Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ CP ] Ngôi Nhà Không Hạnh Phúc

Chap 1 - Tiếng mắng ngày đầu

Helllooo , xin chào các bạn đến với truyện
Viết liền đây hú hú ~
________
Cảnh mở đầu
6:04 phút sáng , Tại một căn nhà tồi tàn ở Mumbai
Mẹ
Mẹ
//Gào lớn trong bếp, tiếng nồi xoong va chạm// “Jelly!! Mày ngủ tới bao giờ nữa hả?! Có cái quần áo cũng chưa giặt! Đồ ăn cho Sammer anh trai mày cũng chưa nấu! Bộ mày mù luôn cái nhà này rồi hả?!”
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
//vừa lau giày, vừa bĩu môi// “Nó giả điếc thật mà mẹ, nói cũng như không. Chắc nó tưởng đang sống trong resort á, chẳng thèm giúp cái gì.”
Trong phòng ngủ tối om – một thân hình gầy nhom, tóc rối, đang lặng lẽ ngồi dậy khỏi mảnh chiếu cũ kỹ. Cậu bé Jelly – trắng bóc, gầy gò, quay mặt nhìn ra cửa. Chẳng dám nói gì
Bố
Bố
// Bố bước vào rồi gằn giọng, ném sấp giấy xuống đất// “ĐÂY!! Đơn học bổng người ta gửi nè! Mày nghĩ cái đứa như mày đủ thông minh để vô đại học hả?! Mơ đi! Lo mà phụ việc nhà cho tao!”
Mẹ
Mẹ
// La hét tiếp tục// “Mày không nghe thì tao viết giấy!! Mày vô dụng, sống thêm cũng chẳng ích gì! Còn bày đặt nộp đơn học!!!
Jelly im lặng , cúi đầu, run lên. Cậu lặng lẽ nhặt sấp giấy, gấp gọn rồi ôm vào lòng.
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
//Cười khẩy// “Con điếc này làm như nó là hoàng tử á. Chỉ biết xoa đầu, viết chữ rồi câm lặng như tượng gỗ thôi.”
[10:18 sáng – bữa sáng trong nhà] Abhijeet lặng lẽ bưng chén cháo nguội ăn ở góc tường. Không ai mời cậu. Cậu cũng chẳng chờ. Trên bàn là thịt gà, trứng chiên, bánh mì mềm – nhưng… Mẹ liếc Jelly
Mẹ
Mẹ
" Cháo đó là của mày. Ăn lẹ. Tao còn lấy chén.”
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
Tao mà giả điếc như mày là tao chết quách cho rồi.!!!
[Buổi trưa – sau giờ ăn , Jelly cầm khăn lau nhà, người cong xuống vì kiệt sức. Bố ngồi xem TV, hất dép:
Bố
Bố
Lau cho sạch đó. Hôm qua tao thấy còn bụi. Lau mà như mày lau thì thà khỏi.
Abhijeet không đáp. Chỉ cúi đầu. Ánh mắt khô khốc.
[Chiều – 5:33 chiều]
Jelly đi đến trước mặt mẹ rồi nhìn
Jelly
Jelly
Mẹ ơi, hôm nay con làm xong hết việc rồi. Con xin phép ra tiệm sách gần chợ 15 phút. Con sẽ về sớm..
Mẹ liếc qua, xé tờ giấy trước mặt cậu, vo tròn, ném vào sọt rác
Mẹ
Mẹ
Không đi đâu hết! Đồ như mày mà còn đòi ra ngoài mua sách?! Mày biết tốn bao nhiêu tiền tao mới nuôi nổi mày không?! Ở nhà!!
____
[Tối – 9:45 tối]
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
//gào lớn khi thấy chai dầu gội của mình hết// Là mày đúng không?! Đồ điếc mà cũng dám xài đồ của tao hả?!
BỐP !!
Sammer tát mạnh vào mặt Jelly khiến Jelly ôm má ngồi xụp xuống
Cậu ôm má, hoảng sợ, không dám khóc, chỉ run rẩy… Mẹ thì đang ở phòng bên nghe nhạc. Không ai quan tâm.
[Tận đêm khuya – 2:10 sáng]
Cậu ngồi một mình dưới chân cầu thang. Tay ôm con gấu cũ rách. Mắt mở to. Không có nước mắt. Không có tiếng. Chỉ là... một cơn gió lùa nhẹ qua khung cửa sổ hẹp – và tiếng xe xa xa ngoài
Cậu viết vào nhật ký nhỏ
" Con không biết con có sai gì không... nhưng hôm nay con ước... con đừng được sinh ra."
___
Hết chap 1 Chỉ mới bắt đầu… Và đó là cậu bé Jelly– đáng thương , và một gia đình không ai thật sự yêu thương cậu.
Kai
Kai
Thấy hay thì nhớ like nhaa 💕💕

Chap 2 - Đối xử như cún con

_____
[7:05 sáng – tiếng nhốn nháo trong nhà]
Mẹ
Mẹ
//cười hả hê, lôi từng cái túi ra khoe// “Cái váy này là hàng Hàn Quốc á! Minna con mặc thử xem, đẹp không nè ~
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
//Chỉnh lại cổ áo hàng hiệu mới// “Cái này là đúng style con đó! Bữa nay đi học là tụi nó lác mắt luôn!”
Bố
Bố
//ngồi gác chân, tay cầm hộp bánh kem đắt đỏ// “Nè nè, ai ăn thì lại đây. Bánh kem chocolate nhập khẩu , gần 1 triệu rupee đó. "
Phòng nhỏ dưới gầm cầu thang – bị khoá
Trong bóng tối, Jelly ôm đầu gối, gục mặt vào hai tay. Một ổ bánh mì cũ từ hôm qua, chai nước lọc, và... tiếng cười vọng từ phòng khách.
Cậu nghe rõ tiếng cười nói vui vẻ bên ngoài Nhưng tiếng chân, tiếng rung đồ vật – cậu biết cả nhà đang vui.
Jelly
Jelly
//viết vào cuốn nhật ký cũ// “Chắc hôm nay là ngày lễ gì đó. Ai cũng có đồ mới... Con thì chưa thay đồ từ ba ngày rồi.”
[8:02 sáng – bên ngoài phòng bị khoá]
Mẹ
Mẹ
//nói vọng qua khe cửa// “Tụi tao đi ăn sáng buffet ở ngoài với khách quý. Ở yên trong đó, nghe chưa!”
Bố
Bố
//cười ha hả// “Tao mà là nó, tao tự lăn xuống giếng chết quách cho nhẹ đầu!”
Rồi... tiếng cửa chính đóng sầm. Cả nhà đi mất.
______
[10:10 sáng – ánh nắng lọt vào qua ô cửa nhỏ]
Jelly vẫn ngồi im. Đôi mắt to tròn nhìn vô định. Tóc rối, mặt lấm lem. Cậu bò lại cửa, gõ nhẹ. Không ai. Rồi lặng lẽ quay vào… Tự ăn mẩu bánh cũ khô khốc.
______
[12:47 trưa – cả nhà trở về]
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
//ngậm kẹo, khoe đồ// “Cái áo Gucci tao nhìn phát là chọn liền! 25 triệu rupee á!”
Mẹ
Mẹ
//cười mỉm, tay xách túi đồ ăn// “Buffet ngon xuất sắc! Có cả tôm hùm phô mai đút lò nữa kìa!”
Jelly vẫn bị nhốt. Không ai nhắc đến. Không ai hỏi han.
______
[13:02 – cửa phòng mở ra trong chốc lát]
Bố
Bố
//Ném một bọc đồ ăn vào, lạnh lùng// “Nè! Cơm nguội với nước súp. Ăn lẹ rồi đừng làm bẩn sàn nhà!”
Jelly ngẩng lên, mỉm cười nhẹ. Cậu gật đầu
Jelly
Jelly
“Cảm ơn ba.”
________
[ 21:04 tối ]
Gia đình ăn lẩu nướng BBQ, mở TV lớn.
Sammer - Anh trai
Sammer - Anh trai
Ba mẹ, bữa sau đi mua xe mới nữa đi!” “
Bố
Bố
Ờ, giờ giàu rồi, mua gì chẳng được!”
Mẹ
Mẹ
“Nhưng nhớ đừng dẫn nó theo…”
Jelly Ngồi một mình trong bóng tối, chỉ có ánh đèn học nhỏ… Cậu viết:
"Nếu con có thể nói… thì con sẽ nói: Làm ơn… Đừng khóa con nữa." Ba mẹ, bữa sau đi mua xe mới nữa đi!” “Ờ, giờ giàu rồi, mua gì chẳng được!” “Nhưng nhớ đừng dẫn nó theo…”
Jelly ngẩn đầu cười buồn rồi thì thầm
Jelly
Jelly
Cảm ơn..

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play