Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[All Từ Sở Văn] Ngoại Lệ....!

Chap GTNV

Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Tuổi : 20 Tính cách: Lạnh lùng, vô cảm, không hiểu tình yêu là gì Đặc điểm: Sau tai nạn mất trí nhớ và cảm xúc, sống lý trí tuyệt đối Vị trí: Trung tâm của mọi si mê – năm người yêu cô, cô chỉ muốn yên ổn sống Quote: “Tôi không cần ai, nhưng nếu bắt buộc chọn… tôi sẽ chọn người khiến tôi không thấy phiền.”
Diệp Thư Kỳ_nàng
Diệp Thư Kỳ_nàng
Tuổi : 26 Vai trò: Chị nuôi hợp pháp của cô Tính cách: Lạnh ngoài mặt, dịu dàng đến mức mù quáng với Từ Sở Văn. Thân phận: Tổng giám đốc chuỗi bệnh viện tư nhân – quyền lực, kiểm soát cao Quan hệ: Người chăm sóc Từ Sở Văn suốt thời gian hôn mê Quote: “Cả thế giới chị có thể điều khiển, trừ em.”
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
Tuổi : 25 Vai trò: Bạn thân 1 của Thư Kỳ Tính cách: Sắc sảo, ngông nghênh, hay cà khịa, nói chuyện như tạt nước đá Thân phận: Giám đốc sáng tạo của thương hiệu quốc tế – nổi tiếng lạnh tim Quan hệ: Đã từng có quan hệ thân mật với Từ Sở Văn trước khi cô mất trí nhớ Quote: “Cô có thể quên tôi, nhưng tôi thì không quên cô từng nằm trong vòng tay tôi.”
Trần Kha_K
Trần Kha_K
Tuổi : 25 Vai trò: Bạn thân 2 của Thư Kỳ Tính cách: Ít nói, thâm trầm, sắc bén – kiểu người luôn quan sát trong im lặng Thân phận: Cựu cảnh sát hình sự, hiện là vệ sĩ riêng của Diệp Thư Kỳ Quan hệ: Có tình cảm sâu nặng nhưng luôn kìm nén Quote: “Tôi chưa từng bước tới… chỉ vì sợ em sợ.”
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
Tuổi : 21 Vai trò: Bạn thân 1 của cô Tính cách: Sôi nổi, giàu cảm xúc, yêu là yêu đến chết đi sống lại Thân phận: Con gái chủ tập đoàn truyền thông lớn, từng là bad girl Quan hệ: Người đầu tiên phát hiện Từ Sở Văn thay đổi Quote: “Mày không nhớ cũng không sao. Tao yêu mày lại từ đầu.”
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
Tuổi : 21 Vai trò: Bạn thân 2 của Sở Văn Tính cách: Trầm tĩnh, dịu dàng, nhẫn nại nhưng đầy tổn thương Thân phận: Con gái nhà học giả, thiên về nghệ thuật – chơi piano, viết sách Quan hệ: Tình đầu thầm lặng, chưa từng được đáp lại Quote: “Tớ biết cậu không yêu ai. Nhưng tớ vẫn chọn ở lại… vì chưa từng ngừng yêu cậu.”
Châu Thi Vũ_T
Châu Thi Vũ_T
Châu Thi Vũ – 24 tuổi > Tính cách: Điềm đạm, phân tích sắc bén, giỏi quan sát cảm xúc người khác Nghề nghiệp: Tư vấn tâm lý – thường xuyên được Diệp Thư Kỳ “bí mật” nhờ vả
Thẩm Mộng Dao_M
Thẩm Mộng Dao_M
Thẩm Mộng Dao – 23 tuổi > Tính cách: Mềm mại, hay đùa, nhẹ nhàng mà thấu tình đạt lý Nghề nghiệp: Viết blog tâm sự tình yêu, nổi tiếng trên mạng xã hội
Tác Giả
Tác Giả
Ra truyện mới
Tác Giả
Tác Giả
Mong mọi người ủng hộ
Tác Giả
Tác Giả
Hết 👋👋👋

Chap 1: Tôi Không Biết Họ Là Ai, Nhưng Họ… Lại Nhìn Tôi Như Cả Thế Giới

" " : suy nghĩ * * : hành động + cảm xúcc ' ' : nói nhỏ ( ) : nhớ lại ❄️ : lạnh ABC : hét lớn ✉️ : tin nhắn 📱📲 : gọi + nghe điện thoại 📳 : Điện thoại reo
——————
Mùi thuốc sát trùng xộc thẳng lên mũi, ánh sáng trắng lạnh loá rọi vào mí mắt đang nặng trĩu. Cổ họng khô rát, đầu đau như búa bổ.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
"Đây là... đâu?"
Mở mắt ra, trần nhà trắng xóa. Cô máy móc quay đầu, đập vào mắt là người phụ nữ lạ đang nắm tay mình chặt đến mức các đốt ngón tay trắng bệch.
Diệp Thư Kỳ_nàng
Diệp Thư Kỳ_nàng
*Nắm tay run nhẹ, ánh mắt ngập nước* 'Văn Văn... Em tỉnh rồi...'
Cô khẽ nhíu mày, rút tay ra như phản xạ.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Cô là ai? ❄️
Không khí lập tức trầm xuống. Nàng thoáng khựng người, nhưng không trả lời ngay. Gương mặt đẹp đến lạnh lùng ấy khẽ động, mắt cụp xuống…
Diệp Thư Kỳ_nàng
Diệp Thư Kỳ_nàng
Chị là... chị nuôi của em...
Một cơn đau nhói nhẹ lướt qua thái dương, nhưng Sở Văn không thể cảm được gì ngoài sự trống rỗng lạnh lẽo trong lòng.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Chị nuôi? Tôi có chị sao?
Ba ngày sau – tại biệt thự Diệp gia.
Cô bước xuống cầu thang, áo sơ mi trắng, tóc buộc thấp. Mỗi bước đi đều mang theo hơi lạnh vô hình.
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Ngồi vắt chéo chân, lắc ly nước đá* Nhìn cô như này... có vẻ tỉnh hẳn rồi nhỉ? Còn nhớ tôi là ai không?
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Không ❄️
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Nhướng mày, nhếch môi* Thế à... Lần trước ôm tôi khóc như mưa, giờ thì dám nhìn tôi như người dưng?
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Vậy sao
Cô rót trà, không bận tâm thêm một câu.
Trần Kha_K
Trần Kha_K
*Tựa vai vào tường, ánh mắt trầm tĩnh nhưng ẩn nhẫn đau thương* Em từng giữ tay tôi không buông. Còn nói, chỉ cảm thấy an toàn khi tôi bên cạnh.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Nghe cũng hay. Nhưng tiếc, tôi không còn là tôi ngày trước ❄️
Không ai lên tiếng. Không khí đặc quánh lại – từng người, từng ánh nhìn đều ẩn chứa quá khứ mà chính cô không còn nhớ.
📳 📱 Viên Nhất Kỳ → Từ Sở Văn
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
✉️ Mày thật sự không nhớ gì sao?
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
✉️ Không nhớ tao là ai?
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
✉️ Không
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
✉️ Tụi mình từng đi học chung 3 năm. Tao từng đứng dưới mưa đợi mày cả tiếng chỉ vì mày bảo “tao muốn ở một mình”. Mày tỉnh rồi… chẳng lẽ chẳng còn một chút gì của tụi tao trong đầu?
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
"...Cảm giác trống rỗng. Không có gì cả."
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
✉️ Không sao. Tao có thể khiến mày yêu tao… lần nữa.
Cô tắt màn hình. Không đọc nữa.
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
*Đứng ngoài cổng biệt thự, tay cầm một móc khoá hình mèo cụt tai cũ kỹ*
D mắt hơi đỏ nhưng giọng vẫn nhẹ như gió.
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
Em còn nhớ cái này không?
Cô cầm lấy móc khoá. Tay siết nhẹ
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
...Tôi từng tặng cô cái này?
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
*Tựa cười, gật đầu* Ừ. Em nói: “Cái gì gãy rồi vẫn có thể giữ lại, miễn là mình muốn.”
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Tôi không tin mình từng nói những thứ ngu ngốc như vậy
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
*Khẽ cụp mắt* Ừm… Nhưng em từng nói đấy
Đêm đó, một mình trong phòng, Từ Sở Văn nằm trên giường, mắt nhìn trần nhà tối đen.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
"Không cảm xúc. Không ký ức. Không ràng buộc....vậy tại sao... khi nhìn họ... lòng tôi lại thấy bất ổn như thế?"
—————
Tác Giả
Tác Giả
Hết 👋👋👋

Chap 2 : Ghen Âm Thầm, Tổn Thương Giấu Kín

Buổi sáng. Biệt thự Diệp gia. Sương còn giăng ngoài vườn. Cô ngồi trong phòng ăn, uống trà như thói quen dù không cảm nhận được mùi vị.
Diệp Thư Kỳ_nàng
Diệp Thư Kỳ_nàng
*Bước vào bếp, đưa tay lấy tách trà trên tay cô* Không được uống trà đen khi chưa ăn sáng
Cô nhìn tách trà bị lấy mất, rồi lạnh nhạt đứng dậy
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Tôi không nhớ đã cho chị cái quyền can thiệp vào thói quen của tôi ❄️
Diệp Thư Kỳ_nàng
Diệp Thư Kỳ_nàng
*Cứng người trong tích tắc, sau đó dịu giọng* Chị xin lỗi... chỉ là... chị quen chăm em như trước
Cô lặng thinh. Gió ngoài cửa thổi nhẹ qua bờ vai lạnh lùng của cô
📳 📱 Trịnh Đan Ny gọi đến
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
📲 Wei
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
📱 Xuống lầu. Tôi đến đón cô. Hôm nay cô theo tôi đến studio
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
📲 Tôi không nhớ mình đồng ý
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Giọng cười khẽ, đầy ẩn ý*📱Nhưng cô từng nói: “Tôi muốn theo chị học nhìn thế giới bằng mắt chị.” Bây giờ không nhớ, thì tôi giúp cô nhớ lại
📱 Tút... tút...
Lúc bước ra cửa, Cô bắt gặp ánh mắt Nàng đứng bên lan can lầu 2. Không nói lời nào, nàng nhìn cô như thể muốn níu lại, nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ siết chặt lan can
Tại Studio Trịnh Đan Ny
Ánh đèn trắng xanh, không gian lạnh lẽo, mùi nước hoa pha với thuốc lá. Cô ngồi trên ghế cao, mặc sơ mi trắng, ánh mắt vô cảm như sương mù
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Đi vòng sau lưng cô, tay chạm nhẹ vào cổ áo chỉnh lại nếp gấp*
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
Người ta nói, khi mất trí nhớ… thường sẽ yêu người đầu tiên chạm vào trái tim trống rỗng. Cô nghĩ… ai sẽ là người đó?
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
Tôi không định yêu ai cả ❄️
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Cúi sát tai cô thì thầm* 'Vậy để tôi thử phá lệ xem sao'
Khoảnh khắc môi Trịnh Đan Ny suýt chạm vào cổ cô, cửa phòng bật mở.
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
*Hét lớn* CÁC NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ VẬY???
Không khí trong phòng như đông cứng lại. Viên Nhất Kỳ bước vào, đôi mắt đỏ hoe, tay nắm chặt túi vải đến trắng bệch
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
*Giọng run nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh* Tôi mới là người đưa Văn Văn đi ăn trưa hôm nay. Cô lấy quyền gì giành?
Trịnh Đan Ny_N
Trịnh Đan Ny_N
*Nhếch môi cười, không hề lùi bước* Người nào đến trước, người đó có quyền. Cô đến trễ, tiếc thật
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
*Đứng dậy, bỏ áo khoác qua vai* Ồn ào thật. Tôi tưởng hai người là bạn của tôi, hoá ra chỉ là đang cạnh tranh ❄️
V nhìn theo cô, vành mắt đỏ lên
Viên Nhất Kỳ_V
Viên Nhất Kỳ_V
'Cậu thờ ơ như thế, tôi chịu không nổi đâu.'
📱 Tin nhắn đến – Vương Dịch
Vương Dịch_D
Vương Dịch_D
✉️ Cậu có đang ổn không? Nếu mệt… tớ vẫn đang ở quán cà phê cũ, chờ như mọi khi.
Từ Sở Văn_cô
Từ Sở Văn_cô
*Nhìn tin nhắn vài giây. Rồi lặng lẽ bấm tắt màn hình* "Chờ tôi sao…? Nhưng tôi còn chẳng biết phải quay lại với ai."
Ở góc tối của studio, một bóng người lặng lẽ quay đi. Là Trần Kha. Ánh mắt như bóng đêm sâu thẳm. Không ai biết cô ấy đã đến từ khi nào
Trần Kha_K
Trần Kha_K
"...Nếu em không muốn nhớ… tôi cũng chẳng dám ép...Chỉ là… nếu ai dám khiến em tổn thương… tôi sẽ không để yên"
——————
Tác Giả
Tác Giả
hết 👋👋👋

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play