[Tokyo Revengers] Vật Thí Nghiệm 026
Chương 1
Trời nay cũng như mọi ngày khác...
Xám xịt. Không một tiếng chim. Không một ai chờ đợi.
Em lê từng bước về nhà, vết bầm tím tím trên tay vẫn chưa khô máu.
Cả trường học chỉ toàn những khuôn mặt cười cợt, ánh mắt khinh thường, và đôi chân dẫm lên lưng em như trò tiêu khiển.
Khóc để làm gì... khi về đến nhà còn đau hơn gấp trăm lần?
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ cúi gầm mặt xuống / *Con đường nay dài quá nhỉ?...Nhưng mình vẫn muốn nó phải thật xa để không đi về đến nơi đó...*
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ nhìn vào những vết thương trên tay / * hình như nay những người trên lớp mình không xài dao rạch giấy nhọn mà xài lưỡi dao hơi hơi rỉ sét nhỉ?*
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
* Thôi về nhà nhanh còn làm việc nhà nữa không là khỏi ăn cơm quá *
Cánh cổng gỗ kẽo kẹt mở ra, em thấy họ.
Cả gia đình đứng đó… ngay trước cửa.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ mở cửa / ...
Cha... mẹ... và chị – Hakiya Soiny.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
*Sao họ lại đứng đây đông vậy...mình lại làm gì sai à?*
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ cúi đầu nói nhỏ / Con chào ba...mẹ...
Em ngẩng đầu lên em thấy tay chị là một vết rạch dài, máu chảy ướt cả cổ tay áo trắng.
Đôi mắt long lanh ngân ngấn lệ. Cái miệng run run đầy kịch bản.
Hakiya Soini - Lúc 8 tuổi
Là nó… Nó đánh con. Nó làm con ra nông nỗi này…
Giọng chị khàn khàn, dụi đầu vào ba, đứng lấp ló sau lưng cha mẹ như là em đã uy hiếp chị vậy.
Chị nói bằng giọng nức nở. Mắt thì liếc qua em – bình thản như thể đã luyện thuộc từng câu chữ.
Em há miệng… muốn nói. Nhưng tiếng nói nghẹn lại nơi cổ.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ nhìn họ / ...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
* Dù mình có nói như thế nào, dù có giải thích hợp lý đến đâu thì suy sau cùng họ cũng sẽ có tin mình hả? Chỉ cần chị khóc thì lỗi như thế nào cũng là tại em thôi...*
Mẹ tát em một cái mạnh đến nỗi đầu nghiêng sang bên, tai ù đi.
Cha thì không nói không rằng… lôi em vào trong nhà, thẳng đến nhà kho.
Một sợi xích sắt lạnh buộc quanh cổ em – như buộc vào một con thú.
Cha
/ cầm roi đập vào người em / Đánh con gái tao à? Loại rác rưởi như mày nên chết đi!
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ bị dây xích cổ kéo / Khụ khụ ...ức ...con không có....khụ...
Cha
/ quát rồi đập vào bụng em / Nó rõ ràng vậy mà mày còn không nhận à?
Mẹ
/ đạp vào bụng em / Con gái tao ngọc ngà quý giá vậy người ta thích còn không được chạm vậy mà cánh tay KINH TỞM của mày giám rạch một đường trên đó à?
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ bị xích cứa vào cổ / Ức....a...đau..
Rồi họ cứ vậy mà đánh em.
Hết giờ này đến giờ khác.
Không một bữa ăn. Không một giọt nước.
Chỉ có bóng tối... tiếng rên của chính em... và đôi chân run rẩy dính đầy máu khô.
Tiếng xích cứ két két trong khoảng thời gian ấy.
Chị Soiny đứng ngoài cửa.
Ngắm nhìn em – như đang thưởng thức một cảnh tượng giải trí rẻ tiền.
Đôi khi chị còn cười. Nhẹ nhàng… như thể em là kẻ đáng chịu hết mọi thứ.
Hakiya Soini - Lúc 8 tuổi
/ cười chế giễu / * Tao không ưa cái cách mà một thứ TỞM LỢN như mày tồn tại *
Hakiya Soini - Lúc 8 tuổi
* Mày chết đi cũng chẳng ai nhớ đến đâu mà còn bớt được một kẻ thảm hại đấy *
Em không dậy nữa sau bốn tiếng chửi đập và tiếng khiền xích kêu keng keng...
Không thở. Không chống cự.
Cổ họng khô khốc, mắt lờ đờ…
Và em nhắm mắt lại – không phải để ngủ… mà để buông xuôi.
Mẹ
Cuối cùng cũng hết phiền phức.
Cha xách em như xách một bao rác.
Mẹ lấy tấm vải bọc sơ cái xác nhỏ bé, rồi cả hai mang em ra khỏi nhà...
Không một giọt nước mắt. Không một cái liếc nhìn.
Và đó... là nơi một chiếc xe màu bạc dừng lại.
Ánh đèn chiếu lên thân thể em – nhỏ bé, tím tái, quấn trong máu.
Một giọng đàn ông vang trầm thấp trong bộ đàm:
Người thí nghiệm.
/ nói vào bộ đàm / Tìm thấy rồi. Mẫu vật nữ, còn thở... mã số Z - 026. Chuẩn bị chuyển về cơ sở thí nghiệm số 12.
Chương 2
Mùi thuốc trong lọ và kim loại nồng nặc...
Ánh sáng trắng chiếu thẳng vào mắt em — sắc lạnh như dao cạo vào nhãn cầu.
Em tỉnh dậy. Không biết đây là đâu. Không biết mình đã sống lại bằng cách nào.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ ngó xuống chân tay của mình / * Đây là đâu vậy...tôi tưởng mình chết rồi...Sao mình lại bị xích tay chân rồi...*
Chân tay em run rẩy... yếu đến mức chẳng thể nhấc nổi ngón tay út.
Trên cổ, sợi xích đã biến mất... nhưng thay vào đó là một vòng kim loại lạnh buốt — ép chặt đến nghẹt thở.
Một giọng nói vọng qua lớp kính dày:
Người thí nghiệm.
1: Đối tượng nữ. Tỉnh rồi.
Cánh cửa mở ra. Một người đàn ông mặc áo blouse trắng tiến vào.
Gương mặt ông ta không cảm xúc. Ánh mắt nhìn em như đang đánh giá chất lượng một món hàng vừa nhập kho.
Người thí nghiệm.
2: Tên của ngươi?
Cơ thể em run rẩy, giọng khàn khàn đáp lại ông ta.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ nói nhỏ / Em… là Haruka.
Bàn tay ông ta vung mạnh vào má em, khiến cả thân thể mỏng manh nghiêng sang một bên.
Máu rịn ra ở khóe môi. Cổ họng đắng ngắt.
Người thí nghiệm.
Sai. Tên đó không còn tồn tại.
Người thí nghiệm.
/ cầm cây sắt dài lên / Ngươi muốn ta nói chuyện nhẹ nhàng để ngươi nhớ hay xài vật liệu nhỉ.
Ông ta quỳ xuống, nắm lấy cằm em, bắt em mở to mắt ra nhìn thẳng vào mình:
Người thí nghiệm.
/ bóp chặt mặt em / Tên ngươi… là Cirys.
Người thí nghiệm.
Mã số của ngươi là Z - 026.
Người thí nghiệm.
Nhớ cho kỹ.
Em im lặng. Không trả lời lại hắn ngay lập tứt.
Một cái gật đầu nhẹ về phía sau.
Hai nhân viên phòng lab bước vào… kéo một khối kim loại đang đỏ rực.
Em chưa kịp hiểu chuyện gì, thì người ta lột phần áo sau gáy em ra, và...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ ứa nước mắt / Ức...a...đau qu...!!
Người thí nghiệm.
2: / bịt miệng em lại / Im đi đồ vô dụng.
Âm thanh cháy da thịt vang lên cùng tiếng hét xé họng của em.
Mùi thịt cháy bốc lên đặc quánh.
Một chữ Z, một dấu gạch, rồi 026... được in thẳng lên da em bằng sắt nung đỏ.
Không gây mê. Không chờ em gật đầu.
Không một giây do dự.
Khi lưng em bắt đầu run rẩy vì sốc nhiệt, họ chỉ đứng nhìn.
Lạnh lùng. Thản nhiên. Như thể đó là việc hiển nhiên nên làm với một... thứ rác rưởi.
Người thí nghiệm.
2: / thả miệng em ra / Đã hoàn tất.
Sau đó, một lần nữa, giọng ông ta vang lên.
Người thí nghiệm.
1: / nhìn em với ánh mắt sắt lạnh / Lặp lại đi.Tên ngươi?
Em nức nở... cổ họng rát như đốt.
Bàn tay run run siết chặt
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ Môi em mấp máy /… Cirys.
Người thí nghiệm.
1: Tốt. Còn mã số?
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ run rẩy / Z - 026...
Người thí nghiệm.
/ nhìn em / Tốt lắm. Từ giờ, Haruka không còn tồn tại.
Người thí nghiệm.
Là tài sản. Là thử nghiệm loại Z - 026.
Và như thế... cái tên Haruka, mùa xuân xa xăm đó…bị đốt cháy vĩnh viễn.
Chương 3
Đêm hôm đó… gió lạnh tràn vào khe tường.
Em thấy ánh sáng đèn huỳnh quang chớp chớp.
Và bốn bức tường trơn lạnh không có cửa sổ.
Em bị lôi tóc ném vào phòng giam số 6.
Không kịp kêu. Không kịp nghĩ.
Mùi máu cũ, mùi thuốc, mùi kim loại… bám vào cổ họng như bóp nghẹt thở.
Em bị ném mạnh đến nối khiến cho đầu của em bị va vào thành tường.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ đưa tay sờ lên trán / A...lại chảy máu rồi...
Em ngước nhìn xung quanh, em thấy có rất nhiều đứa trẻ giống em, có người thì khóc lóc, có người thì nằm yên thin thít trên mặt sàn lạnh lẽo.
Nhưng sâu trong tất cả những đứa trẻ tại đây, em chỉ thấy có một cậu bé ngồi co ro trong góc phòng, mái tóc màu vàng nhạt có chút rối bời của cậu cũng rất nổi bật.
Em cố gượng người dậy, cố bò đến gần cậu hơn.
Bỗng có một cậu bé nắm lấy tay em thì thào.
?
/ cầm tay em có chút run rẩy / Đừng lại gần cậu ta...Cậu ta bị tiêm nhiều loại thuốc lắm rồi...Không bình thường đâu...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ cười nhẹ / Không sao đâu...cậu ấy chắc cũng giống tôi thôi...
?
Tôi với cậu....làm quen được không...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Được.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Tớ là Haruka.
?
/ hoảng hốt / Tê...tên đó không có trong hệ thống...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ nhìn cậu rồi cười trừ / Đó là tên tớ trước khi ở đây.
Izana Korokawa/ Kozuma - Lúc 7 tuổi
Ừm...tôi là Izana...tên ở đây là Kozuma...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ bò sang kia / Ừm...Thôi tôi sang kia đây.
Em nói vừa dứt câu, em liền bò lồm cồm sang phía của cậu bé đang ngồi trong góc kia.
Em ngồi gần cậu, liền mở miệng nói chuyện với cậu.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Nè!
Cậu nhìn sang em với ánh mắt khó hiểu.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ em nghiên đầu / Không...có gì phải sợ hả?
?
Chắc cậu là người đầu tiên nói chuyện với tôi bình thường mà không sợ tôi như vậy đấy!
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Ừm...chắc vì cậu khá giống tôi.
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
Tôi là Ronei , vật thí nghiệm Z - 039.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ nói nhỏ rồi cười / Tôi là Haruka, đó là tên thật của tôi đó thấy hay không.
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
...
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Sao vậy không hay hả.
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
/ cười lại / Không, rất đẹp.
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
* tên cậu rất giống tôi nhưng không phải là ở đây *
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
Mà thôi cho tôi biết tên cậu khi ở đây đi, gọi tên cậu thật của cậu mà không có trong hệ thống là dễ bị đánh lắm.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Tên là Cirys vật thí nghiệm Z - 026.
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
Ừm.
Hai người chỉ nới chuyện những câu đơn giản như vậy đó, nhưng bây giờ hai người đã không cô đơn nữa.
Bỗng có người cũng tới ngồi cạnh hai người.
Izana Korokawa/ Kozuma - Lúc 7 tuổi
/ nói nhỏ / Cho ngồi cùng nha.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
Ừm.
Izana Korokawa/ Kozuma - Lúc 7 tuổi
/ nói vọng ra / Rei, ra đi đứng trong bóng tối quài vậy mày.
Hakiya Haruka / Cirys - Lúc 7 tuổi
/ quay đầu / Hửm * Rei?*
Haitani Rindou/ Ronei - Lúc 7 tuổi
/ Cũng quay đầu lại /
Kakucho Hitto/ Rei - Lúc 7 tuổi
/ bước ra từ góc khuất / Đừng gọi tên tôi thân như vậy.
Kakucho Hitto/ Rei - Lúc 7 tuổi
/ đến ngồi cạnh Izana / Bạn mới à, Kozuma.
Izana Korokawa/ Kozuma - Lúc 7 tuổi
/ gật đầu / Ừm.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play