Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Nốt Nhạc Của Chúng Ta

Chapter 1: Kèm học một thằng trời đánh.

– Giờ ra chơi –
Lớp 11A1 – phòng học im lặng, Lê Đức Duy đang ngồi giải đề Toán nâng cao.
Hà Mai Anh
Hà Mai Anh
Ê Duy, sao giờ ra chơi rồi mà ông vẫn cắm đầu vô bài vậy?
Duy không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục giải đề.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Mai thi rồi. Còn hai câu cuối chưa ra được.
Hà Mai Anh
Hà Mai Anh
Thi học sinh giỏi á? Trời đất... ông đứng nhất trường rồi còn gì, rảnh ghê.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nhất trường chưa đủ để đậu quốc gia đâu.
Hà Mai Anh
Hà Mai Anh
Biết rồi, thần đồng ạ...
Tiếng loa phát thanh vang lên: "Mời em Lê Đức Duy lớp 11A1 lên phòng giáo viên gấp."
Mai Anh hú hét.
Hà Mai Anh
Hà Mai Anh
Lên phòng giáo viên kìa, không biết ông đã gây hoạ gì không nhể?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không. Mới nộp bài thi thử sáng nay, chắc cô gọi góp ý thôi.
Cậu đứng dậy, cất laptop vào cặp rồi bước ra ngoài.
– Phòng giáo viên –
Cô Linh
Cô Linh
Duy, em biết chuyện kỳ thi học sinh giỏi thành phố sắp tới rồi đúng không?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vâng, em đang ôn rồi.
Cô Linh
Cô Linh
Tốt. Nhưng hôm nay cô gọi em lên là chuyện khác. Trường cần vài bạn giỏi kèm thêm cho mấy lớp yếu, đặc biệt là khối 12.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Hở? Không lẽ cô định...💭
Cô Linh
Cô Linh
Có một học sinh lớp 12D3 được yêu cầu học thêm Toán gấp... Cô đã đăng ký em kèm bạn ấy.
Duy nhíu mày lại.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Em tưởng đội học sinh giỏi được miễn mấy hoạt động này?
Cô Linh
Cô Linh
Bình thường thì đúng, nhưng lần này là yêu cầu từ trên. Bạn ấy có hồ sơ đặc biệt... Mà thôi, em gặp rồi tự hiểu. Tên là Trần Hoài Minh – lớp 12D3.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Tên nghe quen quen...💭
Cô Linh
Cô Linh
Chiều mai bắt đầu, sau giờ học, phòng học trống tầng 2.
Duy trầm giọng.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vâng.
Cậu quay đi, bước ra hành lang, lẩm bẩm một mình.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Học một mình chưa đủ cực hay gì... Giờ còn phải đi kèm mấy thằng não teo nữa, phiền vcl.
Sau đó, Duy về lớp và kể lại sự việc cho thằng cốt nghe – Thanh Tuấn.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Trần Hoài Minh á? Hot boy bên D3 đó mày.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Gì cơ?
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Đẹp trai, chơi guitar điện ngầu lòi. Cơ mà học ngu, toàn trốn tiết.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vậy rồi kèm học kiểu gì đây? Kêu nó ngồi yên 10 phút chắc còn khó hơn dạy con nít mẫu giáo.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Thôi ráng đi bro. Biết đâu đẹp trai gần mình hoài lại... rung động?
Nói xong bị Duy búng trán một cái rõ đau.
Chiều hôm đó, tại phòng học trống tầng 2 – Nơi kèm học.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Trần Hoài Minh?
Minh ngồi vắt chân, tai nghe vẫn đeo, mắt nhìn ra cửa sổ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Gì?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi là người được phân công kèm cậu. Bắt đầu từ hôm nay, một tuần ba buổi.
Nghe vậy, Minh ngáp ngắn ngáp dài.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi nhớ tôi đâu đăng ký mấy vụ này?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nhưng trường phân công, không phải muốn hay không. Cậu chỉ cần ngồi yên, nghe tôi giảng, làm vài bài tập cơ bản, thế thôi.
Minh tháo tai nghe, lười nhác nhìn Duy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Khó quá. Cậu giỏi toán thì tự làm đi, tôi khỏi phiền.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Dcm, rốt cuộc mình có làm gì đâu mà bị đoạ phải dạy thằng này vậy trời.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không có thời gian rảnh để ngồi đây nói chuyện vô ích. Nếu cậu không muốn hợp tác thì nói với trường, đừng kéo tôi theo.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Gắt dữ? Tôi chỉ nói thật. Cậu học giỏi, tôi học dở. Chúng ta đâu thuộc về cùng hệ.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cũng may tôi không có ý định làm bạn với cậu.
Cả hai im lặng, không khí khó chịu rõ rệt. Duy mở tập Toán ra, đẩy về phía Minh.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Làm mấy bài này đi. Cơ bản thôi, không cần dùng não nhiều đâu.
Minh nhướng mày.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu đang chửi tôi gián tiếp hả?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không, tôi đang tiết kiệm thời gian.
Minh cười khẩy, cầm bút lên, loay hoay vài dòng rồi... bỏ xuống.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Thôi. Tôi thấy thà đàn một bài còn đỡ mệt hơn làm toán.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Ờ, vậy đi đi. Rồi mai thi trượt thì đứng đó gảy guitar giữa sân trường.
Duy mỉa mai.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Nếu lúc đó có cậu đứng coi thì tôi gảy còn hăng hơn.
Minh nhếch mép.
Duy im bặt, không hiểu sao thấy hơi quạo.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Cái gì vậy trời... Nó vừa mới đá xoáy mình xong, giờ lại giỡn kiểu đó?💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
NovelToon
30 phút sau, vẫn chưa học được gì. Minh đang vẽ bậy vào tập, Duy bóp trán thở dài.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu có từng nghĩ sẽ học đàng hoàng chưa vậy?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Học để làm gì? Ra đời ai hỏi cậu đạo hàm cấp ba không?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không, nhưng người ta sẽ hỏi cậu có biết cố gắng cái gì trong đời không.
Minh dừng tay. Ngẩng lên, nhìn thẳng Duy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu luôn nghĩ mình là người hiểu chuyện hả?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không. Tôi chỉ biết ít nhất tôi không bỏ mặc mọi thứ rồi đổ lỗi cho đời.
Ánh mắt Minh thoáng tối lại. Nhưng thay vì phản ứng gay gắt, cậu bật cười nhẹ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu không nhàm chán như tôi tưởng.
Duy nhíu mày.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không có nhu cầu trở thành người nhàm chán hay không nhàm chán trong mắt cậu.
Buổi học kết thúc mà không học được gì. Duy xếp sách, chuẩn bị rời đi.
Duy nhìn Minh một cái.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Thứ Tư, 3 giờ. Đừng đến trễ.
Minh ngả người dựa ghế.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Hiểu rồi. Còn cậu, đừng mong dạy được tôi một cách dễ dàng.
Duy quay đi, nghĩ thầm.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Tốt nhất là đừng tới nữa... Dính dáng kiểu này không sớm thì muộn cũng rước phiền.💭

Chapter 2: Âm thanh cậu để lại.

– Thứ Tư, tại hành lang khu D vào giờ ra chơi –
Tuấn hớt hải chạy vào lớp.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ê Duy! Có chuyện lớn! Hot boy lớp D3 vừa choảng nhau với tụi lớp 11B ngay dưới căn-tin!
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Hot boy D3?
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ừ, thằng Minh đó! Cái thằng mày đang "kèm học mà như bị tra tấn tâm lí" đó! Đánh nhau thật luôn, có máu kìa!
Duy mắt hơi mở to, đứng bật dậy.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Lý do?
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Hình như tụi lớp 11B nói gì đó xúc phạm mẹ nó, nó điên lên quăng cái ghế vào mặt thằng Lâm luôn. Hiện giờ đang bị giam dưới phòng giám thị rồi!
– 30 phút sau hành lang trước phòng giám thị –
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Không phải việc của mình. Mình chỉ là người kèm học. Việc đánh nhau là do nó tự gây ra...💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Nhưng... nếu bị đình chỉ học thì còn học hành gì nữa...💭
Giọng cô Linh vang lên sau lưng.
Cô Linh
Cô Linh
Em đứng đây làm gì thế Duy?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Em... nghe nói học sinh em kèm đang bị giữ trong này.
Cô Linh
Cô Linh
Ừ, đúng rồi. Rắc rối to đấy. Trường đang họp bàn hình thức kỷ luật.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Em có thể... vào gặp cậu ấy một chút không?
– Phòng giám thị –
Minh đang ngồi dựa tường, áo đồng phục dính một vệt máu mờ.
Anh liếc nhìn Duy bước vào.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tới xem trò vui hả? Cậu cũng hóng chuyện như tụi ngoài kia?
Duy nhìn chằm chằm.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi tới để hỏi cậu bị gì trong đầu vậy?
Minh bật cười.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tự nhiên thấy bực. Tụi nó nói chuyện về mẹ tôi, còn chửi cả những thứ tôi không thể chọn khi sinh ra. Vậy thôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu biết rõ sẽ bị kỷ luật. Sao vẫn làm?
Minh ngẩng mặt nhìn thẳng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vậy nếu ai đó xúc phạm mẹ cậu, cậu sẽ làm gì? Ngồi giải phương trình cho nó à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi sẽ cố gắng không để bị khiêu khích dễ dàng như thế đâu.
Nghe vậy, Minh nhếch môi.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Ừ. Vì cậu sống trong môi trường sạch sẽ, ai cũng khen cậu giỏi. Cậu sẽ không bao giờ biết cái cảm giác bị khinh rẻ từ khi còn học tiểu học đâu.
Duy định nói gì đó, nhưng giọng giám thị vang lên từ bên trong.
Giám thị
Giám thị
Em Lê Đức Duy, không được phép ở đây quá lâu. Em ra ngoài đi.
Minh nhìn theo khi Duy bước ra, lẩm bẩm.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Đừng xen vào chuyện không phải của cậu...
Chiều hôm đó – sân trường vắng người. Duy ngồi trên ghế đá một mình, tay lật vở Địa nhưng không nhìn vào bài.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Tch, sao mình lại thấy khó chịu khi thấy cậu ấy bị giữ lại?💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình không thích loại người như vậy. Bất cần, dễ nổi nóng, không biết suy nghĩ.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Nhưng khi nhìn vào mắt cậu ta... lại thấy một cái gì đó rất trống rỗng.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Giống như... cậu ấy không còn quan tâm đến hậu quả nữa vậy.💭
Tuấn đi ngang qua, thấy Duy thất thần.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Nghĩ gì mà nhìn sầu dữ vậy bro?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nếu ai đó đánh người chỉ vì nghe một câu xúc phạm mẹ mình, mày thấy đáng không?
Tuấn ngồi xuống cạnh Duy.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Tao thấy... nếu nó là Minh thì cũng không lạ. Nhà nó có tiếng là bất ổn mà. Bố bạo lực, mẹ bỏ đi từ lâu rồi. Ai đụng tới chỗ đó là nó biến thành chó điên liền.
Duy nhìn sang Tuấn với vẻ khá bất ngờ.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vậy ra...
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Nên mày đừng nghĩ là nó muốn đánh. Nó chỉ không biết cách khác để bảo vệ thứ cuối cùng mà nó còn coi trọng thôi.
Duy không nói gì, chỉ nhìn vào trang giấy trắng trong vở. Tay nắm lại.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Tại sao mình lại... muốn hiểu thêm về anh ta vậy?💭
Thứ Sáu - chiều muộn, thư viện trường, phòng học nhóm.
Duy đến trước 10 phút, ngồi một mình.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Chắc hôm nay cậu ta không tới đâu.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Sau cái vụ đánh nhau đó, may mà chỉ bị cảnh cáo nặng. Nhưng kiểu người như cậu ta... chắc chẳng bao giờ biết trân trọng cơ hội thứ hai.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình ngốc thật, lẽ ra phải báo trước với cô là dừng việc kèm học lại rồi.💭
Tiếng cửa mở. Bóng một người bước vào. Duy ngẩng lên – là Minh. Áo đồng phục hơi nhăn, tai đeo một bên tai nghe, tay còn cầm lon nước.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Xin lỗi, tôi đến trễ.
Duy sửng sốt nhẹ.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi tưởng cậu... không tới nữa.
Minh ngồi xuống ghế đối diện.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi không nói tôi đến không có nghĩa là không đến.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Vậy cậu muốn học thật à?
Minh mở lon nước, uống một ngụm.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không, tôi chỉ không muốn bị đình chỉ. Với cả...
Ánh mắt Minh khẽ chùng xuống.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
...Tôi thấy cậu là người duy nhất không nhìn tôi như rác rưởi mấy ngày qua.
Duy im lặng. Không hiểu vì sao, câu nói đó... làm cổ họng cậu nghẹn lại trong vài giây.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không bênh cậu. Nhưng tôi cũng không nghĩ cậu là rác rưởi.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu là người đầu tiên nói vậy đấy.
Sau 20 phút cố gắng học. Minh lật qua lật lại tập vở, đầu tựa lên bàn.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Não tôi không xử lý nổi mấy con số này. Dừng được chưa?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi đang ráng làm cái việc mà thầy hiệu trưởng gọi là "phát huy tinh thần tương trợ học đường". Đừng làm tôi thấy mình là thằng khờ.
Minh cười mỉa.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu đúng kiểu mọt sách mẫu mực nhỉ? Lạ thật.
Duy đặt bút xuống.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Thay vì cứ chê tôi mọt sách, sao không thử cho tôi thấy cậu giỏi cái gì?
Minh ngồi thẳng dậy, nhướng mày.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu muốn tôi làm gì? Đấu guitar với thầy âm nhạc?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi chưa từng nghe cậu chơi guitar. Nhưng ai cũng nói cậu giỏi.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu không tin?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không có thói quen tin mấy lời đồn, tôi thích chứng kiến trực tiếp.
Minh nhìn Duy một lúc. Rồi đứng dậy, ra hiệu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Theo tôi.
Phòng nhạc – 5:30 chiều. Minh mở ngăn tủ, lấy ra cây guitar điện màu đen bạc trong căn phòng trống trải.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu đừng hỏi sao tôi có chìa khoá, thầy nhạc tin tôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không hỏi. Tôi chỉ muốn biết cậu giỏi thật không.
Minh đeo dây đàn lên vai.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vậy thì tập trung vào tôi này. Đây là phần duy nhất trong ngày mà tôi nghiêm túc đấy.
Tiếng guitar điện vang lên, anh cover bài 'The Cut That Always Bleeds' – Một bài nhạc buồn nhưng mạnh mẽ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Not support
Mỗi lần Minh bấm dây là một lần ánh mắt cậu trầm xuống, như kể một câu chuyện không lời.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Không giống những gì mình tưởng. Không phải kiểu phô diễn màu mè. Mà là... như thể cậu ấy đang khóc bằng âm thanh ấy?💭
Khi bản nhạc kết thúc, cả hai im lặng. Duy vẫn đứng yên.
Minh cất đàn.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Sao? Tin chưa?
Duy nhìn Minh một lúc lâu.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi nghĩ cậu... nên chơi nhạc hơn là đánh nhau.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Âm nhạc không bảo vệ tôi được lúc tụi nó đập bàn chửi mẹ tôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nhưng nó khiến người ta muốn hiểu cậu. Ít nhất là... tôi.
Minh ngẩn người nhìn Duy. Lần đầu tiên không có vẻ mỉa mai hay ngông nghênh. Chỉ là... im lặng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu... đúng là khác với tưởng tượng của tôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi cũng đang nghĩ vậy... về cậu.

Chapter 3: Lần đầu cậu khiến tôi bất ngờ đấy.

Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Nhưng tôi vẫn chưa nghe cậu chơi thực sự thì phải, giống như... đó chỉ là một phần của cậu thôi?
Minh nhìn cậu một lúc rồi gật đầu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi hiểu rồi.
___
Sáng thứ Hai – Tiết Văn, lớp 11A1
Tuấn ngồi cạnh, huých nhẹ Duy.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ê, nghe nói nhóm nhạc của Minh chuẩn bị biểu diễn trong lễ hội âm nhạc tháng sau á. Có tuyển thêm người viết lời bài hát mới nữa.
Duy vẫn chăm chú ghi bài.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Rồi liên quan gì đến tao?
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Ừ... liên quan hay không thì tao chả biết. Chỉ thấy Minh lớp trên giờ cứ dòm mày hoài lúc ra chơi.
Duy ngẩng lên.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nói qq gì vậy bar?
Tuấn nhếch mép.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
Đe'o phét, sáng nay mày đi ngang căn-tin mà ảnh còn gật đầu chào luôn kìa. Hồi trước có bao giờ để mắt tới ai đâu!
Duy không trả lời. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh Minh chơi guitar trong phòng nhạc hôm trước.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình chẳng biết gì về thế giới của cậu ấy cả. Nhưng dù gì đi chăng nữa thì đây là lần đầu tiên... mình lại thấy tò mò.💭
Chiều cùng ngày – tại phòng học nhóm.
Duy vừa mới đến, đang dọn tập, chưa kịp ngồi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đến đúng giờ thế, hôm nay có động lực gì à?
Minh chống cằm, mắt nhìn ra cửa sổ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi muốn rủ cậu đi xem ban nhạc tôi tập.
Duy ngẩng lên.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Hả?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi rủ cậu đi xem nhóm tôi tập. Hôm nay 5h, phòng âm thanh khu C.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tại sao?
Minh thản nhiên.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vì hôm trước cậu bảo chưa nghe tôi chơi thật sự, buổi đó chỉ là "một phần". Tôi muốn cậu nghe hết.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không rảnh để đi xem mấy cậu la hét rồi đập đàn đâu.
Minh bật cười.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không la hét. Lần này là ballad nên nhẹ nhàng thôi. Hợp với kiểu người như cậu.
Duy nhìn Minh một lúc, rồi khẽ quay đi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nếu tôi rảnh... tôi sẽ ghé.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cứ ghé. Tôi sẽ giữ chỗ cho cậu, dù cậu có tới hay không.
___
5:15 chiều – phòng âm thanh khu C.
Duy đứng ở ngoài, do dự.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Không hiểu sao mình lại đứng ở đây.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Có gì đâu, chỉ là xem một buổi tập thôi mà.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Chỉ là một người mà mình đang kèm học, chill nào.💭
Duy hít một hơi, đẩy cửa bước vào.
Bên trong – ánh đèn mờ, tường cách âm, âm thanh trầm ấm của guitar vang lên. Nhóm nhạc "The Blades" đang dạo đầu một bản nhạc mới.
Sơn Hạo Nam
Sơn Hạo Nam
Gì đây, người lạ? Ai vậy bây?
Sơn Hạo Nam – Lớp 12C3, đảm nhiệm vai trò chơi trống trong band.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Người kèm học toán cho tao.
Phạm Ngọc Vy
Phạm Ngọc Vy
Mèn ơi, tưởng ai ghê lắm. Cậu này là Duy hả? Nghe Minh nhắc hoài.
Phạm Ngọc Vy – Lớp 12B2, đảm nhận vai trò hát chính và là dancer trong band.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... chỉ đến xem một chút thôi, không làm phiền đâu.
Duy nói với vẻ có chút ngượng.
Minh vẫy tay.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Ngồi đó đi. Cái ghế gần ampli đó, tôi để sẵn cho cậu.
Duy ngồi xuống, vẫn còn hơi lúng túng. Bản nhạc bắt đầu. Bản ballad có tên 'Midnight Rain' – do chính Minh sáng tác.
Ánh đèn vàng chiếu lên Minh – người đang nhắm mắt say mê đánh từng nốt. Duy nhìn không chớp mắt.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình tưởng cậu là một kẻ bất cần. Nhưng hóa ra, cậu dành hết mọi thứ nghiêm túc vào âm nhạc.💭
Kết thúc buổi tập – mọi người thu dọn, Minh đi lại chỗ Duy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Thấy sao?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi không nghĩ cậu lại nghiêm túc khi chơi nhạc như vậy.
Minh nhún vai.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi chỉ nghiêm túc với những thứ tôi yêu.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu yêu âm nhạc đến mức đó?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Ừ. Và... những gì tôi không muốn mất.
Ánh mắt Minh giữ rất lâu nơi Duy, cả hai im lặng.
Duy ngập ngừng.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... không giỏi âm nhạc. Nhưng hôm nay, tôi hiểu vì sao người ta bị cậu thu hút rồi.
Minh nhẹ giọng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu cũng vậy thôi. Chỉ là cậu không biết mình có sức hút kiểu gì.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Đang nói gì vậy?
Minh quay đi, đeo tai nghe.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không có gì, về cẩn thận. Lần sau nhớ tới sớm hơn.
___
Tối hôm đó - Duy nằm trên giường, điện thoại lăn trên tay, ánh đèn ngủ vàng nhạt.
Bỗng nhiên Tuấn nhắn.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
💬Sao thức khuya thế? Nghe bảo hôm nay Minh dắt mày đi xem ban nhạc à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💬Ừm, chỉ là xem thử... người mà mình cứ tưởng đã hiểu rõ, nhưng thật ra còn nhiều thứ mình chưa thấy.
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
💬*Gửi ảnh.*
Trần Thanh Tuấn
Trần Thanh Tuấn
NovelToon
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💬...
Thứ Ba - chiều, thư viện trường – phòng học nhóm.
Duy đến đúng giờ như mọi khi. Nhưng lần này... Minh đã ngồi sẵn.
Duy bước vào, hơi khựng lại.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Nay lại đến sớm à?
Minh ngẩng lên, nở nụ cười nhẹ.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Biết điều hơn rồi, sợ bị mắng tiếp.
Duy ngồi xuống, liếc nhìn.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu học được câu "biết điều" hồi nào vậy?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Từ lúc thấy mình suốt ngày bị nhóc mọt sách nào đấy mắng đến phát ngượng.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi chưa từng mắng. Tôi chỉ...
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
... thấy tiếc cho một người có tài nhưng lại không biết dùng nó đúng cách.
Minh nhìn Duy chăm chú.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu nói câu đó mà mắt không chớp luôn à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Gì vậy? Lâu lâu tôi cũng có chút cảm xúc chứ, tôi có phải robot đâu.
Minh chống cằm.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Vậy cho tôi thấy cậu có cảm xúc khi tôi làm đúng đi.
Anh rút vở bài tập học kèm ra, đưa cho Duy xem
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cái gì...? Cậu làm... thiệt hả?
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Đây là bài Toán hôm trước cậu giao. Tôi làm hết rồi.
Duy lật từng trang, nét chữ còn nguệch ngoạc nhưng rõ ràng là bài làm thật. Cậu thoáng ngỡ ngàng.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Có mấy câu phải coi lại công thức, nhưng tự làm hết. Không có nhờ Google hay Chatgpt, thề.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Không ngờ đấy.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi bảo rồi. Tôi nghiêm túc khi cần. Và cũng không muốn cậu nghĩ tôi là thằng vô dụng đâu.
Anh nói một cách tự hào.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đang làm tôi thấy khó xử đó.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Sao?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Vì... tôi không biết xử lý kiểu người chơi đàn như thần như cậu mà lại làm bài Toán như học sinh ngoan.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Thế cậu sẽ khen tôi chứ?
Minh nháy mắt.
Duy ngập ngừng, rồi gật đầu nhẹ.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Ừm, lần đầu cậu khiến tôi bất ngờ đấy.
Một khoảng im lặng ngắn giữa hai người. Không gượng gạo – mà nhẹ nhàng.
Sau một lúc học bài – Minh đột nhiên chống tay lên bàn nhìn Duy chăm chú.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Cậu biết không, lúc cậu tập trung giảng bài, mặt cậu nghiêm lắm, nhìn muốn chọc vcl.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu đang chọc rồi đó.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Không phải, ý tôi là... cậu có cái gì đó khiến người khác muốn lại gần, dù bề ngoài lạnh như Elsa ấy.
Duy nhíu mày.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Cậu không phải người đầu tiên nói vậy. Nhưng cũng chả có ai lại gần đâu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi đang lại gần đây còn gì?
Duy chết lặng trong một giây.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...
Minh nghiêng đầu.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Gì? Không thích à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Tôi... không chắc. Tôi chưa từng để ai lại gần kiểu như vậy.
Cuối buổi, cả hai cùng bước ra hành lang, nắng chiều dịu nhẹ chiếu qua ô cửa kính. Duy xách cặp đi bên cạnh Minh, tay đút vào túi quần.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Giờ cậu đi thẳng về nhà luôn à?
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Ừm, về học bài.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Rảnh thì qua phòng nhạc, tối tôi tập solo. Không bắt nghe nguyên buổi đâu, chỉ vài phút thôi.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
...Tôi nghĩ tôi sẽ ghé.
Minh nhếch môi.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi biết mà, miệng thì lạnh như đá vậy chứ ánh mắt dễ đoán lắm.
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
Đừng tự tin thái quá.
Trần Hoài Minh
Trần Hoài Minh
Tôi chỉ tự tin khi đứng trước cậu thôi đấy.
Duy không đáp. Nhưng ánh mắt không còn lạnh tanh nữa, mà là một thoáng bối rối khó giấu.
Tối hôm đó - Duy nằm trên giường, gác tay lên trán. Trong đầu cứ hiện ra câu nói ban chiều: "Tôi chỉ tự tin khi đứng trước cậu thôi đấy."
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Mình nên dừng lại không? Cậu ta là kiểu người hay nói đùa.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭Nhưng ánh mắt đó... không giống đang đùa chút nào.💭
Lê Đức Duy
Lê Đức Duy
💭...Mà sao giờ mình lại để tâm đến cậu ta vậy?💭

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play