Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chúng Ta Đều Không Còn Nhau

Chap 1

-------
Sân Bay
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Nơi này cũng không có thay đổi gì nhiều nhỉ
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Vẫn giống hệt như lúc mình rời đi....chỉ có mình là đã thay đổi
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Châu Ngọc Hân/hét lớn/
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Sao đứng ngẩn ra thế
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Về rồi à tiểu thư Paris ? Trông cũng không khác hồi xưa mấy nhỉ /đứng dựa cửa xe/
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Tưởng mày quên hai đứa tao luôn rồi chứ
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Sao mà có thể quên hai tiểu thư nhà họ Dương và Bạch được /cười/
Hai người chạy lại ôm lấy cô
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Ôi ! Tao ngợp thở má ơi
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Trời ơi ! Cứu tui , cứu tui
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Nhìn mày hồi nãy bước ra
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Tao tưởng quay trailer phim chia ly không á trời
Ba cô gái, cứ đứng nói chuyện mà quên đi sự hiện diện của một người
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
Nè nè nè
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
Tao đâu có tàn hình
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
À giới thiệu với mày đây là anh tao/chỉ Thần Minh/
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
Chào người đẹp tôi tên Bạch Thần Minh/chìa tay ra/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Chào ! Tôi là Châu Ngọc Hân/bắt tay lại , cười nhẹ/
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Thôi thôi nhiêu đây đủ rồi bây giờ đi về nhanhhhhh
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Từ Từ má ơi vali tao chứa con heo hay sao ý
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Nặng vãi
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
/Xách vali giùm cô/
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Lần đầu tiên tao thấy ổng xách vali giùm gái đó /bất ngờ/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Thôi mấy má về lẹ đứng mỗi chân
Về Nhà
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Sao không có ai hết vậy trời
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/Bật đèn flash lên đi tìm công tắc /
Lúc cô đang đi tìm công tắc thì có một bàn tay chạm vào vai cô
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/đứng im/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/Từ từ xoay người lại/
A Dung
A Dung
Mừng tiểu thư đã về/vui vẻ, ăn mừng/
Đèn bổng nhiên bật lên
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Sao nhà có một mình chị vậy ?
A Dung
A Dung
Dạ ! Ông bà chủ đã đi công tác rồi nên nhà chỉ còn có tôi với bác quản gia
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Vậy còn những người hầu khách/ nhíu mày nhẹ/
A Dung
A Dung
Ông bà chủ đi công tác nên họ được nghỉ tạm thời
A Dung
A Dung
Và bây giờ chỉ có tôi với bác quản gia ở lại thôi ạ
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Thôi ! em đi lên phòng đây /đi lên phòng/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Lát nữa đem vali lên giùm em nha
Khi vừa lên phòng thì cô nằm thẳng xuống giường với một khoảng lặng im trong phòng........
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Tôi trở về rồi
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Thì cậu đừng hòng mà yên ổn
----
Instagram
Han.ngchau
NovelToon
•Single
....123: má ơi người đẹp lòng taoooooo
....1933: hận đời vì kiếp này không phải là con trai
....383: chị này có phải là người yêu cũ của Hàn Lâm Phong không mọi người
....299: em cũng đang độc thân nè chị
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
: vợ iu quên tuiiiii
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
:@Th.DYen sao vợ quên chồng được chứ
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
: Tao cũng đang single nè hay là mình iu nhauu ikkk
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
: @ABach.Da hay tay hai em
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
: Mình cũng single nè
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
:@Than.MBach à thì ra là bạn bị ế
Hoàng Minh Huy
Hoàng Minh Huy
:@Than.MBach cần cái hố không
Lam_HPhongg đã tim
....392: ê hình như Lâm Phong tim ảnh kìa
....204: OMG ! Ck tao tim ảnh vk taoooooo
....236: ai đó kêu hai ông bà này quay lại giùm
Hoàng Minh Huy
Hoàng Minh Huy
: Chấn động vậy baa @Lam_HPhongg
-------

Chap 2

----
Ngày Hôm Sau
Ánh sáng rọi vào mí mắt,cô mở mắt,lòng đã rõ ràng hơn bao giờ hết
Hôm Nay, Mọi Thứ Sẽ Bắt Đầu
Cô ngồi dậy, bước tới bên gương, vẫn là ánh nhìn ấy
Bình tĩnh, lạnh lùng, và đầy toan tính
Paris đã ở lại phía sau Giờ là lúc bắt đầu , cho một ván cờ mang tên .....
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Trả Thù /nhìn vào gương, khoé môi nhếch lên/
----
Cô bước vào cổng trường,ánh mắt bình thản trong lòng dậy sóng
Học sinh xôn xao vì sự xuất hiện của "Nữ Thần Paris"
Cô bước đi chậm rãi giữa hành lang sáng bóng. Những ánh mắt tò mò bước theo từng bước chân, không ồn ào nhưng rõ ràng là chú ý
Cô dừng lại trước cánh cửa có tấm bảng "Phòng Hiệu Trưởng"
Một cô giáo gõ nhẹ cửa,quay sang khẽ cười
Giáo Viên
Giáo Viên
Em cứ vào nhé thầy đang đợi
Cô bước vào phòng,cánh cửa khẽ khép sau lưng
Thầy hiệu trưởng ngẩng đầu mỉm cười
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Chào em,Châu Ngọc Hân nghe nói em vừa từ Pháp trở về ?
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/gật đầu/Vâng,em mới về hôm qua
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Chúng tôi rất vinh hạnh khi em chọn trường này.Hy vọng em sẽ sớm hoà nhập
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Em không cần hoà nhập
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Em chỉ cần đạt được mục tiêu của mình
Thầy hiệu trưởng hơi khựng lại,nhưng rồi vẫn giữ nụ cười,đẩy về phía cô một tập hồ sơ
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Đây là hồ sơ lớp A1-lớp ưu tú của trường
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Nếu em cần tôi sẽ cho người dẫn em đến lớp
Ngọc Hân cầm hồ sơ,lướt mắt nhìn
Tới một cái tên,tay cô dừng lại
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/giọng khẽ,ánh mắt sắc lại/ Hàn Lâm Phong...
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/ngước lên/ Lớp A1.....cũng thú vị thật
Cô bước ra khỏi phòng, hồ sơ còn trên tay
Cảnh cửa vừa khép lại phía sau,thì một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên hành lang
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
Chà...tưởng ai
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/ngẩng đầu lên/
Người con trai tựa lưng vào tường,khoác hờ áo đồng phục,cúc áo cài áo sơ mi lười nhác
Mái tóc đen rối nhẹ như vừa rời khỏi giấc mơ dài
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/nhướng mày nhẹ/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/lạnh nhạt/Là tôi thì sao ?
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
/cười nhạt/Cũng chẳng có gì
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
Chỉ bất ngờ là một người như cậu...lại chọn quay về
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/bước đến gần,ánh mắt không né tránh/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Tôi không quay về để gặp cậu
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Tôi quay về là để kết thúc một vài chuyện còn đang dang dở
Họ đứng đối diện nhau, chỉ cách vài bước chân, ánh mắt va vào nhau - lạnh lẽo, căng thẳng
Liệu rằng những cảm xúc họ bộc lộ có phải là sự thật ?
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
/nhìn cô khéo môi cong nhẹ/
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
Thú vị rồi đây
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/gật đầu, giọng nhẹ hẫng/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Đúng vậy.Trò chơi.....mới chỉ bắt đầu thôi
Hàn Lâm Phong liếc nhẹ tập hồ sơ trong tay cô, rồi quay người bỏ đi, không nói một lời
Ngọc Hân vẫn giữ bước chân đều đặng phía sau, không vội - không hề có ý định đuổi theo
Cô không cần. Cô có kế hoạch riêng trong từng nhịp bước
Dọc hành lang, ánh mắt học sinh hai bên bắt đầu nhìn họ chằm chằm. Một vài tiếng thì thầm vang lên
hs1
hs1
Ủa...ai vậy ? Du học sinh hả ?
hs2
hs2
Xinh dã man....nhìn lạnh ghê
hs3
hs3
Ủa ! Mà đi với Lâm Phong kìa ?
hs1
hs1
Trời....không phải người yêu cũ của ảnh hả ?
Ngọc Hân nghe hết. Nhưng cô chẳng mảy may để tâm
Cô đã quá quen với những ánh nhìn này
Và....còn thích cảm giác bị soi mói - vì càng khiến cô trở nên nguy hiểm hơn trong mắt người khác
Lâm Phong dừng lại trước cửa lớp A1
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
/đút tay vào túi quần, tay còn lại đẩy cửa/
Cả lớp nhao nhao,khi thấy Hàn Lâm Phong bước vào nhưng lập tức im bặt khi thấy Ngọc Hân bước vào sau anh
Hàn Lâm Phong
Hàn Lâm Phong
/quay đầu, mắt hơi nheo/ Chào mừng trở lại - Châu Tiểu Thư
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/cười nhạt, không đáp/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
"chỉ là trở lại...để xoá sạch mọi thứ thôi"
----

Chap 3

----
Ting.....ting.....ting
Tiếng chuông vào tiết vang lên, cắt ngang những tiếng trò chuyện trong lớp A1
Cô giáo bước vào, cặp kính trễ nhẹ nơi sống mũi
Cả lớp gần như đã ngồi đủ, chỉ còn một chổ trống......ở hàng cuối cùng - tổ 1
Người ta gọi hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới, nhưng với Châu Ngọc Hân, đây chỉ là ngày đầu tiên cho một kế hoạch đã được lên từ ba năm trước
Giáo Viên
Giáo Viên
/nhìn quanh lớp/chúng ta có một bạn mới chuyển từ Pháp
Giáo Viên
Giáo Viên
Có lẽ sáng nay nhiều bạn đã thấy rồi
Giáo Viên
Giáo Viên
Bạn Châu Ngọc Hân sẽ học cùng lớp từ ngày hôm nay
Giáo Viên
Giáo Viên
Em xuống ngồi cuối tổ 1 nhé, ghế trống đó
Không cần lời xì xào Không cần ánh mắt tò mò Bản thân cái tên "Châu Ngọc Hân" đã đủ khiến một số người trong lớp lặng im vài giây
Cô bước xuống, không nhanh không chậm
Từng bước như đo đếm lại quãng đường cũ
Bàn của cô nằm ở dưới tổ 1, một mình. Ngay cạnh là bàn cuối của tổ 2, nơi Hàn Lâm Phong cũng đang ngồi.....một mình
Hai bàn không sát nhau Chỉ vừa đủ để nhìn, không đủ để gần
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/ngồi xuống, hơi nghiên người tựa lưng/
Lâm Phong không liếc sang, ánh mắt hờ hững, ngón tay gõ nhịp lên mặt bàn
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ê ! Hai người đó....không khí gì lạ ghê
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Căng như chuẩn bị đánh cờ vậy
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/cười nhạt/không phải chuẩn bị
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Là bắt đầu
----
Chuông vang
Lớp học khoáng chốc rộn ràng
Ngọc Hân ngả lưng vào tường, chân gác lên chiếc ghế trống bên cạnh. Ánh mắt cô dừng ở tổ 2 – trầm ổn, không buông lơi
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
/quay xuống, nhướn mày/
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ê, mày đang dò xét ai vậy đó ?
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/nhếch môi/ngồi gần, quan sát cho dễ
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/ngẫng lên, liếc sang bên kia/
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Khéo người ta cũng quan sát lại mày rồi
Lâm Phong ngồi dựa ghế, tay khoanh lại. Ánh mắt lướt qua Hân một giây, rồi quay đi.
Hoàng Minh Huy
Hoàng Minh Huy
/Dựa người vào bàn, thì thầm/
Hoàng Minh Huy
Hoàng Minh Huy
Tao thấy hơi...sặc mùi cũ
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
/Thản nhiên/ừ ! nhìn là biết có chuyện
Không ai nói thêm gì. Nhưng cả bốn người đều hiểu – sóng ngầm đang bắt đầu.
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Đi căn tin không ? Tao đói rồi á
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Tao không đói
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ờ ! Không hỏi để xin phép
Cô vừa dứt câu đã kéo tay Hân đứng dậy, không để bạn có cơ hội từ chối
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/nhìn theo, chậm rãi nói/
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Phản kháng với nó á? Mệt lắm. Cứ để kéo đi cho lẹ
----
Căn tin buổi trưa đông như thường lệ. Tiếng gọi món vang dội, mùi cơm nóng hổi lan khắp không gian
Thư Yến nhanh chân chen lên đầu hàng
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Cô ơi, cho con một mì trộn siêu cay, đừng bỏ hành !
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/Khoanh tay đứng sau, lắc đầu/
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Chắc dạ dày mày cũng là thép quá
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/Chọn phần cơm rồi quay lại/
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Chọn bàn gần cửa sổ đi. Cho đỡ ngộp
Ba người tìm chỗ ngồi, ánh nắng xuyên qua ô kính chiếu xuống bàn ăn.
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
/nhóp nhép/
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ê, cái thằng ngồi kế cuối tổ 2 – nhìn như đang đóng phim tâm lý á
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Hoàng Minh Huy
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
Tên quen quen ha
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Còn cái tóc dài áo trắng?
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Bạch Thần Minh
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/dừng đũa/ anh tao
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ủa ? Là cái ông bữa ở sân bay á hả ?
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
/mỉm cười/ giới thiệu rồi mà chắc lúc đó mày còn lo hú hét
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/nhún vai/ Tao thấy mày la còn to hơn tiếng máy bay
Sau khi ăn xong, ba người gom khay chuẩn bị rời đi thì từ phía sau, Bạch Thần Minh tiến đến, tay đút túi quần
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
Cơm căn tin vẫn chẳng khá hơn năm ngoái
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/liếc anh trai/Vậy mà anh vẫn vét sạch đáy hộp
Bạch Thần Minh
Bạch Thần Minh
Không ăn về mẹ càm ràm
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
/nhỏ giọng với Hân/Ủa bình thường ghê. Tưởng hai anh em nhà này ít nói, ai ngờ cãi nhau như cơm bữa
Châu Ngọc Hân
Châu Ngọc Hân
Có khi vậy mới thân
Bạch Dạ An
Bạch Dạ An
/liếc sang/Tụi tao nghe hết rồi đó
Dương Thư Yến
Dương Thư Yến
Ơ... tao khen mà?
Cả nhóm bật cười. Không ồn ào, không kịch tính – chỉ là buổi trưa bình thường. Nhưng trong sự bình thường ấy, có cái gì đó… vừa đủ gần để thấy ấm
----

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play