[ Tinh..., chào mừng 100 000 người chơi đến với Linh vực! Nơi tồn tại vô số oán linh cũng như quỷ khí tưởng chừng chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết.]
[ Thế giới này chỉ có những người thực sự hữu duyên mới có thể tới, đồng thời cũng là cơ hội để người sống sót cuối cùng rời khỏi đây cùng với số tiền thưởng khổng lồ.]
[ Cách 7 ngày, các ngươi sẽ bắt buộc phải quay Bảng Nhiệm Vụ một lần, để tiếp nhận một nhiệm vụ ngẫu nhiên.]
[ Nếu hoàn thành, các ngươi sẽ nhận được điểm, cùng xác suất nhận được vật phẩm tặng kèm. Điểm có thể dùng để đổi được vật phẩm trong Tiệm Đạo Cụ, những thứ hỗ trợ các ngươi sinh tồn dễ dàng hơn.]
[ Mỗi tuần, top 10 người có tích phân cao nhất bảng xếp hạng liền sẽ được ban thưởng cho phúc lợi ngẫu nhiên.]
[ Xin lưu ý: một khi thiệt mạng ở Linh Vực, linh hồn của các ngươi liền sẽ lập tức bị xóa sổ ở thế giới thực. Cho nên, mong hãy tự cẩn trọng hành vi của mình.]
[ Trong thời gian quy định, người không thể hoàn thành nhiệm vụ được giao ngoại trừ không nhận được tích phân ra, các ngươi cũng sẽ phải chịu trừng phạt đi kèm.]
[ Ngoài ra, vẫn còn rất nhiều chức năng thú vị khác còn chờ các ngươi khai phá. Chúc tất cả người chơi đều may mắn.]
[ Mở ra. Linh vực...]
Từng dòng âm thanh điện tử lạnh lẽo, tựa như từng đợt sóng não bắt đầu len lỏi vào trong tiềm thức, khiến y không thể không từ trong sự hoang mang mà tỉnh lại.
Tên họ của y chỉ vỏn vẹn 2 chữ Vu Lan. Thân vốn là thánh tử của một gia tộc lâu năm nay đã sa sút, phải ẩn cư sau một ngọn núi. Kể ra cũng chẳng có gì đáng tự hào, Vu Lan xuất hiện ở đây sau một vụ nổ bởi thứ đơn thuốc trường sinh do tổ tiên để lại. Ấy thế mà lại khuyết mất một vài trang.
Do ngân khố gia tộc cũng hao dần, y quyết tâm tìm ra điểm đột phá để kiếm thêm chút ít lo cho mọi người. Âu cũng là thân bất do kỷ.
Vỗ vỗ cái đầu trống rỗng của mình. Vu Lan thầm nghĩ
' Thôi thì cố gắng sống sót, không đánh lại ai thì kiếm một nơi yên bình để trốn, đợi người ta đánh nhau rồi bản thân làm ngư ông đắc lợi. Nói y hèn nhát cũng được, chỉ là y muốn sống lâu hơn một chút mà thôi.'
Nhưng lần này Vu Lan nghĩ sai rồi, nơi ăn thịt không nhả xương như Linh vực thì lấy đâu ra nơi nào yên bình được cơ chứ.
Thoát khỏi dòng suy nghĩ, Vu Lan đưa mắt đánh giá khung cảnh xung quanh mình.
Đây là một gian phòng nhỏ tương đối cũ kĩ, mạng nhện giăng chằng chịt khắp nơi làm cho Vu Lan không khỏi khó chịu một phen. Y chính là mắc bệnh sạch sẽ...
Do dự không quá hai giây, y liền bước ra ngoài kiếm lấy cây chổi về quét dọn. Đợi xong xuôi Vu Lan cũng đã mệt nhừ, y ngó ra ngoài mà chẳng thấy ai, nơi đây quả là hoang vắng. Còn một điều mà y không thể không chú ý đến đó chính là sao một hồi mà trời vẫn như thời điểm xế chiều. Thật có chút sợ hãi a~
Vu Lan dùng sức đứng lên. Ánh mắt liền chú ý tới tấm gương đồng nho nhỏ đang đặt ở trong góc phòng. Y liền lập tức cất bước đi tới, muốn xem thử dung nhan của bản thân hiện tại trông ra làm sao.
Thông qua gương đồng vẩn đục một thiếu niên với vẻ ngoài sắc sảo pha chút băng tâm lãnh khiết. Người ngoài nhìn vào có lẽ đều nghĩ y là một người khó gần. Có điều họ không biết Vu Lan y nghịch ngợm muốn chết. Trên người mặc một bộ đoản bào cổ trang màu tím sẫm, hoa văn là những đoá hoa hải đường được thêu thủ công tinh xảo.
Trong lúc Vu Lan đang nhào nặn khuôn mặt của mình, giọng nói máy móc vang lên trên bầu trời khi nãy đã lại xuất hiện ở bên tai của y với âm lượng nhỏ hơn.
[ Tinh, quà tân thủ đã được chuyển tới bên mỗi người chơi. Vui lòng kiểm tra và nhận.]
Theo dòng âm thanh cổ quái, Vu Lan phát hiện bên người không biết tự bao giờ đã nhiều ra một chiếc ba lô hai quai thường thấy ở thế giới thực. Đồ vật hiện đại, nhanh chóng cùng khung cảnh xung quanh lộ ra vẻ không khớp.
Còn một điều chưa nói, y cũng mắc chứng OCD nhẹ.
[ Nhắc nhở : Từ nay về sau, những vật phẩm mà người chơi đổi được từ Tiệm Đạo Cụ, hay thông qua nhiệm vụ nhận được đều sẽ được chuyển thẳng vào trong ba lô.]
Thông báo xong, âm thanh kia liền im bặt.
Hơi không bằng lòng nhìn ba lô nằm ở ngay dưới chân. Vu Lan liền ngồi xổm xuống, đưa tay kéo khoá ba lô ra xem rốt cuộc bên trong là thứ gì.
Nhìn thì có vẻ không gian bên trong không được rộng lớn cho lắm, đựng một chai nước khoáng, một bịch bánh quy, cùng một hộp diêm ra thì chẳng còn gì khác nữa.
[ Thời gian đã đến. Mời người chơi nhanh chóng quay Bảng Nhiệm Vụ để nhận nhiệm vụ. Trong thời gian ba mươi phút, nếu người chơi không bấm quay sẽ trực tiếp bị hệ thống xoá sổ.]
Song song với giọng nói, lúc này, trước mặt Vu Lan cũng hiện ra một màn hình 3D trong suốt, với các cột : Bảng Xếp Hạng, Bảng Nhiệm Vụ, Tiệm Đạo Cụ, nhiệm vụ, cá nhân người chơi,...
Nhìn lướt qua một lần.Vu Lan không chần chừ mà đưa tay nhấn vào hình đại diện cá nhân giữa không trung, trước khi quay nhiệm vụ, y muốn xem bản thân trước.
Không thể không kể thêm, Vu Lan là một kẻ tự luyến nữa.
Ngay tức khắc, màn hình liền lập tức biến đổi, xuất hiện từng dòng chữ về thông tin của y
Tên: Vu Lan
Điểm: 0
Thế lực: 0
Thể lực: 90
Năng lực khác: Chưa có thông tin
Mị lực: 98
Đạo cụ: Không
Hả, y triệt để câm lặng, hết... hết rồi sao!
Y không tin, sao mị lực lại chỉ có 98, hai điểm nữa đâu rồi!!!
Trong cơn tức tối, Vu Lan chuyển qua Bảng Nhiệm Vụ rồi ấn quay. Vòng quay chỉ có 7 ô mang những kí hiệu SSS, S, A, B, C, D, E.
Phát hiện ở trên góc màn hình có một dấu chấm hỏi nhỏ, y liền nhấc tay, điểm nhẹ lên bên trên.
Ngay sau đó, một bảng thông tin phụ lục liền được bày ra ở trước mắt.
[ Nhiệm vụ được chia làm bảy cấp bậc, xếp từ cao đến thấp, bao gồm : SSS, S, A, B, C, D, E.]
[ Tương đương với bảy cấp bậc của quỷ quái, được chia từ thấp tới cao, sức mạnh tương đương với các cấp bậc tu tiên thường thấy: Ngưng khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên anh, Xuất khiếu, Bán thần và Thần.]
[ Điểm nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ như sau :
SSS : 1000
S : 800
A : 500
B : 100
C : 50
D : 20
E : 10 ]
Cũng là lần đầu tiên, Vu Lan nghĩ chắc nhiệm vụ không quá khắt khe với người mới như y đâu nhỉ ?
Bỗng từ không trung phát ra "tích" một tiếng.
Một ô trống lóe lên sắc đỏ chói lóa đập thẳng vào mắt, đan xen với tiếng thông báo như muốn vả vào mặt y của hệ thống, toàn thân Vu Lan liền không khỏi cứng ngắc.
[ Đinh, người chơi đã quay trúng nhiệm vụ cấp S: Chủ nhân của chiếc hài!]
Vu Lan :))))
Mẹ ơi, vừa mới bắt đầu liền đã muốn giết chết ta à??!
Địa điểm: Vân Am Tự, cách đây khoảng 800m. Từ vị trí hiện tại đi thẳng khoảng 500m rồi rẽ trái, tiếp tục đi về phía trước sẽ tới.
Hướng dẫn: Trước khi trời tối đến Vân Am Tự - nơi tu tập của hàng ngàn ni cô, tìm ra chiếc hài được giấu ở cạnh giếng. Sau đó trao trả lại cho đúng người đánh rơi.
( Ít nhất có một lệ quỷ mang sức mạnh cấp Xuất Khiếu toạ trấn.)
Lưu ý: Phải rời khỏi ngôi chùa này trước khi trời tối, nếu không hậu quả thì khó mà tưởng tượng nổi. Nếu đưa chiếc hài cho sai người cũng sẽ chịu trừng phạt bị ngàn quỷ cắn xé, chết không toàn thây.
Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: Đếm ngược 6 ngày 23 giờ 54 phút.
Thỉnh người chơi cẩn trọng với quyết định cuối cùng.
Vu Lan ngồi bần thần trên nền đất. Phải chăng cái hệ thống rách nát này có ác cảm với y đúng không ? Chẳng nhẽ vận may của y quả thực kém đến vậy hả ?!!!
Bằng đầu óc nhanh nhạy của mình, Vu Lan nhanh chóng tìm ra điểm đột phá. Nhiệm vụ chỉ bảo trước khi trời tối thì phải ra khỏi đó tức là mọi khoảng thời gian khác trừ ban đêm có lẽ đều an toàn. Y liền muốn nhanh chóng tìm hiểu nơi đó để thuận tiện cho đại sự sau này.
Bước ra khỏi gian nhà chính, Vu Lan cảnh giác mở hé cổng ra nhìn ngang liếc dọc, mặc cho y ra sức đảo mắt, đến một bóng người xung quanh cũng không có. Lẽ nào khu vực này chỉ có mình y làm bá chủ?!
Khà khà. Vu Lan cười thầm trong lòng, phong thái bước ra ngoài không khỏi thêm phần tự tin.
Y có chút nghi ngờ mà ngẩng đầu lên nhìn trời, vẫn là vẻ ráng chiều, không hề có xu hướng khác.
Vu Lan mở bảng 3D lên mãi mới thấy giờ, không thấy liền thôi chứ đã thấy thì không khỏi kinh hãi, thế nào mà bây giờ mới 8 rưỡi sáng. Thì ra thế giới này vận hành kì quái như vậy.
Bỗng nhiên một tiếng kêu kì quái vang lên:
" Rột ... roạt"
Vu Lan quay xuống nhìn bụng mình, nó đang kháng cự y ra ngoài vì thực sự đã đói lắm rồi.
Y thở dài quay vào trong, để sống sót cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ y phải thật tiết kiệm. Bước đầu tiên: ăn ít.
Vu Lan trân quý mở bịch bánh quy, có chút không nỡ mà lấy ra một cái ăn từ tốn. Người ta thường nói nhai kỹ no lâu, vậy nên cắn một miếng y phải nhai đến gần 20 lần.
Đợi khi ăn xong y vẫn không đành lòng nhìn bịch bánh quy rồi lại nhìn số điểm 10 tròn trĩnh là quà tân thủ, cuối cùng là Tiệm Đạo Cụ. Thứ gì cũng có, chỉ có điều là y không có nhiều điểm để đổi thôi.
" Haiz..." Vu Lan chán nản thở dài, ở thế giới thực y đã là một tên nghèo nát khố đổ vách, giờ cũng chẳng khá hơn là bao.
Mang theo hoài bão trở thành phú nhị đại, y quyết tâm tích nhiều điểm, cố gắng sống sót rồi đi đến nhân sinh của cuộc đời.
Vu Lan tự vẽ cho mình một cái bánh lớn trong giấc mộng giàu sang mà nhất thời quên mất rằng đây là Linh vực, một thế giới ăn thịt người chơi đến không thèm nhả xương. Ước mộng an lành kiếm điểm, kiếm tiền không bao giờ là dễ dàng như thế.
Trong tâm thái thoải mái, Vu Lan liền theo chỉ dẫn đi đến Vân Am Tự để tìm hiểu địa hình cho tiện hành động.
Khi y đến trước cổng ngôi chùa, nó liền như có linh tính mà đóng sập lại
" Hả!!? Không chào đón gia à."
Vu Lan không tin mà đi đến đẩy cửa. Quả thực là không vào được. Thế này thì sao mà hoàn thành nhiệm vụ được.
Y vuốt ve cằm như thể có chòm râu ở đó, đi đi lại lại tìm cách vào trong. Chợt tầm mắt y va phải một cái lỗ nho nhỏ ở góc tường. Dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết lâu năm thì khả năng cao đó là lỗ chó.
Sau một khoảng thời gian đấu tranh tâm lí, y đã đưa ra quyết định quan trọng đó chính là không màng thể diện mà chui qua chỗ đó. Phải vào hang cọp mới bắt được cọp con.
Vu Lan trót lọt đưa một nửa thân mình qua lỗ nhỏ, có điều y chợt nhận ra mình không nhúc nhích được nữa. Y hoảng loạn mà cựa quậy không ngừng mong có thể xuất hiện kỳ tích.
Nhưng không!!!
Vu Lan: " Chẳng lẽ gia đây chưa chết vì lệ quỷ đã phải chết vì ngạt, chết vì khát hay vì đói tại nơi này sao? Đúng là trời không dung ta màaa."
" Tiểu ca ca, huynh làm gì ở đó vậy?"
Lúc này, ở ngay trước mặt Vu Lan từ đâu đã xuất hiện một tiểu nữ hài mặc phục trang ni cô, tay đang niệm chuỗi hạt. Dẫu vậy cũng không che được vẻ lém lỉnh của nàng.
" Tiểu ca ca, huynh thật khả ái, như bức tượng mà đại sư tỷ nặn ra để tặng ta vậy. Huynh có thể chơi với ta đến khi đại sư tỷ trở về không?"
Vu Lan không suy nghĩ nhiều liền đồng ý
" Được, ta liền chơi với muội. Có điều muội phải giúp ta vào trong, có được hay không nào?"
Nữ hài liền vỗ tay một cách cứng ngắc, nhảy lên một cái rồi tự đi vòng tròn quanh chỗ nàng đứng, theo một trình tự đặc biệt: 2 vòng hướng bên phải, 3 vòng hướng bên trái, cuối cùng nàng dậm nhẹ chân xuống trước đầu Vu Lan. Ngay tức thì y cảm thấy bản thân như được giải phóng khỏi một lực ép vô hình. Y thầm nghĩ quả nhiên nhóc con này không hề đơn giản chút nào.
Vu Lan chui ra, phủi phủi chân đứng dậy, y tiến đến xoa đầu nữ hài
" Ở đây chỉ có mình muội thôi sao? "
Nàng vung tay gạt tay y ra khỏi đầu mình
" Tiểu ca ca, ngươi thật không ngoan. Sao phải quan tâm đến những người khác, chỉ chơi với ta không phải được rồi sao?"
Trong một khoảnh khắc Vu Lan như có như không nhìn thấy hai dòng huyết lệ trên khuôn mặt nhỏ nhắn, y giật mình liền vội giải thích:
" Không phải. Không phải. Ta chỉ là nghĩ nếu muội không có ai chơi cùng thì ta có thể thường xuyên đến đây được không? Ta thật sự rất có thiện cảm với muội."
Nàng ngay lập tức nở một nụ cười, khác lạ ở chỗ giọng nàng chợt biến đổi, nó the thé đến mức dường như không phải do con người có thể thốt ra vậy.
" Hảo a. Hảo a. Vậy tiểu ca ca phải thường xuyên đến thăm ta đấy. Lớp da huynh đẹp thế này chắc chắn bà bà sẽ thích lắm."
Nghe xong những lời ấy, Vu Lan không khỏi run lên một hồi. Hoá ra là thích làn da của y hả, được rồi ơn giúp đỡ hôm nay y nhớ rồi. Sau này sẽ trả lại nàng bằng một viên dưỡng nhan thượng phẩm do y chế tạo mới được.
" Vậy, tiểu ca ca cùng chép kinh thư với ta đi. Có rất nhiều người từ chối đều đã phải đi thả diều rồi đó." Khuôn mặt tiểu nữ hài như phóng đại lên trong gang tấc, chuỗi hạt trong tay nàng phải chừng đã chịu nhiều áp lực mà rung mạnh liên hồi. Nghe vậy Vu Lan chợt nghĩ dường như thả diều không thể nào mà bình thường được đâu nhỉ.
Đây cũng như một hồi chuông cảnh tỉnh cho Vu Lan, để y biết rằng mọi chuyện không hề đơn giản như y nghĩ. Có điều y chỉ có mỗi cái mạng này, thôi thì đành liều một phen vậy.
" Được thôi, ta liền chép với muội."
Nghe vậy nàng liền nhanh chân chạy vào trong một gian phòng nhỏ ngay cạnh, để mình Vu Lan ngoài mảnh sân rộng lớn đầy những lá khô rụng.
Giờ đây y mới có thời gian quan sát xung quanh, ngôi chùa này quả thực yên ắng đến mức kì quái. Thi thoảng mới có một hồi chuông vang lên. Hơn nữa mái ngói đa phần đều mục nát cả, tường xây cũng có phần cũ kĩ.
Chợt tầm mắt y phóng ra xa nhìn thấy một cây nhỏ được đặt trong một chiếc chậu đồng khắc đầy những hoa văn phức tạp. Vu Lan đang định mom men tiến lại gần để nhìn cho kĩ thì tiểu nữ hài đã quay trở lại.
" Ca ca, mau đến đây." Nàng kéo tay y đến gian phòng nhỏ.
Vu Lan lén liếc nhìn xung quanh. Đây có lẽ đích thị là nơi thờ cúng, nhang khói bay nghi ngút. Tuy nhiên mùi hương có chút tanh tưởi, làm dạ dày y không khỏi cuộn trào. Không chỉ vậy, thứ đặt trên bàn không phải là tượng Phật hay Bồ tát mà là một con rắn có thân hình to lớn. Nhất là đôi mắt sống động như thật làm y cảm thấy không được thoải mái.
" À mà ta còn chưa biết muội tên gọi như thế nào?"
Vu Lan được nàng dẫn đến bên một cái bàn nhỏ ở góc phòng, nữ hài tất bật lấy giấy, mài mực.
" Ta á? Hừ, chẳng qua là dung mạo tiểu ca ca có chút giống bức tượng ta yêu thích nên ta mới nói thật với huynh thôi đấy nhé. Huynh lại gần đây, ta nói nhỏ thôi."
Vu Lan tiến lại gần chỗ nàng, mỗi một bước chân y đều cảm nhận như có một ánh mắt chăm chăm nhìn mình, thật sự không hề thoải mái.
" Ta gọi Tiểu Xảo đó."
Tiểu Xảo kéo vạt áo y nói nhỏ rồi liền tiện tay đưa cho y một cuốn thẻ tre bên ngoài viết ba chữ Tam Tự Kinh.
" Được rồi, huynh chỉ cần chép xong 100 lần cuốn này là có thể đi rồi."
Vu Lan đem cuốn thẻ tre mở ra, những dòng chữ màu đỏ rực đập vào mắt y. Đây nào phải là Tam Tự Kinh gì, rõ ràng là những câu từ lộn xộn xếp thành một bài thơ.
" Nhất chỉ đông, nhất chỉ đông
Đừng để quang nhãn được khai thông
Ba hồn bảy phách ta xin giữ
Mơ hồ nhục thân huyết lệ hồng.
Đừng ngoảnh đầu, đừng ngoảnh đầu
Khi nữ thi hài giữa vực sâu
Gót sen có ai tô mà thắm
Lê thân nặng trĩu chẳng tới cầu.
Đậu hũ thối, đậu hũ thối
Xảo Nhi thích nhất đâu hũ thối
Còn ai canh ba mà mang đến
Thiếu nữ từ lâu chẳng quay về."
Đọc qua một lượt, Vu Lan liền nhận thấy nhiều điểm đáng ngờ, như là những manh mối có thể giúp y hoàn thành nhiệm vụ. Trời cao thực sự có mắt, đúng là trời không phụ lòng người mà.
Không đợi Tiểu Xảo phải giục, y liền nhanh chóng ngồi xuống, trông hừng hực khí thế, rất có vẻ quyết tâm chép cho đến thuộc.
Từ khi bắt đầu chép cái thứ Tam Tự Kinh "dởm" này, Tiểu Xảo không nói gì nữa, nàng chỉ ngồi chép một cách máy móc, ánh mắt vô hồn như thể nữ hài hoạt bát, linh động ban nãy không phải là nàng vậy.
Chép đến lần thứ 53 Vu Lan dừng tay nghỉ ngơi một chút do hơi mỏi. Chợt Tiểu Xảo ban nay còn yên tĩnh bỗng đưa bàn tay nhỏ bé bấu chặt vào tay y, ánh mắt mở lớn trừng trừng, giọng nàng the thé, khàn đặc:
" Tiếp tục... tiếp tục chép cho ta."
Vu Lan có chút giật mình xong vì khuôn mặt nàng dần trở nên đáng sợ, tay y run run không dám nghỉ ngơi nữa mà viết một mạch đến khi xong lần thứ một trăm mới thở phào mà dừng lại.
Đến lúc này Tiểu Xảo mới nở một nụ cười mãn nguyện rồi cất tập giấy đi.
Thấy tâm trạng nàng đang thoải mái, Vu Lan cũng không kìm được mà muốn thăm dò thêm một chút thông tin để có thể giúp y hoàn thành nhiệm vụ.
" Tiểu Xảo này, à thì bình thường mọi người sinh hoạt thì dùng nước ở đâu vậy?" Y mỉm cười, lòng thầm khen bản thân hỏi thật thông minh. Nếu lúc này ở thế giới thực ai thấy cũng đều thấy rành rành là y đang có ý đồ gì không chính đáng. Nụ cười này thật có chút không đàng hoàng a.
" Huynh cũng muốn tìm cái giếng đó sao?" Tiểu Xảo đột ngột nghiêm giọng
Có phải y quá nhát gan rồi hay không, thế mà lại bị một tên nhóc doạ mình hết lần này đến lần khác. Nhưng mà linh tính luôn mách bảo y rằng nàng có lẽ không đơn thuần vô hại như vẻ bề ngoài, ngược lại có chút đáng sợ, hệt như đại trưởng lão trong tộc ngày trước luôn có một luồng uy áp khiến y không thể không sinh ra lòng sợ hãi.
Vu Lan xua tay: " Nào có, muội hiểu nhầm rồi. Ban nãy chép kinh có chút mực dây ra tay áo, ta chỉ muốn đi rửa qua một chút thôi."
Nàng nhìn chằm chằm vào y một lúc rồi mới gật đầu
" Ra là vậy. Nếu thật thì huynh phải đi theo sát ta nhé. Bà bà không thích có người lạ vào trong chùa đâu."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play