[Phaochi] Ánh Dương Rực Rỡ Trong Vùng Trời Tăm Tối
#Đôi lời của t/g
t/g
Chào các độc giả thân yêu của t nha
t/g
thì t viết truyện này là vì otp Phaochi quá dễ thương nên t muốn viết về hai cái con người đáng yêu này. Một phần t cũng đã đọc một số bộ nhưng mà ít bộ hợp gu quá nên t tự viết để sau này có thể đọc lại, ý t là không phải những bộ đó không hay mà do gu t có hơi khác người, không biết có giống ai không, chứ t không có ý gì đâu
t/g
t thì có xu hướng ngược top nhiều hơn bot nên mọi người có thể cân nhắc trước khi đọc, t khá là thích kiểu bot chủ động hơn top á kiểu nó dễ thương vãi
t/g
truyện của t thì sẽ tùy bộ dựa vào tên để đoán He hay Se nha, nhưng mà cũng tùy tâm trạng thôi hẹ hẹ
t/g
nhưng mà các độc giả thân yêu cứ yên tâm, cái gì có thăng thì cũng phải có trầm chứ đúng không? Như vậy mới hấp dẫn chứ thăng không thì chán mà trầm thì trầm luôn
t/g
t cũng đã từng viết truyện rồi nên cũng có chút kinh nghiệm nhưng mà nếu có gì sai sót thì mong mọi người góp ý để t sửa lại
t/g
nói sơ qua thì bộ này cũng gọi là chữa lành, không ngược quá nhiều đâu nên các độc giả cứ yên tâm, ngược 2-3 lần được rồi nhỉ?
t/g
lưu ý là bộ của t thì sẽ không viết H nha chỉ skinship nhẹ nhàng thôi
t/g
Động lực để t viết truyện là khi đọc những bình luận của độc giả về bộ này nên mong khi đọc mọi người sẽ để lại bình luận để t có động lực hơn
t/g
thời gian ra chap thì tùy, không phải t bận mà là làm biếng viết hoặc là bí ý tưởng hihi. T sẽ cố gắng suy nghĩ ra nhiều ý tưởng để viết ra được một bộ truyện hay để mọi người đọc
t/g
T mong mọi người sẽ đọc với một tâm trạng vui vẻ và mong sẽ không bị báo cáo =)) hihi
t/g
bộ này nên cho kết Se hay He nhỉ? T đã nghĩ ra được hai cái kết cho bộ này rồi nhưng mà t sẽ tham khảo ý kiến của độc giả là muốn làm theo kết nào
t/g
kết Se cũng dễ thương mà đúng không?
t/g
cho t hỏi là mọi người nghĩ sao về việc: âm-dương
t/g
hihi t thấy thể loại đó cũng dễ thương
t/g
chúc mọi người 1 ngày/đêm vui vẻ nhé | t không biết các độc giả sẽ đọc vào buổi nào nên chúc cả hai cho chắc :)) |
#1
Tưởng chừng chỉ là 1 năm học như những năm trước
Nhưng đã có 1 điều thay đổi...
Khi tôi phải sống ở 1 vùng trời tăm tối trong tâm hồn thì năm ấy lại có một ánh dương rực rỡ xuất hiện khẽ thắp sáng vùng trời ấy làm thay đổi cuộc đời tôi..
Tại trường THPT Em Xinh Say Hi
Phương Mỹ Chi
//Đứng trước cổng trường, mang balo//
Phương Mỹ Chi
//hít một hơi sâu rồi bước vào trường//
hôm nay là ngày đầu tiên nàng nhập học ở trường
Phương Mỹ Chi
// nhìn ngó xung quanh// "trường gì mà rộng dữ vậy trời"-suy nghĩ
Phương Mỹ Chi
//vừa đi vừa suy nghĩ// "lớp 12A4 ở đâu ta"
Do nàng cuối đầu mãi mê suy nghĩ không để ý đụng trúng người khác
Phương Mỹ Chi
ah tui xin lỗi //cúi đầu//
Khương Hoàn Mỹ
à không sao không sao //xua xua tay//
Khương Hoàn Mỹ
mà bà là ai á học sinh mới hả? //thắc mắc//
Phương Mỹ Chi
đúng rồi tui mới chuyển vô đây á
Khương Hoàn Mỹ
bà tên gì vậy, học lớp nào?
Phương Mỹ Chi
tui tên Phương Mỹ Chi học lớp 12A4
Khương Hoàn Mỹ
vậy là khác lớp rồi tui học lớp 12A6 //tiếc//
Phương Mỹ Chi
mà bà tên gì
Khương Hoàn Mỹ
Khương Hoàn Mỹ
Phương Mỹ Chi
oa tên hay vậy //cảm thán//
Khương Hoàn Mỹ
hì hì //cươi//
Khương Hoàn Mỹ
thôi tui về lớp trước nha bái bai // chào Chi rồi chạy về lớp//
Phương Mỹ Chi
à tạm biệt //chào lại//
giáo viên chủ nhiệm
hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới, vào đi em //vẫy tay kêu nàng//
Phương Mỹ Chi
//bước vào//
Phương Mỹ Chi
chào mọi người mình tên Phương Mỹ Chi, 17 tuổi mong được mọi người giúp đỡ //cúi đầu chào//
cả lớp nhốn nhào lên vì vẻ ngoài của nàng rất đẹp phải gọi là tinh hoa hội tụ "Diệu Huyền" rất yêu
nv nam phụ
nam sinh: trời ơi tiên nữ giáng trần hả
giáo viên chủ nhiệm
nữ sinh: chị ơi đẹp quá hú hú
Phương Mỹ Chi
//cười trừ//
Lê Ánh Nhật
//quay xuống nhìn cô// ê học sinh mới đẹp he
Nguyễn Diệu Huyền
//không nói gì//
Lê Ánh Nhật
con nhỏ này! //tức, quay lên//
giáo viên chủ nhiệm
Thôi được rồi lớp im lặng nào //nói lớn//
giáo viên chủ nhiệm
em tìm chỗ ngồi cho mình đi nhé //nhìn nàng//
Phương Mỹ Chi
dạ //nhìn ngó xung quanh lớp//
nàng để ý ở cuối bàn học gần cửa sổ có một người đang ngồi một mình, tóc ngắn kiểu tomboy, gương mặt cô toát lên một vẻ trầm lặng u buồn ánh mắt không có một chút cảm xúc nhìn bầu trời xanh biếc ngoài cửa sổ
ánh nắng từ cửa sổ hất vào mái tóc ngắn của cô, gương mặt xinh đẹp nay lại càng đẹp hơn
Nguyễn Diệu Huyền
//nhìn ra cửa sổ//
Phương Mỹ Chi
"người gì mà đẹp vậy, phải làm quen mới được"
Phương Mỹ Chi
em muốn ngồi ở đó //chỉ chỗ ngồi trống kế cô//
giáo viên chủ nhiệm
à ùm nhưng mà.. //có chút e ngại//
giáo viên chưa kịp nói thì nàng đã bước đến bên bàn của cô
Phương Mỹ Chi
Chào bạn nha tui ngồi ở đâu được không? //chớp chớp mắt nhìn cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//không quay lại nhìn nàng chỉ khẽ gật nhẹ đầu//
Phương Mỹ Chi
//đặt balo ở ghế rồi ngồi xuống//
Phương Mỹ Chi
cậu tên gì vậy //nhìn cô//
Nguyễn Diệu Huyền
Nguyễn Diệu Huyền //vẫn nhìn ra cửa sổ//
nghe thoáng qua có lẽ cô là 1 người trầm tính và lạnh lùng nhưng khi nghe kĩ sẽ thấy một chút run rẫy trong giọng nói của cô
Phương Mỹ Chi
ồ có gì sao này giúp đỡ nhau nhe //định đặt tay lên vai cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//né tránh//
Phương Mỹ Chi
"người gì mà lạnh lùng vậy trời"
Phương Mỹ Chi
//lấy sách vở ra//
Tống Kim Long
'má tại sao người đẹp như vậy lại ngồi với mày mà không phải là tao!' -thì thầm //tức giận siết chặt tay, liếc cô//
Khi nàng vừa bước vào hắn đã cảm nắng vì vẻ đẹp của nàng nên khi nàng lại ngồi cùng cô người mà hắn coi thường khiến hắn trở nên tức giận và ghim cô
giáo viên chủ nhiệm
Chúng ta bắt đầu tiết học nhé //cầm sách giáo khoa//
giáo viên chủ nhiệm
//chăm chú giảng bài//
Nguyễn Diệu Huyền
//cúi mặt chú tâm nghe giảng//
Phương Mỹ Chi
//nhìn cô, cười// "người gì mà lạnh lùng nhưng mà không sao từ nay tui sẽ giúp cậu"
Tiếng chuông đến giờ giải lao
giáo viên chủ nhiệm
chúng ta kết thúc tiết học tại đây giờ các em giải lao đi nhé //rời khỏi phòng học//
Phương Mỹ Chi
//nhìn sang cô// ê đi xuống căn tin mua đồ ăn hong //kéo tay áo cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//rút tay lại không nói gì//
Phương Mỹ Chi
nè nè tôi nói có nghe không vậy //cầm cổ tay cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//run rẩy// đ-đừng chạm vào tôi
Phương Mỹ Chi
//hơi sững sờ, rút tay lại//
Phương Mỹ Chi
tui tui xin lỗi tui không có ý gì đâu chỉ là muốn rủ cậu xuống căn tin với tui thôi //hơi lo lắng//
Nguyễn Diệu Huyền
không muốn //quay mặt đi//
Phương Mỹ Chi
à um //buồn bã đi xuống căn tin một mình//
Lê Ánh Nhật
//quay xuống cô// ê sao mày không đi với nó đi tao thấy nó cũng có ý tốt mà
Lê Ánh Nhật
dù gì cũng là bạn cùng bàn rồi tao thấy mày nên mở lòng với người ta xíu đi
Lê Ánh Nhật
theo con mắt nhìn người siêu chuẩn của tao thì Chi nó thật lòng tốt với mày đó //chỉ cô//
Nguyễn Diệu Huyền
không có gì là tốt cả //đáp hờ hững//
Lê Ánh Nhật
nhỏ này khuyên nó bao nhiêu cũng không được // thở dài //
Lê Ánh Nhật
thôi tao đi kiếm crush của tao đây bái bai // chạy đi //
đi kiếm ai thì mấy bạn cũng biết rồi he
Nguyễn Diệu Huyền
//nhìn mây trôi//
Tống Kim Long
//đi tới chỗ cô//
Tống Kim Long
ê con nhỏ kia //túm cổ áo cô//
Tống Kim Long
tao cảnh cáo mày tránh xa Chi ra NGHE CHƯA //trừng mắt quát lớn//
Nguyễn Diệu Huyền
t-tôi biết r-rồi //run rẩy, sợ hãi, không dám kháng cự//
Tống Kim Long
mày nên biết điều đi //hất cô xuống//
Nguyễn Diệu Huyền
//ngã xuống đập lưng vào bàn//
Nguyễn Diệu Huyền
//im lặng đứng dậy phủi quần áo rồi ngồi lại vào bàn//
một số người còn trong lớp đều chứng kiến nhưng không một ai đứng lên bảo vệ, bênh vực cô mà chỉ ngồi cười xem kịch, bạn thân của cô là Nhật đã đi mất rồi nên không ai có thể bảo vệ cô được
cô không dám phản kháng hay chống cự chỉ im lặng cam chịu, cố gắng chịu đựng nỗi đau từ cú va đập đó
mọi người có thắc mắc tại sao cô không chống trả không?
hay tại sao không có ai trong lớp lại giúp đỡ cô?
t/g
sao mà t cảm thấy t viết nó bị xàm xàm sao á ta
t/g
viết không được hay mong độc giả thông cảm cho t huhu
t/g
t là một đứa dốt văn nên không biết viết sao cho hay nữa 🥲
#2
Phương Mỹ Chi
//bước vào lớp cầm theo hộp sữa//
Phương Mỹ Chi
//đi về chỗ ngồi của mình, ngồi xuống//
Phương Mỹ Chi
này Huyền //quay qua khều cô//
Phương Mỹ Chi
cho cậu hộp sữa nè //cười, chìa hộp sữa cho cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//nhìn nàng, giọng run run// t-tôi không uống
Phương Mỹ Chi
sao vậy tui mua cho cậu đó //dúi hộp sữa vào tay cô//
Phương Mỹ Chi
nhận đi mà năn nỉ //mếu, nhìn cô//
ánh mắt của nàng nhìn cô long lanh như một chú mèo con
Nguyễn Diệu Huyền
Tch- được rồi //nhận lấy//
Phương Mỹ Chi
yee //cười tươi//
Phương Mỹ Chi
//vui vẻ, quay mặt đi//
Nguyễn Diệu Huyền
//quay mặt nhìn ra cửa sổ//
Phương Mỹ Chi
//cười tủm tỉm//
Lê Ánh Nhật
//chạy về chỗ ngồi//
Lê Ánh Nhật
hộc hộc mém nữa là trễ rồi //thở không ra hơi//
Do Nhật mãi ngồi tám chuyện suýt quên giờ vô lớp
giáo viên toán bước vào và bắt đầu tiết học
Nguyễn Diệu Huyền
//chăm chú nghe giảng//
Phương Mỹ Chi
"tự nhiên buồn ngủ dữ vậy" //mắt nhắm mắt mở//
Tiếng chuông hết tiết vang lên
Giáo viên: tiết học đến đây là hết các em ra về nhé
Lê Ánh Nhật
//tỉnh// cuối cùng cũng hết tiết //vươn vai//
Nguyễn Diệu Huyền
mày ngủ lắm //dọn sách vở//
Lê Ánh Nhật
kệ tao //liếc cô//
Nguyễn Diệu Huyền
//không quan tâm//
Nguyễn Diệu Huyền
//để ý nàng đang ngủ//
Lê Ánh Nhật
//dọn đồ với tốc độ ánh sáng// tao đi trước nha //phóng đi//
Nguyễn Diệu Huyền
//đơ mặt//
Nguyễn Diệu Huyền
'mày có cần phải gấp tới vậy không...' -nói nhỏ
Nguyễn Diệu Huyền
//nhìn nàng// "có nên kêu dậy không đây"
Nguyễn Diệu Huyền
//khều khều nàng//
Phương Mỹ Chi
//mơ màng// hở
Nguyễn Diệu Huyền
ra về //nhìn nàng//
Phương Mỹ Chi
ủa trời quơ chuông hồi nào vậy //tỉnh//
Nguyễn Diệu Huyền
mới đây //đeo cặp//
Phương Mỹ Chi
này đợi tui đi với //dọn đồ//
Nguyễn Diệu Huyền
//đứng đợi//
Phương Mỹ Chi
xong rồi đi đi //kéo tay cô đi//
Nguyễn Diệu Huyền
//đi theo lực kéo của nàng//
Nguyễn Diệu Huyền
buông tay tôi ra //hất tay nàng//
Phương Mỹ Chi
sao mà khó khăn quá à //nhìn cô//
Phương Mỹ Chi
//đi theo sau cô//
trên đường đi đến nhà xe nàng cứ lãi nhãi phía sau cô làm cô muốn tiền đình
Phương Mỹ Chi
nhà cậu ở đâu vậy
Phương Mỹ Chi
cho tui xin số điện thoại được hong
Phương Mỹ Chi
kết bạn với tui đi
Phương Mỹ Chi
nói chuyện với tui đi mà //kéo áo cô//
Nguyễn Diệu Huyền
"trời ạ sao cứ bám theo suốt vậy" //đi nhanh hơn//
Phương Mỹ Chi
ê nè //bám theo//
Nguyễn Diệu Huyền
//đi tới chỗ Nhật//
Lê Ánh Nhật
làm gì mà lề mề vậy //nhìn cô//
Lê Ánh Nhật
//để ý người phía sau//
Lê Ánh Nhật
ủa học sinh mới nè đúng không //nhìn nàng//
Phương Mỹ Chi
đúng rồi tui tên Phương Mỹ Chi //cười với Nhật//
Lê Ánh Nhật
à tui tên Lê Ánh Nhật //cười//
Nhật và nàng tám chuyện với nhau đã hơn 30p trôi qua
Nguyễn Diệu Huyền
nói nhiều //kéo Nhật đi//
Lê Ánh Nhật
ê cái gì vậy má đang nói chuyện //theo lực kéo//
Lê Ánh Nhật
bái bai Chi nha mai gặp lại //vẫy tay với Nàng//
Phương Mỹ Chi
bai Nhật nha //vẫy lại//
Phương Mỹ Chi
//đi ra cổng trường//
ở trước cổng có một chiếc hơi đang đậu
Phương Mỹ Chi
//bước tới//
nv nam phụ
tài xế: mời cô chủ lên xe //mở cửa cho nàng//
Phương Mỹ Chi
dạ //leo lên//
nv nam phụ
tài xế: //đóng cửa//
nv nam phụ
tài xế: //ngồi vào ghế lái, lái xe đi//
Lê Ánh Nhật
mày làm gì mà gắp vậy //thở, nhìn cô//
Nguyễn Diệu Huyền
lắm lời //đội nón//
Lê Ánh Nhật
bộ mày ghen hay gì mà không cho tao nói chuyện với Chi //đội nón, lườm cô//
Nguyễn Diệu Huyền
điên //khó chịu//
Lê Ánh Nhật
hứ //giận dỗi//
Lê Ánh Nhật
//để ý hộp sữa bên hong cặp cô//
Lê Ánh Nhật
ủa hộp sữa đâu ra vậy //chỉ bên hong cặp cô//
Lê Ánh Nhật
phải không đó //ánh mắt dò xét//
Nguyễn Diệu Huyền
T-ch nói nhiều //lườm//
Lê Ánh Nhật
không nói thì thôi, hứ //leo lên xe//
Nguyễn Diệu Huyền
//ngồi phía sau//
Lê Ánh Nhật
tao chạy á nha ôm chắc vô //phóng đi//
Nguyễn Diệu Huyền
//nắm áo Nhật//
Chiều xuống, ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng cả một gốc phố. Trên con đường nhộn nhịp, chiếc xe của Nhật và cô lao vùn vụt qua dòng người hối hả. Tiếng động cơ vang lên đều đều giữa âm thanh hỗn tạp của còi xe và tiếng rì rầm của phố xá. Chiếc xe lướt qua những dãy nhà cao tầng in bóng xuống mặt đường, bánh xe lăn nhanh trên lớp nhựa nóng còn vương ánh nắng
Lê Ánh Nhật
ê mà coi bộ Chi nó thích mày á //lái xe//
Lê Ánh Nhật
đi theo mày từ lớp tới nhà xe luôn he //cười//
Nguyễn Diệu Huyền
nhảm //nhìn mặt đường//
Lê Ánh Nhật
mày nên tập thay đổi đi
Lê Ánh Nhật
đừng có rụt rè nữa, mày định để tụi kia leo lên đầu mày hoài à?
Nguyễn Diệu Huyền
...//im lặng//
Lê Ánh Nhật
//không nói gì nữa tập trung lái xe//
không lâu sau đã tới nhà cô
Nguyễn Diệu Huyền
//xuống xe, cởi nón đưa Nhật//
Nguyễn Diệu Huyền
bai //chào Nhật//
Lê Ánh Nhật
bái bai bạn thân iuu //chu chu môi, chào lại cô//
Nguyễn Diệu Huyền
tởm lắm đấy //lườm Nhật//
Lê Ánh Nhật
kệ tao! //lườm cô rồi chạy đi//
Khi thấy Nhật đã chạy đi xa cô mới yên tâm đứng trước cửa nhà, cô không bước vào nhà liền mà đừng nhìn cánh cửa ấy có lẽ cô đang trầm ngâm một điều gì đó chỉ có cô mới biết được
t/g
hẹ hẹ đã để mọi người chờ lâu
t/g
những chap sau t sẽ tranh thủ ra lẹ lẹ để mọi người không phải chờ lâu
t/g
iu các bạn độc giả và fan của 2 cổ❤️
t/g
tự nhiên thấy mình viết truyện thì ít lắm lời thì nhiều hẹ hẹ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play