Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(HieuCris)Không Phải Chủ-Tớ,Là Duyên Trời Ép

Gặp Gỡ

Tác giả 👾
Tác giả 👾
Đây là tác phẩm đầu tay nên có gì mong mọi người góp ý ạ🥺
Tác giả 👾
Tác giả 👾
Chú thích “ “:suy nghĩ // //:hành động ‘ ‘:nói nhỏ * *:biểu cảm
Một ngày mưa cuối tháng, chợ phiên nhốn nháo, có tiếng rao bán người, tiếng roi da vang lên giữa đám đông. Trong góc tối của cái lồng tre, có một cậu bé bị xích cổ, quần áo rách rưới, ánh mắt trong veo, đầy vẻ hoảng sợ— nhưng vẫn im lặng.Đó là cậu-Phan Lê Vy Thanh-12tuổi,ở cái tuổi đáng lẽ nên hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ thì cậu lại bị chôn vùi ở đây.
Chính người cha của cậu đã bán cậu cho lũ buôn người mất nhân tính ấy
Tại sao cậu không phản kháng??Có chứ nhưng có tác dụng gì nữa,ngày cậu bị lôi đi nước mắt cậu đầm đìa giọng cầu khẩn van xin “người cha” của cậu nhưng nhận lại chỉ là sự thờ ơ,vô cảm
Vậy mẹ cậu đâu?Tại sao không chạy ra ngăn cản?Cậu cũng thắc mắc điều ấy,tại sao mẹ cậu không chạy ra can ngăn ôn lấy cậu vào lòng an ủi nhẹ nhàng vỗ về
Cậu hận họ hận cái gia đình mục nát ấy
Vậy nên thà mặc bản thân mình chết bên ngoài chứ cậu không bao giờ trở về ngôi nhà đó nữa
Cậu biết cha mẹ cậu không thiếu túng gì tiền mặc dù cũng không dư dả nhưng tại vì cha cậu hận mẹ cậu đã ngăn cản ông ta đến với tình yêu của cuộc đời ông ta nên ông ta mới ghét cay ghét đắng hận hai mẹ con họ
Không biết đã qua bao lâu nước mưa đã thấm trên từng tấc da tấc thịt của cậu nhưng cậu lại chẳng cảm giác gì cả những vết đánh bằng roi in hằn lên làm da của cậu máu dường như hòa với nước mưa
Lúc ấy khu chợ tấp nập bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường dàn người né sang hai dường như nhường đường cho điều gì đó
Ai cũng mang ánh mắt sợ hãi lo sợ mà bất giác cúi đầu xuống vì vậy mà cậu cũng hướng mắt lên nhìn.Trước mắt cậu là một đoàn người đang cầm dù đi song song không để bất kì một hạt mưa nào rơi xuống
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
“Làm gì mà hoành tráng vậy,lố lăng thật sự”
Cậu đâu biết rằng bước gần chỗ cậu là người mà cả đời cậu cũng không thể quên
Đó là cậu Hai Trần-là con trai duy nhất của gia đình nhà họ Trần cao quý và danh vọng
Hắn ta mặt không chút biểu cảm trên tay cầm chiếc quạt giấy mà phe phẩy
NVP
NVP
’Sao cậu ta lại ở đây không phải bình thường rất ghét đến những nơi tầm thường này sao’
NVP
NVP
’Cậu muốn chết hả mà nói vậy quản cái miệng mình cho tốt vào không là cả dòng họ nhà cậu chung một ngày dỗ đấy ‘
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
’Nhất thiết phải lố vậy không ‘
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
TẤT CẢ IM HẾT CHƯA
Giọng của quản gia Ngô cất lên khiến tất cả im lặng bảo gồm cả cậu
Hắn tiếp tục bước đi không nhanh cũng không chậm mà bỗng chốc xuất hiện trước mặt cậu
‘…tiếng xì xào,bàn tán..’
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//ngước mắt lên,im lặng//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*nhíu mày*tên gì?
Cậu ngơ ngác không biết hắn hỏi ai
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Đừng để tôi nhắc lại lần hai
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
//liếc mắt nhìn tên buôn người//
NVP
NVP
//hiểu ý,lấy cái roi da quất vào người cậu//
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
*nhăn mặt,đau đớn*aaa~
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Hỏi lần cuối//trầm giọng//
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Ức..ư..Phan..Lê..Vy Thanh*nhăn mặt,cố nén nước mắt*
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//nhìn Ngô quản gia//
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
//hiểu ý//Bao nhiêu tiền?//nhìn tên buôn người//
NVP
NVP
//cúi đầu//dạ thưa cậu là 50 lượng bạc ạ
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
50 lượng bạc cho cái tên này ư??
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//chừng mắt nhìn quản gia//trả tiền cho hắn đi
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
//cúi đầu//tôi xin lỗi cậu Hai là do tôi nhiều chuyện nhưng…nhưng mà..
Nói đến đây ai cũng biết ý quản gia là không muốn bỏ tiền mua cậu rồi đường nhiên lúc bấy giờ không ai có khả năng ném 50 lượng bạc ra ngoài cửa để chuộc một tên nô lệ nhỏ bé,yếu ớt này về cả cũng như chả ai muốn cả
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Ông hơi nhiều lời rồi đấy quản gia Ngô//gập quạt lại trầm lặng nhìn quản gia//
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
//quỳ xuống//*sợ hãi*là do tôi lắm lời xin cậu tha thứ hãy cho tôi lấy công chuộc tội lần này
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Lần cuối
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
*mừng rỡ*//lấy bạc đưa tên buôn người//
NVP
NVP
*vui sướng*//tháo xích ra đẩy em ra ngoài//
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//rơi nước mắt//ư…hức
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//quỳ một chân xuống lấy quạt hất cằm cậu lên//*không vui*sao khóc,giờ biết cậu là của ai rồi không
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Là..là..của cậu…Hai Trần//nấc//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*thích thú*Dẫn cậu ta lên xe
Và thế rồi cậu bị bắt đưa lên xe với cái thân ướt đẫm vài chỗ vết thương vẫn còn rướm máu thấm vào chiếc áo đang ướt
Hắn ta đi chiếc xe khác đã trở về trước còn cậu phải chờ chiếc xe khác nên về sau

chương 2

Rồi cứ vậy cậu được trở về biệt phủ của nhà họ Trần
Nhưng khi vừa bước xuống thì cậu đã choáng váng mà ngất đi do mất máu nhiều
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//tỉnh dậy//đau đầu quá đây là đâu vậy?
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
A em tỉnh rồi hả thấy đỡ mệt chưa
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Chị là…
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
Quên mất chưa giới thiệu chị là Ngọc làm giúp việc tại đây
Nhã(giúp việc)
Nhã(giúp việc)
//xuất hiện//còn chị là Nhã cũng là giúp việc tại đây vậy nên có gì thắc mắc em có thể hỏi bọn chị
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
À dạ,em là Vy Thanh mong hai chị giúp đỡ//cười tươi//
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
À mà ban nãy cậu Hai có nhờ bọn chị nhắc em là từ giờ em sẽ làm giúp việc tại nhà mà còn dặn bảo em là phải làm việc chăm chỉ đó
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
*hoang mang*dạ vâng ạ em hứa sẽ cố gắng
Cậu định xuống giường thì bị Ngọc ngăn lại
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
Em cứ nghỉ tạm hôm nay đi ngày mai làm sau cũng được chứ em còn mệt lắm đó
Nhã(giúp việc)
Nhã(giúp việc)
Đúng em cứ nghỉ đi không sao đâu bọn chị làm được mà
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Nhưng mà làm vậy em ngại lắm
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
Có gì đâu thôi em cứ nghỉ đi
Họ chuẩn bị rời đi thì bị tiếng gọi của em níu lại
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
À mà em phải làm gì ạ làm ở những đâu ạ
Rồi cuối cùng thì hai người đã nhắc nhở cậu về các công việc phải làm
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
À dạ vâng em cảm ơn ạ
Cuối cùng họ rời đi thật để cậu nghỉ ngơi một mình trên phòng
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//dụi mắt//ưm…buồn ngủ quá đi chắc giờ ngủ không sao đâu
Nói là làm cậu liền nằm xuống chìm vào giấc ngủ
…….
…..
Chẳng biết đã trôi qua bao lâu nhưng cậu lại dường như cảm thấy rất khó chịu không thể ngủ tiếp
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//mở mắt,ngồi dậy//ưm…”thoải mái ghê”
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Ngủ ngon nhỉ,giờ mới dậy
Nghe giọng nói ấy cậu liền giật mình mà lùi về sau,nhìn lại thì đó là cậu Hai Trần đang ngồi trên ghế đối diện với giường cậu ngủ
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Cậu..cậu..Hai ạ,cậu ngồi ở đó từ bao giờ thế ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Ừm..cũng lâu lắm rồi ta chỉ muốn kiểm tra xem cậu làm việc chăm chỉ không
Vừa nói hắn vừa tiến lại gần cậu làm cậu vừa lo lắng vừa bất an lại nghĩ đến cái cảnh lúc ở chợ cậu lại càng thêm lo lắng
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//Lùi về mép giường//con xin lỗi cậu Hai tại…tại con mệt quá nên mới nằm nghỉ chút xíu mà thôi cậu,để con dậy làm việc liền
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//cúi mặt xuống//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//dừng lại//người đâu
NVP
NVP
//chạy vào//cậu gọi bọn con ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//nhìn về phía cậu//lôi nó lên nhà lớn cho tao
Nhã(giúp việc)
Nhã(giúp việc)
//chạy vào,quỳ xuống//cậu ơi con xin cậu tha cho em nó là con bảo em ấy nằm nghỉ đấy ạ có gì cậu phạt con đi tha cho em
Ngọc(giúp việc)
Ngọc(giúp việc)
Đúng vậy cậu ơi là con bảo em nằm nghỉ để đỡ mệt đấy ạ chứ không phải em lười nhác trốn việc đâu ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*nhíu lông mày*từ bao giờ trong cái nhà này lời nói của tao lại mất giá vậy
Quản gia Ngô
Quản gia Ngô
//chạy vào//có gì cậu bình tĩnh dù gì thằng bé mới nhỏ xíu cậu mà phạt nó là chết nó đấy cậu ơi
Từ nãy giờ em sợ lắm rồi nước mắt em từ từ chảy xuống em cố nhịn để bản thân không phát ra tiếng khóc
Bà Lý
Bà Lý
//bước vào//
Bà Lý là vú nuôi từ nhỏ của cậu Hai Trần chăm lo cho cậu từ bé mỗi lúc mà ông bà Trần không có nhà.Chính vì vậy mà cậu Hai mới có chút coi trọng cho nắm việc quản lí ra tay trừng phạt kẻ ăn người ở trong nhà
Bà Lý
Bà Lý
//cúi xuống chào cậu Hai//cậu cứ để cho tôi xử lí
Bà Lý
Bà Lý
//giơ tay lên tát Ngọc và Nhã//hai đứa chúng mày to gan coi lời cậu Hai như không có phải không
Bà Lý
Bà Lý
Còn mấy thằng gia nô kia không nghe lời cậu Hai nói sao kéo nó lên nhà lớn
NVP
NVP
Dạ..dạ
Trên người em có vết thương chưa lành nên bị kéo mạnh như vậy lại làm cho vết thương trên lưng em lại tiếp tục rỉ máu thấm ra áo ngoài
Bị kéo lên trên nhưng em chẳng nói cũng chẳng bật khóc mà chỉ im lặng cúi mặt xuống
Trên nhà tưởng có chuyện gì ai dè là có ông bà Trần trở về muốn được gặp em sau khi nghe cậu Hai Trần kể
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//ngồi trên đất,rơi nước mắt//
Mặc dù đau nhưng em vẫn biết trên biết dưới
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Con chào ông Lớn,con chào bà Lớn
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
*nhẹ nhàng*ngửa mặt lên ta xem
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//ngước lên//
Trước mắt em là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp,tao nhã lại nhẹ nhàng
Còn ông Lớn thì lại vô cùng điển trai tuy trông hơi dữ nhưng lại đang mỉm cười nhẹ nhàng nhìn em
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
//nhìn thấy vết máu trên lưng em//
Thấy vậy bà liền sai người cầm đồ sơ cứu lên
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Con lại đây với ta
NVP
NVP
//cầm đồ sơ cứu lên//dạ đây thưa bà Lớn
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//rón rén lại gần//dạ con nghe thưa bà Lớn
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
*mỉm cười*//kéo em ngồi lên đùi mình//không phải sợ ta đâu,ta chấm vết thương nếu đau nhớ bảo ta nhé
Ai ai trong nhà cũng bất ngờ trước khung cảnh đó đặc biệt là bà Lý,quản gia Ngô nhưng lại chẳng ai dám lên tiếng bởi bà Lớn lại chẳng như vẻ ngoài của Bà
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//rơi nước mắt,òa khóc//
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
*nhẹ nhàng*sao vậy ta làm con đau sao
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//lắc đầu//dạ không ạ,hức…hức..là do..do con nhớ mẹ
Biết làm sao giờ mặc dù mẹ em đối xử với em như vậy nhưng mà đó vẫn là mẹ em cũng đã rất lâu em không gặp mẹ rồi
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
//ôm em vào lòng,vỗ về//ta biết nhưng con đã không thể trở về ngôi nhà đó rồi vậy nên từ giờ ở nhà ta thì con không cần làm việc dưới bếp hay ngoài sân nữa chỉ cần làm việc là hằng ngày lo pha trà,gọi cả nhà ta ra dùng bữa là được
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
//vừa nói,vừa vén áo em lên để lâu vết thương//
Khi áo em vén lên lại làm cho một người ngạc nhiên vì làn da trắng như sữa của em-là cậu Hai-bởi hắn nghĩ khi em lăn lộn bên ngoài lâu như vậy thì việc có làn da thô ráp,rám nắng là điều hiển nhiên nhưng không nom da em vẫn rất trắng mà còn mịn màng nữa
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
//nhìn em//người đâu lấy bộ quần áo ta mới mua mang ra đây
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
//nhìn em,mỉm cười//con tên Thanh phải không lát nữa con đi thay quần áo ta vừa mua cho con nha
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//sụt sùi//dạ vâng ạ con cảm ơn ông bà

Ôm nhau ngủ

Và thế rồi em thay bộ đồ đó vào rồi đi ra
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//cúi đầu//con cảm ơn ông bà và cậu Hai ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*thắc mắc*sao lại cảm ơn ta
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Dạ vì cậu đã cứu con ra
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Vậy cậu biết cậu là của ai rồi không??
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
‘Dạ của cậu Hai’
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Của ai cơ?
Hắn cố tình hỏi lại để em trả lời lớn hơn cũng như để trêu chọc em
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
*tức giận*thôi đi Hiếu con đừng trêu nhóc con đó nữa
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*mỉm cười*vậy từ giờ cậu ta sẽ là hầu riêng của con không cần phục vụ ai khác cả
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
Ông Lớn(Trần Lão Gia)
//gằn giọng//Con thôi chưa!!Nó không phải một món đồ mà thuộc quyền sở hữu của con
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//nhận thấy tình hình căng thẳng//dạ thôi thưa ông bà con là được cậu Hai đưa về vậy nên con hầu hạ cho cậu cũng là điều hiển nhiên
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
*nhếch mép*chốt vậy cậu ta giờ là hầu riêng của con
Nói rồi hắn đứng dậy bỏ vào phòng nhưng rồi dừng lại ngoảnh ra nhìn cậu
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Đi theo ta vào đây
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
*lo lắng*con xin phép ông bà ạ
Bà Lớn(Trần phu nhân)
Bà Lớn(Trần phu nhân)
//gật đầu//con vào đi không cả nó lại nổi điên lên đấy
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//gật đầu,đi theo hắn//
Ngay khi cậu vừa bước vào phòng thì bị hắn kéo áp vào tường
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//lắp bắp//cậu..cậu ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//nhìn em chằm chằm//cậu không biết rằng lúc cậu sơ cứu vết thương thì tôi đã cương đâu
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//hoang mang//con…con..
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//áp mặt vào hõm cổ em,hít hà hương trên cổ em//
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
*sợ hãi*cậu đừng làm vậy mà
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//cố đẩy hắn ta ra//
Nhưng làm sao mà sức em làm lại hắn được
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
// Đẩy cậu xuống giường//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//cắn lên xương quai xanh của em làm nó bật máu rồi nhanh chóng tiến tới mút cổ em tạo dấu ấn của riêng hắn//haaa~~
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Ưm..ư..aaa~~cậu chủ~~
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//rơi nước mắt//cậu làm ơn buông con ra được không ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//ngước lên,hôn lên mí mắt em rồi hôn lên những giọt nước mắt em//nín đi cậu thương em
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//bật khóc//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//buông cổ em ra rồi ôm vào lòng//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//vỗ về em//nín đi không ta phạt bây giờ
Nghe thấy vậy cậu liền bật khóc nhưng rồi lại giơ tay lên lau đi những giọt nước mắt trên mặt mình
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//ôm em//vậy năm nay cậu bao nhiêu tuổi?
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
‘Dạ con 12 tuổi ạ’
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
“6 năm nữa cơ à”
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Đau không?
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Dạ đau
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Vậy thì không cần làm gì hết ở đây ngủ với ta
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//hoảng sợ//dạ sao ạ
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//bật cười vì sự dễ thương của em//chỉ là để ta ôm ngủ thôi,được không?
Nói rồi hắn ép em nằm xuống giường
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//cố gắng trốn thoát nhưng không thành//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//ép em nằm vào lòng mình rồi ngủ thiếp đi//
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
’Cậu Hai ơi..cậu ơi’
Thấy hắn đã ngủ em cũng đã mặc kệ hắn ôm ngủ vì không lỡ làm hắn thức giấc
Cứ vậy hắn và em ôm nhau ngủ đến chiều
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//thức giấc,nhìn em//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
//lay người em//dậy đi Vy Thanh
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
//giật mình tỉnh dậy//cậu ạ..con xin lỗi ,con dậy làm việc ngay ạ
Em định chạy đi làm việc nhưng hắn ôm chặt lấy eo em không để cho em đi
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Không cần đi đâu cả tối nay ta mệt không muốn ăn nên em cũng không cần phải chuẩn bị đồ ăn cho ta đâu
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Phan Lê Vy Thanh(cậu)
Dạ vâng ạ,vậy cậu thả con ra đi ạ//nhìn hắn//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
Được rồi đi đi//buông em ra//
Trần Minh Hiếu(hắn)
Trần Minh Hiếu(hắn)
“Nhỏ thật”
Vì quá mệt nên hắn lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play