Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RhyCap ] Cừu Con Này Là Của Chú

Cừu con lớn rồi, chú biết không?

NovelToon
🍭🍭
Tiếng chuông cửa vang lên dồn dập như có người đang gõ đòi nợ.
Quang Anh đang ngồi trên sofa, cốc whisky mới rót còn chưa kịp nhấp môi thì tiếng nhạc chuông đã phá vỡ buổi tối yên bình hiếm hoi của anh
Anh không đứng dậy ngay
Đoán được ai ngoài cửa, anh nghiêng người, thở dài rồi nói lớn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gặp ở nhà chưa đủ chán hả, nhóc?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mở cửa đi chú, trời lạnh quá à!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ lừ mắt, bước ra cửa, mở hé /
Trước mặt anh là một cậu nhóc tóc vàng hoe, áo khoác hờ hững để lộ cổ áo sơ mi trắng nhàu nhĩ, quần jeans rách gối và đôi mắt đen nhánh ngẩng lên nhìn anh như thể cả thế giới vừa ruồng bỏ mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú nói rồi, đừng có vác xác qua đây sau mười giờ tối
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng con nhớ chú
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Với lại... pa nhỏ đi công tác, ba lớn đi họp, nhà có ai đâu. Chú nhẫn tâm để con một mình hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú không phải bảo mẫu
Dù miệng nói vậy, nhưng tay Quang Anh vẫn mở rộng cửa để cậu bước vào.
Duy xộc ngay vào nhà như thể mình là chủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ ném balô lên ghế, tháo giày rồi nhảy phốc lên sofa, co chân ngồi bó gối / Chú không hỏi con có ăn gì chưa à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đói thì khỏi hỏi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng con đói
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường /
10:45 tối
Anh vẫn chưa ăn gì, nhưng vốn định nhịn luôn, không ngờ phải lo cho thêm một cái dạ dày khác.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn ăn gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì cũng được. Miễn là chú nấu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ nhe răng cười, rướn người nằm dài trên sofa, gối đầu lên đùi Quang Anh khi anh ngồi xuống /
Mùi nước hoa nhẹ nhàng quyện với chút rượu còn vương trên áo anh khiến Duy thấy tim đập nhanh hơn một nhịp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, đừng có làm loạn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đâu có làm gì đâu, con nằm thôi mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc nằm kiểu này là muốn ăn đòn rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú đánh con thử coi
Câu nói đó kèm theo ánh mắt thách thức đầy tinh quái khiến Quang Anh nhíu mày
Anh hất đầu nhóc con dậy, đứng phắt dậy đi vào bếp, mặc cho Duy phía sau cười ngặt nghẽo như thể vừa chọc trúng nút đỏ của một quả bom hẹn giờ.
Mười phút sau, căn bếp nhỏ ngập tràn mùi thơm của mì trứng xào thịt bò
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ đặt tô mì xuống bàn, lấy thêm đôi đũa rồi mới kéo ghế ngồi /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ nhìn tô mì, nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt chậm rãi trầm xuống / Chú... có bạn gái chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng con thấy chú dắt gái về suốt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú không phải thầy tu. Nhóc hỏi làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy... nếu con nói con thích chú, chú có thấy ghê không?
Tiếng đũa gõ vào miệng tô vang lên một tiếng nhẹ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ dừng tay, mắt vẫn không rời khỏi tô mì / Ăn đi. Đừng nói mấy câu vớ vẩn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không vớ vẩn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con thích chú từ hồi 14 tuổi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hồi đó thấy chú mặc áo sơ mi trắng, đứng ngoài sân nhà con, nắng chiếu vô mặt chú... đẹp trai muốn xỉu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Từ đó con thấy ai cũng xấu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ ngẩng đầu lên /
Mắt anh sâu và lạnh như thể giấu cả bầu trời đêm sau lưng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc mới 18. Tình cảm đó chưa đủ nghiêm túc để nói ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy cho con chứng minh. Mỗi ngày đều bên cạnh chú, có được không?
Im lặng bao trùm giữa hai người
Chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc và hương mì nóng bốc lên nghi ngút.
Quang Anh không trả lời
Nhưng anh cũng không đuổi Duy về.
Và đó là lần đầu tiên, “Cừu Con” của anh không còn là đứa bé hồn nhiên chạy theo chú đòi kẹo nữa… mà là một kẻ liều lĩnh bước vào vùng cấm nguy hiểm – nơi chỉ có người lớn mới được phép ở lại.
🌹🌹
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
NovelToon
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
Mất ròii
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
Mất hết ròi...
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
NovelToon
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
không còn gì nữa...
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
Hết thật ròii...

Bông không phải con nít nữa đâu

Buổi sáng hôm sau, nắng len qua rèm cửa, trải vàng lên thảm và sàn gỗ
Duy cựa mình, kéo chăn che kín mặt, chăn thơm mùi nước xả vải — là mùi nhà của Quang Anh.
Cậu không ngủ trên sofa
Qua sau khi ăn mì, Duy giành bằng được cái giường trong phòng ngủ chính, còn Quang Anh thì chẳng rõ ngủ ở đâu
Có lẽ là ghế dài ngoài phòng làm việc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ lăn một vòng, ôm gối gào lên / Chú ơiiii! Đói quá à!
Không có tiếng trả lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ ngồi dậy, tóc rối tung, áo thun xộc xệch rớt hẳn một bên vai /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ ra khỏi phòng, chân trần giẫm lên sàn gỗ lạnh buốt, lượn qua phòng khách rồi thẳng ra bếp /
Quang Anh đang đứng quay lưng lại, áo sơ mi xắn tay, bếp lò phát ra tiếng xèo xèo từ chảo trứng chiên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy rồi thì vô rửa mặt, đừng đứng đó như ma đói.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú nấu cho Bông hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú đang nấu cho chú. Còn nhóc muốn ăn thì vô phụ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ khịt mũi cười, chạy tới ôm lưng người đàn ông cao lớn trước mặt / Vậy cho Bông làm vợ chú nha.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ ngừng tay /
Trong một khoảnh khắc, im lặng giữa căn bếp nhỏ như đông cứng lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc Con, mày đang giỡn với ai vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con nói thật. Hôm qua con cũng nói thật.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ siết tay ôm chặt hơn /
Đầu cậu tựa vào tấm lưng rắn chắc ấy, mắt nhắm nghiền như thể nơi đó là chốn duy nhất mình thấy an toàn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bông thích chú.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải kiểu thích trẻ con... mà là kiểu muốn ôm chú ngủ mỗi đêm, muốn chú chỉ nhìn mỗi Bông thôi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy / Giọng thấp, trầm và đầy cảnh báo /
Nhưng Duy không lùi lại
Cậu không còn là cậu nhóc 14 tuổi ngơ ngác nữa
Bây giờ cậu 18, biết rõ cảm xúc mình là gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bông biết chú nghĩ con chưa đủ lớn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng con lớn rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biết rõ con muốn gì, và ai là người làm tim con đập nhanh nhất.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc nghĩ tao chưa từng nghe mấy câu này từ người khác hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ xoay người lại, ánh mắt sắc như dao, giọng cứng như đá / Cừu Con, nhóc chỉ là đứa nhỏ học cách bắt chước người lớn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tình cảm nhóc nghĩ là yêu, thật ra chỉ là tò mò, hiếu thắng, hoặc thiếu thốn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ ngẩng đầu, mắt đỏ hoe nhưng ánh nhìn không hề chớp /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ siết chặt tay thành nắm đấm / Con đã chờ từ 14 đến 18
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bốn năm đủ dài để con biết mình không còn tò mò nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mỗi lần chú dắt gái về, con muốn điên lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mỗi lần chú không trả lời tin nhắn, con cứ trằn trọc cả đêm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ im lặng, nhìn gương mặt non trẻ ấy, bướng bỉnh và đau lòng /
Trong ánh mắt của Duy, không có sự trẻ con.
Chỉ có dũng khí — cái dũng khí của một đứa nhỏ dám bước vào thế giới người lớn mà không sợ bị thương.
Một hồi lâu sau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ lên tiếng, giọng thấp như gió thoảng / Nhóc biết chú hơn nhóc 16 tuổi không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Biết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bông thích người lớn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhất là người khó tính, cọc cằn như chú.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao là thằng không ra gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao lăng nhăng, từng ngủ với không biết bao nhiêu đàn bà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng chú chưa từng ngủ với ai hai lần.
Câu đó khiến Quang Anh khựng lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ cười, nụ cười vừa ngây ngô vừa sắc bén / Vì chú chỉ cần thỏa mãn. Không ai khiến chú muốn ở lại lâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng... nếu là con, biết đâu chú sẽ muốn thêm một đêm nữa?
Không khí trong căn bếp lại trầm xuống
Mùi trứng cháy khét nhẹ
Nhưng chẳng ai để tâm nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ chống tay lên bàn, nhìn thẳng vào đôi mắt đối diện, đôi mắt chứa cả tuổi trẻ và nổi loạn /
Lâu lắm rồi, anh mới cảm thấy... mình không còn kiểm soát được mọi thứ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhóc muốn tao tin nhóc nghiêm túc?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy chứng minh đi. Nhưng đừng làm chú hối hận.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ gật đầu, chậm rãi bước đến, kéo áo Quang Anh xuống một chút, khẽ đặt môi lên gò má anh /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chú sẽ không hối hận đâu. Bông hứa
🌹🌹
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
NovelToon
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
MIRINDA SIÊU ANH HÙNG
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
XÚC XÍCH SIÊU ANH HÙNG
Con dợ của Duckk Dii
Con dợ của Duckk Dii
CAPTAINBOY

Chú mà quay mặt đi, con sẽ khóc thật đấy

Bữa sáng hôm đó kết thúc trong im lặng
Duy ăn hết sạch phần trứng và bánh mì mà Quang Anh dọn ra, rồi ngồi nghịch nĩa, mắt dõi theo từng động tác của người đàn ông trước mặt
Quang Anh uống cà phê, mắt không rời màn hình laptop, nhưng cậu biết, chú đang nghe.
Cái kiểu chú giả vờ lơ để né tránh
Nhưng né kiểu nào cũng không thoát khỏi mắt Duy được.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ chống cằm, nhìn chú chằm chằm / Chú...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lúc nãy chú không đẩy con ra
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đẩy không có nghĩa là chấp nhận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng cũng không phải từ chối
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ khựng lại, gõ bàn phím chậm hơn một nhịp /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ ngước lên, ánh mắt như phủ một lớp băng mỏng / Cừu Con, đừng nghĩ rằng vài câu nói hay một cái hôn nhẹ là khiến chú thay đổi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con đâu có vội
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con đâu nói bắt chú yêu con liền đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ nói xong thì đứng dậy, vòng ra phía sau ghế Quang Anh, vòng tay ôm nhẹ cổ anh. /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ thủ thỉ bên tai, ấm và ngọt như đường tan trong cà phê đen / Chú chỉ cần ở yên đấy, nhìn con lớn, và đừng mang cô nào về nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cấm chú à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bông không có quyền cấm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng nếu chú làm, Bông sẽ buồn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ đưa tay lên, gỡ vòng tay cậu ra khỏi cổ mình. /
Không mạnh, cũng chẳng nhẹ
Chỉ là đủ để Duy hiểu: người đàn ông này vẫn còn cố chấp chống lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cừu Con, chú không muốn chơi trò tình cảm với một đứa nhỏ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai nói con chơi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chú không phải người tốt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng không có gì đáng để con bỏ cả tuổi thanh xuân
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con không muốn người tốt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con muốn chú.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái người khó chịu, cọc cằn, thức khuya, uống rượu, hút thuốc, hay gắt gỏng, hay xua đuổi con đó... chính là người Bông thương.
Lần này Quang Anh không nói gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ quay bước ra cửa, vừa đi vừa xỏ giày, rồi bất ngờ dừng lại, quay đầu lại nhìn / Nếu chú không muốn thấy con nữa, chỉ cần nói thẳng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng chú mà quay mặt đi, con sẽ khóc thật đấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ vẫn ngồi yên, mắt dán vào laptop. /
Nhưng một cử động rất nhỏ ở ngón tay đã tố cáo anh đang run
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ bước ra khỏi cửa /
Gió ngoài hiên mát lạnh, nắng vàng tươi rọi xuống vai áo cậu
Cậu không khóc
Nhưng mắt lại cay
_______________________
Buổi chiều, công ty RC – Phòng Chủ tịch
Quang Hùng
Quang Hùng
Sáng nay mày trễ họp đó, à nhầm… chú trễ họp đó nha chú Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ không ngẩng lên, chỉ trầm giọng / Còn gọi một câu "chú" nữa là tao sa thải
Quang Hùng
Quang Hùng
Ê, đừng có vô tình vậy chứ.
Quang Hùng
Quang Hùng
Tao có khác gì ba nuôi thằng Duy đâu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó vừa rời nhà tao sáng nay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mới tỏ tình
Quang Hùng
Quang Hùng
/ suýt sặc cà phê / Cái gì? Duy? Cái nhóc mồm mép đó? Nó tỏ tình với mày á?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải lần đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng lần này... tao nghĩ nó nghiêm túc.
Quang Hùng
Quang Hùng
Vậy mày tính sao?
Quang Anh im lặng một lúc rất lâu, rồi khẽ đáp, mắt nhìn ra cửa kính cao tầng, nơi nắng chiều trải dài như bóng một người
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao sợ… nếu nhận lấy, sẽ làm nó đau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu từ chối... có khi là tự cắt mất cái thứ ấm duy nhất trong cuộc đời tao
___________________
Tối hôm đó
Cừu Con 😡 -> Chú Quang Anh 👊
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Con không bắt chú trả lời gì ngay đâu. Nhưng nếu chú từng thấy con là một đứa nhỏ, thì hôm nay... làm ơn, hãy nhìn con như một người trưởng thành.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Một người con trai biết mình muốn ai, và sẵn sàng vì người đó mà học cách yêu đúng cách.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ nhìn màn hình /
Ánh sáng điện thoại phản chiếu lên gò má anh, nơi có thứ gì đó ươn ướt, không rõ là mồ hôi… hay một giọt thương.
🌹🌹

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play