[Kimetsu No Yaiba] Nhật Ký
Chap 1: Cô dâu và tang lễ
Trời hôm nay thật trong, mùi trầm hương lan khắp phủ nhà chồng, thơm đến ngột ngạt
Nàng diện trên mình bộ váy cưới trắng tinh, tráng lệ, tay cầm bó hoa
Cỗ kiệu dừng lại trước đại môn. Tám người khiêng cúi đầu, khách khứa đứng chật hai bên sân đá. Mẹ chồng mỉm cười - nụ cười như dán bằng hồ bột, trông thật ngứa mắt
nvp (nam)
Tân nương, mời vào
Nàng bước theo tiếng gọi, mỗi bước đều như dẫm lên mặt nước - phản chiếu những tiếng rì rầm, những ánh mắt soi mói. Nhưng chẳng ai biết, dưới lớp váy cưới lắm tầng này, nàng đang giấu một con dao mảnh. Chỉ phòng thân, dĩ nhiên
Tiệc cưới diễn ra như kịch bản đã viết sẵn. Người nâng ly, kẻ chúc tụng. Nàng cười đủ, cúi đầu đủ, đi đứng dịu dàng như đóa phù dung trôi trên suối.
Rồi một tiếng nổ lớn từ lòng đất vang lên dữ dội, những vị khách ở gần bị ảnh hưởng ít nhiều đã cháy da bỏng thịt, nhưng tất cả đều nằm trong tính toán...
Mọi người đua nhau chạy tán loạn, mùi máu của nạn nhân lan tỏa khắp nơi - thứ mồi ngon lành cho lũ quỷ kéo đến hàng loạt
Tiếng gào đầu tiên vang lên từ một người hầu bị quỷ xé làm đôi. Máu văng lên cả bàn tiệc. Người khách bên cạnh ngã lăn, miệng há hốc
nvp (nam)
Keira, đi theo anh!!
Khi chồng gào thét gọi người, nàng nhẹ nhàng mỉm cười, đẩy hắn về phía con quỷ đang đói khát trước mắt bố mẹ chồng
Minami Keira
Ba, hai, một...
Tiếng la thất thanh. Hắn chết. Nàng không nhìn lại
Cha mẹ nàng đã được giấu sẵn gần cửa hậu. Nhưng lũ quỷ ngửi thấy mùi máu. Chúng đuổi theo, và ông bà tuyệt nhiên đã không tránh được nanh vuốt tanh nồng mùi máu của chúng...
Cho đến khi - một đường kiếm chém ngang không trung, như một dòng nước lạnh lẽo xé đôi cơn ác mộng
Một người đàn ông áo haori hai màu xuất hiện. Mặt lạnh. Tay cầm kiếm
Tomioka Giyuu
Cô bị thương không?
Minami Keira
Không
(lắc đầu)
Minami Keira
"Anh trai, bao giờ anh mới về...?"
15 phút trước. Anh trai nàng - Kaito - vẫn đang trên đường cùng họ hàng. Anh không biết nàng đã làm nên điều gì.
Chap 2: Người đến từ nước
Tiếng kiếm va vào xương vang lên như tiếng kim loại rơi xuống băng lạnh. Mùi máu tanh lợm cả không khí
Keira khụy gối. Váy cưới đã rách tả tơi, vạt áo trắng giờ loang đỏ. Nhưng đó không phải máu của nàng
Tomioka Giyuu
Đừng di chuyển. Bọn còn lại chưa chết hết
Keira toan gật đầu, nhưng mắt hoa lên. Đầu óc nàng bỗng chao đảo. Đoạn đường chạy trốn, giữ vững tinh thần...cuối cùng cũng vượt quá giới hạn
Một tiếng "Bịch" khe khẽ - nàng đổ người về phía trước
Giyuu giật mình, nhanh tay đỡ lấy
Bàn tay anh chạm vào bờ vai gầy, cảm thấy hơi thở yếu ớt và mạch đập loạn nhịp. Nàng không bị thương nặng - nhưng kiệt sức
Anh bế nàng lên bằng hai tay, định đưa về tổng hành dinh
Nhưng đúng lúc ấy - tiếng bước chân vang lên phía sau
Một chàng trai trẻ với mái tóc rối bù, áo khoác nhuốm đầy máu tươi, lao đến như điên. Gương mặt tái đi khi thấy em gái bất tỉnh trong tay người đàn ông lạ
Anh rút kiếm ra theo bản năng
Minami Kaito
Đặt cô ấy xuống!
Giyuu hơi ngoảnh mặt lại, không phản ứng gì. Nhưng chưa kịp đáp, Keira khẽ nói
Minami Keira
Kaito...đừng. Là người...cứu em...
Chàng trai sững lại. Đôi mắt lo lắng chuyển thành xúc động
Tomioka Giyuu
Hai người là người thân?
Minami Kaito
Tôi là anh trai cô ấy
Tomioka Giyuu
Tốt. Cùng tôi về đại bản doanh Sát Quỷ Đoàn. Cô ấy cần được kiểm tra
Minami Kaito
Còn cha mẹ tôi?
Nói đến đây, Kaito run rẩy, nhưng vẫn cố nắm tay em gái
Giyuu không an ủi. Anh không quen việc đó. Nhưng anh nói một câu, đủ để Kaito gật đầu
Tomioka Giyuu
Nếu muốn bảo vệ cô ấy trong tương lai thì đi theo tôi
Chap 3: Tội đồ hay người sống sót?
Ánh sáng lọt qua các cánh cửa kéo, trải lên sàn một màu mật ong nhạt
Cô gái trẻ quỳ giữa gian phòng rộng, ánh mắt bình thản, sống lưng thẳng tắp. Tấm váy cưới kiểu phương Tây được cắt may cầu kì, lụa trắng phủ ren, từng lớp xếp nếp tinh xảo - giờ đây chỉ toàn là máu, rách tả tơi
Thế nhưng...nó không làm nàng xấu đi. Ngược lại, giữa đám tàn dư đẫm máu, vẻ đẹp của nàng lại càng lạ lùng, đến mức làm người ta khó thở
Ngũ quan hoàn mỹ, như thể chạm khắc từ đá quý: Sống mũi thẳng, đôi môi nhỏ nhạt màu, làn da trắng hơi tái - trắng đến mức nổi bật dưới vệt máu khô
Đôi mắt nàng không long lanh nước mắt, cũng không đau đớn gào khóc. Mà là một thứ trầm tĩnh...lạnh mà sâu, như biển lặng sau bão
Chúa Công cất giọng - vẫn là giọng nói dịu dàng, ôn hòa như suối chảy
Ubuyashiki Kagaya
Thật đáng tiếc cho con, và cả cho Kaito
Ubuyashiki Kagaya
Ta xin gửi lời chia buồn sâu sắc
Ubuyashiki Kagaya
Ta đã cử người điều tra nguyên nhân sự kiện tại phủ Toudou. Nhưng theo những gì thu thập được, đây là một cuộc tấn công đột ngột của quỷ
Ubuyashiki Kagaya
Tất cả...là tai họa bất ngờ
Mitsuri cúi đầu lặng lẽ. Giyuu nhìn Keira, không chớp mắt. Shinobu hơi nghiêng đầu, như đang chờ phản ứng gì đó
Ubuyashiki Kagaya
Ta rất tiếc vì con và Kaito là những người sống sót duy nhất. Sự bình tĩnh của con khi được đưa về đây...khiến ta vô cùng ấn tượng. Nếu con cần thời gian để hồi phục, Điệp phủ sẽ luôn mở cửa
Ubuyashiki Kagaya
Còn nếu con muốn...góp sức vào cuộc chiến này, thì...
Chúa Công mỉm cười rất dịu
Minami Kaito
Điều đó là không thể-
Minami Keira
Anh à, để cho Chúa Công nói nốt
(ngăn Kaito)
Ubuyashiki Kagaya
...Sát Quỷ Đoàn luôn chào đón các con như người nhà
Ông định chuyển sang phần họp tiếp theo. Nhưng lúc đó - Keira ngẩng đầu
Download MangaToon APP on App Store and Google Play