Xuyên Không Gặp Em Trai Cuồng Chiếm Hữu
Chap 1
Tôi là Sung Jin, Tổng tài bá đạo, người đứng đầu công ty hàng đầu thế giới. Nhưng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và quyền lực, tôi đã trải qua một cuộc đời đầy thách thức và đau khổ.
Tôi sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc. Mẹ tôi qua đời khi tôi còn nhỏ, còn cha tôi thì bỏ đi lấy vợ khác, bỏ rơi tôi và mẹ tôi. Tôi đã phải sống tự lập từ rất sớm, tự đi lên đỉnh cao bằng chính đôi chân của mình.
Đáng tiếc rằng, cái chết ập đến, như một cơn bão bất ngờ. Tôi cảm thấy như thể tôi đang bị kéo xuống từ đỉnh cao, xuống vào bóng tối. Tôi không thể tin được rằng mọi thứ có thể thay đổi nhanh chóng như vậy.
Đó là vào hôm nay, ngày tôi đi thăm mộ mẹ tôi.
Sung jin (trước xuyên)
//bước đến trước bia mộ của mẹ//
Cậu quỳ xuống và đặt tay lên trên bia mộ, cảm nhận được sự yên tĩnh và bình yên của nơi này. Sung Jin bắt đầu nói chuyện với mẹ cậu, như thể cô ấy vẫn còn ở đây.
Sung jin (trước xuyên)
mẹ à, hôm nay con đến thăm mẹ đây ạ.
Sung jin (trước xuyên)
con có mua bó hoa mà mẹ thích nhất..//đặt bó hoa xuống bia mộ//
Sung jin (trước xuyên)
…cảm giác vẫn như ngày nào, mỗi lần đến thăm mẹ là nỗi thù hận của con lại dâng lên. //nắm đấm siết chặt//
Sung jin (trước xuyên)
tất cả là tại ông ta mà ra, tại ông ta mà mẹ mới bỏ con đi..Tất Cả Là Tại Thằng Cha Khốn Khiếp Đó!! //nghiến răng//
Cùng lúc đó cơn mưa bất chợt đổ ào xuống, như trút lên cậu ta một biển nước lạnh lẽo, như thể trời đang muốn che giấu mọi thứ trong một biển nước. Cậu vẫn quỳ xuống đó, để cho cơn mưa rửa trôi đi những nỗi buồn và thù hận của mình.
Sung jin (trước xuyên)
//buông lỏng tay ra// thôi, con về đây ạ. Bữa sau con sẽ quay lại với mẹ.
Sung Jin người ướt đẫm bước vào xe, cậu lấy từ trong ngăn kéo một hộp thuốc lá rồi bắt đầu hút nó.
Sung jin (trước xuyên)
//ngả người ra sau nhắm mắt//
Sung jin có vẻ đang rất tận hưởng với điếu thuốc trong tay thì ngay giây sau có một chiếc xe tải lao đến với tốc độ cực nhanh phóng về phía cậu.
Sung jin (trước xuyên)
//giật mình vì bị đèn chiếu thẳng vào xe//
Sung jin (trước xuyên)
C-Cái Đé-…
Chap 2
Tôi cảm thấy như thể thời gian đang chậm lại. Chiếc xe của tôi đang bị đâm vào bởi một chiếc xe tải khổng lồ, và tôi có thể cảm thấy sự đau đớn và áp lực đang tăng lên.
Tôi cảm thấy như thể tôi đang được kéo về quá khứ, về những kỷ niệm của tuổi thơ. Tôi nhớ lại mẹ tôi, người đã qua đời khi tôi còn nhỏ. Tôi nhớ lại cha tôi, người đã bỏ rơi tôi và mẹ tôi.
Tôi cảm thấy như thể tôi đang được cho một cơ hội để nhìn lại cuộc đời của mình, để đánh giá lại những gì tôi đã làm. Tôi cảm thấy như thể tôi đang được yêu cầu để trả lời một câu hỏi: "Sung Jin, bạn đã sống một cuộc đời có ý nghĩa chưa?"
Tôi cố gắng suy nghĩ, cố gắng tìm ra câu trả lời. Nhưng thời gian đã hết, và tôi cảm thấy như thể tôi đang bị kéo về phía trước, về phía cái chết.
Sung jin (trước xuyên)
“M-má n..nó, t..tao đé-o muốn..chế-“//chết queo//
Sung Jin nhắm mắt lại, và mọi thứ trở nên đen tối. Cậu cảm thấy như thể đang bị kéo về phía một nơi khác, một nơi mà cậu chưa bao giờ đến trước đây.
Và rồi, mọi chuyện chưa kết thúc ở đó.
Ở một nơi tại thành phố X
Căn biệt thự rộng lớn và sang trọng nằm gần trung tâm thành phố. Căn biệt thự được thiết kế theo phong cách hiện đại, với những đường nét sắc sảo và những vật liệu cao cấp.
Trong căn biệt thự, có một cậu bé tên là Lee Min Hyun, cậu là con một trong gia đình, từ nhỏ sinh ra đã ngậm thìa vàng không thiếu thốn bất cứ thứ gì.
Bố của Min Hyun là Lee Jae Hwan, một người đàn ông quyền lực và giàu có, đứng đầu một tổ chức mafia hàng đầu thế giới. Mẹ của Min Hyun là Kim Ji Yeon, một người phụ nữ xinh đẹp và thông minh, có một gia thế quyền lực và giàu có không kém gì chồng.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
Mẹ ơi, mẹ cho con dẫn Bun ra ngoài đi dạo nhé. //cầm tay bà đung đưa//
Kim Ji Yeon(mẹ top)
hmm, được rồi. Nhưng đừng đi đâu quá xa nhé cục cưng //thơm má Min Hyun//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
Dạ mẹ!! //vui mừng dẫn Bun đi ra ngoài//
Bun
gâu gâu//vẫy đuôi đi theo//
Lee Min Hyun đang dẫn pet của mình đi dạo trong công viên gần nhà. Cậu bé đang tận hưởng không khí trong lành và cảnh đẹp của công viên, khi chú chó của mình dừng lại và bắt đầu sủa.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
sao vậy bun? //mặt đầy chấm hỏi nhìn theo hướng của nó//
Min Hyun nhìn theo hướng mà chú chó đang sủa và thấy một bụi cây đang rung rinh. Cậu cảm thấy tò mò và quyết định đi kiểm tra. Khi đến gần bụi cây, Min Hyun thấy một cậu bé đang bất tỉnh nằm trên mặt đất.
Cậu bé đó có mái tóc trắng vàng và đôi mắt nhắm chặt. Min Hyun không biết cậu bé đó là ai hay tại sao cậu bé lại nằm ở đây.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
//tiến lại gần//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
bộ anh ấy ngủ quên ở đây hả ta??
Bun
//liếm mặt cậu bé đó//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
Bun!! lỡ như anh ấy là người xấu thì sao hả.//giựt cái dây dắt chó lại phía mình//
Bun
ắc-khẹt khẹt “trời ơi cậu chủ nhỏ ơi, giựt vậy tôi tưởng tôi đi đầu thai làm người luôn rồi á”.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
//nhíu mài, lơ mơ mở mắt//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
ể anh ấy tỉnh rồi kìa..//vào sẵn tư thế phòng thủ//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
“đ-đây là đâu..”//ngơ ngác ngồi dậy nhìn xung quanh//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
Ể, M-mình Còn Sống!!!//bất ngờ//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
???”chứ chết rồi hả”//đầy dấu chấm hỏi//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
N-nhưng mà, sao tay mình lại bé tí thế này..//giơ bàn tay lên nhìn//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
Cả chân nữa.//không tin vào mắt mình//
Nãy giờ Min Hyun vẫn luôn chăm chú nhìn động thái cử chỉ của Yoon Woo mà không khỏi chấm hỏi.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
//tự dưng đầu đau điếng lên// AA!!đâu quá!//ôm đầu//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
//chạy lại// Này, anh có sao hong? //rờ rờ đầu Yoon Woo//
Chap 3
Yoon Woo ôm đầu mình, cảm giác như thể não cậu đang bị nổ tung. Những ký ức không thuộc về cậu đang tràn vào đầu cậu, như một dòng sông không thể ngăn chặn.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
AAA!!Đau Quá, Dừng Lại Đii!//ôm đầu hét lên//
Tôi thấy mình đang nhớ lại những kỷ niệm của một người khác, một người tên là Kim Yoon Woo. Tôi nhớ lại những lúc Yoon Woo đi học, chơi với bạn bè, và những lúc Yoon Woo gặp khó khăn.Nhưng lại không thấy rõ mặt ba mẹ cậu ấy và vì sao cậu ấy có mặt ở đây.
Nhưng những ký ức này không thuộc về tôi. Tôi là Sung Jin, một người đàn ông đã sống một cuộc đời khác. Tôi nhớ lại công ty của mình, những thành công và thất bại.
Nhưng bây giờ, những ký ức của Yoon Woo đang trộn lẫn với ký ức của tôi. Tôi cảm thấy như thể tôi đang mất đi chính mình, như thể tôi đang trở thành một người khác.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
//bối rối không biết làm cách nào để cậu hết đau//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
//ôm Yoon Woo//
Một lúc sau, Yoon Woo cũng đã bình tĩnh lại và hết đau.
Sung Jin cố gắng nhớ lại làm thế nào cậu đến đây, làm thế nào cậu trở thành Yoon Woo. Nhưng mọi thứ đều mờ nhạt. Sung Jin chỉ biết rằng cậu đã xuyên không vào thân thể của Yoon Woo. Cậu không biết tại sao, không biết làm thế nào.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
//đã dần hết đau//“vậy là mình đã xuyên không rồi sao..?”
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
“cậu bé này là ai??”//đẩy mạnh Min Huyn ra//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
Aa! //ngã về phía sau//
Bun
gâu gâu!! “cậu chủ nhỏ!”
Lee Min Hyun (5 tuổi)
hic..bị xước tay rồi. //nhìn bàn tay bị xước chảy máu//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
//nhận ra vừa đẩy Min Hyun// x-xin lỗi, tôi không cố ý.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
…không sao, mà anh là ai..?tại sao anh lại nằm giữa bụi cây vậy?//thắc mắc//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
ưm..t..tôi là Kim Yoon Woo 7 tuổi, tôi cũng không biết vì sao lại bất tỉnh ở đây nữa.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
Kim Yoon Woo..Kim Yoon Woo//liên tục nói nhỏ và lặp lại tên//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
em là Lee Min Hyun, năm nay em 5 tuổi ạ.//giơ bàn tay 5 ngón lên//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
ư..ừm
Lee Min Hyun (5 tuổi)
anh với em làm bạn nha.//nhìn Yoon Woo//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
a ừm được.
Lee Min Hyun (5 tuổi)
cha mẹ anh đâu? sao họ lại bỏ anh ở đây vậy?
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
tôi..anh cũng không nhớ nữa, anh cũng không biết họ là ai và vì sao anh lại ở đây..//nhìn xuống đất//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
a, vậy anh về nhà em nha. Em sẽ nhờ ba mẹ em tìm ba mẹ anh nha. //hớn hở vì có bạn//
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
ơ, không được đâu. Lỡ họ không đồng ý..//bối rối//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
ba mẹ em rất yêu thương em, anh là bạn em, vì thế họ sẽ tìm ba mẹ giúp anh thôi.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
c-cảm ơn Min Hyun. //cười nhẹ//
Lee Min Hyun (5 tuổi)
//ngại// d-dạ, vậy bây giờ cùng em về nhà nha.
Kim Yoon Woo (7 tuổi)
ừm được!!
Sau cuộc trò chuyện, Min Hyun nắm tay dẫn Yoon Woo đi về nhà của mình.
Bun
//lủi thủi theo sao//“cậu chủ có bạn mới là liền bỏ mình..”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play