Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RhyCap ] HotBoy Simp Vợ

Chap 1 : Khoá Sinh Viên Mới

Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
LƯU Ý : Tất cả những nhân vật, những bối cảnh chỉ được xây dựng bằng trí tưởng tượng.
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Không giống với đời thật hay gì đó, ai biết....
_________________
Trường Đại Học [ Khuê Lưu Thành ] đang rộn ràng đón chào một khoá tân sinh viên mới.
Khuôn viên trường hôm nay có vẻ đông đúc hơn thường lệ.
Sinh viên cũ mới lẫn lộn trong dòng người.
Tay cầm hồ sơ, miệng không ngớt gọi tên những người thân thuộc.
Hai bóng hình cao lớn vừa đi vào cổng thì một người phía trước ngoái đầu lại nhìn.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
//cầm chai nước//
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ê Quang Anh, đi xem bảng điểm không.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Thôi, mày đi đi, tao chưa tỉnh ngủ.
Vừa nói xong, Quang Anh vươn vai định hướng quay về ký túc.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Đi mà, lâu lâu thử coi mấy đứa tân sinh viên như nào.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Tao nghe nói có người điểm Anh Văn đỉnh lắm.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Ủa, mắc gì mày quan tâm vậy ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Thì...tò mò, lỡ học chung môn thì còn biết đường mà xin tài liệu.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Thật ra là mày hóng drama đúng không ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Cũng chút chút,... Nhưng đi nhanh coi!!
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Tao rủ mày nãy giờ rồi đó Quang Anh!!
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//thở dài//
Quang Anh chỉ biết thở dài.
Nhưng rồi cũng đút tay vào áo khoác, chậm rãi bước theo.
Hai người đi xuyên qua khu A, vòng qua hành lang khu B
Nơi tấm bảng được trưng bày khi sáng.
Học sinh bu quanh, nhiều đến không đếm nổi.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Này!! Tránh ra một bên tí coi.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Làm gì dính sát vào nhau vậy.
Đăng Dương thì chen vào trước, miệng càm ràm chẳng nghỉ ngơi.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Đây đây nè, môn Anh Văn nè.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Hoàng Đức Duy... Ai vậy ta?
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Trời ơi, 9.8 luôn hả, ghê vậy!
Lời bàn tán không ngớt
Quang Anh chen vào thì thấy một cái tên nổi bật ngay đầu danh sách.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
"Hoàng.. Đức.. Duy!! 9.8/10"
Quang Anh nhướn mày, nhìn kỹ cái tên trên bảng rồi lặp đi lặp lại như ghi nhớ.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
"Hoàng Đức Duy"
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
//huých tay Quang Anh//
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ê, tên nghe nhẹ nhàng ha.
Sinh Viên [ Nam ]
Sinh Viên [ Nam ]
Tên như này là con trai rồi.
Sinh Viên [ Nam ]
Sinh Viên [ Nam ]
Hôm qua tui có nhìn sơ qua mấy tấm hình của tân sinh viên.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Tên dễ thương, điểm cũng đỉnh.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Ê có khi nào là vibe kiểu mọt sách cool ngầu không.
Nghe những lời xì xầm bên tai, Quang Anh chỉ nhìn tên rồi cười nhếch.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//chỉnh lại tay áo//
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Biết đâu lại giống học sinh lớp 10.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ủa rồi cười gì.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Đừng nói mày...để ý rồi nhaa!!
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Xàm quá, ăn sáng chưa ?
_ Khối B _
Tầm giờ trưa nơi lớp học, Pháp Kiều nằm dài ra bàn.
Tay ôm cặp, mí mắt nặng trĩu vì thiếu ngủ.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều ơi, lên thư viện với Duy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//kéo tay áo Pháp Kiều//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời ơi mới sáng.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Tha cho Kiều đi Duy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Nhanh, Duy cần tìm tài liệu môn đại cương.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Hic... Kiều vẫn chưa tỉnh ngủ mà.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Duy có biết sáng thứ hai nó độc ác cỡ nào không.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//sắp xếp tập// Chứ không phải do tối hôm qua Kiều cày phim à.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ngủ sớm đi cho tốt.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Đam mê đam mê.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nhưng... Nhưng màaa....
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Rên than tiếng nữ Duy nắm cổ áo kéo Kiều đi luôn đó.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đừng có mà nhõng nhẽo nha.
Pháp Kiều chỉ biết dụi mặt dô áo khoác rồi rên than một tiếng nhỏ.
Cuối cùng cậu cũng miễn cưỡng đứng dậy, mắt vẫn lim dim chẳng mở hết.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đọc sách vui mà, đúng không ?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Có mình Duy vui thôi trời ơi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Cỡ này chắc là bệnh nhân nghiện học đấy.
_______________________
_ Thư Viện _
Chưa đầy 10 phút sau khi lên thư viện
Trong lúc Đức Duy vẫn đang hí hoáy tra mục lục điện tử, thì Pháp Kiều đã lẻn đến chỗ khác.
Vừa đi vừa nhìn Quanh xem coi Đức Duy có phát hiện ra mình bỏ trốn không.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Học gì mà siêng dữ vậy không biết.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Hứm!!
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trốn khỏi ác ma Đức Duy rồi bây giờ bổn cung sẽ tìm nơi thích hợp để chợp mắt. //vươn vai//
Cậu đi một hồi thì chợt nhìn ra cửa sổ, nơi khuôn viên sau trường.
Nơi đó có tán cây lớn che mát những hàng ghế đá.
Gió sáng thổi qua nhè nhẹ, dịu dàng.
Khi đi qua sân thể thao để đến khuôn viên sau, âm thanh ồn ào từ bên trong phát ra khiến cậu dừng lại một chút.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Ủa, gì ồn dữ ?
Trong sân sinh viên đang chơi bóng rổ, tiếng bóng nện xuống sân, tiếng hô hào, cười đùa rôm rả.
Một động tác nhảy dứt khoát, trái bóng xoay tròn giữ không trung rồi nhẹ nhàng rơi vào rổ.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Aaaaa, Đăngggggg Dươnggggg.
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Chồnggggggg emmmmmm
Sinh Viên [ Nữ ]
Sinh Viên [ Nữ ]
Trời ơi người gì mà đẹp vậy, giỏi nữaaaa
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời đất ơi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Con gái con đứa gì mà kêu người ta là chồng.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Mất giá quá vậy.
______
Trong đây chỉ là viển tưởng, không ám chỉ hay ẩn ý đối với bất cứ ai.
Nhân vật được dựa theo chính tính cách trong nội dung mà tác giả xây dựng!!
_______
Pháp Kiều nhíu mày, nhìn Đăng Dương đang ở dưới sân tận hưởng bầu không khí.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Đăng Dương à.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Là cái người mà mấy bạn nữ lớp mình bàn tán cả ngày.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Còn cái gì mà Quang gì đó.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Thôi mặc kệ đi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Đi ngủ sướng hơn. //hí hửng định quay đầu đi//
Pháp Kiều định quay đi thì đúng lúc đó Đăng Dương ngẩn đầu lên.
Ánh mắt vô tình quét ngang hành lang và bắt gặp ánh nhìn của Pháp Kiều.
Cậu không ngạc nhiên, không cười cũng chẳng chào.
Nhưng Đăng Dương thì khác, anh mỉm cười nhìn Pháp Kiều.
Một nụ cưới thoáng qua.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
"Người đó là? Tân sinh viên mới sao?"
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
"Trong lạ mắt, mình chưa gặp bao giờ."
Ở ngây cửa phòng bóng rổ, Pháp Kiều nhìn Đăng Dương cười xong thì khựng lại.
Chợt nhận ra phải cười lại với họ, nên Pháp Kiều cũng cười.
Cái mỉm môi cười khờ...
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//cười khờ//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
"cười gì cười"
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
"bị khùng à, hay bị điên"
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//xoay người bỏ đi//
__________
____________________
_ End Chap 1 _
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
À thìiii
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Truyện nào cũng là truyện mà....
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
....

Chap 2 : Cậu Cần Cái Này À ?

_________________
Sau khi trốn khỏi thư viện và rời đi trước hành lang phòng bóng rổ.
Pháp Kiều cũng đã đến gốc cây của khuôn viên sau trường.
Bên dưới gốc cây lớn nơi ánh nắng bị tán lá xanh mướt che mất đi phân nửa.
Cậu ngồi xuống ghế đá, ngước mặt lên trời.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Aaa mát quá, Duy quá ác!!
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Học cái gì mà cực thế không biết.
Pháp Kiều dựa lưng thoả mãn chưa đầy hai phút thì.
*Bộp!!
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Gì vậy!? //giật mình, bật người dậy//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Biết ngay là Kiều sẽ trốn ra đây mà!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//chóng tay vào hông//
Đức Duy mím môi, tay chóng hông nhìn bạn mình với ánh mắt có chút bực bội và bất lực.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời ơi..
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Kiều vừa chợp mắt chưa đến hai phút luôn đó Duy!
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Mới có chút xíu luôn á!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Chút xíu cái gì?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy tìm Kiều muốn chết, nè lát nữa mang cái này về lớp luôn.
Đức Duy chìa tay ra, một đống tài liệu được Duy ôm từ thư viện đến.
Nào là giấy, tài liệu rồi sổ lẫn lộn sách tập nữa.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
À mà, nhưng thôi luôn đi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ngồi đây cũng được, Duy cũng lười leo lầu lắm.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//chu môi// Nãy mới chê Kiều trốn bây giờ cũng y chang?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Khác nha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy đem theo bài, để Duy đọc.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Năm nhất mà học chi lắm vậy, thư giãn tí đi.
Pháp Kiều vừa nói vừa dựa vào vai Đức Duy, mắt nhắm lại vào giấc đầy ngon lành.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Pháp Kiều!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ở đây nắng chiếu vào mắt, ngủ không ngon đâu.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//lim dim//
Đôi mắt Pháp Kiều lim dim trên vai Đức Duy, đầu hơi nhúc nhích nhưng chẳng buông trả lời.
Đức Duy cũng chỉ biết nhìn bạn mình rồi thở dài.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hazz,... Một lát thôi nha.
Rồi em cũng nhẹ nhàng mở tài liệu cử chỉ không mạnh vì sợ bạn mình thức giấc.
Mắt em chăm chú đọc, tay thỉnh thoảng đưa lên vuốt nhẹ một trang giấy lật.
Em im lặng như một bức tranh, mái tóc rũ xuống trán, ánh mắt tập trung đến mức khiến người từ xa nhìn vào cũng thấy yên bình.
_ Một lát sau _
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//lẩm bẩm//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Buồn ngủ quáa
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//nghiên đầu//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ngủ một lát cũng được, ở đây mát mà, không sao đâu.
Đức Duy cười cười, giọng nói của em nhẹ như gió thoảng trong không gian gió mát.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//dụi mắt// Ủa nãy giờ, Duy không giận Kiều hả?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Giận gì đâu, Duy biết Kiều mệt mà.
Nụ cười của Đức Duy dịu nhẹ như một vệt nắng ấm.
Không có lấy một chút giận dữ, chỉ là một sự hiền lành, bao dung toả ra từ ánh mắt em.
________________
Trên hành lang khu A lầu 2, Đăng Dương đứng dựa vào lan can, mắt chăm chú nhìn ra phía sân sau.
Quang Anh đứng kế bên, tay lướt điện thoại.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Mày đứng đây nãy giờ.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Rốt cuộc là mày coi cái gì vậy ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Nhìn chút thôi.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ê, bỏ điện thoại xuống nhìn kìa.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Gì đâu mà hấp tấp.
Tay Quang Anh tắt màng hình điện thoại rồi để lại vài túi áo khoác.
Mắt nhìn theo hướng Đăng Dương chỉ.
Tầm mắt dừng lại ở gốc cây to cuối sân.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Rồi đó là ai ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Không biết.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Không biết rồi rủ nhìn làm gì ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Tân sinh viên mới đó.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Nhóc đọc sách thì tao không biết.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Còn nhóc con nằm ngủ kia lúc nãy nhìn tao ở sân bóng rổ.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Thì sao ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Đẹp mà, nhìn đi.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Ừm!
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Nhìn chăm ngoan thế kia chắc khối B nhở.
Quang Anh gật đầu, nhưng mắt vẫn không rời khỏi hình ảnh cậu sinh viên đang chăm chú đọc tài liệu dưới cái nắng nhạt.
Đăng Dương nhìn qua Quang Anh, thấy bạn mình chăm chú nhìn người khác như vậy thì liền huých tay cười cợt.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Mày nhìn làm chi mà ghê vậy ?
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Tao đâu có nói gì.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Coi mày im im là tao thấy có chuyện rồi đó.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Coi chừng thích người ta nhaa.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Mày lo chuyện mày trước đi.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Tao để ý mày nhìn người ta còn lâu hơn tao nữa.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ơ.. Tao nhìn vì tò mò thôi.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Cơ mà hai nhóc con đó thân ghê, trông cứ như cặp đôi ấy.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//bật cười//
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Đọc truyện ít thôi!
____________________
_ Tan Học _
Giờ tan học, ánh nắng chiều vàng ươm rót xuống hành lang và sân trường.
Từ phía khu B, Đức Duy ôm tập tài liệu trước ngực, vai thì quẩy cặp chỉnh trang phía sau.
Nắng chiều đỗ lên mái tóc hơi rũ, làm nổi bật làn da trắng và gò má hồng tự nhiên.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều, chiều nay mình ăn mì trộn đi. //ríu rít//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy mới tìm được cái loại tương đen ngon lắm.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Cứ học xong là nghĩ ngay đến đồ ăn ha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//đẩy nhẹ vai Đức Duy//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Mà công nhận nha, đi dưới nắng trông Duy sáng lắm đó.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Sáng gì ?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Sáng như kiểu thiên thần ấy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Nhảm nhí!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//xấu hổ quay mặt đi//
Từ xa Quang Anh và Đăng Dương đi phía sau, họ cũng vừa mới rời lớp.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Ê, nhìn kìa.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
//hất mặt//
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Thấy rồi.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Nhìn gì dữ vậy?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Tóc trắng đó, đúng không ?
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Mày ồn quá!!
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//nhăn mặt// Tao nhìn ai là chuyện của tao.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Cái dáng vẻ ôm tập đi lon ton trông như mèo ấy nhỉ?
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Mày im chưa?
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//liếc Đăng Dương// Mày nói nữa là tao kéo cổ mày về nhà luôn đó!
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
//bật cười// Hâhaa, ông trời cho mình gặp hai nhóc đó coi bộ cũng khéo thiệt ha.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//bỏ đi trước//
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Này!! đợi tao.
Trời dần chuyển từ cam thành đen.
Trên con đường về nhà, Đức Duy và Pháp Kiều đi trên vỉa hè như thường lệ.
Đức Duy quay sang cười với Pháp Kiều, nụ cười mỉm, giọng thì nhẹ như gió thoảng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều, hay mình ghé vào cửa hàng tiện lợi chút ha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Duy muốn mua gì hả.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Mà lúc nãy đã ăn mì rồi mà ?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đi màaa, ghé một lúc thôi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//thở dài// Lại mua đồ ngọt chứ gì.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Chút snack thôi, Duy vẫn đói mà.
Cả hai bước vào, cửa kính bật mở, tiếng nhạc nền phát lên khe khẽ.
Đức Duy đặt đóng tài liệu lên kệ gần cửa, phủi phủi tay rồi đi thẳng về dãy bánh kẹo.
Ánh đèn trắng tinh hắt xuống làm làn da em trở nên trong trẻo.
Tóc ướt mồ hôi, sợi tóc mái rũ vướng trán, em ngước lên với lấy hộp bánh được đặt kệ cao.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Cố lên, gần được rồi!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//rướn người//
Nhưng chiều cao là một chuyện khác, dù có cố đến mấy, đầu ngón tay chỉ chạm đến mép hộp.
Và rồi. Một bàn tay khác rắn rỏi, với lên phía trên.
Hộp bánh được lấy xuống rồi nhẹ nhàng đưa đến trước mặt em.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nhóc cần cái này hả ?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//quay phắt lại - ngẩn đầu//
Đứng trước mặt cậu, một bóng hình cao lớn, mặc áo khoác đồng phục của trường [ Khuê Lưu Thành ]
Mái tóc đen nhánh, đôi mắt sâu như mặt hồ đậm nét lặng sắc về đêm.
_ Khoảng khắc ấy trôi thật chậm _
Đức Duy lặng người, mắt nhìn hộp bánh, rồi lại nhìn vào ánh mắt người kia.
Em bối rối, tay vội vàng đỡ lấy hộp bánh, ánh mắt rút lại như một con nai nhỏ bị bắt gặp giữa rừng yên ắng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Dạ,... Dạ cảm ơn anh.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//cuối đầu//
Giọng em như một giọt sương khẽ chạm lên nền gạch mát.
Quang Anh không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu.
Trong mắt anh, cậu nhóc trước mặt thật nhỏ bé, cũng thật nhẹ nhàng.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//bước tới//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Ủa, Duy chọn được chưa ?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
À,... Rồi, mình đi thanh toán thôi.
Đức Duy và Pháp Kiều rời đi.
Pháp Kiều thì đến thanh toán với nhân viên còn Đức Duy thì cuối người ôm lên lại đóng tài liệu.
Cả hai vội vàng bước đi ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Phía sau, Quang Anh vẫn lặng lẽ nhìn theo, bàn tay đút vào áo túi khoác.
Không biết vì sao mà môi khẽ cong lên.
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
//huých vai Quang Anh//
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Cái gì đây?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Hộp bánh thôi mà cũng làm người ta xao xuyến à?
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Khùng quá.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Mày mua xong chưa ?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Xong rồi.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Xong thì về.
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
Nguyễn Quang Anh [ Bột ]
//xoay người bỏ đi trước//
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Lại bỏ tao nữa à?
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Trần Đăng Dương [ Bống ]
Biết đợi không ???
Quang Anh không đáp.
Anh nhìn lẵng lặng nhìn về phía Đức Duy rời đi lúc nãy.
Một chút gì đó mơ hồ trong lòng ngực, một thứ gọi là gì nhỉ ?
[ "Chú ý" chẳng hạn ]
______
_________________________
_ End Chap 2 _
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Cái idea lấy đồ dùm này cũ vãi
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Nhưng cái đầu tui không có đơn giản như dị
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Một đóng content luôn=)))))
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
Quằn bản thân vậy đó...

Chap 3 : Lỡ Duy Là Nữ Chính Thì Sao

___________________
Đêm phủ xuống trên con trở đường về nhà.
Ánh đèn đường hắt xuống mặt đất những vệt vàng dài thướt tha.
Không khí đêm mát dịu, từng đợt gió nhẹ lướt qua làm cành lá rung rinh.
Pháp Kiều đi bên cạnh Đức Duy, tay cầm bánh, miệng không ngớt luyên thuyên.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nè, nói chứ bộ phim hôm qua Kiều xem căng nha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Diễn viên đẹp, nội dung cũng có chiều sâu, mà cái khúc nữ chính bỏ đi ấy.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời ơi,... Khóc banh xác!!
Đức Duy bật cười, tay ôm tập sách phía trước, vai thì đong đưa theo từng bước chân.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//bật cười//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều coi phim nào mà mỗi lần kể thì đều "banh xác" vậy ?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Nghe mà Duy thương nhân vật luôn á.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Ủa? Bộ Kiều nói sai à?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Phim buồn thật mà.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Kiều mà là nữ chính thì Kiều bay vô bạt tai nam chính từ tập hai rồi!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Dữ vậy ha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//cười cười, nghiên đầu nhìn Kiều//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy thấy Kiều xem phim tình cảm hơi bị nhập tâm đó.
Pháp Kiều nhún vai, và cười một cái rất....Pháp Kiều.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nhập tâm thì mới hiểu được tâm lý nhân vật.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Chứ như Duy, suốt ngày xem mấy phim học đường, lạnh tanh.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy thích nhẹ nhàng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Với lại, dễ chịu, thế cũng tốt mà.
Hai bóng hình nhỏ nhắn đi tiếp trên con đường, tiếng bước chân khẽ đều đều trên vỉa hè.
Rồi Pháp Kiều bỗng nheo mắt quay sang liếc nhìn Đức Duy từ đầu đến chân.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
À há!!, nè Duy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hửm?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Lúc nãy trong cửa hàng tiện lợi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Người lấy bánh giúp Duy là ai vậy?
Đức Duy thoáng khựng một chút, như thể không nghĩ tới chuyện này sẽ bị hỏi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//ngập ngừng// Ờ,... Duy không biết, chỉ thấy anh ấy giúp thôi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Không biết mà nhìn có vẻ.... Thẹn thùng haa.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//hớn hở// Mà lúc đó trông mặt của Duy như trái đào ấy.
Đức Duy khịt mũi, hơi nghiên đầu né cái nhìn tò mò của Pháp Kiều.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Không có đâu, Duy chỉ bất ngờ vì anh ấy giúp thôi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Vậy sao không hỏi tên ảnh?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ơ,... Đâu tiện hỏi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Với lại Duy cũng đâu có quen.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//bật cười//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời ơi, nói chuyện như kiểu người xưa gặp nhau ngoài phố á.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Người ta đẹp trai vậy mà Duy không thèm để tâm gì luôn hả ?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//ngoảnh đầu sang - tròn mắt//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy để tâm chuyện anh ấy giúp.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Chứ không phải chuyện anh ấy đẹp trai hay không.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời ơi dị he.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//thở dài// Không biết cái người kia có biết là ảnh vừa cứu rỗi trái tim trong veo này không nữa.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//cười khúc khích//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Thôi đi, đừng có ghép đôi lung tung nữa.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Ghép đâu, Kiều nói thiệt mà.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Kiều thấy ánh mắt ảnh nhìn Duy á,... Không phải ánh mắt của người dưng đâu.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Thôi thôi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//xua tay// Kiều về nhà xem phim bi kịch của Kiều tiếp đi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Duy không muốn bị viết thành vai nữ chính đâu.
Nghe xong câu nói của Đức Duy.
Pháp Kiều bật cười sặc sụa, mém thì ngã vào cả cột đèn ven vỉa hè.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Lỡ đâu Duy là nữ chính thật đó nha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Mà ảnh cũng là nam chính luôn.
Đức Duy không trả lời, chỉ khẽ cuối đầu, môi cong lên cười bất lực vì sự chèn ép của bạn mình.
Nhưng nụ cười bất lực đó lại thoáng lên một chút nhẹ nhàng như cánh hoa đang rơi xuống mặt đường lúc về đêm.
Phía sau, đèn đường vẫn vàng ươm, gọi lên hai bóng dáng sát cạnh nhau.
Một người thì nói không ngừng, còn một người chỉ im lặng rồi thỉnh thoảng lại cười.
_______________
Hai bóng dáng nhỏ, chiều cao ngang ngang nhau, chầm chậm rãi bước một lúc thì cũng đến con đường quen thuộc.
Đường phố về đêm không quá đông, chỉ còn lại tiếng ve râm ran muộn màng và gió thoảng nhẹ mùi hoa sữa đầu mùa.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nè, mai có tiết không ?
Đức Duy ôm tài liệu trong lòng, bước đều bên cạnh Pháp Kiều.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Có chứ!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hai tiết đầu á, Kiều định trốn nữa hả?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Không có, đang suy nghĩ thôi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Tại bộ phim lần trước hôm nay ra phần hai.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Hấp dẫn ghê luôn.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Rồi Kiều lại ngủ gục trong lớp như sáng nay cho mà coi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Thì lúc đó nhờ Duy ghi bài dùm nè.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Bạn thân là vậy mà, đúng hong?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//quay sang nhìn Pháp Kiều//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ngày mai Duy cũng định ngủ đó.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Cái gì!? Tụi mình ngủ hết thì ai ghi bài?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Không biết.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời đất ơi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đùa thôi, Duy nào mà ngủ trong lớp học.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Ờ đúng rồi ha.
Đi thêm một đoạn thì cũng đến cổng nhà Đức Duy.
Một căn nhà nhỏ xinh với dàn cây xanh phủ bóng xuống mặt đường.
Đèn trước cổng sáng bưng, soi sáng cả hai gốc cây to nhất đứng uy nghiêm trái phải.
NovelToon
[ LƯU Ý : Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ!!! ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//dừng lại//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Tới nhà rồi kìa.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//gật đầu, tay kéo lại vai cặp//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều về cẩn thận nha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Tối rồi đừng đi lùi nữa đó, dễ vấp lắm.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//nhướng mày//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Bộ trong mắt Duy, Kiều là trẻ con à.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hơn trẻ con một chút.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Gì kỳ vậy, Kiều lớn hơn Duy mấy tháng lận đó.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nhỏ hơn mà nói vậy là hong được nha!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//nghiêng đầu//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Tại Duy cảm thấy Kiều nói chuyện như nhỏ hơn Duy mấy tuổi vậy á.
Pháp Kiều định giơ tay cốc đầu Đức Duy thì cậu chỉ rút tay lại rồi bật cười.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Thôi vào nhà đi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Tắm rửa rồi coi có đói thì kiếm gì ăn thêm.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Học ít ít thôi còn ngủ sớm nữa đó.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Biết rồi mà.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều cũng về sớm, đừng có mà lang thang đâu đó nha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Rồi rồi.
Pháp Kiều thì quay lưng rời đi vào bên trong con đường tiếp đó.
NovelToon
Đức Duy thì đứng trước cổng chỉnh lại đóng tài liệu.
Đi chưa được vài bước thì Pháp Kiều ngoái đầu lại.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nè Duy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//ngẩng đầu//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hửm?
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Duy đẹp lắm á, dù Duy không tin. //cười//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Thì hồi nãy vẫn có người đẹp trai hơn mà nhìn cậu đắm đuối nữa đó, nhớ chưa ?
Một làn gió như ùa qua Đức Duy khiến cậu đơ ra một lúc.
Rồi cậu bật cười, gò má hơi đỏ lên nhưng chỉ khẽ lắc đầu.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Kiều về lẹ đi, nói chuyện kỳ cục hoài.
Pháp Kiều cười ha hả, tay đưa lên vẫy nhẹ rồi quay người chạy đi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Được rồi, ngày maii gặp lạii
*Cạch
Cổng sắt vang lên tiếng "cạch" khi Đức Duy mở ra rồi đóng lại.
Cậu đứng đó thêm một chút chứ chẳng vội vào nhà.
Mắt dõi theo bóng lưng của bạn mình xa dần, dần khuất rồi mới bước vào.
______________
Cửa nhà bổng vang lên *lạch cạch.
Mẹ Dung đang ngồi trên sofa xem tivi thì ngoái đầu lại nhìn, vừa nhìn thấy con thì liền đứng bật dậy.
Chân đi dép lông mà chạy nhanh khiếp hồn.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Duy! Con về rồi hả.
Đức Duy khẽ cười, chưa kịp nói gì thì mẹ Dung đã nhào đến ôm chầm lấy.
Cái kiểu ôm như ôm cả gió cả trời vào lòng.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Trời ơi, con đi học có mệt không?
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Sao về trễ vậy, có ăn uống gì chưa?
Đức Duy thì để yên cho mẹ ôm, giọng thì đáp nhẹ.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Dạ con ăn rồi mẹ, ăn với Kiều,... Tụi con ghé cửa hàng tiện lợi nên về hơi trễ.
Mẹ Dung xoa xoa lưng Đức Duy rồi kéo hẵng vào trong nhà.
Không quên liếc mắt nhìn ba Quân.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Anh thấy không?
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Con trai em biết lo rồi đó, đã lớn chừng này rồi này.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
//giơ tay đo đo chiều cao//
Ba Quân ngồi nơi bàn làm việc được đặt ở gốc phòng khách.
Mắt vẫn không rời khỏi laptop nhưng miệng thì cười cười nói nói.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Lớn vậy mà cái thân vẫn như hồi cấp hai.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Gầy gầy, nhỏ nhỏ, còn trắng như giấy.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//bật cười nhìn ba//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ba khỏi lo, con ăn khoẻ dữ lắm.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
//chen vào//
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Ăn khoẻ cái gì?
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Hôm trước mẹ nấu cho con tô cháo mà còn bỏ mứa.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Mà thôi, con đi tắm đi, rồi lên phòng nghỉ ngơi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Dạ mẹ.
Đức Duy bước lên cầu thang, từng bậc từng bậc rồi dần khuất bóng.
Dưới nhà, mẹ Dung đứng nhìn được một lúc thì đột nhiên quay phắt lại.
Nhanh chân mà phi ngây đến chỗ ba Quân, vừa nhào đến là ôm lấy cổ của ông mà nũng nịu.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Taa đaa, anh nhìn xem.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Nhìn Duy kìa, giống anh ghê á, cái dáng đi là y chang.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Mặt lúc nào cũng cười tươi nữa chứ, đáng yêu ghê luôn á!
Ba Quân ngó qua bà bằng nữa mắt nhưng lại chẳng nỡ lòng gỡ tay bà ra.
Mặc cho bà ôm lấy và câu tới câu lui.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Ôm thì ôm nhưng đừng có phá.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Không thì ngồi yên để chồng em còn làm việc.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Kệ anh! Làm việc thì làm việc đi.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Đức Duy nhà mình ngoan thế kia thì con nhà người ta không có cái cửa!!
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Hương Dung xin cái cửa nhé!!
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Anh thấy Duy giống em hơn.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Rất đáng để cưng.
Mẹ Dung ngồi luôn lên đùi chồng, miệng cười khúc khích, đầu thì tựa vào vai, tay thì ôm chặt hơn.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Xía, dẻo miệng.
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Võ Ngọc Hương Dung [ Mẹ Đức Duy ]
Tui không có cưng, tui chỉ thương,... Tui thương cả anh lẫn con!
Ba Quân chỉ biết thở dài, tay thì tiếp tục gõ phím nhưng môi thì đã cười mãn nguyện.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Rồi rồi biết rồi.
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Hoàng Đức Quân [ Ba Đức Duy ]
Anh biết em thương con rồi, bà nội nhỏ của tui ơi.
Ánh đèn vàng rọi lên góc phòng yên tĩnh.
Mẹ Dung tựa vào vai ba Quân, tiếng gõ bàn phím xen giữa hơi thở đều đặn.
Căn nhà nhỏ ngập trong sự ấm áp bình dị của hai người đã quen sống bên nhau qua bao năm tháng.
_______________________
_ Một lát sau _
Trời về đêm, không khí dịu mát len qua khung cửa sổ hé mở.
Trong căn phòng nhỏ nhắn gọn gàng, ánh đèn bàn học vàng nhạt phủ lên giá sách và tường dán mấy từ công thức cũ.
Đức Duy vừa tắm xong, mái tóc còn hơi ươn ướt, vài giọt nước khẽ lăn xuống gáy.
Cậu mặc chiếc áo thung trắng mỏng, quần đùi ngắn đơn giản, kéo ghế ngồi xuống cạnh bàn.
Cậu cầm cuốn "Đại cương kinh tế học", mở vài trang đọc qua loa.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Ờm.... Kinh tế quy mô... Cầu tăng, cung giảm, ờ thì giá tăng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hmmmm....
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Giá tăng chắc vàng cũng tăng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
À ờ, cứ cho là vậy đi
Đọc một lúc thì cậu thở ra, gác tay lên trán, rồi tay với lấy cuốn sách Anh Văn đã mượn lúc sáng từ thư viện.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Cái này mình thích nè.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Mà thôi, đọc một chút chắc cũng đi ngủ.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Mình lười chạy lắm.
Cậu lật từng trang, tiếng giấy sột soạt trong không gian yên tĩnh.
Nhưng đến lúc sau, cậu nhìn thấy có một trang giấy được gập góc, hơi dày hơn mấy trang còn lại. Cậu mở ra.
Và rồi, đập vào mắt Đức Duy là hoàng loạt chữ viết tay bằng viết đỏ.
Đại loại là.
📝 Nguyễn Quang Anh ❤️ nhà giàu, học giỏi lại đẹp trai, trời ơi yêu lắm luôn á.
📝 Quang Anh ơi em yêu anh.
📝 Quang Anh chồng em.
📝 Yêu Quang Anh nhất trường!!!
📝 Nguyện chết vì anh, em yêu anh Nguyễn Quang Anh ❤️
____________
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//trố mắt//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hở?.... Cái gì đây trời?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//đưa cuốn sách gần mắt hơn//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Nguyễn Quang Anh??
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Là ai vậy trời?
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Còn vẽ trái tim trái ơ nữa chớ.
Đức Duy lẩm bẩm với trang sách, ánh mắt hơi hoang mang.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Học sinh nào mà rảnh ghê.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Mượn sách mà như vậy là hỏng có được nha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hư sách người ta hết.
Nói vậy thôi chứ mắt cậu vẫn dừng lại ở cái tên "Nguyễn Quang Anh".
Miệng cậu lặp đi lặp lại cái tên đó vài lần trong đầu như đang cố lục lọi ký ức.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hình như này hôm nay,... Mình có nghe ai đó nhắc đến tên này.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//nhíu mày suy nghĩ//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Thôi kệ đi, chắc mấy người khối trên.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Mình không cần quan tâm đến.
Tay cậu lại tiếp tục lật qua trang khác, góc sách lại như cũ, rồi tiếp tục đọc hàng ngữ pháp bên dưới.
Nhưng được vài dòng thì cái dòng "Nguyễn Quang Anh" lại đập vài mắt cậu.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Cái gì nữa đây!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Quang Anh, lại là Quang Anh!!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//thở dài// Lo học đi, mượn sách rồi ghi tên người ta vào làm gì không biết.
_ Một lúc sau _
Đức Duy gập cuốn sách lại, cậu thở dài, đôi mắt mệt mỏi trôi về một hướng.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Thôi Duy chịu thua mấy bạn luôn á.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đọc đâu cũng thấy " Quang Anh - Quang Anh"
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//đưa tay xoa xoa thái dương//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Nguyễn Quang Anh ơi là Nguyễn Quang Anh.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Đọc sách mà cỡ vậy sao vô đầu được.
Không còn cách nào khác, Đức Duy đứng dậy rồi ngã lên giường, tay với lấy điện thoại trên bàn.
Màn hình vừa sáng lên, cậu nằm ngửa, kéo chăn đắp ngang người rồi bấm điện thoại như mọi đêm.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Bấm chút rồi ngủ, chắc trôi hết khỏi đầu thôi.
____________
_ Phòng Pháp Kiều _
Pháp Kiều đã tắm xong từ lâu.
Cậu nằm trên giường mềm, tay trái ôm gối tay phải bấm điện thoại.
Màn hình phản chiếu trên gò má mịn màng, lấp lánh ánh sáng từ điện thoại.
Cậu lướt Facebook chán chê với mấy bài meme, phim ngắn như bình thường.
Đến khi lướt trúng một bài đăng khiến cậu ngỡ ngàng.
NovelToon
Pháp Kiều ngồi bật dậy, đôi mắt cậu mở to, đưa điện thoại lại gần, kéo zoom từng chi tiết.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Cái này!?... Người này ở sân bóng lúc sáng mình gặp.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Đúng rồi,... Đúng là người đã thấy.
Nhìn hình một lúc thì tay Pháp Kiều vội vàng kéo xuống phần bình luận.
💬 : Cả cái trường chỉ có cái tên Quang Anh và Đăng Dương là tôi réo bằng "Chồng" suốt hai năm nay!!
💬 : Đăng Dương chồng tui, mấy bà xích raaa!!!
💬 : Chồng em, Quang Anh ơi, em yêu anh ❤️❤️
__________
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
//lướt bình luận//
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời đất ơi trời!!
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Rồi gì đây.
NovelToon
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Trời má, hotboy luôn hả.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Cái người này là cái người lấy bánh cho Đức Duy á hả.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Chết rồi, ngày mai bị đánh ghen bởi đám con gái cho coi.
Tâm trí Pháp Kiều như bị vỡ ra hàng loạt kết nói: ánh nhìn, mái tóc, dáng người cao hơn hẵng một cái đầu.
Cách anh ta mỉm cười nhẹ nhàng lúc đưa hộp bánh.
Và cách Đăng Dương cũng nhẹ cười với cậu dưới sân bóng rổ.
____________
Pháp Kiều nằm dài ra giường, mắt vẫn nhìn chăm chăm vào điện thoại, tim đập nhanh hơn một nhịp.
Không phải vì yêu đương, mà là cái cảm giác... Có gì đó lặng lẽ xoay chuyển trong trường đại học tưởng chừng tẻ nhạt này.
Và chính Đức Duy, người bạn cậu gắn bó từ nhỏ tới lớn lại vừa vô tình... Cùng mình chạm mặt hai cái tên nổi bật của trường.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nhắn tin cho Duy biết cái đã.
_______________
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hmmmm... Phim gì nay nhạt vậy ta.
*ting ting ting
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hửm.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Duy Duy Duy Duy Duyyyyyyyy
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Saoo rồi, còn thức không hảaaa
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Kiều mới thấy nàyyy nèeeeee
Đức Duy đang xem phim thì hiện tin nhắn từ Pháp Kiều lên, cậu cười rồi gõ phím lại.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Sao đó, sắp ngủ rồi mà làm gì như cướp vậy.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Không có cướp.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Nhưng Duy sắp bị tóm cổ rồi.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Hả?
#Xaxa đã giửi một ảnh.
Pháp Kiều chụp màng hình bức ảnh được đăng trong group trường rồi gửi sang Đức Duy.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Đây.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Cái người lấy đồ giúp cậu là hotboy trường đó.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Anh ta tên là Quang Anh á!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
??
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
"Cái người mà ai đó ghi tên vào tập nè."
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
"Là anh ấy luôn hả"
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
"Thảo nào đẹp quá trời"
Đức Duy suy nghĩ xong thì tiếp tục gõ phím đoạn chat với Pháp Kiều.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : À, ra là anh ấy.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Không ngờ nổi tiếng tới vậy.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Mấy bạn nữ mê quá trời.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Mà công nhận đẹp thật nha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Chắc được nhiều bạn nữ trong trường theo đuổi ha.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Gì đấy, ghen hả.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Coi chừng bị người ta dụ nghe chưa.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Duy có làm gì đâu...
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Biết đâu Quang Anh nhìn trúng cậu rồi sao.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Thôi đi nha, Duy không có cửa với anh ấy đâu.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Thôi ngủ đi, mai đi học sớm đó.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
💬 : Có mơ thấy Quang Anh nhớ kể Kiều nghe nha.
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
💬 : Không có đâu mà!!
#Xaxa đã haha một tin nhắn.
_____________
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//suy nghĩ gì đó//
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hazzz, Đức Duy ơi mày suy nghĩ gì vậy!!!
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
Hoàng Đức Duy [ Bông ]
//úp mặt vào chăn//
.....
Trong căn phòng còn vương chút ánh sáng đèn bàn học.
Pháp Kiều vẫn chưa ngủ.
Tay liền bấm vào một web xem phim, miệng thì cười tươi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Thôi mặc kệ họ đi.
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Nguyễn Thanh Pháp [ Pháp Kiều ]
Không hay bằng phim của mình, há há.
Gió ngoài cửa sổ thổi nhẹ.
Đèn trên phố vẫn sáng, kéo theo cả một bầu trời về đêm đầy sao sáng.
________
____________________
_ End Chap 3 _
Người Lười Chăm Chỉ
Người Lười Chăm Chỉ
🗿

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play