Trần Đăng Dương (Bống)
Trần Đăng Dương (22 tuổi): Gã là Trần Đăng Dương. Cái tên ấy, chỉ cần vang lên, đủ khiến thị trường tài chính chao đảo, giới kinh doanh run rẩy. Người ta đồn rằng, sau vẻ ngoài lịch lãm, phong thái ung dung tựa như một vị thần Hy Lạp bước ra từ thần thoại, là một trái tim được bọc thép, lạnh lẽo và vô cảm.
Trần Đăng Dương, người thừa kế duy nhất của tập đoàn DH hùng mạnh, một đế chế trải dài từ bất động sản, tài chính đến công nghệ và truyền thông. Từ khi tiếp quản gia nghiệp, gã đã chứng minh mình không chỉ là một công tử bột được nuông chiều. Bằng sự tàn nhẫn, quyết đoán và một cái đầu lạnh hơn băng, gã đã đưa DH lên một tầm cao mới, nghiền nát mọi đối thủ ngáng đường.
Trong giới thượng lưu, người ta e dè gã như e dè một con mãnh thú. Những bữa tiệc xa hoa, những buổi đấu giá từ thiện, nơi mà các ông lớn phô trương thanh thế, đều trở nên ảm đạm khi có sự xuất hiện của gã. Gã không nói nhiều, kiệm lời đến đáng sợ. Mỗi câu nói thốt ra đều mang theo một sức nặng ngàn cân, có thể định đoạt vận mệnh của một công ty, thậm chí một gia tộc.
Ánh mắt gã sắc bén như dao, có thể nhìn thấu mọi toan tính, mọi bí mật ẩn giấu sau lớp mặt nạ giả tạo của những kẻ xung quanh. Nụ cười của gã hiếm hoi như sao băng, nhưng một khi đã xuất hiện, nó không mang đến sự ấm áp mà chỉ gieo rắc nỗi kinh hoàng. Người ta nói rằng, nụ cười của Dương là điềm báo cho sự sụp đổ của một kẻ nào đó.
Gã không tin vào tình yêu, càng không tin vào lòng trung thành. Với gã, mọi thứ đều có thể mua được bằng tiền, và con người chỉ là những quân cờ trên bàn cờ lợi ích. Gã sử dụng họ, lợi dụng họ, và vứt bỏ họ không thương tiếc khi đã hết giá trị.
Tuy nhiên, sâu thẳm trong đôi mắt lạnh giá ấy, đôi khi người ta thoáng thấy một tia cô độc. Có lẽ, đằng sau lớp vỏ bọc hoàn hảo của một tổng tài quyền lực, gã cũng chỉ là một con người, khao khát một chút ấm áp, một chút chân thành. Nhưng gã sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó. Bởi vì với gã, sự yếu đuối là một tội lỗi không thể tha thứ. Tuy nhiên, trong lòng hắn giờ đây đã có một ánh sáng cứu rỗi - đó có lẽ là ánh sáng của tình yêu.