Ừ, Yêu Em!
chapter 1 - Mở đầu
Mùa hạ năm ấy, nắng trải đầy sân, gió lùa qua những tán hoa giấy hồng phớt. Khung cảnh yên bình như một bức tranh xưa, nơi mà thời gian chỉ là một vòng tròn lặng lẽ khép lại rồi mở ra. Và chính trong vòng tròn ấy, có hai đứa trẻ lớn lên cùng nhau, cười đùa, khóc lóc, rồi lặng lẽ trưởng thành trong ánh mắt của nhau.
Từ ngày còn bé xíu, Jesse đã quen với việc mỗi sáng thức dậy đều nghe tiếng gọi lanh lảnh dưới cổng nhà:
Eric-8 tuổi
Jess! Ra đây với anh!
Là giọng của Edric, nhóc con nhà bên — người luôn nắm tay cậu trèo lên cây táo trong nhà kính, người đầu tiên khóc khi cậu bị ngã, và cũng là người đầu tiên nói với cậu:
Eric-8 tuổi
Sau này lớn lên, chúng ta cưới nhau nha!
Jesse khi đó chỉ cười toe toét, gật đầu như một lời hứa bông đùa.
Không ai ngờ, mười mấy năm sau, lời hứa ấy trở thành thật.
Lễ cưới được tổ chức vào một ngày nắng nhạt. Dưới mái vòm kết bằng hoa trắng, hai người đàn ông đứng bên nhau, tay trong tay, ánh mắt không giấu nổi nét ngỡ ngàng lẫn rung động. Dẫu biết là một cuộc hôn nhân sắp đặt — từ sự sắp xếp của gia tộc — nhưng lòng họ, từ lâu, đã không còn là của riêng mình nữa.
Họ cưới nhau.
Và bắt đầu lại — tình yêu, từ một điểm khởi đầu ngỡ như đã rất lâu rồi…
Và đêm tân hôn bắt đầu — không phải bằng một nụ hôn mãnh liệt, cũng chẳng bằng sự vội vã của xác thịt, mà bắt đầu từ một cái tựa vai thật khẽ, một cái nắm tay dịu dàng, và một lời thầm thì:
Arnold Eric
Anh đã chờ em rất lâu rồi. Hôm nay, cuối cùng cũng có thể gọi em là… người của anh.
Chapter 2 - Buổi sáng yêu thương
Mặt trời vừa mới nhô lên, ánh sáng nhè nhẹ xuyên qua rèm cửa mỏng, rải một lớp vàng ấm áp lên căn phòng còn ngái ngủ. Không gian yên ắng chỉ có tiếng chim ríu rít ngoài ban công, thỉnh thoảng vọng lại tiếng còi xe xa xa nơi phố thị vừa thức giấc.
Giữa chiếc giường rộng, cậu vùi mặt vào gối, mái tóc hơi rối phủ ngang trán, đôi mắt vẫn còn nhắm hờ.
Arnold Jesse
Ưm… dậy đi mà Rick…
Cậu đưa tay lần tìm trong chăn, khẽ lay lay người bên cạnh. Eric – người đàn ông đang ngủ say – vẫn chưa phản ứng.
Arnold Jesse
/rướn người, ghé sát tai anh/
Arnold Jesse
Đừng ngủ nữa mà…
Từng hơi thở của cậu phả nhẹ lên làn da ấm áp, khiến anh khẽ chau mày rồi hé mắt.
Arnold Eric
/vòng tay lấy eo cậu kéo sát vào lòng/
Arnold Eric
Mới sáng sớm mà đã dụ dỗ người ta rồi à?
Arnold Jesse
Rick à… dậy nấu ăn sáng cho em đi~
Arnold Jesse
Em chỉ muốn ăn đồ anh nấu thôi!
Eric bật cười khẽ, dụi mắt rồi ngồi dậy, mái tóc rối tung vì vừa thức.
Arnold Eric
Rồi rồi, chiều em… chờ chút nhé.
Arnold Eric
/anh cúi xuống, hôn lên trán cậu một cái/
Căn bếp nhỏ dần vang lên tiếng xoong nồi lách cách. Mùi trứng rán thơm lừng quyện với mùi bánh mì nướng lan tỏa khắp nhà. Jesse nằm lười trên giường, ôm gối chờ, mắt lim dim mà môi thì cong lên đầy mãn nguyện.
Arnold Eric
/đặt đĩa đồ ăn xuống bàn/
Arnold Eric
Ăn đi, rồi ngủ thêm tí cũng được. Anh đi làm đây.
Arnold Eric
/cúi người hôn lên trán cậu lần nữa/
Arnold Jesse
Ừm… đi đường cẩn thận!
Ánh sáng ban mai hắt lên dáng anh cao lớn trong bộ vest chỉnh tề khuất dần sau cánh cửa.
Trong nhà, Jesse hoàn thành bữa sáng và cuộn chăn trên giường, gối đầu lên gối và hít hà mùi người mình thương. Một buổi sáng bắt đầu nhẹ nhàng như thế, ấm áp và đầy yêu thương.
Chapter 3 - Giờ làm việc và giờ yêu
Chiếc đồng hồ treo tường trong phòng làm việc điểm nhẹ ba tiếng. Ba giờ chiều. Ánh nắng xuyên qua lớp rèm nâu nhạt, rọi lên sống lưng thẳng tắp của người đàn ông đang chăm chú gõ bàn phím. Bản báo cáo dày cộp trên màn hình vẫn còn dang dở, nhưng từng câu chữ anh đánh ra đều đều, chính xác — như chính con người anh: nguyên tắc, đúng giờ, và luôn nghiêm túc.
Cửa phòng khẽ mở ra. Một bóng dáng nhỏ nhắn, mặc chiếc áo thun trắng và quần short vải mềm, nhẹ nhàng lách vào trong.
Arnold Eric
Em làm gì vậy?
Arnold Eric
/không ngẩng đầu khỏi màn hình/
Cậu trai đứng khựng lại như thể bị bắt quả tang đang trộm kẹo.
Arnold Jesse
Em… em chỉ đi ngang qua… thấy anh làm việc hoài, tội nghiệp quá nên…
Arnold Eric
…nên em vào quấy phá?
Arnold Jesse
Chỉ… chỉ mười phút thôi. Em hứa không nói nhiều.
Cậu nhích tới, vòng ra sau lưng ghế, áp cằm lên vai anh
Arnold Jesse
Chơi với em một xíu nhaaa… làm hoài mỏi mắt lắm đó.
Arnold Jesse
Em thấy anh nhíu mày suốt…
Arnold Eric
/nhắm mắt, như đang đấu tranh nội tâm/
Arnold Eric
Mười phút thôi. Sau đó anh làm tiếp.
Arnold Jesse
Thật hả? /nhảy cẫng lên vì vui sướng/
Anh không nói gì, chỉ vươn tay kéo cậu ngồi hẳn vào lòng mình. Cậu vòng tay ôm cổ anh, dụi mặt vào hõm vai quen thuộc, cười khúc khích.
Arnold Jesse
Mười phút này, em là boss, còn anh là người yêu ngoan ngoãn của em.
Arnold Eric
Làm gì có hợp đồng nào như thế hả bé con?
anh lắc đầu, nhưng vòng tay ôm siết lấy eo cậu trai trong lòng, rất chặt, rất dịu dàng.
“Không cần hợp đồng. Chỉ cần tim anh đồng ý”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play