình đạo diễn mỉm cười hài lòng rời đi, vị giám đốc lúc nãy cũng quét mắt nhìn quanh rồi rời đi sau đó
Kim Jenie
(Ngã người trên ghế)
Kim Jenie
Aaah (xoa cổ) mỏi quá
Kim Jenie 27 tuổi chủ tịch tập đoàn Kim thị chuyên về đá quý và thời trang
Em xoa lấy cái cổ xinh đẹp nhưng đáng thương của mình, đôi mắt ngọc ngà kép hờ như thể đã giữ ở tư thế ngồi thẳng người làm việc rất lâu
Park Chaeyoung
Chị có cần em xoa bóp giúp chị không? Phú bà của em
Park Chaeyoung
(Hạ tạp chí xuống)
Park Chaeyoung là diễn viên và là em kết nghĩa của Jennie
Âm thanh dịu ngọt như mật rót vào tai ngay lập tức khiến jennie bật cười cưng nựng mà trêu đùa
Kim Jenie
Định ám xát ta bằng sự ngọt ngào sao cô gái (cười nhìn nàng)
Park Chaeyoung
(Nhướn nhướn mài tinh nghịch)
Park Chaeyoung
Ây cha! Ý đồ lại bị chị bắt thóp rồi
Kim Jenie
(Bật cười lớn hơn, đứng lên)
Jennie di chuyển cơ thể mãnh khảnh ba vòng cực đét của mình về phía sofa nơi Chaeyoung đang ngồi, từng bước chân của em được Chaeyoung ngắm ngía rất tỉ mỉ. Quả thật nàng phải công nhận, thân hình của em rất đẹp cộng thêm việc em không hề gò bó bản thân vào những thời trang công sở nhàm chán
Kim Jenie
(Ngồi vào sofa cạnh nàng)
Park Chaeyoung
(Nghiêng đầu,mỉm cười với em)
Kim Jenie
Em nói xem cái miệng của em đã giết bao cô gái rồi hả?
Em vừa cất lời cũng vừa lúc xoay người hứng lưng về phía nàng
Park Chaeyoung
(Nhẹ nhàng bóp vai em)
Park Chaeyoung
Nào giết được ai đâu! Em đây rất đàng hoàng
Kim Jenie
Hửm? Chị có nên tin được không?
Tay nàng trắng mịn vẫn đều đặn xoa bóp vùng đau nhức nơi em. Còn em thì đôi mắt sớm đã nhắm chặt, cơ thể lỏng mà đón nhận sự thoải mái từ nàng đang mang lại
Park Chaeyoung
Chị đoán xem (cười cười)
Đôi lông mài xinh xắn tinh nghịch mà nhếch lên đúng kiểu cao ngạo và tự tin của nàng
Em không muốn nói thêm vì biết rõ tính cách của cô nàng này như thế nào. Trêu hoa ghẹo nguyệt, phong lưu đa tình nhưng rất bỉ ổi. Hễ ai xinh đẹp vừa mắt là trêu ghẹo buông lời đường mật đến khi người khác đổ đốn vì bản thân thì lại… Hazz! Cái tính này của nàng được xếp vào loại gì em cũng không thể diển tả được
Kim Jenie
Chiều nay em không có lịch làm việc sao?
Park Chaeyoung
Em có (vừa bóp vai vừa nói)
Park Chaeyoung
Nhưng chắc em sẽ không đến
Park Chaeyoung
Em lười (cười hè hè)
Kim Jenie
Hơzz (lắc đầu thở dài)
Chaeyoung xinh đẹp, dáng người yêu kiều thước tha, môi mỏng mi cong, mũi cao mài tú. Đặc biệt hơn hết là cặp mắt to tròn cùng đôi đồng tử xanh dương là điểm nhấn hoản hảo cho cả gương mặt nàng. Dáng người nàng cao ráo uyển chuyển, da trắng cùng mái tóc vàng bạch kim, tất cả tạo nên một Park Chaeyoung riêng biệt tuyệt sắc
Kim Jenie
(Ngồi lại thẳng người,nhìn nàng)
Park Chaeyoung
(Dựa lưng vào sofa,xem tạp chí)
Kim Jenie
Việc làm đại diện cho mẫu thiết kế mới
Kim Jenie
Em nhớ sắp xếp ổn thoả công việc đấy
Park Chaeyoung
Dạ dạ (gật gật đầu)
Park Chaeyoung
Không vì đã hứa trước với chị em cũng không đến thành phố A
Park Chaeyoung
Chị biết em trước giờ chỉ thích những nơi có rừng núi thôi mà
Kim Jenie
Ở đây cũng có núi rừng mà
Park Chaeyoung
Ừm! Em biết
Mắt nàng vẫn dán chặt vào tạp chí nhưng tâm trí sớm đã buông thả về quá khứ
Park Chaeyoung
“Chỉ tiếc là nơi đây quá buồn đối với em”
Kim Jenie
(Nhìn nàng) “Chaeyoung à!”
Mỗi lần nhắc đến việc này nàng luôn thờ ơ qua loa như vậy. Em biết nơi đây đã để lại cho nàng một vết thương nào đó nhưng nàng không nói ra em cũng không tiện hỏi nhiều vì dù gì cả hai cũng chỉ là chị e trên danh nghĩa
Kim Jenie
Thôi được rồi (đứng lên) chị chỉ nói vậy thôi
Kim Jenie
Nếu em rảnh thì chiều nay đi ăn cùng chị
Park Chaeyoung
Chiều nay sao? (Rời mắt khỏi tạp chí)
Park Chaeyoung
À không! Em chỉ định đến một nơi (ánh mắt rũ xuống)
Park Chaeyoung
Nhưng thôi, để mai đến cũng được
Kim Jenie
Quyết định vậy đi, để chị rủ thêm vài người bạn (cầm điện thoại)
Park Chaeyoung
Chị cũng có bạn sao? (Cười cười nhìn em)
Chaeyoung cực thích dáng vẻ xù lông của em nên hễ có cơ là sẽ trêu chọc em ngay, và như ý nàng muốn sau câu trêu đùa của nàng em lập tức nổi đoá lên
Kim Jenie
Nè (hét lớn) em nói như chị không hề có bạn vậy
Kim Jenie
(Chống hông tiến đến)
Park Chaeyoung
Haha em tưởng chị không có bạn thật đó (cười lớn)
Kim Jenie
Ha.. (nhếch môi)
Kim Jenie
Lâu quá rồi chưa tiếp chiêu của chị đúng không? (Bẻ khớp tay)
Park Chaeyoung
(Giật mình)
3
Kim Jisoo
(Tay cầm ly rượu)
Kim Jisoo
Sao hôm nay em rảnh rổi vậy Jennie?
Kim Jisoo
Đừng nói là nhớ chị đó nha (cười,nhìn em)
Kim Jenie
(Nhếch môi,uống ngụm rượu nhỏ)
Jennie trưng ra vẻ mặt bất cần mà không thèm nhìn chị khiến Jisoo có chút hụt hẩng nhưng cũng nhanh chống qua đi, có lẻ loại hụt hẩng này chị đã trãi qua rất nhiều lần
Kim Jisoo
Em nói thế lại không sợ chị buồn sao? (Chu môi nhìn em)
Kim Jenie
Thật tình là không (bình thản nói)
Kim Jisoo
(Tổn thương mà ôm tim) Aaaaa phủ phàng quá
Kim Jisoo
Mai chắc phải mở họp báo tố cáo kim tổng dám hết lần này đến lần khác từ chối tình cảm của tôi mất (vờ đau đớn)
Em không mấy bận tâm chứng tỏ trò đùa này của chị đã diễn ra k dưới một lần. Bên cạnh sự nhộn nhịp của em và chị vẫn đang tồn tại sự lạnh nhạt không quan tâm của một người
Lalisa Manobal
(Nhấp ngụm rượu nhỏ)
Lalisa Manobal
(Mi mắt rũ xuống)
Kim Jenie
Lisa (giọng nhẹ nhàng)
Lalisa Manobal
(Nhìn em) Sao?
Tay cô vẫn vân vê ly rượu, khoé môi xinh đẹp vẫn ướt át ít chất lỏng đậm màu kia
Kim Jenie
Cậu sao chẳng nói gì?
Lalisa Manobal
Tôi nên nói gì bây giờ? (Ngã người)
Kim Jisoo
(Đáp lại ánh mắt của em)
Vài giây ngắn ngủi giao nhau nhưng dường như em vào chị cũng đã tường tận được suy nghĩ của đối phương. Lời nói trên môi với bao điều chấp vấn sắp trực trào ra nay lại ém nhẹm vào trong
Kim Jenie
Chút nữa có em tôi đến đây đấy
Kim Jisoo
Sao? Là người em kết nghĩa ở thành phố C sao?
Kim Jenie
Ừm? Là em ấy (uống một ngụm rượu nhỏ)
Kim Jisoo
Cha cha (cười cười)
Vẻ mặt Jisoo thích thú hẳn lên vì bản thân đa nghe danh cô em kết nghĩa này của Jennie bao lâu rồi chưa được gặp gỡ
Lalisa Manobal
Vậy tôi về trước (đứng lên)
Kim Jenie
(Nhìn cô) Sao vậy?
Kim Jisoo
(Lập tức đứng lên) Sao thế Lisa?
Kim Jisoo
Em của Jennie vẫn chưa đến mà?
Ngữ điệu hoà giải lộ rõ khiến cả em và cô đều nhận ra. Jisoo thật tế là kiểu người hoà đồng thích nhộn nhịp, việc bạn bè khác đến góp vui buổi họp mặt cũng không có gì nhưng Lisa thì khác! Cô độc đoán và lạnh nhạt, thầm lặng và đơn độc không hề hoan nghênh việc người khác xuất hiện trước mi mắt của bản thân
Lalisa Manobal
Thì các cậu cứ ở lại chơi
Lalisa Manobal
(Với tay lấy áo khoác)
Kim Jisoo
Không được (ngăn lại)
Kim Jenie
Để cậu ấy đi đi (dựa vào ghế)
Kim Jisoo
Hả? (Nhìn lại em)
Lalisa Manobal
(Mặt không cảm xúc)
Bỏ qua sự ngỡ ngàng của chị, jennie bình thản tiếp lời
Kim Jenie
Đây là em tôi nếu cậu không nể mặt xem như xa lạ thì cứ việc rời đi tôi không ép buộc
Kim Jenie
Nhưng tôi cũng nói trước (mỉm cười)
Kim Jisoo
(Ngơ ngác nhìn cô rồi nhìn em)
Lalisa Manobal
(Không động đậy)
Kim Jenie
Cô em gái này sẽ là người mẫu đại diện cho bộ sưu tập của ba chúng ta hợp tác sắp tới
Kim Jenie
Chủ yếu tôi hẹn em ấy ra đây gặp mặt là để làm quen biết mặt nhạu, thời gian tới còn hợp tác lâu dài nên cũng cần biết tính cách nhau một chút
Em ngã người không nhìn chị hay cô mà trưng ra vẻ mặt bất cần, có lẽ em đã quá quen và chán nản về tính cách của người bạn mình
Kim Jenie
Nhưng nếu cậu vẫn không muốn thì cứ việc rời đi
Kim Jenie
Và… (nhìn vào bóng lưng cô)
Kim Jenie
Sau này tuyệt đối không được phàn nàn hay trách móc về việc người mẫu đại diện thế này thế kia
Kim Jenie
Hiểu chưa La tổng (nhấn mạnh)
Kim Jisoo
(Nhìn em,nuốt một ngụm khí lạnh)
Nếu lúc nãy không gian bên trong căn phòng là tĩnh lặng thì bây giờ lại nồng nặc sự lạnh lẽo. Không khói súng hay mùi máu tanh nhưng vẻ mặt và ngữ điệu của em lẫn cô lại khiến Jisoo bất giác rợn người
Kim Jisoo
À…ờ… các cậu đừng như vậy! (Ấp úng nói)
Kim Jisoo
Chuyện rất đơn giản mà có cần phải căng thẳng vậy không?
Chị nở nụ cười gượng gạo hết nhìn em đến nhìn cô nhưng đáp lại chị vẫn là hai gương mặt lạnh tanh không cảm xúc
Lisa đã đứng lên khỏi ghế, tay cầm áo khoác một tay thả vào túi quần tây của mình. Chân mang giày, áo sơ mi trắng thẳng tấp được cởi bỏ vài cúc thả lỏng tuỳ ý, mái tóc đen mượt buông thả tự do, dáng người cao ráo như tùng xanh cùng với ngũ quan tinh tế nhưng lạnh nhạt lại khiến người khác rất thích nhưng phải e dè khi tiếp xúc
Lalisa Manobal
(Vẫn đứng đấy,ánh mắt vô định)
Cùng lúc ấy cánh cửa phòng đóng kín được mở ra
Nhân Vật Nữ
(Mở cửa) Dạ mời quý khách
Âm thanh lễ phép của người phụ vụ tạo sự chú ý, người phụ vụ cuối người và né sang bên để người bên cạnh dễ dàng đi vào
Park Chaeyoung
(Bước vào phòng)
Kim Jenie
(Nhìn ra cửa,thấy nàng)
Park Chaeyoung
(Nhìn quanh)
Ánh mắt Chaeyoung rơi thẳng lên thân ảnh quen thuộc mà bản thân đang tìm kiếm khiến nàng lập tức vui vẻ mà cong môi lên cười tươi. Chỉ trong vòng chưa đến 30s nàng đã lao đến ngay trước mặt Jennie
Park Chaeyoung
Unni~ (nhẹ ôm lấy em)
Kim Jenie
(Mỉm cười với nàng)
Jennie nếu lúc nãy lạnh nhạt bao nhiêu thì ngay lúc này khi đối diện với cô gái trước mặt lại hoà nhã, nét mặt lẫn cư xử đều toát lên vẻ cưng chiều
Kim Jenie
Em đến rồi (ôm nàng)
Kim Jisoo
(Chăm chú nhìn nàng rồi nhìn em)
Jisoo nhận ra sự thay đổi 180 độ của em nên có chút ngạc nhiên, thật không nghĩ chị em kết nghĩa thôi mà jennie lại có thể yêu chiều cô em gái này đến thế
Park Chaeyoung
Xin lỗi em đến trễ một chút (cười nhẹ,buông em ra)
Park Chaeyoung
Lâu quá không về đây nên lúc nãy em lạc đường (cười hì hì, lè lười)
Kim Jenie
(Bất lực bật cười) Em lúc nào cũng thế sao?
Park Chaeyoung
Đâu có (lắc đầu)
Em và nàng tay nắm tay môi ríu rít lại bỏ quên ánh mắt tò mò của chị và bóng dáng ai đó vẫn đứng như trời trồng phía cạnh bên. Nếu chịu để ý sẽ thấy sự thay đổi trên gương mặt Lisa, một sự thay đổi đầy kích động vì bàn tay nắm lấy áo khoác đã siết chặt và đồng tử vẫn còn kịch liệt chuyển động
Kim Jisoo
Đây là em của em sao Jen? (Nhìn nàng)
Nhận ra bản thân hơi thất thố nên cả em và nàng đều nhìn qua chị, người duy nhất từ nãy đến giờ thu hết sự thể hiện tình cảm chị em
Kim Jenie
Đây là Chaeyoung (nhìn nàng)
Kim Jisoo
(Nhìn nàng, ánh mắt sáng lên)
Kim Jisoo
Chào em (đưa tay)
Park Chaeyoung
(Bắt tay với chị cười nhẹ)
Kim Jenie
Còn đây là Jisoo (chỉ chị)
Kim Jenie
Em cứ gọi là Kim tổng cũng được
Park Chaeyoung
Kim tổng (tròn mắt)
Kim Jisoo
Ấy ấy (xua tay) Em gọi tên là được rồi
Park Chaeyoung
Vậy đây là một trong hai người cùng đầu tư với chị đó sao?
Em biết nàng rất nhạy bén thông minh nên cũng không ngạc nhiên khi chỉ nói thế nàng đã nhận ra. Trong thành phố bao nhiêu nhà họ Kim và có bao nhiêu Kim thị chứ, vì thế người được gọi là Kim tổng đâu phải ít
Kim Jenie
Đúng rồi (gật đầu)
Ngón tay xinh xắn trắng nõn của em tuỳ ý vươn lên và chỉ thẳng về bóng đen đang đứng bất động phía sau nàng
Kim Jenie
Còn có cậu ta nữa (chỉ cô)
Park Chaeyoung
(Mở to mắt,quay lại nhìn cô)
Kim Jenie
Cậu ấy là Lisa! Em có thể gọi là La tổng
Chẳng ai nhận ra trong mắt nàng tia lên sự bất ngờ, sau màn giới thiệu của em là sự ngạc nhiên của nàng
Lalisa Manobal
(Chớp nhẹ mắt nhưng vẫn không quay lại)
Park Chaeyoung
Ấy ra đây là bạn của chị (nhìn cô chớp chớp mắt)
Park Chaeyoung
Lúc nảy khi bước vào em cứ tưởng là tượng sáp trang trí
Kim Jisoo
(Phụt cười thành tiếng) 😅
Kim Jenie
(Che miệng, cố gắng không cười thành tiếng)
Lalisa Manobal
(Gần như hoá đá)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play