Dưới ánh đèn rực rỡ của thành phố xa hoa và náo nhiệt, hai gia tộc quyền lực nhất, Tangsakyuen và Lertratkosum, không chỉ song hành trong thế lực mà còn gắn kết bằng một cuộc liên hôn, khiến vị thế của họ càng thêm vững chắc, không ai sánh kịp.
Chẳng ai ngờ hai con người ăn chơi, suốt ngày đi bar thâu đêm lại bắt gặp nhau. Phuwin thuộc Tangsakyuen lần đầu gặp Pond thuộc Lertratkosum đã có chặng cãi nhau long trời lỡ đất. Thế mà lại từ thù thành yêu, họ còn đi đến hôn nhân khiến người người bất ngờ và đầy ngưỡng mộ.
Trong căn biệt thự hiện đại, tinh tế phủ ánh nắng dịu nhẹ, Pond ngồi thong thả trên sofa, tay khéo léo gọt trái cây, còn Phuwin thì gối đầu trên đùi anh, tay lướt điện thoại không ngừng:
- Suốt ngày thấy anh riết chán quá!
- Ơ? Mèo nhỏ chán anh rồi sao? Em muốn cưới chồng khác... em muốn bỏ anh rồi...
Phuwin liếc nhìn anh đầy cảnh cáo, rồi thản nhiên nhét miếng lê vào miệng Pond để chặn mấy lời ồn ào. Ánh mắt cậu như hình viên đạn, lườm người đàn ông đang đóng vai kẻ đáng thương đó:
- Ai mà vừa đẹp trai vừa tốt tính vừa giàu vừa yêu em bằng chồng yêu nữa. Kiếm ai mà kiếm, em không thèm đâu
Pond nhai miếng lê, vẫn cố chấp:
- Vậy ý em là sao? Em nói chán anh kìa...
Không đáp lại, Phuwin thở dài, bật dậy đưa điện thoại cho Pond. Trên màn hình là trang thông tin của một trại trẻ mồ côi. Cậu rúc vào tay anh, ánh mắt lấp lánh đầy háo hức:
- Nhận nuôi một đứa trẻ nha! Sau này em có thêm một người để chơi cùng
- Em bé như em thì có chăm sóc cho con được không?
Gương mặt đang nũng nịu liền thay đổi, Phuwin chống hông, lườm sắc lẻm:
- Không phải còn anh sao? Em quyết định rồi, đó chỉ là thông báo thôi!
Cuối cùng, hai người cũng đến một trại trẻ mồ côi một cách hữu duyên. Cả hai mua rất nhiều quà mà mang vào trong trại trẻ Hướng Dương, các sơ ra chào hỏi thì cũng rõ mục đích đến lần này của cả hai.
Pond và Phuwin đều không phô trương mà chỉ như các tình nguyện viên đến chơi với các bạn nhỏ. Trong lúc đó, Phuwin chú ý đến một cậu bé má bánh bao vô cùng đáng yêu đang ngồi viết gì đó rất chăm chú.
Phuwin hiếu kì ngồi xuống cạnh, chất giọng nhẹ nhàng cùng với nụ cười tươi như ánh dương:
- Bạn nhỏ đang viết gì vậy?
- Fot muốn vẽ lại các chú, hai chú đẹp trai và còn đẹp đôi lắm ạ!
Phuwin dịu dàng xoa đầu cậu nhóc dẻo miêng và đầy đáng yêu, Phuwin cảm thấy nhóc này vừa lanh lẹ vừa nói chuyện hợp ý của mình sau này về nhà chắc chắn sẽ rất nhộn nhịp đây:
- Dạ sơ cho con hỏi cậu bé này tên gì vậy ạ?
- Thằng bé tên Fourth, vừa ngoan cũng vừa nghịch và cũng rất giỏi đó
Phuwin nghe thấy tên thì không khỏi thấy có duyên với cậu bé này. Hai người họ đánh nhau bốn trận lớn thì quen nhau, yêu đương bốn tháng đã quyết định cưới và sau bốn tháng cưới đã quyết định nhận nuôi một đứa trẻ.
Sau khi qua nói tên của Fourth thì Pond cũng bật cười, không khỏi thấy họ có hợp với nhau, dường như trời đã định hai người gặp bạn nhỏ đáng yêu này. Fourth từ lúc đấy đã có hai người ba vô cùng chiều chuộng và yêu thương.
Cuộc đời Fourth bước sang một trang mới, một cuộc sống màu hồng mở ra dành cho Fourth.
Fourth có hai thế lực lớn chống lưng, được cưng chiều và chăm sóc như bảo bối, không ai dám đụng tới. Fourth là một cậu bé ngoan, học giỏi, đáng yêu nên người người đều yêu quý.
Cậu vô cùng yêu thương hai ba, xem hai người là tấm gương để noi theo và cũng luôn nghĩ về, mơ mộng tới một tình yêu đẹp như của họ.
Fourth cứ vậy mà cũng suốt ngày đi bar nhưng việc học hành vẫn đứng top đầu. Tuy vậy chẳng gặp được ai đúng mẫu hình Fourth hướng tới. Fourth quyết định đi du học, ở trời khác Fourth vẫn duy trì việc học tập nhưng việc đến quán bar vẫn tiếp tục.
Bao nhiêu cái quán bar, ai cũng quen mặt Fourth, hôm nay cậu đến quán bar khá yêu thích.
Cậu xuất hiện trong chiếc sơ mi lụa mỏng cài hờ, để lộ xương quai xanh gợi cảm, phối cùng quần da ôm sát và boots thấp cổ. Vòng choker đen ôm nhẹ cổ, khuyên tai nhỏ lấp lánh dưới ánh đèn. Mùi nước hoa ngọt và ấm thoảng qua khiến ai lướt ngang cũng phải ngoái nhìn, một vẻ đẹp mềm mại nhưng đầy khiêu khích.
Ánh đèn neon nhấp nháy đỏ tím, tiếng nhạc điện tử dồn dập vang lên như nhịp tim vội vã. Mùi rượu, nước hoa và khói thuốc hòa quyện trong không khí. Người lượn lờ trên sàn, ánh mắt chạm nhau trong bóng tối mờ ảo, nóng, ồn ào và đầy cám dỗ.
Tưởng chừng chỉ là một ngày nhàm chán, đi chơi như bình thường nhưng nào ngờ vừa bước vào đã va ánh mắt vào trong góc quán bar mờ tối, người đàn ông ngồi lặng lẽ bên ly rượu.
Ánh đèn vàng nhạt hắt lên gương mặt góc cạnh, đôi mắt sâu lạnh lùng như chẳng vướng bận thế giới xung quanh. Anh mặc áo sơ mi đen đơn giản, tay áo xắn nhẹ, để lộ cổ tay gân guốc cùng chiếc đồng hồ kim loại sáng bóng.
Không cười, không nói, chỉ thỉnh thoảng nhấp một ngụm rượu, ánh mắt lướt qua đám đông như vô tình mà sắc bén. Trông thật khác biệt với không khí ồn ào và náo nhiệt xung quanh, vậy lại thu hút Fourth đến lạ.
Fourth cầm trên tay ly rượu đi lướt qua bàn của ba người đàn ông trông dữ tợn, từ lúc Fourth vào họ đã chú ý đến cậu, mắt chẳng rời và Fourth biết điều đó. Vừa lướt qua, Fourth nháy mắt với họ, một tên trong số đó bước tới ôm lấy eo cậu:
- Em trai đến chơi một mình à?
Fourth mỉm cười nhẹ, cậu đẩy tay người đàn ông ấy ra, gương mặt nhút nhát đầy sợ hãi. Fourth lập tức né tránh, giữ khoảng cách, giọng cũng run sợ:
- Anh làm gì vậy? Tôi không quen anh, anh đi ra đi
Tên đàn ông ấy cười lớn, hai người khác cũng đi đến, Fourth sợ sệt bước lùi lại vài bước. Anh ta bước tới nâng cằm Fourth lên, nâng niu và sờ nắn:
- Không quen thì giờ mình làm quen, tối nay đi chơi với các anh đảm bảo em sẽ vui
- Tránh ra đi! Tôi... tôi đi với... - Fourth nhìn tới người đàn ông ngồi trong góc - bạn trai... các anh đừng làm phiền tôi
Fourth chạy tới ngồi vào lòng người đàn ông đó, cậu ôm lấy cổ của anh. Ba người đàn ông cười lớn, có kẻ nắm lấy tay Fourth muốn kéo đi:
- Nhìn là biết không quen nhau rồi, em đừng làm phiền người ta
- Đây... đây là bạn trai tôi thật mà...
Cặp mông căng tròn đặt trên đùi người đàn ông, tay cũng vô thức đưa lên eo, vòng eo này thật vừa tay anh. Fourth vùng vẫy, bất ngờ người bên cạnh nắm lấy cằm cậu xoay sang, cứ thế hôn lên môi Fourth.
Một nụ hôn ngắn dừng lại, người đàn ông với đôi mắt sắc bén và đáng sợ hướng tới ba kẻ vẫn đang đứng nhìn. Chất giọng trầm đục khiến người xung quanh phải lạnh người:
- Cút!
Ba người đàn ông thấy dáng vẻ hung dữ đó của anh cũng không dám động tới nữa mà rời đi. Fourth thút thít gục mặt xuống bả vai của anh, anh lại nhẹ nhàng vuốt lưng cậu:
- Em... em... hức... cảm ơn...
Anh vẫn không nói gì mà chỉ vuốt lưng Fourth, một lúc sau bình tĩnh, Fourth ngẩn mặt nhìn vào đôi mắt đen láy kia thì ngại ngùng đứng lên thoát ra khỏi vòng tay anh. Fourth ngồi xuống ghế bên cạnh, cụng nhẹ ly vào ly của anh:
- Em vô ý, mời anh uống một ly vừa để cảm ơn vừa xin lỗi anh
Gemini cũng sảng khoái uống sạch ly rượu, Fourth cười tươi xoay sang:
- Em là Fourth, còn anh?
- Gemini
Anh trả lời ngắn gọn, lạnh lùng đến đáng sợ. Fourth định tiếp lời thì người này xoay sang, áp sát lại gần cậu trai ngồi bên cạnh, tay xoa nhẹ đầu của cậu:
- Sau này đừng đến đây một mình nữa, nguy hiểm lắm!
Fourth ngại ngùng nhưng lại bất ngờ tiến tới áp sát tới tai của anh, giọng nói ngọt ngào và nhẹ ngàng:
- Vậy cho em đi cùng anh được không?
Gemini nhếch mép, tay tự nhiên ôm lấy eo của Fourth, định nói gì đó nhưng rồi tách ra, anh rót rượu vào ly và lại uống sạch một hơi, đụng nhẹ ly rượu rỗng vào ly của cậu:
- Ai nỡ từ chối người đẹp chứ!
- Em chỉ nói đùa thôi! Uống rượu cùng anh là vui rồi
Gemini thoáng nét bất ngờ nhưng nhanh chóng thu lại biểu cảm của mình, Fourth thành thạo cầm chai rượu rót vào ly cho anh, ánh mắt khẽ long lanh ngẩng nhìn:
- Hôm nay em mời anh
Gemini đặt ly xuống bàn, rồi bất ngờ nghiêng người áp sát, nâng cằm cậu lên. Ngón tay anh khẽ lướt qua đôi môi mềm mại đang ửng hồng dưới ánh đèn lập lòe. Giọng nói trầm thấp, khàn nhẹ, mang theo chút kìm nén và trêu chọc:
- Thật muốn...
Không để anh nói hết, Fourth chủ động nghiêng người, chạm nhẹ môi mình lên môi anh, nhanh nhưng đầy cảm xúc. Cậu mỉm cười, mùi hương dịu dàng từ tóc cậu thoảng qua mũi anh, thì thầm bên tai:
- Trả lại anh nụ hôn vừa rồi đấy... hòa nha!
Rồi cứ như chưa có gì xảy ra, Fourth quay lại với ly rượu, cười khúc khích và tiếp tục uống. Hai người ngồi cạnh nhau, không nói thêm nhiều lời, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn đối phương trong tiếng nhạc dập dìu, ánh đèn nhấp nháy, và những khoảng lặng như kéo dài mãi giữa hơi men và nhịp tim không ổn định.
Khi quán bar bắt đầu thưa người, ánh sáng cũng dịu đi, Fourth đã chẳng còn ngồi yên, cậu lắc lư rồi ngả hẳn vào lòng Gemini. Anh vẫn để yên, một tay nhẹ nhàng đỡ lấy vai cậu. Vừa định gọi phục vụ, thì Fourth bật dậy lảo đảo, giọng lè nhè:
- Đây, để Fot trả tiền cho anh Gem nhá...
Cậu lục lọi túi áo, tay loạng choạng chẳng tìm được gì. Gemini đã nhanh chóng đưa điện thoại quét thanh toán. Fourth thấy vậy thì phụng phịu, vòng tay ôm cổ anh, má sát lại gần, môi chu lên giận dỗi:
- Sao lại giành trả rồi? Fot có tiền mà…
- Vậy lần sau để cậu trả - Gemini cười khẽ
- Hí hí… vậy là còn gặp nhau nữa, vui quá đi!
Câu nói ấy nhẹ tênh, nhưng khiến Gemini khựng một nhịp. Fourth tựa vào vai anh, mắt nhắm hờ rồi lặng lẽ thiếp đi. Gemini nhẹ nhàng đỡ cậu ra khỏi quán, một tay giữ lấy eo cậu, vừa dìu vừa gọi nhỏ:
- Nhà ở đâu? Này, dậy nào...
Nhưng Fourth cứ như tắt nguồn, bất tỉnh nhân sự. Gọi mấy lần vẫn không nhúc nhích, chỉ có nhịp thở đều đều như đang ngủ rất sâu. Gemini nhìn cậu, bật cười bất lực, rồi lặng lẽ mở cửa xe, để cậu ngồi ghế phụ.
Khi anh cúi người thắt dây an toàn cho cậu, Fourth bất ngờ nghiêng đầu, môi chạm khẽ gò má Gemini. Một cái chạm nhẹ như vô tình nhưng khiến không gian như chững lại. Gemini không nói gì, chỉ khẽ xoay đầu cậu dựa vào ghế, ánh mắt dịu dàng khó đoán.
Xe lăn bánh trong đêm. Fourth im lìm như ngủ say, nhưng môi lại khẽ cong lên thành một nụ cười nhỏ, như thể mọi chuyện đều trong tính toán.
Đúng gu thế này nhất định là của Fourth rồi.
Gemini đưa Fourth vào nhà, là một căn biệt thự nằm trong khu dân cư yên tĩnh và cao cấp. Không gian vừa mở cửa đã thoảng mùi gỗ thơm dịu, nội thất tinh giản nhưng cực kỳ tinh tế, mọi thứ đều gọn gàng một cách hoàn hảo đến mức lạnh lẽo.
Anh bế Fourth vào phòng khách, định đặt cậu lên sofa nhưng Fourth bất ngờ cựa người, hai tay vòng qua cổ Gemini giữ lại. Đôi mắt cậu long lanh, má hồng lên vì men rượu, môi mấp máy như mèo con vừa thức dậy:
- Đến nhà rồi... mà... mà đây đâu phải nhà Fot
Gemini nhìn cậu trai trong vòng tay, khẽ thở ra một hơi, đôi mắt ánh lên nét bất lực lẫn dịu dàng hiếm thấy:
- Không phải nhà cậu nhưng đêm nay ở đây đi, được không?
Fourth không trả lời, chỉ dụi mặt vào hõm cổ Gemini, lẩm bẩm gì đó không rõ. Anh bế cậu lên tầng, đẩy cánh cửa phòng ngủ mở ra, một căn phòng rộng với tông xám lạnh, ga giường trắng phẳng phiu, ánh đèn vàng dịu đổ bóng xuống từng đường nét trên khuôn mặt cả hai.
Đặt cậu nhẹ nhàng lên giường, Gemini định đứng dậy nhưng Fourth bất ngờ kéo tay anh lại, ngón tay nhỏ nhắn siết lấy cổ tay áo sơ mi:
- Ở đây với em đi... chỗ lạ... em sợ...
Gemini khựng lại, ánh mắt nhìn cậu trai nhỏ đang kéo tay mình, đôi lông mày chau nhẹ như đang phân vân nhưng Fourth lại chẳng cho anh thời gian suy nghĩ. Cậu nhẹ nhàng kéo anh ngồi xuống mép giường rồi bất ngờ trườn người áp sát, cả thân thể mảnh mai tựa vào lồng ngực vững chãi ấy:
- Ấm ghê… Anh Gem... - Giọng cậu kéo dài, mềm và nhỏ như rót vào tai - Anh đẹp thật đấy, gần quá... tim em đập nhanh ghê…
Cậu nói rồi nghiêng đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên xương quai xanh của Gemini một cách nhanh mà lướt qua nhưng đem đến cảm giác nóng đến ngột ngạt. Đôi mắt mơ màng của Fourth ngẩng lên, bàn tay đặt lên ngực anh, lòng bàn tay nóng hổi lướt nhẹ theo từng nhịp thở:
- Anh Gemini, em hơi nóng…
Một tay gác hờ trên vai Gemini, một tay Fourth bật mở hai cúc áo trên, người chao đảo ngồi hẳn lên người Gemini:
- Lỡ tối nay em ngủ ở đây, anh có định làm gì em không?
Anh nhìn cậu trai đang ngồi lên người mình, gương mặt mơ màng, chiếc áo mỏng xô lệch, nụ cười ngây thơ nhưng mắt thì ánh lên tia nghịch ngợm:
- Fourth… - Anh gằn giọng, trầm thấp như đang đe dọa - Cậu biết mình đang chơi với cái gì không?
Nhưng Fourth chỉ nghiêng đầu cười khẽ, vô tội đến mức khiến người ta muốn phạm tội:
- Em chỉ hỏi thôi mà... Anh định làm gì thiệt hở?
Gemini siết chặt nắm tay, định đưa tay ôm eo cậu, thì… Fourth bật dậy, lăn một vòng như ninja rồi chui tọt vào chăn, trùm kín từ đầu đến chân. Giọng cậu rúc từ trong chăn vọng ra, trong trẻo, ngọt ngào:
- Đùa thôi! Ngủ thôi! Đêm khuya rồi! Cấm anh đụng vào em đó nha!
Gemini sững người, trán khẽ giật giật:
- Không nóng nữa?
Từ trong chăn, Fourth đáp lại bằng một tiếng "ưm" đầy uể oải và đáng yêu:
- Có anh ở đây là mát rồi… ngủ ngon anh đẹp trai!
Gemini thở dài, tay chống trán, ánh mắt tối lại vì bị trêu đến phát điên. Một lúc sau, anh mỉm cười, cúi đầu nhìn cái chăn đang phập phồng khe khẽ theo từng nhịp thở của cậu nhóc:
- Ngủ đi, tiểu yêu tinh… Sáng mai cậu nhất định sẽ hối hận vì tối nay.
Trong chăn, Fourth cười thầm, môi khẽ cong lên mãn nguyện và đắc ý. Cậu chẳng cần làm gì thêm vì Gemini, tối nay chắc chắn sẽ không ngủ nổi.
Trò chơi mới chỉ bắt đầu.
Dễ gì hối hận. Fourth chọn anh rồi, đừng hòng thoát
Gemini tắm ra thì đã thấy người nhỏ trên giường ngủ ngon lành, tay chân vắt ra tứ phía, chiếc chăn mỏng chỉ đắp hờ ngang eo. Mái tóc mềm xõa xuống gối, vài lọn còn lòa xòa trước trán. Ánh đèn vàng dịu hắt xuống gương mặt ấy, từng đường nét như tan vào yên tĩnh.
Gemini tiến lại gần, hơi cúi xuống, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt đang ngủ say kia. Anh nhẹ nhàng đưa tay vuốt mái tóc mềm rồi lặng lẽ nằm xuống bên cạnh, giữ khoảng cách vừa đủ nhưng vẫn đủ gần để nghe tiếng thở đều đặn của cậu:
- Ngủ ngon nhé, nhóc con!
Gemini vừa nằm xuống được một lúc thì cảm giác bên cạnh khẽ động. Anh chưa kịp mở mắt thì một cánh tay nhỏ bất ngờ vươn sang, quàng qua eo anh. Một bàn chân lạnh ngắt cũng lặng lẽ chạm vào chân anh tìm hơi ấm. Gemini hơi cứng người, quay đầu lại thì thấy gương mặt của Fourth đã áp sát vào vai mình, hơi thở đều đều phả nhẹ lên cổ.
- Lạnh quá…
Một tiếng thì thầm nhỏ xíu vang lên, chẳng rõ là đang mơ hay cố ý. Gemini khẽ thở ra một hơi, môi nhếch nhẹ như bất lực:
- Nhóc chắc chắn là đang ngủ đấy à?
Không có lời đáp, chỉ có cánh tay nhỏ vẫn siết chặt lấy anh hơn một chút, gò má nóng ửng áp lên cánh tay anh như mèo con rúc vào lòng chủ.
Anh khẽ lắc đầu nhưng không gạt cậu ra. Trái lại, một tay nhẹ nhàng kéo chăn đắp kín lại cho cả hai, tay còn lại để yên nơi lưng cậu như chấp nhận sự bám dính bất ngờ ấy. Ánh mắt Gemini dừng lại nơi mái tóc rối rồi thầm thì một câu rất khẽ, đủ chỉ mình anh nghe thấy:
- Là đang mơ thật hay là nhóc đang chơi với tôi đấy, nhóc con?
Tuy là hỏi, nhưng trong giọng nói ấy không có một chút trách cứ nào chỉ toàn là dịu dàng.
Sáng sớm, ánh nắng nhẹ nhàng rọi qua rèm cửa. Trên chiếc giường rộng chỉ còn lại một mình Fourth đang vươn vai uể oải. Cậu lững thững bước vào phòng tắm, ngạc nhiên khi thấy bàn chải đã được chuẩn bị sẵn với kem đánh răng chờ sẵn bên trên.
Cậu soi mình trong gương, khóe môi cong lên thành một nụ cười tinh nghịch:
- Không làm gì thật luôn hả?
Xuống dưới nhà, mùi thơm của bữa sáng đã lan tỏa khắp không gian. Gemini đang đứng trong bếp, áo sơ mi xắn tay, tỉ mỉ bày từng đĩa trứng, lát bánh mì và ly nước cam đúng vị.
Một bóng nhỏ rón rén tiến lại từ phía sau, Gemini đã cảm nhận được từ lâu nhưng vẫn vờ như không hay biết.
- A...
Fourth bất ngờ nhào tới, hai tay quàng ôm lấy eo Gemini từ phía sau, cằm tựa lên vai anh, giọng vừa ngái ngủ vừa ranh mãnh:
- Fot trượt chân
- Thật không?
Gemini hỏi mà chẳng hề quay đầu lại, giọng thản nhiên nhưng đôi tay đã tạm dừng động tác. Fourth thì thầm sát tai anh:
- Là bí mật...
Khi cậu định buông tay ra, một bàn tay lớn bất ngờ giữ chặt lấy, đan ngón vào nhau. Gemini xoay nhẹ cổ tay cậu, vuốt ve từng ngón một cách chậm rãi:
- Đã ôm rồi không dễ bỏ ra như vậy!
- Vậy thì phải làm sao mới được?
Gemini quay người lại, ép nhẹ Fourth vào cạnh bếp. Tay anh nâng cằm cậu lên, ánh mắt sâu hút nhìn vào mắt cậu, đầu ngón tay khẽ lướt qua đôi môi mềm:
- Cậu đoán xem?
Fourth cười khẽ, vòng tay lên cổ Gemini như thể chuẩn bị phối hợp tiếp nhưng ngay lúc khoảng cách chỉ còn vài phân, cậu bất ngờ rút lui, né khỏi vòng tay anh rồi chạy về phía bàn ăn, ngồi xuống một cách ngoan ngoãn:
- Anh đúng là đảm đang quá trời! Ai lấy được chắc hạnh phúc lắm!
Gemini chỉ lắc đầu, nhỏ giọng như lời than:
- Tinh ranh
Anh bưng đĩa đồ ăn ra bàn, Fourth mắt sáng rỡ khi thấy bữa sáng tươm tất trước mặt. Gemini ngồi đối diện, lặng lẽ bắt đầu ăn, không nói gì, vẫn giữ gương mặt lạnh nhạt thường ngày.
Fourth đôi lúc vừa nhai vừa len lén nhìn anh, vẻ mặt như đang suy tính gì đó:
- Úi!
Cậu kêu khẽ khi lỡ tay làm đổ ly nước lên người. Mặt bàn lấm tấm nước nhưng nổi bật nhất vẫn là chiếc áo sơ mi mỏng dính vào người Fourth, làm lộ cả đường nét mảnh mai bên trong. Môi còn dính tí bơ và miếng bánh vụn, cậu đúng như một chú mèo nhỏ nghịch ngợm vừa gây chuyện, đôi mắt ngước lên nhìn Gemini:
- Ướt hết rồi… anh Gem, cho Fot mượn áo thay đỡ được không?
Gemini nhìn cậu một lát, đôi mắt ánh lên nét bất lực xen lẫn trêu chọc:
- Có được thay giúp không?
Fourth mím môi, giả vờ xấu hổ cúi đầu:
- Không... không cần đâu! Fot tự thay nhưng nhớ... là áo của anh nha!
Chỉ vài phút sau, Fourth bước ra từ phòng thay đồ, trên người là một chiếc áo thun đen rộng thùng thình của Gemini. Áo dài gần đến gối, cổ áo hơi trễ khiến cổ và xương quai xanh lộ ra, trông vừa ngây thơ vừa khiến người khác đứng ngồi không yên.
Gemini đứng đợi sẵn ở cửa vừa thấy Fourth bước ra trong chiếc áo thun rộng thùng thình của mình, anh bất ngờ bước tới, ép cậu nhẹ vào cánh cửa phía sau. Tay anh lướt qua cổ áo trễ, đầu ngón tay chạm khẽ lên xương quai xanh tinh tế:
- Hay là... tiếp tục chuyện còn dang dở từ đêm qua?
Fourth khẽ rùng mình vì cái chạm mơ hồ ấy nhưng miệng vẫn cười tinh quái, nghiêng đầu né khỏi hơi thở gần sát của Gemini:
- Vậy chắc phải hẹn anh khi khác. Fot sắp đến giờ học rồi
Câu nói vừa ngọt vừa khôn khéo khiến Gemini hơi sững lại. Anh lùi một bước, ánh mắt khẽ nheo lại, giọng trầm hơn hẳn:
- Cậu bao nhiêu tuổi?
Fourth không trả lời ngay, cậu chậm rãi bước đến gần lại, tay vòng lên cổ Gemini, ánh mắt lấp lánh nhìn anh như trêu:
- Em mười tám rồi. Anh lo gì thế?
Gemini thoáng ngẩn ra, vẻ mặt như đang kiểm soát điều gì đó sâu hơn. Một nhịp sau, anh cất giọng đều đều nhưng không giấu được chút khó xử:
- Tôi 34 tuổi đấy!
Fourth sững lại nửa giây nhưng nụ cười vẫn không tắt:
- Vậy phải gọi là chú Gem rồi... nhưng mà không sao đâu, em mười chín rồi nhé! Hợp pháp và còn rất chủ động.
Cậu nháy mắt một cái rồi đến mở cửa phòng, không quên quay lại:
- Chú Gem, em phải về rồi. Em là học sinh ngoan không để muộn học được
Gemini đứng đó, im lặng một lúc, ánh mắt đăm đăm nhìn theo dáng người nhỏ nhắn vừa mất hút sau cửa. Anh thở khẽ, nửa như tự cười chính mình:
- Đúng là tai hoạ đáng yêu
Fourth vừa ra đến trước cổng thì Gemini đúng nhanh chóng đến ngay phía sau của cậu:
- Tôi đưa cậu về!
- Vâng!
Trên đường về, Fourth vẫn ngồi cạnh, tay chống cằm nhìn sang Gemini suốt, đôi lúc còn ngâm nga vài giai điệu nhỏ. Xe vừa dừng trước cửa nhà, cậu quay sang Gemini, nhoài người hôn nhẹ lên má anh, cười rạng rỡ:
- Cảm ơn chú! Mai em trả áo, đừng nhớ em quá đấy!
Gemini chưa kịp phản ứng, cậu trai nhỏ đã lon ton chạy vào nhà, bóng dáng khuất sau cánh cổng. Gemini vẫn ngồi đó, một tay chống lên vô lăng, đôi mắt dõi theo bóng dáng vừa biến mất, khẽ thở ra, môi cong nhẹ:
- Nhóc con thật biết cách khiến lòng người ta không yên
Gemini là ông chủ của chuỗi nhà hàng và kHách sạn trải dài khắp nước Pháp, cái tên đủ khiến người trong giới phải có ánh mắt kiên dè. Người đàn ông luôn xuất hiện trong những bộ suit chỉnh tề, từng bước đi đều toát lên sự lạnh lùng, lý trí và tuyệt đối không để cảm xúc xen vào quyết định. Với anh, thời gian là tiền bạc và con người là những quân cờ được sắp xếp theo ý mình.
Vậy mà…
Chỉ cần một nhóc con nhỏ hơn mình tới 15 tuổi, mọi nguyên tắc đó dường như đổ sụp.
Trước mặt cậu, Gemini không còn là người đàn ông độc đoán quen ra lệnh mà giống như một con thú lớn đang cố giấu đi nanh vuốt, chỉ dám đứng nhìn từ xa rồi từng chút một, lại bị đôi mắt kia kéo vào như mắc bẫy một cách cam tâm.
Cậu làm nũng, anh mềm lòng.
Cậu liếc mắt một cái, cả lý trí anh chao đảo.
Cậu trêu một câu, anh phải gồng mình như kẻ đứng bên bờ giới hạn.
Gemini chưa từng nghĩ, thứ khiến mình không ngủ được ban đêm, không phải báo cáo tài chính mà là một cái ôm của người lần đầu gặp, là ánh mắt lấp lánh, và một câu nói ngọt như rót mật từ một nhóc con chỉ mới mười chín tuổi.
Và đáng sợ nhất là anh không muốn thoát ra.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play