[All Minh] Đáy Biển
1.
Trần tuấn minh
/đang uống sữa/
Trần dịch hằng
cậu uống sữa thay cơm nữa à?
Trần dịch hằng
cậu cứ vậy thì không lớn được đâu
Trần dịch hằng
hay là tớ mua cơm cho cậu nha
Trần tuấn minh
không cần cậu quan tâm tôi
Trần dịch hằng
nhưng tớ muốn quan tâm cậu
Trương hàm thụy
dịch hằng tớ nói rồi,cậu ấy không dễ nhận đồ đâu
Trương hàm thụy
nhưng đừng buồn nha, cậu ấy không ghét cậu đâu
Tả kỳ hàm
cậu ta chẳng quan tâm ai đâu
Tả kỳ hàm
lo ăn trưa với tớ đi,đừng phí lời
Trần tuấn minh
đi chỗ khác đi
Trần tuấn minh
tô không cần những lời nói dối đó/bỏ đi/
Trương hàm thụy
tao đi lấy đồ ăn cho
Trương hàm thụy
hằng ăn gì
Trương hàm thụy
vậy tao lấy ba phần mì trộn nha
Trần tuấn minh
/ngồi ở hành lang tầng thượng,gậm bánh mì khô,uống sữa/
Trần tuấn minh
/nhìn màng hình điện thoại,thông báo tin nhắn,không trả lời/
Minh nhìn bầu trời nắng gắt, cắn thêm miếng bánh mì cứng ngắc, ánh mắt vô hồn. Tin nhắn của Dịch Hằng, Thụy, của cả thế giới... đều không quan trọng. Cậu chỉ muốn mau chóng học xong, làm xong, rồi ngủ một giấc dài cho qua ngày.
giáo viên
các em chuẩn bị vở toán,cô lên ngay nhé
Trương quế nguyên
toán nữa
Dương bác văn
tao bùn ngủ quá trời
Tả kỳ hàm
đừng ngủ,lát cô gọi tên lên kiểm tra miệng đó
Trương hàm thụy
ai làm bài tập chưa,cho tớ chép với
Trần dịch hằng
/quây xuống/
Trần dịch hằng
gọi tớ là gì
Trương hàm thụy
cảm ơn nho/bắn tim/
Trần dịch hằng
📱minh,cậu có mang sách toán không?
Trần dịch hằng
📱nếu cậu quên thì qua ngồi chung với tớ nhé
cô toán bước vào,gõ nhẹ thước lên bàn,cả lớp im lặng
giáo viên
tiết hôm nay,lớp chúng ta sẽ ôn dạng phương trình bậc hai,bạn trần tuấn minh lên giải bài này nhé
minh đứng dậy,ánh mắt lạnh nhạt,tay cầm phấn viết chính xác,giọng điều điều
Trương hàm thụy
minh giỏi ghê.../thì thầm/
Trương quế nguyên
biết rồi,đừng nhìn nó nữa
2.
Dương bác văn
giỏi thì có ích gì,nghèo rớt mồng tơi
Trần dịch hằng
đừng nói vậy,cậu ấy có làm gì cậu...
Trần tuấn minh
/ngồi xuống,nhìn ra của sổ,ánh nắng hắt vào mắt/
Trần dịch hằng
/nhìn minh/
Trần dịch hằng
📱 [gửi sticker “👍”] /nhưng Minh không đọc/
Minh nhìn lên bảng, mọi lời khen chê đều không quan trọng, chỉ còn lại những con số chạy dài và tiếng bụng cồn cào vì đói
giáo viên
hôm nay kiểm tra 15 phút,lấy giấy ra đi nhé
Dương bác văn
cô ơi tha cho tui em đi mà
Trương quế nguyên
chịu khó làm đi,không thì copy tao
Tả kỳ hàm
bác văn,cần gửi dang ý không
Trần dịch hằng
đề dễ lắm,các cậu làm được mà
Trương hàm thụy
📱minh lát cậu làm xong cho tớ mượn nhìn với được không...?
Trương hàm thụy
📱tớ sợ điểm văn thấp lắm
Trương hàm thụy
📱cảm ơn cậu
giáo viên
viết một đoạn văn"về gia đình"khoảng 150 chữ.
Trần tuấn minh
/cúi đầu viết nhanh,chữ gọn gàng/
Trần tuấn minh
"gia đình tôi không còn ai,chỉ còn một mình tôi.tôi từng mơ ước có một bữa cơm nóng có người đợi tôi về.nhưng hiện tại,tôi chỉ có bản thân,tôi muốn sống chỉ để được học tiếp"
Tả kỳ hàm
văn ơi,tớ hồi hợp quá
Tả kỳ hàm
tớ không biết viết sao cho hay...
Dương bác văn
viết cái gì cũng được
Dương bác văn
lát tao nộp bài hộ cho
Trương quế nguyên
thụy xong chưa
Trương hàm thụy
tớ chưa xong
Trương quế nguyên
không sao cử gửi đại đi,cô đâu kiểm tra hết
Trần tuấn minh
/ngẩn đầu,thu bài,bước lên bàn cô,ánh mắt vẫn trống rỗng/
tiết học kết thúc,minh bước ra hành lang,bụng đối cồn cào.lặng lẽ bước đi xuống căn tin mua một hộp sữa rẻ nhất,xung quanh là tiếng cười nói rộn rã của bạn bè... không liên quan đến cậu.
Trương quế nguyên
ra chơi rồi
Dương bác văn
cuối cùng cũng được thở
Trương hàm thụy
dịch hằng đi căn tin với tớ không
Trần dịch hằng
ừm cũng được
Trương hàm thụy
📱cậu... có muốn uống gì không?
Trương hàm thụy
📱tớ mua cho
Trần tuấn minh
📱đừng phiền
âm thanh huyên náo,mùi đồ chiên thơm phức,tiếng học sinh gọi nhau í ới
3.
Trương quế nguyên
thụy, cậu ăn gì
Trương hàm thụy
tớ chỉ uống nước thôi không đói...
Trương quế nguyên
ngốc,không ăn thì lát đói đấy
Trương quế nguyên
ăn với tớ,ok
Dương bác văn
kỳ hàm cầm túi cho tớ
Dương bác văn
thích uống gì
Tả kỳ hàm
trà sữa sương sáo ạ...
Dương bác văn
/gật đầu/"chờ đây"
hành lang tầng 2,gầm cầu thang
Trần tuấn minh
/ngồi trên bậc thang,tai cầm hộp sữa rẻ tiền mắc nhìn trống rỗng xuống sân trường đông đúc,cậu gặm bánh mì khô,không biểu cảm,chẳng quan tâm tiếng cười nói xung quanh
trương quế nguyên bước đến,ánh mắt lạnh lùng quét qua minh
dương bắc văn đi bên cạnh,khoanh tay cười khẩy
Trương quế nguyên
ê ăn trưa à
Trương quế nguyên
/đi lại đá nhẹ vào chân minh/
Trần tuấn minh
/im lặng,không ngước mắt,tiếp tục uống sữa/
Trương quế nguyên
tao đang hỏi mầy đó,câm à/gằn giọng/
Dương bác văn
/giật hộp sữa khỏi tay minh/
hộp sữa rơi mạnh ,sữa văn tung tóe,chảy loang lỗ trên nền gạch xám
Dương bác văn
sữa rẻ tiền thôi mà,tiết làm gì/giọng khinh miệt/
Trần tuấn minh
/nhìn hộp sữa lăn lóc,không nói một lời nào,đứng dậy nhặt lên,lau sơ bằng tay áo,cậu định quay đi thì quế nguyên chặn lại/
Trương quế nguyên
mày nghĩ mày giỏi lắm hả?/bóp mạnh vai cậu/
Trần tuấn minh
/vẫn im lặng ánh mắt vô hồn nhìn thẳng vào quế nguyên/
Trương quế nguyên
đừng nhìn tao bằng anh mắt đó/đẩy cậu ngã vào tường/
dịch hằng từ xa chạy tới,kéo tay quế nguyên lại
Trần dịch hằng
đủ rồi quế nguyên,đừng làm vậy nữa
Trương quế nguyên
cậu tránh ra/cau mày,hắt tay hằng ra/
Trần dịch hằng
cậu có sao không?ăn cái này đi,đừng uống sữa thay cơm nữa
Trần tuấn minh
/rút tay ra,không nói,bước đi/
để lại hộp sữa rơi xuống đất lần nữa
phía sau dịch hằng cúi xuống nhặt hộp sữa,ánh mắt đỏ hoe
Trương quế nguyên
tao ghét cái kiểu em lặng cưa nó/thì thằm/
Dương bác văn
/khoác vai quế nguyên/
Dương bác văn
kệ nó đi ăn thôi
Tan học, Trần Tuấn Minh rời khỏi lớp, bước đi giữa sân trường nhộn nhạo. Cậu vẫn im lặng, ôm chiếc balo cũ, ánh mắt vô hồn lướt qua từng nhóm bạn đang cười đùa. Minh không thuộc về bất kỳ nhóm nào, cậu vẫn là một kẻ cô đơn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play