[AOV] Zephys X Nakroth(ZepNak):Biến Số Cảm Xúc
Chap 1.
???
Anh em ơi,chuyện là bộ này có tên gọi cũ là "Đêm Mưa",tôi có viết được 4-5 chaps(những người đọc cũ biết) nhưng thấy rất nhàm chán nên tôi đã nghĩ ra 1 thể loại mới hứa hẹn sẽ không làm mọi người thất vọng.Mong anh em vẫn ủng hộ tôi nhé.Cảm ơn mọi người nhiều.Mấy cái hành động,suy nghĩ gì gì đấy chắc mọi người đọc nhiều rồi nên biết nên tôi bỏ qua nhé.
Nakroth đứng trước cửa văn phòng tầng 39, tay vẫn cầm thẻ thực tập.
Cửa kính mờ phản chiếu lại gương mặt chính mình — 22 tuổi, sinh viên năm cuối ngành Tâm lý học ứng dụng, tóc rối nhẹ, sơ mi trắng gọn gàng. Gương mặt hơi trẻ hơn tuổi. Trông không giống kiểu người được phân vào phòng CEO.
Đa nhân vật nữ
Nhân viên nữ A://đi ngang qua khẽ hỏi//Cậu là thực tập mới à?
Đa nhân vật nữ
Nhân viên A://khẽ cười//Chà...Chuẩn bị sẵn tinh thần đi.Người hướng dẫn của cậu là Zephys.
Nakroth
//gật đầu cười//Tôi biết.
Đa nhân vật nữ
Nhân viên A:Haha cậu không lo à?//ngạc nhiên//
Nakroth
Tôi không đến đây để lo lắng gì hết.Tôi cần số liệu thực tế cho đề tài tốt nghiệp. Và người như anh ta, chắc chắn sẽ có vấn đề cần phân tích.//chỉnh lại cổ áo//
Cửa mở. Zephys bước ra.Gương mặt không lạnh lùng, chỉ là… trống cảm xúc, giống như đã bỏ hết biểu cảm vào ổ cứng nào đó khóa kín.
Nakroth lặng lẽ quan sát.
Zephys
Tôi không cần sinh viên thực tập.
Nakroth
Vậy à?Anh không cần nhưng hệ thống nhân sự cần.Tôi chỉ đang làm đúng nhiệm vụ của mình.
Zephys
//liếc nhìn Nak//Đừng làm phiền đến tôi...
Nakroth
//nhún vai//Tôi chả có lý do gì để làm thế,tôi chỉ ghi nhận,không can thiệp vào cuộc sống của anh đâu.
Nakroth ngồi yên ở bàn phụ bên cạnh bàn Zephys. Cả hai làm việc. Một người gõ phím, một người mở laptop lặng lẽ nhập dữ liệu khảo sát.
Không ai nói câu nào trong 40 phút.
Bỗng Nakroth cất tiếng phá tan bầu không khí im lặng này.
Nakroth
Anh hay bị thức dậy giữa đêm, khoảng 2–3 giờ sáng phải không?
Zephys
...//chỉ nhìn chứ không đáp//
Nakroth
Tôi không biết đọc suy nghĩ người khác. Nhưng với người làm việc 14 tiếng/ngày, cử động cơ tay trái rút ngắn bất thường, hơi thở dồn ở đoạn ức – có thể khẳng định chu kỳ ngủ bị gián đoạn.
Zephys
Cậu đang chẩn đoán tôi?
Nakroth
Tôi chỉ đang làm việc mình nên làm thôi.
Nakroth
Tôi đi ăn,anh cần tôi mang gì không?
Một tiếng sau.
Cậu quay lại, đặt một hộp cơm lên bàn Zephys.
Zephys
Tôi bảo không cần mà?Cậu mang đến làm gì?
Nakroth
Anh đang hơi ảo tưởng nhẹ đó.
Nakroth
Cái này của một nhân viên nữ nhờ tôi mang cho anh.Tôi để đây nhé,chắc cô nhân viên đó thích anh nhỉ,đừng vứt đi không cô ấy sẽ buồn lắm đó ~
Zephys
*ĐM suốt ngày làm phiền vậy Gina,cô chán sống à?*
(mình xin được viết tắt các từ chửi bậy nhé)
Zephys
...Tôi không cần,cậu muốn ăn thì ăn,không thì cứ vứt bừa ở đâu đó.
Nakroth
Ồ cô nhân viên nghe được sẽ buồn đó,tùy ý anh,tôi không ăn nhưng anh cũng đừng vứt đi.Ít nhất cứ ăn 1 miếng để tôi quay vid lại hehe
Nakroth
Để gửi cho cô nhân viên đó chứ sao,cô ta mà thấy anh ăn chắc hẳn sẽ vui cả ngày đó ~
Nakroth quay về bàn làm việc của mình.
Không ai nói gì thêm.
Chỉ có tiếng gõ phím vang lên đều đặn, xen giữa là tiếng điều hòa và ánh nắng buổi trưa lặng thinh.
Chap 2
10:15 sáng, phòng họp tầng 38.
Nakroth không phải người trong cuộc. Cậu chỉ ngồi ở cuối phòng với tư cách quan sát, trước mặt là sổ tay và bút.
Trên bàn, Zephys đang họp với ba trưởng phòng – không khí nặng hơn việc người trước màn hình phải đối diện với giáo viên vì không làm bài tập🐧
Đa nhân vật nam
Trưởng phòng R&D:Chúng tôi đã tiến trình kế hoạch phân bổ ngân sách từ tháng trước. Nếu ban lãnh đạo không phản hồi thì đừng đổ ngược xuống phòng tôi khi số liệu trễ.
Zephys
Kế hoạch anh gửi không rõ hạng mục, không có mô hình giả định lãi suất, không có rủi ro thị trường. Tôi không phê duyệt vì nó rất cẩu thả.
Đa nhân vật nam
Trưởng phòng R&D://cau mày//Cẩu thả?Tôi làm trong ngành này 13 năm rồi đấy đừng nghĩ tôi như đứa trẻ 13 tuổi!
Zephys
Kinh nghiệm của anh sẽ không bao giờ bao che được cho lỗi sai cả.Học cách chấp nhận điều đó đi.
Đa nhân vật nam
Trưởng phòng R&D:Zephys, nếu anh thấy ai cũng kém thì tự xuống mà làm hết đi! Bộ phận tôi không phải cái bao cát để anh thích làm gì thì làm!
Zephys
Anh có vẻ vẫn đang bảo thủ với suy nghĩ của mình nhỉ?Tôi không cần ai làm thay cả,tôi cần các anh làm đúng công việc được giao.
Nakroth lặng lẽ ghi lại một dòng:
> “Dấu hiệu căng cơ tay – tăng nhịp thở – giọng mất kiểm soát – tức giận lần đầu quan sát được.”
Sau cuộc họp, Zephys bước ra.
Nakroth đi sau, không nói gì.
Chỉ khi về tới văn phòng tầng 39, cậu mới cất giọng, đủ nghe:
Nakroth
Anh có biết lúc nãy anh đang tức giận không?
Zephys rồi ngồi vào ghế như chưa nghe thấy gì.
Nakroth mở laptop, gõ vài dòng.
Không hỏi, không tiếp chuyện.
Nakroth
Ây da,làm việc với người như anh khó chịu thật ấy.Lúc nào cũng im im,ai không biết lại tưởng con robot được lập trình sẵn ~
Nakroth
Zephys không gõ máy.
Anh đang ngồi tựa lưng, tay phải đè lên bụng, mặt không biến sắc – nhưng mồ hôi rịn ở thái dương đã tố cáo.
Ban đêm, cả tòa nhà gần như đã tắt đèn.
Chỉ còn một ánh sáng le lói lọt ra từ cửa phòng CEO.
Nakroth mở cửa bước vào, mang theo tập hồ sơ cần ký gấp.
Cậu đã quen với việc Zephys ở lại muộn, nhưng không ngờ phòng lại yên ắng đến vậy.
Zephys không gõ máy.
Anh đang ngồi tựa lưng, tay phải đè lên bụng, mặt không biến sắc – nhưng mồ hôi rịn ở thái dương đã tố cáo.
Nakroth
Tài liệu này tôi in lại rồi,anh ký bất cứ lúc nào cũng được.
Zephys không trả lời. Tay vẫn giữ trên bụng, ánh mắt nhíu lại nhẹ.
Nakroth quan sát rất nhanh:
– Da tái đi
– Mắt không tập trung
– Tay siết vào cạnh bàn, cứng nhắc
– Cổ áo hơi ướt mồ hôi
Nakroth
Anh bị đau dạ dày à?
Nakroth
Haizz,nè anh có biết là người khác ghét anh ở điểm nào không?
Nakroth
Không phải hay giao deadline,cũng không phải vẻ mặt cau có mà là sự im lặng của anh á.
Nakroth
Không hiểu sao cô nhân viên gì đó lại thích anh nhỉ?Haha ngày mai tôi phải đi hỏi tên cô ta mới được.
Nói rồi, Nakroth quay lưng vút đi.10 phút sau quay lại,trên tay có một túi nước ấm,một lọ thuốc,và một bịch cháo mua ở chỗ gần công ty.
Zephys
//liếc Nakroth//Tôi không cần ai chăm sóc.
Nakroth
Những thứ này tôi mua đâu phải để dành cho anh đâu
Nakroth
Nói trêu tí thôi mà biểu cảm lộ rõ quá à ~
Nakroth
Chắc chắn là tôi không thể bỏ mặc anh rồi,anh là yếu tố chính để tôi hoàn thành luận án trong mấy tháng nữa mà.
Zephys
//nhìn vào hộp cháo//Cậu có thấy tôi yếu đuối không...?
Nakroth
Có lẽ đây là câu khó tin nhất tôi nghe từ miệng anh...Tôi không bao giờ nghĩ anh có thể hỏi câu kì lạ đó.
Nakroth
Ờm thì...Tôi nghĩ anh là người đã quen với việc không ai quan tâm, đến mức khi có người để ý một chút… anh cũng không biết phải phản ứng thế nào.
Zephys bất ngờ.
Một cơn nhói nhẹ ở dạ dày.
…Nhưng không nhói bằng cái cảm giác quen thuộc đó.
Một đứa trẻ gầy, tóc trắng, mặc đồng phục nội trú.
Ngồi co trong góc giường bệnh, tay ôm bụng.
Zephys(hồi nhỏ)
Chị y tá ơi...em có thể gọi bố mẹ đến được không?
Đa nhân vật nữ
Y tá:Không được gọi người thân.Phụ huynh đang đi công tác xa.
Zephys(hồi nhỏ)
...//thất vọng//
Thằng bé im lặng. Không khóc.
Cũng không ai ở lại.
Hộp thuốc chỉ để trên bàn. Không ai ép uống.
Không ai hỏi: "Có đau không?"
Hình ảnh tan dần.
---
Hiện tại.
Nakroth đã quay lại bàn phụ. Mở laptop. Không nói gì thêm.
Zephys nhìn hộp cháo. Rồi lặng lẽ mở nắp.
Không vì đói. Mà vì… đột nhiên không muốn làm người kia thất vọng.
---
Ăn vài muỗng xong, Zephys lên tiếng:
Zephys
Cậu từng bị đau dạ dày chưa...?
Nakroth
Tôi từng bị bỏ lại trong phòng khám một lần vì đau dạ dày. Không ai nhớ ngày đó là sinh nhật tôi.
Zephys im. Tay cầm thìa dừng giữa không trung.
Zephys
Cảm giác đó rất khó chịu. Không phải ở bụng mà ở chỗ khác.
---
22:12.
Zephys ngủ thiếp đi trên bàn, trán dựa tay.
Chap 3
Sáng hôm sau,văn phòng CEO
Zephys bước vào phòng như thường lệ.
Gương mặt vẫn luôn vô cảm, hồ sơ đầy tay.
Anh ngồi vào ghế, bắt đầu sắp xếp tài liệu…
Thì thấy trên bàn vẫn còn hộp cháo rỗng, chai nước trống, và vỏ thuốc đặt gọn một bên.
Góc tờ giấy nhỏ Nakroth dán hôm qua còn vương:
> "Tôi sẽ không giống những người đã bỏ anh đi.”
Zephys nhìn thơ thẩn vài giây.
Rồi… tự tay anh gom rác lại, cho vào thùng.
---
10 phút sau – gõ cửa.
Nakroth bước vào, như thường lệ.
Nakroth
Sáng nay có mail từ bộ phận nhân sự, yêu cầu tổng hợp dữ liệu về nhân viên có dấu hiệu stress kéo dài. Tôi cần anh ký xác nhận triển khai.
Zephys
Tôi bắt buộc phải xác nhận à...?
Nakroth
Sao giọng anh lúc nào cũng ề à ở câu cuối vậy?
Nakroth
Kệ đi mà tôi nghĩ nếu không xác nhận, thì cuối năm nhân sự sẽ kiện anh vì tạo môi trường ‘độc hại’. Vậy thôi.
Zephys bật cười khẽ – kiểu cười thoáng qua, không mang cảm xúc rõ.
Zephys
Cậu ăn nói thế không sợ tôi sa thải? Tôi nhớ cậu vẫn là thực tập sinh.
Nakroth
Nếu anh muốn sa thải tôi chỉ vì việc thì tôi sẽ gửi đơn kiến nghị lên hội đồng quản trị về tình trạng CEO bỏ bữa ba lần trong tuần.
Cả hai nhìn nhau lúc lâu không ai nói gì.
Lúc Nak quay lưng định ra ngoài.
Zephys gọi lại:
Zephys
Hộp cháo hôm qua… cậu mua ở đâu?”
Zephys
//liếc sang chỗ khác, lơ đãng//Chỉ hỏi thôi.
Nakroth
Quán nhỏ đối diện chung cư Rose. Chủ quán hay nghe bolero và rất thích cho thêm hành phi.
Nakroth
Anh ăn hôm qua không bỏ hành phi. Tôi đoán anh không ghét nó.
Nakroth
Haha dạo này thấy anh nói nhiều hơn,tôi cũng vui.
Nakroth
Chắc mức độ tự kỉ của anh giảm xuống kha khá rồi đó.
Thứ Hai – 10:08 – Phòng họp B2
Nakroth đang trình bày bản phân tích tâm lý nhân sự.
Từng câu nói chắc, giọng điềm tĩnh, tay chỉ lên bảng rõ ràng.
Các phòng ban bên dưới thì lắng nghe, ghi chú, gật gù.
Chỉ riêng Gina, ngồi hàng ghế đầu – khoanh tay, không nhìn màn hình.
Cô ta nhìn… Nakroth. Nhưng bằng ánh mắt soi mói.
Nakroth
//Nhìn thấy ánh mắt của Gina//Buổi họp của chúng ta đến đây kết thúc,mọi người về đi.
---
Cuộc họp kết thúc, mọi người đứng dậy lục tục ra ngoài.
Gina đứng gần cửa, chặn đường Nakroth.
Gina
//Cười,khoanh tay//Tôi chỉ tò mò... Một thực tập sinh mới vào, bình thường sẽ chẳng được gọi lên thẳng tầng 39 nếu không phải người đó gây ra rắc rối lớn.
Gina
Vậy mà cậu thì lên đều đều. Sáng – chiều – tối.
Nakroth
Ồ,vậy thôi hả?Nhớ không nhầm thì cô là người nhờ tôi mang cơm hộp cho Zephys.
Gina
Ừ nhưng cậu có mối quan hệ đặc biệt gì với anh Zephys?
Nakroth không phản ứng ngay.
Cậu chỉ liếc nhìn Gina một lúc, rồi hỏi lại:
Nakroth
Nếu tôi nói không,cô sẽ tin chứ?
Gina
//nhún vai, lùi nửa bước//Tôi không biết phải nói sao cho đỡ gây hiểu lầm.Chỉ là từ lúc cậu xuất hiện,anh Zephys đã trở nên khác hẳn mọi khi.Có vẻ dễ gần hơn mà luôn nhìn về hướng nào đó...
Gina
Mau trả lời đi, cậu là gì của anh ấy?
Nakroth
Một câu cũng "anh Zephys",hai câu cũng "anh Zephys",cô cuồng anh ta nặng à.
Gina
Đừng quan tâm cái khác,trả lời câu hỏi chính đi.Cậu là gì của anh Zephys?
Trước khi Nak kịp trả lời.
Một giọng trầm vang lên sau lưng họ:
Zephys
Nhân viên phòng tâm lý không có nghĩa vụ báo cáo quan hệ cá nhân với nhân viên tài chính.
Gina
//giật mình quay lại//A-anh Zephys,anh nghe hết rồi à...?
Gina
Em...em chỉ đùa thôi mà.//lo lắng.//
Nakroth
"Anh Zephys" luôn,ngọt sớt tưởng vợ chồng ~
Zephys
Chuyện không liên quan đến công việc thì giữ trong đầu là đủ.
Zephys
Nếu còn nhắc lần nữa, tôi sẽ cân nhắc đề xuất cô chuyển sang chi nhánh khác.
Gina cứng họng. Cô quay người đi thẳng rồi lúc không ai nhìn thấy thì chạy hồng hộc phát ra âm thanh "cộp cộp" do tiếng giày cao gót khó nghe.
Nakroth
Hehe cô kia là vợ tương lai của anh à Zephys?//nghiêng đầu hỏi//
Zephys
?Đừng nói những thứ linh tinh này ở đây.
Nakroth
Có lẽ tôi phải đối đáp với cô ấy tốt rồi,tôi vẫn chưa biết tên cô ta.Tạm gọi là "chị dâu" nhé hihi.
Zephys
Cậu đang giỡn mặt tôi à?Tôi cấm cậu nói những thứ như thế trước mặt tôi.
Nakroth
Nói có vậy đã căng rồi,khổ cho chị dâu quá à...
Zephys
NÀY!//quay qua đã thấy Nakroth phi qua chỗ khác nói chuyện với đồng nghiệp//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play