Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hàm Văn/Kỳ Văn] Truyện Ngắn

Lặng Lẽ Gần Nhau

Phòng tập TF về đêm luôn sáng đèn muộn, khi các thực tập sinh khác rời đi, chỉ còn hai người ở lại. Tiếng nhạc nhỏ dần rồi tắt hẳn. Dương Bác Văn ngồi xuống sàn, lưng tựa vài gương, mái tóc ướt mồ hôi rũ xuống trán.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Cậu tập nhiều quá rồi đó"
Tả Kỳ Hàm nói, đưa chai nước cho cậu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Ngày mai còn kịch chụp nữa"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Không sao đâu, tớ quen rồi mà"
Dương Bác Văn mỉm cười tay vô thức chạm vào nhẫn bạc nhỏ xíu giấu dưới cổ áo.
Chiếc nhẫn đó - một cặp với người đứng trước mặt cậu - là bí mật duy nhất họ dám giữ lại cho riêng mình giữa cả thế giới ồn ào ngoài kia.
Tả Kỳ Hàm ngồi xuống cạnh cậu, không chạm vào, nhưng khoảng cách chỉ vừa đủ để nếu ai vô tình nhìn vào cũng chỉ nghĩ họ là anh em thân thiết. Là thành viên cùng nhóm, cùng công ty, không hơn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Mai khi chụp poster nhóm, nhớ đứng xa xa ra nhé"
Tả Kỳ Hàm khẽ nói, như trêu chọc nhưng giọng anh lại thấp đi.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Hôm qua, cậu lại có hint với Trương Quế Nguyên rồi"
Dương Bác Văn phì cười, tựa đầu lên vai anh.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Vậy tớ phải làm sao với cái clip cậu chỉnh tóc tớ hôm trước được lên hot search đây?"
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Chỉnh tóc vậy mà cũng bị nghi ngờ, vậy thì... có lẽ nên làm luôn cho rõ?"
Tả Kỳ Hàm nghiêng đầu, để trán mình chạm nhẹ trán cậu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Đừng..."
Dương Bác Văn thì thầm, nhưng không rời đi.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Chỉ cần thế này là đủ, tớ không muốn cậu cũng bị ảnh hưởng..."
Cả hai đều biết rõ: Yêu nhau trong giới giải trí này là điều rất nguy hiểm. Họ đang đi trên một sợi dây mỏng, nơi chỉ cần một bước sai là mọi công sức, sự nghiệp sẽ tan biến.
Nhưng tình cảm - vốn chẳng thể che giấu mãi.
Đến một ngày hai người họ đã dũng cảm tuyên bố với cả thế giới rằng: "Tình yêu không quan trọng giới tính"
_____________________
Tác giả ngu Văn:<<
Tác giả ngu Văn:<<
Hôm nay ngựa ngựa đi viết thế này🤡

Hắc Đạo Có Em |1|

Ban đêm ở Thượng Hải chưa bao giờ yên bình. Dưới lớp mặt nạ hào nhoáng của những tòa cao ốc và ánh đèn neon rực rỡ, là thế giới ngầm tàn nhẫn nơi quyền lực, tiền bạc và má.u vấy lên mọi quyết định.
Tả Kỳ Hàm - là thủ lĩnh đời thứ hai của gia tộc Tả thị - là mộ cái tên khiến cả thế giới ngầm phải dè chừng. Không ai dám đối đầu với Tả Kỳ Hàm, không chỉ vì dòng má.u quyền lực chảy trong người
Mà còn là vì đôi mắt lạnh như băng - ánh mắt của một kẻ chưa bao giờ thất bại.
Trừ một lần. Mà lần đó... là vì Dương Bác Văn.
Dương Bác Văn từng là một bác sĩ nội trú, một người sống ngoài vòng xoáy má.u lửa ấy. Nhưng định mệnh luôn có cách trêu người có tâm hồn trong sáng. Anh trai cậu - một tên sát thủ thất bại trong băng Tả thị - bị truy sát vì phản bội. Trong một đêm mưa, Tả Kỳ Hàm bước vào phòng cấp cứu nơi cậu đang làm việc, kèm theo lời đe dọa:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Hoặc cứu hắn hoặc chế:t theo"
Dương Bác Văn không trả lời, chỉ cúi đầu bắt tay vào cứu chữa. Cậu ghét bạo lực, ghét má:u, ghét mafia. Nhưng trong giây phút ấy, cậu lại bị ánh mắt của Tả Kỳ Hàm cuốn hút - không phải vì sự tàn nhẫn, mà vì sự mâu thuẫn ẩn sâu trong ánh mắt hắn.
Như thể bên trong con người hắn có một thứ gì đó... đau đớn?
____________________
Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn Hàm Văn

Hắc Đạo Có Em |END|

Tiếp
Sau đêm đó, Tả Kỳ Hàm không giế:t anh trai cậu - một việc đi ngược với quy tắc bất di bất dịch của giới mafia. Cả thành phố xì xào, cho rằng anh đang mềm lòng, nhưng chẳng ai biết
Từ sau lần gặp Dương Bác Văn, trái tim vốn tưởng như sắt đá của anh lại bắt đầu rung động.
Còn Dương Bác Văn, dù có chối bỏ nhưng tâm trí vẫn luôn nhớ tới anh.
Người con trai với vết thương ở bả vai, lạnh lùng nhưng luôn âm thầm bảo vệ Dương Bác Văn cậu khỏi rắc rối... kể cả khi cậu không hề hay biết.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Cậu đừng đến đây nữa"
Bác Văn từng nói lúc anh xuất hiện trước nhà cậu lúc nửa đêm, mang theo vết thương mới.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Nhưng tôi cũng không thể không đến..."
Tả Kỳ Hàm đáp, ngắn gọn nhưng chân thành!
_____________
Một đêm nọ
Bác Văn bị bắt cóc bởi tổ chức đối địch - Hắc Ưng Bang.
Cậu bị tra khảo, đánh đập, buộc phải khai thông tin về Tả thị, nhưng cậu không nói.
Dù không thuộc về thế giới đó, nhưng cậu vẫn luôn tin tưởng vào một điều gì đó... hoặc là tin vào người con trai luôn âm thầm bảo vệ cậu.
Khi Tả Kỳ Hàm xuất hiện - má:u me, điên cuồng và im lặng. Cả căn cứ Hắc Ưng như chìm vào khói sún:g.
Cánh cửa phòng giam bật mở, ánh mắt anh chạm vào mắt cậu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Xin lỗi, tôi đến muộn"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Không sao, vì tôi biết anh chắc chắn sẽ đến"
Sau đêm ấy, Tả Kỳ Hàm tuyên bố với toàn giới mafia rằng:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Dương Bác Văn là người của tôi! Ai mà đụng vào Bác Văn là tuyên chiến với Tả thị!"
Không ai dám nghi ngờ cũng không ai dám lên tiếng.
_____________
Một buổi chiều yên bình, Tả Kỳ Hàm đưa Dương Bác Văn cậu đi đến một biệt thự ở trong ngoại ô, đưa cho Bác Văn một khẩu sún:g nhỏ.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
"Để phòng thân, tôi không thể ở bên cậu mọi lúc"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Vậy thì đừng rời đi"
END
________________
<360 chữ>

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play